Chương 872 Xuất Hiện Đại Biến
Phù tấn của Diệp Chân là do đích thân giáo chủ Giản Thiên Hùng gửi tới.
Nội dung cũng không khác mấy những gì mà Hồng Gia Ấn đã nói, chính là triệu Diệp Chân về Thanh Lam võ đô tham gia thần tế, chỉ là còn có thêm một chút giao phó!
Bởi vì còn nửa tháng nữa mới đến thần tế, võ giả bình thường từ Xích Hỏa võ thành tới Thanh Lam võ đô thì chỉ cần hai, ba ngày là tới nơi. Diệp Chân có tọa kỵ Linh Thú là Vân Dực Hổ Vương, ước chừng chỉ cần một ngày rưỡi.
Cho nên Giản Thiên Hùng đề nghị Diệp Chân không cần vội vã trở về Thanh Lam võ đô, có thể ở lại Xích Hỏa võ thành thêm mười ngày nữa, trước thần tế hai, ba ngày thì xuất phát cũng không muộn.
Thật ra thì cái này hoàn toàn là Giản Thiên Hùng quá lo lắng, hai tháng qua Xích Hỏa võ thành đã sớm vững chắc.
Về phần lo lắng sau khi Diệp Chân rời khỏi sẽ có người nháo sự thì chỉ cần nhìn hơn hai trăm thi thể được treo xung quanh Xích Hỏa võ thành sẽ biết.
Hơn một nửa trong đó là võ giả Chú Mạch cảnh tới đây gây sự trong hơn hai tháng qua, trong số các thi thể chỉ còn lại thì có của một vương giả Khai Phủ cảnh nhị trọng.
Vương giả Khai Phủ cảnh nhị trọng này lén lút lặn xuống Hổ Chủy Hạp, ý đồ đào bới phế tích Địa Hỏa Tâm Cung rồi bị người Diệp Chân an bài phòng thủ phát hiện, sau đó hai bên xảy ra xung đột.
Kết quả, vương giả Khai Phủ cảnh này còn chưa kịp thể hiện uy phong của mình thì đã bị Ma Nguyên Nhung oanh sát!
Từ đó không còn ai dám bén mảng tới Hổ Chủy Hạp nữa.
Những người có thể tu luyện tới Khai Phủ cảnh cũng không ngu ngốc.
Đương nhiên, lời đề nghị của Giản Thiên Hùng là tốt, nhưng Diệp Chân vẫn quyết định lập tức xuất phát!
Không vì sao khác, bởi vì vật liệu luyện chế Linh khí đã hết!
Xích Hỏa phân đàn có thể cung cấp vật liệu không hạn chế cho Diệp Chân luyện chế
Bảo khí, nhưng vật liệu luyện chế Linh khí quả thật khan hiếm. Mười mấy bộ kia cũng do Diệp Chân lùng sục khắp nhà kho mới gom được từng đấy, cho dù muốn mua thì trong thời gian ngắn cũng không mua được.
Muốn thu hoạch được nhiều vật liệu luyện chế Linh khí hơn thì phải đi tới loại thành lớn như Thanh Lam võ đô. Hơn nữa trong Nhật Nguyệt thần giáo cũng có dự trữ tài liệu luyện khí số lượng lớn, cung cấp cho luyện khí sư mà Nhật Nguyệt thần giáo nuôi dưỡng làm cho luyện tập.
Đương nhiên, nguyên nhân căn bản nhất là Diệp Chân có một kế hoạch luyện lại thăng cấp đối với món Linh khí hạ phẩm Đại Thế Thần Chuy mà hắn chế tạo trong mấy ngày qua!
Bản thân Đại Thế Thần Chuy được chế tạo bởi những vật liệu rất cao cấp, phải nói vật liệu chế tạo Đại Thế Thần Chuy đều là vật liệu dùng làm cho chế tạo Linh khí trung phẩm. Nhưng bởi vì thủ pháp luyện chế quá kém cho nên mới có việc biến vật liệu Linh khí trung phẩm thành Linh khí hạ phẩm.
