← Quay lại trang sách

Chương 926 Võ Đạo Trúc Cơ

Huynh đệ, có rảnh rỗi thì đi tới bí cảnh Tiên Quang Sơn gặp ta, nhớ là phải mang rượu tới! Mang nhiều một chút!

Dưới ánh mắt uy hiếp và cái hừ lạnh của Hồ Thanh Đồng, cuối cùng Tôn Bá chỉ nói được một câu như vậy, sau đó tỏ vẻ đáng thương đi theo sau Hồ Thanh Đồng rời khỏi Nhật Nguyệt thần giáo.

Diệp Chân thực sự nghĩ mãi mà vẫn không rõ, tại sao một người có chiến lực kinh khủng như Tôn Bá lại bị một nữ nhân như Hồ Thanh Đồng thu phục đến dễ bảo như vậy?

Quả thực giống như thuần hóa.

Nhưng điều càng làm cho Diệp Chân hiếu kỳ chính là thái độ của Tôn Bá, hắn ta hình như muốn nói gì đó với mình, có điều mỗi lần đều sẽ bị Hồ Thanh Đồng cắt đứt hoặc bỏ dở.

Cái này khiến Diệp Chân có chút không rõ ràng.

Có phải Tôn Bá muốn đưa ra yêu cầu có chút vô sỉ, ví dụ như tìm cho hắn vài con khỉ cái hoặc đại loại như vậy? Trừ cái đó thì Diệp Chân nghĩ không ra rốt cuộc thì Tôn Bá muốn biểu đạt cái gì.

Dù sao Diệp Chân và Tôn Bá cũng không giao lưu quá nhiều, cũng không bí mật gì để chia sẻ!

Diệp Chân cũng không để ý nhiều đến chuyện này, hắn tính toán đợi khi nào có thời gian thì sẽ đi đến bí cảnh Tiên Quang Sơn một chuyến, đến lúc đó đi vào Yêu Thần Điện tìm Tôn Bá trò chuyện tiếp.

Diệp Chân hoàn toàn không ngờ tới, lần không để ý này đã biến thành việc mà hắn hối tiếc nhất trong tương lai không xa!

Đưa tiễn khách nhân xong xuôi, Diệp Chân nói một tiếng với Giản Thiên Hùng rồi đi về phía tĩnh thất trong trạch viện của mình, thậm chí tận lực tránh đi Phong Khinh Nguyệt.

Sự xuất hiện của Hồ Thanh Đồng khiến ký ức mà Diệp Chân và Phong Khinh Nguyệt đều đã quên lãng lại dâng trào. Cái này khiến Diệp Chân cảm thấy quan hệ nam nữ có thể là loại quan hệ khó xử lý nhất trong thiên địa.

Diệp Chân hiểu rõ tại sao Hồ Thanh Đồng lại đối xử lạnh nhạt với mình.

Lúc đó hắn và Hồ Thanh Đồng xảy ra chuyện trong gian đại điện kia thì Phong Khinh Nguyệt xuất hiện, Diệp Chân chỉ hơi do dự một chút sau đó lập tức đứng dậy đuổi theo nàng ấy.

Lúc đó Diệp Chân cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng sau đó hắn mới hiểu được, loại tình huống đó đã khiến Hồ Thanh Đồng tổn thương sâu đến cỡ nào, sợ rằng chỉ có mình nàng ấy biết được.

Nhưng vấn đề là nếu ở trong loại tình huống đó thì lựa chọn nào mới là đúng?

Nếu như Diệp Chân không đuổi theo vậy thì Phong Khinh Nguyệt làm sao bây giờ?

Đây là một nan đề không có câu trả lời, đó cũng nguyên nhân khiến Hồ Thanh Đồng hiện tại cực kỳ lãnh đạm với hắn.

Phong Khinh Nguyệt nhìn thấy Hồ Thanh Đồng tự nhiên nhớ tới chuyện cũ, mặc dù nàng ấy không hỏi nhưng Diệp Chân cũng hiểu rõ, nếu mọi người đều xấu hổ, không bằng tránh đi một lúc.

Vốn dĩ lúc này vừa rồi phân ra thắng bại với tam đại thế lực, chính là khi Nhật Nguyệt thần giáo bận rộn, nhưng Diệp Chân cũng chủ động tránh đi.

Với năng lực đã từng thống soái mấy chục vạn binh mã, Diệp Chân dư sức xử lý những này việc vặt vãnh này, nhưng đã có giáo chủ chủ trì làm thay, Diệp Chân làm gì phải lãng phí thời gian?

