← Quay lại trang sách

Chương 827 Viện Quân Đến Chậm

Hai canh giờ sau khi nham tương trong Hổ Chủy Hạp ngừng phun ra, Diệp Chân hơi bất an.

Không vì gì khác, từ khi nham tương Hổ Chủy Hạp ngừng phun ra, đã có lượng lớn võ giả tập trung hướng về phía Hổ Chủy Hạp, cho đến bây giờ đã có hơn ba mươi vương giả Khai Phủ cảnh, cùng với hơn hai trăm cường giả Chú Mạch cảnh!

Diệp Chân vốn muốn ổn thỏa Điếu Ngư Đài, nhưng mà nhìn trận thế này, nếu đi chậm, chỉ sợ ra trận đều sẽ rất khó khăn!

Mà lại, sau khi tin tức nham tương dưới lòng đất Hổ Chủy Hạp ngừng phun ra truyền đi, không ngừng có vương giả Khai Phủ cảnh chạy tới.

Nói một tiếng với Thái Thượng đại trưởng lão Niên Ti Cảnh, mang lên Vân Dực Hổ

Vương tiểu Miêu, Diệp Chân đã chuẩn bị tiến về Hổ Chủy Hạp chuẩn bị tham gia tầm bảo!

Nhưng ngay khi Diệp Chân vừa định đi ra ngoài, tiếng còi cảnh báo thê lương đột ngột vang vọng toàn bộ phủ thành chủ của Xích Hỏa võ thành!

Hộ đàn đại trận ngay lập tức bay lên, máu tươi và nội tạng đã từ trên bầu trời rơi lên trên hộ đàn đại trận vừa hình thành, đó là ba võ giả trinh sát mặc chế phục có số tuần hành cảnh giới xung quanh phủ thành chủ Xích Hỏa võ thành!

Lúc này, trực tiếp bị xé thành mảnh nhỏ!

Con mắt Diệp Chân đột ngột cả đỏ lên!

Ngay trước mặt thành chủ hắn, trực tiếp giết thủ hạ của hắn, đây không phải đến đánh hắn mặt à, thật coi mấy ngày trước hắn diệt sát Bắc Tuyệt Tam Quỷ là trắng chơi?

- Là ai, cút ra đây cho ta, dám giết võ giả Xích Hỏa võ thành ta, muốn chết!

Ánh mắt mãnh liệt, Diệp Chân định lao ra khỏi hộ đàn đại trận tìm kiếm kẻ giết người, thế nhưng lúc này, Đại trưởng lão Niên Ti Cảnh kéo Diệp Chân lại, sau đó, con ngươi Diệp Chân đột nhiên co rụt lại!

Trên bầu trời, năm võ giả phục sức giống như đúc đỉnh đầu đội đầu hổ ngọc quan, người mặc đầu hổ đạo bào, xuất hiện ở trên không hộ đàn đại trận Xích Hỏa phủ thành chủ.

Ngay khi thấy rõ ràng người tới, Diệp Chân lập tức hít vào một ngụm khí lạnh!

Khá lắm, năm vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng!

Người dẫn đầu tu vi đã cao tới Khai Phủ cảnh ngũ trọng đỉnh phong, cách Khai Phủ cảnh lục trọng chỉ thiếu chút nữa!

Quanh thân năm người toàn bộ đều tản ra Linh Lực màu đỏ đậm, năm vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng thi triển ra toàn bộ linh áp, càng kinh khủng chính là linh áp của năm người vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng này có lẽ bởi vì công pháp giống nhau, không ngờ lại kỳ dị nối liền với nhau.

Linh áp của năm vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng nối liền với nhau. Đơn giản kinh khủng đến cực hạn. Trong nháy mắt đã đè màn sáng của hộ đàn đại trận phủ thành chủ xuy xuy rung động, quang hoa điên cuồng lấp lóe!

Hình như chỉ bằng uy áp của vương giả Khai Phủ cảnh này đã có thể đè nát hộ đàn đại trận này.

