Chương 877 Ta Cho Các Ngươi…
Khi Diệp Chân từ từ bay đến trong đại điện thần giáo, có chút buồn bực.
Nếu ai đang bế quan bị đánh gãy cũng sẽ không cao hứng, hơn nữa vẫn do một vài nguyên nhân nhìn qua không hiểu thấu.
Giản Thiên Hùng phát cho Diệp Chân phù chiếu chỉ có một câu.
- Mau tới thần giáo đại điện, có chuyện, cần ngươi giải thích một chút!
Ngữ khí cũng không tính cứng nhắc, nhưng hai chữ “Giải thích” để Diệp Chân khá không thoải mái.
Muốn hắn giải thích chuyện gì, hẳn là chuyện xảy ra mấy ngày gần đây nhất, nhưng, mấy ngày gần đây nhất, hắn không có làm chuyện gì khác người?
Hoặc có người tính toán chuyện cũ?
Khi Diệp Chân đến đại điện thần giáo, bị đội hình trong đại điện thần giáo làm cho kinh hãi.
Diệp Chân vốn cho rằng chỉ là hướng giáo chủ Giản Thiên Hùng giải thích, không ngờ lại có nhiều người như vậy, như tề tựu tất cả cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo.
Giáo chủ Giản Thiên Hùng, Phó giáo chủ Điền Quý Chương, Phó giáo chủ Diêu Sâm, Hình đường trưởng lão Đồ Đức, đường chủ Nhật Diệu đường Thẩm Thương, Đại thống lĩnh Kỷ Nguyên Tú, đường chủ Nguyệt Hoa đường Phong Khinh Nguyệt, tân nhiệm đường chủ Nội Sự đường Phùng cao, Phó đường chủ Nội Sự đường Niên Tinh Hà, chân chính cao tầng của Nhật Nguyệt thần giáo, ngoại trừ hai vị Thái Thượng trưởng lão, gần như toàn bộ tập trung đến nơi này.
Trừ cái đó ra, còn có một vị một thân áo bào xanh, râu tóc rối tung có tu vi Chú Mạch cảnh tam trọng, từ khi Diệp Chân thấy qua võ giả trong tòa đại điện này, ngay trong đại điện siết chặt hai tay không ngừng kêu gào.
Đương nhiên, còn có vị Vương tổng quản, nhưng lúc này, bộ dáng Vương tổng quản hết sức đáng thương, quỳ gối giáo chủ trước mặt Giản Thiên Hùng lưng quay về phía Diệp Chân.
Chỉ nhìn thoáng qua, Diệp Chân đã biết vị võ giả lạ lẫm này cũng tu luyện Hỏa hệ công pháp, hơn nữa tu luyện Hỏa hệ công pháp chủng loại cũng không tới nơi tới chốn.
Bởi vì hỏa lực quanh thân hắn tiết ra, để da của hắn, móng tay thậm chí lông mày đều hiện lên một tia hỏa sắc, điều này đại biểu cho hắn không cách nào khống chế
Hỏa linh lực trong cơ thể.
Để tiết hỏa lực ra ngoài ảnh hưởng đến thân thể của hắn.
Sở dĩ Diệp Chân dò xét vị võ giả lạ lẫm này, vì vừa rồi đến cửa đại điện, âm thanh kêu gào của võ giả xa lạ đã thu hút sự chú ý của hắn.
- Đến cùng là ai, là tên khốn kiếp nào? không ngờ lại xách đi Ô Tàm Linh Ti ta đặt trước mấy năm?
- Các ngươi có biết hay không, Ô Tàm Linh Ti này, Trân bảo khố đã vì ta thu mua góp nhặt đã ba năm, vừa mới kiếm đủ năm cân Ô Tàm Linh Ti.
Ta hoàn toàn chắc chắn luyện chế ra ít nhất một kiện, thậm chí hai kiện hạ phẩm linh giáp! Là hạ phẩm linh giáp phòng ngự?
- Các ngươi biết một kiện hạ phẩm linh giáp phòng ngự đại biểu ý nghĩa gì không?
- Một kiện hạ phẩm linh giáp phòng ngự, là bảo bối có thể để một võ giả Chú Mạch cảnh thất bát trọng có thể đối kháng vương giả Khai Phủ cảnh nhất nhị trọng!
Khi đó, Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta lập tức có thêm một hai vị vương giả Khai Phủ cảnh!
- Mau lấy trở về, nhất định phải mau lấy trở về!
- Đây chính là tâm huyết ta chuẩn bị gần ba năm, tuyệt đối không thể lãng phí!
- Diệp Chân vì thần giáo lập xuống đại công, nhưng cũng không thể tùy tiện lấy đi tâm huyết của ta?
