← Quay lại trang sách

Chương 826 Tầm Bảo Bắt Đầu

Diệp Chân chủ động công kích Chấn Sơn Vương, sau khi Chấn Sơn Vương bị thương đã phát uy, lần nữa phun ra bản nguyên tinh huyết bảo mệnh rồi biến mất, một màn động tác mau lẹ, để tất cả quan chiến võ giả đều thấy choáng mắt!

Nhất là những vương giả Khai Phủ cảnh kia trước đó còn muốn đánh lên tâm tư với Xích Hỏa võ thành, từng tên đều lòng đầy sợ hãi.

May mắn không có hướng về Xích Hỏa võ thành ra tay, bằng không, hôm nay nằm xuống, khả năng chính là bọn hắn!

Bắc Tuyệt Tam Quỷ thì cũng thôi đi, ba vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng, ở đây có mấy vị đều có thể thu thập bọn họ, rất nhiều người cũng không sợ bọn hắn.

Nhưng Chấn Sơn Vương Hồ Chấn, tuyệt đối không giống vậy!

Là tồn tại khinh khủng chân chính, thăm dò trong tất cả vương giả Khai Phủ cảnh bốn phương tám hướng, mà toàn bộ vương giả Khai Phủ cảnh ở Chân Linh Vực, Chấn Sơn Vương đều là tồn tại nổi tiếng khinh khủng.

Bây giờ Diệp Chân đánh hắn trọng thương, làm cho tất cả vương giả Khai Phủ cảnh bốn phương tám hướng thăm dò rung động, tuyệt đối không đồng dạng!

Bao gồm giáo chủ Trường Sinh giáo - Âm Trường Sinh vừa mới đuổi tới không bao lâu cũng nhìn trợn tròn mắt!

Tranh đoạt địa bàn Xích Hỏa võ thành thất bại, phái ra võ giả Chú Mạch cảnh, ngoại trừ lĩnh đội bát thần tướng Phan Phượng và ngũ thần tướng Nhậm Đông Nam trốn về, cơ hồ đều vẫn lạc, nhưng, vương giả Khai Phủ cảnh Yêu Đao Công Tôn Ly lại chạy trốn một mạng.

Điểm này, vận khí Trường Sinh giáo so với Thiên La Môn tốt hơn một chút, thân truyền đại đệ tử Thương Lệnh Kỳ của môn chủ Thiên La Môn Vu Mộng Sơn, vương giả

Khai Phủ cảnh Sách Mệnh Nương Nương Phùng Đinh, lại vĩnh viễn lưu lại Hổ Chủy Hạp.

Tất cả mọi chuyện, đều để Âm Trường Sinh phẫn nộ muốn điên, mặc dù tổn thất không lớn như Thiên La Môn. Nhưng cũng làm cho tâm hắn đau đến nhỏ máu.

Khi đang bàn bạc như thế nào trả thù Nhật Nguyệt thần giáo, đột nhiên truyền đến tin tức Hổ Chủy Hạp có ngũ thải bảo quang hiển thế.

Sau khi bàn bạc một phen, đã âm thầm mang từ trong giáo mang theo hai vương giả

Khai Phủ cảnh chạy đến, bao gồm Yêu Đao Công Tôn Ly trước đây trốn được.

Nhưng, cho tới bây giờ, thần niệm của Diệp Chân, đều cũng không có phát hiện một nhóm ba người Âm Trường Sinh, Công Tôn Ly, vì bí ẩn, ba người đều tiến hành dịch dung.

- Giáo chủ, mấy ngày không gặp, tiểu tử này càng biến thái! Nói thật, thuộc hạ đều...

- Công Tôn, chút ít thất bại nho nhỏ, đã để võ đạo chi tâm của ngươi dao động sao?

Âm Trường Sinh trực tiếp cắt ngang Công Tôn Ly đang cười khổ, gương mặt nghiêm túc.

- Trường Sinh giáo chúng ta nhiều năm như vậy, tuyệt địa khởi tử hồi sinh đều nắm chắc lần, dù tiểu tử này phát huy sở trường của hắn đến cực hạn, có gì đáng sợ? - Chúng ta muốn đối phó hắn, chỉ cần nhằm vào nhược điểm của hắn, sẽ vô cùng dễ dàng!

Âm thanh Âm Trường Sinh lạnh lùng nói.