- Trận pháp tiết điểm, nhanh chóng vào chỗ trận pháp tiết điểm! Chú Mạch cảnh, Chú Mạch cảnh lên!

Phó đàn chủ Hồng Gia Ấn điên cuồng hét to.

Trong nháy mắt tiếp theo, ba mươi hai võ giả Chú Mạch cảnh cuồng bổ nhào vào ba mươi hai tiết điểm trên trận pháp. Đưa Linh Lực trong cơ thể mình vào trận pháp tiết điểm.

Đạt được Linh Lực của ba mươi hai võ giả Chú Mạch cảnh bổ sung, lúc này màn ánh sáng của hộ đàn đại trận mới ổn định lại.

Nhưng mà, cái này cũng làm cho phó đàn chủ Hồng Gia Ấn kinh ra một đầu mồ hôi lạnh, hộ đàn đại trận kém chút đã bị vỡ.

Đối mặt một hai vương giả Khai Phủ cảnh thì không sao, nhưng đối mặt năm vương giả Khai Phủ cảnh, chuyện vui đó lớn lắm.

Cùng lúc đó, thống lĩnh Tưởng Bưu và Lệ Giang của Phi Hổ đường thấy âm thanh đi ra, nhìn thấy năm vương giả Khai Phủ cảnh trên bầu trời, trước hết run một cái!

- Thế nào, các ngươi nhận biết những người này?

Tưởng Bưu và Lệ Giang liên tục không ngừng nhẹ gật đầu.

- Chủ thượng, chúng ta gia nhập Phi Hổ đường đã hơn ba mươi năm, hơn ba mươi năm nay, tổng cộng gặp năm người này ba lần, mỗi một lần, đều là khi Phi Hổ đường đứng trước sống chết mới có thể xuất hiện!

- Lần trước xuất hiện đã là mười mấy năm trước, lúc đó Trường Sinh giáo ý đồ diệt đi Phi Hổ đường chúng ta, đánh chúng ta liên tục bại lui, ném đi hơn phân nửa địa bàn, sau đó, năm người này đến! Nhưng mà khi đó, trong số bọn họ ngoại trừ người dẫn đầu thì tu vi bốn người khác đều chỉ có Khai Phủ cảnh tứ trọng mà thôi!

- Chủ thượng, đây chính là viện quân từ thế lực đứng sau lưng Hạ Tử Hùng ủng hộ hắn mời tới, nhưng mà, những năm này Hạ Tử Hùng vẫn luôn không chịu lộ ra người ở sau lưng trợ giúp hắn là ai!

- Chúng ta chỉ biết những người này hình như đến từ ngoại hải!

Lệ Giang nói!

- Đến từ ngoại vực Tử Hải? Sao ngươi có thể chắc chắn như vậy?

Diệp Chân hỏi.

Lệ Giang không trả lời, ánh mắt nhìn về phía Tưởng Bưu.

- Chủ thượng chuyện là như vậy, chín năm trước, Phi Hổ đường trải qua một lần mở rộng địa bàn, Thiên giai hổ thú các đường chết trận không ít, cần phải bổ sung!

- Lúc đó là do thuộc hạ nhận hàng, ở bờ biển, một chiếc linh chu dài đến ba ngàn mét trên đó chứa trên trăm hổ thú Thiên giai!

Nghe vậy, Diệp Chân âm thầm nhẹ gật đầu, xem ra, thế lực sau lưng Hạ Tử Hùng hẳn là một đảo nào đó ở ngoại vực Tử Hải.

Cũng chính là trên hòn đảo ở ngoại vực Tử Hải, mới có thể có được vũ lực mạnh mẽ như vậy, vừa ra tay là bốn năm vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng!

Thực lực như vậy, đã có thể chống lại bất kỳ một thế lực nào trong Thanh Lam võ đô!

