← Quay lại trang sách

Chương 927 Thu Phục Trường Sinh Phiên

Hôm nay, đại quyết chiến trong Thanh Lam võ đô lần này, cùng chém giết mười hai vương giả Khai Phủ cảnh vương, ngoại trừ mấy vương giả Khai Phủ cảnh của Trường Sinh giáo dùng bí pháp tăng lên nhưng chiến lực không cao ra, tám vương giả Khai

Phủ cảnh khác người nào cũng đều có Linh khí thậm chí Hồn khí.

Diêm Vô Cực cũng có Hồn khí, thế nhưng Hồn khí của hắn lại bị lão giả thần bí kia chấn thành phấn vụn, làm cho người ta thương tiếc không thôi.

Trừ cái đó ra, bảy vương giả Khai Phủ cảnh khác, trên người bọn họ thu được chín món Linh khí, một món Hồn khí.

Trong chín món Linh khí có một món là cực phẩm Linh khí và trung phẩm phòng ngự linh giáp, đó là từ trên người bảo chủ Thanh Vân Bảo - Vân Xung Tiêu lấy được.

Nhưng mà, chém giết Vân Xung Tiêu, lại là hai người Huyễn Trận Vương Trần Sí và Băng Sát Vương La Thù, tự nhiên hai món Linh khí bao gồm cái khác trên người Vân Xung Tiêu thu được đều đã rơi vào trong tay bọn hắn.

Cho dù vào hôm nay, trên tiệc tối hai vị này đáp ứng trở thành cung phụng Nhật Nguyệt thần giáo, Giản Thiên Hùng cũng không yêu cầu.

Một món Hồn khí duy nhất là Trường Sinh Phiên đoạt từ trên người Âm Trường Sinh, lúc ấy là Diệp Chân và Giản Thiên Hùng hợp lực đoạt lấy, vẫn một mực đặt ở chỗ

Diệp Chân.

Vào lúc chiến hậu thanh toán thu được, Diệp Chân cũng không chủ động nộp lên Hồn khí Trường Sinh Phiên, mà trước hỏi thăm ý kiến của Giản Thiên Hùng nên xử trí như thế nào?

- Nếu như ngươi liều mạng đoạt tới thì tự ngươi lấy đi, không cần giao lên!

Giản Thiên Hùng đã trả lời như thế.

Giáo chủ nói như vậy, Diệp Chân tất nhiên sẽ vui vẻ nhận lấy, nhưng dụng ý của đối phương, Diệp Chân cũng có thể hiểu rõ được mấy phần.

Đầu tiên, Giản Thiên Hùng hắn là giáo chủ đã có một món Hồn khí Nhật Nguyệt thần đàn, thôi động một món Nhật Nguyệt thần đàn cũng đủ hắn cật lực, hai món vô ích.

Còn nữa, nếu như Diệp Chân nộp lên Hồn khí này, như vậy trong Nhật Nguyệt thần giáo người thích hợp nhất để tế luyện Trường Sinh Phiên tuyệt đối không phải Diệp Chân mà là hai Thái Thượng trưởng lão có tu vi cường đại.

Nhưng vấn đề là, một khi để hai Thái Thượng trưởng lão tế luyện Hồn khí Trường Sinh Phiên chiến lực có thể so với Nhật Nguyệt thần đàn. Như vậy không cẩn thận, Thái Thượng trưởng lão này sẽ trở thành lực cản ngày sau Diệp Chân leo lên vị trí giáo chủ, thậm chí sẽ hình thành thế trận đuôi to khó vẫy.

Cho nên dù Giản Thiên Hùng biết rõ Trường Sinh Phiên cầm trong tay Diệp Chân tương đương phế vật, tu vi quá thấp không cách nào thôi động, nhưng vẫn như cũ để cho Diệp Chân nắm giữ là xuất phát từ phương diện này mà cân nhắc.

Nhưng mà biết rõ như thế, Diệp Chân vẫn muốn nếm thử một chút.

Không nói những cái khác, tu vi Thần Hồn Diệp Chân cũng không yếu hơn vương giả

Khai Phủ cảnh vương bình thường.

Không sai, cho dù Diệp Chân muốn thử nghiệm tế luyện Trường Sinh Phiên này, uy lực Trường Sinh Phiên kia, Diệp Chân thấy tận mắt những mấy lần, thế nhưng lại vô cùng nóng mắt.

Bước đầu tiên tế luyện Hồn khí tất nhiên là thanh trừ Thần Hồn lạc ấn trong Hồn khí của chủ nhân đời trước, mặc dù Âm Trường Sinh đã bị giết, nhưng tiên thiên Thần Hồn còn tồn tại cho nên trong Thần Hồn lạc ấn của hắn vẫn còn trong Trường Sinh Phiên, không hề tiêu tán.

