Chương 889 Nhân Xà Kinh Khủng.
----
- Người nào?
Khi thanh âm của Diệp Chân vang lên, Diêm Quả đã quay đầu nổi giận quát.
Xùy!
Ngay khi Diêm Quả nổi giận quát, Luyện Hồn Thần Quang ẩn ẩn lóe ra quang hoa tứ sắc bắn về phía hắn và Diêm Thụ Ninh.
Khoảnh khắc Luyện Hồn Thần Quang bắn ra, một đạo bạch quang cũng từ trong ngực Diệp Chân bay ra.
Trong tất cả võ giả ở đây, chỉ Diêm Thụ Ninh có tu vi cao nhất, là Khai Phủ cảnh tứ trọng, là mục tiêu đầu tiên Diệp Chân phải giải quyết trong hang núi này.
Trong sơn động này, có thể làm cho Diệp Chân cảm giác được uy hiếp, cũng chỉ có hai người, không, nói cho đúng là hai mục tiêu.
Một chính là Diêm Thụ Ninh tu vi cao tới Khai Phủ cảnh tứ trọng, một thứu khác, chính là quái vật thân rắn hình người kia.
Về phần một vương giả Khai Phủ cảnh nhị trọng khác, Diệp Chân không để vào mắt, có trung phẩm phòng ngự linh giáp Ô Tàm Linh Ti, vương giả Khai Phủ cảnh nhị trọng không thể làm Diệp Chân bị thương!
Cho nên, từ lòng đất thoát ra, xuất hiện bên người Phong Khinh Nguyệt đồng thời có thể bảo đảm an toàn cho Phong Khinh Nguyệt, Diệp Chân đã xuất thủ.
Thậm chí chưa kịp lên tiếng đánh thức Phong Khinh Nguyệt, đã trực tiếp vận dụng Luyện Hồn Thần Quang công kích Diêm Thụ Ninh - vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng duy nhất.
Dưới tình huống bình thường, trước mắt Diệp Chân dựa vào lực lượng thần hồn cường đại thôi phát ra Luyện Hồn Thần Quang, uy lực có thể dễ dàng chớp nhoáng giết chết vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng!
Dưới tình huống này, sau khi Diệp Chân phát ra luyện hồn thần quang, ánh mắt đã cực kỳ tự nhiên chuyển hướng đến quái vật Nhân Xà thân rắn hình người tạo cho hắn cảm thấy uy hiếp!
Không nhìn không sao, sau khi xem xét, đã trực tiếp dọa cho Diệp Chân xuất mồ hôi lạnh cả người!
Không thấy!
Ngay trong nháy mắt, quái vật Nhân Xà kia không ngờ lại biến mất ở vị trí ban đầu!
Diệp Chân phi thường xác định, trước khi hắn rời khỏi lòng đất, còn dùng thần niệm quan sát tình hình trong sơn động, quái vật kia còn đang ở đó Quái vật kia di động không đáng sợ, đáng sợ là, lúc nó di động, Diệp Chân không ngờ lại không nhận ra, phải biết Diệp Chân rất cẩn thận, trước khi rời khỏi lòng đất, đã cho thần niệm chìm vào kiếm mạch thứ nhất, tiến nhập trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh.
Khí tức âm lãnh tà dị từ phía bên phải Diệp Chân truyền đến, trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân đã phát hiện quái vật Nhân Xà vừa biến mất kia!
Chỉ là lúc này, quái vật Nhân Xà đã bảo hộ trước người Diêm Thụ Ninh Khai Phủ cảnh tứ trọng vương giả, hai mắt huyết hồng lườm lườm, nhìn chòng chọc vào Diệp Chân hắn.
Khóe miệng không ngừng có bọt nhỏ màu xanh sẫm chảy xuống, mỗi một giọt nhỏ xuống, đều sẽ nhanh chóng ăn mòn mặt đất, trong chớp mắt, trên mặt đất đã xuất hiện một cái hố lớn.
Càng làm cho Diệp Chân kinh ngạc chính là, Luyện Hồn Thần Mâu công kích hẳn phải giết chết Diêm Thụ Ninh, nhưng hắn vẫn còn sống!
Phốc phốc phốc!
