Chương 890 Thôn Phong chi uy.
----
Khoảnh khắc Nhân Xà hóa thành hư ảnh, con ngươi Diệp Chân bỗng nhiên co lại đến cực hạn!
Hư ảnh!
Ánh mắt Diệp Chân không thể bắt kịp hư ảnh!
Loại tình huống này, là lần đầu tiên xuất hiện!
Tốc độ Tiểu Miêu rất nhanh?
Nhưng thị lực và lực lượng thần hồn phối hợp, Diệp Chân vẫn thể bắt được rõ quỹ tích di động của tiểu Miêu, nhưng quỹ tích di động của quái vật Nhân Xà trước mắt này, Diệp Chân lại không bắt được.
Lại thêm lúc trước tiểu Miêu bị thương, để Diệp Chân cảm thấy thực lực quái vật Nhân Xà này rất có thể là vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng.
Một loại cảm giác nguy hiểm trước nay chưa từng có đột ngột dâng lên trong lòng, để trái tim Diệp Chân có chút đập nhanh, mồ hôi lập tức rơi lã chã.
Khi bị loại cảm giác nguy cơ này điều khiển, trong nháy mắt thần niệm của Diệp Chân đã chìm vào trong Xích Nguyệt Hồn Giới.
Bang!
Một tiếng vang nhỏ, Xích Nguyệt hộ thuẫn từ trong Xích Nguyệt Hồn Giới bay ra, bảo hộ trước người.
Khi quang thuẫn ngay vừa xuất hiện, cẳng tay của quái vật Nhân Xà vô cùng tráng kiện, đã mang theo một chuỗi tàn ảnh, oanh lên Xích Nguyệt hộ thuẫn vừa mới xuất hiện!
Ông!
Khoảnh khắc sóng âm để cho người ta rất không thoải mái lan ra, mặt ngoài của Xích Nguyệt hộ thuẫn nổi lên một đợt gợn sóng, sau đó Xích Nguyệt hộ thuẫn và Diệp Chân bị oanh bay lùi về sau.
Cho dù hai chân Diệp Chân như mọc rễ trong đất, vẫn như cũ bị một quyền cự lực đánh cho không tự chủ được trượt lui, mặt đất bị hai chân Diệp Chân lê ra tạo thành hai đạo rãnh sâu hoắm.
Lực lượng khổng lồ kia trực tiếp đánh Diệp Chân đụng vào vách sơn động, va chạm mạnh khiến cho sơn động kịch liệt lắc lư một trận, lực va đập kịch liệt, để ngũ tạng lục phủ của hắn đều kịch liệt rung động, khóe miệng xuất hiện vệt máu.
Nhưng Diệp Chân bị một quyền của quái vật Nhân Xà đánh lui, chỉ là mới bắt đầu cuộc chiến, một quyền đánh lui Diệp Chân, quái vật Nhân Xà há miệng phun ra một cái, tản ra nọc độc hôi thối màu xanh sẫm như Thiên Hà phun ra hướng về phía Diệp Chân.
Có lẽ quái vật Nhân Xà hoặc Diêm Thụ Ninh thúc giục quái vật Nhân Xà không biết Diệp Chân có Xích Nguyệt hộ thuẫn mà Nhân Xà oanh kích cũng không phá được, nọc độc này phun tung toé đến phía trên Xích Nguyệt hộ thuẫn của Diệp Chân.
Thanh âm nọc độc ăn mòn phát ra tư tư, nhìn thấy Xích Nguyệt hộ thuẫn bắt đầu tan rã thật nhanh, con ngươi Diệp Chân đột ngột co lại đến cực hạn.
Hạ phẩm Hồn khí phát ra Xích Nguyệt hộ thuẫn cấp bậc Hồn khí lại bị một ngụm nọc độc này ăn mòn thật nhanh.
Nọc độc này đến cùng khủng bố đến mức nào?
Mồ hôi lạnh lập tức ướt đẫm phía sau lưng, cũng may hắn có Xích Nguyệt hộ thuẫn, bằng không, bị quái vật Nhân Xà này liên hoàn đả kích, Diệp Chân hẳn phải chết không nghi ngờ!