Nhưng mà việc này dễ thôi.

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân đã lấy ra tiên thiên hồn quang bao vây tiên thiên Thần Hồn của Âm Trường Sinh.

Vừa mở phong cấm, tiên thiên Thần Hồn của Âm Trường Sinh đã hét rầm lên, nhưng âm thanh kêu gào rồi vang lên, Diệp Chân đã tiện tay bắn ra một đạo lôi quang đánh tiên thiên Thần Hồn của Âm Trường Sinh thành bụi.

Thần niệm khẽ động, đầu ngón tay rơi ra tơ lụa dạng quang hoa, Diệp Chân thôi động khôi lỗi Linh phù, bí pháp luyện hóa tiên thiên hồn quang bắt đầu rút ra luyện hóa tiên thiên hồn quang vô cùng tinh thuần của Âm Trường Sinh!

Không thể không nói tiên thiên hồn quang của Âm Trường Sinh vô cùng cường đại, tiên thiên hồn quang của Khai Phủ cảnh thất trọng rất hùng hậu. Nhưng vẫn không đột phá trong phạm trù võ giả nhân tộc, vẫn như cũ chỉ là tiên thiên hồn quang tam sắc.

Cho nên, dù tiên thiên hồn quang của Âm Trường Sinh có hùng hậu đến đâu thì biên độ tăng lên đối với lực lượng Thần Hồn Diệp Chân cũng không lớn lắm.

Diệp Chân có tiên thiên hồn quang tứ sắc loại phẩm giai với độ cao như trên đã chú định cần rất nhiều tiên thiên hồn quang tam sắc mới có thể tăng lên.

Hơn nửa canh giờ sau, sau khi luyện hóa xong tiên thiên hồn quang hùng hồn của Âm Trường Sinh, tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân tăng lên một cách rõ ràng.

Nhưng mà tu vi tiên thiên hồn quang Diệp Chân vẫn là ngũ trọng sơ kỳ.

Cảm giác được tiên thiên hồn quang rõ ràng có sự tăng lên, Diệp Chân dứt khoát lấy ra tiên thiên hồn quang của bảy vương giả Khai Phủ cảnh bắt được lần này, còn có một ngày trước lúc Diệp Chân ám sát cao thủ Trường Sinh giáo và Thiên La Môn lúc có được hai đoàn tiên thiên hồn quang khác cũng cùng lấy ra, bắt đầu luyện hóa.

Theo tu vi Thần Hồn Diệp Chân tăng lên, tốc độ luyện hóa tiên thiên hồn quang tu vi Thần Hồn thấp hơn mình càng lúc càng nhanh.

Cả chín đám tiên thiên hồn quang có tu vi cao nhất là tiên thiên hồn quang lục trọng, thấp nhất là tiên thiên hồn quang nhị trọng, Diệp Chân chỉ dùng không đến ba canh giờ đã luyện hóa hoàn tất.

Đến lúc cuối cùng, sau khi luyện hóa hoàn tất một đoàn tiên thiên hồn quang tứ trọng, Diệp Chân kinh ngạc phát hiện, tu vi Thần Hồn của hắn vẫn luôn một mực không động tĩnh gì không ngờ lại từ tiên thiên hồn quang ngũ trọng sơ kỳ tăng lên tới tiên thiên hồn quang ngũ trọng trung kỳ!

Mặc dù biên độ tăng lên không lớn nhưng cũng đủ làm cho Diệp Chân kinh hỉ.

Bởi vì đây là sau khi tu vi Thần Hồn Diệp Chân mượn nhờ Hắc Hồn Linh Quả đột phá đến tiên thiên hồn quang ngũ trọng sơ kỳ, lần đầu tiên tăng lên rõ ràng.

Dù là lần này rõ ràng tăng lên trước sau đều khiến Diệp Chân tiêu hao hết tiên thiên hồn quang của hơn hai mươi vương giả Khai Phủ cảnh.

Nhất là khi ở Địa Hỏa Tâm Cung, Diệp Chân chém giết vương giả Khai Phủ cảnh cũng không phải ít.

Trong đó còn bao gồm tiên thiên hồn quang của hai vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng.

Sau khi mừng rỡ, Diệp Chân lại nở nụ cười khổ.

Sau khi lực lượng Thần Hồn tấn giai này thành tiên thiên hồn quang tứ sắc, trước mắt chỉ là tu vi tiên thiên hồn quang ngũ trọng mà đã tăng lên một cách khó khăn giống như thế này, thế thì sau này làm sao, khó khăn sẽ bao nhiêu đây?