Giống như Nhật Nguyệt thần giáo, Diệp Chân đã biết vương giả Khai Phủ cảnh, ngoại trừ Lâu Giang Hữu chết đi thì trước mắt chỉ có bốn vị, tu vi cao nhất cũng chỉ là giáo chủ Giản Thiên Hùng, vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng đỉnh phong!

Trong ba người khác, ngoại trừ thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ Ngô Ảnh là có tu vi Khai Phủ cảnh ngũ trọng, hai Thái Thượng trưởng lão khác, một Khai Phủ cảnh tứ trọng và một Khai Phủ cảnh tam trọng.

Mà năm người trước mắt, tu vi toàn bộ đều là Khai Phủ cảnh ngũ trọng, rõ ràng, chỉ xét tu vi thôi đã mạnh hơn Nhật Nguyệt thần giáo!

- Diệp Chân là ai cũng dám diệt phân đường của Hổ Sa đảo chúng ta, cút ngay ra đây nhận lấy cái chết!

Người cầm đầu là vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng đỉnh phong, đột nhiên hống to hướng phía dưới.

- Trong vòng mười hơi mà ngươi không xuất hiện, lão tử sẽ san bằng phủ thành chủ này của ngươi, chó gà không tha!

- Chủ thượng, người này phải gọi Vương Ngự, nhưng mà hắn thích nhất người khác gọi hắn là Hổ vương gia, lúc trước người ta gọi hắn là Hổ vương gia, nhưng sau xưng là Hổ Vương Ngự, tính cách cực kỳ nóng nảy, nhưng tuyệt không thô bạo!

Nghe Hổ Vương Ngự bạo hống, con mắt Diệp Chân hơi híp lại, tiện tay ném ra ba Diệt Ma Nguyên Nhung, bay lên nghênh đón.

- Lão tử chính là Diệp Chân, ai muốn tìm chết!

Khi vừa xông ra, hai mắt Diệp Chân trợn mắt, hai đạo luyện hồn thần quang thẳng tắp quét về Hổ Vương Ngự đang gầm thét trên bầu trời!

- Chỉ chút công kích Thần Hồn ấy của ngươi đừng lấy ra ở trước mặt bản vương.

Lời còn chưa dứt, sắc mặt Hổ Vương Ngự đã biến đổi, cơ hồ là đồng thời, bốn tên vương giả Khai Phủ cảnh còn lại của Hổ Sa đảo, đồng thời kinh hô lên.

- Cẩn thận. Công kích Thần Hồn này có gì đó quái lạ!

- Đã chậm!

Khóe miệng Diệp Chân lại lộ ra một tia cười lạnh.

Luyện hồn thần quang của hắn, chỉ cần một kích ngay cả vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng Chấn Sơn Vương đều phải thụ thương, chớ nói chi vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng.

Nhưng nói thì nhanh, lúc này, trên bầu trời năm võ giả Hổ Sa đảo lấy Hổ Vương Ngự cầm đầu, đột nhiên đồng thời gầm thét một tiếng. Trong miệng phát ra một loại âm tiết cực kỳ cổ quái!

Đột nhiên thần sắc của Diệp Chân trở nên có chút ngạc nhiên.

Bởi vì ngay một khoảnh khắc này, Diệp Chân phát hiện, năm vương giả Khai Phủ cảnh đến từ Hổ Sa đảo ở ngoại vực Tử Hải này không chỉ có linh áp nối liền với nhau, mà ngay cả Thần Hồn ba động cũng trong nháy mắt biến thành nhất trí nối liền với nhau.

Nói một cách khác, một khoảnh khắc này. lực lượng Thần Hồn của năm người này đã hợp năm thành một, biến thành một chỉnh thể.

Diệp Chân chỉ dùng luyện hồn thần quang oanh kích Hổ Vương Ngự, trong nháy mắt đã biến thành năm người bọn hắn cùng nhau thừa nhận!

Trên bầu trời, sắc mặt năm vương giả Khai Phủ Hổ Sa đảo cảnh đồng thời trở nên vô cùng tái nhợt, như tờ giấy trắng, năm người tựa như một cánh buồm bị gió lớn thổi phần phật lui lại!

