← Quay lại trang sách

Chương 939 Hắc Long Lệnh Kỳ

Đúng như Hà thuyền trưởng nói, Tán Yêu Yên muốn xua tan này mười mấy vạn con Hắc Dực Ô Nha, đâu chỉ ba ngàn dặm!

Hà thuyền trưởng mang theo một đám hành khách, chật vật điên cuồng bay hơn năm ngàn dặm, mới xem như tránh được đám Hắc Dực Ô Nha truy sát, Diệp Chân còn tạm được, có tiểu Miêu thay đi bộ.

Mà mấy vương giả Khai Phủ Cảnh Nhị Tam Trọng khác, vì đuổi kịp tốc độ phi hành của cường giả Khai Phủ Cảnh Lục Trọng như Hà thuyền trưởng, phải xuất ra toàn bộ sức mạnh, cực kỳ chật vật.

Trên đường vì thoát khỏi Hải Đảm Thú khổng lồ ở trên mặt biển phía dưới liên tục đuổi theo không tha, Hà thuyền trưởng không thể không mạo hiểm mang theo bọn hắn nhóm người này phi hành gần trăm hơi thở.

Sau khi thoát khỏi Hải Đảm Thú khổng lồ, Hà thuyền trưởng dùng tốc độ nhanh hơn rời khỏi tầng mây, đồng thời hạ thấp độ cao.

Theo hắn nói, giữa bầu trời này khắp nơi đều là muốn mạng tồn tại, hắn thà đứng ở trên biển, cũng không nguyện ý phi hành trên không trung, ngoài ý muốn thực nhiều lắm.

Đám người toàn lực phi hành gần nửa canh giờ mới xem như triệt để thoát khỏi đám Hắc Dực Ô Nha truy sát, trừ Diệp Chân và Hà thuyền trưởng tu vi cao nhất ra, những người khác ở trên bầu trời thở mạnh lấy khí, trên mặt mỗi người tràn đầy biểu hiện sống sót sau tai nạn!

- Tốt, cuối cùng đã an toàn, đợi lão phu xem kỹ một chút, sau đó chúng ta về thuyền!

Hà thuyền trưởng thở dài một hơi, thần niệm bàng bạc tràn ra bốn phương tám hướng.

Đồng thời, người canh giữ khoang thuyền cũng cẩn thận quan sát nước biển.

Nhưng vào lúc này, sắc mặt của Diệp Chân lần nữa biến đổi.

Vừa rồi một đường chạy như điên thoát thân thì Diệp Chân vẫn không chú ý, lúc này tình hình vừa mới hòa hoãn xuống, Diệp Chân đã vô cùng kinh ngạc phát hiện, cảm giác nguy cơ quanh quẩn ở trong lòng hắn càng thêm mãnh liệt.

Thậm chí so với trước đó tao ngộ Hải Đảm Thú khổng lồ và bầy Hắc Dực Ô Nha thì còn phải mạnh hơn mấy lần.

Càng làm cho Diệp Chân khẩn trương là cảm giác nguy cơ này đang nhanh chóng tăng lên, làm cho Diệp Chân cực kỳ bất an, giống như có chuyện lớn gì sắp xảy ra.

Thế nhưng, đưa mắt nhìn lại, bốn phương tám hướng không có chút dị thường nào, mặt biển càng lộ ra vài phần yên tĩnh.

Nguy hiểm đến từ đâu?

Trong lúc nhất thời, loại nguy cơ vô kia hình làm cho lông tơ sau lưng Diệp Chân đều nổ.

- Không trung an toàn!

- Hải vực xung quanh an toàn, có thể vào nước!

Theo Hà thuyền trưởng quát nhẹ một tiếng, thuyền vượt biển Vạn Thông Hào lúc trước bị thu hồi đột ngột từ trong trữ vật giới chỉ của người áp khoang thuyền bay ra, nặng nề rơi vào mặt biển.

- Chư vị, nhanh vào khoang tàu, chỉ có thuyền chuyển động, chúng ta mới có thể an toàn!

Hà thuyền trưởng lão thúc giục.

