← Quay lại trang sách

Chương 903 Tạng Phủ Lôi Âm

Ý thức được giá trị to lớn của sương mù mờ mịt, Diệp Chân muốn tận khả năng thu thập nhiều ánh vàng rơi ra từ trong đó.

Ngoại trừ chức vị phụ tế của Diệp Chân lấy được một thành cố định, Diệp Chân phát hiện, dưới tình huống bình thường, hắn thu được sương mù mờ mịt ngoài định mức ít đến thương cảm.

Đương nhiên, ít đến thương cảm này là so sánh với một thành sương mù mờ mịt Diệp Chân lấy được cố định.

Đầu tiên, Diệp Chân nhất định phải thử một chút cuồng niệm khiếu môn mà giáo chủ

Giản Thiên Hùng nói tới gọi là Nhật Nguyệt Thần Quân, dùng thần niệm quan tưởng Nhật Nguyệt Thần Quân trong hồn hải.

Làm được điểm này, vô cùng dễ dàng, nhưng khi quan tưởng tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân, xuất hiện một điểm nhỏ ngoài ý muốn.

Khi trong hồn hải Diệp Chân quan tưởng ra tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân, Thận Long Châu trong cơ thể lần nữa chấn động kỳ lạ, nhưng Diệp Chân dùng thần niệm trấn an cũng đã yên tĩnh lại.

Hiệu quả là lập can gặp ảnh!

Sương mù mờ mịt ngoài định mức từ bốn phương tám hướng bị thu về trong cơ thể

Diệp Chân, lập tức tăng lên gấp mười lần, biên độ tăng lên lớn vô cùng.

Nhưng ngay cả một nửa sương mù mờ mịt chuyển vận tới Nguyệt Bàn cũng không có.

Hay nói cách khác, hiệu quả tăng lên cũng chưa tới nửa thành.

Đương nhiên, cũng không phải Giản Thiên Hùng phóng đại tác dụng tiểu khiếu môn, mà vì Thận Long Châu ảnh hưởng đến Diệp Chân nên hắn không dám toàn lực quan tưởng.

Nhân uân chi khí trong kim sắc tế đàn dâng trào ra, trong đó năm thành bị Diệp Chân và Giản Thiên Hùng trực tiếp chiếm đi, còn lại năm thành, chia sẻ cho năm mươi ba cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo khác.

Dưới tình huống bình thường, mỗi cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo có thể thu hoạch được một phần trăm sương mù mờ mịt này.

Ngoại trừ Nguyệt Bàn chuyển vận trăm phần trăm ra, sau khi Diệp Chân quan tưởng Nhật Nguyệt Thần Quân, lại có thể thu hoạch được bốn phần trăm sương mù mờ mịt ngoài định mức.

Còn mười bốn phần trăm, đối với những người khác, đủ cao, lượng đủ lớn.

Nhưng đối với Diệp Chân mà nói, vẫn chưa đủ dùng!

Tăng cao tu vi phải dùng, rèn luyện lục phủ ngũ tạng cũng phải dùng, Diệp Chân đoán, nếu hắn hội tụ đến sương mù mờ mịt có thể đạt tới hai mươi phần trăm, thì kém không nhiều lắm.

Nhưng nếu nhờ vào tiểu khiếu môn Giản Thiên Hùng trao tặng không cách nào đạt tới mục tiêu này, Diệp Chân chỉ có thể đưa mắt nhìn sang phương pháp ghi lại trong ngọc giản của thần bí lão giả.

Chủ yếu là phương pháp ghi lại trong ngọc giản quá mức không thể tưởng tượng, bằng không, Diệp Chân đã sớm thử.

Thần niệm của Diệp Chân khẽ động, bắt đầu tập trung lại.

Một khoảnh khắc này, trong lòng bàn tay Diệp Chân có hơi đổ mồ hôi, có chút khẩn trương.

Nhưng, Diệp Chân cũng không phải loại người bỏ dở nửa chừng.

