← Quay lại trang sách

Chương 830 Đại Trận Không Cách Nào Công Phá

Thải quang lập lòe trên tấm biển, bốn chữ cổ triện "Địa Hỏa Tâm Cung" lớn lóe ra hào quang chói mắt, mỗi một chữ đều dài đến trên mười mét, cực kỳ hài hòa với cửa cung to lớn rộng trăm trượng này.

Nhưng mà, Diệp Chân chú ý tới khí thế trên bốn chữ lớn "Địa Hỏa Tâm Cung".

Trên bốn chữ lớn, ngươi dùng nhìn mắt thường nhìn qua thì không có gì dị thường, cũng chỉ là quang hoa chói mắt một chút, xem ra trên hình như bám vào một tầng quang hoa mông lung.

Nhưng nếu ngươi vận dụng thần niệm nhìn qua thì bốn chữ lớn xem ra không dị thường gì kia lập tức sẽ hóa thân thành từng đoàn liệt diễm màu đỏ, trong chớp mắt điên cuồng đánh về phía ngươi, trực tiếp xé thần niệm của ngươi thành mảnh nhỏ!

Cho dù thần niệm của Diệp Chân vô cùng cường hoành, do tiên thiên hồn quang tứ sắc tạo ra, nhưng chỉ mới nhìn bốn chữ lớn "Địa Hỏa Tâm Cung" này một chút đã trực tiếp bị đốt cháy thành hư vô, làm Diệp Chân kinh xuất mồ hôi lạnh cả người, mặt mũi trắng bệch!

Lấy lực lượng Thần Hồn cường hãn bây giờ của Diệp Chân, chỉ sợ cho dù lực lượng Thần Hồn của vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng đỉnh phong, cũng không thể nào dễ dàng phá hủy thần niệm của hắn.

Nhưng hỏa ý ẩn chứa trong bốn chữ này đã có uy năng như thế, vậy chủ nhân của Địa Hỏa Tâm Cung này sẽ kinh khủng bực nào?

Chỉ là sau khi Diệp Chân bị kinh xuất mồ hôi lạnh cả người, tiếng kinh hô thậm chí là tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, cơ hồ là lần lượt từ trên người hơn bốn mươi vương giả Khai Phủ cảnh ở đây bay lên.

Không gì khác, sau khi tu vi Thần Hồn của võ giả càng ngày càng cường đại, nhiều khi võ giả muốn đánh giá khuôn mặt hoặc là bản chất chân thực của một vật phẩm thì sẽ không nhìn bằng mắt thường, mà dùng thần niệm nhìn.

Chỉ có thần niệm mới có thể trực tiếp nhìn thấu bản chất mặt ngoài.

Sau đó, vấn đề đã đến.

Nhóm vương giả Khai Phủ cảnh dùng thần niệm nhìn về phía bốn chữ lớn này từng người kinh hô, có võ giả dùng sức quá lớn thậm chí ôm đầu hét thảm lên, hiển nhiên bị hỏa ý trong bốn chữ lớn "Địa Hỏa Tâm Cung" này làm thương tổn.

Có một bổng này đón đầu, lúc này tất cả vương giả Khai Phủ cảnh ở đây mới ổn định lại tâm thần cẩn thận quan sát Địa Hỏa Tâm Cung, đều hiểu Địa Hỏa Tâm Cung này không đơn giản, không phải lỗ mãng là có thể thăm dò.

Địa Hỏa Tâm Cung này nhìn qua chiếm diện tích rất lớn.

Dù ở chỗ sâu hố to thì vẫn như cũ có phương viên ba ngàn mét. Trong ba ngàn mét này không ngờ lại không nhìn thấy điểm cuối cùng của thành cung Địa Tâm Hỏa cung, càng nhiều thành cung vẫn như cũ giấu ở trong lớp đất sâu ngàn mét.

Đương nhiên có những thành cung này, đám võ giả ở đây đào móc cũng vô dụng.

Đừng nhìn những này thành cung này toàn bộ giấu ở sâu trong lớp đất ngàn mét, nhưng trên mỗi một đoạn thành cung đều giăng màn sáng màu đỏ vô cùng dày đặc, ngoài màn sáng màu đỏ còn có một tầng ngũ thải bảo quang lưu chuyển, ngăn cách trọng áp từ tầng đất cao tới ngàn mét phía trên.