Mười hai hành khách theo thứ tự rơi vào Vạn Thông Hào, không ngờ là lần này lại không có người chiếm chỗ ngồi, tất cả mọi người đều về chỗ cũ lúc trước của mình.

Đầu tiên Diệp Chân để tiểu Miêu thu nhỏ hình thể rồi thu hồi vào trong ngực, có việc này trì hoãn nên hắn gần như là người cuối cùng đi vào.

Lúc Diệp Chân tiến vào, nhìn thấy tên râu quai nón đang đứng ở trước chỗ ngồi của Diệp Chân, hình như đang suy nghĩ cái gì.

Nhìn thấy Diệp Chân đi vào, thân hình khẽ run lên, vẫn từ bỏ ý nghĩ chiếm chỗ ngồi, trở lại chỗ ngồi của mình.

Trước đây Diệp Chân đối phó hắn đã biểu hiện thực lực ra ngoài, còn có mới vừa rồi còn lộ ra bản tướng yêu bộc thực lực cao tới Linh giai Trung Phẩm, làm cho tên râu quai nón vô cùng kiêng kỵ.

Cuối cùng, vẫn sáng suốt không gây chuyện.

- Đều ngồi xuống đi, lão phu sắp lái thuyền! Đúng rồi, tiểu tử, ngươi mang yêu bộc lên thuyền, chuyện này phải cho lão phu thêm phí vận chuyển, đây chính là quy củ của Vạn Thông Hào chúng ta!

Hà thuyền trưởng nói.

Đã đến lúc này, Diệp Chân cũng không để ý, cưỡng chế bất an trong lòng nói.

- Cần phải bổ sung bao nhiêu, ngươi cứ nói đi, chỉ cần an toàn đến Vạn Thông Đảo là được!

- Ừm...

Chỉ nói một chữ, thanh âm của Hà thuyền trưởng đột nhiên dừng lại, có chút ngây ngốc đứng ở đó.

Không chỉ như thế, tất cả hành khách đều phát hiện, Vạn Thông Hào vừa mới bắt đầu tăng tốc lại đột ngột ngừng lại.

Cũng trong nháy mắt này, loại cảm giác nguy cơ trong lòng Diệp Chân lại tăng vọt một thành.

- Chẳng lẽ lại có hung hiểm?

Trong lúc lo lắng, Diệp Chân nhìn về phía quan sát cửa sổ, sau đó thấy một màn có chút quỷ dị.

Trên Vạn Thông Hào ba mét đang lơ lửng một trung niên võ giả góc cạnh rõ ràng.

Tên trung niên võ giả mặc võ phục màu trắng có thêu hình, có thể nhìn ra được hình thêu vô cùng tinh mỹ, là từng đầu giống như đúc Tiểu Kim Long lấy tơ vàng thêu thành.

Lúc này, trong tay võ giả mặc màu trắng tú long phục đang nắm lấy một mặt Hắc Long Kỳ lóe ra linh quang màu lót đỏ sậm, một mặt uy sát, trên dưới quanh người gần như không có bất kỳ linh lực ba động nào.

Nhưng chính chỉ đứng ở nơi đó lại làm cho Vạn Thông Hào mạnh mẽ dừng lại trên mặt biển, không dám có chút động tĩnh.

- Hà thuyền trưởng, làm sao vậy? Sao không đi nữa?

Ngay khi đám người nhao nhao truy vấn thì bên ngoài kia võ giả màu trắng tú long phục giao lưu với Hà thuyền trưởng lão mới hồi phục tinh thần lại, một mặt xúi quẩy.

- Hô, dọa sợ lão phu, không có việc gì, là Bạch Long Lệnh Sử, xuống thuyền, đều xuống thuyền, Bạch Long Lệnh Sử truy bắt hung phạm, sưu kiểm toàn thuyền!

Hà thuyền trưởng lão nói.

Nghe tới bốn chữ "Bạch Long Lệnh Sử" này, sắc mặt mấy võ giả biết nội tình đều biến đổi, giống như Diệp Chân lần thứ nhất vào biển thì một đầu sương mù.

