← Quay lại trang sách

Chương 925 Như Hổ Thêm Cánh

Bùi Vị! Có hơn tám, chín phần là hắn ta đã lấy Trường Sinh Tụ Nguyên Bát trong Trường Sinh Song Bảo!

Diệp Chân nói phán đoán của mình.

- Tại sao ngươi lại khẳng định như vậy?

Giản Thiên Hùng hỏi.

- Đầu tiên, Bùi Vị bị trọng thương, Trường Sinh Tụ Nguyên Bát nhưng ngưng tụ

Trường Sinh Thánh Thuỷ, đó là thánh dược chữa thương, như vậy hắn vô cùng có lý do để lấy!

Diệp Chân giải thích.

- Nhưng số người biết Trường Sinh Giáo có bực bảo bối như Trường Sinh Tụ Nguyên Bát cũng không phải số ít, ví dụ như Vu Mộng Sơn của Thiên La Môn, hắn cũng bị thương không nhẹ!

Giản Thiên Hùng hỏi ngược lại.

- Không sai, nhưng giáo chủ nên nhớ, khi chúng ta tới toà đại điện bày Trường Sinh Tụ Nguyên Bát này thì nó vẫn hoàn hảo không chút tổn hại, ngay cả trận pháp bảo vệ cũng không có dấu vết bị đụng chạm!

Có thể lấy ra Trường Sinh Tụ Nguyên Bát mà không tổn hao trận pháp bảo vệ, e rằng chỉ có võ giả trong Trường Sinh Giáo, hơn nữa địa của người đó phải đủ cao, mà người phù hợp với điều kiện này cũng chỉ có Bùi Vị!

Diệp Chân nói suy luận của mình.

- Bùi Vị….

Nghe thấy Diệp Chân nói như vậy, Giản Thiên Hùng càng lộ vẻ thất vọng.

- Nếu thật sự bị Bùi Vị cầm đi thì ý định muốn cướp Trường Sinh Tụ Nguyên Bát của lão phu sẽ phải thất bại rồi!

- Aiii, tác dụng của thứ này đối thần giáo mà nói thật sự là quá lớn.

Diệp Chân hiểu rõ ý của Giản Thiên Hùng, tu vi của Bùi Vị cường đại, bí pháp càng tầng tầng lớp lớp, nếu hắn tận lực chạy trốn che giấu thì cơ bản không có khả năng tìm được!

Theo ý nghĩa của Giản Thiên Hùng thất bại, võ giả Nhật Nguyệt thần giáo triệt để khống chế Tổng đường Trường Sinh Giáo, tuyên cáo trận đại quyết chiến Thanh Lam võ đô đã tiến vào giai đoạn kết thúc.

Cuối cùng Giản Thiên Hùng không tiếp tục thừa thắng truy kích Thiên La Môn và Thanh Vân Bảo.

Nguyên nhân chủ yếu nhất là do hắn bị chấn động bởi thực lực ẩn giấu của Trường Sinh Giáo.

Sau khi cấp tốc chiếm cứ Tổng đường Trường Sinh Giáo, nhóm của Giản Thiên Hùng bắt đầu tiến hành phong tỏa và kiểm kê kho hàng, đồng thời phái người khống chế hộ giáo đại trận Trường Sinh Giáo trong thời gian ngắn nhất.

Bản thân hộ giáo đại trận Trường Sinh Giáo cũng không khác mấy trận pháp hộ giáo đại trận của Nhật Nguyệt thần giáo, chỉ khác nhau một chỗ là hộ giáo đại trận của Trường Sinh Giáo có cả công lẫn thủ, mà bên Nhật Nguyệt thần giáo lại thiên về phòng ngự nhiều hơn.

Cũng có nguyên nhân là trong Trường Sinh Giáo lan truyền tin giáo chủ và một đám cao tầng đã chết khiến cho đại loạn, bằng không thì chỉ cần có một vương giả

Khai Phủ cảnh, tùy tiện chọn một thần tướng đứng ra ổn định lòng người, chủ trì trận pháp phản kích.

Lúc đó, cho dù cuối cùng hộ giáo đại trận Trường Sinh Giáo sẽ bị công phá, nhưng Diệp Chân tin tưởng, Nhật Nguyệt thần giáo tuyệt đối sẽ trả giá thương vong thảm trọng.

Cái này giống như tam đại thế lực liên quân công kích Nhật Nguyệt thần giáo trước đây. Nếu không nhân số nhất định mà lại muốn công phá hộ giáo đại trận, vậy thì chỉ có thể lấp bằng mạng người.

