Chương 893 Diệt Lâu
Khoảnh khắc một nhóm vật thể huyết sắc bị Diệp Chân văng ra từ trong lòng bàn tay, lập tức triển khai thân thể, biến thành ba khôi lỗi Hầu Vương cao hơn ba thước.
Hỏa nhãn như chuông đồng cũng trong tích tắc này mở ra.
Đây là vài bằng hữu khác Diệp Chân muốn giới thiệu cho đám người Diêm Tùng, hơn nữa, lời thoại Diệp Chân giới thiệu chỉ có một chữ.
- Giết!
Khi một chữ “Giết” văng ra, Băng Sát Vương La Thù, Huyễn Trận Vương Trần Sí đồng thời ra đòn, trong Tinh đường Vạn Tinh Lâu, vô số quang hoa lập tức phóng lên trời.
Mà Diệp Chân, vẫn như cũ ôm cánh tay đứng đó, đầu ngón tay toát ra một đám Địa Mạch Thiên Hỏa huyết sắc.
Nhưng cho đến khi chiến đấu chấm dứt, một đám Địa Mạch Thiên Hỏa trên đầu ngón tay của Diệp Chân vẫn chưa có cơ hội oanh ra.
Chủ yếu là do Diệp Chân giới thiệu bằng hữu đội hình quá cường đại cho Diêm Tùng.
Hai vị Băng Sát Vương La Thù và Huyễn Trận Vương Trần Sí thì không cần nhiều lời, một Khai Phủ Cảnh ngũ trọng hậu kỳ, một Khai Phủ Cảnh lục trọng.
Hơn nữa, tuy Băng Sát Vương La Thù chỉ có chiến lực Khai Phủ Cảnh ngũ trọng hậu kỳ, nhưng lại có chiến tích chém giết vương giả Khai Phủ Cảnh lục trọng kinh người.
Dưới tình huống bình thường, chỉ cần hai vị này, giải quyết hết tám người trước mặt cũng không phải vấn đề quá lớn.
Nhưng hai vị này chính là khôi lỗi cấp bậc Khai Phủ cảnh Diệp Chân rất vất vả mới thu phục được, hơn nữa do tác dụng chiến lực cường đại đặc thù, Diệp Chân không nguyện ý để bọn họ xuất hiện bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Cho nên, Diệp Chân tiện thể giới thiệu khôi lỗi Thông Tí Hỏa Hầu Vương đã lâu không dùng cho Diêm Tùng, tiện thể cho bọn chúng hoạt động gân cốt một chút.
Hậu quả trực tiếp nhất chính là Diệp Chân thành một khán giả đứng xem những người khác, chuẩn bị Địa Mạch Thiên Hỏa và Luyện Hồn Thần Quang phát ra bất cứ lúc nào, vẫn chưa có cơ hội thi triển.
Về phần Băng Sát Vương và huyễn Trận Vương vì sao lại xuất hiện ở nơi này, nguyên nhân rất đơn giản.
Bởi vì trong luyện khí Diệp Chân có chỗ tiến bộ, trước đây Diệp Chân phát hiện hai vị này vẫn dùng hạ phẩm linh khí, hơn nữa cũng không có phòng ngự linh giáp.
Khi phù tấn triệu bọn họ chạy tới, nghĩ luyện chế cho bọn hắn vài món trung phẩm linh khí, tăng lên thực lực sơ bộ của bọn hắn.
Không ngờ, trùng hợp gặp qua chuyện này.
- Chủ thượng, may mắn không làm nhục mệnh!
Chiến đấu bắt đầu nhanh, chấm dứt nhanh hơn, chưa tới sáu mươi tức, tám võ giả có thể đứng gần đỉnh cao nhân sinh đã bị giết chết.
Chỉ là ánh mắt Băng Sát Vương La Thù và Huyễn Trận Vương Trần Sí, thỉnh thoảng dò xét trên người ba khôi lỗi thông tí hỏa Hầu Vương.
Lần đầu tiên, bọn họ phát hiện chủ nhân của bọn hắn Diệp Chân còn có lá bài tẩy như vậy.