Thần sắc Công Tôn Ly ngẩn ngơ.

Nhược điểm?

- Ngươi không có phát hiện sao? Sau khi phát hiện Chấn Sơn Vương biến mất, tiểu tử này trước tiên cũng không phải truy kích, mà là phòng ngự! Thần niệm quanh thân tán loạn, bảo quang không ngừng mãnh liệt, càng trực tiếp vận dụng thần thông bí thuật bảo mệnh, dâng lên lực phòng ngự Thổ Linh thuẫn ba mặt kinh người! Đây chính là nhược điểm của hắn!

Âm Trường Sinh nói.

Nghe vậy, con mắt Công Tôn Ly đột ngột sáng lên:.

- Giáo chủ nói là, năng lực phòng ngự của hắn?

- Không sai! Ngươi chớ nhìn hiện tại hắn vô cùng phách lối, thu thập vương giả

Khai Phủ cảnh từ tên này đến tên khác, đó là do những vương giả Khai Phủ cảnh vì thấy tu vi hắn thấp không có coi trọng hắn. Cho hắn cơ hội phát huy ra lực lượng thần hồn cường đại của hắn!

- Thật ra bản thể của tu vi hắn vẫn cực yếu, tu vi Thần Hồn cường đại tới đâu, nhưng cũng chỉ là Chú Mạch cảnh tam trọng, chỉ cần nhìn chuẩn nhược điểm này, lấy tay che mắt cũng có thể diệt sát hắn!

Âm Trường Sinh lạnh nhạt nói.

Nghe vậy, con mắt Công Tôn Ly đột ngột sáng lên, ánh mắt đột ngột trở nên vô cùng kiên định.

- Vì lần trước, thuộc hạ lại trở về từ cõi chết, hôm nay mắt thấy tiểu tử này đại phát thần uy, nên hơi dao động võ đạo chi tâm!

Thật ra chỉ cần tìm đúng cơ hội, tiểu tử này, cũng như sâu kiến!

- Không sai!

Âm Trường Sinh đáp.

- Đúng rồi, giáo chủ, Chấn Sơn Vương thì sao? Vì sao thuộc hạ cũng tìm không thấy hắn!

Công Tôn Ly hiếu kỳ nói!

- Nếu bản tọa không nhìn lầm, Chấn Sơn Vương hẳn đã chạy trốn!

Gương mặt Công Tôn Ly ngạc nhiên:

- Chạy trốn?

- Không sai!

Gương mặt Âm Trường Sinh ngưng trọng.

- Đòn thứ nhất thần hồn công kích của tiểu tử này đã khiến Chấn Sơn Vương bất ngờ ăn thua thiệt mãnh liệt, dưới đòn thần hồn công kích thứ hai, Chấn Sơn Vương lại ném ra loại bảo mệnh chí bảo khôi lỗi phù thế hồn!

- Mà đòn thần hồn công kích thứ ba, hẳn là đả thương nặng thần hồn Chấn Sơn Vương!

- Bằng không, Chấn Sơn Vương sẽ không ở cuồng phún bản nguyên tinh huyết, đồng thời còn cuồng phún ra đại lượng tiên thiên hồn quang, càng phân ra một sợi tiên thiên thần hồn dung hợp ngưng tụ vào bản nguyên tinh huyết và tiên thiên thần hồn của hắn phun ra để tranh thủ cho hắn thời gian chạy trối chết!

- Bằng không, loại tồn tại như Chấn Sơn Vương mới sẽ không bão táp dùng bản nguyên tinh huyết, một cỗ bản nguyên tinh huyết, nhưng tương đương với mười mấy miệng bản nguyên tinh huyết.

- Một lần phun ra, tu vi của Chấn Sơn Vương không hạ xuống, nhưng cũng sẽ trên phạm vi lớn suy giảm, hơn nữa trong thời gian ngắn, càng không cách nào phát huy ra toàn lực!

Âm Trường Sinh nói.

Cách nói này của Âm Trường Sinh, nhưng lại để võ đạo chi tâm Công Tôn Ly vừa rồi mới ổn định trong mắt lại lộ ra vẻ hoảng sợ, liên tục không ngừng bổ sung một câu.

- Đương nhiên, đây cũng có quan hệ với việc Chấn Sơn Vương quá mức coi thường Diệp Chân, quá mức tự ngạo, bằng không, chết tuyệt đối là Diệp Chân!

