Chương 922 Hồn Khí Hộ Chủ
Âm Trường Sinh, muốn ở trước mặt ta giết Diệp Chân, ngươi coi lão phu là bùn nặn sao?
Khẽ quát một tiếng, Nhật Nguyệt thần đàn quay tít một vòng, ngọn tháp đột ngột nổ bắn ra một đạo kim sắc diễm quang, cản lại hắc sắc tử quang trên Trường Sinh Phiên của Âm Trường Sinh.
Diệp Chân bị kinh sợ đổ mồ hôi lạnh cả người, trong tay đã bóp một thanh Thiên giai phù lục cuối cùng, trong mắt đột ngột hung quang bắn ra bốn phía!
Uy lực của hắc sắc tử quang Trường Sinh Phiên, Diệp Chân đã kiến thức.
Lần trước, lúc ở Địa Hỏa Tâm Cung đã bị hắc sắc tử quang Trường Sinh Phiên thôi động oanh kích một lần.
Lúc đó cũng sinh tử một đường.
Liên tục phá hai món Linh khí phòng ngự của Diệp Chân bày ra, thậm chí còn đánh nát bản thể hạ phẩm Linh khí Lục Mẫu Thanh Quang Kính, cuối cùng, Diệp Chân vẫn dựa vào năng lực thôn phệ mọi lực lượng của Thận Long Châu tiếp nhận một kích trí mạng đó.
Ngẫm lại đều làm cho Diệp Chân nghĩ mà sợ.
Bây giờ lại tao ngộ hắc sắc tử quang Trường Sinh Phiên oanh kích, mặc dù Diệp Chân có trung phẩm Linh khí Ô Tàm Linh Ti Giáp, nhưng đón lấy hắc sắc tử quang của Trường Sinh Phiên vẫn không có bất kỳ nắm chắc nào.
Quan trọng nhất là khoảng cách quá gần, Diệp Chân thậm chí không kịp điều chỉnh để cho Thận Long Châu thôn phệ cỗ lực lượng này.
May mà bị giáo chủ Giản Thiên Hùng ngăn cản lại.
Diệp Chân vốn muốn đi viện trợ ba người Huyễn Trận Vương Trần Sí, Băng Sát Vương La Thù, thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ Ngô Ảnh.
Lúc này, ba người này đang hợp lực vây công môn chủ Thiên La Môn Vu Mộng Sơn, mặc dù tu vi Vu Mộng Sơn không cao, chỉ có Khai Phủ cảnh lục trọng, nhưng dựa vào Hồn khí trấn tông trong tay, ngược lại phản đánh ngang cơ ba người.
Thế nhưng, sau tử thủ của Âm Trường Sinh, Diệp Chân triệt để thay đổi chủ ý.
Hôm nay, nhất định phải chém giết Âm Trường Sinh!
Nếu hôm nay đánh rắn không chết, để cho Âm Trường Sinh tu vi cao tuyệt, đã vậy còn hận Diệp Chân hắn tận xương cảnh chạy thoát, có trời mới biết sẽ lại sinh ra bao nhiêu sự cố!
- Giáo chủ, ta đến giúp ngươi!
Nổi giận quát một tiếng, hai con ngươi của Diệp Chân vừa mở, luyện hồn thần quang đột ngột đánh về phía Âm Trường Sinh.
- Thằng nhãi ranh, muốn chết!
Âm Trường Sinh gầm lên giận dữ, nhưng giận thì giận, lực lượng Thần Hồn vẫn trong tích tắc thôi động đến cực hạn, thậm chí còn phân tâm thôi động Trường Sinh Phiên phân ra một đạo ánh sáng màu xanh lá bảo hộ trên trán.
Dù sao uy danh của luyện hồn thần quang Diệp Chân ngay cả Khai Phủ cảnh thất trọng Chấn Sơn Vương đều phải chịu thiệt thòi lớn, sao hắn lại có thể không cẩn thận!
Làm cho Diệp Chân kinh ngạc chính là Trường Sinh Phiên phân ra đạo màu xanh lá hình như có lực lượng đặc thù nào đó, không ngờ lại để Âm Trường Sinh tiếp nhận một kích luyện hồn thần quang mà lông tóc không tổn hao.