- Năm người một thể, đây là loại công pháp cổ quái gì?

Thần sắc của Diệp Chân trở nên vô cùng cổ quái.

Trong tình huống bình thường, lực lượng Thần Hồn của năm người này cộng lại cũng chưa bằng tu vi cao tới Tiên Thiên Hồn Quang thất trọng đỉnh phong Chấn Sơn Vương?

Nhưng tu vi Thần Hồn cao tới Tiên Thiên Hồn Quang thất trọng Chấn Sơn Vương đón đỡ một Luyện Hồn Thần Quang của Diệp Chân đã trực tiếp thất khiếu thổ huyết, như vậy dưới tình huống bình thường, năm người này cũng cần phải đồng thời thổ huyết, nhưng năm người trước mắt này, xem ra chỉ là Thần Hồn có chút bị thương mà thôi, cũng không thụ thương!

Xem ra công phu lực lượng Thần Hồn của năm người này hợp năm làm một. Không phải chỉ đơn giản là năm một tăng theo cấp số cộng!

Chấn kinh thì chấn kinh, Diệp Chân lại bất chấp tất cả, Luyện Hồn Thần Quang trong mắt nổ bắn ra, thừa dịp cơ hội này, tựa như là bắn phá, không kiêng nể gì đánh tung hướng về phía năm người.

Sau khi lực lượng năm người này kết nối chỉnh hợp cùng một chỗ, mục tiêu quá lớn, mỗi một kích, đều bị Diệp Chân nhẹ nhõm oanh trúng, huống chi luyện hồn thần quang của Diệp Chân người bình thường không thể tránh được.

Mỗi một kích cũng có thể làm cho năm người này sắc mặt tái nhợt một phần.

Khi kích thứ ba qua đi, sắc mặt năm người này đã từ trắng bệch như tờ giấy biến thành đỏ thẫm như máu, tiên diễm ướt át, nếu lại đến thêm mấy lần như thế, đoán năm người này sẽ chỗ phun máu tươi!

Nhưng mà, có thời gian hai hơi giảm xóc, năm vương giả Khai Phủ cảnh của Hổ Sa đảo, rốt cục kịp phản ứng hoặc nói là có một tia cơ hội thở dốc!

Hổ Vương Ngự đột ngột rống giận.

- Ngũ hổ chuyển hồn!

Bạo hống một tiếng, quanh người năm vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng đến từ Hổ

Sa đảo tỏa ra mảng lớn tiên thiên hồn quang ba màu, trong tích tắc những tiên thiên hồn quang rơi ra lập tức lấy một loại tần suất rung động kỳ dị kết nối thành một thể, trong chớp mắt đa biến thành một vòng hồn quang cực lớn hình bầu dục, xem ra vô cùng dày đặc, bảo vệ năm người vào bên trong!

Luyện hồn thần quang của Diệp Chân liên tục oanh kích bay lên cũng chỉ có thể làm cho vòng ngũ hổ chuyển hồn quang của năm người chấn động, nhưng không cách nào chạm tới năm người này!

Đến tận đây, thần sắc năm vương giả Khai Phủ cảnh đến từ Hổ Sa đảo lấy Hổ Vương Ngự cầm đầu mới thoáng nhất định, Hổ Vương Ngự cầm đầu cũng nhịn không được nữa há mồm phun một máu, một ngụm huyết dịch đỏ sậm cuồng phún ra do vừa rồi chịu ám thương.

Cùng thời khắc đó, Diệp Chân tùy ý vung tay lên, ba Diệt Ma Nguyên Nhung phía dưới đã ngưng tụ tốt linh tiễn cùng nhau khóa chặt năm võ giả Hổ Sa đảo.

Trên Diệt Ma Nguyên Nhung phát ra khí tức khủng bố, khiến cho sắc mặt Hổ Vương Ngự vừa rồi thở dài một hơi đột ngột biến đến vô cùng khó coi!

