← Quay lại trang sách

Chương 902 Ân Trạch Bắt Đầu

Trước nửa khắc giờ Tý, Giản Thiên Hùng mang theo hơn năm mươi cao tầng đi từ tầng một Nhật Nguyệt thần đàn, bước lên tầng thứ chín tế đàn Nhật Nguyệt thần đàn.

Không thể không nói, gừng càng già càng cay.

Giản Thiên Hùng đã sớm nói tầm quan trọng lần thần tế này, sau khi nói xong, đã trực tiếp dẫn các cao tầng thần giáo đến Nhật Nguyệt thần đàn.

Dù sao trong hơn năm mươi cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo, không ai cũng không đảm bảo không có nội gian, làm như vậy, ngăn cản sạch bất kỳ một khả năng tiết lộ tin tức nào.

Tầng thứ chín tế đàn cực kỳ rộng rãi, sau khi đi vào hơn năm mươi người, vẫn như cũ trống rỗng.

Nhưng, nhìn tượng thần to lớn kia, tất cả mọi người đều có chút chờ mong, bao gồm hai vị Thái Thượng trưởng lão.

- Thời điểm thần tế, không được đi lại, phải im lặng, không được ngạc nhiên, càng không được ồn ào!

- Thời điểm thần tế, cần thành kính tĩnh tư, mới có thể thu hoạch được thiên hàng ân trạch, ân trạch nhập thể, yên lặng dụng công luyện hóa là được!

- Thu hoạch nhiều ít ân trạch, đều là duyên phận cá nhân, có quan hệ với việc các ngươi xưa nay có dụng tâm với thần giáo hay không, nếu đoạt được nhiều, không thể mừng thầm, phải kiên trì bền bỉ, đón thêm nhiều nữa! Nếu đoạt được ít, sau khi kết thúc, dụng tâm thay đổi, đối đãi cho lần sau!

Giản Thiên Hùng tuyên bố từng lời, Diệp Chân nghe lại có chút đau khổ.

Giáo chủ này quả nhiên không phải để trưng cho đẹp, một lần thần tế như thế đều muốn cường hóa một chút ý nghĩ của giáo chúng, gia tăng độ trung thành của bọn hắn với thần giáo.

Nếu những người này biết trước đây Giản Thiên Hùng dạy qua tiểu khiếu môn cho Diệp Chân, không biết sẽ có suy nghĩ gì?

- Thời cơ sắp đến, Nguyệt sứ giả đến đúng chỗ, trên tế phẩm!

Theo một tiếng hô to của Giản Thiên Hùng, Diệp Chân sớm đã được giao phó, bái nâng lên cái khay ngọc trước mặt, trong khay có đặt ba trữ vật giới chỉ. Trong đó có một trữ vật giới chỉ làm người khác hết sức chú ý.

Chính là thượng phẩm linh giới chứa Địa Tâm Xích Hỏa Toản!

Cũng là một kiện thượng phẩm linh giới duy nhất trong Nhật Nguyệt thần giáo.

Nâng khay ngọc, Diệp Chân chậm rãi bước lên Nguyệt Bàn màu xanh nhạt. Khoảnh khắc hai chân đạp vào, một đạo liên hệ khó hiểu bất ngờ xuất hiện với Nhật Nguyệt thần đàn.

Vèo một tiếng vang nhỏ, một đạo lưu quang từ sau đầu Giản Thiên Hùng thoát ra, chính là Nhật Nguyệt Thần Quang Châu hai màu âm dương.

Trong đôi mắt Giản Thiên Hùng, thần quang đại thịnh, tam sắc tiên thiên hồn quang như thực chất thẳng tắp chăm chú tiến vào trong Nhật Nguyệt Thần Quang Châu.

Nhìn chăm chú tiên thiên hồn quang, kéo dài đến gần mấy trăm hơi thở, khi Diệp Chân cảm giác lực lượng Thần Hồn của Giản Thiên Hùng đều tiêu hao đến sắp không còn, hai đạo quang hoa một vàng một trắng đột ngột bắn ra trên Nhật Nguyệt Thần Quang Châu, bay thẳng đến đàn đỉnh Nhật Nguyệt thần đàn!

Ánh mắt mọi người, đều vọt tới phương hướng kim bạch nhị sắc quang hoa bay qua.

