← Quay lại trang sách

Chương 852 Vấn Tâm Tỏa

Cơ hồ là trong thời khắc đó, thứ nhiệt lực bàng bạc kia giống như lũ lụt vọt về phía hồn hải của Diệp Chân, sau đó lại trực tiếp xông về phía tiên thiên hồn quang tứ sắc của hắn.

Mà lúc này thì một màn khiến Diệp Chân khiếp sợ xuất hiện. Tiên thiên hồn quang tứ sắc không hề ngăn cản cỗ lực lượng quỷ dị này, cứ mặc cho nó xông tới.

Diệp Chân đại kinh thất sắc, nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng gì thì cỗ lực lượng quái dị kia đã liên kết thành một thể, ngưng tụ thành một sợi xiềng xích quấn quanh tiên thiên Thần Hồn của mình.

Diệp Chân theo bản năng thúc đẩy lực lượng Thần Hồn muốn tiêu diệt sợi xiềng xích này. Nhưng khi lực lượng Thần Hồn vừa rồi tiếp xúc thứ này thì tiên thiên Thần Hồn của Diệp Chân bỗng nhiên chấn động kịch liệt!

Diệp Chân hoảng hốt!

Chỉ trong tích tắc thôi mà sợi xiềng xích quỷ dị này đã dung hợp làm một với tiên thiên Thần Hồn của mình!

Sau một hồi chấn kinh, Diệp Chân ngẩng đầu nhìn về phía tàn hồn Địa Tâm Hỏa Soái đang nhanh chóng tiêu tán.

Nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Chân, trên mặt tàn hồn Địa Tâm Hỏa Soái hiện lên một nụ cười.

- Đừng lo lắng, đây chẳng qua là một tiểu pháp môn mà lão phu thi triển ở trên thân thể ngươi mà thôi, bản thân nó sẽ không gây bất kỳ tổn thương gì cho ngươi cả, thậm chí còn sẽ cho ngươi chỗ tốt nhất định!

Đến lúc này thì Diệp Chân đã hoàn toàn bình tĩnh lại.

Không thể không nói, Địa Tâm Hỏa Soái thật sự là một người đa mưu túc trí. Từ khi Diệp Chân bước vào Hỏa Linh Tịnh Thổ, mỗi bước đi của mình đều nằm trong tính toán của đối phương.

Đầu tiên là thể hiện một phen thủ đoạn tạo vật gần như thần kỳ rồi dụ dỗ Diệp Chân ăn cái gọi là "Gà nướng, rượu mạnh", sau đó thần không biết quỷ không hay mà hạ một tia Vấn Tâm Quyết Đạo Ý trong lòng hắn, sử dụng cái này làm cho biết suy nghĩ của Diệp Chân, quyết định xem hắn có thể thông qua khảo nghiệm hay không, cuối cùng còn giở ra loại thủ đoạn này.

Diệp Chân đoán rằng xiềng xích quấn quanh tiên thiên Thần Hồn mình sẽ có hạn chế cực lớn, hơn nữa còn cực kỳ thần diệu!

Bằng không thì tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân cũng sẽ không chút phản ứng nào, hơn nữa chưa cách nào trừ bỏ.

- Tiền bối, ngươi nói thẳng đi, rốt cuộc thì Thần Hồn xiềng xích này sẽ có hạn chế gì đối với ta, ta có thể tiếp nhận!

Thần sắc của Diệp Chân đột ngột chuyển sang lạnh lẽo!

- Diệp Chân, lão phu đã đưa tâm huyết cả đời của mình truyền thừa cho ngươi, ngươi cũng hy vọng báo thù duy nhất của lão phu! Nhưng lòng người khó dò, ngươi chỉ là một truyền nhân mà lão phu dựa vào cơ duyên tuyển ra tới, cũng không phải đồ đệ mà lão phu thu nhận. Thành thật mà nói thì ngươi và lão phu không có bao nhiêu tình cảm!

- Lão phu chọn ngươi bởi vì thông qua Vấn Tâm Quyết, lão phu đã biết được ngươi quả thật có suy nghĩ muốn thay lão phu báo thù. Nhưng con người luôn luôn thay đổi!

- Cho nên lão phu mới có thể âm thầm hạ Vấn Tâm Tỏa, tiến hành hạn chế đối với ngươi, từ đó đốc thúc ngươi sau khi tu luyện có thành tựu thì sẽ báo mối thù huyết hận kia!

Tàn hồn Địa Tâm Hỏa Soái thành thật giải thích.

