← Quay lại trang sách

Chương 874 Cơ Mật Tối Cao

Chiến lực của thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ Ngô Ảnh, Diệp Chân lại quá rõ ràng....

Vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng đỉnh phong, hơn nữa một thân công pháp, đi theo con đường ngụy biến ám sát, thân pháp càng kỳ dị khó dò, dưới trạng thái Diệp Chân không toàn lực vận dụng Kiếm Tâm Thông Minh, tuyệt đối không thể nào phát hiện được Ngô Ảnh.

Quan trọng nhất chính là, hắn có một kiện phòng ngự trung phẩm Linh khí có thể che giấu khí tức, vô cùng thực dụng.

Bình thường vương giả Khai Phủ cảnh căn bản không cách nào phát hiện được hắn, chớ nói chi kích thương hắn!

Nghiêm chỉnh mà nói, so với võ giả cùng cấp bậc, tùy ý một chưởng căn bản không thể gây thương tổn cho Ngô Ảnh!

- Khi hắn một mình điều tra tình báo này, bị thiếu niên tóc đỏ bên cạnh giáo chủ

Trường Sinh giáo đánh cho một chưởng trọng thương!

Giản Thiên Hùng cười khổ giải thích.

- Nói đến, chính là lão phu cũng có chút không thể tin, vì dưới một chưởng kia, hộ thân Linh khí của Ngô Ảnh lại bị vỡ nát!

Lần này, đến phiên Diệp Chân giật mình.

- Một chưởng đánh nát Linh khí?

Thân ảnh Ngô Ảnh từ trong bóng tối đi ra, gương mặt vàng như nến, cười khổ, Ngô Ảnh lấy ra một kiện áo choàng màu xám nhạt, ngay trung tâm áo choàng, có thể nhìn thấy một ấn bàn tay hết sức rõ ràng!

- Đây là Ảnh Nguyệt Phi Phong - Linh khí truyền thừa các đời cho thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ Nhật Nguyệt thần giáo, đã truyền thừa được mười ba đời, lại bị hủy ở trong tay của ta.

Diệp Chân triệt để chấn kinh, trực tiếp hủy đi một kiện trung phẩm Linh khí, sau đó lại đánh trọng thương vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng, có thể làm được điểm này, chỉ sợ chỉ có một thành bản thể lực lượng của Tử Linh.

Thậm chí Huyền Hỏa linh mạch trong địa mạch thiên hỏa của Diệp Chân, có uy năng này hay không còn chưa không rõ lắm.

- Ngô Ảnh liều chết, điều tra được hai tin tức!

Giản Thiên Hùng nói.

- Hai tin tức gì?

- Một là trong Trường Sinh giáo, đột nhiên xuất hiện bảy vương giả Khai Phủ cảnh, tu vi mỗi một vị đều từ Khai Phủ cảnh tứ trọng trở lên.

- Tin tức thứ hai là Âm Trường Sinh không có bất kỳ dấu hiệu thụ thương, tu vi thậm chí còn tăng lên tới trên Khai Phủ cảnh thất trọng! Mà vị thiếu niên tóc đỏ bên người hắn, quanh thân tán phát khí tức, hình như còn cường đại hơn so với Âm Trường Sinh!

Giản Thiên Hùng nói!

Diệp Chân ngẩn ngơ, sau đó nói.

- Lực lượng mạnh như thế, chỉ sợ có thể trực tiếp giết tiến tổng đàn Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta?

- Quỷ dị chính là điểm này, những vương giả Khai Phủ cảnh Trường Sinh giáo này, cho tới bây giờ, còn đang bế quan tiềm tu!

Ngô Ảnh nói.

- Đây quá không hợp lẽ thường! Ta tận mắt thấy Âm Trường Sinh biến thành bộ dáng da bọc xương, hơn nữa dưới gầm trời này, vương giả Khai Phủ cảnh quá ít, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện bảy vị?

