Chương 935 Long Vương Dụ
Đạo huyết mạch thứ hai Hắc Long huyết mạch trong cơ thể Diệp Chân, sau khi được đúc thành trong Hắc Long bí cung, tuy rằng giúp tu vi của Diệp Chân đột phá, nhưng cho tới nay như một vật chết.
Trong Hắc Long bí cung có được võ kỹ Hắc Long Bá Thiên Thức, chăm chỉ tu luyện còn có thể làm cho Hắc Long huyết mạch nhúc nhích một chút như giải phong, nhưng hiệu quả kia càng về sau càng nhỏ, Diệp Chân cũng từ bỏ.
Đã nhiều năm như vậy, Diệp Chân đều từng thử các loại phương pháp, văn vũ, thậm chí sau khi ngưng tụ thành tứ sắc Tiên Thiên hồn quang, còn cố ý dùng tứ sắc Tiên Thiên hồn quang kích thích qua.
Nhưng vẫn luôn hữu dụng, Hắc Long huyết mạch lại như cũ yên lặng như đóng băng, lại không có bất kỳ động tĩnh gì, gần như để Diệp Chân từ bỏ.
Nhưng hôm nay, khi Diệp Chân bay vào này trên mặt biển, Hắc Long huyết mạch như ngủ say lại có động tĩnh, ánh sáng hắc sắc trong huyết mạch lại như sâu thịt nhúc nhích lên, vừa giống như băng tuyết bắt đầu tan rã.
Này làm sao không để Diệp Chân khiếp sợ?
Cho tới nay Hắc Long huyết mạch vẫn luôn không có động tĩnh gì như mạch chết, vừa ra biển như sống dậy?
Cảm giác này như cảm giác trước đây Diệp Chân luyện tập Hắc Long Bá Thiên Thức, nhưng, khi đó tốc độ giải phong của Hắc Long huyết mạch, vẫn chậm hơn gấp mười lần, thậm chí gấp mấy chục lần, chậm đến để nỗi làm cho Diệp Chân tuyệt vọng.
Nhưng hiện tại, Diệp Chân thật sự cảm ứng được hi vọng Hắc Long huyết mạch giải phong.
Nhưng vấn đề là thời khắc Hắc Long huyết mạch bắt đầu giải phong cực kỳ chầm chậm, một loại cảm giác khó có thể nhận dạng, cũng dâng lên trong đầu Diệp Chân.
Loại cảm giác đó, phi thường quái dị, Diệp Chân không cách nào hình dung, như ngoài biển đang có món đồ gì đó đang kêu gọi Diệp Chân.
Diệp Chân muốn tìm nhưng phương hướng cảm giác lại phi thường mờ mịt.
Tất cả những thứ này, cũng làm cho Diệp Chân kinh ngạc dị thường, duy nhất để
Diệp Chân có thể xác định, chính là đạo Hắc Long huyết mạch thứ hai xác thực là Ngũ Hành Chúc Thủy.
Vì trước kia, Diệp Chân lựa chọn Vũ Đạo Trúc Cơ theo lối Âm Dương Ngũ Hành, còn Hắc Long huyết mạch này là Ngũ Hành Chúc Thủy, để Diệp Chân triệt để yên tâm.
Chỉ là, Diệp Chân có chút không rõ, trước đây hắn đều trải qua nhiều lần trên sông nước, vì sao không có loại cảm giác này, tại sao đến trên biển lớn, Hắc Long huyết mạch lại sản sinh loại dị biến này?
- Công tử gia, ngươi làm sao?
Nhìn thấy Diệp Chân đột ngột dừn lại, hắc diện võ giả hơi nghi hoặc một chút.
- Không có gì, dẫn đường đi!
...
...
- Cái gì?
