Chương 885 Đang tìm ta sao?
----
Lão thiên làm chứng?
Mặc dù bị vây trong đại trận lại thấy Diệp Chân đưa ra ba ngón tay, nói là thời hạn ba hơi, nhưng lão thiên làm chứng, thời gian chân chính tuyệt đối chưa đến ba hơi?
Diêm Bình chỉ nháy một con mắt, Diệp Chân đã thu hồi ngón tay thứ hai?
Lúc trước đã bị giáo huấn quá sâu sắc sau khi trả lời chậm.
Diệp Chân không chút do dự, xé toang một đầu chân dài của Vệ Tinh Tinh, để trái tim Diêm Bình đều đang chảy máu.
Nhưng, dựa vào thực lực của Vạn Tinh Lâu, mất đi một đầu cánh tay một chân, vẫn có linh dược có thể thúc đẩy sinh trưởng ra, nhưng, nếu nhiều hơn nữa, vậy khó mà bảo đảm.
Hơn nữa, loại tình huống này, Vệ Tinh Tinh có thể sống sót hay không cũng là vấn đề?
Diêm Bình thật sự bị kinh hãi khi thấy Diệp Chân không chừa chút thủ đoạn phích lịch nào để chất vấn.
Cho nên, lần này, khi thấy ngón tay thứ hai của Diệp Chân thu hồi lại như thiểm điện, một con số đã từ trong miệng Diêm Bình thốt ra.
- Hai mươi ba người?
Diêm Bình sợ nói chậm một chút, Diệp Chân lại xé toang cánh tay khác của Vệ Tinh Tinh.
- Tới làm gì, hôm nay có hành động gì? Ừm, thời hạn ba hơi?
Khi Diêm Bình đáp ra con số “Hai mươi ba”, Diệp Chân tiếp tục hỏi tiếp một vấn đề khác, cùng thời khắc đó, Diệp Chân lần nữa duỗi ra ba ngón tay.
Chỉ là, rất rõ ràng, thời gian thu hồi một ngón tay, đừng nói là một hơi, chỉ sợ ngay cả nửa hơi cũng chưa đến.
Dưới phản ứng dây chuyền, Diêm Bình theo bản năng đã trả lời vấn đề của Diệp Chân.
- Đến vì báo thù cho Diêm Tông, hôm nay ngoại trừ đối phó ngươi, còn đồng thời sắp xếp người đi dẫn ngô…
Thanh âm Diêm Bình lập tức ngắt quãng, ngoài đại trận, trung niên võ giả tên Diêm Luân, thân hình đã lóe bay lên, che kín miệng của Diêm Bình, ngăn lại đáp án Diêm Bình sắp thốt ra.
- Thất ca. Ngươi điên rồi?
Khi Diêm Luân quát một tiếng chói tai, thân hình Diêm Bình chấn động, mới bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Diệp Chân lợi dụng cực hình đối với Vệ Tinh Tinh, để Diêm Bình mất phân tấc, sau đó Diệp Chân lợi dụng thời gian chiến thuật, trong lúc bối rối, hắn sẽ trả lời vấn đề theo bản năng.
Ngay lúc đó, trung niên võ giả Diêm Luân cầm đầu đột ngột lấy ra một viên huyết sắc ngọc phù, hướng về hai người phía sau lưng quơ quơ.
- Dựa theo chiến sự điều lệ của gia tộc, hiện tại ta có thể cưỡng ép tước đoạt quyền chỉ huy chiến trường của Thất ca, các ngươi đồng ý thì ký tên hồn ấn?
- Đồng ý?
- Đồng ý?
Hai đạo thần hồn ba động như thiểm điện chui vào trong huyết sắc ngọc phù, Diêm Luân đã lắc tấm huyết sắc ngọc phù này hướng về phía Diêm Bình:
- Thất ca, từ giờ trở đi, Diêm Luân ta tước đoạt quyền chỉ huy chiến trường của ngươi, kế đến kế hoạch ta chỉ huy trận này là muốn bắt sống Diệp Chân?
- Nếu như ngươi có ý kiến khác, sau khi trở về, có thể gặp trưởng lão gia tộc trưởng khiếu nại, nhưng bây giờ, nhất định phải phục tùng chỉ huy của ta vô điều kiện, nếu không chính là mưu phản Diêm gia?