Có thể sử dụng vật liệu Linh khí hạ phẩm làm cho chế tạo ra Linh khí trung phẩm hoặc Linh khí thượng phẩm thì mới xem như một luyện khí sư ưu tú.
Có điều vì muốn bảo đảm hoặc muốn tăng lên xác suất thành công, hiện nay đa số luyện khí sư đều sử dụng vật liệu Linh khí trung phẩm hoặc thượng phẩm làm cho luyện chế. Bọn họ lợi dụng uy năng của bản thân vật liệu mà đơn giản hoá phương pháp luyện chế, nhờ đó tăng lên xác suất thành công, cuối cùng luyện chế ra Linh khí hạ phẩm.
Diệp Chân đoán Đại Thế Thần Chuy là ví dụ rất điển hình cho loại tình huống này.
Chỉ cần hắn tìm được vật liệu thì sớm muộn gì cũng quen tay hay việc, sau đó có thể nhẹ nhàng chế tạo lại Đại Thế Thần Chuy, thăng nó lên thành Linh khí trung phẩm.
- Hồng phó đàn chủ, ngươi phân phát mấy thứ trong trữ vật giới chỉ này cho những huynh đệ có biểu hiện xuất sắc, nói rằng đây là khen thưởng ngoài định mức của thành chủ!
Diệp Chân giao phó xong mọi việc, trước khi đi hắn còn đưa cho Hồng Gia Ấn một trữ vật giới chỉ!
Hồng Gia Ấn nhẹ gật đầu rồi tiếp nhận nhẫn, hắn cũng không để ý lắm mà thuận miệng hỏi.
- Thành chủ, đoạn thời gian trước ngươi gọi ta thống kê huynh đệ có biểu hiện cực kỳ xuất sắc, danh sách hiện tại đã có một trăm người, khen thưởng cụ thể này cần phải có tiêu chuẩn…
- Mỗi người một món Bảo khí thượng phẩm!
Diệp Chân phân phó một câu.
- Đã rõ, mỗi người một Bảo khí thượng... Phẩm?
Hồng Gia Ấn đang nói giữa chừng thì có chút nghẹn lời, hắn sửng sốt nhìn Diệp Chân.
Thành chủ ban thưởng Bảo khí thượng phẩm là chuyện khi thỏa đáng, nhưng một lần ban hơn một trăm món, Bảo khí thượng phẩm ở đâu mà nhiều như vậy?
Đừng nói đàn chủ Diệp Chân này, cho dù Nhật Nguyệt thần giáo thì cũng chưa chắc dám quyết đoán như vậy!
Nhưng nhìn dáng vẻ của Diệp Chân lại không giống như nói giỡn, Hồng Gia Ấn theo bản năng mà nhìn vào trữ vật giới chỉ. Khi thần niệm tiến vào không gian trong nhẫn thì Hồng Gia Ấn lập tức chấn kinh, miệng há to đến mức có thể bỏ một quả trứng gà vào.
Hơn một trăm món thượng phẩm Bảo khí được xếp chỉnh tề ở nơi đó, kinh người nhất là có tám mươi món là Bảo Giáp thượng phẩm, là Bảo Giáp thượng phẩm cực kỳ trân quý, có thể bảo mệnh!
Hồng Gia Ấn dám đảm bảo, cho dù tới hội đấu giá thì tuyệt đối cũng không gặp được nhiều Bảo Giáp thượng phẩm như vậy. Càng muốn chết hơn là hắn còn cảm ứng được hơi thở của Bảo Giáp cực phẩm, hơn nữa số lượng chưa ít!
Phát hiện này khiến Hồng Gia Ấn cả kinh nửa ngày không ngậm miệng được, thậm chí còn chưa thể chú ý tới một món Linh khí hạ phẩm đặt ở một bên!
- Ừ, một người một món, trong có mười một món là Bảo Giáp cực phẩm, lực phòng ngự không tệ, nhớ ưu tiên phân phối cho nhân viên tinh anh Xích Hỏa phân đàn giống như ngươi.
- Còn món Linh khí hạ phẩm đó là ta tặng cho ngươi làm khen thưởng!
Diệp Chân nói.
- Còn có Linh khí hạ phẩm!