Vương giả trên Khai Phủ cảnh ngũ trọng cần ba mươi vạn trung phẩm Linh Tinh, Khai Phủ cảnh ngũ trọng trở lên, tu vi mỗi trọng sẽ thấp một tầng, thuyền tư đến Vạn Thông đảo cần thêm năm mươi ngàn trung phẩm Linh Tinh.
- Nói như vậy, nếu ta đi thuyền đến Vạn Thông đảo, như vậy thanh toán thuyền tư sẽ cao tới bảy mươi lăm vạn trung phẩm Linh Tinh?
Sau khi nghe được chủ thuyền báo giá, Diệp Chân giật mình.
Chủ thuyền là một vương giả Khai Phủ cảnh lục trọng, quanh người toả ra khí tức cực kỳ ác liệt, nhưng trên mặt lại cười híp mắt.
- Vị công tử này xưng hô như thế nào?
Chủ thuyền không vội trả lời, trái lại hỏi Diệp Chân.
- Họ Trịnh, Trịnh Phù Vân!
Diệp Chân sử dụng giả danh trước đây xông xáo giang hồ, nhưng dùng cái tên Trịnh Phù Vân này, Diệp Chân nghĩ tới Lục La đang ở Thanh La tông.
Cho đến bây giờ, Diệp Chân từng có vài vị hồng nhan tri kỷ, Thải Y, Lục La Phong Khinh Nguyệt, tính thêm cả Hồ Thanh Đồng, nhưng trong những người này, Diệp Chân cảm thấy thiếu nợ nhiều nhất chính là Lục La.
Khi nhấc lên cái tên Trịnh Phù Vân này, đột nhiên, Diệp Chân có một loại ý nghĩ, xong việc này, nhất định phải tìm cách quay lại Hắc Long vực một chuyến.
- Hóa ra là Trịnh công tử, ta họ Hà, Trịnh công tử cứ gọi là lão Hà. Nếu như lão phu nhìn ra không sai, tu vi Trịnh công tử là Chú Mạch cảnh tứ trọng đỉnh phong không sai chứ?
Hà lão hỏi.
Nghe vậy, Diệp Chân gật đầu.
- Trịnh công tử phải biết, trong hành trình chúng ta đi tới Vạn Thông đảo, nguy cơ trùng trùng, dọc theo đường đi, khả năng gặp phải nhiều loại nguy cơ.
Sau khi gặp phải nguy cơ, đều cần hành khách đi theo phối hợp ứng đối.
- Tình huống bình thường, mười hai vị hành khách trên thuyền chúng ta, nhiều nhất chỉ cho phép có một võ giả Chú Mạch cảnh, nói cách khác, không phải vương giả Khai Phủ cảnh không tiếp đãi.
- Vì lẽ đó, tu vi hành khách, liên quan đến đến an toàn chúng ta đi thuyền, tình huống như thế, tu vi hành khách càng thấp, phó thuyền tư càng cao.
- Hơn nữa, trong khái niệm của chúng ta, mọi vương giả Khai Phủ cảnh, đều có ít nhất một phẩm linh khí. Vì lẽ đó, bất kể vương giả Khai Phủ cảnh hay võ giả Chú Mạch cảnh, có linh khí, sẽ theo giá gốc, nếu không có Linh khí tính chất công kích, thì lại tăng giá mười lăm vạn trung phẩm Linh Tinh.
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Chân lần thứ hai biến đổi.
Hà lão cười nhạt một tiếng.
- Trịnh công tử, Vạn Thông Hào chúng ta công khai yết giá, nếu nguyện ý, có thể cùng đi với Vạn Thông Hào chúng ta, hơn nữa thời khắc nguy cơ, nhất định phải nghe chúng ta điều khiển, nếu không thể, Vạn Thông Hào chúng ta xưa nay cũng không thiếu hành khách!
Ý tứ những lời này, không thể hiểu rõ hơn được nữa, để sắc mặt Diệp Chân liên tục biến đổi.
