Chương 836 Chấn Sơn Vương Lựa Chọn
Nhìn nhóm vương giả Khai Phủ cảnh như huyết sắc lưu quang từ trên bầu trời rơi xuống, thậm chí Diệp Chân còn thấy được Chấn Sơn Vương, còn có thân ảnh năm người Hổ Vương Ngự của Hổ Sa đảo.
Lông mày Diệp Chân nhíu lại thành một chữ Xuyên.
Diệp Chân không ngờ, lại có nhiều vương giả Khai Phủ cảnh tiến vào như vậy.
Diệp Chân vốn cho rằng, khảo nghiệm đầu tiên ít nhất có thể ngăn cản hơn một nửa vương giả Khai Phủ cảnh, không ngờ, Diệp Chân đã tính chuyện này quá mức đơn giản.
Ngẫm lại cũng thế, có Chử Ương chỉ huy, thăm dò ra câu trả lời chính xác, cũng không phải việc khó gì.
Cuối cùng, trong vòng một canh giờ ngắn ngủi, nhóm vương giả Khai Phủ cảnh tiến vào cửa khảo nghiệm thứ hai có tới bốn mươi mốt người!
Không thể không nói, bốn mươi mốt vương giả Khai Phủ cảnh là một cỗ lực lượng cực kỳ cường đại, không ngờ bọn hắn lại ngạnh sinh sinh dựa vào thực lực oanh sát một đội Đa Tí Ma tộc do Tứ Tí Ma tộc dẫn đội.
Bốn mươi mốt vị vương giả Khai Phủ cảnh tràn vào, để lần khảo nghiệm này trở nên phức tạp, cũng làm cho thần sắc của Diệp Chân trở nên ngưng trọng.
Khảo nghiệm đầu tiên có nhiều võ giả thông qua rất bình thường, nhưng Diệp Chân có thể xác định, cuối cùng có thể thu hoạch được võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, chỉ có thể là một người!
Nhưng việc này không vội vàng được.
Nơi đây hoang dã đã rất nguy hiểm, có trời mới biết trung tâm Ma tộc thành lũy lại là tình huống gì?
Hơn nữa, nhiều vương giả Khai Phủ cảnh tràn vào như vậy, vị võ giả thứ nhất thăm dò Ma tộc thành lũy, rất có thể làm lá chắn cho người khác.
Đương nhiên, nhiều người cũng là chuyện tốt, có người dò đường. Có thể sớm phát hiện nguy hiểm, cho nên, lúc này Diệp Chân ngược lại không sốt ruột tìm kiếm Ma tộc thành lũy hoàn thành khảo nghiệm.
Chủ yếu vì trong khoảng khắc này, Diệp Chân đã xác định một việc!
Diệp Chân có thể thu hoạch được võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái hay không, từ một loại nào đó trình độ mà nói thật ra có cũng được mà không có cũng không sao, thu được thì tốt, nếu không cách nào thu được truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái cũng không có nhiều tổn thất.
Nhưng có một chuyện Diệp Chân nhất định phải xử lý!
Vô luận Chấn Sơn Vương hay năm người Hổ Vương Ngự đến từ Hổ Sa đảo, thực lực đều quá cường đại. Nếu để cho bọn hắn thu hoạch được truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, tiền đồ sau này của Diệp Chân đơn giản chính là u ám một mảnh.
Đương nhiên, tỷ lệ này phi thường nhỏ.
Nhưng, thời điểm bọn hắn không có thu hoạch được võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, nếu còn sống rời khỏi Địa Hỏa Tâm Cung này, như vậy uy hiếp đối với Diệp Chân cũng phi thường lớn.
Một khi bọn hắn hiểu rõ nhược điểm của Diệp Chân, hoặc không biết xấu hổ núp trong bóng tối ra tay với Xích Hỏa võ thành, trong khoảng thời gian này, tâm huyết của Diệp Chân sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Trước đây, Thái Thượng đại trưởng lão từng nói với hắn, loại tồn tại như Chấn Sơn Vương cực trọng mặt mũi, ngược lại Diệp Chân có chút xem thường.
