Chương 909 Tổn Thất Nặng Nề
Lại có ngoại địch xâm lấn!
Ngay khi nhìn thấy huyết sắc phù quang, sắc mặt Âm Trường Sinh cứng lại, lập tức phóng lên tận trời, hóa thành một đạo lưu quang bay về phía huyết sắc phù quang dâng lên.
Vừa rồi thanh niên tóc đỏ Bùi Vị cực kỳ bá đạo mở ra điều kiện đó cơ hồ cùng Âm Trường Sinh cùng nhau phóng lên tận trời phóng tới phương hướng huyết sắc phù quang dâng lên.
Nhưng chỉ trong tích tắc, thanh niên tóc đỏ đã biến thành lưu quang màu đỏ nhanh hơn Âm Trường Sinh biến thành lưu quang bay về phía huyết sắc phù quang dâng lên.
Một màn này làm cho ba người Diêm Vô Cực, Vu Mộng Sơn, Vân Xung Tiêu đồng thời lộ ra vẻ giật mình, nhất là Diêm Vô Cực càng giật mình.
Tu vi bản thân Âm Trường Sinh đã cao tới Khai Phủ cảnh thất trọng, nhưng thanh niên tóc đỏ chỉ riêng tốc độ thôi đã mạnh hơn Âm Trường Sinh.
Diêm Vô Cực lấy mình làm điểm mốc, tu vi của hắn cao tới Khai Phủ cảnh cửu trọng, tự nghĩ cũng làm không được trình độ như vậy.
Đây mới là nguyên nhân Diêm Vô Cực giật mình.
Đồng thời, hình như Diêm Vô Cực có chút hiểu rõ, vì sao vừa rồi khi thanh niên tóc đỏ họ Bùi này đưa ra điều kiện vô lý nhưng Âm Trường Sinh cũng chỉ cười khổ chấp nhận.
Sau khi giật mình, Âm Trường Sinh lại rất hài lòng cười.
Bởi vì biểu hiện lúc này, thực lực thanh niên tóc đỏ rất có thể tương đương hắn thậm chí vượt qua hắn, có một người mạnh như vậy gia nhập trong đại quân vây quét Nhật Nguyệt thần giáo, vậy tiêu diệt Nhật Nguyệt thần giáo nắm chắc càng lớn hơn.
- Hai vị, chúng ta cũng đi xem một chút đi!
Thân hình chớp động, ba người Diêm Vô Cực, Vu Mộng Sơn, Vân Xung Tiêu đồng thời bay về phía huyết sắc phù quang dâng lên nơi.
Chờ sau khi ba người bọn họ rời đi mấy hơi. Nơi xảy ra chuyện đã bị cao thủ và hộ vệ Trường Sinh giáo bao bọc vây quanh, có Âm Trường Sinh ra hiệu, ba người mới đi vào.
Trung tâm nhất, thanh niên tóc đỏ Bùi Vị đang kiểm tra một bộ thi thể chưa hoàn toàn lạnh, Âm Trường Sinh đang đề ra hỏi hộ vệ vừa rồi phát ra khẩn cấp phù tấn.
- Ngươi thế nào phát hiện nơi này xảy ra ngoài ý muốn?
Âm Trường Sinh hỏi.
- Hồi giáo chủ. Thuộc hạ là ám vệ đang trực hôm nay, theo quy củ, qua mỗi một khắc đồng hồ, thuộc hạ sẽ phải đi lại phạm vi nhỏ, sau đó dùng thần niệm tuần tra phạm vi thuộc hạ phòng thủ một lần.
- Khi thuộc hạ dùng thần niệm tuần tra thì đột nhiên phát hiện một lực lượng ba động đang biến mất, lực lượng kia ba động có chút bàng bạc. Thuộc hạ lập tức chạy đến. Sau đó, nhìn thấy Hà đường chủ ngã xuống đất chỗ này, trên người đã không còn khí tức, thuộc hạ ngay lập tức phát phù tấn khẩn cấp!
- Từ khi ngươi phát hiện dị huống đến khi chạy tới nơi này, ước chừng thời gian bao lâu!
Âm Trường Sinh lại hỏi.