Thời khắc thầm thì, vương giả Khai Phủ cảnh thăm dò bốn phương tám hướng trong hư không, thần sắc Diệp Chân căng cứng, cũng rốt cục có chỗ thư giãn.

Thần niệm hắn đã tra khắp bốn phương tám hướng trong phạm vi ba mươi dặm, xác định không có phát hiện hình bóng của Chấn Sơn Vương.

Diệp Chân đoán, tám chín phần mười, Chấn Sơn Vương đã chạy trốn!

Hai phát Luyện Hồn Thần Quang của hắn, cũng không phải người bình thường có thể thừa nhận, ngay cả Chấn Sơn Vương có tu vi Thần Hồn đã cao tới tiên thiên hồn quang thất trọng đỉnh phong, nếu đổi thành một người, chỉ sợ đã sớm bị oanh sát.

- Diệp đàn chủ, Chấn Sơn Vương hẳn đã trốn, ngươi có thể yên tâm!

Cùng thời khắc đó, thanh âm Đại trưởng lão Niên Ti Cảnh vang lên.

Diệp Chân tạm buông lỏng, thở ra một hơi, ánh mắt lần nữa nghiêm nghị nhìn chằm chằm về phía bốn phương tám hướng.

- Diệp mỗ ở chỗ này cảm tạ chư vị tiền bối đến dự, chư vị tiền bối ở xa tới là khách, Diệp mỗ cũng cần phải làm tròn trách nhiệm của chủ nhà, trước khi dị bảo hiển thế, ăn ở chi tiêu của chư vị tiền bối ở Xích Hỏa võ thành, sẽ do Diệp mỗ lo liệu!

- Nhưng, chư vị tiền bối làm khách, cũng nên hẳn có đạo của người làm khách!

Nếu vị tiền bối nào biến thành ác khách, thời điểm đó đừng trách Diệp mỗ trở mặt không biết người, mời hắn nếm thử một chút tư vị Bách Quỷ Phệ Hồn này!

Sau khi nói xong câu này, Diệp Chân tiện tay lần nữa ném ra ngoài tàn hồn của ba huynh đệ Bắc Tuyệt Tam Quỷ, lại thả ra gần trăm đầu ma linh u hồn có chút yếu ớt, tiện tay dùng tiên thiên hồn quang tìm một vòng tròn cấm chế, sau khi đánh xuống một đạo Khách Âm Phù, Diệp Chân đã lách mình tiến vào phủ thành chủ Xích Hỏa thành.

Tiếng kêu thảm thiết thê lương của Bắc Tuyệt Tam Quỷ, trong nháy mắt lần nữa vang vọng toàn bộ Xích Hỏa võ thành!

Trên bầu trời bốn phương tám hướng, nhóm vương giả Khai Phủ cảnh thăm dò, sắc mặt lần nữa biến đổi!

Sau đó, trong tiếng kêu thảm thiết thê lương của Bắc Tuyệt Tam Quỷ, những người từng người sinh ra lòng kiêng kỵ rời khỏi!

Bởi vì Diệp Chân thả ra ít ma linh u hồn, tiên thiên thần hồn của huynh đệ Bắc Tuyệt Tam Quỷ chỉ kêu thê lương bi thảm trong Xích Hỏa võ thành một canh giờ, mới bị ăn sạch.

Toàn bộ Xích Hỏa võ thành đều nghiêm nghị, thậm chí có một vài võ giả tu vi thấp, đều bị tiếng kêu thảm thiết của Bắc Tuyệt Tam Quỷ dọa đến tè ra quần, hơn nữa còn không phải cá biệt!

Mà hiệu quả cũng cực kỳ kinh người!

Nguyên bản, ba ngày này trôi qua, phó đàn chủ Hồng Gia Ấn đang cực lực chỉnh hợp Xích Hỏa võ thành gần như nhất thống, ban bố quy bản dự thảo một thành, nhưng không có nhiều người chịu tuân thủ.

Để Hồng Gia Ấn không thể không phái ra võ giả tuần tra, mỗi ngày xảy ra loại tranh chấp này có gần trăm, khiến cho Hồng Gia Ấn hoa mắt váng đầu.

