Chương 892 Còn Có Mấy Vị Bằng Hữu
Đáp lễ như thế nào mới đủ lớn?
Đây là một vấn đề.
Nhưng khi Diệp Chân nghĩ ra đáp án liền vỗ đầu.
Khi Diệp Chân nói đáp án này ra, Phong Khinh Nguyệt bên cạnh cũng cả kinh, hỏi Diệp Chân có bị điên không?
Hiển nhiên, Phong Khinh Nguyệt cảm thấy ý nghĩ trả thù này của Diệp Chân là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Nhưng sau khi Diệp Chân biễu diễn một chút thuật độn thổ cho Phong Khinh Nguyệt xem, nàng mới nhớ tới trước kia, Diệp Chân cũng chui ra trong lòng đất của Vạn Tinh phân lâu Chân Linh Vực.
Đáp án này của Diệp Chân cũng làm cho Phong Khinh Nguyệt vô cùng chấn động, chính là đồ diệt Vạn Tinh phân lâu ở Chân Linh Vực!
Hơn nữa, không cần Phong Khinh Nguyệt, Diệp Chân nói muốn dựa vào lực lượng của một mình mình!
Dưới tình huống bình thường, đây rất không thể nào, nếu đổi hai chữ “Đồ diệt” thành “Ám sát”, sẽ có thể dễ dàng nhiều hơn.
Phong Khinh Nguyệt muốn hỗ trợ, nhưng lá gan của nàng cũng hơi nhỏ, vừa nghĩ đến chuyện này chỉ có thể càng thêm lo lắng, thứ hai, tiểu Miêu đang bị thương còn cần có người chăm sóc.
Tuy thương thế của Tiểu miêu đã có chỗ khôi phục, nhưng mặt ngoài miệng vết thương quá lớn, tạm thời không cách nào thi triển Càn Khôn Như Ý bí thuật, hình thể quá lớn, mục tiêu quá lớn, không thích hợp cho hành động của Diệp Chân đêm nay.
Lúc này ở Thanh Lam võ đô, bầu trời đầy sao, vạn nhà đốt đèn, Vạn Tinh phân lâu Chân Linh Vực cũng không ngoại lệ, đèn đuốc sáng trưng.
Tuy phân lâu đèn đuốc sáng trưng lại lộ ra một cổ hương vị khắc nghiệt, trong ngoài phân lâu, khắp nơi đều có bóng người.
Bên trong phân lâu, trên mặt từng võ giả tuần tra đều vẻ túc mục, bình thường sẽ không nói chuyện phiếm dù chỉ nửa câu, con mắt mỗi người đều như chim ưng nhìn chằm chằm dò xét phạm vi xung quanh.
Tất cả mọi chuyện, chỉ vì một mệnh lệnh Diêm Tùng thay mặt Lâu chủ, đây là thời khắc tử vong cảnh giới!
Tử vong cảnh giới, đây là cảnh giới đẳng cấp cao nhất trong Vạn Tinh Lâu, đại biểu cho sắp có đại địch xâm lấn, hơn nữa khả năng sẽ xuất hiện vô số thương vong.
Trước đây, không ai tin tử vong cảnh giới.
Bởi vì dựa vào danh vọng và thực lực của Vạn Tinh Lâu, ai dám công kích, ai dám quy mô xâm lấn?
Dưới tình huống bình thường, tử vong cảnh giới chỉ là bài trí. Nhưng, hơn ba tháng trước Lâu chủ Diêm Tông và hai vị cung phụng còn có thủ vệ cường đại quỷ dị tử vong, đã gõ lên hồi chuông cảnh báo cho Vạn Tinh Lâu.
Cho nên, lúc chạng vạng tối, mệnh lệnh tử vong cảnh giới được ban bố, tất cả mọi người, đều như lâm đại địch, tần suất tuần tra và lực lượng tuần tra so với bình thường đã tăng lên mấy lần.
Cơ hồ tất cả võ giả nghe được mệnh lệnh, đều đã quay về Vạn Tinh Lâu.
Nếu không phải vì làm quá sẽ khiến cho Nhật Nguyệt thần giáo muốn đối phó phải chú ý, chỉ sợ lúc này hộ lâu đại trận đều đã được khởi động.
