← Quay lại trang sách

Chương 880 Tận Mắt Nhìn Thấy

Tốt, tốt, tốt!

- Ta biết Diệp Chân ngươi giỏi về đánh trận, không ngờ luyện khí cũng lợi hại như vậy!

- Ha ha ha, tốt tốt tốt!

Giản Thiên Hùng liên tục nói tốt, hắn nhìn về phía Phó giáo chủ Điền Quý Chương rồi vỗ mạnh vào bả vai hắn ta!

- Điền phó giáo chủ, công lao của ngươi rất lớn đấy! Nếu không nhờ ngươi thì làm sao thần giáo chúng ta có thể thu hoạch được bực thiên tài kinh tài tuyệt diễm như Diệp Chân!

Được Giản Thiên Hùng khen ngợi, Điền Quý Chương cũng chỉ có thể cười ha ha đồng ý, chỉ là miệng hắn cười nhưng trong lòng đang khóc lớn!

Hắn không biết có đưa tới thiên tài hay không, hắn chỉ biết mình đã đưa người cạnh tranh với mình vào thần giáo, hơn nữa còn là một người cạnh tranh cường đại khủng bố như thế!

Nếu như bây giờ hắn còn có thể lựa chọn lần nữa, trở lại khi nhìn thấy Diệp Chân lần đầu tiên, hắn tuyệt đối sẽ tránh xa thật xa!

- Diệp Chân, ba món Linh khí trung phẩm này thật sự là do ngươi luyện chế trong mấy ngày qua à?

Mặc dù Giản Thiên Hùng đã tận mắt thấy Diệp Chân lấy ra ba món Linh khí trung phẩm nhưng mà hắn vẫn không tài nào tin được!

Kim Mộc trở thành thủ tịch luyện khí sư được Nhật Nguyệt thần giáo vài chục năm cũng mới chỉ luyện chế được một món Linh khí trung phẩm mà thôi, thế mà Diệp Chân chỉ cần mấy ngày là đã luyện chế thành công ba kiện?

- Ta không dám nói ngoa nửa câu!

- Lại nói, đây chính là Linh khí trung phẩm, cho dù thuộc hạ muốn lừa gạt thì cũng không tìm được chỗ lấy mấy thứ này, ngài nghĩ có đúng không!

Diệp Chân chắp tay nói một cách thành thật.

- Đúng vậy, không sai, chính là như vậy!

Sau khi khẳng định chuyện này, Giản Thiên Hùng hưng phấn tới mức xoa hai tay vào nhau. Thân là giáo chủ một giáo, hắn quá rõ ràng giá trị của một luyện khí sư có năng suất cao như Diệp Chân!

Đối với bất kỳ thế lực nào, một khi có được luyện khí sư như Diệp Chân thì tuyệt đối sẽ thoát thai hoán cốt!

- Quá tốt rồi! Diệp Chân, từ hôm nay trở đi, ngươi có thể tùy ý sử dụng vật liệu trong Trân Bảo Khố!

- Mặt khác, khi luyện khí thiếu tài liệu gì thì có thể trực tiếp trình lên, bản giáo chủ sẽ phát mệnh lệnh khẩn cấp, để phân đàn các nơi thu mua ngay lập tức!

Giản Thiên Hùng lập tức bổ sung hai mệnh lệnh!

Diệp Chân cười gật đầu đồng ý, sau đó ánh mắt dời về phía Kim Mộc!

- Kim đại sư, bây giờ hẳn là lúc ngươi thực hiện lời thề Thần Hồn rồi?

Nghe được câu này, Kim Mộc vẫn luôn ngây người như phỗng mới lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh khỏi giấc mộng, sau đó hắn lập tức khàn giọng la hét!

- Không khả năng, không khả năng!

- Cái này không có khả năng là sự thật được!

- Tuyệt đối không một ai trên đời này có thể luyện chế thành công ba món Linh khí trung phẩm trong thời gian chưa đến mười ngày!

- Tuyệt đối không có khả năng!

Kim Mộc liên tục hò hét, vẻ mặt có chút cuồng loạn.

- Hơn nữa ai có thể chứng minh đây là do chính tay Diệp Chân luyện chế? Ai có thể chứng minh hả?

- Chỉ bằng việc hắn đi Trân Bảo Khố lãnh mấy thứ vật liệu luyện khí kia sao?

