← Quay lại trang sách

Chương 850 Khảo Nghiệm Truyền Thừa Võ Đạo Thứ Ba?

Người thứ tư đặt chân vào Hỏa Linh Tịnh Thổ? Như vậy ta chính là võ giả thứ tư thông qua cửa khảo nghiệm thứ hai à? Vậy ba võ giả trước đó đâu, bọn họ rời khỏi đây rồi à?

Đây là câu đầu tiên mà Diệp Chân nói khi gặp Hỏa Diễm Linh Thể, về phần Hỏa Diễm Linh Thể thì Diệp Chân hoàn toàn không thấy kì lạ chút nào.

Dáng vẻ của Hỏa Diễm Linh Thể giống hệt Linh Ảnh mà hắn nhìn thấy ở khảo nghiệm đầu tiên, đây hẳn là một thần hồn Linh Ảnh khác của Địa Tâm Hỏa Soái.

Có điều vì linh thể ngưng tụ ở nơi có đủ loại hỏa diễm cho nên khí tức của Hỏa Diễm Linh Thể vô cùng cường đại.

- Ba vị trước?

Nghe vậy, Hỏa Diễm Linh Thể phếch miệng về một phía:

- Ầy, ở kia kìa!

Diệp Chân nhìn theo, sau đó con ngươi hắn đột nhiên co rụt lại!

Tro tàn!

Ngoại trừ hỏa diễm thì đây chính là thứ tạp vật duy nhất trong Hỏa Linh Tịnh Thổ.

Hơn nữa còn là ba chồng tro tàn trắng đen xen kẽ nhau!

Với nhãn lực của Diệp Chân, hắn chỉ cần liếc mắt một đã nhận ra đây là tro cốt!

Đây là tro tàn được hình thành sau khi máu thịt của một người bị thiêu đốt trong khoảng thời gian ngắn, màu đen là tro tàn huyết nhục, màu trắng chính là tro tàn của xương cốt.

Nói một cách khác, ba vị tiến vào đây khảo nghiệm trước hắn đã chết sạch!

Mà trong Hỏa Linh Tịnh Thổ, ngoại trừ Hỏa Diễm Linh Thể thì hình như cũng không còn thứ gì có thể uy hiếp được. Nghĩ tới đây, sắc mặt Diệp Chân đại biến.

- Ngươi đã giết bọn họ?

Hỏa Diễm Linh Thể cũng không phủ nhận, hắn dùng một loại ngữ khí vô cùng nhẹ nhàng.

- Bọn hắn không có thông qua cửa ải cuối cùng, thất bại thì chỉ có chết!

Không đợi Diệp Chân phản ứng lại, Hỏa Diễm Linh Thể hỏi lại.

- Thế nào, ngươi cảm thấy ta rất tàn nhẫn à?

- Thật ra thì đây là chính con đường mà bọn hắn lựa chọn! Bản soái tung hoành ngàn năm, tự nhận không phải một người tốt, nhưng cũng tuyệt đối không phải một kẻ xấu. Ta đã từng làm việc trái lương tâm, nhưng chưa từng lây nhiễm máu của người vô tội.

- Có điều Địa Hỏa Tâm Cung là nơi để ta lựa chọn người thừa kế võ đạo, đây chính là tâm nguyện cuối cùng và cũng quan trọng nhất suốt đời ta. Phần khảo nghiệm thứ nhất còn dễ dàng, nhưng nếu ngươi đã đi tới cửa thứ ba thì chỉ có hai kết quả, hoặc thông qua khảo nghiệm, thu được truyền thừa võ đạo của bản soái, còn nếu không thì chỉ có chết!

Khi Hỏa Diễm Linh Thể nói chữ ‘chết’, hồn hải của Diệp Chân đột nhiên chấn động một chút, một loại cảm giác lạnh lẽo lập tức bao phủ toàn thân.

Trong nháy mắt Diệp Chân đã hiểu rõ được một điều, đừng nghĩ Hỏa Diễm Linh Thể chỉ là một tàn hồn mỏng manh mà Địa Tâm Hỏa Soái lưu lại trước khi chết, cho dù có yếu ớt thì hắn cũng mạnh mẽ hơn mình rất rất nhiều!