Giống như phía trên ép xuống không phải tầng đất sâu ngàn mét mà không có cái gì.

Toàn bộ bộ phận Địa Hỏa Tâm Cung lộ ra ngoài đều bị y Xích Hỏa màn sáng và ngũ thải bảo quang gắt gao bảo vệ, cái này khiến sắc mặt nhóm vương giả Khai Phủ cảnh ở đây trở nên khó coi.

- Nếu như lão phu không nhìn lầm, tòa đại trận này hẳn là trực tiếp dẫn động hơn mười linh mạch trong lòng đất gần kết hợp lại với nhau, tiếp theo tạo thành hộ cung đại trận!

- Chư vị, là trực tiếp dẫn động, mà không phải dẫn tới!

Một vương giả Khai Phủ cảnh có danh xưng Huyễn Trận Vương nói.

- Huyễn Trận Vương. Dẫn tới và dẫn động có gì khác nhau? Nói rõ ràng!

Chấn Sơn Vương lên tiếng hỏi, đây cũng là câu hỏi trong lòng tất cả vương giả

Khai Phủ cảnh ở đây.

- Sự khác biệt này thật ra rất đơn giản, trước cửa nhà ngươi có một con sông lớn, ngươi đào một mương nhỏ dẫn nước vào tưới tiêu ruộng đồng nhà ngươi, đây chính là dẫn tới.

- Mà dẫn động, thì là hàng xóm nhà ngươi là một đại năng kinh khủng, lười đào kênh dẫn nước. Vung tay lên sửa lại dòng sông lớn này, trực tiếp dẫn sông lớn tới xung quanh ruộng đồng nhà hắn.

- Xưa nay chúng ta bày trận lấy địa mạch Linh Lực, cao nữa chỉ là dẫn tới, mượn dùng một chút lực lượng linh mạch trong lòng đất, chút lực lượng ấy có thể chưa tới một phần vạn linh mạch trong lòng đất.

- Nhưng chủ nhân của Địa Hỏa Tâm Cung này lại trực tiếp thay đổi tuyến đường của linh mạch trong lòng đất, dẫn gom đến xung quanh Địa Hỏa Tâm Cung của hắn, mà không phải chỉ một đầu, lấy ánh mắt của lão phu, linh mạch chiếm cứ lòng đất nơi này ít nhất có mười tám đầu!

- Làm sao có thể?

Sau khi thanh âm Huyễn Trận Vương vang lên, Chấn Sơn Vương nhíu mày.

- Lão phu cũng rất có nghiên cứu đối với địa mạch, loại chuyện trực tiếp thay đổi tuyến đường của linh mạch lòng đất này, xác thực có đại năng có thể làm được.

- Giống lão phu người thành lập Xuân Hoa Sơn, ngay ở gần Xuân Hoa Sơn đưa tới ba đầu linh mạch. Nhưng thay đổi mỗi một đầu linh mạch đều sẽ dẫn tới sông núi biến đổi lớn.

- Mà xung quanh Xuân Hoa Sơn có ba đạo Tử Vong Hạp Cốc sâu tới vạn mét, chính là chứng cứ rõ ràng, đến nay không một ngọn cỏ, sinh linh không còn!

- Nhưng gần Hổ Chủy Hạp này lão phu không thấy dấu hiệu như vậy!

Huyễn Trận Vương lại không vội, sau đó mỉm cười nói.

- Đây chính là chỗ cao minh của chủ nhân Địa Hỏa Tâm Cung! Chư vị không ngại buông Thần Hồn ra cẩn thận cảm ứng xung quanh Hổ Chủy Hạp một chút sẽ phát hiện từ nơi này hướng ra phía ngoài phóng xạ ra hai mươi linh mạch, hạ phẩm linh mạch cực kỳ yếu ớt cũng không tính linh mạch.