Cùng thời khắc đó, thanh âm dưa hấu vỡ vụn từ bốn phương tám hướng truyền đến trong sơn động, một vòng bạch quang hiện lên, bốn tên võ giả khác, bao gồm tên vương giả Khai Phủ cảnh nhị trọng đang chữa thương đều bị tiểu Miêu cực tốc biến thành dưa hấu nát!
Trong không gian thu hẹp này, loại yêu thú có tốc độ cực nhanh như Tiểu Miêu tuyệt đối là tồn tại của sát thần.
Mấy tên võ giả kia, ngay cả cái bóng tiểu Miêu cũng không thấy đã bị vồ chết!
Một vòng cướp xong, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu phát hiện Diêm Thụ Ninh còn đứng lấy, gầm nhẹ một tiếng, bóng trắng lóe lên như thiểm điện lướt về phía Diêm Thụ
Ninh.
Chuẩn bị đối phó hắn như mấy tên trước, trực tiếp đập bạo đầu của hắn.
Một loại tim đập nhanh khó hiểu, để sắc mặt Diệp Chân đại biến.
- Tiểu Miêu, trở về!
Nhưng tốc độ tiểu Miêu quá nhanh, Diệp Chân kêu gọi đã chậm.
Cùng lúc Diệp Chân kinh hô, cái đuôi dài của quái vật Nhân Xà bảo hộ trước người Diêm Thụ Ninh, đột ngột huyễn lên từng đạo từng đạo tàn ảnh!
Một đạo ảnh tàn ảnh vô cùng chuẩn xác cực nhanh rút đánh tới đến đạo bạch quang trước người Diêm Thụ Ninh.
Meo!
Bị đau, tiểu Miêu phát ra một tiếng kêu thảm cực kỳ khó chịu, thanh âm xương vỡ vụn lạch cạch lạch cạch vang lên liên miên.
Khi Tiểu Miêu ngã lăn lộn, lăn qua lăn lại ngã xuống trở về!
Đơn chưởng bắt lấy, Diệp Chân thận trọng tiếp được tiểu Miêu đang gào thảm, nhìn thấy bộ dáng tiểu Miêu, lập tức đã hít vào một ngụm khí lạnh!
Một đuôi!
Chỉ một đuôi!
Đã để xương cốt tiểu Miêu đứt gãy, vị trí bị đánh trúng máu thịt be bét.
Kịch liệt đau nhức, ngay cả Càn Khôn Như Ý bí thuật, tiểu Miêu cũng vô pháp giữ vững, hiện ra bản thể hơn ba mươi mét.
Làm cho Diệp Chân kinh hãi chính là, vị trí bị thương của tiểu Miêu đã bắt đầu phi tốc biến thành hắc sắc, sau khi nhìn thấy, Diệp Chân chập ngón tay lại như dao, dùng tốc độ nhanh nhất rút ra huyết nhục gần miệng vết thương của tiểu Miêu, trực tiếp cắt đứt trên trăm cân huyết nhục để lộ ra bạch cốt, lúc này mới yên tâm.
Chỉ là bị phần đuôi giật một cái, đã để tiểu Miêu trúng kịch độc, nếu trực tiếp bị độc nước bọt phun trúng, còn đến mức nào?
Phải biết, bản thân tiểu Miêu chính là Linh giai trung phẩm yêu thú, tương đương với vương giả Khai Phủ cảnh trung kỳ, hơn nữa vì hắc long huyết mạch, chiến lực chân chính của nó, tuyệt đối siêu việt hơn vương giả Khai Phủ cảnh trung kỳ.
Chỉ sợ cũng chỉ có võ giả Khai Phủ cảnh bát cửu trọng, mới có thể chỉ trong một chiêu đánh tiểu Miêu trọng thương như thế!
Ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía quái vật Nhân Xà đột ngột trở nên vô cùng ngưng trọng!
Đột nhiên, con ngươi Diệp Chân co rụt lại.
Diệp Chân phát hiện ra nguyên nhân Diêm Thụ Ninh sau khi tiếp một chiêu Luyện Hồn Thần Quang của hắn còn có thể sống sót.
Lúc này khoảng cách gần tinh tế cảm ứng, Diệp Chân mới phát hiện, trên dưới quanh người quái vật kia Nhân Xà, không ngờ lại không có bất kỳ thần hồn ba động!
Dưới tình huống bình thường, chỉ cần là sinh linh, đều sẽ có thần hồn ba động, không có thần hồn ba động, thường thường là người chết, hoặc là cái xác vật liệu không hồn.