- Bạch Long Lệnh Sử này là lệnh sứ nhà nào, hắn nói sưu kiểm chúng ta thì sưu kiểm chúng ta?

- Đúng, chúng ta vừa mới trở về từ cõi chết, sao có thể cho phép hắn đến bắt chúng ta xuống thuyền thì xuống thuyền?

Ngay khi mấy vương giả Khai Phủ cảnh kêu la, trên lục địa đã quan tung hoành, lúc này tự nhiên khó chịu, lông mày Diệp Chân cũng nhăn đến cực hạn.

Hắn không hiểu, cảm giác nguy cơ quanh quẩn ở trong lòng hắn đến cùng là xảy ra chuyện gì!

Nhưng, Bạch Long Lệnh Sử uy phong, hắn là hiểu.

Không nói khác, chỉ bằng tu vi Khai Phủ cảnh ngũ trọng của Bạch Long Lệnh Sử này là có thể để Khai Phủ Cảnh Lục Trọng Hà thuyền trưởng ngoan ngoãn xuống thuyền, đã nói lên Bạch Long Lệnh Sử này bất phàm.

- Ha ha, chư vị, chưa từng nghe qua Bạch Long Lệnh Sử không sao, nghe qua Cửu Vực Long Vương chưa? Chưa từng nghe qua Cửu Vực Long Vương cũng đừng gấp, dù sao cũng phải nghe qua Long Minh chứ?

- Long Minh?

Thấy mọi người một mặt mê mang, Hà thuyền trưởng lão lại tự giễu vỗ trán.

- Quên mất toàn bộ các ngươi đến từ lục địa, ừm, Long Minh này giống như là Vạn Tinh Lâu tồn tại trên chín đại vực nội ở lục địa.

- Là một tổ chức thế lực cực kỳ cường đại, hơn nữa, so với Long Minh thực lực của Vạn Tinh Lâu kia căn bản không đáng nhắc tới.

- Nói như vậy, chỗ Long Minh Lệnh Kỳ đến, đừng nói Vạn Thông Đảo chúng ta, chính là Thiên Dực Đảo đại danh đỉnh đỉnh, Hổ Sát Đảo đảo chủ, đều phải cho vài phần mặt mũi.

- Hơn nữa, này Long Minh chính là bá chủ ngoại vực Tử Hải, Long Minh Hắc Long Lệnh Kỳ càng là hi vọng bảo mệnh của những người đi trên biển chúng ta, chỗ lệnh kỳ đến, ai dám vi phạm?

- Đi thôi, ngoan ngoãn theo lão phu xuống thuyền đi!

Hà thuyền trưởng vừa cười vừa chậm rãi đi ra ngoài.

Có một vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng nóng nảy.

- Hà thuyền trưởng, chúng ta vừa mới trở về từ cõi chết, nếu lần trì hoãn này, lại gặp nguy hiểm vừa rồi làm sao xử lý?

- Có thể tránh được một lần, chưa chắc có thể tránh được thứ hai?

Nghe vậy, Hà thuyền trưởng chỉ cười nhạo.

- Biết bên ngoài là cái gì không? Hắc Long Lệnh Kỳ, uy danh của Hắc Long Lệnh Kỳ, cũng không phải đám võ giả nâng lên, mà là thật sự đánh ra đến.

- Chỗ có Hắc Long Lệnh Kỳ, vạn thú lui tránh, chỉ cần có Hắc Long Lệnh Kỳ ở đây, sao có thể có nguy hiểm gì?

- Đi thôi, theo lão phu ra ngoài, chỉ cần trong các ngươi không có hung nhân Long Minh đang truy sát, chúng ta không chỉ có thể lập tức đi, hơn nữa còn có thể được Hắc Long Lệnh Kỳ bảo vệ đoạn đường, chuyện này bình thường cho dù đốt đèn lồng đều tìm không được chuyện tốt, lần này lại rơi xuống trên đầu lão phu!

Bốn chữ "Hắc Long Lệnh Kỳ" này làm cho trong lòng Diệp Chân run lên bần bật.

Ngoại vực Tử Hải tồn tại Long Minh, Diệp Chân là biết.

