← Quay lại trang sách

Chương 828 Thanh Tràng

Thanh Dương Kiêu Diễm là một loại hỏa diễm uy lực cực kỳ cường đại sau khi tu luyện tuyệt kỹ trấn cung Thanh Dương quyết của Thanh Dương Cung đến đệ cửu trọng đỉnh phong mới có thể có được.

Toàn bộ Thanh Dương Cung chỉ có mấy vị có thể tu luyện Thanh Dương quyết, nhưng có được công pháp Thanh Dương quyết đệ cửu trọng và có thể tu luyện Thanh Dương quyết tới đệ cửu trọng đỉnh phong thì chỉ có một người, cung chủ Thanh Dương Cung - Chử Ương.

Cho nên nói, Thanh Dương Kiêu Diễm đã trở thành chiêu bài của cung chủ Thanh Dương Cung.

Thanh Dương Kiêu Diễm xuất hiện ở chỗ nào thì chỗ đó sẽ có thân ảnh cung Chử

Ương.

Đây là tư liệu có liên quan đến cung chủ Thanh Dương Cung Chử Ương xuất hiện trong đầu Diệp Chân.

Lúc Diệp Chân mới tới Chân Linh Vực, rơi vào Ma Hồn bí cảnh đã xảy ra xung đột, kết ân oán với đệ tử Thanh Dương Cung, Huyền Nguyệt tông, mặc dù cấp độ có hơi thấp, nhưng bắt đầu từ lúc đó, Diệp Chân đã lưu ý đến tình báo về hai đại tông môn này.

Thực lực của hai đại tông môn này rất hùng hậu, thực lực Thanh Dương Cung càng ở trên Huyền Nguyệt tông, mà Thanh Dương Cung ẩn ẩn có xu thế là nhất đại tông môn Chân Linh Vực, môn hạ đệ tử làm việc cực kỳ bá đạo, nhưng cao tầng, nhất là cung chủ Chử Ương thì lại có danh xưng Thanh Diễm Quân Tử.

Chủ yếu là do Chử Ương này xử sự công đạo, cho dù chuyện dính đến môn nhân của mình, xử trí cũng công bằng, trên giang hồ rất có thanh danh, mấy năm trước đã ẩn ẩn có tình thế võ lâm minh chủ.

Nhưng cái này chỉ là hình ảnh trong mắt võ giả bình thường, những võ giả có tu vi cường đại, tình báo thông suốt, như thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ Ngô Ảnh, xưng hô đối với Chử Ương lại không như vậy!

Ngụy quân tử!

Đây chính là xưng hô của những vương giả Khai Phủ cảnh đối với Chử Ương, cách làm việc của Chử Ương có thể có thể lừa gạt được võ giả bình thường, nhưng tuyệt đối không thể gạt được những vương giả Khai Phủ cảnh sau lưng có thế lực cường đại chèo chống.

Theo tình báo của Nhật Nguyệt thần giáo, Chử Ương là một người cực kỳ vô sỉ, vì một ít lợi ích, đơn giản không từ bất kỳ thủ đoạn nào. Nhưng ở trước mặt người khác lại duy trì hình tượng một Thanh Diễm Quân Tử.

Cũng vì như thế, chỗ nào bản thân đến, quen thuộc giữ gìn lẽ phải, mọi thứ đều phải chặn ngang một gạch, lại bởi vì tu vi cường đại. Giống với Chấn Sơn Vương, tu vi cao tới Khai Phủ cảnh thất trọng.

Cho nên đại đa số thời gian, tên tuổi quân tử Minh chủ này của hắn đều có thể đi đến thông, trong võ giả bình thường uy vọng cực cao, ngay cả rất nhiều vương giả

Khai Phủ cảnh cũng không thể không cho mấy phần mặt mũi.

Đây chính là nguyên nhân Ngô Ảnh nói tới hỗn chiến không có khả năng bắt đầu.

Bởi vì quân tử Minh chủ Chử Ương đã tới thì tầm bảo thịnh sự hôm nay chắc chán sẽ trở nên không giống, đương nhiên, có một ước thúc như vậy tồn tại, đối với Xích Hỏa võ thành ngược lại là chuyện tốt!

Mảng lớn Thanh Dương Kiêu Diễm ném bắn, một người mặc áo tím dẫn đầu, năm vương giả Khai Phủ cảnh theo sát phía sau, có chút chật vật trong hư không chấn động mà ra.