Mặc dù chưa khởi động hộ lâu đại trận, trong Vạn Tinh phân lâu Chân Linh Vực, Diêm Tùng thay mặt Lâu chủ tự mình tọa trấn trong nội đường, mỗi một phút đồng hồ trôi qua, đều sẽ phát phù tấn câu thông một lần cho hai mươi bốn tuần tra đội, xác nhận không có bất kỳ tình huống ngoài ý muốn nào xảy ra.
Diêm Tùng, một trong nhân vật quan trọng của Vạn Tinh Lâu biết rõ kế hoạch đêm nay, phi thường tinh tường một khi kế hoạch bắt đầu, khả năng Nhật Nguyệt thần giáo hội bí quá hoá liều, sẽ có thể hành động vây công phân lâu, cho nên mới phải khẩn trương như thế.
Bởi vì kế hoạch hôm nay của bọn hắn đã làm cho Giản Thiên Hùng kích thích quá lớn, nếu an bài không tốt, đối phương sẽ làm ra sự tình điên cuồng gì không ai nắm chắc.
Trong Tinh đường, hai vị cung phụng tiền nhiệm và Diêm Tùng, sáu gã tu vi Chú Mạch cảnh bảy tầng đến tám tầng, đám thủ vệ tự tĩnh tọa trong đại sảnh, chờ đợi tin tức mới nhất.
Trên thực tế, đây chỉ là một nhóm người tiền nhiệm và Diêm Tùng mà thôi, bởi vì Diêm Tông tử vong, làm cho Diêm gia Huyền Thiên đối với phân lâu Vạn Tinh Lâu coi trọng tăng lên mấy lần.
Cho nên, lần này, năng lực người được phái tới thay mặt Lâu chủ Diêm tông đã tăng lên gấp đôi có thừa.
Ngoại trừ những lực lượng trong Tinh đường, tám người tham gia bắt sống Phong Khinh Nguyệt cũng là lực lượng quan trọng do Diêm gia Huyền Thiên phái đến hỗ trợ Diêm Tùng.
Hơn nữa, có năm cung phụng sắp bước vào vương giả Khai Phủ cảnh, mà Diêm Tùng thay mặt Lâu chủ tu vi cũng cao tới Khai Phủ Cảnh tam trọng, làm cho số lượng vương giả Khai Phủ Cảnh tăng lên sáu người.
Mà trước đó, cung phụng Khai Phủ cảnh bên người Lâu chủ Diêm Tông cũng chỉ có hai người mà thôi.
Đội hình như vậy, làm cho Diệp Chân đang thoải mái độn đến Tinh đường trong lòng đất có chút do dự.
Theo như ý nghĩ trước đây, hắn sẽ xử lý người mới tới thay mặt lâu chủ Vạn Tinh Lâu, nhưng khi lẻn vào trong lòng đất Tinh đường quan sát, sau khi cảm ứng cẩn thận tình huống võ giả trong nội đường, Diệp Chân lại do dự.
Ba vị vương giả Khai Phủ cảnh, tu vi lần lượt là Khai Phủ Cảnh tam, tứ, ngũ trọng, còn có sáu võ giả Chú Mạch cảnh thất, bát trọng, thực lực này quá cường đại.
Dưới tình huống bình thường, nếu Diệp Chân tùy tiện lao ra, tuyệt đối là đang tìm đường chết.
Huống chi phía ngoài còn có mấy trăm võ giả Hồn Hải cảnh đang tuần tra, còn có gần năm mươi võ giả có tu vi Chú Mạch cảnh.
Lực lượng cường đại như vậy, sợ là chỉ có Nhật Nguyệt thần giáo dốc toàn bộ sức lực mới có thể làm được.
Nếu chỉ dựa vào lực lượng của một mình Diệp Chân tuyệt đối không làm được.
Nhưng vấn đề là, hôm nay, Diệp Chân cũng không phải tới một mình!
Phong Khinh Nguyệt xác thực không có tới, nhưng Diệp Chân thật không phải tới một mình!
- Lâu chủ, Diêm Ninh Diêm cung phụng cũng đã bắt giữ nữ nhân kia hơn nửa canh giờ, còn Tiểu đội Sát Thần vẫn chưa có tin tức truyền đến, hơn nữa cũng không thấy phù tấn hồi báo, cần phái người đi xem hay không?
Trong Tinh đường, cung phụng tên Ngô Bân có tu vi cao nhất - vương giả Khai Phủ
Cảnh ngũ trọng mở miệng.
