Chương 928 Tiến Hành Giao Dịch
Làm luyện khí sư, một luyện khí sư có truyền thừa Thượng Cổ, dẫn dụ thu phục một Khí Hồn có trí lực không sai biệt lắm với tiểu hài thực sự không phải việc khó gì.
Vỗ bộ ngực bảo đảm một phen xong, Diệp Chân nói Khí Hồn của Trường Sinh Phiên từ bỏ phản kháng, chủ động buông ra lực lượng bản nguyên của Trường Sinh Phiên, mặc cho lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân lưu lại lạc ấn ở trong cơ thể nó.
Sau đó chính là triệt để luyện hóa trung phẩm Hồn khí Trường Sinh Phiên này.
Khỏi cần phải nói, khi chỉ Diệp Chân ở trong Khí Hồn của Trường Sinh Phiên này lưu lại từ tiên thiên hồn quang tứ sắc ngưng tụ thành Thần Hồn lạc ấn, đã làm cho Khí Hồn của Trường Sinh Phiên vui mừng một phen.
Nói dưới sự tẩm bổ phẩm chất cao tiên thiên hồn quang như vậy, cơ hội nó sau này đột phá càng thêm dễ dàng.
Có lẽ nguyên nhân là tiên thiên hồn quang của Diệp Chân là tiên thiên hồn quang tứ sắc, không ngờ tế luyện Trường Sinh Phiên này lại hết sức thuận lợi, chỉ dùng không đến hai canh giờ đã có thể sơ bộ tế luyện hoàn thành.
Mà Địa Tâm Hỏa Soái lưu lại trong võ đạo truyền thừa, có mấy tiểu pháp môn tế luyện Hồn khí có thể rút ngắn một nửa thời gian tế luyện Hồn khí, nhưng chính là như thế, dưới tình huống bình thường cũng phải tốn hao sáu canh giờ.
Đang tế luyện Hồn khí, trong chuyện này, Diệp Chân cùng võ giả khác có sự khác biệt, điểm này cũng chỉ có tiên thiên hồn quang tứ sắc.
Tế luyện hoàn thành, tiếp theo chính là thu Hồn khí vào trong hồn hải, ngày đêm ôn dưỡng, dưỡng như cánh tay sai sử.
Mà có thể trực tiếp thu vào trong hồn hải, cũng là đặc điểm lớn nhất của Hồn khí.
Cũng chính bởi vì điểm này, vật liệu luyện chế Hồn khí mới cực kỳ trân quý, không phải thiên tài địa bảo chân chính thì không cách nào luyện chế, lúc luyện chế yêu cầu đối với luyện khí sư cũng càng cao.
Nhưng mà trước lúc thu Trường Sinh Phiên vào trong hồn hải ôn dưỡng, Diệp Chân vẫn còn có chút kìm nén không được muốn nếm thử lấy thôi động Trường Sinh Phiên một chút.
Diệp Chân rất muốn biết, Trường Sinh Phiên mới có uy lực đến cùng mạnh như thế nào.
Nhìn Trường Sinh Phiên cán xanh cờ đen bồng bềnh ở trước ngực, Diệp Chân đối với cách dùng các loại uy năng của Trường Sinh Phiên đã hiểu rõ trong lòng bàn tay.
Nguyên nhân chủ yếu là Diệp Chân lạc ấn Khí Hồn của Trường Sinh Phiên, sau khi lạc ấn Khí Hồn của Trường Sinh Phiên thành công thì Khí Hồn tùy theo phản hồi tới từng đạo tin tức Thần Hồn, cũng nói rõ ràng uy năng của Trường Sinh Phiên.
Nói trở lại, Trường Sinh Phiên này thật là bảo bối tốt, vừa có khả năng tấn công, uy năng phòng thủ cũng cực kỳ cường đại.
Thần niệm hơi động một chút, Diệp Chân thận trọng thử nghiệm thúc giục Trường Sinh Phiên.
Trong nháy mắt tiếp theo, Trường Sinh Phiên ảm đạm quang hoa thoáng sáng lên một chút. Độ sáng tăng lên có một chút như vậy nhưng một chút thôi động lại khiến Diệp Chân có một loại cảm giác hồn phi phách tán.