Nhìn huyết sắc ngọc phù, Diêm Bình có chút thất thần nhẹ gật đầu. Sau đó dùng một loại ngữ khí gần như cầu khẩn nói.
- Thập Nhất đệ, nể mặt ta, nghĩ biện pháp bảo toàn tính mệnh Tinh Tinh?
Mặc dù hành động thất bại, cũng phải có trách nhiệm với Tinh Tinh?
Trả lời Diêm Bình lại là một câu trả lời càng thêm lãnh khốc.
- Trước mắt chấp hành nhiệm vụ, chính là nhiệm vụ thất đẳng của gia tộc, khi cần thiết vẫn có thể hi sinh tộc nhân để hoàn thành nhiệm vụ.
Thần sắc Diêm Bình đã trở nên vô cùng thống khổ?
Ngay lúc đó, Diêm Luân hướng về phía trong trận quát nhẹ.
- Diệp Chân, trong mười hơi, thúc thủ chịu trói. Nếu không, chuẩn bị chờ hồn phi phách tán đi?
Cùng thời khắc đó, Diêm Luân dùng ánh mắt hướng về hai gã bằng hữu khác, rồi hỏi Diêm Bình.
- Chuẩn bị công kích?
Thấy thế, Diêm Bình thống khổ đến khóe miệng đã vặn vẹo, hắn phi thường rõ ràng, Diêm Luân muốn bắt sống Diệp Chân không có bao nhiêu hi vọng, ngược lại nếu chấp hành mục tiêu thứ hai, đánh giết Diệp Chân, bắt giữ tiên thiên thần hồn của Diệp Chân.
Thay nói cách khác, đây là muốn hi sinh Vệ Tinh Tinh, mặc dù Diêm Bình không nguyện ý, nhưng trước thiết luật gia tộc, hạ phẩm Linh khí trong tay hắn vẫn phải xuất ra.
Nhưng ánh mắt, vẫn vô cùng chờ mong nhìn về phía Diệp Chân bị vây trong đại trận, hi vọng thời khắc mấu chốt, Diệp Chân có thể thúc thủ chịu trói?
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, thần sắc Diêm Bình đã ngây dại?
Thanh âm đếm ngược của Diêm Luân chỉ còn hai nhịp, đầu Vệ Tinh Tinh trong tay Diệp Chân, như dưa hấu bị bóp nát nổ tung trong giây lát, huyết thủy bắn ra bốn phía.
- A không…
Diêm Bình rống giận, nhưng Diêm Luân tiếp quản quyền chỉ huy, lại chỉ phun ra một chữ.
- Giết?
Khoảnh khắc chữ “Giết” từ khóe miệng bay ra, hạ phẩm Linh khí trong tay Diêm Luân còn có hai vị vương giả Khai Phủ cảnh khác đã cùng lúc bay ra ngoài.
Mà trước ngực Diêm Bình bồng bềnh Linh khí, khi chữ “Giết” xuất ra, đã đánh vào trong đại trận.
Nhưng, Linh khí bốn người bọn họ, chỉ bỗng nhúc nhích, đã đột ngột đình trệ trong hư không, thần sắc Diêm Luân, trong nháy mắt đã trở nên vô cùng cổ quái.
- Biến mất?
- Tiểu tử này không thấy?
Phóng nhãn toàn bộ trong đại trận, đã không thấy thân ảnh Diệp Chân.
Quan sát hai hơi, Diêm Luân cắn răng, rung động kêu kẹt kẹt.
- Tìm kiếm cho ta, dùng thần niệm lục soát một tấc một tấc, ta cũng không tin, hắn còn có thể chạy khỏi đại trận này? Hắn còn có thể hết lần này đến lần khác để cho tiểu đội Sát Thần Diêm gia chúng ta thất thủ?
- Chúng ta là tiểu đội Sát Thần, một trong các tiểu đội tinh nhuệ nhất Diêm gia?
Câu nói sau cùng, Diêm Luân như đang lẩm bẩm, thanh âm rất nhẹ?
