← Quay lại trang sách

Chương 866 Sơ

Huyễn Trận Vương Trần Sí!

Hai người Băng Sát Vương và Hoành Giang Vương cười to làm cho Diệp Chân nhớ tới Huyễn Trận Vương Trần Sí!

Trước đó, trong không gian Ma tộc thành lũy, Huyễn Trận Vương Trần Sí và Hoành Giang Vương Trì Ngư Long cùng là một trong năm đội trưởng, Băng Sát Vương La Thù càng là đồng đội Huyễn Trận Vương chọn đầu tiên.

Băng Sát Vương đã có thể liên thủ với Hoành Giang Vương, như vậy khả năng liên thủ với Huyễn Trận Vương cũng cực lớn.

Hiện tại, nhìn bộ dáng hai người một bộ gian kế được như ý cười to, Diệp Chân đã có thể xác định, trên mặt đất, khẳng định Huyễn Trận Vương đã bố trí xong đại trận chờ hắn!

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân điên cuồng thôi động Linh Lực, ý muốn chuyển đổi phương hướng, nếu suy đoán của hắn trở thành sự thật, một khi hắn thật rơi vào trong đại trận của Huyễn Trận Vương, vậy sẽ thật phiền toái.

Huyễn Trận Vương chính là đệ nhất nhân về trận pháp trong Chân Linh Vực!

Thế nhưng ngay khi Diệp Chân động ý niệm, một cỗ hấp lực vô cùng bàng bạc đột ngột từ phía dưới Diệp Chân truyền đến, tựa như một cái lỗ đen, không để Diệp Chân chuyển đổi phương hướng, lập tức đã lôi kéo Diệp Chân đi xuống.

- Diệp thành chủ, đã tới, sao không xuống thử một lần!

Tiếng cười của Huyễn Trận Vương vang lên.

Diệp Chân hiểu rõ, hắn đã tiến vào phạm vi trận pháp Huyễn Trận Vương bày ra, bị

Huyễn Trận Vương cưỡng ép kéo vào trong trận, từ trong tích tắc vào nơi này, Diệp Chân hiểu rõ hắn đã lọt vào bẫy rập do ba người Băng Sát Vương, Hoành Giang Vương, Huyễn Trận Vương tỉ mỉ bố trí!

Băng Sát Vương tập kích, chỉ là bắt đầu, mà Hoành Giang Vương đánh lén phía sau cũng chỉ là một bước trong kế hoạch, chỉ vì phối hợp Băng Sát Vương đánh Diệp Chân vào trong phạm vi trận pháp của Huyễn Trận Vương.

Trận pháp Huyễn Trận Vương bày ra mới là sát chiêu chân chính của bọn hắn!

Bởi vì Diệp Chân mang võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, bọn hắn muốn võ đạo truyền thừa sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế bắt sống Diệp Chân!

Diệp Chân cảm giác, một chiêu Hoành Giang Vương đánh lén phía sau. Uy lực có chỗ giữ lại, hẳn là bọn hắn cảm giác sau khi Hoành Giang Vương đánh lén có lẽ có thể nhưng trọng thương mình, từ đó bắt sống mình.

Nhưng mà, ba người này không hổ là lão giang hồ, kế hoạch cực kỳ tinh vi, dù sao trước đây Diệp Chân biểu hiện ra chiến lực quá kinh khủng, thậm chí sau khi bị

Hoành Giang Vương đánh lén, còn có bố trí, chính là vì phòng ngừa Diệp Chân lại có thủ đoạn bảo mệnh nào chạy ra tìm đường sống.

Mà cuối cùng còn phải dùng tới!

Bởi vì nguyên nhân này, Diệp Chân đoán trận pháp Huyễn Trận Vương bố ở phía dưới hẳn là một huyễn trận hoặc khốn trận, tuyệt đối không phải sát trận!

Bởi vì bọn hắn muốn sống!

Mà một khi Diệp Chân rơi vào trong sát chiêu hoặc khốn trận của Huyễn Trận Vương, Diệp Chân sống hay chết còn chưa phải bọn hắn định đoạt!

Một hơi sau, ngay khi lòng bàn chân Diệp Chân trầm xuống đạp vào mặt đất, đã chứng minh suy đoán của hắn là đúng.

Huyễn trận!

Trận pháp vây khốn Diệp Chân là một huyễn trận, hơn nữa là huyễn trận sở trường nhất đắc ý nhất của Trần Sí!

Trước mắt là núi đá rừng cây, bốn phương tám hướng sương trắng mênh mông. Cuồng phong gào thét, Diệp Chân lượn quanh một vòng, phát hiện không ngờ mình lại trở về chỗ cũ.

Diệp Chân liên tiếp đánh ra mấy chưởng, đánh cho núi đá rừng cây trước mắt thành vỡ nát, nhưng không có bất luận bùn đất hay vụn cây xuất hiện, mấy hơi sau núi đá rừng cây vừa rồi lại một lần nữa ngưng tụ.

Trước mắt trong huyễn trận này nhìn qua giống như núi đá rừng cây thật, không ngờ lại cũng là huyễn tượng!