Nguyên bản, Diệp Chân đoán cho dù Âm Trường Sinh, nếu bị tiên thiên hồn quang tứ sắc của hắn oanh kích cũng sẽ thua thiệt.
Mặc dù tiếp nhận được luyện hồn thần quang của Diệp Chân, nhưng vấn đề là lúc này công kích Âm Trường Sinh còn có Giản Thiên Hùng, tu vi Giản Thiên Hùng không sai biệt lắm với hắn, Âm Trường Sinh vừa phân thần lập tức từng bước bị ép sát, võ kỹ trong tay liên miên bất tận. Nhật Nguyệt thần đàn bay múa trên đỉnh đầu làm cho hắn từng bước lui lại!
- Giáo chủ. Chờ một lát lúc ta xuất thủ, ngươi phối hợp với ta một chút!
Nhìn thoáng qua chiến cuộc, Diệp Chân và Giản Thiên Hùng dùng Thần Hồn trao đổi với nhau.
- Tốt!
Cũng ngay lúc đó, tần suất Diệp Chân nhúng tay vào chiến đấu giữa hai người đột nhiên trở nên chậm, luyện hồn thần quang oanh kích đột ngột biến chậm, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm chiến đấu giữa hai người, tìm kiếm cơ hội.
Loại tình huống này làm cho trong lòng Âm Trường Sinh bỗng nhiên lộp bộp, có một loại dự cảm vô cùng không tốt!
- Ách….
Một đạo Huyền Hỏa Toản đột ngột xuất hiện trên đầu ngón tay Diệp Chân, bấm tay gảy nhẹ lập tức rít lên đánh về phía Âm Trường Sinh!
Uy lực của Huyền Hỏa Toản, vừa rồi Âm Trường Sinh đã kiến thức, một sát chiêu có thể oanh sát vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng như Yêu Đao Công Tôn Ly!
Loại tình huống này, nếu không cần thiết hắn sẽ không dám đón đỡ!
Bởi vì hắn một khi đón đỡ, công kích của Giản Thiên Hùng tuyệt đối có thể oanh kích làm hắn thổ huyết.
Cho nên khi nhìn thấy Huyền Hỏa Toản bay tới, Âm Trường Sinh không phải thôi động Trường Sinh Phiên oanh ra hắc sắc tử quang chặn đường, mà dựa vào thân pháp của vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng thật nhanh trốn tránh.
Trong lúc nhất thời mặc dù chật vật, nhưng cũng còn có thể ứng phó được!
Ách!!
Đầu ngón tay Diệp Chân đột nhiên bay ra một Huyền Hỏa Toản, quỷ dị chính là đòn Huyền Hỏa Toản thứ nhất không phải trực tiếp đánh phía Âm Trường Sinh, mà đánh phía dưới chân Âm Trường Sinh.
Khi Âm Trường Sinh đang kinh ngạc thì đầu ngón tay Diệp Chân lần nữa bay ra một Huyền Hỏa Toản, ngay khi Huyền Hỏa Toản oanh ra lập tức mang theo tiếng rít chói tai, tốc độ cực nhanh, ẩn ẩn có uy thế phát sau mà đến trước!
Chỉ một chút, Âm Trường Sinh đã nhìn ra mục tiêu Huyền Hỏa Toản thứ hai của Diệp Chân chính là muốn oanh kích dẫn bạo Huyền Hỏa Toản thứ nhất!
Trong chốc lát, Âm Trường Sinh liền hiểu tính toán của Diệp Chân!
Thân hình khẽ động, định tránh ra!
- Âm Trường Sinh, đón một chiêu của ta!
Tiếng cười dài của Giản Thiên Hùng truyền đến, Nhật Nguyệt thần đàn đã phóng đại đến phương viên trăm mét, trên đỉnh thần đàn tỏa ra kim sắc diễm quang, đánh về phía đầu của Âm Trường Sinh.
Lập tức, Âm Trường Sinh đã hiểu tính toán giữa Diệp Chân và Giản Thiên Hùng.