Vô thanh vô tức, đàn đỉnh Nhật Nguyệt thần đàn mở rộng, Nhật Nguyệt Thần Quang Châu bồng bềnh trên đỉnh đầu tượng thần, kim bạch quang hoa xông thẳng tới chân trời, như hai đỉnh Thiên Trụ không nhìn thấy đỉnh, xuyên thẳng chân trời hư không.

Tình huống này, để Diệp Chân nghĩ đến một vấn đề, dị triệu rõ ràng như thế xuất hiện trong Thanh Lam võ đô, có thể dẫn tới động tĩnh của tam đại thế lực khác thì sao hay không?

- Yên tâm, Nhật Nguyệt thần đàn thần diệu vô biên. Chỉ có trong Nhật Nguyệt thần đàn, mới có thể thấy kỳ cảnh này, bên ngoài Nhật Nguyệt thần đàn sẽ không thấy được!

Giản Thiên Hùng như thấy rõ tâm tư của Diệp Chân, truyền một đạo Thần Hồn cho hắn.

- Tiếp theo thì sao?

Diệp Chân hỏi.

- Chờ đã, giờ Tý sắp đến!

Tất cả mọi người đang lẳng lặng chờ đợi, sau hơn trăm hơi thở, khi đồng hồ cát bên cạnh bắt đầu chảy đến hạt cát cuối cùng.

Quang hoa màu xanh nhạt như Thiên Hà, đột ngột từ trên bầu trời chảy ngược rơi xuống, uy áp vô cùng ngưng trọng lập tức như thiết chùy đánh vào đầu tất cả mọi người ở đây!

Hơn năm mươi cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo lập tức không tự chủ được hai đầu gối chạm đất, quỳ xuống tại chỗ, bao gồm hai vị Thái Thượng trưởng lão Niên Ti Cảnh và Thái Hành Xương. Dưới cỗ uy áp này, chỉ có thể quỳ xuống, ngoại trừ Diệp Chân và giáo chủ Giản Thiên Hùng!

Thật ra khi cỗ uy áp kia tiến đến, cũng mang đến áp lực cực lớn cho Diệp Chân, nhưng Nguyệt Bàn dưới lòng bàn chân lại truyền đến một đạo khí tức khó hiểu, để

Diệp Chân vô cùng an tâm, gần như không nhận bất kỳ ảnh hưởng nào của uy áp!

Theo quang hoa màu xanh nhạt rót vào, tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân này cao tới hơn mười mét đột ngột sáng lên từ trong đến ngoài, như người sống, tản mát ra vô tận uy nghiêm!

Hưu!

Một đạo khí tức kim sắc cột sáng ấm áp tản ra khác, theo sát phía sau từ trên trời giáng xuống, lần nữa rót vào trong tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân, khiến cho tượng thần tự nhiên nhiều thêm một tia cảm giác đại khí, cảm giác mang đến cho người khác, cũng không âm lãnh như trước.

Quang hoa tượng thần cũng thay đổi thành một loại kim nhạt phi thường khó hình dung.

- Giản Thiên Hùng Nhật Nguyệt thần giáo dòng dõi Thần Quân của Chân Huyền đại lục cẩn suất môn nhân xa bái quân thượng, cung chúc Thần Quân vạn thọ vô cương, uy nghi vĩnh tồn.

Giản Thiên Hùng đứng trên Nhật Bàn, vô cùng cung kính niệm lên tế từ, đồng thời rót vào lực lượng Thần Hồn.

Diệp Chân kinh ngạc phát hiện, từng chữ tế từ từ xuất ra từ miệng Giản Thiên Hùng lại như thực chất, bay đến trước tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân đã biến thành kim nhạt sau đó tiến vào trong cơ thể nó!

- Vì cung chúc cho quân thượng, chúng ta dụng tâm chuẩn bị một nhóm lễ vật, kính quân thượng, mời quân thượng hưởng dụng!

Sau một chữ cuối cùng Giản Thiên Hùng nói xong, hai mắt kim nhạt của tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân đột ngột mở ra, trên mặt đất bắn ra một mảnh kim quang, mảnh kim quang này, không ngờ lại ngưng tụ thành hình dạng tế đàn.

Khoảnh khắc mảnh kim quang tế đàn này phóng xuống tới, thần sắc của Diệp Chân lần nữa khẽ bến, không phải kinh ngạc, mà Thận Long Châu trong cơ thể Diệp Chân, trong nháy mắt này có một chút dị động.