Diêm Tùng nhẹ nhàng lắc đầu.
- Chờ một chút, Tiểu đội Sát Thần đối phó vương giả Khai Phủ cảnh cũng chưa từng thất thủ, huống chi chỉ đối phó với một võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng?
- Không có phù tấn hồi báo, rất có thể do bọn hắn vào đại trận, hoặc xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!
- Nhưng, nếu Tiểu đội Sát Thần đều đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bây giờ chúng ta đuổi qua, cũng không có bất kỳ tác dụng, vẫn nên chờ một chút, chờ Tam trưởng lão chỉ thị!
Nghe được quyết định của Diêm Tùng, cung phụng Ngô Bân nhẹ nhẹ gật đầu.
Ngạch địa, tiếng vỗ tay thanh thúy bỗng nhiên vang lên.
Bang bang bang!
Tiếng vỗ tay này, làm cho tất cả võ giả trong Tinh đường xoay mình, thần kinh căng cứng, toàn bộ đứng lên.
- Người nào?
- Xem kìa, bàn tay! Chỗ đó có một đôi tay, tiếng vỗ tay từ nơi đó phát ra.
Một võ giả chỉ hướng cửa ra vào tự nhiên xuất hiện hai bàn tay đang đập vào nhau trồi lên từ lòng đất, nghẹn ngào la hoảng lên.
Khi ánh mắt mọi người nhìn, thân hình Diệp Chân, cũng rời khỏi lòng đất, đứng ở trước mặt mọi người:.
- Không sai, chỉ dựa vào một câu nói vừa rồi, vị Diêm Lâu chủ mới tới này thông minh hơn nhiều so với tên Diêm tông ngu xuẩn kia!
Thoáng chốc, trong Tinh đường, vô số quang hoa bay lên, từng kiện từng kiện linh khí xuất hiện trước người ba vương giả Khai Phủ cảnh, bàng bạc linh áp phô thiên cái địa xông về phía Diệp Chân.
Đối mặt với vị khách quái dị như Diệp Chân, hai vị cung phụng lập tức muốn động thủ, lại bị Diêm Tùng thay mặt Lâu chủ ngăn cản.
- Đừng nóng vội, trước làm rõ trong Tinh đường là ai rồi tính sau!
Sau khi nghe những lời này, Diệp Chân lần nữa vươn ngón tay cái tán thưởng Diêm Tùng.
- Ừ, Diêm Lâu chủ thông minh. Chỉ bằng những lời này, vài các ngươi, đều có thể hiểu rõ, không bị chết một cách u mê đần độn.
- Chết?
Ánh mắt Ngô Bân phát ra vô số thần niệm vô hình vô chất oanh về phía Diệp Chân.
Một võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng lại có thể kiêu ngạo trước mặt nhiều người bọn hắn, hắn đã nghĩ tới trước phải cho Diệp Chân chút giáo huấn.
Chính là, khoảnh khắc thần hồn công kích của hắn vừa bay ra, ánh mắt Diệp Chân hơi động, thoáng chốc, thân hình Ngô Bân run lên, như bị sét đánh, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.
- Ngươi.... Ngươi.... Ngươi lại có thể trực tiếp phá vỡ lực lượng thần hồn của ta, ngươi rốt cuộc là cao nhân phương nào!
Vẻ mặt Ngô Bân khiếp sợ, nói chuyện cũng lắp bắp.
Diệp Chân mỉm cười.
- Chân thân của ta, hơn nữa các ngươi hẳn rất quen thuộc ta, các ngươi sẽ không mau quên như vậy chứ?
Chín vị võ giả của Vạn Tinh Lâu lập tức ngạc nhiên, quen thuộc, dễ quên?
Trong trí nhớ của bọn hắn, thật sự không có nhận biết võ giả nào như vậy.
Thần sắc Diêm Tùng đột nhiên biến đổi, Chú Mạch cảnh tứ trọng, còn trẻ, tu vi Thần Hồn cực kỳ cường đại, những chi tiết này, không phải chính là một mục tiêu trong trọng điểm đối phó và hoài nghi trước đó của bọn hắn?
- Ngươi là.... Diệp Chân?
Diệp Chân lần nữa hướng về phía Diêm Tùng dựng thẳng ra một ngón tay cái.