Nhưng quái vật Nhân Xà vẫn tiếp tục công kích.
Sau khi phun ra nọc độc, toàn thân quái vật Nhân Xà xông về Diệp Chân, cái đuôi dài đầy gai đã đánh tiểu Miêu trọng thương gào thét quất về phía Diệp Chân.
Ba chiêu liên hoàn công kích này, quá chặt chẽ, chặt chẽ đến nỗi Diệp Chân không có bất kỳ cơ hội hoàn thủ nào.
Nguyên bản, Diệp Chân đối với trung phẩm Linh khí Ô Tàm Linh Ti Giáp rất có lòng tin, nhưng quái vật Nhân Xà này biểu hiện ra chiến lực, Diệp Chân đột nhiên đã mất đi tự tin!
Thời khắc mấu chốt, thần niệm trầm xuống, bước ra một bước!
Thoáng chốc, Diêm Thụ Ninh đột ngột cảm thấy thân thể trở nên vô cùng nặng nề, không chỉ có như thế, ngay cả tốc độ quái vật Nhân Xà đang phi tốc nhào về phía Diệp Chân cũng đột ngột trở nên chậm lại.
Địa từ lực trường!
Đây là tác dụng Diệp Chân tăng cường địa từ lực trường!
Trong phạm vi gia tăng lực trường gấp bội, giảm bớt tốc độ vật có thể trọng nặng, để tranh thủ thời gian cho bản thân!
Khi bước ra một bước, một chưởng Địa Mạch Thiên Hỏa của Diệp Chân nhẹ nhàng đảo một vòng tạo thành hỏa long nghênh hướng quái vật Nhân Xà!
Ngay khi Địa Mạch Thiên Hỏa vừa xuất hiện, nhiệt độ cao kinh khủng kia để trên vách động chảy ra nham tương, sau đó phi tốc hóa thành chất lỏng.
Tiếng thét chói tai hoảng sợ của quái vật Nhân Xà vang lên trong giây phút đó.
Cái đuôi rắn đầy gai quất hướng Diệp Chân khi đối diện với Địa Mạch Thiên Hỏa, bỗng nhiên thu trở về.
Con mắt Diệp Chân đột ngột sáng lên, sợ lửa!
Thì ra quái vật Nhân Xà này sợ lửa!
Nhưng đây cũng gần như là đặc điểm chung của tất cả dã thú.
Nhất là những dã thú hành động dựa vào bản năng, đều sợ lửa.
Trước mắt quái vật Nhân Xà này mặc dù chiến lực kinh người, nhưng không có lực lượng thần hồn, chỉ có bản năng, bản năng e ngại hỏa diễm nên lùi bước trở về.
Đương nhiên, cũng do Địa Mạch Thiên Hỏa của Diệp Chân phi thường lợi hại, Diệp Chân đoán nếu đổi thành một loại Linh Diễm bình thường khác, khả năng sẽ bị một đuôi của Nhân Xà không chút do dự quét tán loạn.
Nhân lúc hắn bị thương, đòi mạng hắn!
Chiến lực Nhân Xà này quá kinh khủng, hơi không chú ý, sẽ tiện tay xử lý Diệp Chân, cho nên, nếu có cơ hội, hắn phải nghĩ trăm phương ngàn kế xử lý Nhân Xà.
Sau khi Địa Mạch Thiên Hỏa trong lòng bàn tay Diệp Chân lần nữa tăng vọt ba thành, bị thần niệm của Diệp Chân thao, ly thể thành sông lớn vây quanh hướng về phía Nhân Xà.
Vô thanh vô tức, một đạo quang hoa hình thoi tản ra năng lượng ba động khủng bố, mang theo tiếng xé gió kinh người đâm về phía Diệp Chân.
- Cẩn thận.
- Rống.
Âm thanh Phong Khinh Nguyệt và tiểu Miêu Vân Dực Hổ Vương nhắc nhở và cảnh báo đồng thời vang lên.
Khi Diệp Chân âm thầm kinh hãi, đã biết lai lịch đạo quang hoa hình thoi này, hắn hết sức chăm chú đối phó với quái vật Nhân Xà, lại không để ý đến Diêm Thụ
Ninh bên cạnh.