- Theo lão phu suy đoán, chủ nhân Địa Hỏa Tâm Cung hẳn là dẫn xuất một chi mạch từ linh mạch xung quanh đây, sau đó biến chi mạch thành chủ mạch, chủ mạch biến thành chi mạch cực kỳ yếu ớt, mới không hình thành sông núi biến đổi lớn.

Nói đến đây, con mắt Huyễn Trận Vương đột ngột biến thành lóe sáng vô cùng.

- Ở Xuân Hoa Sơn tụ tập ba đầu linh mạch đồng thời tạo ra ba khu tuyệt địa so với thủ đoạn của chủ nhân Địa Hỏa Tâm Cung này quả thực là trò trẻ con!

- Lão phu kết luận, chủ nhân Địa Hỏa Tâm Cung tuyệt đối là tồn tại kinh khủng ngàn năm trước thậm chí càng xa xưa hơn, tu vi có thể không chỉ Khai Phủ cảnh!

Câu nói này lại có chút ý tứ biến ngọn nguồn Chấn Sơn Vương Xuân Hoa Sơn một cách lạ kỳ, Chấn Sơn Vương không phản bác, nhìn Địa Hỏa Tâm Cung trước mắt ngưng tụ ngũ thải bảo quang và màn sáng màu đỏ nồng hậu dày đặc, quang hoa trong mắt chớp liên tiếp.

- Nói như vậy, chúng ta tìm tới bí phủ chân chính, bí phủ của tiền nhân ít nhất ngàn năm trước, tuyệt đối có bảo bối tốt, nói không chừng, công pháp Linh giai thậm chí Linh giai Thượng phẩm thậm chí có hơn Linh giai!

Gương mặt Hoành Giang Vương Trì Ngư Long hưng phấn, bấm tay gảy nhẹ, một thủy long màu xanh lam gào thét lên đánh tung hướng ngũ thải bảo quang ở mặt ngoài Địa Hỏa Tâm Cung.

- Chư vị. Đã như vậy, chúng ta liên thủ oanh phá màn sáng này, xông vào cung đi, ai có thể tìm được bảo bối thì đó chính là duyên phận của người đó!

Trì Ngư Long còn chưa nói xong. Thủy long màu lam hắn vừa bắn ra đã bỗng nhiên cuốn ngược mà quay về, mà tốc độ lúc quay lại so với tốc độ lúc oanh ra còn nhanh hơn, mạnh hơn, trước khi hắn chưa kịp phản ứng đã đánh tung lồng ngực của hắn!

Một kích như vậy, tinh cương hộ thể linh giáp của Hoành Giang Vương Trì Ngư Long lập tức vỡ vụn. Ngay khi một đạo hộ thể bảo quang khác bay lên. Cả người bị đánh bay trăm mét, người trên không trung, máu tươi cuồng phún ra.

Lúc rơi xuống, cả người Hoành Giang Vương cũng không tốt, thương thế cũng không nặng nhưng ánh mắt nhìn về phía Địa Hỏa Tâm Cung đã hiện đầy kinh khủng.

Cũng may vừa rồi khi hắn xuất thủ chỉ là một kích rất bình thường, nhưng chỉ là một kích rất bình thường ngược trở về đã làm cho chính hắn thụ thương, nếu hắn toàn lực oanh lên đó một kích, chẳng phải có thể trực tiếp muốn cái mạng già của hắn?

Một màn này làm cho rất nhiều vương giả Khai Phủ cảnh đang muốn xuất thủ đều cùng nhau dừng lại, từng người một đầu mồ hôi lạnh, nhất là mấy vị đã thúc giục Linh khí chuẩn bị công kích bị dọa đến suýt mất hồn.

- Huyễn Trận Vương, ngươi là người trong nghề trận pháp. Làm sao phá đại trận này, ngươi chỉ huy, lão phu đảm bảo, tất cả chư vị ở đây sẽ nghe theo ngươi chỉ huy!

Thấy bộ dáng này, Chử Ương mở miệng.

Chử Ương mở miệng làm cho Huyễn Trận Vương vội vàng chắp tay.

- Chử cung chủ. Không phải lão phu che giấu không nói, mà trận này không cách nào phá!

- Không cách nào phá, có ý gì?

Chử Ương nhíu mày.