- Hồi giáo chủ, thuộc hạ tuần tra cách nơi này cũng không xa, khoảng cách ba trăm mét, thời gian sử dụng hẳn là ba đến năm hơi thở!
- Ba đến năm hơi thở? Vậy có phát hiện người xâm nhập hay không?
Âm Trường Sinh lại hỏi.
Tên hộ vệ kia lắc đầu.
- Hồi giáo chủ, không phát hiện, thuộc hạ vừa đến đã phát hiện dị huống sau đó phát ra phù tấn cảnh báo, sau đó trong thời gian ngắn nhất tra khắp tất cả xung quanh nhưng không phát hiện bất kỳ dị thường nào!
Nghe vậy, lông mày Âm Trường Sinh gắt gao nhíu lại, một vương giả Khai Phủ cảnh nhất trọng lại bị giết chết mà không chút phản kháng nào, cái này thật sự khiến Âm Trường Sinh có chút bận tâm.
- Truyền lệnh hỏi thăm tất cả minh, ám vệ đang trực đêm nay. Nếu có phát hiện bất kỳ dị huống nào, lập tức báo cáo!
Giản Thiên Hùng ra lệnh.
- Không tốt, người này có thể còn ở trong Tổng đường Trường Sinh giáo, giáo chủ, lập tức tuyên bố báo động, toàn thể giới nghiêm! thanh niên tóc đỏ Bùi Vị đang đưa bàn tay phủ ở trên mặt đất đột nhiên vội nói!
- Thế nào, Bùi hộ pháp. Ngươi có ý gì?
Hưu!
Không đợi Âm Trường Sinh nói hết lời, lại một huyết sắc phù quang từ đằng xa phóng lên tận trời, ở trong màn đêm lộ ra hết sức chói mắt, làm cho sắc mặt Âm Trường Sinh đột ngột biến thành vô cùng khó coi, nhìn khoảng cách kia, chỗ xảy ra chuyện tuyệt đối ở trong Trường Sinh giáo.
- Lại xảy ra chuyện, đến cùng là ai?
Âm Trường Sinh oán hận cắn răng, sau đó đột ngột phóng lên tận trời, nhưng mà, thân hình vừa bay lên đã bị thanh niên tóc đỏ Bùi Vị cản lại.
- Giáo chủ, người bên kia khẳng định đã chết, bây giờ lập tức tuyên bố mệnh lệnh cảnh giới, bằng không, người chết sẽ chỉ càng nhiều!
Bùi Vị nói.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Âm Trường Sinh có chút nóng nảy.
- Giáo chủ, trước tuyên bố mệnh lệnh cảnh giới!
- Tốt!
Nhìn bộ dáng trịnh trọng của Bùi Vị, Âm Trường Sinh cũng không lo được cái khác, ngọc phù xuất hiện trong tay, định phát ra mệnh lệnh, nhưng lúc sắp phát ra mệnh lệnh lại bị Bùi Vị ngăn lại.
- Truyền lệnh tất cả mọi người không được nghỉ ngơi, tất cả mọi người nhất định phải thời khắc phát ra lực lượng Thần Hồn cảnh giới, rời khỏi thân thể một mét, nhất là phải chú ý dưới lòng đất.
- Cho dù bất luận kẻ nào, nhất định phải trong thời gian ngắn nhất tìm đồng bạn, ba người kết bạn phòng ngự ám sát, nhất là cao tầng trong giáo càng nhất định phải như thế!
Bùi Vị nói thẳng ra nội dung mấy mệnh lệnh.
Âm Trường Sinh ngây ngốc một chút, cơ hồ không hề do dự, phát ra mệnh lệnh Bùi Vị đã nói, các loại phù quang bay ra, ngay khi trong Trường Sinh giáo quang hoa đại tác, một đoàn người chờ mới đuổi ở tới nơi đạo thứ hai huyết sắc phù quang dâng lên.
Giống như trước đó, nơi xảy ra chuyện vẫn là một cỗ thi thể, còn ấm.
Nhưng mà thân phận của thi thể kia lại làm cho khóe miệng Âm Trường Sinh không nhịn được co quắp một cái.
Bát thần tướng!
