Chương 901
Kế hoạch chân chính..... Quả nhiên không thể gạt được ngươi!
Giản Thiên Hùng chưa nói đã cười khổ.
- Thật ra đến bây giờ, lão phu vẫn như cũ rất mâu thuẫn, vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng!
- Quyết định cuối cùng, nói như vậy, kế hoạch giáo chủ không chỉ có một?
Diệp Chân hỏi.
- Kế hoạch thứ nhất, rất đơn giản, gặp chiêu phá chiêu, sau khi thần tế, tu vi của lão phu và Ngô Ảnh, tuyệt đối có thể khôi phục, mượn hộ giáo đại trận, đối kháng liên quân sắp đến.
- Đồng thời, bản tọa sẽ hướng đặc sứ của Thiên La Môn và Thanh Vân Bảo phái ra, nếu bàn bạc thuận lợi có thể thuyết phục bọn hắn rời khỏi liên quân.
Giản Thiên Hùng nói.
- Thuyết phục Thiên La Môn và Thanh Vân Bảo?
- Giáo chủ, chuyện này sợ là rất khó, thậm chí căn bản không thể.
- Vô luận Thiên La Môn hay Thanh Vân Bảo đều đã cảm nhận được Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta đối bọn hắn uy hiếp quá lớn, chỉ cần bọn hắn suy nghĩ bình thường, tuyệt đối sẽ tham gia liên quân, cùng hủy diệt Nhật Nguyệt thần giáo.
Diệp Chân nói.
Cho đến lúc này, Diệp Chân mới ý thức tới, ảnh hưởng hắn đồ diệt Vạn Tinh Lâu lớn đến bao nhiêu.
Ngũ đại thế lực ở Thanh Lam võ đô đã tồn tại lâu như vậy, mặc dù tranh đấu không ngừng, nhưng vẫn luôn duy trì lấy một loại tồn tại cộng hưởng cân bằng.
Trong lúc tranh đấu, các thế lực thắng thua đều có, thực lực ngươi tăng ta trướng, ngươi mạnh ta yếu, nhưng ngũ đại thế lực vẫn luôn tồn tại.
Trước đó, Nhật Nguyệt thần giáo ra tay trước chiếm được địa bàn Vạn Tinh Lâu, đã tích lũy đại lượng ưu thế, sau đó tranh đấu ở Xích Hỏa võ thành vì có kế hoạch của Diệp Chân mà toàn thắng.
Thế lực và thực lực Nhật Nguyệt thần giáo tăng lên toàn diện, chuyện này mang đến áp lực cực lớn cho tứ đại thế lực khác.
Nhưng loại áp lực này vẫn có thể thừa nhận, trước đây cũng từng xuất hiện qua tình huống tương tự, như trăm năm trước Thiên La Môn một mình một phương.
Nhưng vấn đề là, trước đây vô luận thế lực nào độc đại, áp lực những thế lực khác lại lớn hơn, cũng không có trực tiếp bị diệt!
Vạn Tinh Lâu trong vòng một đêm bị đồ diệt, đã trực tiếp dẫn nổ loại áp lực to lớn này!
Đương nhiên, chuyện này cũng không hoàn toàn do Diệp Chân làm ra, dựa vào tình thế bây giờ của Nhật Nguyệt thần giáo, tương lai bị mấy thế lực khác liên thủ đối phó, sớm muộn cũng sẽ tới, chẳng qua bây giờ dẫn bạo sớm hơn thôi.
- Hơn nữa, một khi ba nhà liên thủ tấn công, nhất là Trường Sinh giáo và Thiên
La Môn, trước đây tranh đoạt ở Xích Hỏa võ thành, đều ăn nhiều thua thiệt trong tay chúng ta, một khi động thủ, tất nhiên sẽ dốc hết toàn lực liều mạng!
- Dưới tình huống bình thường, giữ vững rất khó!
Diệp Chân nói.
- Cho nên, lão phu chuẩn bị kế hoạch thứ hai!
Giản Thiên Hùng nói.
- Kế hoạch thứ hai?
Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút.
- Còn nhớ rõ ta cho ngươi xem cơ mật tối cao của thần giáo không?
Giản Thiên Hùng nhắc nhở.
- Cơ mật tối cao?
Nghe được bốn chữ này, sắc mặt Diệp Chân đột ngột trở nên vô cùng khó coi.
- Giáo chủ, ngươi không phải muốn....
- Không sai, nhìn tình hình trước mắt, đó là thủ đoạn duy nhất giải quyết khốn cảnh trước mắt! Hơn nữa, lần này cung cấp tế phẩm, một bước cần thiết đúng lúc có thể thỏa mãn!
Thần sắc Giản Thiên Hùng trở nên vô cùng ngưng trọng.
Diệp Chân lại gấp.
- Giáo chủ, ngươi không phải nói chuyện kia phong hiểm quá lớn, không phải vạn bất đắc dĩ không thể vận dụng sao? Một khi vận dụng, khả năng chính là tự nhiên mời đến một tổ tông sao?
Giản Thiên Hùng nở nụ cười khổ.
- Nhưng vấn đề là, bây giờ lão phu còn chưa lựa chọn? Trừ phi lão phu nguyện ý trơ mắt nhìn Nhật Nguyệt thần giáo bị diệt.
- Lịch đại giáo chủ cố gắng đương nhiên không cần phải nói, Nhật Nguyệt thần giáo, cũng là tâm huyết lão phu trút xuống gần tám mươi năm!
- Tình báo tuyệt mật kia, ngươi cũng xem qua, nếu một mình Diêm Vô Cực còn dễ tính, mấu chốt là Trường Sinh giáo chạy tới chen thêm một chân vô, chúng ta lấy gì đi đối phó người từ thượng giới do Trường Sinh giáo mời xuống?
Nghe vậy, thần sắc của Diệp Chân đột ngột biến đổi.
- Đã xác định xong?
- Xác định! Trong khoảng thời gian này, đến Nội Sự đường đặt toàn bộ trọng điểm trên người tên thiếu niên tóc đỏ Trường Sinh giáo, góp nhặt được đại lượng tin tức có quan hệ với hắn!
- Có thể xác định, thiếu niên tóc đỏ Bùi Vị chính là Thượng giới Đặc sứ do Trường Sinh giáo mời tới!
- Trừ cái đó ra, không có cách nào giải thích được địa vị đặc thù của thiếu niên tóc đỏ trong Trường Sinh giáo. Từ xưa đến nay trong Trường Sinh giáo, chỉ có thiếu niên tóc đỏ Bùi Vị có thể bình khởi bình tọa, hơn nữa, giáo chủ Trường Sinh giáo còn thường xuyên hạ thấp tư thế nói chuyện với hắn.
- Sáu ngày trước, trong Trường Sinh giáo xảy ra một chút xung đột nhỏ, Kỷ Diệu - tôn nữ tứ của thần tướng Kỷ Linh đi dạo bị Bùi Vị nhìn thấy, ái mộ tư sắc của nàng, sau đó cưỡng ép bắt đi.
- Chờ đám người chạy đến, Bùi Vị đã cưỡng hiếp Kỷ Diệu.
- Tứ thần tướng Kỷ Linh chính là lão nhân của Trường Sinh giáo, đến cuối cùng, không chỉ không có trừng phạt thiếu niên tóc đỏ Bùi Vị, hơn nữa, Kỷ Linh còn cực kỳ bất đắc dĩ tiếp nhận cháu rể tiện nghi Bùi Vị này.
- Bởi vậy, ngoại trừ thân phận Thượng giới Đặc sứ ra, lão phu thực sự nghĩ không ra, còn có người nào mà Âm Trường Sinh không dám động?
Giản Thiên Hùng nói.
Diệp Chân cười khổ một tiếng.
- Giáo chủ, ngươi không sợ Thượng giới Đặc sứ có phẩm hạnh như vậy xuất hiện trong Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta sao?
Giản Thiên Hùng do dự một chút nói.