Hai người mỗi người xuất ra sát chiêu phối hợp với nhau muốn thu thập hắn.
Cho dù Huyền Hỏa Toản hay Nhật Nguyệt thần đàn, nếu chỉ một cái thì Âm Trường
Sinh đều có thể đón lấy, thế nhưng một khi hai thứ này đồng thời oanh trúng, cho dù lấy tu vi của hắn, còn có hạ phẩm Hồn khí hộ thể sợ cũng phải trọng thương!
Âm Trường Sinh hiểu rõ tính toán giữa Diệp Chân và Giản Thiên Hùng, con mắt bỗng nhiên trừng lớn, tử quang trên Trường Sinh Phiên đại thịnh, giống như đạn pháo phóng lên tận trời, ý muốn đón đỡ Nhật Nguyệt thần đàn oanh kích, né khỏi Huyền Hỏa Toản!
Nhưng ngay tại một khắc này, Diệp Chân nhẹ nhàng tiến lên bước ra một bước, dưới chân bỗng nhiên mọc lên một vòng ánh sáng màu bạc!
Địa từ lực trường!
Cơ hồ ngay khi ánh sáng màu bạc tản ra, Âm Trường Sinh đang muốn phóng lên tận trời và Giản Thiên Hùng đang lơ lửng giữa không trung đồng thời cảm giác thân thể trầm xuống, dưới lòng bàn chân trong chốc lát tựa như treo một ngọn núi lớn nặng nề!
Thậm chí tốc độ của Nhật Nguyệt thần đàn đang bay về hướng đầu Âm Trường Sinh cũng chịu ảnh hưởng này mà có chút tăng tốc!
Loại lực hút đột nhiên chợt tăng gấp mấy chục lần, đối với Giản Thiên Hùng lơ lửng ở giữa không trung mà nói, cũng chỉ thân hình nhanh chóng rơi xuống bốn năm mét, sau đó đã ổn định.
Đối với Âm Trường Sinh đang muốn phóng lên tận trời thì ảnh hưởng càng nhỏ, cũng chỉ là làm cho hắn thế xông của hắn giảm mạnh, thậm chí ngay cả độ cao cũng không giảm xuống!
Nhưng thế xông giảm mạnh, lại làm cho Âm Trường Sinh lúc trước dự định chỉ chọi cứng công kích triệt để thất bại!
Cứ như thế, Nhật Nguyệt thần đàn nhiên đánh vào Trường Sinh Phiên phía trên đỉnh đầu Âm Trường Sinh.
Hai đạo Hồn khí va chạm tạo ra kinh lôi!
Sóng xung kích huyễn lệ bắn ra hướng bốn phương tám hướng, đồng thời thân hình của Âm Trường Sinh cũng không tự chủ rơi xuống dưới.
Oanh!
Ngay tại lúc đó, đạo Huyền Hỏa Toản thứ hai phát sau mà đến trước đúng lúc đánh vào Huyền Hỏa Toản thứ nhất lúc trước Diệp Chân oanh ra.
Sau khi ầm vang bạo hưởng, trên bầu trời đột ngột rơi ra một hỏa cầu phương viên trăm mét, giống như mặt trời nhỏ!
Khi chưa bạo hưởng, Diệp Chân và Giản Thiên Hùng đã cùng lui ra sau.
Mà Âm Trường Sinh bị Nhật Nguyệt thần đàn đánh xuống đã phi thường xảo rơi vào một đoàn hỏa cầu từ địa mạch thiên hỏa nổ tung.
Cho dù không rơi vào chính giữa đoàn hỏa cầu, chỉ là rơi vào khu vực bên cạnh, nhưng uy lực kinh khủng của địa mạch thiên hỏa cũng làm cho Âm Trường Sinh phát ra một tiếng kêu thảm kinh thiên động địa!
- Diệp Chân, ta xxx tổ tông nhà ngươi!
Trong tiếng quái, một hỏa nhân từ trong hỏa cầu giống như lưu tinh rơi xuống!
Đúng như Diệp Chân và Giản Thiên Hùng dự đoán, biện pháp tốt nhất khi rơi vào trong hỏa đoàn này, chính là nhanh chóng rơi xuống thoát đi.