Loại tồn tại như Chấn Sơn Vương, cực trọng mặt mũi là không sai, nhưng trước người khác như mặt trời dưới đáy, mới có thể cực trọng mặt mũi.
Một khi đến chỗ tối tăm, tồn tại như Chấn Sơn Vương đã kinh lịch nhân sinh muôn màu, làm việc sẽ càng không có ranh giới cuối cùng, sẽ chỉ điên cuồng hơn!
Cho nên nhất định phải nghĩ biện pháp ở chỗ này xử lý bọn hắn!
Nếu lưu lại cho bọn hắn đường sống rời khỏi Địa Hỏa Tâm Cung, phiền toái của Diệp Chân mới chính thức bắt đầu!
Nhưng, tình thế biến hóa so với trong tưởng tượng Diệp Chân còn muốn phức tạp hơn.
Bốn mươi mốt vị vương giả Khai Phủ cảnh theo thứ tự tiến vào địa giới Ma tộc thành lũy gần một canh giờ, lúc trước tiến vào nhóm vương giả Khai Phủ cảnh đã gặp tổng cộng ba đợt tập kích.
Hai đợt là Ma Linh U Hồn tập kích, một đợt là Đa Tí Ma tộc tập kích.
Mỗi một đợt tập kích đều tới rất nhanh, nhưng mỗi một đợt tập kích, đều để những vương giả Khai Phủ cảnh nhận lấy thương thế không nhẹ.
Nhất là trận chiến với Đa Tí Ma tộc, Tứ Tí Ma tộc tộc kia kém một chút đã xé xác một vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng thành hai nửa.
May là nhóm vương giả Khai Phủ cảnh khác kịp thời công kích, cứu vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng kia, nhưng, một đầu chân trái cũng trực tiếp bị xé bay.
Tứ Tí Ma tộc tộc bày ra chiến lực cường đại khiến cho nhóm vương giả Khai Phủ cảnh chấn kinh, hơn mười vương giả Khai Phủ cảnh như bọn hắn vây quét một vị Tứ
Tí Ma tộc tộc.
Không chỉ có là Tứ Tí Ma tộc, Ma Linh U Hồn cũng tạo thành thương tổn nghiêm trọng với những vương giả Khai Phủ cảnh này.
Ma Linh U Hồn công kích thần hồn, khiến cho nhóm vương giả Khai Phủ cảnh vô cùng đau đầu, hai đợt Ma Linh U Hồn công kích, để trong nhóm vương giả Khai Phủ cảnh, cơ hồ người người đều bị thương, có hai vương giả Khai Phủ cảnh tam trọng trực tiếp bị Hồn Vệ công kích, tiên thiên thần hồn của nó đã gần như bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ.
Loại trọng thương này, không có mấy năm tĩnh dưỡng hoặc một vài đan dược hiếm thấy thì cũng không cách nào khôi phục, hai vương giả Khai Phủ cảnh mặc dù không chết, nhưng chiến lực đã mất đi tám thành.
Chiến tổn khủng bố như thế, để nhóm vương giả Khai Phủ cảnh bắt đầu lo lắng, ngay cả hai vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng là Chử Ương và Hồ Chấn, thần sắc đều trở nên có chút ngưng trọng!
Không gì khác, bình thường bọn hắn đối phó với Đa Tí Ma tộc, như Nhị Tí Ma tộctộc không có bất cứ vấn đề gì, nhưng nếu đơn độc đối đầu Tứ Tí Ma tộc cũng rất phí sức, chiến thắng đều rất khó khăn, càng đừng nhắc đến một mình chém giết.
Chớ nói chi dưới đại đa số tình huống, một khi xuất hiện Tứ Tí Ma tộc, đều sẽ có không ít Nhị Tí Ma tộc đi theo.
