Chương 842 Có Khác Nhau Sao?
Thất Sát Tụ Ma Đàn, chính là nơi hiến tế Tổ Ma trong Ma tộc, tập trung vô tận ma khí, một loại tế đàn đặc thù để cường hóa tự thân!
Yêu cầu với nơi kiến thiết tế đàn tương đối cao, nhất định phải là nơi phù hợp Thất Sát, hơn nữa nhất định phải từng có Ma Sư khai quang tế đàn, mới có thể hướng Tổ Ma hiến tế, tập trung vô tận ma khí.
Một khi tế đàn mở ra, trong phạm vi ngàn dặm, Ma tộc đều sẽ có cảm ứng, tự phát tập trung tham gia tế bái, để tăng lên thực lực!
Đây là những gì Huyễn Trận Vương Trần Sí biết về Thất Sát Tụ Ma Đàn nói ra.
Đương nhiên, những người khác cũng có bổ sung thêm!
Lời giải thích này, rất thích hợp với suy nghĩ trước đây của Diệp Chân, Thất Sát Tụ Ma Đàn này có khả năng là mấu chốt hoàn thành cửa khảo nghiệm thứ hai.
Chỉ cần tế đàn mở ra, trong phạm vi ngàn dặm, Ma tộc đều sẽ bị hấp dẫn, điểm này rất mấu chốt.
Mà một sơn cốc Thất Sát Tụ Ma Đàn xa nhất, cũng cách Ma tộc thành lũy hơn chín trăm dặm.
Nhưng, nan đề là làm sao kích hoạt Thất Sát Tụ Ma Đàn?
Hình như tất cả tế đàn Ma tộc đều chỉ có một loại phương thức mở ra, chính là huyết tế!
Nhất định phải rót vào đại lượng huyết nhục, mới có thể mở ra tế đàn.
Hơn nữa, nhất định phải là đồng thời huyết tế bảy tế đàn, mới có thể mở ra tế đàn, đây cần đại lượng huyết nhục, nếu dựa vào nhân loại võ giả, theo lời Huyễn Trận Vương thuyết pháp, mở ra một tế đàn, ít nhất cần một trăm người sống, hoặc hơn mười Thiên giai yêu thú có hình thể khổng lồ.
Nhưng nếu giết chết toàn bộ vương giả Khai Phủ cảnh ở đây, lượng huyết nhục ấy cũng không đủ mở ra một tế đàn, huống chi bảy cái!
Nhưng, theo lời Thanh Dương Cung chủ - Chử Ương, thượng cổ Ma tộc có cấp bậc cực kỳ sâm nghiêm, cũng là một chủng tộc cực kỳ máu tanh, cao giai Ma tộc nắm quyền sinh sát đê giai Ma tộc.
Thời điểm Thượng cổ Ma tộc tế tự, thường thường sẽ chém giết cướp bóc rất nhiều bách tính thường dân và võ giả đến tế tự, nhưng, khi số lượng không đủ, sẽ chém giết ma nô trong Ma tộc, đê giai Ma tộc cho đủ số lượng.
Nói một cách khác, dùng huyết nhục Ma tộc cũng có thể mở ra tế đàn!
Mà trong không gian này, trước mắt Ma tộc có thể cung cấp huyết nhục cho đám người huyết tế, chỉ có Đa Tí Ma tộc, Ma Linh U Hồn không có nhục thân.
Mà nhiều Đa Tí Ma tộc hình thể to lớn, gấp hai ba lần nhân tộc võ giả thậm chí nhiều hơn, có lẽ chỉ cần hai mươi, ba mươi con Đa Tí Ma, là mở được Thất Sát Tụ
Ma Đàn!
Vẫn như cũ do Chử Ương ra mặt, trước mắt còn sót lại bốn chi đội ngũ do hắn an bài, tản ra bốn phương tám hướng bắt sống Đa Tí Ma.
Bắt sống so với đánh giết khó hơn nhiều, nhưng, chỉ cần không phải Tứ Tí Ma tộc, bắt sống cũng không khó.
Mỗi chi đội ngũ, chỉ cần phối hợp thoả đáng, sau khi đánh chết đội ngũ tuần tra Tứ Tí Ma tộc, luôn có thể bắt sống đến mấy Nhị Tí Ma tộc.
Chỉ hai ngày, Nhị Tí Ma tộc bị bắt sống đạt đến hơn tám mươi con, thậm chí Chử
Ương còn bắt sống tới hai con Tứ Tí Ma tộc, rất lợi hại!
Về phần Diệp Chân, không có thành tích gì!
Chủ yếu do Diệp Chân không có đội ngũ, có năm người Hổ Vương Ngự trong đội ngũ
Trường Sinh Vương, Diệp Chân sẽ không tham gia, Chử Ương đương nhiên sẽ không để
Diệp Chân gia nhập đội ngũ khi đã ở trước mặt mắng hắn là ngụy quân tử.
Hoành Giang Vương Trì Ngư Long và Huyễn Trận Vương Trần Sí, cũng có ý kéo Diệp Chân vào đội ngũ mình, dù sao đội ngũ hai người bọn cũng tổn thất lớn nhất, hơn nữa tu vi Diệp Chân không cao, nhưng chiến lực mạnh mẽ, kéo vào đội ngũ cũng trợ lực rất lớn.
Nhưng Diệp Chân lại từ chối.