Bình thường khổ tu sợ là phải tính trăm năm, dùng một loại phương thức cướp đoạt luyện hóa tiên thiên hồn quang của người khác mặc dù cũng nhanh nhưng cũng không thể hoàn toàn chuyển hóa.

Theo lần này thu tiên thiên hồn quang của hơn hai mươi vương giả Khai Phủ cảnh mới khiến cho tiên thiên hồn quang hắn từ ngũ trọng sơ kỳ tăng lên tới ngũ trọng trung kỳ, như vậy Diệp Chân chỉ sợ sẽ là giết sạch vương giả Khai Phủ cảnh ở

Chân Linh Vực, sau đó luyện hóa tất cả tiên thiên hồn quang của bọn hắn thì tu vi Thần Hồn của Diệp Chân cũng không thể đột phá đến tiên thiên hồn quang lục thất trọng trở lên.

- Ngoại vực Tử Hải!

Đột nhiên Diệp Chân nghĩ tới ngoại vực Tử Hải, nhớ tới đến từ Hắc Hồn Linh Quả của Hắc Sát Đảo, có cơ hội Diệp Chân sẽ đi Hắc Sát Đảo một chuyến.

Loại bảo bối Hắc Hồn Linh Quả này có lực lượng có thể tăng lên tu vi Thần Hồn trên diện rộng, phương thức tạo ra cũng cực kỳ tà ác tàn nhẫn, loại chuyện này Diệp Chân khinh thường làm.

Nhưng nếu như Hắc Hồn Linh Quả do người khác chế thành, vậy thì lại là chuyện khác.

Chậm rãi mở hai con ngươi ra, thần niệm Diệp Chân khẽ động, hiện lên màu xanh sẫm, Trường Sinh Phiên màu đen xuất hiện trước ngực.

Lúc này, Trường Sinh Phiên đã hiện ra bản thể của nó.

Chủ cán dài một trượng, cờ chiếm một nửa. Màu xanh sẫm của chủ cán và màu đen trên trường phiên lít nha lít nhít hiện đầy đủ loại đường vân.

Những đường vân này mặc dù lít nha lít nhít, nhưng nhìn ở trong mắt lại có một loại cảm khác hoa mỹ, giống như mỗi một tuyến đường. Trời sinh đều phải ở đó, nhìn kỹ, hình như mỗi một đường vân đều lộ ra một cỗ khí tức huyền ảo.

Cái này chỉ là lấy ánh mắt người bình thường nhìn mà cảm giác, xem ở phương diện Diệp Chân - một luyện khí sư, Trường Sinh Phiên trước mắt chính là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.

Mỗi một loại đường vân đều đại biểu cho một loại phương pháp cao thâm làm cho luyện khí, mỗi một đạo đường vân chỗ về văn cùng giao hội đều đại biểu cho một loại kỹ xão luyện khí cao minh.

Trường Sinh Phiên này nếu như rơi vào trong tay bất luận một luyện khí đại sư nào của Chân Linh Vực cũng là bảo vật vô giá, cẩn thận nghiên cứu những đường vân mặt ngoài mấy năm, trình độ luyện độ đều có thể lớn.

Đáng tiếc là Diệp Chân lại không giống như thế.

Con đường Diệp Chân luyện khí là truyền thừa từ thời kỳ Thượng Cổ luyện khí của

Địa Tâm Hỏa Soái, nhìn một cái, Trường Sinh Phiên này trong ngoài ngoài đã bị

Diệp Chân nhìn thấu.

Mà Diệp Chân lại có kinh nghiệm lấy được từ việc nhìn Địa Tâm Hỏa Soái luyện khí. Luyện chế với thủ pháp còn vô cùng thô kệch, không hề giống tác phẩm tinh điêu tế trác tạo nên.

Đương nhiên, khám phá thì khám phá, nếu như để Diệp Chân luyện chế một món Hồn khí như vậy, Diệp Chân thật luyện chế không ra.

Hồn khí cũng không giống như Linh khí Diệp Chân luyện chế trước đó, điệp gia mười mấy trận pháp đã có thể luyện thành trung phẩm linh khí.

Ở trên Trường Sinh Phiên này, trước mắt Diệp Chân nhìn ra được trận pháp một chút đã có hơn một ngàn cái, có thể nói vô cùng phức tạp.

Không nói tài liệu luyện chế khó có được, Diệp Chân muốn luyện chế Hồn khí e là trong thời gian ngắn sẽ không thể nào.