Cũng đừng xem thường ba con khôi lỗi Hỏa Hầu Vương chỉ có Tiên Cảnh sơ kỳ, tương đương với thực lực Khai Phủ Cảnh hai ba trọng, dù cho bọn chúng hung hãn không sợ chết. Còn có Thông Tí thần thông này, xử lý vương giả Khai Phủ Cảnh tứ ngũ trọng, cũng không phải chuyện gì khó khăn.
- Đội ngũ tuần tra bên ngoài, đều đã giải quyết hết?
Diệp Chân hỏi.
- Bẩm chủ thượng, đều đã giải quyết, sau khi lặng yên không một tiếng động bố hạ đại trận, ta và lão La một người một nửa, những đội ngũ tuần tra kia, quá yếu, tu vi mạnh nhất cũng chỉ là Chú Mạch mạch cảnh tứ trọng, còn chịu không được một cái tát của lão phu!
- Những nô bộc kia thì sao?
Diệp Chân lại hỏi.
- Theo như chủ thượng giao cho, tận lực không làm bị thương tánh mạng thường dân, những nô bộc kia, đại đa số đều bị đánh ngất xỉu, nhưng phàm là chứng kiến bộ dáng của chúng ta, đều bị chúng ta chém giết.
Huyễn Trận Vương Trần Sí nói.
Đồ diệt!
Là triệt để đồ diệt Vạn Tinh Lâu!
Trước đây, lần đầu tiên, Diệp Chân chỉ chân chính giết những cao tầng Vạn Tinh Lâu.
Nhưng lúc này đây lại là chém giết toàn bộ võ giả xuất hiện trong phân lâu!
Diệp Chân hôm nay thật sự bị Vạn Tinh Lâu chọc giận.
Vạn Tinh Lâu tính toán mai phục Diệp Chân hắn là chuyện nhỏ, lại dám giả trang Diệp Chân dụ dỗ Phong Khinh Nguyệt, bắt giữ Phong Khinh Nguyệt, cũng đã thành công khơi dậy lửa giận của Diệp Chân.
Nhưng vẫn chưa làm Diệp Chân tới mức độ đồ diệt cả Vạn Tinh Lâu.
Trong sơn động, Diêm Thụ Ninh muốn trả thù Diệp Chân, muốn lợi dụng lực lượng Vạn Tinh Lâu trải rộng các vực, đối phó thân nhân, bằng hữu của hắn, đã triệt để chọc giận hắn, chạm tới điểm mấu chốt nhất của hắn.
Cũng là nguyên nhân dẫn đến Diệp Chân muốn triệt để đồ diệt bọn họ.
Sau khi đồ diệt tất cả nhân thủ Vạn Tinh phân lâu ở Chân Linh Vực, lực chú ý Vạn Tinh tổng lâu, tuyệt đối sẽ không tập trung vào trên những người kia.
Mà tập trung vào trên người hiềm nghi lớn nhất hoặc trực tiếp cho rằng hung thủ là Nhật Nguyệt thần giáo.
Bởi vì loại chuyện đồ diệt này, dưới tình huống bình thường, tuyệt đối không phải một người có thể hoàn thành, lại càng không phải Diệp Chân, một võ giả Chú Mạch mạch cảnh tứ trọng có thể hoàn thành.
Mặc cho ai đến xem, kéo dài chuyện này, tuyệt đối là một thế lực lớn!
Bởi vậy, đồ diệt Vạn Tinh phân lâu Chân Linh Vực, có thể thành công toàn bộ lực chú ý và lửa giận của Vạn Tinh Lâu sẽ tập trung trên người Nhật Nguyệt thần giáo, thân nhân và bằng hữu Diệp Chân ở Hắc Long Vực xa xôi cũng sẽ tránh được nguy cơ trí mạng.
Tuy nhiên, Diệp Chân biết lực lượng Vạn Tinh Lâu ở Hắc Long Vực vô cùng yếu kém, muốn đối phó thân nhân và bằng hữu của hắn cũng không dễ dàng, nhưng không sợ vạn nhất chỉ sợ vạn nhất!
Diệp Chân chỉ có thể lựa chọn làm như thế!
Về phần Nhật Nguyệt thần giáo, đã bị Vạn Tinh Lâu theo dõi, nhiều hơn nữa cũng chưa thể hấp dẫn chút lửa giận nào của Vạn Tinh Lâu.
