← Quay lại trang sách

Chương 936 Không Đổi

Chư vị, ngoại vực Tử Hải nguy hiểm tầng tầng, dù cho chúng ta thăm dò được đường an toàn đi trên biển, cũng luôn có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Yêu Thú dưới đáy biển di chuyển, hải lưu biến ảo đều có thể làm cho đường thuyền an toàn ban đầu cũng trở nên nguy cơ trùng trùng!

- Vì lẽ đó, ở trước mặt chư vị, lão phu lại muốn hướng chư vị xác nhận một lần, một khi tao ngộ nguy hiểm, đều phải nghe lão phu chỉ huy, phối hợp úng đối nguy cơ!

- Nếu chư vị không thể đáp ứng điểm này, như vậy xin lỗi, Vạn Thông Hào khải toa không hoan nghênh chư vị!

Trước Lâm Đăng Chu, chủ thuyền Vạn Thông Hào, Hà lão - vương giả Khải Phủ cảnh lục trọng lần thứ hai biểu hiện nghiêm nghị đưa ra điểm này.

Hơn nữa, lần này, Hà lão yêu cầu mọi người ở trước mặt tất cả mọi người từng người hứa hẹn xác nhận, khiến cho đặc biệt trang trọng.

Không nghi ngờ chút nào, lần này mười hai võ giả trong thuyền, chỉ cần không phải kẻ ngu si, đều sẽ hứa hẹn.

Sau nửa khắc đồng hồ, Hà lão hoàn thành xác nhận.

- Phía dưới, xin mời chư vị lần lượt leo lên Vạn Thông Hào!

Khi nói chuyện, Hà lão chỉ ánh sáng lóe lên, một chiếc khải toa khổng lồ, rơi ra từ trữ vật giới chỉ, rơi xuống trên mặt biển, khuấy động ra ngọn sóng.

Đây chính là Vạn Thông Hào.

Vạn Thông Hào này, hình dáng chút tương tự với Nguyệt Ảnh khải toa của Diệp Chân, nhưng toa rất lớn, còn có toa phong, nhìn qua phi thường sắc bén, hơn nữa che kín lít nha lít nhít hoa văn.

Nhưng, dựa vào ánh mắt một luyện khí sư như Diệp Chân quan sát.

Này chất liệu toa phong Vạn Thông Hào khải toa hơi kém một chút so với Nguyệt Ảnh khải toa, nhưng phương pháp luyện khí mạnh hơn rất nhiều nếu so với Nguyệt Ảnh khải toa Diệp Chân vừa tu sửa lại.

Bởi vậy có thể thấy được, ngoại vực Tử Hải này thật sự có cao nhân!

Vạn Thông Hào khải toa cao chừng ba mét, khoan cũng có ba mét, mọc ra hơn hai mươi mét, kích thước gấp ba Nguyệt Ảnh khải toa. Nhưng nhân số lại gấp sáu lần Nguyệt Ảnh khải toa.

Bởi vậy có thể phán đoán chức năng chính của Vạn Thông Hào khải toa là vận tải, mà Nguyệt Ảnh khải toa lại chú trọng phòng ngự, đặc biệt là từ vật liệu đã nói lên tất cả.

Ngẫm lại một lần Vạn Thông Hào khải toa có thể vận tải mười hai người, mỗi người đi lên giá từ hai mươi lăm vạn trung phẩm Linh Tinh đến bảy mươi lăm vạn trung phẩm Linh Tinh, trung bình cỡ bốn mươi vạn trung phẩm Linh Tinh. Mười hai người, vận chuyến một lần thu hoạch gần năm triệu trung phẩm Linh Tinh.

Khấu trừ thành phẩm, tuyệt đối là lãi kếch sù trong lãi kếch sù, đổi thành ai, đều sẽ muốn tăng cường vận tải.

Phù quang trong lòng bàn tay lóe lên, khoang đỉnh của Vạn Thông Hào mở ra, lộ ra phía bên trong.

- Chư vị, mời vào khoang, ngoại trừ chỗ ngồi ở đầu vầ đuôi khoang thuyền, chỗ ngồi khác, tùy ý.