Nhưng, do nơi này không có ai, nếu nơi này có người, nghe được bốn chữ “Tiểu đội Sát Thần” này, chỉ cần vương giả Khai Phủ cảnh hoặc võ giả Chú Mạch cảnh đã có tuổi, chỉ sợ bắp chân đã run lên.
Diêm gia Tiểu đội Sát Thần, đại biểu cho một cỗ lực lượng, một cỗ lực lượng có thể đồ diệt vương giả Khai Phủ cảnh?
Trên Chân Huyền đại lục, tu vi chỉ cần bước vào Khai Phủ cảnh, trong mắt của rất nhiều người, trên cơ bản chính là tồn tại không cách nào giết chết.
Nhưng, Tiểu đội Sát Thần Diêm gia lại là một chi tiểu đội chuyên môn đối phó vương giả Khai Phủ cảnh thế lực khác.
Thành viên đội ngũ do vương giả Khai Phủ cảnh tạo thành, trong đội ngũ mỗi người đều sẽ có sở trường từ một đến hai loại khác nhau, có các loại như trận pháp, độc dược, ám sát, dịch dung, chiến thuật phối hợp.
Trong Chân Huyền đại lục, bọn hắn hung danh hiển hách trong các vương giả Khai Phủ cảnh,?
Bởi vì số lượng vương giả Khai Phủ cảnh bị bọn hắn săn giết không ít, phàm là vương giả Khai Phủ cảnh nào bị bọn hắn xử lý, thường thường đều sẽ lặng yên không tiếng động chết đi?
Chính là đòn sát thủ của Diêm gia, tiểu đội như vậy, trong Huyền Thiên Diêm gia, không chỉ có một, nhưng cũng không thể dùng tùy tiện.
Lần này, vì căn cứ theo tình báo của bọn hắn, trước đây Diệp Chân biểu hiện ra chiến lực quá mức kinh người, cho nên bọn hắn đã trực tiếp xuất động một chi Tiểu đội Sát Thần tới đối phó Diệp Chân.
Chỉ là ai cũng nghĩ không ra, cuối cùng lại là loại tình huống này. Diệp Chân dưới cái nhìn soi mói của Tiểu đội Sát Thần, thế mà trực tiếp biến mất.
Nguyên nhân biến mất rất đơn giản?
Độn thổ?
Vì trước mắt, loại trận pháp này chỉ vừa mới bố trí, phần lớn đều không thể xâm nhập vào trong lòng đất, hơn nữa trận pháp trong lòng đất càng thêm phức tạp, rất khó bố trí trong thời gian ngắn.
Thứ hai, loại độn thổ này là thần thông bí thuật chân chính, đừng nói trong các Khai Phủ cảnh đã phi thường hiếm thấy, ngay cả trong võ giả Nhập Đạo cảnh, cũng không thấy qua nhiều.
Huống hồ, trên Chân Huyền đại lục, trước mắt căn bản chưa có võ giả Nhập Đạo cảnh hiện thế, cho nên, cho tới bây giờ không có người nghĩ tới phương diện này.
Loại tình huống này, thứ gọi là khốn trận huyễn trận huyền diệu, đối với người có được độn thổ bí thuật như Diệp Chân, có hay không có cũng không có quá nhiều khác biệt.
Loại tình huống này, bốn người của Tiểu đội Sát Thần Diêm gia căn bản cũng không tin Diệp Chân có thể thoát khỏi đại trận bọn hắn dùng trận bàn bố trí tỉ mỉ, ngược lại, bốn người phân công hợp tác, dùng thần niệm tìm kiếm xung quanh, thậm chí hạt hạt bụi bặm cũng không bỏ qua.
Diêm Bình trừng mắt huyết hồng, nếu có thể, hắn muốn xé nát mỗi một góc bóng tối, tìm ra nơi có khả năng che giấu Diệp Chân?
Đáng tiếc, dù bọn hắn thôi động lực lượng thần hồn đến cực hạn, khi tìm kiếm bóng dáng Diệp Chân trong bóng tối, thân hình Diệp Chân đã vô thanh vô tức xuất hiện trên không trung cách đỉnh đầu bọn họ ngàn mét.
- Các ngươi, đang tìm ta sao?
Thanh âm của Diệp Chân để Diêm Bình, Diêm Luân còn có hai người khác của Tiểu đội Sát Thần, thần sắc kịch chấn.