Nghe được những lời này, lửa giận trong lòng Diệp Chân bỗng chốc bị dập tắt.

Hắn vốn dĩ vô cùng phẫn nộ với việc Địa Tâm Hỏa Soái hèn hạ ngầm hạ độc thủ với mình. Nhưng hiện tại khi nghe xong giải thích thì Diệp Chân lại cảm thấy Địa Tâm Hỏa Soái thật sự đáng thương!

Một nhân vật anh hùng tung hoành thiên hạ mà cuối cùng lại rơi xuống tình cảnh như thế này. Ngay cả việc báo thù đều phải thi triển thủ đoạn phức tạp và hèn hạ đến thế.

Huống chi, Địa Tâm Hỏa Soái nói rất có lý, con người luôn luôn thay đổi!

Diệp Chân cũng không thể chắc chắn rằng sau khi mình tu luyện có thành tựu thì sẽ đi báo thù cho Địa Tâm Hỏa Soái hay không. Nếu Diệp Chân ở vị trí như Địa Tâm Hỏa Soái thì có lẽ hắn cũng sẽ làm như vậy.

Diệp Chân bỗng dưng có chút lý giải.

Nhưng hiện tại thứ Diệp Chân muốn biết nhất là, rốt cuộc thì hạn chế của Vấn Tâm Tỏa là cái gì?!

- Tiền bối cho dù nói thẳng, đến cùng là nó có hạn chế gì?

- Một ngàn năm. Trong vòng một ngàn năm, nếu như ngươi không đi tìm đối thủ một mất một còn của lão phu thì Vấn Tâm Tỏa sẽ phát tác. Mỗi ngày nó sẽ bắn ra bảy ngọn Thương Tâm Hỏa thiêu đốt tiên thiên Thần Hồn của ngươi, khiến ngươi thống khổ cả ngày lẫn đêm, mãi đến khi tiên thiên Thần Hồn của ngươi triệt để bị đốt sạch!

- Đến nỗi chống đỡ được bao lâu vậy thì phải xem tiên thiên Thần Hồn của ngươi mạnh mẽ đến mức nào?

Nghe thấy Địa Tâm Hỏa Soái nói câu này, Diệp Chân lập tức nổi giận.

- Thống khổ cả ngày lẫn đêm, tại sao ngươi lại có thể ác độc như vậy chứ…

- Hiện tại chưa kể tới việc hắn còn sống hay đã chết, chỉ nói đến việc ngươi ám sát cái tên Tư Thần kia mấy trăm năm mà hắn vẫn còn sống yên ổn, hiện tại đã qua gần một vạn năm, nếu người này còn sống thì ai biết được hắn ra đã tu luyện tới trình độ kinh khủng như thế nào rồi?

Diệp Chân cả giận nói.

- Chết là chuyện tuyệt đối không xảy ra!

- Tới trình độ của hắn ta thì tuổi thọ bản thân đã lên tới vài vạn năm, hơn nữa các loại thiên tài địa bảo càng tầng tầng lớp lớp! Về phần tu vi, đã đi qua một vạn năm, thú thật lão phu cũng không biết tu vi của hắn sẽ kinh khủng đến trình độ nào!

- Nhưng ngươi đã không còn lựa chọn nào khác rồi, ngươi chỉ có thể lựa chọn báo thù cho lão phu mà thôi!

Nói đến đây, thần sắc của tàn hồn Địa Tâm Hỏa Soái hơi khựng lại.

- Đương nhiên, lão phu cũng không bảo ngươi trong vòng một ngàn năm phải giết bằng được Tư Thần! Trong Vấn Tâm Tỏa có chú pháp độc môn của lão phu, nếu trong vòng một ngàn năm ngươi có thể lấy được một giọt tinh huyết của Tư Thần rồi dung nhập nó vào trong cơ thể, như vậy thì Vấn Tâm Tỏa sẽ trì hoãn phát tác một trăm năm!

- Hơn nữa, Vấn Tâm Tỏa không chỉ là sự hạn chế, nó còn có tác dụng bảo vệ nhất định đối với tiên thiên Thần Hồn của ngươi!

- Có Vấn Tâm Tỏa thì mọi tâm ma âm uế đều không thể xâm lấn tiên thiên Thần Hồn của ngươi được.

Nghe vậy, thần sắc của Diệp Chân đột ngột khẽ nhúc nhích.

- Ý của ngươi là Vấn Tâm Tỏa có thể ngăn cản công kích Thần Hồn?