- Ai biết đó có phải là chiến lợi phẩm của hắn ta hay không?

Kim Mộc gào thét tới đây thì bỗng nhiên ngừng lại, trong đầu của hắn bỗng nhiên vang lên một đạo truyền âm Thần Hồn.

- Đừng quên hắn còn có sư tôn Hắc Thủy Chân Nhân!

Nghe được câu này thì Kim Mộc bỗng nhiên phản ứng lại.

- Đúng rồi, rất có thể đây là do sư tôn của ngươi luyện chế!

- Cùng là luyện khí sư, lão phu vô cùng bội phục Hắc Thủy Chân Nhân, nhưng mà ngươi lại lấy tác phẩm của hắn rồi nói là của mình, như vậy thì làm sao lão phu có thể tâm phục khẩu phục được!

Lời giải thích của Kim Mộc khiến cho các cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo gật gù, dù sao thì những câu này cũng rất có lý.

Diệp Chân cũng không buồn bực, Kim Mộc xuất hiện loại giải thích gần như chơi xấu này là điều bình thường không thể bình thường hơn được nữa.

Bởi vì theo yêu cầu của lời thề Thần Hồn kia, một khi Kim Mộc thua cuộc thì hắn sẽ chẳng khác gì là người hầu của Diệp Chân.

Ngoại trừ không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường cuộc sống, khi nào Diệp Chân có yêu cầu về phương diện luyện khí thì hắn ta nhất định phải phục tùng vô điều kiện!

- Tốt thôi, thật ra ta đã sớm biết ngươi sẽ nói như vậy, cho nên ta lại chuẩn bị một kinh hỉ khác cho chư vị ở đây!

Diệp Chân bình tĩnh nói.

Mặt mo của Kim Mộc có chút đỏ lên khi nghe Diệp Chân nói câu này, có điều trước mặt việc mất đi tự do luyện khí và mọi việc địa trong tương lai thì chút lương tâm ấy căn bản không đáng kể.

- Kinh hỉ?

Ánh mắt mọi người lại tập trung ở trên người Diệp Chân lần nữa, chuyện vừa rồi đã khiến cho mọi người không dám hoài nghi lời của hắn, nếu Diệp Chân nói đưa ra kinh hỉ vậy thì đó tuyệt đối là kinh hỉ!

Ngay cả giáo chủ Giản Thiên Hùng cũng tràn đầy mong đợi nhìn về phía Diệp Chân, hắn cũng rất muốn biết Diệp Chân sẽ đưa ra loại kinh hỉ gì.

Ánh mắt Diệp Chân nhìn lướt qua đại điện một vòng, đầu tiên là phát cho Giản Thiên Hùng một đạo truyền âm Thần Hồn, hỏi thăm xem mình có thể làm như thế không. Sau khi được Giản Thiên Hùng cho phép, ánh mắt Diệp Chân mới nhìn về một góc tối trong đại điện.

- Ngô thống lĩnh, tại hạ chuẩn bị chút lễ vật cho ngươi, cảm phiền hiện thân gặp mặt một chút!

Diệp Chân cười nói.

Mọi người cùng nhìn về một góc tối, vừa sử dụng thần niệm là đã phát hiện khí tức của thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ, Ngô Ảnh.

Ngô Ảnh đang ẩn thân trong bóng tối đầu tiên ngẩn người, hắn có chút không hiểu Diệp Chân tìm hắn để làm cái gì, lại còn lễ vật? Trên mặt hắn lập tức nở một nụ cười khổ.

Bởi vì hắn được Diệp Chân và mọi người nhắc nhở, sau khi mất đi Ảnh Nguyệt Phi Phong thì khí tức ẩn nấp của hắn đã giảm mạnh, đã không cách nào giấu giếm thần niệm của người khác được nữa.

Cái này khiến cho tâm tình của Ngô Ảnh trở nên trầm thấp trong nháy mắt.

Nhưng mà sau khi chứng kiến được sự cường đại của Diệp Chân, hắn không thể không cho Diệp Chân mặt mũi được!

- Diệp thành chủ, có gì thì xin chỉ giáo!

Ngô Ảnh bước ra bóng tối rồi ôm quyền chào hỏi Diệp Chân.

- Không phải mấy ngày trước ta mượn Ảnh Nguyệt Phi Phong bị hư hại của Ngô thống lĩnh sao? Vừa lúc ta đã chữa trị xong, hiện tại nên trả lại cho Ngô thống lĩnh!