Bát thần tướng Lỗ Trạch vừa tấn chức của Trường Sinh giáo, hai tháng trước, tu vi thượng tướng đặc thù sự của Trường Sinh nhất cử tăng lên tới Khai Phủ cảnh nhị trọng - Lỗ Trạch, vừa được bổ nhiệm làm bát thần tướng còn chưa đầy hai tháng.
Bùi Vị thì giống như trước đó nằm trên mặt đất dò xét một phen, những người khác cũng có dạng học dạng, nhưng mà từng người một mặt mờ mịt, không có bất kỳ thu hoạch gì.
- Bùi hộ pháp, rốt cuộc chuyện này là như thế nào, là ai giết, ngươi đã tìm ra manh mối gì?
Âm Trường Sinh xem một phen không thu được gì sau đó hỏi.
- Giáo chủ, bên ta mới cảm giác được.
- Báo, đội ngũ tuần tra phát hiện tứ thần tướng Kỷ Linh Kỷ đại nhân ngã lăn trong tĩnh thất!
Âm thanh báo cáo kinh hoảng đột ngột truyền đến làm cho sắc mặt Âm Trường Sinh đột ngột biến thành tái nhợt.
- Giáo chủ, việc lớn không tốt, thuộc hạ dựa theo mệnh lệnh của ngươi đi tìm người kết bạn cảnh giới, không ngờ lại phát hiện thi thể của lục thần tướng Ngô Như!
Nhị thần tướng Yêu Đao Công Tôn Ly ôm một thi thể thất kinh chạy đến, vừa hô vừa hốt hoảng quay đầu xem xét, giống như sau lưng có quỷ!
- Cái gì? Lục thần tướng...
Sắc mặt tái nhợt của Âm Trường Sinh đột ngột biến thành một loại yêu diễm đỏ thẫm, thân thể lung lay hai lần, lúc này mới ổn định!
Bốn vị, ngắn ngủi trong vòng một khắc đồng hồ. Đã có bốn vương giả Khai Phủ cảnh mất mạng.
Trường Sinh giáo cảu hắn mới mấy vương giả Khai Phủ cảnh, nếu không phải hơn hai tháng trước có trận pháp sự đặc thù kia, những tổn thất này sẽ có thể làm cho Trường Sinh giáo bọn hắn diệt giáo.
Nhưng cho dù trải qua pháp sự hơn hai tháng trước kia, số lượng vương giả Khai Phủ cảnh của Trường Sinh giáo tiêu thăng đến trên mười người, bây giờ bỗng nhiên tổn thất gần nửa, cũng làm cho Âm Trường Sinh đau lòng muốn thổ huyết!
- Tra!
- Phát cảnh báo báo động cho tất cả cao tầng trong giáo. Xác định sinh tử! Đồng thời nhắc nhở bọn hắn.
Âm Trường Sinh có chút thở hổn hển, sau đó, ánh mắt có chút ngoan lệ nhìn chằm chằm về phía thanh niên tóc đỏ Bùi Vị.
- Bùi hộ pháp, ngươi phát hiện hung thủ? Đến cùng ai là hung thủ?
Lúc này, Âm Trường Sinh hận không thể đem hung thủ toái thi vạn đoạn, tâm huyết của hắn!
Một khắc đồng hồ, Trường Sinh giáo đã tổn thất nặng nề!
Bùi Vị lắc đầu.
- Hung thủ là ai ta không biết, nhưng ta nhưng xác định hai chuyện!
- Thứ nhất, trước mắt ta nhìn thấy ba người chết, ngoại trừ tứ thần tướng Kỷ
Linh ra, những người khác không có bất kỳ vết thương rõ ràng nào, nguyên nhân cái chết là tiên thiên Thần Hồn bị hủy, hẳn là một võ giả có tu vi Thần Hồn cực kỳ cường đại làm.
- Nhất là tứ thần tướng Kỷ Linh, tu vi bản thân cao tới Khai Phủ cảnh tứ trọng, thế nhưng sọ não của hắn lại tóe mở, đây là bị cưỡng ép bắt đi tiên thiên hồn quang và tiên thiên Thần Hồn.
- Dùng cái này phán đoán. Thích khách hẳn là một cường giả tu vi cao tới Khai Phủ cảnh lục trọng trở lên am hiểu công kích Thần Hồn!
Bùi Vị nói.