Bao gồm người áo tím tu vi cao tới vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng, tất cả mọi người là đầu đầy mồ hôi, một bộ dáng tiêu hao quá độ.

Thanh Dương Cung cách Xích Hỏa võ thành khá xa. Hơn năm sáu trăm vạn dặm, nhận được tin tức hẳn tương đối trễ. Cho dù toàn lực chạy đến, bắt đầu từ khi lấy được tin tức nham tương trong Hổ Chủy Hạp không phun ra nữa, tầm bảo sắp bắt đầu thì cách Hổ Chủy Hạp còn tới hơn trăm vạn dặm lộ trình.

Trong lúc khẩn cấp, cung chủ Chử Ương không thể không tiêu hao vận dụng bí thuật trên phạm vi lớn chấn động hư không, mượn lực chấn động hư không trong thời gian cực ngắn chạy tới nơi này.

Võ giả áo tím đi đầu chính là Chử Ương. Nhưng mà bởi vì nguyên nhân bảo dưỡng tương đối tốt, trên trăm tuổi thậm chí gần hai trăm tuổi rồi nhưng vẫn như trung niên nhân ba bốn mươi tuổi.

Dưới hàm ba sợi râu xanh bồng bềnh, đầu đội mũ chính khí, gương mặt uy nghiêm, một bộ chính phái, làm cho rất nhiều người chỉ nhìn một chút đã sinh lòng cảm giác thân cận.

- Gặp qua Chử cung chủ!

- Không ngờ thịnh thế hôm nay, Chử đại tiên sinh cũng tới vào phút cuối, thật sự là hi vọng hi vọng!

- Chử Minh chủ đại giá quang lâm, không từ xa tiếp đón, thứ tội thứ tội!

- Hoan nghênh Chử.

Sau khi Chử Ương xuất hiện, trong lúc nhất thời, trên không toàn bộ Hổ Chủy Hạp đều tràn đầy thanh âm ân cần thăm hỏi, hoàn toàn trái ngược với trước đây, tất cả vương giả Khai Phủ cảnh đều trợn mắt nhìn nhau!

Chân khí của Chử Ương quả thật không phải để trưng cho đẹp, cái này còn chỉ là trong những vương giả Khai Phủ cảnh, mà đã được hoan nghênh như thế thì nhóm hơn hai trăm võ giả Chú Mạch cảnh bên ngoài thì đợi cơ hội cũng không, chỉ có thể từng người một từ xa chắp tay, có người dứt khoát dùng thần niệm ân cần thăm hỏi!

Chử Ương cũng là một người có bản lĩnh, đại đa số người dưới tình huống được mấy chục hơn trăm người đồng thời ân cần thăm hỏi, sợ là cũng có chút đáp ứng không xuể, trong lúc vô tình, có lẽ sẽ làm cho một ít người cảm thấy không có mặt mũi, bị không để ý.

Nhưng Chử Ương này hoàn toàn không giống, mỗi một chào hỏi, hắn đều nhất nhất nhiệt tình đáp lại, mà hắn ứng phó người phi thường lễ độ.

Cho dù trải qua mười mấy người mới đến phiên hắn đáp lễ với ngươi, nhưng hắn ngôn từ thoả đáng, thậm chí có thể làm cho ngươi sinh ra một loại cảm giác thụ sủng nhược kinh.

Không chỉ như vậy, cho dù là người xa lạ không hướng hắn chào hỏi, giống như

Diệp Chân thì hắn đều sẽ cười nhẹ từ xa nhìn tới chắp tay, rõ ràng đang chào hỏi ngươi, nhưng hắn làm thái, lại có thể làm cho Diệp Chân sinh ra một loại cảm giác thất lễ.

Diệp Chân âm thầm sợ hãi than một tiếng, loại người này, chưa nói hắn vô sỉ hay không, có phải ngụy quân tử hay không, chỉ bằng loại thủ đoạn giao tiếp có thể khiến người ta cảm giác gió xuân che mặt, thì cho dù ở đâu cũng đều là nhân vật lãnh tụ.

Cũng chỉ vì địa vực Chân Linh Vực quá lớn, bằng không, làm võ lâm minh chủ tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, mà lại có thể làm cho đại đa số người tâm phục khẩu phục!