Vừa rồi, Diệp Chân có thể mượn những người này hảo hảo đấu một trận với Vạn Tinh Lâu!
- Không sai, sau khi thu toàn bộ thi thể chứa vào trong trữ vật giới chỉ, các ngươi hãy tận lực thăm dò tàng bảo khố của Vạn Tinh Lâu, bảo bối nơi này thuộc về các ngươi!
Diệp Chân rộng rãi nói.
Băng Sát Vương và Huyễn Trận Vương liếc nhau, đồng thời vui vẻ!
- Tạ ơn chủ thượng!
Ba tháng trước, Vạn Tinh Lâu đã bị Diệp Chân cướp sạch qua một lần, hiện nay mới hơn ba tháng thời gian, địa bàn Vạn Tinh Lâu bên ngoài toàn bộ bị mất, ngẫm lại thời gian ngắn ngủi như vậy cũng tích lũy không bao nhiêu tài phú, tiện tay thưởng cho hai thuộc hạ.
Sau trăm tức, Huyễn Trận Vương Trần Sí dùng hai tay đưa cho Diệp Chân một cái trữ vật giới chỉ, bên ngoài quang hoa lóe lên, Vô Ảnh Vi Quang trận tán đi ánh sáng.
Vô Ảnh Vi Quang trận là một loại khốn trận có chút đơn giản, tác dụng chủ yếu là ngăn cách vây hãm địch trong ngoài, có thể chặn lại phù tấn, vẫn chưa đạt tới công năng ảo diệu của ảo trận.
Mặc dù trận pháp có chút đơn giản, nhưng khi bày trận vì liên kết với Địa mạch, tuyệt đối sẽ có một ít lực lượng ba động gây chú ý cho mục tiêu.
Nếu ảo trận này do Vương Trần Sí tự mình ra tay, cũng không cách nào tránh khỏi vấn đề này.
Nhưng do Diệp Chân ra tay bày trận lại không giống với lúc trước.
Cầm trận bàn bày trận của Huyễn Trận Vương, Diệp Chân đi vào trong lòng đất, trực tiếp đặt trận bàn gần Địa mạch trong lòng đất, lặng yên không một tiếng động kích hoạt đại trận trong lòng đất.
Lúc này mới có thể làm cho mọi người Diêm Tùng không phát giác trận pháp vây quanh, làm cho phân lâu Vạn Tinh Lâu Chân Linh Vực bị tàn sát không còn ai, nhưng động tĩnh cũng quá lớn.
Đương nhiên, đây cũng do bụi quang Vô Ảnh trận cực kỳ đơn giản, chỉ cần dẫn động một chút lực lượng Địa mạch mà lực lượng này cũng rất yếu, nếu đổi thành uy lực hơi mạnh một tí, chưa tới một khắc, trận pháp tuyệt đối sẽ bị phát hiện.
Mấy hơi sau, Diệp Chân bước ra Tinh đường, khi thân hình phóng lên trời bay về phía tổng đàn Nhật Nguyệt thần giáo, ném ra một câu!
- Sau khi cướp sạch sạch sẽ, nhớ thiêu sạch nơi đây cho ta!
Trong tổng đàn Nhật Nguyệt thần giáo, Cửu Trưởng lão Vạn Tinh tổng lâu, Tam trưởng lão Huyền thiên Diêm gia, Diêm Vương Diêm Vô Cực vẫn đang tươi cười uống trà.
Dù nước trà trong chén trà trong tay cũng đã trở nên lạnh buốt, Diêm Vô Cực vẫn như trước mân mê, nhưng chén trà cũng chưa thay.
Đồng dạng, lúc này, giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo Giản Thiên Hùng cũng đang mân mê trà, nhưng ly trà của hắn vừa mới được thay. Một bên khẽ nhấp, một bên đang không ngừng cò kè mặc cả.
- Diêm trưởng lão, chuyện này không thể được! Trước đây Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta chiếm địa bàn Vạn Tinh Lâu, xác thực có thể trả lại, nhưng các loại tạp dịch, thợ mỏ tù binh Vạn Tinh Lâu, tuyệt đối không thể thả!
- Nếu chúng ta thả bọn hắn ra, cũng có thể, cầm Linh Tinh đến chuộc, bằng không, Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta sẽ không thể lăn lộn trên giang hồ!