Đạo hình thoi này là hạ phẩm Linh khí, chính là Diêm Thụ Ninh thừa dịp Diệp Chân và Nhân Xà giằng co phát ra một kích trí mạng.
Hạ phẩm Linh khí công kích, Diệp Chân có trung phẩm linh giáp Ô Tàm Linh Ti Giáp, cũng không phải quá lo lắng, dưới tình huống bình thường, Ô Tàm Linh Ti Giáp có thể ngăn cản, nhưng thực lực chênh lệch nên dẫn đến Diệp Chân bị thương nhẹ mà thôi.
Nhưng vấn đề là, Diệp Chân là luyện khí sư.
Mặc dù tiến vào Luyện Khí nhất đạo không lâu, nhưng có luyện khí truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, cũng hiểu biết một chút quy tắc ngầm của luyện khí.
Giống như ngâm châm Linh khí hình thoi này, phi thường thích hợp phá linh, Linh khí dùng để phá cương pháp trận, về phần phá giáp pháp trận, châm Linh khí hình thoi, thích hợp hơn hình lưỡi đao.
Vấn đề phá giáp sẽ không gặp trở ngại, linh giáp không chỉ có giáp còn có các loại linh lực hộ treo, nhưng nếu tập hợp ba loại pháp trận Linh khí như phá linh, phá cương, phá giáp vậy cũng hết sức kinh khủng.
Nhất là không thể dùng một loại linh giáp đón đỡ.
Một khi đón đỡ, dễ dàng bị phá vỡ linh giáp rồi bị đánh vào thể nội, khi đó sinh mệnh cũng kết thúc.
Làm luyện khí sư, Diệp Chân cũng rõ ràng, đồng thời khắc họa ba loại pháp trận yêu cầu rất cao về trình độ luyện khí, nhưng Diệp Chân không đánh cược nổi.
Một khi Linh khí có thể phá linh phá giáp, Ô Tàm Linh Ti Giáp mà Diệp Chân tự tin nhất, ngược lại vô dụng!
Mà lúc này, Diệp Chân vừa rồi dùng hỏa diễm dồn quái vật Nhân Xà đến trong góc, xem như đã khống chế quái nó, khống chế nó trong phạm vi nhất định, căn bản không thể ra tay.
Một khi buông ra áp chế với quái vật Nhân Xà, sẽ để cho Diệp Chân lâm vào nguy cơ trí mạng chân chính!
Không thể không nói, ánh mắt Diêm Thụ Ninh quá độc ác, một Linh khí đánh lén vô luận thời cơ hay góc độ đều không thể bắt bẻ.
Dưới tình huống bình thường, Diệp Chân có thể bị nó làm thương.
Hơn nữa vì lo lắng vấn đề phá linh, không dám dùng Ô Tàm Linh Ti Giáp đón đỡ.
Lúc này, Diệp Chân đột nhiên có chút cảm tạ Dương Nhất Quan, đột nhiên phát hiện, trước đây hắn hao hết tâm lực khống chế trưởng lão Ngự Thú Môn kia là an bài sáng suốt cỡ nào.
Diệp Chân từ Vạn Thú sơn mạch trở về cũng đã hơn hơn bốn tháng, hơn bốn tháng này, Dương Nhất Quan toàn lực kiến thiết lại Ngự Thú Môn, cũng có không ít thành quả.
Một đoạn thời gian trước, Dương Nhất Quan đưa tới cho Diệp Chân ba Thôn Phong Thú đang ở trạng thái ngủ say.
Thôn Phong Thú này thật ra là một loại côn trùng mập nhúc nhích, trên cơ bản không có chiến lực gì, nhưng lại có chút năng lực thôn phệ đặc thù!
Nó có thể một ngụm nuốt vào bất kỳ công kích hữu hình nào, năng lực thôn phệ cực kỳ khủng bố, nghe nói, Thôn Phong Thú thành niên, ngay cả công kích của cường giả Nhập Đạo cảnh cũng có thể tuỳ tiện nuốt vào, chính là một bảo bối bảo mệnh cực kỳ hiếm thấy.