Thúc giục, trong Trường Sinh Phiên truyền đến một cỗ hấp lực cực kỳ bàng bạc, trong chốc lát, Huyền Hỏa Linh Lực trong đan điền Diệp Chân đã bị rút ra trống không.
Trong đan điền Huyền Hỏa Linh Lực bị rút lấy không còn, cỗ hấp lực vẫn còn cực kỳ bàng bạc vẫn đang tiếp tục, không chỉ có bốn đạo võ mạch Linh Lực trong cơ thể Diệp Chân đang khuynh tiết ra mà tinh huyết toàn thân cũng có một loại cảm giác rục rịch.
Điều này khiến Diệp Chân nhớ tới bộ dáng Âm Trường Sinh lúc trước bị Trường Sinh Phiên rút thành bộ xương bọc da, không khỏi rùng mình một cái.
Ngay sau đó, Diệp Chân cũng không chút do dự đình chỉ nếm thử.
Loại hành vi liều mạng này, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, vẫn là không nên tùy tiện nếm thử mới tốt.
Thu Trường Sinh Phiên lại, Diệp Chân cũng không đứng dậy, mà tiếp tục ngồi khoanh chân tĩnh tọa, chậm rãi nhắm mắt.
Ngoài chuyện Trường Sinh giáo khuếch trương cực kỳ tiêu hao tinh lực, có giáo chủ Giản Thiên Hùng tại đó, Diệp Chân không có ý định cũng không muốn đi chộn rộn.
Thừa cơ hội này tranh thủ lúc rảnh rỗi, Diệp Chân nghĩ kỹ, lắng đọng ngưng luyện một phen võ đạo của mình.
Hơn nửa năm này, Diệp Chân đầu tiên chém giết Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú, thu được bí thuật độn thổ, sau đó cùng Chu Lệnh một phen tử đấu, sau đó làm cho tiểu Miêu tấn giai, tìm kiếm đan dược từ phục hưng chi địa của Ngự Thú Môn Vạn Thú Điện.
Một phen long tranh hổ đấu, sau khi thành công trở về vừa lúc lại đụng phải Huyền Nguyệt tông trưởng lão Cam Như Tùng đến đây tìm phiền toái, sau khi ác đấu xem như giải quyết nguy cơ, nhưng mà sau đó Diệp Chân trả thù chém giết Lâu chủ
Vạn Tinh Lâu - Diêm Tông đã dẫn phát Vạn Tinh Lâu đại biến, tiến tới lại đã dẫn phát nguy cơ Xích Hỏa võ thành.
Nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, trải qua thiên tân vạn khổ, cuối cùng đã giải quyết nguy cơ Xích Hỏa võ thành, thu được võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, vừa rồi quay lại võ đô Thanh Lam không mấy ngày, Cửu trưởng lão Vạn Tinh tổng lâu
Diêm Vô Cực lại bởi vì chuyện Diêm Tông chạy đến tận cửa.
Sau đó ác chiến tam đại liên quân, bộ bộ kinh tâm, cho tới hôm nay mới xem như kết thúc.
Hơn nửa năm nay, Diệp Chân hơn phân nửa thời gian đều đang chiến đấu, tu vi cũng trong chiến đấu không ngừng tăng lên, nhưng lại không có thời gian dư thừa lĩnh hội chỉnh hợp thu hoạch hơn nửa năm.
Hôm nay cuối cùng đã có thời gian, Diệp Chân tranh thủ lúc rảnh rỗi, kế hoạch trong đoạn thời gian này lắng đọng một chút võ đạo của mình thật tốt, đem truyền thừa lấy được võ giả Địa Tâm Hỏa Soái và kinh nghiệm cùng cao thủ cường giả giao thủ trong khoảng thời gian này, triệt để chuyển hóa thành võ đạo của mình.
Mặc dù làm như vậy đối với khả năng thực lực Diệp Chân tăng lên cũng không rõ ràng.
Nhưng lại có thể làm cho Diệp Chân đối với thực lực võ đạo của mình có một nhận biết cực kỳ rõ ràng, biến thành vật liệu của mình.