Điều khiến Diệp Chân và Giản Thiên Hùng khiếp sợ nhất chính là trong võ bị của Trường Sinh Giáo, chỉ Thiên giai phù lục công kích đã có hơn hai ngàn, mỗi một Thiên giai phù lục đều đại biểu cho một kích toàn lực của võ giả Chú Mạch cảnh.

Hai ngàn cái thì tương đương với hai ngàn kích toàn lực của võ giả Chú Mạch cảnh.

Cái này nếu Âm Trường Sinh còn sống trở về, đến lúc nguy cấp thì chỉ cần ném ra năm ngàn Thiên giai phù lục, tin tưởng số người thương vong của Nhật Nguyệt thần giáo sẽ tăng lên gấp bội.

Khi kiểm kê những võ bị này, Giản Thiên Hùng ứa mồ hôi lạnh liên tục, luôn miệng hô may mắn!

Mà đây cũng nguyên nhân căn bản nhất làm cho Giản Thiên Hùng quyết định không tiếp tục thừa thắng truy kích!

Còn lại hai nhà, Vu Mộng Sơn của Thiên La Môn còn ở đó, nếu cường công thì bọn họ tuyệt đối sẽ vấp phải sự phản kháng kịch liệt nhất, hơn nữa võ bị của Thiên La Môn chưa chắc sẽ ít hơn Trường Sinh Giáo. Cho dù cuối cùng Nhật Nguyệt thần giáo thật sự có thể cường công Thiên La Môn, nhưng cái giá phải trả rất có khả năng không phải bọn họ có thể thừa nhận nổi.

Nếu như so sánh thì Thanh Vân Bảo bởi vì bảo chủ Vân Xung Tiêu bị đánh giết, độ công kích có thể sẽ thấp hơn một chút, nhưng trong ngũ đại thế lực trước kia của Thanh Lam võ đô, thế lực đoàn kết và khó gặm nhất lại chính là Thanh Vân Bảo.

Bởi vì Thanh Vân Bảo là thế lực lấy huyết mạch của gia tộc làm chủ, độ trung thành là thứ mà bốn thế lực còn lại không thể so sánh nổi. Một khi bọn họ lâm vào tuyệt cảnh thì cơ hồ người người đều sẽ liều chết!

Đương nhiên, nguyên nhân căn bản nhất là Nhật Nguyệt thần giáo vừa đi qua một trận ác chiến hơn nửa ngày, tất cả võ giả từ Khai Phủ cảnh đến Hồn Hải cảnh đều đã tiêu hao quá độ, mệt mỏi vô cùng, đã không còn năng lực tiến công.

Giản Thiên Hùng dứt khoát bắt đầu thu thập tàn cục, kết thúc trận chiến. Dù sao thì hiện tại bọn họ đã thu hoạch được không ít, có thể đánh vỡ nát liên quân của tam đại thế lực, giết chết các đầu não thế lực như Diêm Vô Cực, Âm Trường Sinh, Vân Xung Tiêu, cuối cùng là tiêu diệt Trường Sinh Giáo. Kết quả lần này đã siêu cao, muốn tiêu hóa chúng thì Nhật Nguyệt thần giáo cũng không phải tốn kha khá thời gian!

Mặc dù vô cùng mệt mỏi nhưng đêm đó Giản Thiên Hùng vẫn cử hành một yến hội đơn giản lại không mất long trọng. Hắn tự mình cảm ơn mấy cao thủ mà Diệp Chân mời tới như Tôn Bá, Hồ Thanh Đồng, Huyễn Trận Vương, Băng Sát Vương!

Trên yến hội, Giản Thiên Hùng không chỉ trắng trợn cảm tạ mà còn tặng một phần hậu lễ giá trị có hơn một trăm vạn Linh Tinh trung phẩm cho mỗi người!

Có điều yến hội hôm nay không chỉ đơn giản là cảm tạ.

Sau một phen tạ lễ long trọng, Giản Thiên Hùng đưa ra ý tưởng chân thật của mình.

- Tôn Hầu Vương, Hồ tiểu thư, lần này nhận được sự viện thủ của Yêu Thần Điện, lão phu vô cùng cảm kích! Hiện tại ngũ đại thế lực Thanh Lam võ đô bắt đầu tẩy bài, chính là thời khắc mà phong vân khuấy động, không biết Nhật Nguyệt thần giáo ta có thể kết làm minh hữu với Yêu Thần Điện, canh gác lẫn nhau hay không!

Giản Thiên Hùng hỏi.

Qua nửa ngày, Giản Thiên Hùng đã hiểu rõ Tôn Bá và Hồ Thanh Đồng đến từ Yêu Thần Điện, hơn nữa nhờ Diệp Chân mà hắn cũng đã biết được một chút thực lực kinh người của Yêu Thần Điện.