Nhưng vô luận là Thôn Phong Thú thành niên thể hay trưởng thành thể, nó có thể nuốt vào công kích phi thường cường đại, nhưng bản thể lại phi thường yếu ớt, đừng nói Nhập Đạo cảnh tồn tại phát ra công kích, ngay cả võ giả Hóa Linh cảnh phát ra công kích, đều có thể làm nó thịt nát xương tan.
Có thể thôn phệ, nhưng lại không thể thừa nhận, mà kết cấu thể nội quái dị lại có thể tiêu tán loại công kích này.
Thế là, Thôn Phong Thú này đã trở thành loại bảo mệnh chỉ dùng được một lần.
Nhưng thời điểm như thế, Thôn Phong Thú này cũng là một bảo bối khó lường.
Giá trị càng kinh người!
Mấy trăm năm trước lúc Ngự Thú Môn còn tồn tại, giá cả một Thôn Phong Thú, trên đấu giá hội nhiều nhất có thể dao động cỡ hai ba trăm vạn trung phẩm Linh Tinh.
Chủ yếu vì muốn tạo thành nó quá khó khăn.
Ước chừng một tháng trước, Dương Nhất Quan phái người cho đưa tới một ngọc giản hồi báo tình huống phát triển gần đây của Ngự Thú Môn, lại kèm theo ba con Thôn Phong Thú.
Đương nhiên, sản lượng Thôn Phong Thú cũng không có cao như vậy, nhưng chưa đến bốn tháng đã đưa tới cho Diệp Chân ba đầu, do trứng Thôn Phong Thú được Ngự Thú Môn cất giữ trong Vạn Thú Điện.
Trên trăm trứng Thôn Phong Thú, vì thời gian quá dài, trứng chỉ thành công nở ra mười ba con, cho Yêu Thần Điện hai con, lưu lại tám con phối đôi, trước đưa tới cho Diệp Chân ba con, chuẩn bị dùng cho bất kỳ tình huống nào.
Sau này, sản lượng Thôn Phong Thú, một năm có thể có một hai con vẫn ổn.
Sau khi nhận được Thôn Phong Thú do Dương Nhất Quan đưa tới, Diệp Chân nghe theo phương pháp sử dụng mà Dương Nhất Quan hướng dẫn, chỉ kích hoạt lên một Thôn Phong Thú, còn hai con còn lại rơi vào trạng thái ngủ say.
Nhưng trong khoảng thời gian này, Diệp Chân vẫn luôn luyện khí, hơn nữa dựa vào thực lực của Diệp Chân, bình thường cũng không có cơ hội dùng.
Không ngờ, hôm nay do Nhân Xà luân phiên công kích và Diêm Thụ Ninh đánh lén, lại có cơ hội dùng tới.
Khi nhớ tới, thần niệm của Diệp Chân thúc giục, trước ngực hắn nhô ra một cái đầu côn trùng to mọng.
Ngay khi cái đầu côn trùng vừa xuất hiện, giác hút biến lớn đến cực hạn, sau đó nhẹ nhàng khẽ hấp!
Một cỗ bàng bạc hấp lực khó hình dung bất ngờ xuất hiện.
Trong nháy mắt tiếp theo, mọi thứ trước người Diệp Chân, không khí, thậm chí một vài hỏa diễm còn lưu lại, bao gồm Linh khí hình thoi đang cao tốc đánh về phía Diệp Chân, đều bị giác hút của Thôn Phong Thú truyền đến hấp lực kinh khủng mà thay đổi phương hướng.
Nhất là lực lượng mạnh nhất của hạ phẩm Linh khí hình thoi, biên độ thay đổi phương hướng lớn nhất, quang hoa lóe lên, đã trực tiếp bị giác hút to mọng của Thôn Phong Thú hút vào trong.
Thoáng chốc, Diêm Thụ Ninh vẫn luôn mong đợi nhìn chằm chằm Linh khí hình thoi, thần sắc ngẩn ngơ, con mắt khẽ giật mình, kém chút đã bị một màn trước mắt này làm cho cả kinh ngã xuống đất!