Âm Trường Sinh cũng làm như thế!
Nhưng chờ đợi hắn lại là một đạo diễm quang kim sắc đánh tới!
Đập tới chính là Nhật Nguyệt thần đàn của Giản Thiên Hùng, cái này khiến Âm Trường Sinh không lo được liệt diễm đang đốt cháy trên da thịt, kêu thảm thúc giục Trường Sinh Phiên đang tỏa ra quang hoa yếu ớt nghênh đón Nhật Nguyệt thần đàn!
Cũng vào lúc này, một đoàn ánh sáng màu vàng đất như lưu tinh xẹt qua chém về phía đầu.
Ngay khi xẹt qua giữa trời, khi tức của đoàn ánh sáng màu vàng đất đã bành trướng gấp năm lần!
Âm Trường Sinh đang kêu thảm ứng đối Nhật Nguyệt thần đàn oanh kích cùng với ứng phó địa mạch thiên hỏa đốt cháy ngoài thân, thậm chí ngay cả phản ứng đều không kịp phản ứng đã bị Diệp Chân thúc giục Đại Thế Thần Chùy đánh vào giữa đầu!
Không sai, chính là Đại Thế Thần Chùy được Diệp Chân cải tạo phẩm giai đề thăng làm trung phẩm Linh khí, mà Diệp Chân lại sợ uy lực không đủ, thần niệm chìm vào Thận Long Châu, trực tiếp phát động năng lực khống chế Thổ Linh Lực, trong nháy mắt tập trung Thổ Linh Lực trong thiên địa nguyên khí trong phạm vi mấy chục dặm lên Đại Thế Thần Chùy!
Uy lực đó cụ thể khủng bố đến mức nào thì ngay cả bản thân Diệp Chân cũng không rõ ràng!
Ầm!
Một chùy đánh xuống, óc Âm Trường Sinh bị đánh vỡ toang tại chỗ!
Trong nháy mắt tiếp theo, tiên thiên Thần Hồn của Âm Trường Sinh thoát ra, cực kỳ âm độc nhìn chằm chằm Diệp Chân một cái, xoay người bỏ chạy.
- Hừ, loại tình huống này, ngươi còn muốn trốn?
Hừ lạnh một tiếng, tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân thoát thể mà ra, ngưng tụ thành một Thần Hồn đại thủ như thực chất, trực tiếp chộp tới tiên thiên Thần Hồn của Âm Trường Sinh.
Giết tới lúc này, nếu lại để cho tiên thiên Thần Hồn của Âm Trường Sinh chạy trốn, vậy thật sự là di hoạn vô tận!
Không có nhục thân, tốc độ độn hành của tiên thiên Thần Hồn Âm Trường Sinh vốn cũng không nhanh, cơ hồ là trong chốc lát đã bị đại thủ Thần Hồn của Diệp Chân bắt được.
Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, Trường Sinh Phiên vừa rồi đã yên lặng trở nên ảm đạm vô quang, ẩn vào tiên thiên Thần Hồn của Âm Trường Sinh đột ngột quang hoa nổ bắn ra.
Rơi ra một lực lượng cực kỳ bàng bạc, đánh về phía đại thủ Thần Hồn của Diệp Chân, mang tiên thiên Thần Hồn của theo Âm Trường Sinh thoát đi.
- Hồn khí hộ chủ!
Diệp Chân kinh hô một tiếng, thần niệm cuồng thúc, tiên thiên hồn quang tứ sắc trong hồn hải đều rót lên đại thủ Thần Hồn.
Nhưng theo lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân tăng cường, ánh sáng màu xanh lục trên Trường Sinh Phiên rơi ra càng tăng lên, đây là Hồn khí trực tiếp bắn ra lực lượng bản nguyên của mình!
Dưới lực lượng giãy dụa của bản nguyên Trường Sinh Phiên, Diệp Chân quá sợ hãi.
Bởi vì hắn toàn lực thôi động tiên thiên hồn quang tứ sắc ngưng tụ thành đại thủ
Thần Hồn vậy mà bắt đầu bắn ra từng đạo vết rạn tinh mịn, như muốn băng tán!