Nhưng, quái vật kia Nhân Xà trước mắt nhìn qua hẳn có bản năng, nhưng không có thần hồn ba động, cổ quái, vô cùng cổ quái!
Cùng thời khắc đó, hai tay Diêm Thụ Ninh run rẩy chậm rãi rời trên người Diêm Quả đã mất đi khí tức, nhìn những thi thể la liệt trong sơn động, bờ môi cũng bắt đầu run rẩy.
Trước đó mấy hơi, bọn họ đều là người sống, hiện tại, lại trở thành vô số cỗ thi thể, dù là Diêm Thụ Ninh trải qua vô số gió tanh mưa máu, nhưng khi tận mắt thấy nhiều người thân cùng nhau chết trước mặt mình, đây là lần đầu tiên!
Đúng vậy, là người thân!
Mặc dù trong hang núi này, có rất nhiều người huyết mạch chỉ liên quan nhau một chút, thậm chí có mấy người là gia tộc chi mạch nhưng đều là người của Diêm gia.
Hơn nữa cùng nhau chiến đấu nhiều năm như vậy, quan hệ như huynh đệ con cháu, nhất là Diêm Quả, được Diêm Thụ Ninh xem như cháu ruột đối đãi bồi dưỡng!
Mấy hơi trước, hắn còn đang bị giáo huấn, hiện tại đã biến thành một cỗ thi thể!
Cũng chính hắn ngay khoảnh khắc cảm giác được nguy hiểm đã trực tiếp khu động Nhân Xà, bằng không, hắn cũng không khá hơn chút nào!
Diêm Thụ Ninh là vương giả Khai Phủ cảnh có ý chí lực cường đại nên hai tay chỉ run rẩy đã khôi phục lại bình ổn, phẫn nộ và thống khổ biến thành run sợ bình tĩnh!
- Luyện Hồn Thần Quang, Vân Dực Hổ Vương, nếu lão phu không có mắt mù, ngươi hẳn là Diệp Chân?
Diêm Thụ Ninh bình tĩnh nhìn Diệp Chân, ánh mắt làm cho người phát lạnh.
- Tiểu đội Sát Thần thì sao?
- Còn có ai sống sót hay toàn quân bị diệt rồi?
- Ta nghĩ, ta biết người nào là hung thủ giết chết Diêm Tông rồi.
- Trước đó trong sơn động này, chúng ta đã đến kiểm tra mấy lần, ngoại trừ cửa hang, lại không có bất kỳ thông đạo gì, mà trận pháp bảo hộ cửa động vẫn còn nguyên vẹn, ngươi trực tiếp xuất hiện trên nền đất!
- Ngươi biết một loại thần thông bí thuật độn thổ chân chính!
- Có thể chết trước mặt cao thủ có được thần thông bí thuật độn thổ chân chính, Diêm Tông còn có hai vị kia cung phụng, cũng bị chết không có oan!
- Trong tình báo tổng lâu, ngươi và huynh đệ Diêm gia trước sau từng có xung đột, còn chủ động trêu chọc qua ngươi, loại chuyện liên quan đến tính mạng này, không ai sẽ ngốc thương lượng với người khác.
- Ngươi lặng lẽ giết Diêm Tông, sau đó cáo tri Nhật Nguyệt thần giáo, để Nhật Nguyệt thần giáo chiếm trước tiên cơ, chiếm cứ phần lớn địa bàn Vạn Tinh Lâu chúng ta?
Liên tiếp suy luận, để thần sắc của Diệp Chân có chút kinh ngạc. Vị vương giả
Khai Phủ cảnh Diêm gia lại lợi hại như thế, chỉ dựa vào một điểm chu ti mã tích không ngờ lại suy đoán ra nhiều chuyện như vậy, xác thực lợi hại.
Nhưng cho dù suy đoán ra nhiều chân tướng như vậy, con ngươi Diêm Thụ Ninh vẫn nhìn chòng chọc vào Diệp Chân, thần niệm rơi vào trên trữ vật giới chỉ mấy hơi thở, lại không dám lấy ra ngọc phù, phát ra phù tấn.
Diệp Chân vừa rồi biểu hiện ra Luyện Hồn Thần Quang quá kinh khủng, hơn nữa có thể sống sót rời khỏi mai phục của tiểu đội Sát Thần, thậm chí còn có khả năng đánh giết tất cả thành viên tiểu đội Sát Thần làm cho hắn sợ hãi.