- Còn có gia nô này, không ngờ lại tự ý lấy ra bảo bối trong Trân bảo khố tặng người, nghiêm trị, nên nghiêm trị!
Nghe âm thanh kêu gào của tên võ giả cặn bã râu ria kia, Diệp Chân lập tức hiểu rõ giáo chủ Giản Thiên Hùng gọi hắn đến giải thích cái gì, thì ra chính là chuyện Ô Tàm Linh Ti.
Như vậy trước mắt thân phận vị luyện khí sư này chính là thủ tịch luyện khí đại sư Kim Mộc của Nhật Nguyệt thần giáo!
Cũng chỉ có thủ tịch luyện khí đại sư Kim Mộc Nhật Nguyệt thần giáo mới dám có tư cách trong đại điện thần giáo hô to gọi nhỏ.
Tên tuổi thủ tịch luyện khí đại sư Kim Mộc, Diệp Chân có nghe qua, giống trước đây ở Quy Linh đại hội, lúc giáo chủ Giản Thiên Hùng ban cho bọn hắn thượng phẩm bảo giáp, còn có ban cho Niên Tinh Hà hạ phẩm Linh khí. Đều do Kim Mộc này luyện chế ra.
Dù chưa gặp mặt, nhưng Diệp Chân đối với thủ tịch luyện khí đại sư Kim Mộc rất tôn kính, vì khi đó luyện khí đại sư trong mắt Diệp Chân vẫn rất thần bí.
Nhưng hiện tại, Diệp Chân chính là luyện khí sư, cũng không có tính khí lớn như vậy.
Thậm chí, trong âm thanh kêu gào của Kim Mộc, Diệp Chân đã có rất nhiều phán đoán.
Dùng năm cân Ô Tàm Linh Ti mới có thể luyện ra một đến hai kiện hạ phẩm linh giáp, tài nghệ quá kém!
Diệp Chân chỉ dùng ba cân bảy lượng Ô Tàm Linh Ti đã luyện chế được ba kiện trung phẩm linh giáp, còn chữa trị một kiện Ảnh Nguyệt Phi Phong, vật liệu vẫn còn thừa.
Chỉ từ một điểm này, luận về trình độ luyện khí, Diệp Chân đã hơn xa Kim Mộc đại sư này mười con phố!
- Diệp Chân gặp qua giáo chủ, gặp qua các vị đường chủ, trưởng lão, thống lĩnh!
Theo thanh âm Diệp Chân chào vang lên, trong đại điện, ánh mắt mọi người đều tập trung vào trên người hắn, chỉ là, ánh mắt tập trung tới lại ẩn chứa ẩn ý khác nhau.
Nhất là vị luyện khí đại sư Kim Mộc, nhìn thấy Diệp Chân đã sải bước lao đến, túm lấy cổ áo của Diệp Chân.
Thình lình, ánh mắt Diệp Chân lạnh như băng, trực tiếp chằm chằm liếc qua, làm cho vị luyện khí đại sư này rùng mình một cái!
Nói đùa, một ánh mắt của Diệp Chân, có thể dọa Vương tổng quản có tu vi cao tới Chú Mạch cảnh ngũ trọng run rẩy, huống chi trước mắt vị Kim đại sư này chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh tam trọng!
- Nói, Ô Tàm Linh Ti ngươi lấy làm cái gì?
- Giao ra!
- Mau giao ra toàn bộ Ô Tàm Linh Ti không thiếu một lượng, nhanh lên!
Bị ánh mắt Diệp Chân hù dọa, Kim Mộc nhưng không có bất kỳ ý tứ tỉnh táo nào, ngược lại hướng về phía Diệp Chân nghiêm nghị chất vấn.
Lần này, Diệp Chân khẽ nhíu mày một cái.
Nói thật, trước đây Diệp Chân có nghe nói qua những luyện khí đại sư, luyện đan đại sư vô cùng ngang ngược càn rỡ, nhất là thủ tịch đại sư của một vài thế lực lớn, ngoại trừ nể mặt giáo chủ hoặc bang chủ, bất kỳ cao tầng khác đều không cho một chút mặt mũi nào.
Hôm nay, Diệp Chân xem như thấy được.
Gần đây tốt xấu gì cũng có phong thanh truyền ra hắn chính là người kế nhiệm tương lai của giáo chủ, bỏ qua điểm này, trong thần giáo, danh tiếng Diệp Chân đứng thứ hai không ai dám tranh vị trí thứ nhất.
Đừng nói hai vị Phó giáo chủ, ngay cả tư lịch lâu nhất Hình đường trưởng lão Đồ
Đức thấy Diệp Chân hắn cũng phải gọi một tiếng Diệp thành chủ, không dám gọi thẳng tên huý.