Hồng Gia Ấn đã chấn kinh đến mức không cách nào hình dung, hắn phấn đấu nửa đời người còn chưa thể có được một món Linh khí hạ phẩm, vậy mà Diệp Chân lại có thể tùy tiện tặng cho hắn một món quý giá như vậy.
Đến lúc này thì cho dù Hồng Gia Ấn có ngốc thì cũng hiểu rõ một điều, một trăm món Bảo khí thượng phẩm này là do chính tay Diệp Chân tự luyện chế.
Cho dù ngươi có giàu có tới đâu thì cũng không khả năng mua một lúc một trăm món Bảo khí thượng phẩm được. Hơn nữa số Bảo Giáp thượng phẩm lớn như vậy thì làm cho ở nơi đâu đều là vật tư chiến lược, ai sẽ tuỳ tiện bán đi?
Hồng Gia Ấn rất muốn hỏi Linh khí hạ phẩm có phải cũng do Diệp Chân chế tạo ra không? Nhưng khi hắn mở miệng định nói chuyện thì thân hình Diệp Chân đã biến thành một chấm đen nhỏ ở trên bầu trời!
Diệp Chân đã rời khỏi!
Thật ra Diệp Chân vẫn rất sung sướng, lần đầu tiên hắn phát hiện luyện khí lại sảng tới như vậy, nhất là khi nhìn thấy biểu cảm khiếp sợ trên mặt Hồng Gia Ấn.
Hơn nữa Diệp Chân cũng đột nhiên hoàn toàn hiểu rõ giá trị chân chính và địa vị của Luyện Đan Sư và luyện khí sư. Trách không được ngay cả mấy Phó giáo chủ trong Nhật Nguyệt thần giáo cũng không dám trêu chọc mấy Luyện Đan Sư, luyện khí sư.
So với một món Bảo Giáp thượng phẩm động một tí là hô giá cao ngất ngưởng từ năm mươi tới sáu mươi vạn Linh Tinh, chi phí mà Diệp Chân luyện chế Bảo Giáp thượng phẩm cũng chưa tới hai vạn Linh Tinh trung phẩm, quả thực là lợi nhuận kếch xù của kếch xù.
Vì là do chính tay mình chế tạo cho nên Diệp Chân mới hào phóng như vậy, bằng không nếu mua nhiều món như vậy làm cho ban thưởng thì đoán Diệp Chân cũng đã táng gia bại sản mấy đời.
…
Hai ngày sau, Diệp Chân đã bước chân vào Thanh Lam võ đô.
Rời khỏi gần ba tháng, liếc mắt nhìn một, hình như Thanh Lam võ đô cũng không thay đổi gì, nhưng Diệp Chân vẫn bén nhạy bắt được một chút chi tiết!
Bầu không khí nơi này rất khẩn trương!
Lần trước Diệp Chân nhận nhiệm vụ rời khỏi nơi này thì phong chủ Trưởng Lão Phong Huyền Nguyệt tông - Cam Như Tùng đến đây liên hợp với thế lực khác ở Thanh Lam võ đô làm cho gây áp lực với Nhật Nguyệt thần giáo, muốn bọn họ giao Diệp Chân ra, bầu không khí lúc đó còn chưa khẩn trương và túc sát bằng như trước mắt đâu!
Khi đó trên bầu trời cũng có võ giả của các thế lực lớn tuần tra qua lại như lúc này, nhưng bầu không khí trước kia rất nhẹ nhàng.
Mọi người thường xuyên thấy được các võ giả gật đầu một chút khi đi ngang qua, có khi còn cười tủm tỉm chào hỏi nhau, thậm chí còn nhưng trò chuyện vài câu, không khí rất nhẹ nhàng!
Nhưng hiện tại lại không giống, một đám giương cung bạt kiếm, biểu tình ai nấy đều nghiêm túc. Đụng phải đội ngũ khác thì đều duy trì khoảng cách nhất định, thái độ đề phòng lẫn nhau hiển lộ rõ ràng.
Trước đó thì đội hình của nhóm tuần tra đều rất lỏng lẻo, thưa thớt, nhưng bây giờ lại vô cùng chặt chẽ!