Đơn độc gặp được mấy Nhị Tí Ma tộc hoặc Tứ Tí Ma tộc, bọn hắn đều có thể miễn cưỡng ứng phó, nhưng nếu đồng thời gặp được hai loại này, chỉ sợ bọn hắn cũng muốn bỏ chạy.
Huống chi, đây là khu vực biên giới, không phải Ma tộc thành lũy trùng điệp nguy hiểm.
Loại tình huống này để bốn mươi mốt vị vương giả Khai Phủ cảnh ở đây, không có ai dám chủ động rời khỏi.
Sau đó, chuyện hợp tác cũng rất thuận lý thành chương xuất hiện.
Từ đề nghị của Chử Ương, đề nghị nhóm vương giả Khai Phủ cảnh kết giao cùng đi.
Kết giao như thế nào cũng là vấn đề.
Bốn mươi mốt vương giả Khai Phủ cảnh, phần lớn chỉ có hai, ba người có liên hệ, là bằng hữu, nhưng gom lại hai, ba người cùng một chỗ thì lực lượng lại không đủ.
Cuối cùng có một vương giả Khai Phủ cảnh đề nghị, để Chử Ương chủ trì, tuyển ra mấy đội trưởng, kết giao bảo mệnh, bảo mệnh trước rồi lại tầm bảo.
Về phần cuối cùng ai có thể đạt được cơ duyên võ đạo truyền thừa kia, vậy xem vận khí mỗi người.
Sau khi thương nghị một phen, Chử Ương đề nghị, hơn năm vương giả tu vi đạt tới Khai Phủ cảnh lục trọng ra mặt làm đội trưởng lâm thời, dẫn đầu đám võ giả kết giao tự vệ.
Hơn nữa, một đội ngũ khoảng mười người, là chiến đấu linh hoạt thích hợp nhất, cho nên, vừa đủ năm đội.
Làm sao chia đội lại là một nan đề, nhưng, dựa vào uy vọng của Chử Ương, giải quyết vấn đề này cũng không tiêu hao bao nhiêu thời gian.
Trên nguyên tắc tự nguyện, tất cả vương giả Khai Phủ cảnh, từ năm vị đội trưởng ra mặt thay phiên chọn lựa nhân thủ, đương nhiên, người bị chọn lựa có thể từ chối, cũng có thể tự do kết thêm bằng hữu, cũng có thể chọn đội ngũ khác!
Về phần trình tự chọn lựa, lần này, cung chủ Thanh Dương Cung lần nữa phát uy uy vọng của hắn!
Mỗi một vòng chọn lựa, các vương giả có tu vi hơi thấp hơn Khai Phủ cảnh lục trọng và bốn người trước do Chấn Sơn Vương chọn, cuối cùng hắn tự chọn bằng hữu.
Phong cách rất cao, nhưng tình huống thật là khi nhìn mặt ngoài, thủ đoạn của cung chủ Thanh Dương Cung làm phi thường tốt.
Tới lượt Chử Ương, tổng cộng mang theo năm Thái Thượng trưởng lão Thanh Dương Cung, tu vi thấp nhất đều là vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng, ngoại trừ Ngũ trưởng lão Đường Hồi nếm thử ải khảo nghiệm thứ nhất không có thông qua, còn bốn Thái thượng trưởng lão đều thông qua.
Bốn vị này, đương nhiên sẽ chung tổ đội với cung chủ Chử Ương, đừng nhìn Chử
Ương chọn lựa cuối cùng, thật ra vẫn chiếm đại tiện nghi.
Hết lần này tới lần khác tất cả mọi người đều dính chiêu này, khen Chử Ương có đức độ.
Thật sự giả trang ngụy quân tử đến cực hạn!
Dưới loại tình huống này, bốn mươi mốt vương giả Khai Phủ cảnh, vì sinh tồn, bắt đầu tổ đội.