Làm sao hắn cũng không nghĩ ra, tu vi của Diệp Chân chỉ có Chú Mạch cảnh tam trọng không ngờ lại khó chơi như thế!

Diệp Chân cũng không hạ lệnh oanh kích, dù sao ở đây cũng quá gần chủ phủ.

Trước đây, Diệt Ma Nguyên Nhung oanh kích tạo thành một màn kinh khủng còn rõ mồn một trước mắt, nếu lần này bắn ra, đúng là có thể giết địch đả thương địch nhưng phủ thành chủ sợ là cũng bị hủy đến bảy tám phần, trong đó còn có hơn ngàn võ giả.

Diệp Chân ngưng mà không phát, năm người Hổ Vương Ngự cũng không dám khinh động, thần niệm truyền đi, thật nhanh trao đổi với nhau, khí tức của năm người cho dù là lực lượng Thần Hồn hay là Linh Lực đều dùng bí pháp kết nối thành một thể, một mặt khẩn trương nhìn chằm chằm ba Diệt Ma Nguyên Nhung phía dưới.

Bọn hắn biết uy danh của Diệt Ma Nguyên Nhung.

Dưới tình huống bình thường, mặc dù bọn hắn sợ ba Diệt Ma Nguyên Nhung, không đến nỗi mất đi tính mạng, nhưng giờ lại có thêm một Diệp Chân bằng lực lượng Thần Hồn của một người đã đánh cho năm người bọn hắn phải dùng Thần Hồn bí thuật liên thể, không dám có chút tách rời. Vậy tính huống lúc đó sẽ vạn phần nguy hiểm!

Năm người này chấn kinh có thể nghĩ!

- Lão đại, bảo bối bên kia hình như sắp xuất thế!

Một vương giả Khai Phủ cảnh Hổ Sa đảo đột nhiên nhìn thoáng qua Hổ Chủy Hạp phương xa, ngũ thải quang trụ giờ này càng ngày càng cao!

Quang hoa trong mắt Hổ Vương Ngự biến hóa, sau đó gào to một tiếng.

- Rút lui trước, trước tiên tìm bảo!

- Tiểu tử. Tạm thời để cho ngươi sống lâu mấy ngày. Chờ lão tử tầm bảo trở về, lại san bằng phủ thành chủ các ngươi!

Rút lui thì rút lui, Hổ Vương Ngự vẫn không quên ném một câu hình thức.

Buồn cười là ngoài miệng thì nói rút lui, nhưng Linh Lực và lực lượng Thần Hồn kết nối giữa năm người không ngờ lại không dám tách ra có chút, năm người một thể phi tốc lui lại. Từng người vô cùng cảnh giác nhìn Diệp Chân.

Cuối cùng, Diệp Chân cũng không hạ mệnh lệnh phóng tiễn, năm người này đến đây là có chuẩn bị, Diệt Ma Nguyên Nhung cũng không thể oanh sát bọn hắn.

Thứ hai, lúc này vương giả Khai Phủ cảnh tề tụ, Diệp Chân cũng không dám làm ra động tĩnh quá lớn!

Nếu thật làm ra động tĩnh quá lớn, đưa tới một số vương giả Khai Phủ cảnh đến nơi này, hoặc làm cho mấy người kia gặp phải bằng hữu cũ, vậy thì phiền toái.

Giờ đã đến thời khắc mấu chốt tầm bảo, đột nhiên tới năm vương giả Khai Phủ cảnh cường đại như thế đã đủ Diệp Chân nhức đầu.

Nhưng muốn mạng chính là năm người này lại có loại bản sự cổ quái cùng loại với hợp kích, không cách nào tuỳ tiện đánh giết.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng Diệp Chân thả bọn họ đi.

Lúc năm người hợp năm làm thành một thì không cách nào đánh giết, nhưng nếu năm người này phân tán ra, Diệp Chân có lòng tin, một kích luyện hồn thần quang có thể trọng thương thậm chí đánh chết một người!