Nhật Nguyệt thần giáo thành công khuếch trương, Trường Sinh Giáo và Thiên La Môn thảm bại khiến cho bọn hắn tổn thất nặng nề, Vạn Tinh Lâu mất hết địa bàn ngoài Thanh Lam võ thành, mọi việc những thứ này đều khiến cho sóng gió trong Thanh Lam võ đô bắt đầu nổi lên, báo hiệu đại biến sắp đến.
Bầu không khí khẩn trương này chính là dấu hiệu báo trước!
Diệp Chân hiểu rõ, ngũ đại thế lực tồn tại gần trăm năm ở Thanh Lam võ đô muốn bắt đầu lật bài.
Ba tháng qua, hẳn là thương thế của giáo chủ Giản Thiên Hùng gần như đã khỏi hẳn!
Quét mắt mấy, Diệp Chân tiếp tục cưỡi Vân Dực Hổ Vương chậm rãi bay vào không trung Thanh Lam võ đô. Lúc này thì một đội võ giả tuần tra của Trường Sinh Giáo đã phát hiện Diệp Chân, sắc mặt lập tức kịch biến!
Cơ hồ là vừa nhìn thấy Diệp Chân, mấy lá phù tấn trong tay đám người đó lập tức bay ra ngoài.
Không bao lâu thì toàn bộ không trung Thanh Lam võ đô lấp lóe ánh sáng, khắp nơi đều là phù tấn bay qua lượn lại.
Dù sao thì Thanh Lam võ đô đã lưu truyền rất nhiều lời đồn về Diệp Chân trong ba tháng nay!
Thần cơ diệu toán, vận khí bùng nổ, sau lưng có thần bí sư tôn cường giả có thể chém giết Khai Phủ cảnh ngũ lục trọng, thậm chí chuyện Diệp Chân đánh Chấn Sơn Vương trọng thương trước mặt mọi người đều quy cho sư tôn ở sau lưng Diệp Chân ra tay.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thanh Lam võ đô đều chỉ lưu truyền một việc: Diệp Chân đã trở về!
Sau một trăm hơi thở, Diệp Chân đã cưỡi Vân Dực Hổ Vương xuất hiện ở trên không tổng đàn Nhật Nguyệt thần giáo. Khi Diệp Chân vừa xuất hiện thì một tia lưu quang đã nhanh chóng xông về hắn.
Động tĩnh kia khiến Vân Dực Hổ Vương cảnh giác, nhưng nó chỉ nhìn thoáng qua, cũng không bất kì động tác gì, mặc cho đạo lưu quang kia trực tiếp vọt tới trước mặt Diệp Chân!
Phong Khinh Nguyệt mặc một thân y phục màu tráng đứng ở trước mặt Diệp Chân, vẻ mặt tràn đầy kích động.
Trong khoảng thời gian này, Xích Hỏa võ thành chiến báo truyền đi, nàng lại bị giáo chủ Giản Thiên Hùng cấm túc, cái này khiến nàng lo lắng đến hỏng mất. Lúc này thấy Diệp Chân thì làm sao mà nàng không kích động cho được!
- Ngươi….. Trở về rồi….
Bởi vì quá kích động mà ngực của Phong Khinh Nguyệt phập phồng liên tục.
Diệp Chân cũng không nói lời nào, hắn chỉ khẽ vươn tay rồi bá đạo ôm nàng vào lòng, thiếu nữ không kịp đề phòng mà xấu hổ hô nhỏ một tiếng.
Đông! Đông! Đông…
Gần như cùng lúc, chuông ngọc trong tổng đàn Nhật Nguyệt thần giáo đồng thời vang lên, hơn nữa còn vang lên chín tiếng!
Chuông ngọc dùng Linh Lực làm cho gõ ra tiếng, thanh âm lúc phát ra sẽ giòn vang khắp bốn phương tám hướng, đây là phương thức đặc hữu làm cho triệu tập cao tầng ở Nhật Nguyệt thần giáo.
Mà khi ba chuông ngọc cùng lúc vang lên chín tiếng, nếu không phải có cường địch xâm lấn thì chính là nghênh đón quý khách!
Mà tình huống bây giờ rõ ràng là vế thứ hai!