- Nếu đã như vậy thì xin hỏi tiền bối, cửa khảo nghiệm thứ ba là cái gì?

Có câu ngươi là dao thớt, ta là thịt cá, đây chính là tình huống trước mắt của Diệp Chân. Kiếm Tâm Thông Minh Diệp Chân có thể cảm ứng được sự cường đại của Hỏa Linh Tịnh Thổ một cách rõ ràng.

Ngoại trừ Hỏa linh lực cực kỳ thuần túy và ba chồng tro cốt kia, toàn bộ không gian không có một tia tạp chất, Hỏa linh lực ở khắp mọi nơi.

Đây là Diệp Chân lần đầu tiên nhìn thấy không gian với lực lượng thuần túy như thế, thậm chí Kiếm Tâm Thông Minh Diệp Chân không hề cảm ứng được nơi này có bất kỳ khe hở hoặc là lối ra nào.

Đánh vỡ? Đừng suy nghĩ nhiều.

Ở trong Hỏa Linh Tịnh Thổ, Diệp Chân cảm giác mình như là một phàm nhân nhìn lên bầu trời, phàm nhân thì có thể đánh vỡ bầu trời sao?

Không thể nào!

Nói một cách khác, Hỏa Linh Tịnh Thổ căn bản là một không gian phong bế, sợ là chỉ có Hỏa Diễm Linh Thể mới có thể khống chế nơi này.

Những gì mà Diệp Chân có thể làm là tìm tất cả mọi biện pháp để có thể thông qua khảo nghiệm này!

Đây mới là việc quan trọng nhất!

- Khảo nghiệm thì không cần vội, thời gian còn nhiều, ngồi xuống đi, nghe lão phu nói một chút trước đã!

Dứt lời, Hỏa Diễm Linh Thể tùy tiện chỉ tay vào không khí, trước mặt Diệp Chân đột ngột xuất hiện một bàn nhỏ và hai bồ đoàn.

- Ngồi đi!

Diệp Chân nghe lời ngồi xuống, trên mặt lại lần nữa nổi ra một tia kỳ dị.

Bồ đoàn này nhìn như làm bằng hỏa ngọc, ngồi lên cũng rất ấm áp, nhưng khi Diệp Chân lấy tay chạm thử thì lại giống như hư ảnh, cơ bản không có thứ gì cả.

Nhưng kinh khủng là, rõ ràng hắn có thể cảm nhận được mình đang ngồi trên một bồ đoàn.

Nhìn thấy Diệp Chân kinh ngạc, Hỏa Diễm Linh Thể ngồi xuống đối diện với Diệp Chân,

- Cái này chỉ là chút thủ đoạn nhỏ mà thôi! trong Hỏa Linh Tịnh Thổ thì lão phu chính là thần, muốn gì có đó, muốn hủy diệt cái gì thì sẽ có thể hủy diệt cái đó!

- Mấy ngày nay ở thành lũy Ma tộc nhất định mệt mỏi rồi phải không, ăn một chút đi!

Hỏa Diễm Linh Thể chỉ một cái, trên bàn bỗng dưng xuất hiện một con gà nướng nóng hổi và mấy đĩa thức nhắm thanh đạm, bên cạnh còn có một vò rượu bốc lên hỏa diễm.

Diệp Chân lại há hốc mồm lần nữa, hắn kinh ngạc hỏi.

- Cái này là đồ thật? Có thể ăn được sao?

- Ngươi ăn một miếng thì chẳng phải sẽ biết?

Hỏa Diễm Linh Thể nói một câu.

Diệp Chân cầm gà nướng rồi cắn mạnh một cái. Hỏa Diễm Linh Thể nói không sai, mấy ngày nay hắn trộn lẫn trong thành lũy Ma tộc vẫn luôn phải gặm lương khô và thịt nguội, lúc này nhìn thấy một con gà nướng còn đang bốc khói nghi ngút, quả thật là thèm ăn nhỏ dãi.