Tôn Bá không trả lời mà nhìn về phía Hồ Thanh Đồng.

Hiển nhiên, mặc dù Tôn Bá Tôn Bá có chiến lực kinh người, nhưng người làm chủ vẫn là Hồ Thanh Đồng.

- Nhận được Giản giáo chủ hậu ái, có điều Yêu Thần Điện chúng ta không có ý định xen vào việc giữa võ giả nhân thế. Lần này chúng ta phá lệ ra tay cũng chỉ vì trả cho Diệp thành chủ một nhân tình mà thôi, xin Giản giáo chủ thứ lỗi!

Hồ Thanh Đồng bất động thanh sắc từ chối ý tốt của Giản Thiên Hùng, sắc mặt Giản Thiên Hùng lại hơi biến đổi.

- Giản giáo chủ không cần lo lắng. Mặc dù yêu tộc chúng ta đã lâu không lộ diện, nhưng vẫn như cũ là đại kỵ của võ giả nhân tộc, cho nên nếu như không cần thiết thì chúng ta sẽ không đi ra ngoài, chỉ nguyện tĩnh tâm tiềm tu!

Nghe thấy Hồ Thanh Đồng nói như vậy, khuôn mặt mo của Giản Thiên Hùng đột ngột đỏ lên.

Giản Thiên Hùng có biết về yêu tộc. Thật ra đại hội Quy Linh tranh đoạt linh mạch cực phẩm lúc trước có liên quan tới yêu tộc.

Bởi vì quy củ tranh đoạt linh mạch cực phẩm chính là do lão tổ tông trong Yêu Thần Điện nói.

Nhưng trước kia người của Yêu Thần Điện không cử động gì, lần này lại có người đột nhiên xuất hiện, điều này khiến Giản Thiên Hùng có hai ý nghĩ.

Một là lo lắng Yêu Thần Điện từ đây sẽ bước vào giang hồ, như vậy Thanh Lam võ đô cách Tiên Quang Sơn gần đây sẽ phải đứng mũi chịu sào, cái này khiến hắn có chút bận tâm. Thứ hai là muốn mượn cơ hội này làm cho Yêu Thần Điện và Nhật Nguyệt thần giáo có mấy phần thân cận, như vậy thì có thể dần dần tiến thêm một bước rút ngắn quan hệ với Yêu Thần Điện.

Không ngờ suy nghĩ của mình đã bị Hồ Thanh Đồng kia khám phá được dễ như trở bàn tay.

- Vậy thì thật quá đáng tiếc! Có điều, nếu ngày sau Yêu Thần Điện có chỗ cần giúp đỡ thì xin cứ nói, lão phu nhưng cung ứng thì nhất định sẽ cung ứng! Mặt khác, từ hôm nay trở đi, mỗi tháng lão phu đều sẽ phái chuyên gia đưa một nhóm vật tư tiến vào trong linh mạch cực phẩm Tiên Quang Sơn, đến lúc đó còn xin nhờ cô nương phái người tới lấy…

- Không cần, mặc dù Yêu Thần Điện chúng ta cuộc sống kham khổ một chút nhưng vẫn còn có thể tự cấp tự túc, không cần làm phiền Giản giáo chủ!

Hồ Thanh Đồng cắt ngang lời Giản Thiên Hùng.

- Cô nương không cần lo lắng, chỉ là một ít rau dưa củ quả tươi mới, gạo mì, rượu và các loại gia vị, đồ dùng cuộc sống hằng ngày mà thôi! Mặc dù Yêu Thần Điện có thể tự cấp tự túc, nhưng nghĩ đến người như cô nương khẳng định cũng sẽ có chút ủy khuất!

Giản Thiên Hùng cười nói.

Hồ Thanh Đồng vừa muốn từ chối thì đã thấy ánh mắt vô cùng đáng thương của Tôn Bá nhìn về phía mình, vừa nghe đến rượu và trái cây tươi, đôi mắt của Tôn Bá đã đỏ lên.

Trong Yêu Thần Điện không thiếu ăn uống, nhưng mỗi ngày chỉ có ăn thịt, đối với Tôn Bá mà nói thì những thứ đó đơn giản là ăn độc dược.

- Cũng tốt, vậy tại hạ xin thay mặt Yêu Thần Điện cám ơn Giản giáo chủ!

Hồ Thanh Đồng do dự một chút rồi đồng ý lời đề nghị của Giản Thiên Hùng.

Nghe thấy Hồ Thanh Đồng chấp nhận, Giản Thiên Hùng cuối cùng cũng không đến mức quá thất vọng. Chỉ cần Yêu Thần Điện nhận một tia ý tốt của hắn thì cũng là một bắt đầu tốt.