Về phần mượn cơ hội thu hoạch được lợi ích, thậm chí khống chế một bộ phận thực lực Nhật Nguyệt thần giáo thì Diệp Chân đã nhìn thấu.

Thực lực!

Có chút thời khắc thì cần nói chuyện bằng thực lực tuyệt đối.

Giống như Diêm Vô Cực, nếu bản thân Diêm Vô Cực không có tu vi Khai Phủ cảnh cửu trọng thì làm sao có thể kích động tam đại thế lực liên hợp với nhau?

Nếu Diệp Chân nhúng tay quá nhiều vào việc của Nhật Nguyệt thần giáo thì trái lại không tốt.

Những việc tỏa vụ và khuếch trương còn lại cứ giao cho Giản Thiên Hùng đi xử trí là được, Diệp Chân cũng vui mừng được thanh nhàn!

Dưới tình huống bình thường, sau này Diệp Chân tiếp chưởng Nhật Nguyệt thần giáo đã không quá nhiều lo lắng.

Không đơn thuần là quan hệ với Phong Khinh Nguyệt, trận chiến Xích Hỏa võ thành lần trước và trận chiến tam đại liên quân vây quét Nhật Nguyệt thần giáo lần này cũng đủ làm cho khiến uy vọng của Diệp Chân đạt đến đỉnh phong.

Đặc biệt là lần này đối phó tam đại liên quân, giáo chúng Nhật Nguyệt thần giáo chính mắt thấy được năng lực của Diệp Chân, viện quân mời tới gần như chủ đạo cho cuộc chiến đấu này.

Nếu như trong thần giáo thật sự có người muốn thay thế Diệp Chân thì chỉ sợ đó chỉ là một hy vọng xa vời.

Mặc dù Diệp Chân không nhúng tay việc nội bộ Nhật Nguyệt thần giáo, nhưng thế lực trong thần giáo của hắn cũng không nhỏ.

Không nói tới dòng chính của Xích Hỏa võ thành, chỉ cần hai đại thần Huyễn Trận Vương và Băng Sát Vương tọa trấn ở đây thì không ai dám nói nữa chữ không.

Huống chi theo thời gian trôi qua, Ngự Thú Môn dần khôi phục đã có thể phát huy được tác dụng.

Hiện tại việc mà Diệp Chân cần làm chính là dốc hết toàn lực tăng lên tu vi của mình.

Nói đến tu vi, có một vấn đề khiến Diệp Chân rất bực bội.

Nửa năm qua, Diệp Chân xem như có được cơ duyên, trong vòng nửa năm liên tục tăng thêm hai đạo võ mạch, từ huyết mạch thiên phú tứ mạch đã tăng lên tới lục mạch!

Hơn nữa huyết mạch thiên phú lục mạch này lớn mạnh vô cùng, cường độ của từng cái gần như gấp đôi võ giả bình thường.

Nếu nói về phương diện này, huyết mạch thiên phú lục mạch của Diệp Chân gần như tương đương với huyết mạch thiên phú thập nhị mạch của võ giả bình thường. Lấy tốc độ tu luyện mà nói thì còn mạnh hơn một, hai phần so với huyết mạch thiên phú cực kỳ hiếm thấy là thập toàn thiên mạch.

Diệp Chân rất hài lòng về điểm này, nhưng vấn đề là từ khi thu hoạch được hai đạo huyết mạch thiên phú đến nay thì tu vi của hắn vẫn còn vây ở Chú Mạch cảnh tứ trọng đỉnh phong!

Trong Chú Mạch cảnh, nhất định phải đúc thành võ mạch mới có thể tăng cao tu vi.

Theo lý thuyết, thần thông võ kỹ trong Nhật Nguyệt thần giáo cũng không phải ít, Thiên giai cũng có mấy bản, Diệp Chân có rất nhiều lựa chọn.

Nhưng vấn đề là Diệp Chân chướng mắt chúng!

Bây giờ Diệp Chân đã có thần thông võ kỹ, hoặc các loại bí thuật pháp môn mà Thận Long Châu cung cấp, cái nào ném ra ngoài đều là tuyệt học đối với mọi tông môn.

Tầm mắt và khẩu vị của Diệp Chân đã tăng lên rất nhiều, hắn tự nhiên coi thường những bản võ kỹ bình thường kia, cho dù đó võ kỹ thần thông thượng phẩm Thiên giai trong Nhật Nguyệt thần giáo.

Trước đây Diệp Chân còn có suy nghĩ sử dụng một bản võ kỹ thần thông thượng phẩm Thiên giai, chắp vá dùng tạm.