- Hẳn sẽ không! Phẩm hạnh Thượng giới Đặc sứ, cũng không kém bao nhiêu, thật ra theo tình báo, tên đặc sứ Bùi Vị này của Trường Sinh giáo, ngoại trừ điểm háo sắc ra, mấy điểm khác vẫn ổn!
- Giáo chủ đang đánh cược à? Cược vận mệnh của thần giáo?
Vấn đề của Diệp Chân khiến cho Giản Thiên Hùng im lặng rất lâu, trong lúc nhất thời bầu không khí trở nên vô cùng ngưng trọng.
Đây là đặt thần giáo vào hung hiểm, Giản Thiên Hùng há có thể không biết.
Chỉ là bây giờ thế cục nguy hiểm như thế, Giản Thiên Hùng đã không có quá nhiều lựa chọn!
Nếu là Trường Sinh giáo trước đây, phải trong thời gian cực ngắn xử lý xong đại lượng sản nghiệp, mới dự trù được vô số tài nguyên hiến tế, mới có tình huống bây giờ.
Trên thực tế, lúc ấy Trường Sinh giáo cũng bị trói, Âm Trường Sinh thương tổn hại nghiêm trọng, nhiều lần sắp tử vong, tinh anh thần giáo hao tổn một nửa, lại là tử địch với Nhật Nguyệt thần giáo, mới có động tác này.
Mà bây giờ, tình hình Nhật Nguyệt thần giáo tương tự với Trường Sinh giáo.
- Diệp Chân, ngươi phải hiểu được, bây giờ lão phu cũng không có lựa chọn khác.....
Yên lặng sau một hồi lâu, Giản Thiên Hùng nói.
- Giáo chủ, nếu ta có thể giúp ngươi giải quyết Diêm Vô Cực thì sao?
Đột nhiên, lời của Diệp Chân làm cho người ta vô cùng kinh ngạc.
Sở dĩ Diệp Chân nói như vậy, vì Diệp Chân đối với người được gọi là là Thượng giới Đặc sứ, có một loại bất an mãnh liệt.
Loại bất an này không chỉ đến từ thần hồn, còn đến từ Thận Long Châu trong cơ thể.
Lần đầu tiên, thời điểm Diệp Chân bái thần đã xuất hiện dị trạng này, cho đến bây giờ, Diệp Chân còn nhớ rất rõ, Thận Long Châu trong cơ thể không ngờ lại muốn bay ra.
Loại cảm giác này đến từ đáy lòng, đến từ bất an do Thận Long Châu thúc đẩy Diệp Chân ngăn cản Giản Thiên Hùng đi bước cờ này.
Con mắt Giản Thiên Hùng đột ngột sáng lên.
- Giải quyết Diêm Vô Cực? Không thể nào? Ngươi có thể có chút thần thông bí thuật quỷ bí, nhưng muốn ám sát loại tồn tại như Diêm Vô Cực, căn bản không thể!
Diệp Chân lắc đầu.
- Đối phó với Diêm Vô Cực, không phải ta, mà là một người hoàn toàn khác, tuyệt đối có thể chọi cứng với Diêm Vô Cực, do ta mời đến!
- Có mấy thành nắm chắc có thể mời được?
- Hơn chín thành!
Diệp Chân nặng nề gật đầu.
- Như vậy, cũng sẽ giảm bớt áp lực cho chúng ta, nhưng chênh lệch giữa vương giả
Khai Phủ cảnh vẫn còn quá lớn, số lượng vương giả Khai Phủ cảnh đối phương nhiều hơn chúng ta!
Giản Thiên Hùng nói.
- Giáo chủ, ta có hai bằng hữu đều là vương giả Khai Phủ cảnh, có thể mời đến trợ giúp!
Diệp Chân nói.
Giản Thiên Hùng có chút kinh ngạc.
- Loại tình huống này, còn có người sẽ đến trợ giúp, rất không thể nào?
- Giáo chủ yên tâm, bọn hắn thiếu nợ nhân tình của ta, nhất định phải đến!
Diệp Chân nói.
- Hai vị? Thực lực như thế nào?