- Diệp phụ tế, tế đàn đã mở, hiến tế phẩm!

Thanh âm Giản Thiên Hùng vang lên.

Thần sắc nghiêm một chút, Diệp Chân dựa theo giao phó của Giản Thiên Hùng, cũng không hề rời khỏi Nguyệt Bàn, mà thần niệm khống chế ở giữa nhất chiếc nhẫn trữ vật kia, chậm rãi bay đến trong kim quang tế đàn, thần niệm khẽ động, đã mở ra thượng phẩm linh giới kia, Địa Tâm Xích Hỏa Toản trong đó xuất hiện, rơi vào kim sắc tế đàn.

Một màn xảy ra làm cho tất cả mọi người vô cùng giật mình.

Khoảnh khắc bốn Địa Tâm Xích Hỏa Toản rơi vào kim sắc tế đàn do hai mắt tượng thần bắn ra, kim sắc tế đàn ba động một chút, không ngờ lại hư không tiêu thất.

Hư không tiêu thất!

Mặc dù trước đây Giản Thiên Hùng đã từng nhắc nhở qua điểm này, nhưng tận mắt nhìn đến một màn này, Diệp Chân vẫn cực kỳ rung động!

Nhưng đây cũng không ảnh hưởng Diệp Chân tiếp tục thực hiện chức trách của hắn.

Thần niệm khẽ động, trong hai trữ vật giới chỉ khác chứa đựng tế phẩm, theo thứ tự đổ ra.

Không thể không nói, lần này Giản Thiên Hùng chuẩn bị tế phẩm vô cùng phong phú.

Các loại thiên tài địa bảo vô cùng trân quý, thành đống khuynh tiết rơi xuống, linh dược trên thị trường khó gặp nhiều đến trên trăm loại, mỗi một loại linh dược đều có tuổi trên ngàn năm.

Trừ cái đó ra, còn có các loại đại lượng thượng phẩm Linh Tinh, thuộc tính Linh Tinh thượng phẩm, theo lời Giản Thiên Hùng, năm nay vì Diệp Chân dâng lên bốn Địa Tâm Xích Hỏa Toản, bằng không, số lượng thượng phẩm Linh Tinh dâng lên, ít nhất còn muốn hơn gấp đôi!

Thần kỳ là, theo Diệp Chân khuynh đảo, vô luận tốc độ Diệp Chân khuynh đảo nhanh chậm, chỉ cần kim sắc tế đàn thoáng ba động một chút, sẽ toàn bộ biến mất.

Loại tình huống này kéo dài nửa khắc đồng hồ, sau đó lẳng lặng chờ, an tĩnh chờ!

Ước chừng qua một khắc đồng hồ, tượng thần và kim sắc tế đàn đồng thời ba động một chút.

Trong nháy mắt tiếp theo, số lượng lớn sương mù mờ mịt từ kim sắc tế đàn rơi ra, trong chớp mắt đã tràn ngập toàn bộ tầng thứ chín Nhật Nguyệt thần đàn.

- Ân trạch Thần Quân đã tới, chư vị tận hưởng Thần Quân ban ân đi!

Khi Giản Thiên Hùng lên tiếng, kim sắc Nhật Bàn và màu xanh nhạt Nguyệt Bàn đồng thời tản mát ra một vòng ánh sáng mông lung. Trong chốc lát, nhân uân chi khí kim sắc rơi ra từ trong tế đàn, có hơn năm thành chảy về vị trí Nhật Bàn và Nguyệt Bàn.

Khi tới gần, năm thành nhân uân chi khí một phân thành hai, bốn thành hướng về

Nhật Bàn, sau đó tiến vào thân thể Giản Thiên Hùng, mặt khác một thành tiến nhập Nguyệt Bàn, trực tiếp tiến nhập từ lòng bàn chân vào trong cơ thể Diệp Chân.

Khoảnh khắc nhân uân chi khí này tiến vào trong cơ thể Diệp Chân, lập tức làm cho mỗi một tế bào toàn thân, mỗi một đạo huyết mạch, mỗi một cọng xương cốt của hắn đều hoan hô lên theo bản năng.

Trong ngoài toàn thân, cực kỳ hoan nghênh đối với cỗ lực lượng này!