Càng làm cho Diệp Chân sợ hãi than là ở trong huyễn trận này, không ngờ Kiếm Tâm Thông Minh của hắn lại cũng không dùng được.

Toàn lực thôi động Kiếm Tâm Thông Minh cảm ứng, bốn phương tám hướng vẫn như cũ là một mảnh trắng xóa, căn bản tìm không thấy phương hướng.

Không thể không nói, Huyễn Trận Vương bố trí huyễn trận hết sức cao minh!

Ngoài trận, nhìn bộ dáng Diệp Chân mờ mịt trong trận, ba người Băng Sát Vương, Hoành Giang Vương, Huyễn Trận Vương liếc nhau, đồng thời cười khẽ, ba người hợp tác cực kỳ thành công!

- Diệp thành chủ, ngươi không nên uổng phí khí lực!

- Huyễn trận trước mắt này chính là huyễn trận thành danh Bát Phương Huyễn Thần của lão phu từ trăm năm trước, mà còn đã qua lão phu cải tiến, chính là huyễn trận mạnh nhất trước mắt của lão phu, tên là Bát Phương Thác Loạn Huyễn Thần đại trận.

- Đừng nói Diệp thành chủ ngươi, chính là mấy trận pháp đại sư trong Chân Linh Vực nổi danh cùng lão phu đến đây cũng không cách nào trong thời gian ngắn phá vỡ trận này.

- Về phần Diệp thành chủ ngươi, cũng đừng nghĩ!

- Lão phu đề nghị, Diệp thành chủ ngươi suy nghĩ một chút an nguy của ngươi đi, đừng tiếp tục phí công!

Thanh âm Huyễn Trận Vương mang theo vài phần tự ngạo vang lên.

Nghe được thanh âm này, Diệp Chân giây lát đã đình chỉ tán loạn, cho dù Huyễn Trận Vương không nói, Diệp Chân cũng rõ ràng hắn không thể nào xông ra khỏi trận pháp này.

Trước đây, Diệp Chân phá trận chủ yếu dựa vào Kiếm Tâm Thông Minh, nhất là huyễn trận.

Nhưng không ngờ Huyễn Trận Vương bày ra huyễn trận, thậm chí ngay cả Kiếm Tâm Thông Minh đều không thể phân biệt cảm ứng, Diệp Chân đã triệt để luống cuống.

Nhưng sau khi Diệp Chân nhẹ nhàng bước mấy bước, thần sắc trở nên chắc chắn, sau đó không còn một chút bối rối!

Đại trận này của Trần Sí vẫn có sơ hở.

- Lo cho an nguy của ta? Các ngươi cảm thấy, các ngươi làm như vậy là ăn chắc ta rồi?

Gương mặt Diệp Chân chắc chắn!

Trì Ngư Long đột ngột cười lạnh.

- Diệp Chân, đừng hư trương thanh thế nữa, mục đích của ta, ngươi cũng biết!

Chúng ta cũng không muốn nói nhảm với ngươi, giao ra võ đạo truyền thừa hoàn chỉnh của Địa Tâm Hỏa Soái, chúng ta sẽ cho ngươi một cái chết thống khoái!

Tu vi đến cấp độ Khai Phủ cảnh, biện pháp làm cho người ta muốn sống không được muốn chết không xong thật sự rất rất nhiều!

- Giao ra võ đạo truyền thừa hoàn chỉnh, chỉ đổi lại một cái chết thống khoái?

Diệp Chân phơi cười rộ lên.

- Diệp thành chủ, chúng ta giết ngươi, cũng có thể có được võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, chỉ là lo lắng không hoàn chỉnh, cho nên mới không ra tay!

- Tin tưởng lão phu, đối với một võ giả Chú Mạch cảnh sắp bị bắt sống thì cho một kiểu chết thống khoái đã là ban ơn!

Trần Sí nói!

- Diệp thành chủ, không cần kéo dài thời gian! Trăm hơi thở, chúng ta chỉ cho ngươi thời gian trăm hơi thở! Trong trăm hơi thở, nếu ngươi không chịu giao ra võ đạo truyền thừa hoàn chỉnh của Địa Tâm Hỏa Soái, chúng ta sẽ trực tiếp xuất thủ bắt sống ngươi!

- Sau đó, ba người chúng ta những năm này học được một chút thủ đoạn cổ quái kỳ lạ, có lẽ thay phiên thi triển trên ba tháng cũng thi triển không hết!

La Thù quát.

- Nếu hiện tại các ngươi thả ta, ta cũng sẽ cân nhắc cho các ngươi một cái chết thống khoái!

Diệp Chân cười rộ lên!

Nhìn thấy Diệp Chân cuồng vọng như thế, Trì Ngư Long khinh thường lườm Diệp Chân trong trận pháp một chút, hướng về phía Trần Sí nói:

- Không nhiều lời với hắn nữa, trực tiếp thôi động trận pháp hắn sống bắt bức cung đi!

- Trực tiếp bắt sống bức cung đi!

La Thù nhíu mày nhìn về phía Trần Sí!