Nhưng từ sau khi thu được truyền thừa võ đạo của Địa Tâm Hỏa Soái thì suy nghĩ chắp vá dùng tạm kia cũng triệt để tan thành mây khói, cho nên đây cũng nguyên nhân quan trọng khiến Diệp Chân chưa chú mạch.

Trong truyền thừa võ đạo của Địa Tâm Hỏa Soái có cường điệu một chuyện —— Trúc cơ!

Đừng nhìn võ giả trong đại lục Chân Huyền được chia thành nhiều đẳng cấp như vậy, các loại cường giả đấu tới đấu lui rất uy phong, nhưng tu vi võ đạo trước Nhập Đạo Cảnh thật ra đều là làm cho đặt nền móng cho con đường võ đạo sau này!

Nói cho đúng, trước khi tu vi của võ giả đột phá đến Khai Phủ cảnh thì đều là rèn đúc cho võ đạo của bản thân sau này, nhất là cảnh giới Chú Mạch cảnh, đặc biệt quan trọng.

Có thể nói là một trong những điều quan trọng của võ đạo trúc cơ!

Khi võ giả Chú Mạch cảnh đúc thành võ mạch, chính là phủ mạch chèo chống quan trọng nhất khi đột phá đến Khai Phủ cảnh.

Hiện tại chú mạch võ giả trên đại lục Chân Huyền trên cơ bản đều là đúc loạn xạ, cái nào có uy lực lớn thì đúc cái đó, căn bản là sau này mặc kệ. Nhưng ở thời kỳ

Thượng Cổ thì võ giả chú mạch có rất nhiều thuyết pháp.

Ví dụ như Lục Huyền Hỏa Phủ hoặc Thất Huyền Hỏa Phù, thậm chí Cửu Huyền Hỏa Phủ, chính là một võ giả đúc toàn bộ huyết mạch thiên phú của mình thành Hỏa hệ thần thông võ kỹ võ mạch.

Sau khi đột phá đến Khai Phủ cảnh thì sẽ bắt mạch số mở ra Lục Huyền Hỏa Phủ hoặc Thất Huyền Hỏa Phủ đặc hữu. Tác dụng quan trọng nhất của Thất Huyền Hỏa Phủ là người có Thất Huyền Hỏa Phủ trong cơ thể, nếu tiếp tục tu luyện công pháp hệ

Hỏa, như vậy cho dù tu luyện hay chiến đấu thì đều có tác dụng cực mạnh, được tăng lên và tăng thêm!

Con số này càng cao thì tăng thêm càng lớn!

Theo những gì Địa Tâm Hỏa Soái nói, lấy ví dụ võ giả có Thất Huyền Hỏa Phủ, nếu thôi động ra Thiên giai thiên hỏa hạ phẩm, sau khi được Thất Huyền Hỏa Phù tăng thêm thì uy lực của nó đã có thể sánh bằng thiên hoả Thiên giai trung phẩm!

Nếu võ giả có Bát Huyền Hỏa Phủ thì thậm chí có thể làm cho Thiên giai thiên hỏa thượng phẩm phát ra uy lực không kém Linh giai linh hỏa hạ phẩm!

Năm đó, Địa Tâm Hỏa Soái là võ giả có được Bát Huyền Hỏa Phủ hiếm thấy.

Đây cũng chính là nguyên nhân Diệp Chân vẫn luôn không chú mạch trong thời gian gần đây.

Bởi vì loại linh phủ này nhiều vô số kể, như Lục Hòa Thổ Phủ, Thất Canh Kim Phủ, Ngũ Bàn Thủy Phủ, càng có một chút linh phủ Ngũ Hành sinh khắc.

Ví dụ như Kim Thủy Linh Phủ, Mộc Hỏa Linh Phủ, vân vân…

Trong khoảng thời gian này, Diệp Chân đã cân nhắc rất nhiều xem mình nên lựa chọn chú mạch võ đạo trúc cơ như thế nào!

Kiếm mạch của Diệp Chân thuộc Kim trong ngũ hành, thứ hai là Hắc long huyết mạch thì hắn không rõ, có thể là thủy, cũng có thể là có đủ Ngũ Hành, cái này còn cần khảo chứng.

Thứ ba là Khôn nguyên chưởng mạch, đây là thực sự thổ mạch Ngũ Hành, Huyền Hỏa linh mạch chắc chắn là thuộc tính Hỏa, không cần phải bàn cãi!

Dưới tình huống bình thường, loại chú mạch pháp trước mắt của Diệp Chân nếu ở thời kỳ Thượng Cổ thì sẽ thuộc về loại bị luyện hỏng kia.