Diệp Chân nói một cách hời hợt nhưng lại khiến cho Ngô Ảnh cả kinh không nhẹ, gương mặt hắn hiện lên vẻ khó có thể tin.

- Cái gì, chữa trị xong rồi?

Sau khi Ảnh Nguyệt Phi Phong bị phá hủy thì Ngô Ảnh đã từng cầm nó đi hỏi Kim Mộc, thủ tịch luyện khí đại sư của thần giáo, nhờ hắn ta chữa trị Ảnh Nguyệt Phi Phong.

Nhưng Kim Mộc lại trả lời là không thể nào, thậm chí hắn ta còn nói là mức độ khó khăn khi chữa trị Ảnh Nguyệt Phi Phong còn cao gấp mấy lần luyện lại một món Ảnh Nguyệt Phi Phong mới.

Hết cách rồi, Kim Mộc căn bản không có bản vẽ luyện khí của Ảnh Nguyệt Phi Phong!

Sau khi nghe Kim Mộc nói như vậy thì Ngô Ảnh vẫn còn chưa từ bỏ ý định, hắn thông qua con đường của giáo chủ Giản Thiên Hùng, âm thầm phát phù tấn hỏi qua mấy luyện khí đại sư trứ danh khác. Kết quả đều không ngoại lệ, toàn bộ đáp án đạt được đều là phủ định.

Bởi vậy có thể nghĩ, sau khi nghe Diệp Chân nói Ảnh Nguyệt Phi Phong được sửa xong thì Ngô Ảnh đã chấn kinh đến mức nào!

Lúc này thì một đoàn ánh sáng màu bạc bay ra khỏi người Diệp Chân rồi nhanh chóng giãn ra thành một món áo choàng màu xám, mọi người cơ hồ không cảm nhận được khí tức trên áo choàng nhưng lại có thể thật sự nhìn thấy được!

Ngô Ảnh cơ hồ là bổ nhào tới chộp Ảnh Nguyệt Phi Phong vào trong tay.

Không vì sao khác, thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ hắn có và không có Ảnh Nguyệt Phi Phong thật sự khác biệt quá lớn.

Mấy ngày nay hắn hộ vệ giáo chủ cũng không cách nào giấu ở gần đó như bóng với hình giống như trước được, hắn thường xuyên bị thần niệm người khác phát hiện, cái này khiến hắn vô cùng buồn khổ!

Không ngờ hiện tại thì vấn đề này đã được giải quyết!

Một người khác khiếp sợ không gì sánh nổi chính là Giản Thiên Hùng!

Bởi vì hắn đã tự mình hỏi các luyện khí đại sư hàng đầu mà mình quen biết về chuyện của Ảnh Nguyệt Phi Phong, bọn hắn đều cho ra câu trả lời là không có khả năng, nhưng mà hiện tại Diệp Chân lại thực hiện được!

Người trợn tròn mắt còn có cả Kim Mộc!

Bởi vì hắn cũng đã nhìn qua Ảnh Nguyệt Phi Phong bị phá hủy, căn bản là không bất kỳ cái gì để sửa chữa được. Nhưng bây giờ nó lại xuất hiện ở trước mặt hắn, lại còn hoàn hảo không chút tổn hại nào!

Sau đó Kim Mộc lập tức cảm nhận được ánh mắt và thanh âm khiến hắn nhoi nhói của Diệp Chân!

- Kim đại sư, hiện tại thì sao nào?

Kim Mộc ngẩn ngơ, hắn rất muốn nhận thua, nhưng mà vẫn là không cam tâm!

Thân là một luyện khí sư, hắn thực sự không cách nào tưởng tượng nổi chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà Diệp Chân có thể làm từng đó chuyện!

Trong mười ngày luyện chế bốn món Linh khí trung phẩm, tốc độ này căn bản là không khả năng!

Ngay cả hắn khi muốn luyện chế một món Linh khí trung phẩm, coi như là trực tiếp thành công từ lần đầu tiên thì nhanh nhất cũng phải mất nửa tháng!

Tốc độ luyện khí của hắn cũng không tính chậm, cho dù trình độ luyện khí của Diệp Chân mạnh hơn hắn gấp đôi thì mười ngày kia cùng lắm cũng chỉ có thể luyện chế ra một, hai món Linh khí trung phẩm mà thôi?