Mà năm vị đội trưởng tổ đội, theo thứ tự là cung chủ Thanh Dương Cung Chử Ương, Chấn Sơn Vương Hồ Chấn, Hoành Giang Vương Trì Ngư Long, Huyễn Trận Vương Trần Sí, còn có một vương giả Khai Phủ cảnh mọi người cũng không quá quen thuộc, tự xưng Trường Sinh Vương - Nguyệt Thôn Nhật!
Vị tự xưng Trường Sinh Vương, Nguyệt Thôn Nhật này không phải người khác, chính là giáo chủ Trường Sinh giáo cải trang, nhưng, từ sau khi hắn báo ra danh hiệu Nguyệt Thôn Nhật này, thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ - Ngô Ảnh đã bắt đầu đánh giá hắn.
Trường Sinh Vương, Nguyệt Thôn Nhật, mấy danh hào này, làm sao nghe rất khó chịu, để người Nhật Nguyệt thần giáo nghe đều có một loại cảm giác không thích hợp.
Trong năm người này, tu vi thấp nhất là là Huyễn Trận Vương Trần Sí, theo quy củ, mỗi một vòng đều do hắn tới chọn người trước.
Trần Sí chọn người đầu tiên không chút do dự là Băng Sát Vương La Thù, đây rất bình thường, trong tất cả vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng, chiến lực Băng Sát Vương La Thù rất có thể là cường đại nhất.
Sau đó lựa chọn, cũng có chút ngoài dự đoán của mọi người.
Sau đó vốn nên tới Nguyệt Thôn Nhật không có danh tiếng gì tới chọn đồng đội, nhưng sau khi trao đổi thần niệm một trận, sau khi giao dịch ước định xong, năm người Hổ Vương Ngự đến từ ngoại vực Hổ Sa đảo không ngờ lại tuyên bố không tham gia chọn lựa, năm người bọn hắn sẽ một thể, sẽ chung một tổ đội với Trường Sinh Vương.
Tính cả trước đó, Yêu Đao Công Tôn Ly - một trong hai thần tướng Trường Sinh giáo tuyên bố sẽ chung một đội với Trường Sinh Vương, tính cả Âm Trường Sinh, nhân số đội ngũ của hắn lập tức đạt đến tám người, đã đủ số, thối lui ra khỏi chọn lựa.
Đây khiến mấy vị đội trưởng khác có chút khó chịu, một nhóm năm người Hổ Vương Ngự tất cả đều là vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng, chiến lực cường hãn, lập tức lấy đi mấy vị có chiến lực cường hãn nhất trong nhóm võ giả này.
Nhưng không có cách nào, ai bảo mấy người khác không sớm thông đồng nhau.
Sau đó chọn lựa võ giả, đến phiên Hoành Giang Vương Trì Ngư Long có tu vi cao tới Khai Phủ cảnh lục trọng hậu kỳ, sớm, mục tiêu Trì Ngư Long khóa chặt đến trên người thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ - Ngô Ảnh.
Vương giả Khai Phủ cảnh lục trọng ở đây, ngoại trừ Băng Sát Vương La Bát, còn có Hổ Vương Ngự, thì thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ Ngô Ảnh cũng có tu vi cường đại là Khai Phủ cảnh ngũ trọng đỉnh phong.
Không chọn hắn thì chọn ai?
- Ta chọn Ảnh Nguyệt vương giả Ngô…
Đang lúc Trì Ngư Long nói lựa chọn, Hồ Chấn đột nhiên đã tiến lên trước, cắt ngang.
- Lão Trì, những người khác ngươi tùy tiện chọn, nhưng họ Ngô này, bao gồm họ
Niên bên cạnh hắn, Hồ Chấn ta chắc chắn phải có được! Các ngươi ai cũng chớ cùng lão phu đoạt!
Vừa dứt lời, sắc mặt Trì Ngư Long đột nhiên biến đổi, nhưng sắc mặt Ngô Ảnh và Niên Ti Cảnh hai người lại kịch biến.
Liếc nhau, bọn hắn đã nhìn ra hãi nhiên trong mắt đối phương.
Bọn hắn biết, Chấn Sơn Vương đang muốn làm gì?