Diệp Chân có được tư tưởng võ đạo độc lập, mới có thể làm cho hắn đi được càng xa ở trên con đường võ đạo ngày sau.
Hơn nửa năm qua, mỗi một lần cảm ngộ thời khắc sinh tử, cũng bắt đầu ở trong lòng Diệp Chân hiện lên cùng Địa Tâm Hỏa Soái truyền thừa võ đạo.
Có đôi khi, một phen ứng chiếu, Diệp Chân đột nhiên phát hiện, trong trường hợp này, thật ra còn có phương pháp giải quyết tốt hơn.
Có đôi khi, Diệp Chân lại đột nhiên phát hiện, hắn còn chưa đủ cẩn thận.
Nếu như cẩn thận hơn, hôm đó sẽ có thể sớm phát hiện Bùi Vị trên mặt đất phát ra một kích trí mạng.
Trong công phu tích tắc, đối người bình thường mà nói, cũng chỉ là nháy mắt nhưng đối Diệp Chân, một tích tắc kia lại có thể làm cho trình độ Diệp Chân thụ thương giảm bớt rất nhiều thậm chí có thể không bị thương.
Có rất nhiều ví dụ.
Thời gian trôi qua từng ngày, Diệp Chân nghĩ lại cũng càng ngày càng nhiều, thu hoạch cũng càng ngày càng nhiều.
Trong nháy mắt đã đi qua mười một ngày rồi.
Ngày thứ mười hai, vào ban đêm, thanh âm lão giả thần bí kia cực kỳ đột ngột xuất hiện trong đầu Diệp Chân.
- Tiểu tử, không tệ, có chút ngộ tính!
Trong mười ngày qua, Diệp Chân tĩnh tọa nghĩ lại, nếu như trước đó, Diệp Chân khẳng định sẽ giật nảy mình, thần niệm nói không chừng sẽ thuận thế truy kích một chút.
Nhưng lần này, mí mắt Diệp Chân đều không nháy một chút, chỉ là thần niệm xiết chặt, bản năng làm xong công tác chuẩn bị ứng đối các loại ngoài ý muốn, đây chính là một trong những thu hoạch của Diệp Chân trong mười ngày qua bế quan lĩnh hội.
- Những người khác bởi vì thế lực Nhật Nguyệt thần giáo tăng vọt mà làm thành một tổ truy đuổi trục lợi, hận không thể chặn ngang một tay ở trên tất cả địa bàn mới, hận không thể hung hăng cắn một miếng vào những lợi ích mới chưa được phân phối.
- Từng người lục đục với nhau, đánh đến quên cả trời đất.
- Nhưng tiểu tử ngươi lại có thời gian có thể yên lặng ở chỗ này tĩnh tọa lĩnh hội hơn mười ngày, không tham gia trong những chuyện ô yên chướng khí kia, không tệ, điểm này của ngươi đáng nể phục, ngày sau ngươi sẽ đạt thành tựu cao bao nhiêu trên con đường võ đạo cũng khó có thể nói chắc chắn được!
Nghe lão giả thần bí lấy lòng, Diệp Chân lại nở nụ cười khổ.
- Tiền bối quá khen rồi, tiểu tử không đi bởi vì nếu là của ta thì ai cũng không lấy được, nếu không phải của ta thì trước mắt ta cũng không giành được, không bằng yên lặng ở nơi này tiềm tu!
- Ha ha ha ha, tiểu tử ngươi khi rất thành thật, nhưng mà, đây chính là điểm đáng quý của ngươi. Diệp tiểu tử, ước định của lão phu với ngươi, ngươi sẽ không quên chứ?
Lão giả thần bí nói.
- Sao lại quên? Làm sao dám quên?
- Vãn bối còn chưa cám ơn tiền bối hôm đó đã có ơn chi viện, hôm nay ở chỗ này nói lời cảm tạ tiền bối!
Nói xong Diệp Chân đứng lên hướng về phía trước cuối người một cái.
- Không cần cám ơn, lão phu xuất thủ chỉ là giao dịch giữa ngươi và ta mà thôi!