Nhưng vị thủ tịch luyện khí đại sư này cứ như vậy trực tiếp xông lên hô to gọi nhỏ.
Đối với Diệp Chân đã như vậy, thái độ đối với người khác, có thể nghĩ!
Bởi vậy có thể thấy được, đặc quyền luyện khí đại sư và luyện đan đại sư còn có trận pháp đại sư đến cùng cao bao nhiêu!
Đột nhiên, Diệp Chân đã công nhận câu nói kia của Địa Tâm Hỏa Soái, sau khi tu luyện Vô Thường Huyền Hỏa Kinh, nếu không luyện khí, đơn giản chính là lãng phí.
Khỏi cần phải nói, hai tháng này luyện khí, để Diệp Chân rõ ràng cảm thấy đối với những thứ khó khống chế càng thêm thông thuận.
Loại thông thuận này, khả năng bình thường không trực tiếp thể hiện chỗ tốt, nhưng đến thời khắc mấu chốt, hoặc thời điểm sau này tu luyện một vài bí pháp thần thông yêu cầu cực cao, sẽ vô cùng quan trọng.
Hơn nữa, hôm nay luyện khí đại sư Kim Mộc biểu hiện ra tính cách phách lối để
Diệp Chân cảm thấy, Luyện Khí nhất đạo, có thể sẽ trở thành trợ lực lớn nhất cho hắn sau này trên võ đạo chi lộ!
Kim Mộc chỉ là một luyện khí đại sư yếu kém đã có thể phách lối trong Nhật Nguyệt thần giáo, Diệp Chân hơn xa Kim Mộc luyện khí sư mười con phố thì sao?
- Diệp Chân, ngươi đã đến, Ô Tàm Linh Ti kia ngươi có thể dùng hay không?
Nếu vô dụng, trước trả lại cho Kim đại sư, đưa cho hắn dùng trước, nếu ngươi muốn dùng, bản giáo chủ sẽ ra sức hơn nữa thu mua.
Ngay lúc đó, thanh âm uyển chuyển của giáo chủ Giản Thiên Hùng vang lên.
Nhìn thấy Giáo chủ Giản Thiên Hùng cũng có chút đau đầu đối với Kim đại sư.
Nghe vậy, vừa rồi Kim đại sư bị ánh mắt của Diệp Chân hù dọa hơi thu liễm, thần sắc càng thêm khoa trương.
Khi Diệp Chân đang muốn đáp lại, Phó giáo chủ Điền Quý Chương tiến lên mấy bước, lại mở miệng.
- Diệp thành chủ, Kim đại sư là thủ tịch luyện đại sư của Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta, không nói đến người khác. Tất cả chúng ta ở đây, mỗi một vị ai cũng mong mỏi Kim đại sư luyện chế ra Linh khí!
- Ô Tàm Linh Ti kia là nguyên liệu chủ yếu quan trọng nhất Kim đại sư sắp luyện chế ra Linh khí, cũng không phải ngươi có thể cầm lấy dùng chơi, vẫn nhanh trả lại Kim đại sư!
Vừa dứt lời, bầu không khí trong đại điện thần giáo cũng có chút quái dị.
Các cao tầng thần giáo ở đây, ai không có linh lung tâm can, đương nhiên nghe được dụng ý trong lời nói của Điền Quý Chương.
Phía trước vài câu cũng còn bình thường, hai câu cuối cùng có ý vị gièm pha Diệp Chân.
Nói Diệp Chân cầm Ô Tàm Linh Ti để chơi, câu nói này khả khinh khả trọng, nếu nghe vào người hữu tâm, thậm chí cuối cùng lan truyền ra ngoài, như vậy danh vọng Diệp Chân trong thần giáo sẽ giảm lớn.
Còn quá trẻ, trước mắt chính là vết thương trí mạng của Diệp Chân!
Xem ra, Phó giáo chủ Điền Quý Chương vẫn như cũ ôm mộng hão huyền với giáo chủ chi vị, hơn nữa, đã bắt đầu có chút không từ thủ đoạn nhằm vào Diệp Chân, hãm hại Diệp Chân!
Nghe được hai chữ “Dùng chơi” này, thần sắc của Diệp Chân đột ngột lạnh lẽo.
- Điền phó giáo chủ, làm sao ngươi biết ta lấy Ô Tàm Linh Ti để chơi?
Diệp Chân tiến lên mấy bước, lạnh lùng nhìn chằm chằm Điền Quý Chương.
Nếu Điền Quý Chương dám chụp mũ cho hắn, hắn sẽ dám đối chọi gay gắt với lão!