Hơn nữa, có trên tám phần võ giả trên đại lục Chân Huyền đều giống như Diệp Chân trước đây, cứ luyện chơi mà chẳng có mục đích gì, bọn hắn căn bản không biết điểm này.

Chẳng qua hiện tại Diệp Chân đã biết, như vậy hắn phải đánh giá bản thân kỹ càng một phen.

Nguyên bản thích hợp Diệp Chân nhất là Bát Huyền Hỏa Phủ mà Địa Tâm Hỏa Soái tu luyện, hoặc kém nhất cũng Lục Huyền Hỏa Phủ, nhưng như vậy cũng giúp Diệp Chân tu luyện Hỏa Linh Lực tăng thêm cực lớn.

Nhưng bây giờ đã đúc thành các loại linh mạch, nếu luyện sai một mạch thì còn có thể liều mạng nguyên khí đại thương phế mạch trùng luyện lại, nhưng bây giờ ba mạch đã không phải hỏa mạch, phế mạch trùng luyện chẳng khác gì tự phế võ công.

Hơn nữa Hắc long võ mạch chưa hoàn thành chú mạch, Diệp Chân có muốn phế cũng phế không được.

Sau khi nghiên cứu truyền thừa võ đạo của Địa Tâm Hỏa Soái nửa ngày, rốt cục Diệp Chân đã tìm ra một phương án linh phủ thích hợp.

Đó chính là linh phủ Âm Dương Ngũ Hành.

Linh phủ Âm Dương Ngũ Hành biến hóa rất nhiều lúc tu luyện, nếu chỉ có năm mạch huyết mạch thiên phú thì chỉ có thể tu luyện linh phủ Ngũ Hành, nếu như có sáu mạch thì có thể tu luyện linh phủ Ngũ Hành Đại Nhật Huyền, bảy mạch thì có thể tu luyện linh phủ Âm Dương Ngũ Hành, cứ thế mà tính thêm.

Tác dụng rõ rệt nhất của linh phủ Ngũ Hành là sau khi tu luyện có thành tựu thì Ngũ Hành sẽ vận chuyển và sinh sôi không ngừng, tu luyện bất kỳ công pháp gì cũng sẽ không chút cấm kỵ nào, hơn nữa linh phủ càng thêm vững chắc, Linh Lực càng hùng hậu hơn so với người thường.

Lợi dụng Ngũ Hành sinh khắc cũng có thể tăng uy lực của Linh Lực lên, nhưng so với Thất Huyền Hỏa Phủ thì trình độ còn kém nhiều.

Có điều ai bảo trước đây Diệp Chân không có minh sư, bây giờ có thì lại đã chậm, chỉ có thể chọn cái trước mắt thích hợp với mình nhất, như vậy cũng tốt hơn là hai mắt bôi đen, luyện chơi không mục đích.

Ngũ Hành linh phủ cơ bản nhất là năm mạch Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, bây giờ Diệp Chân đã có ba võ mạch thần thông là Kim Hỏa Thổ, chỉ còn thiếu hai loại Thủy Mộc.

Nhưng ngặt nỗi hai loại hình võ kỹ thần thông này lại thưa thớt nhất, trong Nhật Nguyệt thần giáo cũng có mấy loại, chỉ có điều phẩm giai quá thấp, Diệp Chân căn bản là chướng mắt.

Cho nên mặc dù Diệp Chân đã tăng thêm hai đạo huyết mạch thiên phú thì cũng chỉ có thể kéo dài như bây giờ.

Diệp Chân dự định, chờ sau khi chuyện của Nhật Nguyệt thần giáo bình ổn xuống thì sẽ đi tìm kiếm thần thông võ kỹ thích hợp để tu luyện, chú mạch cơ sở cho Khai Phủ này tuyệt đối không thể qua loa.

Cho nên trong thời gian ngắn, tu vi trước mắt của Diệp Chân chỉ có thể vây ở Chú Mạch cảnh tứ trọng đỉnh phong.

Mặc dù bị vây ở Chú Mạch cảnh tứ trọng đỉnh phong, nhưng tăng lên tu vi Thần Hồn lại không hạn chế bao nhiêu.

Nhất là trong trận đại chiến hôm nay, Diệp Chân đã thu cấm vài tiên thiên hồn quang của mấy võ giả Khai Phủ cảnh, bây giờ vừa lúc luyện hóa tăng lên tu vi Thần Hồn.

Vừa nghĩ tới chuyện này, Diệp Chân lập tức nhớ tới một chuyện.

Hồn khí!

Hôm nay hắn đã thu hoạch được một món Hồn khí!