Nhìn năm người Hổ Sa đảo rút lui xa. Diệp Chân lập tức ra lệnh.

- Từ giờ trở đi, toàn bộ Xích Hỏa võ thành tiến vào đề phòng cấp một, hộ đàn đại trận toàn bộ mở ra!

Không bao lâu sau, liên tiếp truyền đến mấy phù tấn, đây là tin tức do trinh sát Hồng Gia Ấn bố trí truyền về, tất cả đều là trinh sát đến từ Hổ Chủy Hạp.

Tin tức đều không khác mấy, nói có năm người mặc phục sức giống nhau tu vi Khai Phủ cảnh cường đại đã tới Hổ Chủy Hạp.

Cái này khiến Diệp Chân có chút ý động.

Nguyên bản năm người này xuất hiện lại không đánh giết đã làm cho Diệp Chân vô cùng bị động!

Nếu đi Hổ Chủy Hạp tham gia tầm bảo, năm người này lại giết trở lại, vậy làm sao bây giờ?

Nhưng nếu không đi, như vậy sẽ bỏ qua thịnh hội tầm bảo, sợ là sẽ phải hối hận cả đời, loại ngũ thải bảo quang này trên trăm năm chưa hẳn có thể gặp một lần.

Đây cũng là nguyên nhân quan trọng vì sao Hổ Chủy Hạp hội tụ nhiều vương giả

Khai Phủ cảnh như thế!

Bây giờ, năm người Hổ Vương Ngự đúng là đi Hổ Chủy Hạp, như vậy Diệp Chân cũng có thể yên tâm xuất phát.

Đến Hổ Chủy Hạp, lại gần năm người này thì tốt, nếu năm người này rời khỏi, vậy lúc đó Diệp Chân cũng sẽ không chút do dự rời khỏi.

Nếu không thì sẽ cùng nhau tầm bảo, đương nhiên, nếu có cơ hội, Diệp Chân sẽ không chút do dự xử lý bọn hắn!

Khi xuất phát, Diệp Chân mang theo Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, còn có một cái Diệt Ma Nguyên Nhung, cùng tùy hành có Đại trưởng lão Niên Ti Cảnh, những người khác, Diệp Chân một người đều không gọi tới.

Lúc này, Hổ Chủy Hạp căn bản chính là một thùng thuốc súng, không cẩn thận có thể sẽ tự rước lấy họa, ngay cả Diệp Chân đều phải thận trọng, chớ nói chi những thuộc hạ của mình.

Đồng thời, Diệp Chân còn để lại sáu viên Linh Tinh thuộc tính cực phẩm, phòng lúc khẩn cấp!

Có sáu viên Linh Tinh thuộc tính cực phẩm này ở đây thì cho dù năm người Hổ

Vương Ngự ời vụng trộm quay lại cũng có thể ứng đối một hồi.

Cũng không cách nào lưu thêm, Linh Tinh thuộc tính cực phẩm trong tay Diệp Chân cũng không nhiều, bảo bối này là dùng một viên thiếu một viên!

Chờ khi Diệp Chân chạy đến, võ giả ở Hổ Chủy Hạp đã chia thành hai vòng trong ngoài rõ ràng.

Vương giả Khai Phủ cảnh chiếm cứ một vòng trong nhất, mà nhóm cường giả Chú Mạch cảnh nhân số cao tới hai trăm người chỉ có thể đứng thành một vòng sau lưng những vương giả Khai Phủ cảnh này.

Dù trong những cường giả Chú Mạch cảnh này, tu vi thấp nhất đều là Chú Mạch cảnh thất trọng, nhưng không một ai dám bước vào vòng tròn chỉ có loe que hơn ba mươi người vương giả Khai Phủ cảnh.

Đương nhiên ngoại trừ Diệp Chân!

Hai ngày trước Diệp Chân giết ra tên tuổi, mà còn vô cùng có tác dụng.