Ghi chép của Giản Thiên Hùng có quan hệ đến chuyện ở ngoại vực Tử Hải, thế lực thứ nhất không thể đắc tội chính là Long Minh, đây chính là chuyện tám mươi năm trước.

Có thể thấy được Long Minh thế lớn, nhưng chuyện Hắc Long Lệnh Kỳ, Diệp Chân còn là lần đầu tiên nghe tới.

Chẳng biết tại sao, Diệp Chân nghe tới bốn chữ "Hắc Long Lệnh Kỳ" này, lại có một loại cảm giác quái dị không hiểu.

Dưới Hà thuyền trưởng thúc giục, mười hai vị hành khách nối đuôi nhau đi ra, lần nữa bay đến trên mặt biển.

Lần đầu tiên bay ra khoang tàu, Diệp Chân đã thấy tam sắc Hắc Long Lệnh Kỳ cực kì hấp dẫn ánh mắt đón gió bay phất phới.

Ngay khi ánh mắt nhìn sang, hắc long võ mạch trong cơ thể khẽ run, một loại cảm giác hưng phấn khó có thể hình dung đột ngột từ bên trong hắc long võ mạch trong cơ thể Diệp Chân truyền đến.

Thụ kích thích này, bên trong hắc long võ mạch không hiểu đột ngột rung động mà tăng lên gần gấp đôi, càng chết là, theo loại cảm giác hưng phấn đó, hắc long võ mạch lại rõ ràng truyền cho Diệp Chân một loại cảm giác.

Thôn phệ!

Thôn phệ hết Hắc Long Lệnh Kỳ đó.

Cảm giác này truyền đến làm cho Diệp Chân kinh hãi.

Chẳng lẽ này Hắc Long Lệnh Kỳ và trong cơ thể hắn hắc long võ mạch có liên quan?

Càng làm Diệp Chân giật mình là khi thấy kia Hắc Long Lệnh Kỳ, Diệp Chân rất rõ ràng cảm ứng được Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu co rúc ở trong ngực hắn cũng là toàn thân run lên, toàn thân bộ lông màu đen dựng đứng lên.

Bộ lông của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vốn là thuần trắng, nhưng ở trong Hắc Long Bí Cung sau khi được chia sẻ một chút xíu hắc long linh quang huyết mạch sinh ra dị biến, sinh ra từng đạo bộ lông màu đen.

Lúc này bởi vì Hắc Long Lệnh Kỳ xuất hiện cũng có chỗ dị triệu, liên tiếp dị triệu này làm cho Diệp Chân không thể không trong lòng sinh nghi.

Nhất là đủ loại cảm ứng biến hóa của hắn, làm cho Diệp Chân không khỏi nghĩ đến một khả năng cực kỳ kinh người!

Có phải cảm giác nguy cơ quanh quẩn trong lòng hắn là bởi vì Hắc Long Lệnh Kỳ này hay không?

- Lão phu chính là chưởng thuyền của Vạn Thông Hào, gặp qua Bạch Long Lệnh Sử, đây là mười hai vị hành khách trên Vạn Thông Hào lần này, hẳn là không có hung nhân lệnh sứ sắp lùng bắt, mời lệnh sứ sưu kiểm!

Thần thái của Hà thuyền trưởng có chút cung kính.

- Đa tạ Hà chưởng thuyền phối hợp, Long Minh đến lệnh, làm theo thông lệ, còn xin Hà chưởng thuyền thông cảm một hai! Sau đó nếu không có chuyện gì, tại hạ tự sẽ dâng tặng đoạn đường!

Hà thuyền trưởng liên tục xưng không dám, mời Bạch Long Lệnh Sử này tiến vào Vạn Thông Hào, Hắc Long Lệnh Kỳ vẫn đậu ở chỗ đó, tản ra một loại uy áp không hiểu.

Bạch Long Lệnh Sử chỉ tiến vào Vạn Thông Hào nhìn thoáng qua sau đó lại một lần nữa trở lại trên mặt biển, ánh mắt như chim ưng bắt đầu chậm chạp đảo qua trên người mười hai hành khách!