Sau khi Chử Ương đến, không cần hắn tự mình làm gì đã có mấy vương giả Khai Phủ cảnh la hét ý bảo cung chủ Thanh Dương Cung đến chủ trì tầm bảo lần này.

Có người đưa ra, tự nhiên có rất nhiều người tán thành, trong các vương giả Khai Phủ cảnh, hơn bảy thành võ giả cũng đồng ý từ Chử Ương đến chủ trì chuyện tầm bảo, nhóm nhỏ người Diệp Chân có ý kiến khác cũng không quan hệ.

Mà tu vi vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng cũng còn ở đó, cho dù năm người Hổ

Sa đảo do Hổ Vương Ngự cầm đầu không hiểu tình đời cũng không dám nói gì, chỉ có thể buông xuôi bỏ mặc.

- Được chư võ lâm đồng đạo hậu ái, chủ trì chuyện tầm bảo Hổ Chủy Hạp lần này,

Chử mỗ hết sức vinh hạnh! Nhưng nếu việc này đã do Chử mỗ chủ trì, như vậy Chử mỗ sẽ phải thực tình cân nhắc cho các võ lâm đồng đạo!

- Thứ nhất

- Chử lão nhi. Lão phu còn chưa tới, ngươi gấp cái gì?

Trong hư không truyền đến một tiếng rên rỉ, linh áp giống như núi của vương giả

Khai Phủ cảnh phủ xuống làm cho sắc mặt võ giả ở đây đều biến đổi, thần sắc của Diệp Chân càng trở nên dị thường lăng lệ.

Thanh âm này, hắn quá quen thuộc!

Ba ngày trước thụ thương bỏ chạy, Chấn Sơn Vương Hồ Chấn!

- Thịnh sự như thế sao có thể có thể thiếu Hồ huynh chứ!

Chấn Sơn Vương xuất hiện, tự nhiên không thể thiếu hàn huyên một phen, nhưng mà từ khi xuất hiện đến giờ, con ngươi hung quang bắn ra bốn phía của Chấn Sơn Vương vẫn luôn nhìn chòng chọc vào Diệp Chân.

Ánh mắt kia, hận không thể lập tức ăn sống nuốt tươi Diệp Chân, làm cho Niên Ti Cảnh và Ngô Ảnh bên cạnh rất khẩn trương.

Thật ra Diệp Chân cũng rất khẩn trương. Lấy tu vi Chú Mạch cảnh tam trọng của hắn, bị một Khai Phủ cảnh thất trọng đỉnh phong, không, phải nói Khai Phủ cảnh thất trọng, vì so với ba ngày trước, tu vi Chấn Sơn Vương Hồ Chấn đã từ Khai Phủ cảnh thất trọng đỉnh phong rơi xuống Khai Phủ cảnh thất trọng.

Bởi vì trận chiến kia, tu vi của hắn gần như trực tiếp rớt xuống một trọng.

Không hận Diệp Chân mới lạ.

Mà Diệp Chân bị Chấn Sơn Vương có tu vi cao tới Khai Phủ cảnh thất trọng nhìn chằm chằm, cảm giác đó không thể nghi ngờ là một đứa bé con bị một con hổ nhìn chằm chằm, cảm giác vô cùng khẩn trương, phi thường không thoải mái.

Nhưng mà, sau khi khẩn trương, Diệp Chân cũng đã nhìn ra.

Hắn sợ Chấn Sơn Vương, Chấn Sơn Vương cũng chưa chắc không sợ hắn, nhất là tu vi Thần Hồn của hắn.

Dứt khoát. Diệp Chân cũng không biến mất, khí tức tu vi Thần Hồn tiên thiên hồn quang ngũ trọng không chút nào giữ lại lan ra, mà lại không ngừng ba động, ở vào trạng thái chờ lệnh công kích.

Đồng thời, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu trước đây ngẩn ngơ núp ở trong ngực Diệp Chân cũng đã đứng ở đầu vai hắn, có xu thế tản ra khí tức Yêu Thú Linh giai trung phẩm, làm cho tất cả vương giả Khai Phủ cảnh ở đây choáng váng.

Dù sao những cái này cũng không tính là bí mật gì, Diệp Chân cũng không sợ bị người ta biết.