Một là do Diệp Chân không thích bị bọn hắn ước thúc, thứ hai, Diệp Chân còn có chuyện quan trọng muốn làm, một khi gia nhập đội ngũ nào đó sẽ không tiện lắm.
Cho nên hai ngày qua Diệp Chân cũng chỉ du tẩu khắp nơi, thuận tiện đem bắt giữ
Ma Linh U Hồn gặp phải đưa vào trong Ma Hồn điện, đương nhiên, ngẫu nhiên đụng phải Đa Tí Ma tộc lạc đàn, Diệp Chân cũng sẽ thử nghiệm bắt sống một hai con.
Mắt thấy Đa Tí Ma tộc bắt sống dùng để mở ra tế đàn huyết tế không sai biệt lắm, khi Diệp Chân nhìn thấy năm người Hổ Vương Ngự vừa rồi thả ra ba con Nhị Tí Ma bị bắt sống lại rời khỏi, lặng yên không tiếng động đi theo.
Đây chính là chuyện Diệp Chân muốn làm!
Tìm năm người Hổ Vương Ngự gây phiền toái!
Năm người này trong Xích Hỏa võ thành tìm hắn gây phiền toái, kém chút đã giết chết hắn, thù này, hắn phải trả lại!
Không thể không nói, năm người Hổ Vương Ngự vô cùng cẩn thận, năm người tiến lên giống như một chỉnh thể, vô cùng có chương pháp, xung quanh bốn phương tám hướng phòng thủ đủ loại, gần như có thể sớm phát hiện mọi nguy hiểm!
Đối phó năm người này, Diệp Chân còn không nỡ dùng ẩn phù cực kỳ trân quý, không bao lâu, Diệp Chân cũng cảm giác hắn bị năm người Hổ Vương Ngự phát hiện!
Nhưng, đây chỉ là Diệp Chân cảm giác mà thôi, trong một khoảnh khắc cảm giác có một người thấy được hắn, cũng không biết năm người Hổ Vương Ngự đến cùng có phát hiện hay không, chỉ thấy hung hăng tiến lên, cũng không có bất kỳ dừng lại nào.
Mà Diệp Chân cũng đang quan sát khoảng cách.
Nhất định phải rời xa mấy cái tế đàn, nếu lúc động thủ kinh động đến bọn người Chử Ương, khiến đám người chặn ngang một gậy, Diệp Chân sẽ phiền toái.
May mắn, mấy ngày nay tìm kiếm, trong mấy ngàn dặm Đa Tí Ma tộc đã bị xử lý không sai biệt lắm, muốn bắt sống Đa Tí Ma, phải đi chỗ xa hơn.
Rất nhanh, một nhóm năm người Hổ Vương Ngự đã rời xa tế đàn kia hơn hai ngàn dặm.
- Khoảng cách không sai biệt lắm, thời cơ để động thủ.
Lúc suy tính, Vân Dực Hổ Vương dưới hông Diệp Chân bỗng nhiên tăng tốc độ, loé lên một cái, đã vây lại trước mặt năm người Hổ Vương Ngự.
Tốc độ bây giờ của tiểu Miêu vô cùng nhanh, trên cơ bản đã dẫn trước tốc độ vương giả Khai Phủ cảnh bình thường mà Diệp Chân đụng phải tính tới hiện tại.
- Năm vị, mâu thuẫn giữa chúng ta có phải hẳn nên tính toán hay không?
Thân hình năm người Hổ Vương Ngự đột nhiên dừng lại, Diệp Chân chậm rãi ung dung xuất hiện trước mặt năm người, quanh thân dâng lên tầng tầng quang hoa!
Diệp Chân biết nhược điểm của mình, cho nên rất cẩn thận!
Ngoài ý muốn chính là, nhìn thấy đột nhiên xuất hiện Diệp Chân, năm người Hổ
Vương Ngự liếc nhau, đột nhiên cười to lên.
- Ha ha ha ha.
Trong tiếng cười tràn đầy đắc ý và đùa cợt, hình như đang chế giễu Diệp Chân ngu xuẩn!
- Họ Diệp, chúng ta từng gặp qua tên ngốc, nhưng chưa từng thấy qua ngươi nào ngu ngốc như vậy!
Hổ Vương Ngự dừng lại tiếng cười, nhưng gương mặt vẫn như cũ khó nén ý cười.
- Ngươi cho rằng năm người chúng ta mù lòa sao? Một khắc đồng hồ trước đó, chúng ta đã phát hiện ngươi đang theo dõi, ngu xuẩn!
- Phát hiện hay không phát hiện, có khác nhau sao?
Diệp Chân nhún vai!
- Đương nhiên là có, chiến lực ngươi quỷ dị, năm người chúng ta xác thực không có cách nào giết ngươi, nhưng, có thêm mấy người giúp đỡ thì sao? Còn có một vị là Khai Phủ cảnh lục trọng, ngươi cảm thấy thế nào?
Nói đến đây, Hổ Vương Ngự hướng về phía phía trước hư không mỉm cười.
- Trường Sinh Vương, ra đi!
Sau lưng Diệp Chân trong vòng hơn mười dặm vân khí chấn động, Âm Trường Sinh tự xưng Trường Sinh Vương mang theo các thần tướng Trường Sinh giáo là Công Tôn Ly và Kỷ Linh xuất hiện sau lưng Diệp Chân, không ngờ lại phối hợp với năm người Hổ
Vương Ngự tạo thành chi thế tiền hậu giáp kích Diệp Chân!
Tạo Hóa Chi Vương -