Mấy hơi sau, Giản Thiên Hùng nhìn về phía Huyễn Trận Vương và Băng Sát Vương.

- Hai nhưng đến giúp Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta ở thời khắc sinh tử, chúng ta tuyệt đối khắc cốt ghi tâm, không bao giờ quên…..

Sau một hồi cảm ơn, Giản Thiên Hùng lại nói ý tưởng chân thực của hắn lần nữa.

- Sau trận chiến này, tin tưởng Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta đã có thể đặt vững địa bá chủ tại Thanh Lam võ đô, thế lực sẽ nhanh chóng bành trướng. Nhưng về phương diện võ giả đỉnh tiêm thì vẫn không đủ.

- Lão phu bất tài, muốn mời hai vị thành vương giả Khai Phủ cảnh của Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta, mọi việc đãi ngộ sẽ tương đương như ta, Thái Thượng trưởng lão của Nhật Nguyệt thần giáo.

- Hơn nữa, chỉ cần hai muốn nhậm chức ở Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta thì xin cứ tùy ý lựa chọn chức vụ quan trọng mà mình thích!

Giản Thiên Hùng cho ra điều kiện cực kỳ lớn.

Thật ra, sở dĩ Giản Thiên Hùng cho ra điều kiện hào phóng như thế chủ yếu là vì hắn đã trải qua thất bại khi lấy lòng Yêu Thần Điện, cho nên cũng không ôm hi vọng quá lớn đối với việc chiêu mộ được hai vương giả Khai Phủ cảnh này.

Nếu vương giả Khai Phủ cảnh thật sự dễ dàng mời chào đến thế vậy thì Nhật Nguyệt thần giáo cũng sẽ không trải qua nhiều năm như vậy mà mới chỉ có năm người.

Cơ hồ mỗi một vương giả Khai Phủ cảnh đều có sự nghiệp của mình, không nhiều người sẽ nguyện ý chịu làm kẻ dưới.

Nghe vậy, Trần Sí và La Thù liếc nhau, sau đó đồng thời chắp tay nói.

- Nhận được Giản giáo chủ hậu ái, chúng ta nguyện gia nhập Nhật Nguyệt thần giáo, cùng sáng tạo đại nghiệp!

- Cái gì?

Giản Thiên Hùng theo bản năng hô to một câu, hắn gần như muốn móc lỗ tai của mình ra xem có thứ gì tắc trong đó khiến hắn nghe lầm hay không.

Giản Thiên Hùng vốn dĩ đã cho rằng hai người này muốn từ chối, nhưng không ngờ lại được nghe được cả hai đều trả lời nguyện ý, hơn nữa không kèm theo bất luận điều kiện nào, khỏi phải bàn Giản Thiên Hùng đã chấn kinh tới mức nào.

- Ha ha ha ha, hoan nghênh, hoan nghênh, hoan nghênh hai vị gia nhập Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta! Có hai vị gia nhập, Nhật Nguyệt thần giáo ta đơn giản như hổ thêm cánh, như hổ thêm cánh!

Giản Thiên Hùng còn đang tắm trong đại hỉ cho nên căn bản không phát hiện ánh mắt giao lưu ngắn ngủi giữa Huyễn Trận Vương, Băng Sát Vương cùng với Diệp Chân.

Nếu không phải có yêu cầu của Diệp Chân thì hai người này làm thế nào sẽ gia nhập Nhật Nguyệt thần giáo!

Đương nhiên, Giản Thiên Hùng hoàn toàn không biết tới chuyện này!

Trận yến hội trải qua ba canh giờ mới kết thúc, chủ yếu là tửu lượng của Tôn Bá khiến cho cả đám cao tầng của Nhật Nguyệt uống đến mức chống đỡ không được. Đã thế hắn còn bắt đầu vụng trộm dùng Linh Lực luyện hóa tửu lực, cuối cùng là Hồ

Thanh Đồng quát bảo ngưng lại thì lúc này mới xem như chân chính kết thúc!

Yến hội vừa kết thúc, Hồ Thanh Đồng với Tôn Bá lập tức muốn rời khỏi.

Tôn Bá lại có chút lưu luyến không rời, mãi đến khi Diệp Chân đưa ra một chuỗi nhẫn trữ vật thì lúc này hắn mới mặt mày hớn hở.

Đây là thứ mà Diệp Chân chuẩn bị riêng cho hắn, trong có chứa năm vạn vò rượu ngon mà hắn vơ vét sạch trong Thanh Lam võ đô!

- Huynh đệ…

- Hừ!

Khi ly biệt, Tôn Bá đang muốn nói cái gì thì tiếng hừ lạnh của Hồ Thanh Đồng đã vang lên!