Hai người hợp tác đều là ý này, Trần Sí cũng không có cách nào phản đối, nặng nề gật đầu, thần niệm khẽ động, một trận quyết bay về phía dưới đại trận!

Đừng nhìn đại trận Bát Phương Thác Loạn Huyễn Thần này của Huyễn Trận Vương là vội vã bày ra, thế nhưng uy lực một chút cũng cũng không vội vã, chỉ cần Huyễn Trận Vương Trần Sí nguyện ý, bất cứ lúc nào huyễn trận này cũng có thể biến thành khốn trận thậm chí là sát trận!

Chỉ cần có thể bố trí trận pháp này, Huyễn Trận Vương thậm chí có lòng tin đánh với cường giả tu vi cao tới Khai Phủ cảnh thất trọng, như bọn người Chử Ương, Chấn Sơn Vương!

Chớ nói chi thu thập Diệp Chân!

Thông qua giao thủ vừa rồi, bọn hắn cũng đã nhìn ra, Diệp Chân nhìn qua cũng không khủng bố như vậy, công kích cường đại, nhưng phòng ngự là nhược điểm!

Dù sao Băng Sát Vương tiện tay một kích cũng đã làm cho Diệp Chân thổ huyết!

Đánh ra một đạo trận quyết, khí thế bên trong Bát Phương Thác Loạn Huyễn Thần đột nhiên thay đổi, sát khí xuất hiện nhưng cơ hồ là đồng thời, Huyễn Trận Vương lại kinh hô một tiếng!

- Người đâu?

- Diệp Chân đâu?

Ngay trong khoảnh khắc Trần Sí đánh ra trận quyết biến hóa trận pháp thì không ngờ Diệp Chân lại hư không tiêu thất!

Trong tiếng kinh hô, thần niệm ba người thôi động đến cực hạn, điên cuồng quét nhìn huyễn trận trước mắt cái này bao trùm phương viên ba mươi dặm phạm vi, tìm kiếm từng nơi hẻo lánh.

- Người đâu, làm sao có thể hư không tiêu thất? Đi đâu rồi?

- Đúng vậy, ta cũng không tìm được!

Mười mấy hơi thở sau, sau khi chạy trên trận pháp một vòng trở về, La Thù và Hoành Ngư Long đồng thời đưa ánh mắt nhìn về phía Trần Sí, vẻ mặt nghi hoặc.

Lúc này, gương mặt Trần Sí lại đầy kinh ngạc.

Bởi vì Bát Phương Thác Loạn Huyễn Thần đại trận trước mắt này là Trần Sí hắn dùng trận bàn đã sớm tế luyện tốt bố trí, trong trận bàn có ký thác một tia thần niệm của hắn.

Thần niệm của La Thù và Trì Ngư Long muốn tìm trong trận pháp này thì phải trước sau di động phối hợp vói thần niệm ít nhất cũng phải tốn hao thời gian mười mấy hơi thở.

Thế nhưng Trần Sí không cần, bốn phương tám hướng trong trận bàn đều ký thác thần niệm của hắn, chỉ cần thần niệm của hắn khẽ động, trong chớp mắt, bất kỳ biến hóa nào trong đại trận trước mắt này đều sẽ phản ứng trong thần niệm của hắn.

Làm cho hắn khiếp sợ không gì sánh nổi chính là Diệp Chân thật biến mất!

Lăng không biến mất triệt để khỏi đại trận!

Thần niệm của hắn đã tìm tòi mười mấy lần trong đại trận này, thậm chí không bỏ qua bất kỳ một hạt bụi nào nhưng cũng không tìm ra thân ảnh của Diệp Chân.

Giống như lúc trước bọn hắn khốn trong trận pháp là một huyễn ảnh của Diệp Chân!

- Ta cũng không tìm được Diệp Chân, biến mất, chuyện này sao có thể?

Trần Sí cau mày nói!

Nghe vậy, Trì Ngư Long có chút bất mãn.

- Huyễn Trận Vương, trận pháp này của ngươi đến cùng có tác dụng hay không? Một người sống sờ sờ, bị ngươi nhốt vào trận pháp danh xưng mọc cánh khó thoát, lại hư không tiêu thất, không phải trận pháp này của ngươi…?

- Lão Trì, chớ nói lung tung, trận pháp của lão Trần không phải hư danh, Diệp Chân này có thể hư không tiêu thất tuyệt đối là có nguyên nhân!

La Thù cắt ngang lời nói của Trì Ngư Long.

- Có nguyên nhân? Không phải nói trận pháp này của Huyễn Trận Vương là trận pháp không có chút sơ hở nào à, đã không có chút sơ hở nào?

Nghe được hai chữ “sơ hở”, Trần Sí đột ngột giật mình một cái.

- Không, trận pháp này không phải không chút sơ hở nào, mà còn có một sơ hở!

- Sơ hở gì?

- Cẩn thận!

Không đợi Trì Ngư Long hỏi xong câu này, La Thù đã vô cùng hoảng sợ hét rầm lên!

La Thù thét lên chói tai, hai cột sáng màu đỏ đậm mang theo ánh sáng bốn màu mông lung từ sau lưng ba người bọn họ quét ngang tới!