Theo thanh âm Hà lão vang lên, mười hai hành khách lần lượt tiến vào Vạn Thông Hào.

Tiến vào trong Vạn Thông Hào, Diệp Chân mới nhận ra không gian nơi bên trong khá nhỏ hẹp.

Tổng cộng có hai hàng chỗ ngồi, mỗi hàng chỗ ngồi có sáu vị trí, mỗi vị trí chỉ có hai thước, khoảng cách trước sau một thước. Sau khi võ giả khoanh chân ngồi xuống, khoảng cách trước sau mỗi võ giả chỉ có một thước.

Khoảng cách ngắn như vậy, dọc theo đường đi chỉ có thể ngồi khoanh chân, cũng may cường độ thân thể võ giả kinh người, đổi thành người bình thường ngồi như vậy mười mấy ngày, e sợ chưa tới nơi, thân thể đã phế bỏ.

Nhưng những điều này đều không phải trọng điểm, trọng điểm là quan sát bên ngoài.

Một khi khải toa này bắt đầu, chính là đóng kín toàn bộ, thôi thúc võ giả dùng Thần Hồn cảm giác xung quanh khải toa tăng cường trận pháp, sẽ cảm giác được biến hóa thuỷ vực xung quanh khải toa vạn mét.

Đây chỉ là phương thức của thuyền thủ, những người khác, đặc biệt là hành khác không làm gì được, bình thường khoang thuyền bịt kín như nhà giam, phi thường ngột ngạt, ngốc quá lâu, tâm tình mọi người đều có cảm xúc nổi điên.

Hơn nữa, Thần Hồn cảm ứng trận pháp cũng không phải vạn năng, trong vực Tử Hải, có rất nhiều sức mạnh Thần Hồn không cảm ứng được, quan sát qua cửa số nhìn thời thế.

Nhưng, vật liệu khải toa này đối với cửa sổ yêu cầu cực cao, nếu có thể khắc họa trận pháp thông báo Linh Lực thần niệm, cường độ còn muốn cao hơn, độ trong suốt còn sẽ ổn định hơn.

Loại vật liệu có thể thỏa mãn vài yêu cầu này, có vài loại, nhưng rẻ nhất là Bích Lạc Băng Tinh, nếu bán ra giá cả cũng là một ngàn viên thượng phẩm Linh Tinh.

Một viên Bích Lạc Băng Tinh to bằng bàn tay như thế, có thể cao tới mấy trăm khắc.

Diệp Chân thấy trên trên Nguyệt Ảnh khải toa, cửa sổ quan sát hai bên vị trí ngồi có hai viên to bằng bàn tay, vậy cũng đủ làm cho sư tôn Giản Thiên Hùng phá sản.

Ở tình huống bình thường, cửa sổ quan sát trên khải toa chỉ to bằng đồng tiền, mặt trên có khắc trận pháp khuếch tán rõ ràng, con mắt võ giả tập hợp tới là có thể nhìn thấy tình huống khải toa từ trên xuống dưới phạm vi mấy chục mét.

Cửa sổ trên Vạn Thông Hào khải toa to cỡ tiền đồng nhỏ, hơn nữa, vì tiết kiệm thành phẩm, cửa sổ trên Vạn Thông Hào khải toa chỉ có bốn cái, mỗi cái chia làm hai.

Vật này, đối với lữ đồ quạnh hiu mà nói là thứ tốt.

Nên chỗ ngồi cạnh cửa sổ cũng thành hàng hot.

Như Hà lão nói, lần này, trong mười hai võ giả lên Vạn Thông Hào khải toa, chỉ có Diệp Chân là võ giả Chú Mạch cảnh, những người khác, tất cả đều là vương giả

Khải Phủ cảnh.

Tu vi những vương giả Khải Phủ cảnh này, cũng không cao, ngoại trừ một người là vương giả Khải Phủ cảnh ngũ trọng, tu vi những người khác, đa số đều là Khải Phủ cảnh nhị trọng đến Khải Phủ cảnh tứ trọng.