Cắn răng một cái, dùng một sợi lực lượng Thần Hồn ngưng tụ thành một hồn châm, thần niệm thúc giục, lập tức đâm hướng về phía tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân!

Công kích!

Diệp Chân đang dùng thần niệm công kích tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân!

Như trong ngọc giản ghi lại, uy lực hồn kim châm kích của Diệp Chân đối với Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân cũng không tính là công kích, thậm chí ngay cả gãi ngứa cũng không bằng.

Nhưng loại cử động công kích này rất rõ ràng, nếu chọc giận đến Nhật Nguyệt Thần Quân, như chạm đến uy nghiêm của hắn.

Lúc Diệp Chân sử dụng công kích hồn châm, quy mô kim sắc lưu quang không sai biệt lắm, đột ngột từ trên Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân bay ra, oanh kích hướng về Diệp Chân!

Kim sắc lưu quang bay ra từ Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân, khoảnh khắc phản kích bay vụt hướng Diệp Chân, như thống soái tam quân, những nơi sương mù mờ mịt đi qua trong phạm vi một mét, không ngờ lại giống như lấy nó làm thống lĩnh hiệu triệu, điên cuồng phóng tới Diệp Chân.

Kế tiếp, chính là điểm mấu chốt nhất!

Kim sắc lưu quang từ trên Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân bay vụt tới, khoảnh khắc oanh trúng Diệp Chân, Nguyệt Bàn dưới lòng bàn chân Diệp Chân khẽ run lên, Nguyệt Bàn loáng thoáng tản ra một vòng quang hoa mông lung che Diệp Chân lại, khi kim sắc lưu quang chạm vào vòng mông lung quang hoa này, trực tiếp biến mất.

Kim sắc lưu quang như thống soái biến mất, nhưng sương mù mờ mịt bị hiệu triệu tới, tất cả đều tràn vào trong cơ thể Diệp Chân.

Trong một khoảnh khắc, sương mù mờ mịt tiến vào trong cơ thể Diệp Chân đã hơn hai thành!

Trong cơ thể Diệp Chân, tốc độ tăng lên tu vi và tốc độ tăng trưởng lục phủ ngũ tạng đồng thời tăng lên.

Nếu có người lúc này quan sát Diệp Chân sẽ phát hiện thần sắc của hắn đang khiếp sợ không gì sánh nổi.

Vì Diệp Chân cũng không ngờ, phương pháp quỷ dị trong ngọc giản này, lại là thật!

Nếu phương pháp đó là thật, vậy kế tiếp làm thế nào, sẽ không cần nhiều lời!

Diệp Chân trực tiếp gia tăng cường độ hồn châm đâm tới Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân, lực độ Diệp Chân công kích càng lớn, Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân phản kích càng mạnh.

Mà phản kích càng mạnh, sương mù mờ mịt thuận đường mang vào trong cơ thể Diệp Chân cũng càng ngày càng nhiều!

Thời gian dần trôi qua, sương mù mờ mịt hội tụ đến trong cơ thể Diệp Chân càng ngày càng nhiều, từ hai thành đạt đến hai thành một, hai thành hai, cuối cùng không ngờ lại đạt đến hai thành năm.

Hai mươi lăm phần trăm, vượt qua một phần tư sương mù mờ mịt đồng thời hội tụ vào trong cơ thể Diệp Chân.

Loại sương mù mờ mịt này là một loại tinh khiết lực lượng phẩm chất phi thường cao, trước đây đan điền Diệp Chân trống rỗng, lúc này đã nhanh chóng được lấp đầy.

Chỉ trải qua trăm hơi thở, đan điền Diệp Chân đã bị lấp kín lại gần một phần ba.

Lục phủ ngũ tạng cũng được sương mù mờ mịt tưới nhuần nên tăng trưởng nhanh chóng.

Nhất là trái tim của Diệp Chân, theo thời gian trải qua, đã có thể nghe được âm thanh phát ra soạt soạt của huyết dịch lưu động trong trái tim!

Đây khiến Diệp Chân vô cùng kinh hỉ, loại thanh âm này là điềm báo tạng phủ lôi âm.