Nghe được thanh âm Giản Thiên Hùng cò kè mặc cả, tâm tình Diêm Vô Cực lúc đầu kinh hỉ quá độ, bây giờ lại lo lắng.
Có thể không phí chút lực lượng nào cầm lại tất cả địa bàn mất đi, đó là chuyện tốt, nhưng Giản Thiên Hùng lần lượt đưa ra điều kiện kèm theo. Mới đầu, Diêm Vô Cực còn có tâm tư cò kè mặc cả với hắn, đến bây giờ, cũng chỉ nghe như gió thoảng mây bay.
Một loại dự cảm bất hảo sinh sôi trong đáy lòng.
Dù từ đầu đến cuối, thái độ Giản Thiên Hùng cũng không có biến hóa gì lớn. Nhưng theo nhiều năm kinh nghiệm trên giang hồ làm cho huyệt thái dương Diêm Vô Cực thình thịch giật, hơn nữa trăm tức trước đã phân biệt phát ra ba đạo phù tấn.
Ba đạo phù tấn theo thứ tự là hỏi thăm tình huống tiểu đội Sát Thần, cung phụng Diêm Thụ Ninh, Diêm Tùng.
Nguyên bản, loại phù tấn này phát ra đã khiến cho Diêm Vô Cực lo lắng, vẫn ngồi không yên.
Hơn nữa, lúc này càng thêm ngồi không yên.
Bởi vì đã trôi qua gần trăm tức, lại không có một đạo phù tấn hồi đáp lại, điều này làm cho đáy lòng hắn bất an càng ngày càng đậm.
- Diêm trưởng lão, muốn nói tiền chuộc, một thợ mỏ lâu năm, ít nhất cũng phải một trăm hạ phẩm Linh Tinh? Con số này...
- Hảo, điều kiện Giản giáo chủ, lão phu đồng ý toàn bộ, khi nào thì giao ra địa bàn cho Vạn Tinh Lâu chúng ta?
Cảm giác bất an càng ngày càng mạnh khiến Diêm Vô Cực đột nhiên đứng thẳng lên.
Điều này làm cho Giản Thiên Hùng đang kéo dài thời gian ngây ra một lúc, xem ra, con cáo già đối diện đã phát hiện cái gì.
Lúc này cười hắc hắc!
- Chuyện này sợ cần vài ngày, kiểm kê bàn giao, còn phải thuyết phục các cao tầng trong thần giáo, sợ là...
- Vài ngày? Chúng ta có thể đợi, nữ nhân kia có thể đợi được không?
Diêm Vô Cực cực kỳ lãnh khốc khoát tay áo.
Sắc mặt Giản Thiên Hùng lạnh lẽo, khi đang muốn nhắc lên, đại thống lĩnh Kỷ
Nguyên Tú đột nhiên bước vào đại điện hồi báo!
- Giáo chủ, Diệp Thành chủ cầu kiến!
- Diệp Thành chủ?
Nghe được ba chữ này, hai hàng lông mày Giản Thiên Hùng nhíu chặt lập tức giãn ra, cười rộ!
- Mau mời, mau mời!
Nếu Diệp Chân chủ động hiện thân, vậy có thể chứng minh một chuyện, Diệp Chân không chỉ cứu được Phong Khinh Nguyệt, còn mang đến một phần đại lễ.
Đại lễ đáp lại Vạn Tinh Lâu.
Trong lúc đó, Giản Thiên Hùng cũng rất muốn biết, rốt cuộc Diệp Chân chuẩn bị kính mình đại lễ gì?
Lần nữa cướp sạch Vạn Tinh Lâu?
Giản Thiên Hùng biết Diệp Thành chủ trong miệng Kỷ Nguyên Tủ chính là Diệp Chân, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, Diêm Vô Cực lại còn chưa kịp phản ứng, không khỏi ngưng mắt nhìn về phía Diệp Chân đang đi vào.
- Thuộc hạ Diệp Chân, gặp qua Giáo chủ!
- Diệp Chân?
Phanh!
Một tiếng vang nhỏ, bát trà trong tay Diêm Vô Cực chia năm xẻ bảy, đồng tử trong tích tắc rúc vào cực hạn, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân trở nên vô cùng nguy hiểm!
- Ngươi chính là Diệp Chân?