- Chử cung chủ, chủ yếu là tu vi của chủ nhân Địa Hỏa Tâm Cung này quá cao, trực tiếp dẫn động hai mươi linh mạch trong lòng đất, nếu chúng ta phá trận sẽ tương đương chiến đấu hai mươi linh mạch trong lòng đất này.

- Phải oanh phá màn sáng hộ trận do Linh Lực của hai mươi linh mạch trong lòng đất ngưng tụ thành mới có thể phá vỡ đại trận này!

- Mà một đạo linh mạch trong lòng đất ẩn chứa lực lượng kinh khủng bực nào, đừng nói toàn bộ hai mươi đầu linh mạch nơi này là linh mạch thượng phẩm, cho dù một đầu linh mạch hạ phẩm tất cả vương giả Khai Phủ cảnh chúng ta ở đây, chỉ sợ cũng không mấy người có thể đập gãy?

Huyễn Trận Vương nói.

Thoáng chốc, sắc mặt võ giả ở đây đều trở nên vô cùng khó coi, bao gồm Chử Ương cũng vậy.

- Nếu một linh mạch hạ phẩm, lão phu liều mạng trọng thương cũng có thể oanh phá, nhưng đây là linh mạch thượng phẩm, mà còn là hai mươi linh mạch thượng phẩm

Nói xong, Chử Ương nở nụ cười khổ.

Diệp Chân lại lấy làm kinh hãi, có thể trực tiếp đập gãy một hạ phẩm linh mạch, tu vi của Chử Ương này rốt cuộc mạnh cỡ nào?

Chấn kinh thì chấn kinh, đại kế tầm bảo lần này, cũng bị vây ở đây, có thể xưng còn chưa có bắt đầu đã kết thúc.

- Vì sao nhất định phải đập gãy? Ngăn cản hai mươi linh mạch trong lòng đất này vận chuyển Linh Lực không phải được rồi sao?

Có người nghi ngờ.

- Ngăn chặn lực lượng linh mạch? Ngươi hỏi một chút hai người Chử cung chủ và Chấn Sơn Vương xem bọn hắn có năng lực này hay không, ngăn chặn lực lượng của linh mạch so với oanh phá độ khó cao hơn trên không chỉ gấp mười lần!

Huyễn Trận Vương cười lạnh.

- Như vậy chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể bất lực nhìn bí phủ ngàn năm này?

Có người buồn bực.

- Theo tình hình trước mắt mà nói, lão phu nghĩ không ra phương pháp phá vỡ trận này, nhưng mà trận pháp cũng không định cần phá mới có thể đi vào, có lẽ có một thông đạo ngoài trận pháp, phải xem thử chủ nhân Địa Tâm Hỏa cung có lưu lại hay không, đoàn người có thể thử một chút!

Huyễn Trận Vương nói.

Nghe vậy, Chử Ương phất tay.

- Đã như vậy, chư vị đồng đạo đều có thể cùng thi triển thần thông thử một chút, xem có thể tìm được phương pháp tiến vào Địa Hỏa Tâm Cung hay không! Nhưng mà lúc nếm thử chư vị phải cẩn thận, trận pháp này có lực phản chấn rất lớn!

Sau khi Chử Ương ra lệnh, hơn bốn mươi vương giả Khai Phủ cảnh đều dùng ấn phù, thủ quyết, Linh Lực thăm dò, lòng đất chấn động chui đi các loại, bao gồm Niên Ti Cảnh và Ảnh Nguyệt Vệ thống lĩnh Ngô Ảnh bên cạnh Diệp Chân.

Nhưng mà đều không ngoại lệ, tất cả mọi người đều thất bại.

Nhìn hồi lâu, Diệp Chân cảm thấy đứng ngốc ở đây cũng không làm được chuyện gì, thần niệm khẽ động chậm rãi hướng về phía đại môn Địa Hỏa Tâm Cung.

Trên cửa chính to lớn của Địa Tâm Hỏa cung có hai vòng đồng to lớn, Diệp Chân trực tiếp đi lên phía trước, nắm chặt vòng đồng có chút khẽ chụp, kỳ biến xảy ra, lưu quang bốn phía!