Mà lại nói, cho dù lão phu không xuất thủ, hôm đó ngươi mời người tới giúp đỡ cũng bất phàm, cũng có thể chiến thắng, chỉ nhưng mà đại giới cần trả hơi lớn một chút thôi!
Thanh âm thần bí nói.
- Tốt thôi, lão phu cũng không nhiều lời với ngươi nữa, hôm nay lão phu đến đây là đến nói chuyện giao dịch với ngươi!
Lão giả thần bí nói.
- Đã đáp ứng tiền bối, vãn bối sẽ tuyệt đối không nuốt lời. Tiền bối cụ thể muốn vãn bối làm cái gì, cứ mời ngươi nói thẳng!
Diệp Chân nói.
- Rất đơn giản, ngươi đã trở thành phụ tế, có quyền hạn tự do ra vào tầng thứ chín Nhật Nguyệt thần đàn, ngươi chỉ cần mang lão phu tiến vào tế đàn tầng thứ chín Nhật Nguyệt thần đàn hai lần là có thể!
Lão giả thần bí kia nói.
Diệp Chân nghe thế thần sắc hơi động một chút, lão giả thần bí lại trực tiếp sảng khoái nói.
- Lão phu biết ngươi muốn nói gì, không nên hỏi, lão phu cũng sẽ không trả lời.
- Lão phu lấy nhân cách đảm bảo, lão phu cũng không có lòng mưu đồ Nhật Nguyệt thần đàn, lão phu chỉ là muốn thông qua Nhật Nguyệt thần đàn xác định một chuyện mà thôi.
- Tuyệt đối sẽ không có cử động bất lợi gì đối với Nhật Nguyệt thần giáo hoặc Nhật Nguyệt thần đàn!
Lão giả thần bí nói.
Có chút ngẫm nghĩ một chút, Diệp Chân nặng nề gật đầu.
- Tốt, vãn bối sẽ tuân thủ lời hứa, xin hỏi tiền bối, hai lần này lúc nào tiến vào?
- Lần thứ hai thời gian chưa định, khi lão phu cần sẽ tìm cách thông báo ngươi, lần đầu tiên này chính là tối ngày mai.
Lão giả thần bí nói.
- Tối ngày mai?
- Không sai!
- Hôm qua Giản Thiên Hùng tiêu diệt Thanh Vân Bảo, bị thiệt lớn, hôm nay trọng thương mà về, buổi tối hôm nay hoặc ngày mai ráng chống đỡ rồi an bài giáo vụ một chút sẽ phải bế quan chữa thương, đó là thời cơ tốt nhất ngươi mang lão phu tiến vào Nhật Nguyệt thần đàn!
Lão giả thần bí nói.
- Không cần hoài nghi, lão phu sở dĩ chọn lúc Giản Thiên Hùng lúc thụ thương tiến vào Nhật Nguyệt thần đàn, chủ yếu là không muốn làm cho hắn phát giác mà thôi.
- Quy mô thần tế lần này của các ngươi quá to lớn, vượt quá dự kiến của lão phu, tên Giản Thiên Hùng kia cũng thu được chỗ cực tốt, đối với khống chế Nhật Nguyệt thần đàn càng tiến thêm một bước.
- Hắn dưới trạng thái hoàn hảo, nói không chừng sẽ phát hiện có người xâm nhập tầng thứ chín Nhật Nguyệt thần đàn, là cân nhắc cho nên thừa lúc hắn chữa thương lặng lẽ tiến vào mới tốt!
Diệp Chân vừa muốn nói gì, lão giả thần bí lại lần nữa cắt ngang.
- Không phải, tiền bối, ta chỉ muốn biết, giáo chủ bị thương như thế nào? Thanh Vân Bảo ngoại trừ hai vương giả Khai Phủ cảnh trọng thương trốn về, bảo chủ Vân Xung Tiêu mạnh nhất đều bị chém giết, làm sao có thể tổn thương được giáo chủ?
Diệp Chân vội nói.
- Ngươi hỏi lão phu, lão phu biết đi hỏi ai đây, tự mình đi nghe ngóng!
Lão giả thần bí không có ý tốt nói một tiếng.
- Trước giờ Tý ngày mai, lão phu sẽ tới tìm ngươi!
Sau đó triệt để không một tiếng động!