Cuối cùng, Diệp Chân chỉ có thể xuất ra Linh khí sau đó gật đầu đáp ứng, ngoan ngoãn lấy ra bảy mươi lăm vạn trung phẩm Linh Tinh.
Hơn nữa, Diệp Chân không thiếu chút Linh Tinh đó, thứ hai, Diệp Chân không muốn gây nhiều chuyện.
Dựa vào sức chiến đấu của Diệp Chân, nếu thôi động hết sức, vương giả Khai Cảnh phủ nhị tam trọng đều không phải đối thủ, nhưng vấn đề là, tình huống đó, Diệp Chân sẽ triệt để bại lộ.
Hơn nữa, đối phương còn chưa chắc chắn đồng ý.
Còn không bằng trực tiếp trả tiền rời khỏi.
- Được, Trịnh công tử sảng khoái, kính xin Trịnh công tử giữ phù dẫn, Vạn Thông Hào chúng ta còn thiếu một vị, đợi tập hợp đủ nhân số xuất phát, chúng ta lúc nào cũng có thể sẽ phát phù tấn cho Trịnh công tử, kính xin Trịnh công tử lưu ý.
- Vừa nãy không phải võ giả kia nói còn ba vị trí sao?
Nghe vậy, Diệp Chân có chút giật mình.
- Ha ha, Trịnh công tử, võ giả đi tới ngoại vực Tử Hải lang bạt không nhiều, nhưng cũng không ít, mỗi lần chúng ta chỉ có mười hai vị trí, tính ra, cũng rất quý hiếm....
- Xin mời Trịnh công tử tìm một chỗ nghỉ ngơi nửa ngày, khi cần chúng ta sẽ phát tin tức xuất phát.
Hà lão có tu vi cao tới Khai Phủ cảnh lục trọng nói.
.....
Nửa ngày!
Diệp Chân sững sờ nửa ngày trong Vọng Thiên cảng, đã thu được phù tấn chuẩn bị xuất phát của Hà lão.
Nhưng, thời gian nửa ngày này, Diệp Chân đều bay qua lại gần biển trên mặt biển, vẫn nghiên cứu cảm ứng Hắc Long huyết mạch bắt đầu chầm chậm giải phong phong ấn.
Cho tới khi Diệp Chân thu được phù tấn lần thứ hai chuẩn bị xuất phát, đều không hề rời khỏi ngoài khơi quá nửa bước.
Diệp Chân không biết, khi Diệp Chân đặt chân đến ngoài khơi, đồng thời kéo dài nửa ngày, một võ giả tiềm tu vẫn ở sâu trong biển nơi nào đó đột nhiên mở mắt ra.
- Bốn năm, thời gian đã trôi qua bốn năm, hắn rốt cục đã đặt chân đến ngoại vực Tử Hải! Tiếc nuối nửa đời này của lo phu rốt cục có khả năng bù đắp rồi!
- Truyền lệnh.....
Theo một tiếng thấp quát của vị võ giả thần bí này, vô thanh vô tức, hư không lấp lánh, chín bóng người đã quỳ sát trước mặt võ giả thần bí.
- Số mệnh chi địch của lão phu đã xuất hiện, đồng thời, đã bước lên ngoại vực Tử
Hải, truyền lệnh, chín đại Long vương của Long Minh, bảy mươi hai truyền lệnh sứ, lập tức buông tay mọi việc, hướng về phương bắc hải vực Chân Linh Vực tập kết!
- Vâng, thuộc hạ cẩn tuân tôn lệnh của Long vương!
Trong tiếng quát, chín bóng người vừa rồi đột ngột xuất hiện, biến mất không còn tăm hơi!
Khi chín bóng người biến mất, vị võ giả trên Long tọa kia được xưng Long vương cũng nỉ non.
- Ba trăm năm, ba trăm năm, truyền thừa kia, chung quy cũng nên kết thúc…
Trong tiếng nỉ non, vị tồn tại kia được gọi là Long vương, thân hình biến mất không còn tăm hơi!