- Không phải! Vấn Tâm Tỏa của lão phu chỉ có thể giúp ngươi ngăn cản một chút lực lượng trực tiếp ảnh hưởng tới tiên thiên Thần Hồn của ngươi mà thôi, ví dụ như tâm ma xâm lấn, ảnh hưởng của ngoại vực thiên ma hoặc đại loại như vậy. Tác dụng của nó chính là giúp ngươi không đến nỗi mất đi thần trí trong lúc chiến đấu hoặc tu luyện!

- Thần Hồn bị địch nhân công kích thì vẫn phải do chính ngươi đi ngăn cản, Vấn Tâm Tỏa không có bất luận tác dụng phòng ngự gì!

Diệp Chân có chút buồn bực, cái tác dụng duy nhất này lại một gân gà. Trong chớp mắt, lực chú ý của Diệp Chân đã dời đến Vấn Tâm Tỏa.

- Một giọt tinh huyết của Tư Thần có thể khiến Vấn Tâm Tỏa trì hoãn phát tác trăm năm?

Diệp Chân đột nhiên nhíu mày:

- Tiền bối, ngươi không sợ ta sẽ bán rẻ ngươi, chạy tới hợp tác với Tư Thần sao?

Ta có thể lấy vài trăm, thậm chí vài ngàn giọt tinh huyết để kéo dài tính mạng, sau đó chậm rãi nghiên cứu cách hóa giải Vấn Tâm Tỏa?

Nghe Diệp Chân nói như vậy, tàn hồn Địa Tâm Hỏa Soái cũng không tức giận, trái lại còn cười nói.

- Không có khả năng!

- Đầu tiên, tinh huyết của Tư Thần cực kỳ trân quý, một giọt tinh huyết của hắn trong chư giới chính là chí bảo vô giá. Lại thêm Tư Thần tu luyện công pháp đặc thù, tinh huyết tức là tu vi cũng như là tuổi thọ của hắn!

- Bất cứ ai dám đánh chủ ý lên tinh huyết thì chính là tử địch của hắn ta!

- Hơn nữa Tư Thần có tính đa nghi trời sinh. Nếu ngươi dám nói mình là truyền nhân của lão phu thì với tính cách của hắn ta, lão phu tin chắc hắn sẽ diệt trừ ngươi cho bằng được. Đến nỗi ngươi đảm bảo cái gì thì hắn căn bản là sẽ không tin!

- Cho nên lão phu khuyên ngươi hay là đừng làm loại chuyện ngu xuẩn này!

- Về phần giải khóa Vấn Tâm Tỏa?

Địa Tâm Hỏa Soái đột nhiên cười khẽ một tiếng.

- Đừng có nằm mơ, đừng nói là ngươi, cho dù Tư Thần, thậm chí đại thần tế nhân tộc cường đại hơn hắn ta thì cũng không cách nào giải khóa Vấn Tâm Tỏa của lão phu!

- Vấn Tâm Quyết chính là bí thuật độc môn do lão phu tưởng niệm hồng nhan tri kỷ, thống khổ và hối hận cả ngày lẫn đêm gần ngàn năm mới tìm hiểu được! Hơn nữa, nó còn chưa từng hiện thế lần nào!

- Chỉ còn vài chục giây nữa thôi thì Vấn Tâm Quyết sẽ tiêu tán cùng với lão phu, vĩnh viễn tiêu tán!

- Muốn giải khóa thì trừ phi ngươi nhưng trải qua các loại thống khổ như lão phu, sau đó được cơ duyên nhất định thì có lẽ còn có thể ngộ ra pháp môn tương tự. Nhưng như vậy thì lão phu cũng không chắc ngươi có thể giải khóa Vấn Tâm Quyết được hay không!

- Cho nên, Diệp Chân à, lão phu xin khuyên, ngươi đừng nên nghĩ tới mớ tâm tư bàng môn tà đạo kia nữa. Ngươi nên tập trung tu luyện võ đạo, dốc sức tiến nhanh về phía trước, sớm ngày trở nên cường đại mà báo thù cho lão phu đi!

Vừa dứt lời, tàn hồn Địa Tâm Hỏa Soái tựa như hoa rơi nhanh chóng tiêu tán, ngay cả âm thanh cũng cực kì run rẩy.

- Vấn Tâm Quyết… Ngàn năm vấn tâm… Lão phu vốn cho rằng đây là một môn quyết học, không ngờ nó hay là tiêu tán cùng với lão phu...