- Mà, xem như bảy vị vương giả Khai Phủ cảnh là do Trường Sinh giáo mời từ ngoại vực Tử Hải đến đây, dù như vậy, sao tu vi khí tức Âm Trường Sinh lại có thể tiêu thăng đến Khai Phủ cảnh thất trọng?

- Còn có khí tức thiếu niên tóc đỏ đột nhiên xuất hiện, chiến lực còn kinh khủng, cường đại hơn Âm Trường Sinh là từ đâu tới?

Diệp Chân liên tiếp thắc mắc để Giản Thiên Hùng và Ngô Ảnh liếc nhau một, sau đó, Giản Thiên Hùng hướng về phía Diệp Chân nhẹ gật đầu:.

- Những nghi hoặc của ngươi, lão phu khả năng có đáp án!

- Nhưng trước khi lão phu nói cho ngươi những đáp án này, ngươi nhất định phải phát hạ thề độc thần hồn, không thể tiết lộ tất cả mọi chuyện lão phu nói cho ngươi ra ngoài, dù chỉ nửa ngữ!

- Bởi vì chuyện này liên quan đến cơ mật tối cao của Nhật Nguyệt thần giáo!

- Cơ mật tối cao?

Diệp Chân lần nữa kinh hãi. Sau đó, cứ dựa theo Giản Thiên Hùng giao phó, phát hạ thần hồn thề độc!

Đây chính là thần hồn thề độc chân chính, lời thề rất độc, một khi vi phạm đoạn tử tuyệt tôn, vạn quỷ phệ tâm đều không đủ, đơn giản độc tới cực điểm.

Diệp Chân đều có chút hoài nghi đến cùng Giản Thiên Hùng có xem hắn là con rể hay không, cho hắn phát hạ thần hồn lời thề độc như thế.

- Tất cả người biết cơ mật tối cao này, đều phải phát hạ một phần thần hồn lời thề như vậy. Vô luận là giáo chủ, hay là ta!

Ngô Ảnh bổ sung một câu!

Khi Diệp Chân dẫn động tiên thiên thần hồn, phát xong lời thề, Giản Thiên Hùng tiện tay bóp ra một viên ngọc phù, ném cho Diệp Chân.

- Xem hết rồi hủy!

Trịnh trọng nhẹ gật đầu, thần niệm của Diệp Chân lần nữa chìm ngọc phù Giản Thiên Hùng vừa mới đưa, trong tích tắc, thần sắc của Diệp Chân trở nên vô cùng ngưng trọng!

Trong ngọc phù ghi lại không nhiều, loe que hơn ngàn chữ, dùng thần niệm trong mấy hơi đã đọc xong, nhưng, Diệp Chân lại dùng thần niệm đắm chìm trong trong đó hơn một khắc đồng hồ, im lặng thật lâu!

- Những chuyện này, đều là thật?

- Đều là lịch đại giáo chủ truyền thừa của Nhật Nguyệt thần giáo, mà lão phu là giáo chủ, chỉ nghiệm chứng được một phần nhỏ trong đó, đại bộ phận khác, đều không rõ ràng!

Giản Thiên Hùng nói.

- Ngươi nói, Trường Sinh giáo trước mắt có lẽ chính là loại tình huống này?

Diệp Chân hỏi.

- Rất có thể, bằng không, tình hình Trường Sinh giáo, không thể nào quỷ dị như vậy! Trừ cái đó ra, lão phu không nghĩ ra cách giải thích nào!

Giản Thiên Hùng nói.

- Nếu thật sự như thế, chúng ta không có năng lực chống cự Trường Sinh giáo bây giờ, chẳng lẽ chúng ta phải dùng phương pháp giống nhau, mới có thể đối kháng Trường Sinh giáo?

Diệp Chân hỏi!

Vấn đề này của Diệp Chân để thần sắc Giản Thiên Hùng và Ngô Ảnh đồng thời trở nên vô cùng ngưng trọng, sau nửa ngày suy ngẫm, Giản Thiên Hùng chậm chạp kiên định lắc đạo.