- Hay, vẫn là Diêm Lâu chủ thông minh!
- Ngươi chính là Diệp Chân?
- Hả, ngươi chính là Diệp Chân? Còn Tiểu đội Sát Thần thì sao?
- Tiểu đội Sát Thần đâu, chẳng lẽ Tiểu đội Sát Thần chưa tìm được ngươi?
Tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, Diệp Chân tiện tay ném ra thi thể đám Diêm Qủa, Diêm Luân, Vệ Tinh Tinh.
- Tiểu đội Sát Thần, các ngươi đang nhắc tới đám người phế vật này?
- Cửu đệ, Tinh Tinh....
Thân hình Diêm Tùng chấn động, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân trở nên vô cùng kinh hãi, ngón tay có chút chà xát, một đạo phù quang tựu phóng lên trời.
Diêm Tùng muốn báo tin, báo tin cho Diêm Vô Cực.
Nhưng phù tấn vừa bay ra ngoài cửa sổ hơn trăm thước, như gặp phải một tầng vô hình trở ngại, bạo liệt!
- Trận pháp, ngươi, ngươi bố hạ trận pháp khi nào?
Có thể chặn lại phù tấn, chỉ có thể là trận pháp, ngoài Tinh đường vô thanh vô tức bố hạ trận pháp, người này phải có thủ đoạn cao minh cỡ nào?
- Ách, các ngươi phát hiện trận pháp, ta quên giới thiệu cho các ngươi vài vị bằng hữu!
Diệp Chân buông tay ra.
- Các ngươi sẽ không cho rằng ta ngốc đến nỗi một mình tới đối chọi với các người chứ?
Nói xong, Diệp Chân vỗ tay phát ra tiếng.
- Hai vị, nên lộ diện rồi.
Trận pháp ngoài cửa lóe lên quang hoa, một đạo hàn mang và một đạo linh quang.
- Băng Sát Vương!
- Huyễn Trận Vương!
- Tại sao các ngươi lại ở chỗ này?
- Vạn Tinh Lâu chúng ta cũng không có đắc tội nhị vị?
Chứng kiến hai người đi ra từ trong trận pháp, Diêm Tùng giật mình.
Thân là vương giả Khai Phủ cảnh, Băng Sát Vương La Thù cùng Huyễn Trận Vương Trần Sí đại danh đỉnh đỉnh, hắn có biết.
Mà hai người này, làm cho sắc mặt Diêm Tùng lần nữa tái đi!
Băng Sát Vương La Thù không có trả lời, lạnh lùng chằm chằm vào mọi người trong phòng, ánh mắt kia, như nhìn một đống thi thể.
Thời điểm này Huyễn Trận Vương Trần Sí sẽ tiếp một câu.
- Vạn Tinh Lâu đương nhiên không có đắc tội chúng ta, nhưng lại đắc tội Diệp công tử!
Khi nói đến ba chữ “Diệp công tử”, thần sắc Trần Sí có chút cung kính làm cho đại não Diêm Tùng có chút không tiếp thụ được chuyện này.
Hình như hai người này rất để ý Diệp Chân.
- Không không không.
- Ngô Bân - vương giả Khai Phủ Cảnh ngũ trọng của Vạn Tinh Lâu mở miệng.
- Huyễn Trận Vương, bổn sự ngươi bày trận lão phu biết rõ, nhưng cũng tuyệt đối không thể nào vô thanh vô tức bố hạ đại trận ngàn mét quanh người chúng ta?
Nghe được vấn đề này, Trần Sí cười thần bí, ánh mắt nhìn hướng về phía Diệp Chân.
- Cái này, ngươi phải hỏi Diệp công tử!
- Hắn?
Khi ánh mắt Ngô Bân nhìn hướng Diệp Chân, Diệp Chân lại không kiên nhẫn phất phất tay.
- Còn có mấy bằng hữu, cũng phải giới thiệu cho các ngươi một chút!
- Còn có?
Nghe được câu này, vô luận Diêm Tùng hay Ngô Bân, sắc mặt đều đã tái, Huyễn Trận Vương Trần Sí và Băng Sát Vương La Thù đã đủ rồi khủng bố, còn có.
Thật ra chính hai người Trần Sí và La Thù cũng có chút buồn bực, chủ thượng trừ bọn họ ra, còn chuẩn bị nhân thủ nào?