Thấy thế, lệ quang trong mắt Chấn Sơn Vương Hồ Chấn càng sâu, nhưng vẻ kiêng dè trong mắt cũng càng đậm!

Đương nhiên, cũng có người sắc mặt đại biến, giống như bọn người giáo chủ Âm Trường Sinh dịch dung cải trang, bị khí tức tiên thiên hồn quang ngũ trọng của Diệp Chân làm kinh hãi.

Còn có tu vi của tiểu Miêu, trước đây vẫn cho rằng tiểu Miêu chỉ là Linh giai Hạ phẩm Yêu Thú, không ngờ đã là Linh giai trung phẩm.

Cái này khiến quỷ quang trong mắt Âm Trường Sinh càng sâu, đây chính là tương đương với hai vương giả Khai Phủ cảnh.

Rung chuyển qua đi, chờ Xích Hỏa võ thành ổn định lại, một khi Diệp Chân quay lại Thanh Lam võ đô, như vậy thực lực của Nhật Nguyệt thần giáo sẽ toàn diện áp chế Trường Sinh giáo.

- Xem ra, nếu có cơ hội, nhất định phải…

Ánh mắt Âm Trường Sinh đột ngột biến thành vô cùng âm trầm.

- Nếu đã do Chử mỗ đến chủ trì, như vậy chuyện thứ nhất Chử mỗ muốn nói chính là mời toàn bộ võ giả Chú Mạch cảnh ở đây rời khỏi, chuyện tầm bảo lần này không phải các ngươi có thể tham gia!

Vừa dứt lời ra, sắc mặt hơn hai trăm võ giả Chú Mạch cảnh thất bát trọng ở vòng ngoài lập tức biến đổi, có ít người thậm chí lớn tiếng kháng nghị.

- Chư vị ở đây, từng người tu luyện không dễ mới đi tới hôm nay! Đến bây giờ, vương giả Khai Phủ cảnh tập trung ở chỗ này, tổng cộng cao tới bốn mươi bảy người, mà hơn hai mươi người trong số đó đều từ Khai Phủ cảnh tứ trọng trở lên!

- Nếu chư vị muốn tham gia tầm bảo, Chử mỗ cũng không ngăn!

- Nhưng mà nơi này nhiều vương giả Khai Phủ cảnh như vậy, Chử mỗ không có năng lực ước thúc bọn hắn, nếu thời gian quý báu của chư vị, triệt để kết thúc ở chỗ này, đừng trách Chử mỗ không nhắc nhở các ngươi!

- Chính là Chử mỗ cũng chỉ dám mang theo mấy Thái Thượng trưởng lão đến đây, môn hạ trưởng lão đệ tử một người cũng không dám mang, các ngươi xem mà xử lý!

Theo Chử Ương nói xong, nhóm vương giả Khai Phủ cảnh ở đây từng cái mắt lộ ra hung quang nhìn về phía bốn phương tám hướng, uy hiếp trong đó không nói cũng hiểu.

Nếu ai dám không đi, thì ý đó không thể hiểu rõ hơn được nữa, đợi bị vương giả

Khai Phủ cảnh ở đây vây công thanh lý đi!

Thấy thế, sắc mặt hơn hai trăm võ giả Chú Mạch cảnh ở vòng ngoài kịch biến, đồng thời, Chử Ương có danh xưng Thanh Diễm Quân Tử này lại một trận lời hữu ích, dù sao ý tứ chính là ta đang cân nhắc vì các ngươi, nếu không phải ta tới chủ trì, trong các ngươi, có lẽ hơn phân nửa người sẽ vĩnh viễn lưu lại đây!

Nửa khắc đồng hồ qua đi, hơn hai trăm tên võ giả Chú Mạch cảnh ở vòng ngoài đã rời đi sạch sẽ.

- Chư vị, thanh tràng hoàn tất, bay giờ sẽ thương nghị một chút…

Đang lúc chủ trì tầm bảo Chử Ương muốn nói gì, Chấn Sơn Vương Hồ Chấn đột nhiên mở miệng.

- Chậm đã, thanh tràng vẫn chưa xong mà? Nơi đó còn có một tiểu tạp toái Chú Mạch cảnh chưa chịu đi!

Sau khi Chấn Sơn Vương chỉ tới, ánh mắt hơn bốn mươi vương giả Khai Phủ cảnh ở đây, đều nhìn chằm chằm về phía Diệp Chân!