← Quay lại trang sách

Chương 940 Kỵ Giao Khách

Khi ánh mắt vô cùng lăng lệ của Bạch Long Lệnh Sử đảo qua từng người trong mười hai hành khách, ở trên người mỗi một hành khách đều dừng lại cao hơn mười hơi, nhìn chằm chằm làm cho một vài người cảm thấy lo sợ.

Mặc dù hoài nghi trong lòng Diệp Chân quanh quẩn cảm giác nguy cơ có quan hệ tới Hắc Long Lệnh Kỳ này, nhưng ý chí của Diệp Chân cực kỳ cứng cỏi, dù bản thân khác thường, lại bị Bạch Long Lệnh Sử nhìn chằm chằm mười hơi, vẫn như cũ sắc mặt vô thường.

Thế nhưng, ngoài ý muốn vẫn như cũ xuất hiện!

- Trong ngực là cái gì?

Lông mày Bạch Long Lệnh Sử Vu Dương khẽ động, hướng về phía Diệp Chân quát hỏi.

- Yêu bộc mà thôi!

Diệp Chân lạnh nhạt vỗ ngực, để cho tiểu Miêu lộ ra nửa cái đầu lông mềm như nhung.

Chỉ nhìn thoáng qua, Bạch Long Lệnh Sử Vu Dương đã quay qua đầu, xem như sưu kiểm hoàn thành, nhưng cũng ác là, hắn sưu kiểm hoàn thành đã gần trăm hơi thở lại không có bất kỳ biểu thị gì.

Hà thuyền trưởng chờ đến có chút nóng nảy cười hỏi.

- Lệnh sứ có thể sưu kiểm hoàn tất, nếu đã sưu kiểm hoàn tất, lão phu có phải có thể mang theo khách nhân rời khỏi đây không?

- Không vội, chờ một chút đi!

Vu Dương trả lời, nằm ngoài ý nghĩ của tất cả mọi người, cũng làm cho rất nhiều hành khách bất mãn, trên đất bằng, mỗi người bọn hắn đều là nhân vật nhất hô bách ứng lệnh xuất động tứ phương, hôm nay có thể ở đây chịu bị sưu kiểm, đã coi như là đủ nhẫn nại.

- Còn phải đợi, có ý tứ gì? Còn phải đợi bao lâu?

Có người bất mãn hỏi.

Hà thuyền trưởng ngăn cản vương giả Khai Phủ cảnh phát cáu kia, nở nụ cười hỏi.

- Những khách nhân này đều là lần đầu tiên đến biển, không biết được giá thị trường trên biển, còn xin lệnh sứ chớ trách, nếu có chỗ nào đắc tội lệnh sứ, còn xin lệnh sứ thứ lỗi!

- Chỉ là lệnh sứ ngươi cũng biết những người đi biển chúng ta, không thể trì hoãn quá lâu, còn xin lệnh sứ thuận tiện!

Nói xong Hà thuyền trưởng lão đưa lên một trữ vật giới chỉ!

Không ngờ, trữ vật giới chỉ vừa mới đưa lên đã bị lệnh sứ cường hoành từ chối!

- Hà chưởng thuyền thứ lỗi. Có bên trên mệnh, không dám vi phạm! Còn nữa, có Hắc Long Lệnh Kỳ tại, ngươi cảm thấy ta dám đi loại kia làm việc thiên tư chuyện?

Vẫn là mời chư an tâm ở chỗ này chờ đợi đi!

Vu Dương nói.

Nghe vậy, Hà thuyền trưởng lập tức nóng nảy, sưu kiểm xong không làm cho đi, tặng lễ không muốn, chẳng lẽ tận lực làm khó dễ hay sao? Sắc mặt đột ngột biến thành vô cùng khó coi!

- Chuyện hôm nay, lệnh sứ nghĩ muốn thế nào. Còn xin lệnh sứ nói rõ, chớ có làm khó lão phu như thế, đều trộn lẫn ở trên biển kiếm miếng ăn cả....

Cơ hồ là đồng thời, trên bầu trời một đạo lưu quang gấp rơi xuống, lại một Bạch Long Lệnh Sử mặc áo màu trắng thêu Kim Long xuất hiện trên bầu trời vùng biển này, cầm Hắc Long Lệnh Kỳ trong tay, hết sức bắt mắt.

Cơ hồ ngay khi Bạch Long Lệnh Sử xuất hiện, biểu hiện của Diệp Chân bỗng nhiên biến đổi.

Bởi vì tại hắn cảm ứng được khi Bạch Long Lệnh Sử cầm Hắc Long Lệnh Kỳ xuất hiện thì trong hắc long võ mạch cơ thể hắn lần nữa run lên. Không chỉ tần suất rung động nhanh hơn mà loại cảm giác nguy cơ vô hình quanh quẩn trong lòng cũng tăng vọt một đoạn.

Loại cảm giác này, giống như mọc cỏ trong lòng, làm cho Diệp Chân có một loại xúc động dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi vùng biển này.

Thế nhưng lúc này, Long Minh uy phong ở trên, lại có hai Bạch Long Lệnh Sử phía trước, nếu Diệp Chân cưỡng ép rời khỏi, chỉ sợ không phải phân cũng thành phân.

Bản năng, Diệp Chân cảm thấy mới vào ngoại vực Tử Hải, không nên trêu chọc phải quái vật khổng lồ giống như Long Minh!

- Vu huynh. Hôm nay vận khí của ngươi không tệ, trong ngoại vực Tử Hải mênh mông vô cùng hải vực Linh Vực bắc bộ, bảy mươi hai truyền lệnh sứ giữa, có thể tìm được người sống. Mà những năm sáu người.