Tàn hồn của Địa Tâm Hỏa Soái đột nhiên run rẩy kịch liệt, ánh mắt hắn nhìn về phía Diệp Chân tràn đầy kỳ vọng.

- Nhớ kỹ, nếu ngươi có đánh giết…. Tư Thần thì cũng không cần vội vã cởi bỏ nó …

Nghiên cứu Vấn Tâm Tỏa cho tốt, trong nó có vấn tâm hoàn chỉnh nhất…

Tàn hồn Địa Tâm Hỏa Soái còn chưa nói hết câu thì đã hoàn toàn biến mất, mọi thứ anh hào đau khổ duy trì gần vạn năm cứ thế mà tiêu tán!

Ầm!

Hỏa Diễm Linh Thể đột ngột nổ tung rồi chia thành hơn trăm đạo khí tức hỏa diễm cường đại. Cùng lúc đó, toàn bộ Hỏa Linh Tịnh Thổ cũng rung động kịch liệt, giống như có thể sụp đổ bất kì lúc nào.

Vô số hỏa diễm bay ra khỏi Hỏa Linh Tịnh Thổ rồi phát tán khắp bốn phương tám hướng.

Khi sợi tàn hồn cuối cùng của Địa Tâm Hỏa Soái tiêu tán, Hỏa Linh Tịnh Thổ lấy ý chí của hắn làm chúa tể cũng nhanh chóng vỡ vụn.

Mấy giây sau, Hỏa Linh Tịnh Thổ với khí tức khiến Thần Hồn Diệp Chân run rẩy cũng triệt để tan thành mây khói tựa như tàn hồn của Địa Tâm Hỏa Soái.

Từng cung điện cổ kính mà trang nghiêm dần hiện ra trước mắt Diệp Chân.

Dãy cung điện này mới thật sự là dáng vẻ của Địa Hỏa Tâm Cung!

Khắp nơi đều là cổ thụ che trời, vòng tay mấy người ôm không hết, đâu đâu cũng thấy hoa cỏ sinh trưởng đến cực hạn, chỉ cần bọn chúng có sinh mệnh lực đầy đủ thì có thể sinh trưởng đến mức tận cùng.

Thậm chí các loại hoa cỏ này còn leo trèo và bao phủ khắp dãy cung điện kia, tạo thêm một chút màu sắc cho chúng nó.

Giống như cung điện trước mắt Diệp Chân đây, ngay cả đại môn đều bị hoa cỏ và dây leo phong bế!

Diệp Chân âm thầm may mắn, may mắn Địa Tâm Hỏa Soái không có sở thích dưỡng yêu sủng, nếu không trải qua vạn năm, sợ là mỗi một con yêu sủng đều có thể giết chết hắn chỉ bằng một chiêu!

Thời gian tuyệt đối có thể tạo nên kỳ tích!

Bả vai hắn hơi dựng ngược lên, quanh người rơi ra một luồng sóng xung kích Linh Lực vô hình đánh nát mớ hoa cỏ phong bế tòa đại điện này, lộ ra tấm biển treo ở trên.

- Soái Điện….

Diệp Chân vừa đọc ra hai chữ này thì tấm biển đột nhiên biến thành bột phấn.

Thời gian đã phá hủy gần như toàn bộ nơi này, nhất là những thứ không được Linh Lực bảo vệ.

Có lẽ là đã được Địa Tâm Hỏa Soái chỉnh lý qua, hoặc có lẽ hắn nghĩ mình đã gần đất xa trời cho nên trong tòa Soái Điện này đã không còn bất kì vật có giá trị.

Nơi Diệp Chân đi qua thì mọi thứ đều biến thành bụi phấn rồi bị gió cuốn đi!

Diệp Chân tựa như một du khách dạo bước tòa Địa Hỏa Tâm Cung được kiến tạo vạn năm trước, hắn cứ thế mà đi qua từng đại điện, giống như đi qua mưu trí của Địa Tâm Hỏa Soái!

Vị trí kiến trúc của Địa Hỏa Tâm Cung được thiết trí cực kỳ xảo diệu.

Ngoại trừ Soái điện mà Địa Tâm Hỏa Soái cư trú thì còn có ba đại điện được trang trí với ba phong cách nữ tính khác nhau. Mỗi tòa đại điện được bố trí một cách cực kỳ xa hoa, đáng tiếc cho dù có xa hoa tới đâu thì trải qua vạn năm cũng sẽ mục nát!