Mà tạng phủ lôi âm là tiêu chí quan trọng có thể bắt đầu rèn luyện Tiên Thiên Hỏa Linh Chiến Thể!

Loại thu hoạch này, Diệp Chân phi thường hài lòng, nhưng vấn đề là, Diệp Chân không biết Nhật Nguyệt Thần Quân này ban thưởng ân trạch có thể tiếp tục bao lâu, khi nào đình chỉ?

Nếu dừng lại quá sớm, sẽ muốn bị thiệt thòi.

Có ý nghĩ này, Diệp Chân muốn lấy càng nhiều sương mù mờ mịt vào trong cơ thể mình.

Nếu người khác phát hiện, Diệp Chân tuyệt không sợ.

Diệp Chân đã độc chiếm hai mươi lăm phần trăm sương mù mờ mịt, sẽ khiến biên độ năm mươi tên các cao tầng khác có thể hấp thu giảm bớt số lượng, nhưng không có bất kỳ một người nào hoài nghi, quan sát.

Có thể giảm bớt lượng hấp thu đến sương mù mờ mịt, bọn hắn đều không hẹn cho rằng là thành kính của mình không đủ so với những người khác.

Còn có nghiêm lệnh của Giản Thiên Hùng trước đó, tất cả mọi người toàn tâm toàn ý cho rằng mình càng phải thành kính, mà không có hoài nghi.

Hơn nữa, nơi này tràn đầy phức tạp lực lượng ba động, cho dù có người tận lực nhìn chằm chằm Diệp Chân, cũng rất khó phát hiện động tác nhỏ của hắn.

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân lần nữa gia tăng cường độ hồn châm của mình đâm tới Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân, sau đó mang đến sương mù mờ mịt cho Diệp Chân càng ngày càng nhiều, hồn châm Diệp Chân đâm tới Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân càng ngày càng mạnh.

Đến cuối cùng, một lần không ngờ lại vận dụng gần nửa thành tiên thiên hồn quang của Diệp Chân!

Nửa thành tứ sắc tiên thiên hồn quang của Diệp Chân, uy lực kinh người bậc nào, nhưng khi ngưng tụ thành hồn kim châm đánh vào phía trên Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân chỉ để Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân nổi lên một vòng kim sắc gợn sóng, đã tan biến vô tung.

Dưới tình huống bình thường, một hồn châm này, có thể dễ dàng xử lý một vương giả Khai Phủ cảnh lục thất trọng.

Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân phản kích cũng trở nên phi thường khủng bố.

Kim quang kim sắc bằng ngón cái như thiểm điện, vừa rồi xuất hiện, đã mang theo vô số sương mù mờ mịt đánh tới trước người Diệp Chân.

Diệp Chân cũng không hề để ý, Nguyệt Bàn dưới lòng bàn chân như thường ngày dâng lên quang hoa loáng thoáng mông lung, ngăn kim sắc như thiểm điện trước mặt.

Bang!

Một thanh âm bình thường nhân mà phát hiện, đột ngột xuất hiện trong cảm giác Diệp Chân.

Con ngươi Diệp Chân bỗng nhiên co rụt lại!

Nát!

Không ngờ Nguyệt Bàn bảo vệ quang hoa mông lung quanh người hắn ngăn lại oanh kích kim sắc như thiểm điện lại bị nát.

Ngay khi Diệp Chân khiếp sợ, kim sắc thiểm điện mang theo một biển sương mù mờ mịt đánh tung tiến vào trong cơ thể hắn, Nguyệt Bàn dưới chân Diệp Chân lại lần nữa phát ra một đạo khí tức, kim sắc như thiểm điện đánh vào trong cơ thể Diệp Chân trực tiếp hút lại, lưu lại lượng lớn sương mù mờ mịt, không có tạo thành ảnh hưởng gì đối với Diệp Chân, ngoại trừ hơi kinh hãi ra.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân lập tức đã không bình tĩnh.