- Diệp thành chủ có thể chữa trị Ảnh Nguyệt Phi Phong thật sự làm cho người ta sợ hãi và thán phục, nhưng mà ta vẫn không thể nào tin được những thành quả này là do chính tay ngươi luyện chế!

Kim Mộc lại phủ nhận lần nữa!

Lần này thì Diệp Chân có chút nổi nóng!

Hắn vốn cho rằng sau khi đưa Ảnh Nguyệt Phi Phong ra thì Kim Mộc sẽ khuất phục, không ngờ hắn ta vẫn chưa chịu nhận thua!

- Kim đại sư, đừng nói là ngươi định chơi xấu nha? Ngươi nói xem, rốt cuộc thì phải làm thế nào mới có thể làm cho ngươi tâm phục khẩu phục đây?

Diệp Chân hỏi.

Kim Mộc cúi đầu ngẫm nghĩ một chút, sau đó mới trịnh trọng nói.

- Trong vòng một năm, chỉ cần ngươi có thể luyện chế Linh khí trung phẩm thành công dưới sự giám sát của ta, như vậy thì ta sẽ nhận thua, nhận thua ngay tại chỗ, tâm phục khẩu phục!

- Hơn nữa ta sẽ lập tức bái ngươi làm thầy, phụng dưỡng ngươi cả đời!

Kim Mộc nói một cách quả quyết!

- Tốt!

Diệp Chân đồng ý vô cùng sảng khoái, sảng khoái đến mức làm cho tất cả mọi người ở đây đều có chút ngoài ý muốn!

- Nếu như ngươi có tự tin như vậy thì khi nào chuẩn bị xong hãy thông báo cho lão phu một tiếng, địa điểm và thời gian tùy ngươi định….

- Không cần, con người của ta không thích kéo dài, bắt đầu ngay bây giờ đi!

Diệp Chân cắt ngang lời của Kim Mộc.

- Bây giờ?

Kim Mộc đột ngột mở to hai mắt.

- Trước mặt nhiều người như vậy?

Luyện khí là một việc cực kỳ hà khắc, dù gì đi nữa, chỉ cần bị quấy rầy một chút xíu thì cũng có thể khiến cho luyện khí thất bại.

Đừng nói hiện trường có hơn mười mấy người đang nhìn, chỉ cần một, hai người thôi cũng đã đủ gây ảnh hưởng rồi, xác suất thất bại cũng sẽ gia tăng trên phạm vi lớn!

Tiếp theo Kim Mộc lại trợn tròn mắt lần nữa, hai con ngươi như sắp rơi ra đến nơi!

Bởi vì Diệp Chân không thèm để ý nghi vấn của Kim Mộc mà trực tiếp khoanh chân ngồi xuống tại chỗ, hai tay hắn khẽ chống rồi phát ra một đạo khí kình đẩy mọi người ra xa phạm vi năm mươi mét. Tiếp đó lấy ra một đoàn Ô Tàm Linh Ti mà trước đó không dùng hết, thần niệm khẽ động, địa mạch thiên hỏa từ đầu ngón tay hắn toát ra, luyện hoá ngay tại chỗ!

Hỏa diễm nhảy vọt trên đầu ngón tay Diệp Chân, đủ loại vật liệu bắt đầu biến ảo hình dạng.

Các ngón tay của Diệp Chân bay múa, chưa tới một canh giờ thì đã xuất hiện một thứ có hình dạng ban đầu như là Ô Tàm Linh Ti Giáp.

Sau đó tất cả mọi người có thể cảm ứng được, thần niệm của Diệp Chân đang tiến hành biến hoá nhỏ bé nhất.

Kim Mộc càng chấn động toàn thân, thân là luyện khí sư, hắn quá rõ biểu hiện trước mắt của Diệp Chân đến cùng là kinh người đến mức nào, khủng bố đến cỡ nào!

Chỉ sợ là sư phó hay sư tổ luyện khí của hắn lúc trước cũng không được một nửa tốc độ luyện khí của Diệp Chân hiện tại!

Trong lúc khiếp sợ, Kim Mộc đã chậm rãi quỳ về phía Diệp Chân, hắn nhìn Diệp Chân như nhìn thấy thần linh.

Ánh mắt hắn không dám chớp một cái, sợ rằng làm như vậy sẽ bỏ lỡ một chi tiết nhỏ khi Diệp Chân luyện khí!