- Sẽ không!

- Trong cơ mật tối cao ghi lại, tuyệt đối không có đơn giản như vậy! Không phải vạn bất đắc dĩ, bản tọa sẽ không nếm thử nghiệm chứng những cấm kỵ người ta để lại cho.

Giản Thiên Hùng nói.

- Hơn mười ngày sau chính là thần tế?

Diệp Chân lộ ra một tia lo lắng.

- Chuyện này không sao đâu, tiến hành qua vô số lần, sẽ không xuất hiện ngoài ý muốn!

Nói rồi, Giản Thiên Hùng còn vứt cho Diệp Chân một ánh mắt thần bí.

- Ngươi đợi đến nhặt chỗ tốt đi!

Bàn bạc xong những chuyện này, Diệp Chân đột nhiên mở miệng hỏi.

- Vạn Tinh Lâu gần đây có động tĩnh gì không?

Sau khi lâu chủ Vạn Tinh Lâu ở Chân Linh Vực bị Diệp Chân xử lý đã đại loạn, ngoại trừ các thế lực của Thanh Lam võ đô, gần như bị những thế lực khác xâm chiếm toàn bộ, trong đó Nhật Nguyệt thần giáo chiếm được nhiều nhất.

Nhưng, Vạn Tinh Lâu là một quái vật khổng lồ, Vạn Tinh Lâu Chân Linh Vực chỉ là một phân lâu mà thôi, Diệp Chân có đầy đủ lý do tin tưởng, tổng lâu Vạn Tinh Lâu sẽ không ngồi nhìn phân lâu một nơi bị hủy!

- Hơn một tháng trước, xuất hiện một đoàn võ giả thực lực không kém, do ba vương giả Khai Phủ cảnh dẫn đầu, bắt đầu chỉnh đốn cục diện rối rắm của Vạn Tinh Lâu.

- Sau đó không có bất cứ tin tức gì, như chẳng có chuyện gì xảy ra, ngay cả sinh ý của bọn hắn đều khôi phục bình thường!

Ngô Ảnh nói.

Lông mày Diệp Chân lại nhíu lại.

- Hành động này của Vạn Tinh Lâu rất không bình thường!

- Chúng ta đều biết điểm này, nhưng vì không có bất kỳ động tĩnh gì, bản tọa đã hạ lệnh trực tiếp tăng cường gấp ba lượng lực lượng tình báo của Vạn Tinh Lâu!

Giản Thiên Hùng nói!

- Tốt, ngươi cũng là người nhìn qua cơ mật tối cao! Thần tế Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta sắp đến, trong thần tế, hẳn là không ai dám tìm Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta gây phiền phức!

Nhìn Diệp Chân còn muốn hỏi cái gì, Giản Thiên Hùng chủ động kết thúc lần nói chuyện này.

- Nghỉ sớm một chút, thời gian rảnh tranh thủ bồi bạn với Khinh Nguyệt, những ngày này, nàng bị ta cấm túc, sợ là oán chết lão phu.

Diệp Chân gật đầu cười, sau đó thuận miệng hỏi.

- Giáo chủ, ta muốn đi tàng bảo khố ttìm một vài thứ cần dùng, cần...

Không đợi Diệp Chân nói xong, Giản Thiên Hùng tiện tay ném ra một tấm phù lệnh.

- Đây là lệnh bài cấp bậc Thái Thượng trưởng lão, ngoại trừ mấy bảo bối cá biệt, thứ khác tùy ngươi lấy dùng, đừng gom hết của lão phu là tốt!

- Sẽ không....

Diệp Chân tiếp nhận phù lệnh, ánh mắt nhìn về phía Ngô Ảnh.

Ngô Thống lĩnh, trung phẩm Linh khí Ảnh Nguyệt Phi Phong bị hủy của ngươi có thể cho ta xem một chút hay không, ta muốn nghiên cứu một chút!