Dùng một loại ánh mắt bất khả tư nghị nhìn về phía bầu trời?
Bởi vì dựa vào nhĩ lực của bọn hắn, khi thanh âm Diệp Chân vang lên, đã nghe ra đây là thanh âm của Diệp Chân vừa mới biến mất.
- Ngươi làm sao có thể?
Hưu?
Khi bọn hắn quay đầu nhìn về phía bầu trời, hai đạo trụ sáng huyết sắc lóe ra linh quang tứ sắc mông lung, thẳng tắp chụp vào Diêm Luân còn có một vị võ giả khác của Tiểu đội Sát Thần trên mặt đất.
Cùng lúc Diệp Chân mở miệng bại lộ thân hình đã phát động công kích.
Nói đùa, trước mắt là bốn vị vương giả Khai Phủ cảnh, nếu Diệp Chân không tiên hạ thủ vi cường, cách cái chết cũng không bao xa.
Khoảnh khắc luyện hồn thần quang phát ra, đã đánh tới đỉnh đầu Diêm Luân và một vương giả Khai Phủ cảnh khác của Diêm gia.
Lực lượng thần hồn trên thân hai người kia đột ngột bạo khởi, trong nháy mắt, trên đỉnh đầu Diêm Luân, không ngờ lại ngưng tụ ra một mặt hồn thuẫn thực thể do tam sắc linh quang ngưng tụ thành.
Dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú của bọn hắn, đã sớm cảm ứng ra, Diệp Chân đang dùng thần hồn công kích.
Ngay lúc đó, Linh khí của Diêm Bình và một võ giả khác trong Tiểu đội Sát Thần trước đó đánh loạn trong đại trận, đột ngột rẽ ngoặt một cái, đánh về phía Diệp Chân?
Cùng thời khắc đó, Diêm Bình và một võ giả khác trong Tiểu đội Sát Thần đồng đằng không bay lên, theo sát xông về Diệp Chân.
Tất cả mọi chuyện, như xảy ra trong cùng một lúc.
Một màn này để Diệp Chân có chút giật mình.
Lần đầu tiên, đây là lần đầu tiên hắn dùng luyện hồn thần quang công kích, lại có võ giả có thể ngưng tụ ra phòng ngự hồn thuẫn chắn lại công kích.
Tốc độ loại phản ứng này là một loại theo bản năng không cần suy nghĩ, chiến đấu vô số lần mới có thể chậm rãi hình thành.
Ngay cả Diệp Chân cũng không có tốc độ phản ứng theo bản năng này?
Bởi vậy có thể thấy được, võ giả Tiểu đội Sát Thần này, đến cùng là tinh nhuệ bực nào?
Phối hợp với tu vi của bọn hắn từ Khai Phủ cảnh tứ đến lục trọng, chiến lực sẽ kinh khủng cỡ nào?
Nhưng, tốc độ phản ứng theo kinh nghiệm tích lũy lại quá nhanh, nhưng cũng chưa chắc thực lực tuyệt đối cường đại?
Tốc độ phản ứng lại nhanh, cầm một thanh giấy thành tấm chắn có thể chống đỡ được lưỡi dao đâm tới sao?
Đáp án là không thể.
Trong nháy mắt, Diêm Luân và một gã võ giả khác của Tiểu đội Sát Thần theo bản năng phản ứng ngưng tụ ra hồn thuẫn, đối diện Diệp Chân dùng tứ sắc tiên thiên hồn quang thúc giục Luyện Hồn Thần Quang, thật ra cũng như một tờ giấy.
Cùng lúc đó, Diêm Luân và tên vương giả Khai Phủ cảnh bên người hắn toàn thân đột ngột kịch chấn, hai con ngươi bắn ra tinh quang bốn phía, chớp mắt đã mất đi tất cả thần thái.
Hai người theo bản năng phản ứng, ngưng tụ ra hồn thuẫn còn chưa tiêu tán, nhưng những nơi Luyện Hồn Thần Quang đi qua, đã phá ra một cái động lớn.
Cùng thời khắc đó, hai đạo tử, kim nhị sắc hạ phẩm Linh khí phát ra quang hoa, cũng mượn cơ hội này, rít lên oanh đến Diệp Chân?