Lúc này khí tức Diệp Chân gắt gao tập trung vào hắn, chỉ cần hắn có bất kỳ dị động, Diêm Thụ Ninh tin tưởng, gia hỏa trước mắt có thể làm cho vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng Chấn Sơn Vương trọng thương này sẽ phát động một kích trí mạng!
Nhất là Luyện Hồn Thần Quang của Diệp Chân đại danh đỉnh đỉnh, như một thanh lưỡi dao treo trên đầu của hắn, làm cho hắn không dám có chút khinh động.
Lúc trước một chiêu Luyện Hồn Thần Quang, là hắn thúc đẩy Nhân Xà ngăn lại, đó vẫn phải nhờ vào khoảng cách hắn và Nhân Xà rất gần, tốc độ Nhân Xà cực nhanh.
Quan trọng nhất chính là, hắn muốn ngăn cản thần hồn công kích của Diệp Chân, nhất định phải thôi động Nhân Xà, mà quá trình thôi động Nhân Xà, mặc dù cực kỳ ngắn ngủi, nhưng đối với tốc độ thần hồn công kích, còn chưa đủ.
Cho nên, lúc này, Diêm Thụ Ninh đang suy đoán ra rất nhiều chân tướng, nhưng ngay cả một phong phù tấn đều cũng không dám phát ra, chính là sợ hãi phân thần mà mất mạng.
- Đã lâu như vậy, cuối cùng Vạn Tinh Lâu cũng xuất hiện một người biết chuyện!
- Xem ra, suy đoán của ta là thật! Họ Diệp, ngươi đoán thử coi, nếu tổng lâu biết tất cả mọi chuyện đều là ngươi làm, tổng lâu sẽ làm sao trả thù ngươi?
Diêm Thụ Ninh cười lạnh.
- Trả thù ta?
Diệp Chân cười nhạo.
- Chúng ta ngay ở chỗ này, muốn báo thù, tùy tiện đến!
Diêm Thụ Ninh nhìn chòng chọc vào Diệp Chân, cười quái dị như cú vọ.
- Trả thù ngươi? Ngươi biết Vạn Tinh Lâu kinh khủng nhất là cái gì không?
- Vì sao trên đời này nhiều thế lực có cao thủ vẫn tình nguyện hợp tác với Vạn Tinh Lâu, cũng không nguyện ý đối nghịch với Vạn Tinh Lâu, ngươi biết nguyên nhân không?
- Chân Huyền đại lục, có chín đại vực, ngoại vực Tử Hải lại có ba đảo lớn, trong những khu vực này, toàn bộ đều có phân lâu Vạn Tinh Lâu!
- Mà một trong những chuyện Vạn Tinh Lâu am hiểu nhất, chính là tình báo!
- Chỉ cần tổng lâu biết Diệp Chân ngươi hạ thủ, như vậy tất cả thân nhân còn có bằng hữu của Diệp Chân ngươi, đều sẽ gặp phải xui xẻo, bị Vạn Tinh Lâu điên cuồng trả thù, hơn nữa còn không chỗ che thân!
Diêm Thụ Ninh lộ ra một vẻ suy tư.
- Căn cứ theo tình báo tổng lâu, hang ổ Diệp Chân ngươi là ở Hắc Long Vực, có cha có mẹ có sư môn, ừm, nghe nói còn có một tiểu đệ đệ rất đáng yêu.
Thân nhân của mình bị điểm ra như lòng bàn tay, mặc dù ý chí lực Diệp Chân cường đại tới đâu, tâm thần cũng không nhịn được run lên.
Vốn dĩ khí tức gắt gao khóa trên người Diêm Thụ Ninh, đột ngột vì một chút kẽ hở này run lên.
Diêm Thụ Ninh tự nhiên nắm được một chút kẽ hở, đây là cơ hội hắn vẫn luôn chờ đợi.
Thoáng chốc, Diêm Thụ Ninh nắm chặt một quái dị ngọc phù trong tay phải nhẹ nhàng khẽ động!
Ô!
Quái vật Nhân Xà bảo hộ trước người Diêm Thụ Ninh, đột ngột hóa thành hư ảnh, trong không khí, chỉ có tiếng thét chói tai như cào thủy tinh!Tạo Hóa Chi Vương
-