- Một kiện phế vật, có gì không thể?

Ngô Ảnh tiện tay ném Ảnh Nguyệt Phi Phong bị hủy cho Diệp Chân.

- Đúng rồi, Diệp thành chủ, ngươi muốn luyện khí hả?

Diệp Chân cười cười, cũng không có nhiều lời, sau đó cáo từ rời khỏi.

Diệp Chân vừa rời khỏi đại điện nơi giáo chủ Giản Thiên Hùng sinh hoạt hằng ngày, đã có một đạo phù quang rơi xuống trong tay.

Trong phù tấn chỉ có ba chữ “Đối nguyệt ẩm”!

Nhìn thấy ba chữ này, Diệp Chân nhìn một vầng minh nguyệt trong sáng trên bầu trời, không tự chủ được cười, thân hình đằng không bay lên.

Chưa đến mấy hơi, Diệp Chân đã rơi vào trong hậu viện của đường chủ Nguyệt Hoa đường, Phong Khinh Nguyệt đã ngồi trong lương đình, trên bàn đá đã bày đầy đủ thịt rượu!

- Trên yến hội uống rượu tẻ nhạt vô vị, hôm nay vẫn quy củ cũ!

Thanh âm Phong Khinh Nguyệt vang lên.

- Tốt, không say không nghỉ!

- Được!

Dưới ánh trăng, đối nguyệt ẩm lần nữa trình diễn, ai cũng không được dùng linh lực hóa đi tửu khí, thời gian dần trôi qua, khuôn mặt Phong Khinh Nguyệt bắt đầu đỏ lên, Diệp Chân cũng mở rộng lồng ngực.

- Ngươi lần này ra ngoài, ta đầu tiên bị cấm chế, sau đó lại bị cấm túc, cuối cùng trực tiếp bị tóm phong cấm linh lực.

Phong Khinh Nguyệt đột nhiên thì thào.

- Ta biết.

Không đợi Diệp Chân an ủi, Phong Khinh Nguyệt đột nhiên khóc lên.

- Lúc mới bắt đầu, ta hận rất lão!

- Hận lão phái ngươi đến chỗ nguy hiểm như vậy, lại không cho ta đi theo!

- Thậm chí ta đang nghĩ, nếu ngươi xảy ra chuyện gì, ta sẽ hận lão cả một đời!

- Nhưng, ngươi biết không? Lần đầu tiên…!

- Trong mấy ngày bị giam, lần đầu tiên ta phát hiện, lão cũng rất quan tâm ta!

- Lão lại quan tâm ta như vậy!

- Chỉ là, phương thức lão quan tâm ta trực tiếp thô bạo như thế thậm chí không có bất kỳ lời giải thích nào.

Diệp Chân ngẩn người, hắn tưởng Phong Khinh Nguyệt nói đến tương tư chi tình, không ngờ cuối cùng kéo tới tình thương của phụ thân.

Nhưng, Diệp Chân cũng rất thông cảm, khi còn bé, ký ức hắn đối với phụ thân, nhiều nhất chính là nghiêm khắc, thậm chí là ăn đòn!

Chỉ có trưởng thành, mới hiểu được tình thương của phụ thân.

- Thật ra, đây chính là tình thương của phụ thân!

- Đây chính là cách lão yêu thương ta!

- Ta đã hiểu, nhưng mấy ngày nay, ta nói rất nhiều lời tuyệt tình, làm cho lão đau lòng, ngươi nói, lão quan tâm ta, có phải ta nhận ra quá muộn hay không?

- Sẽ không, đối với tình thương của phụ thân, chỉ cần nàng hiểu rõ, bất kỳ lúc nào cũng sẽ không muộn.

- Thật sao?

- Thật!

Ánh trăng lạnh lẽo chiếu vào trên thân hai người, để màu rượu hổ phách bắt đầu chiếu lấp lánh, cũng làm cho cái bóng của hai người càng kéo càng dài, càng kéo càng gần!