Hơn nữa, mười một vương giả Khải Phủ cảnh này, phần lớn đều là lần đầu đi tới ngoại vực Tử Hải lang bạt, thậm chí một nhóm người cũng là lần đầu tiên tiếp xúc khải toa.

Vừa đi vào, căn bản không biết chỗ tốt cửa sổ.

Diệp Chân đi vào vị trí thứ bảy, nhưng để Diệp Chân bất ngờ chính là, chờ hắn đi vào, chỗ ngồi có cửa sổ, vẫn còn hai chỗ.

Không ai ngồi, đương nhiên Diệp Chân sẽ không khách khí, đặt mông ngồi xuống.

Tuy rằng Diệp Chân biết cửa sổ này, nhưng tính ra, chân chính ngồi trong khải toa sử dụng cửa sổ này vẫn là lần đầu tiên, vì lẽ đó, Diệp Chân cũng rất tò mò.

Vừa ngồi xuống, đặt con mắt xẹt tới, muốn thử một chút cửa sổ này to bằng đồng tiền nhỏ có thể quan sát được tầm nhìn đến cùng lớn bao nhiêu.

Con mắt vừa tập hợp tới, Diệp Chân đã vô cùng kinh hãi.

Phạm vi không gian ba mươi mét trước sau trái phải trên dưới, đều có thể nhìn thấy, thậm chí có thể nhìn thấy thuyền trưởng khải toa - Hà lão đang cùng vài võ giả giao tiếp trữ vật giới chỉ, hẳn là một loại đại vận hàng hóa.

Luyện khí trận pháp thần kỳ, bởi vậy có thể thấy được chút ít.

Diệp Chân cứ quan sát như vậy, tự nhiên làm cho mấy võ giả khác ngồi cận cửa sổ hiếu kỳ, đặc biệt trong đó một võ giả Khải Phủ cảnh nhị trọng lần đầu tiến vào khải toa, lần đầu sử dụng cửa sổ, con mắt tập hợp đi tới trong nháy mắt, đã vui mừng kinh ngạc thốt lên.

- Trời, cửa sổ này lại có thể nhìn thấy phạm vi trên dưới phải trái ba mươi mét không gian khoang thuyền bên ngoài, thậm chí còn có thể nhìn thấy đáy biển, xem, phía dưới có một đàn quái ngư tới mười mấy con, đã bắt đầu cuốn cuồn, hẳn là bị long cốt khải toa toả ra uy thế làm cho chúng khiếp sợ

Tên vương giả Khải Phủ cảnh nhị trọng này này rống to một tiếng không quan trọng lắm, nhưng một tiếng rống này, lại làm cho ở tất cả mọi võ giả đều hiểu tác dụng của cửa sổ to bằng đồng tiền nhỏ.

Tu vi có thể đạt đến vương giả Khải Phủ cảnh, không một ai ngu ngốc.

Thoáng chốc, mấy vương giả Khải Phủ cảnh kia không biết tác dụng cửa sổ đều muốn hiểu được, quan trọng hơn chính là, hành trình này quá nhàm chán, nhưng xung quanh toàn người xa lạ, lại không dám triệt để ngưng thần tĩnh tu.

Một đường trùng trùng nguy hiểm, tinh thần mỗi người đều luôn trong trành thái chuẩn bị trên hành trình này, dưới tình huống này, tầm quan trọng cửa sổ có thể tưởng tượng được.

Thoáng chốc, có vài vương giả Khải Phủ cảnh lung lay tâm tư.

Vị trí hai cửa bên trái sổ, vị vương giả Khải Phủ cảnh ngũ trọng và một vương giả Khải Phủ cảnh tứ trọng đang ngồi, vị trí cửa sổ bên phải phía trước Diệp Chân cũng bị một vương giả Khải Phủ cảnh tam trọng chiếm.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt vài vương giả Khải Phủ cảnh lập tức bắt đầu xoay quanh trên người Diệp Chân, chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh tứ trọng đỉnh phong.