Sau khi cắn một, Diệp Chân sửng sốt.

Mùi thịt lan tỏa khắp khoang miệng, thịt gà mềm mại, thơm ngon vô cùng!

Thật sự ăn được!

Nhưng khi Diệp Chân nuốt xuống thì lại cảm thấy không đúng. Thịt gà không cho hắn cảm giác chắc bụng mà hóa thành một dòng nước ấm áp rồi lan tỏa toàn thân!

Chỉ một miếng thịt gà mà đã đánh tan hết mọi mệt nhọc quanh thân Diệp Chân, trong nháy mắt cả người hắn đã trở nên tinh thần gấp trăm lần.

Kinh mạch bị tổn thương trong lúc chiến đấu cũng dần được phục hồi!

Diệp Chân ngẩn người một lúc, hắn không tin mà cầm vò rượu lên tu một hơi, sau đó cả người lập tức lắc lư, giống như say rượu, sắc mặt đỏ hồng.

Trên thực tế, Diệp Chân cũng không phải say rượu, mà là say linh.

Trong vò rượu này ẩn chứa rất nhiều linh lực tinh thuần khiết, nó không chỉ lấp kín đan điền và võ mạch Diệp Chân trong nháy mắt mà còn khiến tu vi của hắn đạt đến cực hạn Chú Mạch cảnh tam trọng đỉnh phong.

Nhưng linh lực kia vẫn nhiều đến mức thân thể Diệp Chân không cách nào tiêu thụ nổi, cho nên mới xuất hiện loại trạng thái này!

Diệp Chân cứ ở trong tình huống say linh này mãi đến khi Hỏa Diễm Linh Thể vỗ nhẹ vào bả vai hắn. Diệp Chân chỉ cảm thấy linh lực tràn ngập trong người không thể tiêu thụ nổi bỗng dưng như bị hút đi, lúc này cả người mới thoải mái hơn!

- Thế nào, cái này có phải thật không?

Hỏa Diễm Linh Thể cười híp mắt rồi hỏi Diệp Chân.

- Là đồ thật!

Diệp Chân vừa thốt ra ba chữ này thì lại lập tức lắc đầu.

- Không phải sự…!

- Thật giả cũng không quan trọng, quan trọng là ngươi đã ăn được món gà nướng mỹ vị, lại có thể hấp thu linh lực ẩn chứa trong đó, như vậy là đủ rồi!

- Thế nào, cơm no rượu say, có hứng thú nghe tiếp câu chuyện bi kịch của lão phu và ba vị hồng nhan tri kỷ không?

Hỏa Diễm Linh Thể hỏi.

Diệp Chân tất nhiên gật đầu.

- Lão phu không ngốc, cũng không phải đồ đần, bởi vì lão phu không làm ra lựa chọn sớm hơn nên khiến ba vị hồng nhan tri kỷ thương tâm rời khỏi, điểm này thì lão phu có thể tiếp nhận!

- Nhưng qua một trăm năm, lão phu đã sử dụng tất cả lực lượng, thậm chí không tiếc vận dụng quyền lực trong tay, vậy mà vẫn không cách nào tìm được bất kỳ một manh mối nào về các nàng.

- Hơn nữa, đã qua một trăm năm mà ba nàng ấy vẫn không hề liên lạc với lão phu dù chỉ một lần. Lão phu cũng đã phát ra hơn trăm vạn đạo phù tấn, mấy vạn lệnh treo giải thưởng nhưng vẫn không thu hoạch được gì!

- Lão phu có ngốc tới đâu thì cũng biết ba nàng ấy khẳng định đã xảy ra chuyện, hơn nữa chuyện này cũng không phải việc nhỏ! Tu vi của các nàng ấy đều không thấp, thế mà cả ba lại biến mất vô thanh vô tức, đây tuyệt đối không phải chuyện ngoài ý muốn bình thường!

- Vì thế lão phu bắt đầu điều tra!