Nhưng khi âm thanh Bắc Tuyệt Tam Quỷ kêu thảm thiết thê lương, sau đó trong vòng nửa ngày, không còn phát hiện nơi nào trái với thành quy mới ban bố.

Một số thương gia lâu năm, thậm chí ngoan ngoãn giao các loại Linh Tinh phí tổn trước đây kéo dài không chịu giao!

Xích Hỏa võ thành lập tức trở nên vô cùng ổn định, phủ thành chủ phát ra mệnh lệnh cũng vô cùng dễ dàng.

Không thể không nói, tất cả mọi chuyện đều là công lao của Diệp Chân!

Hồng Gia Ấn sướng rồi, nhưng trong phủ thành chủ, gương mặt Diệp Chân lại lo lắng!

- Ta đã xem thường anh hùng thiên hạ, không thể một kích chém giết Chấn Sơn Vương, chuyện này, thật có chút phiền toái, trên dưới toàn thành, đều phải thời thời khắc khắc đề phòng Chấn Sơn Vương đột kích!

Diệp Chân rất đau đầu, không có chém chết Chấn Sơn Vương, đã để lại hậu quả quá lớn.

- Diệp đàn chủ, thật ra chuyện cũng không có nghiêm trọng như tưởng tượng của ngươi!

Ngồi ở một bên Thái Thượng đại trưởng lão Niên Ti Cảnh nói.

Có lẽ vì ban ngày Diệp Chân biểu hiện ra chiến lực cường đại, lúc này, Niên Ti Cảnh không có một chút thái độ của Thái Thượng đại trưởng lão, thần sắc bình hòa như thuộc hạ của Diệp Chân.

Trong các võ giả chính là như vậy, cường giả vi tôn!

Thực lực cường đại, cho dù địa vị cao hơn ngươi tồn tại, cũng sẽ chủ động buông xuống tư thái.

- Úc, nói thế nào?

Diệp Chân nhìn về phía Niên Ti Cảnh.

- Diệp đàn chủ, thật ra chuyện Chấn Sơn Vương sẽ quay lại đánh lén này, Diệp đàn chủ không cần lo lắng!

- Vương giả Khai Phủ cảnh, tự có tôn nghiêm, tự có mặt mũi của hắn!

- Chấn Sơn Vương muốn quay lại trả thù, sẽ tìm đàn chủ, sẽ tìm lão phu, nhưng tuyệt đối sẽ không động thủ đối với võ giả, chỉ cần bọn hắn không chủ động công kích Chấn Sơn Vương!

- Nếu hắn thật âm thầm đánh lén, chỉ sợ Chấn Sơn Vương hắn sẽ cảm thấy hổ thẹn!

Huống hồ, Chấn Sơn Vương ở Xuân Hoa Sơn, cũng có một mảnh lớn cơ nghiệp, không đến một bước sơn cùng thủy tận cơ nghiệp bị diệt hết, Chấn Sơn Vương tuyệt đối sẽ không vô sỉ đánh lén võ giả bình thường giáo ta!

- Ngược lại là đàn chủ ngươi nhất định phải cẩn thận!

- Nếu Chấn Sơn Vương quay lại, nhất định sẽ tìm đàn chủ ngươi, hơn nữa, một khi xuất hiện, nhất định là một kích lôi đình!

Niên Ti Cảnh nói.

Nghe vậy, Diệp Chân nặng nề gật đầu.

- Niên trưởng lão, nơi này trước hết giao cho ta tọa trấn, ngươi vẫn tranh thủ thời gian chữa thương, ta thấy, nham tương ở Hổ Chủy Hạp chỉ cần thêm năm sáu ngày sẽ triệt để ngừng phun!

- Tốt!

Trên thực tế, thời gian nham tương Hổ Chủy Hạp ngừng phun ra, so với thời gian Diệp Chân dự tính phải sớm hơn nhiều!

Khoảng ba ngày sau khi sự kiện Diệp Chân đánh trọng thương Chấn Sơn Vương qua đi, nham tương trong hố to Hổ Chủy Hạp ngừng phun ra, nham tương bắt đầu rút về thật nhanh.

Khoảnh khắc nham tương trong hố to Hổ Chủy Hạp ngừng phun ra, hàng trăm hàng ngàn đạo phù tấn đã bay về phía bốn phương tám hướng, cũng đại biểu cho lần tầm bảo này bắt đầu!