- Theo thứ tự là Khai Phủ cảnh ngũ trọng và lục trọng!
Diệp Chân nói.
Nghe vậy, lông mày Giản Thiên Hùng đột ngột giương lên, rất ngoài ý muốn.
- Lại có vương giả Khai Phủ cảnh ngũ lục trọng thiếu nhân tình của ngươi?
Là hai vị nào?
- Mỗi một vương giả Khai Phủ cảnh ngũ lục trọng đều là hạng người đại danh đỉnh đỉnh. - Ngươi nói xem, là hai vị nào, có lẽ lão phu nhận biết.
- Băng Sát Vương La Thù và Huyễn Trận Vương Trần Sí.....
- Cái gì, ngươi lại có thể mời đến Băng Sát Vương La Thù và Huyễn Trận Vương Trần Sí? Bọn hắn có thể thiếu nhân tình của ngươi?
Diệp Chân còn chưa nói hết lời, Giản Thiên Hùng đã bị tên hai người kia làm cho cả kinh.
Không cân nhắc hắn đang nắm giữ Hồn khí Nhật Nguyệt thần đàn, Băng Sát Vương La Thù và Huyễn Trận Vương Trần Sí, đó là tồn tại nổi danh ngang với hắn, chiến lực cực kỳ kinh người.
Đối với vấn đề của Giản Thiên Hùng, Diệp Chân chỉ cười cười, cũng không trả lời.
- Nếu có thể mời đến hai vị này, dựa vào chiến lực kinh người của hai vị này. Có thể giúp cho phần thắng Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta tăng lên rất nhiều. Nhưng trong tam đại thế lực, cũng có thể có người có thể địch nổi hai người này.....
Giản Thiên Hùng vẫn rất lo lắng.
- Giáo chủ, thuộc hạ còn có một diệu kế, nhất định có thể làm suy yếu trình độ thực lực của tam đại thế lực, nhất là số lượng vương giả Khai Phủ cảnh.
Diệp Chân nói.
- Úc, diệu kế gì?
Giản Thiên Hùng truy vấn.
- Giáo chủ nghe cho kỹ!
Sau đó, Diệp Chân bắt đầu dùng thần hồn giao lưu với Giản Thiên Hùng, sau mấy hơi, trong mắt Giản Thiên Hùng tràn đầy chấn kinh, thần sắc càng ngày càng ngưng trọng.
- Diệp Chân, ngươi thật sự.... nắm chắc?
Giản Thiên Hùng nghi ngờ.
- Giáo chủ, đã lâu như vậy, ngươi còn không có lòng tin với ta sao?
Diệp Chân cười nói.
- Sao lại như vậy?
Giản Thiên Hùng cười khẽ một tiếng.
- Nếu như vậy, như vậy cục diện rối rắm ứng phó với Diêm Vô Cực còn có đang tam đại thế lực lần này, cũng không cần đến bước vận dụng cơ mật tối cao của thần giáo.
- Ai, thật ra một bước kia, ai cũng rõ ràng, nhưng không cần thì không cần!
- Chúng ta hiểu rõ một bước kia, vẫn quá ít! Tùy tiện vận dụng, có thể sẽ dẫn tới hậu quả không tưởng tượng được!
Diệp Chân nói.
- Đúng vậy, lần này, may mà có ngươi, bằng không, thời điểm này, lão phu chỉ có thể đi một bước kia. Sau trận chiến này, có một số việc ngươi hẳn nên giải thích rõ ràng cho lão phu?
Giản Thiên Hùng cười tủm tỉm nhìn Diệp Chân nói.
- Đương nhiên.
- Tốt!
Giản Thiên Hùng vỗ vai Diệp Chân.
- Đi thôi, chuẩn bị thần tế! Sau khi thần tế bắt đầu, cũng đừng quên tiểu khiếu môn lão phu giao phó cho ngươi!
Giản Thiên Hùng không nhắc nhở thì thôi, một khi nhắc nhở, để Diệp Chân nhớ tới thần bí lão giả đến vô tung đi vô ảnh kia!