Khi đạo kim sắc như thiểm điện đến từ Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân xuyên qua thân thể hắn bị Nguyệt Bàn hút đi, Thận Long Châu trong cơ thể Diệp Chân thận đang nằm yên lại kịch liệt chấn động một cái.

Khi Thận Long Châu run lên, Diệp Chân lập tức có cảm giác không ổn, trong lúc mơ hồ không ngờ lại cảm giác được có một đạo chú ý lại rơi xuống trên người hắn.

Trong nháy mắt tiếp theo, con mắt Diệp Chân đột ngột trừng mắt tròn vo nhìn.

Thấy kim sắc như thiểm điện trên tay Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân trên đột ngột bay ra phẩm chất to gấp mấy lần so với đạo kim sắc như thiểm điện lúc trước chỉ bằng ngón.

Mà mục tiêu, rõ ràng là Diệp Chân!

Diệp Chân có một loại cảm giác, kim sắc thiểm điện này, hình như muốn tiêu diệt hắn!

Nhưng quỷ dị chính là, Nguyệt Bàn đang bảo hộ cho Diệp Chân Cho nên, kim sắc thiểm điện trên tay oanh đến trong cơ thể Diệp Chân, trong chớp mắt bị Nguyệt Bàn hút đi, Diệp Chân không bị gì, nhưng lại lưu lại một biển rộng sương mù mờ mịt.

Đây chính là thiên đại hảo sự.

Không cần Diệp Chân tiêu hao lực lượng Thần Hồn lại có được nhiều chỗ tốt, Diệp Chân làm sao không cao hứng cho được?

Nhưng rất nhanh, Diệp Chân đã không cười được.

Vì mỗi một đạo thiểm điện đánh vào trong cơ thể Diệp Chân, biên độ Thận Long Châu run rẩy sẽ tăng lớn một chút, cứ một lần kim sắc thiểm điện đánh vào trong cơ thể Diệp Chân sẽ càng cường đại, tốc độ càng nhanh, đồng thời, lượng sương mù mờ mịt thu vào trong cơ thể Diệp Chân sẽ càng nhiều.

Sau vài chục lần, sương mù mờ mịt tràn vào trong cơ thể Diệp Chân, đã từ lúc đầu là hai thành, mười lăm phần trăm biến thành bốn mươi phần trăm, thậm chí đang có hướng tăng lên năm mươi phần trăm!

Gần năm thành sương mù mờ mịt, đây tạo thành phức tạp vô cùng lớn cho Diệp Chân, Giản Thiên Hùng phân đi sương mù mờ mịt cũng chỉ mới bốn thành mà thôi.

Nhưng vấn đề là, tu vi Giản Thiên Hùng cao tới Khai Phủ cảnh ngũ trọng đỉnh phong, không, nếu lại tăng lên tới Khai Phủ cảnh lục trọng, dựa vào tu vi cường đại của hắn, hoàn toàn có thể tiêu hóa những sương mù mờ mịt này.

Nhưng dựa vào tu vi của Diệp Chân, sau khi hấp thu được sương mù mờ mịt hơn hai thành, đã không cách nào nhanh chóng hấp thu chuyển hóa.

Sương mù mờ mịt dư thừa không kịp hấp thu chuyển hóa tồn trữ trong đan điền Diệp Chân, rất nhanh đã lấp kín đan điền hắn.

Nếu hành vi này có thể đình chỉ thì tốt.

Nhưng lúc này vô luận Diệp Chân cố gắng như thế nào, vì Thận Long Châu rung động, kim sắc thiểm điện từ Tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân càng ngày càng mạnh càng ngày càng lăng lệ, căn bản không cách nào đình chỉ!

Kim sắc thiểm điện không tổn thương được Diệp Chân, nhưng mỗi một lần lại có một biển sương mù mờ mịt tràn vào trong cơ thể hắn, lại là càng để lâu càng nhiều, làm cho Diệp Chân sắp no bạo!

Mồ hôi lạnh trên trán Diệp Chân lập tức lăn ra.

Bởi vì chỉ thời gian mấy hơi, bụng dưới của Diệp Chân đã nhô cao lên, phồng lên như muốn bạo!