Đánh ra mấy đạo phù quyết, quấn quanh bên cạnh Trường Sinh Phiên cấm chế trên lấp lóe mấy lần, cứ thế mà biến mất.

Cấm chế biến mất, vốn dĩ quang hoa Trường Sinh Phiên cực kỳ ảm đạm. Quang hoa đột nhiên sáng lên, không ngờ lại muốn mượn cơ hội này đào tẩu.

Đáng tiếc, Diệp Chân đã sớm chuẩn bị, một khắc mở ra cấm chế kia, tiên thiên hồn quang tứ sắc tựa như thủy triều tràn vào trong Trường Sinh Phiên, lập tức trấn áp ý muốn chạy trốn của Trường Sinh Phiên không thể động đậy.

Nói đùa, Diệp Chân một luyện khí sư có truyền thừa Thượng Cổ, nếu như để cho một món Hồn khí đào thoát khỏi trong tay mình, vậy nên đi tìm một viên đậu hũ đập đầu chết cho rồi.

Nhưng mà, theo Trường Sinh Phiên tiến hành đào thoát, thần sắc Diệp Chân lập tức trở nên ngưng trọng, chỉ sợ chuyện tế luyện Hồn khí Trường Sinh Phiên này, còn khó hơn so với tưởng tượng của hắn.

Bởi vì dưới tình huống bình thường, một khi hạ phẩm Hồn khí bị chủ nhân triệt để gạt bỏ, dù nó có ý thức yếu ớt cũng sẽ không khi cơ linh cấm chế vừa mất đã thừa cơ đào thoát như thế.

Dưới tình huống bình thường, loại tình huống này chỉ sẽ xuất hiện ở trên Hồn khí có chút cường đại, tựa như Tử Linh, đến nay Diệp Chân không biết bản thể Tử Linh là cấp bậc gì.

Nhưng giống Tử Linh có được tư duy gần như con người ý thức Khí Hồn như thế là tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở trên người Hồn khí.

Bây giờ Trường Sinh Phiên xuất hiện loại tình huống này, cũng chỉ đại biểu cho một chuyện đó là phẩm giai của Trường Sinh Phiên tuyệt đối không phải là hạ phẩm Hồn khí, mà có thể là trung phẩm thậm chí thượng phẩm Hồn khí!

Nhưng mà ngẫm lại Trường Sinh Phiên kia có uy năng kinh người, lúc trước tu vi Âm Trường Sinh là Khai Phủ cảnh ngũ, thôi động nó sẽ trực tiếp bị rút thành bộ xương bọc da, điểm này cũng không khó hiểu.

Làm một luyện khí sư có truyền thừa Thượng Cổ, Diệp Chân vô cùng hiểu rõ dùng tốc độ nhanh nhất để tế luyện một món Hồn khí.

Tựa như dùng khôi lỗi Linh quyết trong Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật khống chế võ giả, phải ở pháp trận hạch tâm nhất của Hồn khí Khí Linh, in dấu xuống Thần Hồn lạc ấn của mình, xem như sơ bộ tế luyện đã được hoàn thành.

Thần niệm khẽ động, tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân liền thẳng đến Trường Sinh Phiên, đến vị trí quan trọng nhất của Khí Hồn.

Ầm!

Đến nơi, tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân giống như đã vấp phải trắc trở, bỗng nhiên đâm vào trên một vòng hắc lục giao nhau quang hoa, mà trong đoàn hắc lục giao nhau quang hoa này, ẩn ẩn có một hư ảnh Trường Sinh Phiên nho nhỏ, đó chính là Khí Hồn của Trường Sinh Phiên.

Tiên thiên hồn quang tứ sắc bị cản, lông mày Diệp Chân lập tức nhíu một cái.

Không ngờ Khí Hồn của Trường Sinh Phiên lại trực tiếp thúc giục lực lượng bản nguyên Trường Sinh Phiên để kháng cự Diệp Chân lạc ấn với nó.

Chủ yếu là bởi vì Trường Sinh Phiên có phẩm giai khá cao, lực lượng bản nguyên cực kỳ cường đại, Diệp Chân căn bản không cách nào đột phá tiến vào Trường Sinh Phiên lực lượng bản nguyên để lạc ấn Khí Hồn.

Nói một cách khác, chỉ cần Khí Hồn của Trường Sinh Phiên cứ tiếp tục như thế này, Diệp Chân cũng sẽ không thể làm gì!

- Ta nghĩ, ngươi hẳn có thể hiểu rõ ý tứ của ta, chủ nhân đời trước của ngươi đã vong, lựa chọn tốt nhất bây giờ ngươi có là buông ra phòng ngự, để ta lạc ấn, phụng ta làm chủ nhân mới, ta không muốn dùng biện pháp mạnh!