- Nhưng cho dù võ giả Khai Phủ cảnh lục trọng trở lên, có Bùi hộ pháp còn có Diêm trưởng lão các ngươi ở đây, không có đạo lý không phát hiện được?
Âm Trường Sinh vẻ mặt nghi hoặc.
- Đây chính là điểm thứ hai ta muốn nói!
Nói, Bùi Vị chỉ mặt đất nói.
- Cao thủ ám sát này từ lòng đất mà đến! Hẳn là một cao thủ tinh thông thuật độn thổ.
Từ lòng đất xuất kỳ bất ý tập kích, sau khi tập kích đắc thủ lại từ lòng đất bỏ chạy!
- Cái gì? Độn thổ?
- Điều đó không thể nào? Làm sao ngươi xác định là độn thổ?
Diêm Vô Cực nghe vậy kinh hô.
Làm tam tộc lão Huyền Thiên Diêm gia, lại đồng thời thân là vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng, Diêm Vô Cực tự nhiên nghe nói qua tên tuổi của thần thông bí thuật độn thổ.
Độn thổ loại này chân chính là thần thông bí thuật, bình thường chỉ có cường giả
Nhập Đạo cảnh mới có thể tu tập lĩnh hội, nếu vương giả Khai Phủ cảnh không có kỳ ngộ kinh người thì không cách nào thi triển độn thổ.
Mấy trăm năm nay, lấy tu vi Khai Phủ cảnh thi triển độn thổ kỳ thuật, hắn biết cũng chỉ có một lão quái vật như vậy mà thôi.
Có thể thấy được thần thông bí thuật này hiếm có cỡ nào!
Diêm Vô Cực nghi vấn, đã làm cho Bùi Vị bất mãn.
- Thế nào, ngươi đang hoài nghi phán đoán của ta?
- Liên tục hai nơi, ta đều phát hiện ở trên mặt đất gần thi thể có Thổ Linh Lực ba động chưa tan đi, hai nơi đủ để chứng minh điểm này!
- Thổ Linh Lực ba động?
Diêm Vô Cực chân mày cau lại.
- Vì sao lão phu không phát hiện?
- Chút điêu trùng tiểu kỹ này của ngươi sao có thể so với công pháp huyền diệu của ta!
Gương mặt Bùi Vị ngạo nghễ.
- Cái gì? Lão phu là điêu trùng tiểu kỹ?
Trong chớp mắt bị khinh bỉ, Diêm Vô Cực nổi giận, khi đang muốn phát tác thì Âm Trường Sinh đã lên làm hòa sự lão.
- Diêm trưởng lão chớ trách, tính tình Bùi hộ pháp chính là như thế, thật ra tâm tìm rất tốt, chớ trách chớ trách!
Vừa khuyên Diêm Vô Cực, Âm Trường Sinh vừa dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn về phía Bùi Vị.
Dưới ánh mắt cầu khẩn của Âm Trường Sinh, Bùi Vị hừ lạnh một tiếng, sau đó không nói gì nữa.
- Cường giả biết thần thông bí thuật độn thổ này, tu vi cường đại, ít nhất là Khai Phủ cảnh lục trọng, mà lại chọn giết cao thủ Trường Sinh giáo chúng ta, hung thủ kia đó là ai chứ, hắn làm như thế đến cùng là muốn làm gì?
Sợ Diêm Vô Cực và Bùi Vị ra lại nói ra lời gì xung đột, Âm Trường Sinh cố ý đổi chủ đề.
Nhưng mà, một câu của Âm Trường Sinh lại làm cho thần sắc ba người Diêm Vô Cực, Vu Mộng Sơn còn có Vân Xung Tiêu đồng thời ngưng tụ, cùng một lúc nghĩ tới điều gì.
- Nhật Nguyệt thần giáo!
- Đúng, khẳng định Nhật Nguyệt thần giáo đã nhận ra cái gì, cho nên tiên hạ thủ vi cường!
- Tám chín phần mười chính là Nhật Nguyệt thần giáo gây nên.
Nói xong câu đó, thân hình Diêm Vô Cực đột nhiên chấn động, lấy một loại ánh mắt khiếp sợ nhìn về phía Vu Mộng Sơn và Vân Xung Tiêu, kinh hô.
- Nhanh, hai người các ngươi nhanh cảnh báo!