Không cần Diệp Chân lên tiếng, nhóm cường giả Chú Mạch cảnh vòng ngoài đã nhường cho hắn một con đường, để hắn trực tiếp đi đến chỗ nhóm vương giả Khai Phủ cảnh.

Bên cạnh Diệp Chân là một võ giả Khai Phủ cảnh tam trọng, phát hiện có người đi tới thì đánh giá một chút, sau đó kinh ngạc phát hiện không ngờ lại chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh tam trọng.

Con mắt lập tức trừng tròn vo. Trợn lên giận dữ nhìn Diệp Chân định nổi giận, muốn đuổi Diệp Chân rời khỏi thậm chí xuất thủ thu thập gia hỏa Diệp Chân không có ánh mắt này.

Nhưng mà, đúng vào lúc này, Diệp Chân cũng vừa vặn quay đầu.

Thấy rõ ràng người tới lại là thành chủ Xích Hỏa võ thành - Diệp Chân, tên vương giả Khai Phủ cảnh tam trọng này hai mắt trợn tròn xoe. Ảo thuật trở mặt, lời muốn mắng người biến thành mang theo vài phần quái dị ân cần thăm hỏi!

- Ách, Diệp thành chủ cũng tới, sớm vậy?

Khi lấy được Diệp Chân gật đầu ra hiệu, tên vương giả Khai Phủ cảnh tam trọng này thở dài một hơi, sau đó bất động thanh sắc chậm rãi rời xa, cách thật xa lúc này mới yên tâm.

Nói đùa, ngày đó Diệp Chân đánh chết Bắc Tuyệt Tam Quỷ có tu vi cao tới Khai Phủ cảnh tứ trọng giống như chơi đùa. Hắn còn dám nói nhiều ở trước mặt Diệp Chân, đây không phải ông cụ thắt cổ, chán sống sao?

Nhắc tới cũng xảo, trong vòng tròn vương giả Khai Phủ cảnh này, đối diện Diệp Chân chính là năm người Hổ Vương Ngự!

Ngay khi Diệp Chân đến, năm người Hổ Vương Ngự đã thấy. Từng người thần sắc hung ác nhìn chòng chọc vào hắn, rất có ý tứ động thủ.

Diệp Chân cũng một mặt cười lạnh, quanh người tản ra Thần Hồn ba động như có như không.

Cuối cùng, Hổ Vương Ngự cũng không lập tức động thủ, mặt ngăn đám người lại, xem ra, lần này phương bảo bối sức hấp dẫn, mà có thể còn lớn hơn cả Xích Hỏa võ thành!

Đương nhiên, cái này cũng có quan hệ đến thực lực của Diệp Chân!

Bọn hắn động thủ, cũng không thấy có thể giết chết Diệp Chân. Ngược lại không bằng an tâm tầm bảo!

- Niên trưởng lão, đến cùng giáo chủ an bài cái gì, trận này của chúng ta không có bất kỳ ưu thế nào, khi tìm được bảo bối, sợ cũng sẽ bị người khác nuốt mất!

Mà, đối diện còn có như vậy năm một mực nhìn chòng chọc.

Diệp Chân nhìn xung quanh số lượng vương giả Khai Phủ cảnh chậm rãi gia tăng.

Gương mặt lo lắng.

Chỉ vừa qua một chút thời gian, số lượng vương giả Khai Phủ cảnh đã đạt đến ba mươi tám người.

- Cũng sắp rồi.

- Diệp thành chủ, giáo chủ nói, ngươi gần như là kinh hỉ lớn nhất đời này của hắn! Cho nên, hắn cũng chuẩn bị cho ngươi một kinh hỉ to lớn, đương nhiên, không phải bây giờ!

Diếp Chân nghe qua thanh âm có chút chút trầm thấp lại dẫn mấy phần âm trầm, xuất hiện trong đầu.

Rõ ràng là một câu không thể bình thường hơn được, hết lần này tới lần khác từ trong miệng hắn nói, lại mang theo một tia hương vị âm trầm.