Mỗi một gian trong đại điện đều được treo đầy các bức tranh chân dung, số lượng lên tới hàng ngàn, hàng vạn.

Đây hẳn là chân dung của ba hồng nhan tri kỷ kia, đáng tiếc là thời gian quá dài cho nên các bức chân dung đều tràn đầy đốm đen, không thể nhìn ra được hình dạng gì.

Diệp Chân đại khái đã đếm được số lượng tranh ở trong ba tòa đại điện, sau đó cũng giật mình kêu lên, gần bảy vạn bức tranh!

Có thể thấy được sự tưởng niệm của Địa Tâm Hỏa Soái đối với hồng nhan tri kỷ của mình nhiều đến cỡ nào!

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Chân đột nhiên nhớ tới đã lâu rồi mình không có được tin tức của Thải Y!

Trái tim hắn co quắp lại tựa như bị rắn độc cắn xé một cái, một sự thống khổ đến mức hít thở không thông lan tràn toàn thân, Diệp Chân đột nhiên hiểu được một chút tâm tình của Địa Tâm Hỏa Soái.

Trước loại tưởng niệm điên cuồng đến đau đớn và tuyệt vọng này, cho dù có làm ra chuyện điên loạn tới mức nào thì đều có thể lý giải được.

Địa Hỏa Tâm Cung rất lớn, chiếm diện tích chừng một trăm dặm, Diệp Chân phải bỏ ra đúng một canh giờ thì mới đi xong một vòng Địa Hỏa Tâm Cung. Dược viên, hoa viên, đan phòng, hồ cá, vân vân, đáng tiếc, nếu không phải rỗng tuếch thì cũng do thời gian quá lâu mà biến mất, không còn thứ gì có giá trị.

Cuối cùng Diệp Chân đưa mắt về phía ngọn núi lửa ở tận ngoài rìa Địa Hỏa Tâm Cung!

Đó là một ngọn núi lửa thật sự, nó không cao, ước chừng chỉ khoảng một ngàn mét, nhưng khắp nơi đều có hỏa diễm lượn lờ. Hơn nữa chưa phải là ngọn lửa bình thường, mà chính là linh hỏa Diệp Chân nhìn thấy trong Hỏa Linh Tịnh Thổ!

Miệng núi lửa liên tục phun trào dung nham màu đỏ, tạo thành một hồ nham thạch ở dưới.

Một con cự thú có thân hình to lớn đang chôn ở trong hồ nham thạch, chỉ có cái đầu là nổi trên mặt hồ, nhìn qua hình như đang ngâm mình trong bồn tắm.

Chốc lát sau, nham tương với nhiệt độ kinh khủng văng ra từ miệng núi lửa rồi rớt xuống đầu con cự thú kia, thế mà đầu của nó lại không hề hấn gì, thậm chí lông tóc cũng không chút tổn thương.

Sau một hồi quan sát tỉ mỉ thì Diệp Chân mới nhìn rõ hình dạng của cự thú.

Sừng hươu, tai mèo dựng cao, cái mồm thì dài và trông như mồm của một con lừa, những thứ này phối hợp với nhau tạo nên một hình thù hết sức quái dị, nhưng khi mà kết hợp với con mắt tôm to lớn kia thì lại có một loại bá khí không thể diễn tả bằng lời.

- Đây chính là Thủy Tinh Ly Hỏa Hống, tọa kỵ của Địa Tâm Hỏa Soái sao?

Diệp Chân đột nhiên có chút kích động, chỉ cần mình sử dụng Huyền Hỏa Phù là đã có thể lạc ấn một con Yêu Thú vô cùng cường đại, trở thành chủ nhân của nó, từ đó đạt được toàn bộ truyền thừa võ đạo của Địa Tâm Hỏa Soái!

- Nó hẳn là còn sống phải không?

Trong lúc lẩm bẩm thì thần niệm của Diệp Chân khẽ động rồi tràn vào trong Huyền Hỏa Phù, hắn nhanh chóng khống chế sợi Thần Hồn của Thủy Tinh Ly Hỏa Hống, chuẩn bị lạc ấn Thần Hồn của mình vào trong thân thể Thủy Tinh Ly Hỏa Hống!

Thế nhưng ở ngay tại khoảnh khắc đó, một cỗ phản kháng mãnh liệt trực tiếp đánh văng Thần Hồn muốn lạc ấn của Diệp Chân ra ngoài.

Rống!

Sau đó là một tiếng rống giận rung trời, Thủy Tinh Ly Hỏa Hống bỗng nhiên mở mắt!