Chuyện này khiến cho Diệp Chân cực kỳ kinh ngạc. Không đợi Diệp Chân có hành động, thân thể hắn đã tự chủ hấp thu sương mù mờ mịt này!

Trong nháy mắt tiếp theo, thần niệm của Diệp Chân khẽ động, cỗ sương mù mờ mịt này đã bị dẫn tới đan điền.

Khi vận chuyển công pháp, tốc độ sương mù mờ mịt đã đổi thành Huyền Hỏa Linh Lực cực kỳ tinh thuần, so với tốc độ luyện hóa năng lượng trong Linh Tinh còn nhanh hơn.

Quan trọng nhất chính là, xác suất chuyển hóa trăm phần trăm!

Nhất thời, Diệp Chân phân ra một tia thần niệm, dẫn hướng một sợi sương mù mờ mịt vào lục phủ ngũ tạng.

Đây là Diệp Chân đang chuẩn bị cho lúc tu luyện Tiên Thiên Hỏa Linh Chiến Thể.

Tu luyện Tiên Thiên Hỏa Linh Chiến Thể là tu luyện từ trong đến ngoài, một điểm quan trọng nhất cũng khó khăn nhất, chính là cường độ lục phủ ngũ tạng.

Lục phủ ngũ tạng trước tiên phải được hỏa diễm rửa sạch, rèn luyện tạp chất trong đó.

Nhưng Vô Thường Huyền Hỏa Kinh tu luyện ra hỏa diễm, cho dù hiện tại Diệp Chân tu luyện Địa Mạch Thiên Hỏa, đều là hỏa diễm phi thường bá đạo, mà lục phủ ngũ tạng lại là khí quan yếu ớt nhất của nhân thể.

Không cẩn thận, lục phủ ngũ tạng rèn luyện chưa thành, trước hết đã bị ngọn lửa cho đốt cháy thành tro.

Loại tình huống đó không khác gì so với tự sát.

Cho nên, bước đầu tiên tu luyện Tiên Thiên Hỏa Linh Chiến Thể, chính là phải tăng lên cường độ lục phủ ngũ tạng của mình, để cho lục phủ ngũ tạng có thể chịu đựng tu luyện hỏa diễm nung khô của bản thân.

Vốn dĩ Địa Tâm Hỏa Soái lưu lại mấy loại bí pháp để tăng trưởng lục phủ ngũ tạng, nhưng mỗi một loại đều cần thiên tài địa bảo trân quý đến phối hợp sử dụng, nhưng dựa theo kiến thức của Diệp Chân, thiên tài địa bảo trên danh sách Địa Tâm Hỏa Soái liệt kê kia, đừng nói Diệp Chân gặp qua, đều chưa từng nghe qua.

Hôm nay, sương mù mờ mịt Nhật Nguyệt Thần Quân vừa tiến vào cơ thể, lục phủ ngũ tạng đã chủ động hút nhiếp, đây khiến Diệp Chân cảm thấy, sương mù mờ mịt này hẳn có thể tăng trưởng lục phủ ngũ tạng, nên mới có hành động như bây giờ!

Sương mù mờ mịt vừa tiến vào lục phủ ngũ tạng, lục phủ ngũ tạng của Diệp Chân tăng trưởng bằng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy.

Khi sương mù mờ mịt dịu lại, mạch máu trong lục phủ ngũ tạng bắt đầu trở nên tráng kiện cứng cỏi, các loại cơ bắp thật nhỏ bắt đầu tăng trưởng.

Chỉ tưới nhuần một sợi mờ mịt sương mù, Diệp Chân đã cảm giác được cơ năng trái tim của mình ít nhất tăng lên nửa thành.

So với trước đây hiệu quả Diệp Chân dùng Linh Lực tưới nhuần một năm còn cường đại hơn!

Trong lúc kinh hỉ, Diệp Chân rút ra sương mù mờ mịt gia tăng lục phủ ngũ tạng.

Thứ này co lại, vốn dĩ chỉ có một thành sương mù mờ mịt không đủ, thì càng phải giật gấu vá vai.

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân chuẩn bị tăng tốc độ hút nhiếp sương mù mờ mịt này.

Nhưng vấn đề là, dùng khiếu môn Giản Thiên Hùng truyền cho Diệp Chân?

Hay dùng bí pháp ghi lại trong ngọc giản của thần bí lão giả kia cho?