Cơ hồ là đồng thời, thân hình thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ - Ngô Ảnh mặc một thân võ giả bình thường xuất hiện bên cạnh Đại trưởng lão Niên Ti Cảnh.

Diệp Chân nhẹ gật đầu, nhưng mà, thần sắc cũng không buông lỏng, tính cả hắn, cũng mới ba người mà thôi, trước mặt bốn mươi vương giả Khai Phủ cảnh ở đây, thật không có bất kỳ ưu thế nào!

Có lẽ nguyên nhân là bởi vì ở chỗ này tập trung quá nhiều vương giả Khai Phủ cảnh, đại đa số đoàn thể đều là tốp năm tốp ba tập trung cùng một chỗ, đừng nhìn từng người chào hỏi người quen biết cũ, nhưng trên thực tế tất cả mọi người cực kỳ cảnh giác nhìn đối phương, cũng không có người vượt lên trước thúc đẩy.

Chỉ có mấy vương giả Khai Phủ cảnh rất tùy ý đánh xuống mấy đạo dài trăm trượng kiếm cương đao cương về phía hố to nham tương đã bắt đầu lạnh dần, dò xét một chút.

- Đại trưởng lão, Ngô Thống lĩnh, tiếp tục như vậy, chỉ sợ còn chưa bắt đầu tầm bảo thì đã sinh một trận đại chiến, hoặc nói cứ tiếp tục kéo dài như vậy, người sẽ càng tụ càng nhiều!

- Bảo bối lấy không được không sao, thế nhưng một khi số lượng Khai Phủ cảnh tồn tập trung nơi này tập vượt qua nhất định, sợ rằng sẽ mang đến ảnh hưởng cho Xích Hỏa võ thành khó mà lường! Nhất là dưới tình huống bọn họ có chút kích động Diệp Chân dùng thần niệm trao đổi!

Niên Ti Cảnh không nói gì thêm, Ngô Ảnh lại cực kỳ kiên định nói.

- Sẽ không, tình huống Diệp thành chủ nói tới tuyệt đối sẽ không xuất hiện!

- Vì sao?

Diệp Chân rất ngạc nhiên, vì sao Ngô Ảnh chắc chắn tự tin như thế?

- Bởi vì theo tình báo đáng tin, ngụy quân tử kia đã tới!

- Ngụy quân tử?

Thần sắc của Diệp Chân đột ngột khẽ động, trong toàn bộ Chân Linh Vực, nhưng nhóm bị vương giả Khai Phủ cảnh xưng là ngụy quân tử, chỉ có một!

Cơ hồ là cùng một giây, một chỗ trong hư không, đột nhiên tiêu xạ ra một đoàn liệt diễm màu xanh, liệt diễm màu xanh giống như giòi bám trong xương, thiêu đến hàng rào hư không xuy xuy rung động, chấn động mãnh liệt không thôi, giống như muốn đốt xuyên hàng rào hư không này.

Hư không chấn động, mảng lớn thiên hỏa màu xanh lăng không bay lên, làm cho một số vương giả Khai Phủ cảnh gần đó từng người sắc mặt hãi nhiên, nhanh chóng lui lại.

Không chỉ gần đó, chỉ cần là nhóm vương giả Khai Phủ cảnh tập trung ở trên không hố to nham tương này đều lùi gấp một khoảng cách, ít thì vài dặm nhiều thì trong vòng hơn mười dặm, giống ba người Diệp Chân thì đã lùi gấp khoảng mười dặm.

Không có cách, đối diện với thiên hỏa màu xanh quá mạnh, ngay khi vừa xuất hiện, có Linh Lực chiến giáp mà đã nướng gương mặt Diệp Chân đến đau nhức đau nhức, làm cho tử ngọc chiến giáp của Diệp Chân lấp lóe không thôi, không thể không lui lại.

- Thanh Dương Kiêu Diễm! Cung chủ Thanh Dương Cung đến rồi!

Sắc mặt Niên Ti Cảnh biến đổi!