Nói đến đây, thần sắc Hỏa Diễm Linh Thể trở nên vô cùng dữ tợn.

- Không bao lâu thì lão phu đã có manh mối, chuyện này hẳn có liên quan tới Vũ

Yên, nói đúng hơn là thân phận công chúa yêu tộc của nàng ấy.

- Bởi vì Vũ Yên đã nhiều lần tiết lộ quân tình quan trọng của Ma tộc cho lão phu cho nên nàng ấy không thể ở lại Ma tộc hay Yêu tộc nữa, thậm chí còn bị Ma tộc và Yêu tộc truy sát.

- Nàng ấy bất đắc dĩ cùng ta tiến vào nhân tộc, có điều nhân tộc cũng phi thường căm thù yêu tộc, dù cho nàng đã lập đại công vì nhân tộc nhưng vẫn có rất nhiều thế lực cực đoan cừu thị Ma tộc và yêu tộc. Bọn hắn sẽ không bỏ qua cho bất kỳ

Ma tộc hoặc yêu tộc nào lẫn vào trong nhân tộc.

- Trước đó lão phu có địa vị cao trên chiến trường nhân ma, có lão phu dùng quyền lực che chở nên nàng ấy không sao, nhưng một khi nàng ấy rời khỏi sự bảo hộ của lão phu thì sẽ nguy hiểm vô cùng!

- Rất nhanh, lão phu đã có được manh mối, nghe nói liên minh Tru Ma từng có hành động trong khoảng thời gian mà các nàng ấy mất tích. Lão phu ngày đêm truy tra, cuối cùng lại truy tới kẻ đối đầu với mình, Tư Thần.

- Mặc dù không có chứng cứ, nhưng mấy năm sau đó thì lão phu đã coi việc báo thù là quan trọng nhất. Sở dĩ lão phu vẫn lạc sớm như vậy cũng do năm lần bảy lượt ám sát người này, đáng tiếc mỗi lần đều không thành công, thậm chí còn bị hắn công kích ngược lại cho nên không thể không ẩn lui, hơn nữa bị trọng thương mà chết sớm!

- Cuối cùng, lão phu đã vận dụng hết tất cả lực lượng của mình để xây dựng Địa Hỏa Tâm Cung. Lão phu vẫn luôn một lòng một dạ tìm kiếm truyền nhân, ký thác hi vọng báo thù của mình vào người nọ.

- Người trẻ tuổi, nếu ngươi có thể thông qua khảo nghiệm, trở thành người thừa kế võ đạo của lão phu, ngươi sẽ vì lão phu mà báo mối huyết cừu này sao?

Nói đến đây, Hỏa Diễm Linh Thể dừng lại một chút rồi mới tiếp tục.

- Lão phu nhắc nhở trước, cừu nhân của lão phu rất cường đại, hắn còn kinh khủng hơn mấy chục lần so với những gì mà ngươi tưởng tượng!

- Cả đời của lão phu chỉ mới chém giết được ba Ma Sư, nhưng lão phu được biết, trước khi lão phu nhắm mắt thì Tư Thần đã chém giết hơn trăm Ma Sư!

- Mà mỗi một Ma Sư đều cường đại hơn nhiều so với mấy tên Ma Sư mà lão phu chém giết! Thậm chí hắn ta từng đánh trọng thương một Đại Ma Sư.

- Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ, nếu ngươi có thể thông qua khảo nghiệm trở thành người kế thừa truyền thừa võ đạo của lão phu, ngươi sẽ vì lão phu mà báo mối huyết cừu này chứ?

Nói tới đây, gương mặt của Hỏa Diễm Linh Thể vô cùng ngưng trọng!

Nghe được vấn đề này, Diệp Chân theo bản năng lập tức há miệng trả lời, bởi vì đáp án cho vấn đề này quá đơn giản, còn cần phải cân nhắc sao?

Nhưng ngay lúc Diệp Chân vừa định đáp ứng thì một ý niệm đột nhiên hiện lên trong đầu hắn, mà ý niệm này lại khiến Diệp Chân toát ra mồ hôi lạnh!