Diệp Chân trực tiếp gửi qua một đoạn tin tức Thần Hồn.

- Chủ nhân mới? Ngươi giết chủ nhân của ta, làm cho bản nguyên của ta bị hao tổn, còn muốn ta phụng ngươi làm chủ nhân mới? Nằm mơ!

Ngoài ý liệu, không ngờ Khí Linh này gửi trở về cho Diệp Chân một đoạn tin tức, điều này khiến Diệp Chân vô cùng ngoài ý muốn.

Không ngờ Khí Linh lại giao lưu với hắn, điều này nói rõ Khí Linh này so với Diệp Chân tưởng tượng còn cường đại hơn mấy phần, đồng thời, cũng làm cho Diệp Chân có luyện khí sư truyền thừa Thượng Cổ căn cứ tin tức nó truyền đến Thần Hồn ba động xác định được phẩm giai Khí Linh của nó.

Hẳn là đứng đầu trong trung phẩm Khí Hồn, xem như có chút cơ duyên sẽ có thể tặng Trường Sinh Phiên làm thượng phẩm Hồn khí, mà hắn cũng có thể thuận thế tăng lên là thượng phẩm Khí Hồn.

- Về phần dùng sức mạnh? Ngươi cho rằng ta sẽ bị dọa? Chỉ bằng tu vi của ngươi, có khả năng sao?

Trường Sinh Phiên Khí Hồn bật cười một tiếng.

Nghe vậy, Diệp Chân lại khẽ thở dài một tiếng.

- Làm cho bản nguyên của ngươi bị hao tổn, đó là hành động bất đắc dĩ trong chiến đấu mà thôi, nhưng dùng sức mạnh, thật sự không phải ta dọa ngươi!

- Hừ, ngươi thổi phồng tiếp đi! Ngươi bắt ta không thể làm gì mới là đúng đi!

Ngươi làm cho bản nguyên của ta bị hao tổn, nên ta cũng sẽ không tùy ý để ngươi được như ý!

Khí Hồn của Trường Sinh Phiên nói.

Trên mặt Diệp Chân lộ ra một nụ cười khổ, Khí Hồn của Trường Sinh Phiên trước mắt này là một tiểu hài tử vẫn còn chưa lớn, bởi vì bản nguyên bị hao tổn, nên tức giận với hắn, cho dù bị phong cấm yên tĩnh lại.

Nhưng nói trở lại, đối phó với một tiểu hài tử bướng bỉnh, Diệp Chân là một luyện khí sư tất sẽ có phương pháp!

- Thật sao?

Hừ lạnh một tiếng, Diệp Chân dùng một đạo thần niệm đột ngột chui vào trong Trường Sinh Phiên, mỗi khi đi qua tiết điểm trận pháp nào đó, thần niệm Diệp Chân sẽ rung động một cái.

Như thế sáu, bảy lần, kết cấu trận pháp trong toàn bộ Trường Sinh Phiên đột nhiên kịch liệt run rẩy.

Cơ hồ là đồng thời, thanh âm cực kỳ hoảng sợ của Khí Hồn Trường Sinh Phiên vang lên.

- Dừng tay, mau dừng tay, đến cùng ngươi đã làm gì, cứ tiếp tục như vậy nữa ta sẽ chết!

Diệp Chân là một người có được truyền thừa luyện khí sư Thượng Cổ, mặc dù kinh nghiệm luyện khí không nhiều, tu vi, trước mắt còn luyện chế không được Hồn khí, nhưng hủy diệt một Hồn khí lại dễ dàng hơn so với luyện chế một Hồn khí nhiều.

Chỉ cần phá hủy Hồn khí, kết cấu trận pháp trong Trường Sinh Phiên, thế thì pháp trận của nó cũng sụp đổ và nó cũng sẽ biến thành phế vật, Khí Hồn của Trường Sinh Phiên tự nhiên cũng sẽ tan thành mây khói.

- Thế nào, hiện tại, tin tưởng ta có thể dùng sức mạnh sao?

Diệp Chân cười khẽ.

Lần này, Khí Hồn của Trường Sinh Phiên lại không nói lời nào, Diệp Chân lần nữa cười khẽ.

- Có một việc phải nói cho ngươi, ta không chỉ có khả năng hủy diệt Hồn khí, còn có thể làm cho Hồn khí tăng lên phẩm giai!

Vào thời khắc này, Diệp Chân có một loại cảm giác như thúc thúc hư hỏng cầm kẹo đường dẫn dụ tiểu nữ tử!