Hầu như trong suy nghĩ mấy người khác, một tên vương giả râu quai nón Khải Phủ cảnh tam trọng phía sau Diệp Chân, dùng lực lớn vỗ vai Diệp Chân.

- Huynh đệ, hãy đổi chỗ ngồi này của ngươi với lão ca ta đi!

Nếu như thường ngày, một chỗ ngồi Diệp Chân cũng có thể đổi, nhưng lữ trình đóng kín trong khải toa dài đến mười mấy ngày, để Diệp Chân phi thường không có cảm giác an toàn.

Mà cửa sổ này là công cụ duy nhất có thể giúp hắn hiểu rõ tình huống hiện tại của mình, vì lẽ đó Diệp Chân sẽ không nhường!

- Xin lỗi, không đổi!

Diệp Chân một chữ quý như vàng.

Nghe vậy, tên râu quai nón kia ngẩn người, trên mặt hiện lên một tia xấu hổ.

- Tiểu tử, ngươi không uống rượu mời lại thích chỉ thích uống rượu phạt, nếu ngươi đổi...

Tên râu quai nón còn chưa nói hết lời, thuyền trưởng Hà lão đã nhảy vào trong khoang thuyền, Hà lão nắm giữ Vạn Thông Hào khải toa gần mười năm, chỉ liếc mắt nhìn, đã hiểu rõ tình hình giữa hai người.

Nhưng, loại chuyện vô bổ này, hắn cũng không muốn quản, cũng không muốn quản.

Lão Hà chỉ liếc mắt nhìn, rồi thẳng hướng đi đến chỗ ngồi của mình, bắt đầu thêm vào Linh Tinh.

Thấy Hà lão mặc kệ, tên râu quai nón vô cùng quyết tâm, sau lưng hướng về phía Diệp Chân cười gằn lên.

- Tiểu tử, ta khuyên ngươi vẫn nên thức thời một chút, lập tức nhường lại chỗ ngồi này, bằng không, ta sẽ làm cho ngươi đẹp mặt!

Thoáng chốc, toàn bộ ánh mắt của mọi người trong khoang thuyền, đều tập trung vào Diệp Chân và tên râu quai nón này đang tranh chấp. Nhưng, tất cả mọi người, đều gần như lạnh lùng liếc mắt nhìn, lại không còn bất kỳ phản ứng nào.

Có mấy vị vương giả Khải Phủ cảnh, nhìn bộ dáng Diệp Chân không hợp tác, thậm chí khinh thường lắc đầu.

Dưới cái nhìn của bọn họ, cường giả vi tôn, nếu vương giả Khải Phủ cảnh đã mở miệng, Diệp Chân là võ giả Chú Mạch cảnh, phải chủ động thoái nhượng mới đúng.

Nếu không chủ động thoái nhượng, chịu khổ cũng là chuyện rất bình thường.

Nghe vậy, Diệp Chân chỉ lạnh lùng liếc mắt tên râu quai nón phía sau, rồi vẫn như cũ không nhúc nhích.

Bị Diệp Chân xem như không khí, tên râu quai nón triệt để nổi giận.

- Hừ, xem ra có mấy người, trời sinh đã muốn ăn đòn!

Nổi giận quát một tiếng, năm ngón tay tên râu quai nón kích trương, nhanh như tia chớp chụp vào điểm yếu hại sau gáy Diệp Chân.

Khoảng cách gần như vậy, trảo hướng về điểm yếu hại sau gáy một võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng nhỏ nho, hầu như là chuyện thuận lý thành chương, chỉ cần bắt được điểm yếu hại sau gáy Diệp Chân, như vậy trước mắt tiểu tử này, mặc cho hắn dẵm nát xoa tròn, đây chính là ý nghĩ của tên râu quai nón.

- Xem ra, tiểu tử này muốn chịu khổ rồi!

Những vương giả Khải Phủ cảnh còn lại quan sát tình cảnh này, đều có suy nghĩ giống nhau.

Nhưng khi ý tưởng bay lên trong lòng mọi người ở đây, tiếng kêu thảm thiết đã vang lên!