Ngay khi Bạch Long Lệnh Sử tên Tiền Thông rơi xuống, mỉm cười nói.

Cơ hồ là đồng thời, Diệp Chân nghe được lời nói vô tâm này của Bạch Long Lệnh Sử, trong lòng lại khẽ động, toàn bộ bảy mươi hai truyền lệnh sứ của Long Minh lại tập trung ở trong vùng biển này.

Long Minh này đến cùng là vì sao, rốt cuộc là ai có thể làm cho Long Minh làm to chuyện như vậy?

Nhìn thấy Tiền lệnh sứ giáng lâm, Hà thuyền trưởng đại hỉ, vội vàng ra nghênh đón, xem ra Tiền lệnh sứ hẳn là người quen của hắn.

- Tiền lệnh sứ, ngươi nhìn một thuyền người chúng ta, đều bị vây ở chỗ này, lục soát cũng lục soát rồi, tra cũng tra rồi, Vạn Thông Hào chúng ta đến cùng phạm vào kiêng kị gì, còn xin chỉ điểm hai câu!

- Hoặc là chúng ta có chỗ nào đắc tội lệnh sứ, còn xin tiền lệnh sứ nói rõ, chúng ta nhất định sửa lại!

Hà thuyền trưởng tư thái thả vô cùng thấp, chỉ thiếu chút nữa cầu xin.

Cái này khiến mười hai hành khách đều có chút tức giận, nhưng mỗi người giận mà không dám nói gì, ngay cả lão giang hồ trên biển, tu vi cao tới vương giả Khai Phủ Cảnh lục trọng Hà thuyền trưởng đều bộ dáng như vậy, nếu bọn hắn lại nhảy ra phân cao thấp, đó chính là ngu ngốc!

Không đợi Hà thuyền trưởng nói xong, lệnh sứ đến trước nở nụ cười khổ.

- Tiền huynh, giao cho ngươi giải thích đó!

- Ai, Hà thuyền trưởng, ngươi hiểu lầm! Long Minh chúng ta, lúc nào làm qua loại chuyện không cần thể diện đó?

Tiền lệnh sứ bước lên phía trước nói.

- Lần này, thật sự là có đại sự, ngươi xem, hai thanh Hắc Long Lệnh Kỳ đều ở nơi này!

Tiền Thông nói.

- Thế nhưng, thế nhưng không phải đã kiểm tra rồi sao? Vì sao chưa cho chúng ta đi?

Hà thuyền trưởng một mặt không hiểu!

- Lão Hà, nói ngươi thế này, ở đây có nghi phạm hay không, những truyền lệnh sứ chúng ta chưa cách nào xác định, chỉ có chờ sau khi một hai vị Long Vương các vực đuổi tới tự mình xem xét, mới có thể xác định đến cùng có người chúng ta muốn tìm hay không rồi mới có thể thả các ngươi rời khỏi!

Tiền lệnh sứ cười khổ giải thích.

- Một hai Long Vương các vực đuổi tới mới có thể xác định.....

Hà thuyền trưởng một mặt giật mình, hiển nhiên bị tin tức này kinh hãi, thuộc hạ

Long Minh có chín đại Long Vương, mỗi một Long Vương đều là đỉnh tiêm, nghe nói tu vi thấp nhất cũng là Khai Phủ cảnh cửu trọng.

Cùng với Vạn Thông Đảo bọn hắn và đảo chủ các hòn đảo khác, đều là bình khởi bình tọa, không, phải nói chỉ cần đến một Long Vương, đảo chủ của bọn họ sẽ phải ra ngoài mấy chục dặm nghênh.

Thế nhưng bây giờ, một lần kiểm tra nho nhỏ lại muốn một Long Vương, đây chính là đại sự đầy trời.

Loại tình huống này, Hà thuyền trưởng tự nhiên biết nặng nhẹ, không còn nói nhảm, chỉ là thuận miệng hỏi một câu.

- Không biết còn phải đợi bao lâu, nếu cần thời gian một ngày trở lên, ta phải thông báo trên đảo một tiếng, miễn cho người ở trên đảo cho rằng chúng ta xảy ra ngoài ý muốn!

- Không cần! Mấy ngày trước Cửu Vực Long Vương đã đuổi tới nơi này, vừa rồi lệnh sứ đã liên lạc qua, Kim Hồng Long vương gần nhất, nhiều nhất là ba canh giờ nữa có thể đến nơi đây!

Tiền lệnh sứ nói.

- Ba canh giờ, vậy là tốt rồi, chờ được, chờ được!

Nói xong, Hà thuyền trưởng nói chuyện này với một đám các hành khách.

Diệp Chân nghe những lời này lại như lật lên kinh đào hải lãng.

Tìm người!

Vừa rồi này Tiền lệnh sứ thuận miệng nói, lần này Long Minh làm ra động tĩnh lớn như vậy, cũng không phải thật đang đuổi bắt hung nhân, mà là tìm người!

Như vậy, là đang tìm ai?

Đây là một vấn đề khiến cho mọi người đều vô cùng hiếu kỳ!

Đến cùng là tồn tại thế nào mới có thể làm cho Long Minh không chỉ phái ra bảy mươi hai truyền lệnh sứ, mà còn phái ra Cửu Vực Long Vương.

Phải biết, Cửu Vực Long Vương của Long Minh xưa nay đều phân trấn các đại hải vực, chức vụ quan trọng, hiếm khi tự ý rời, nhưng lúc này lại phái ra toàn bộ!

Một loại cảm giác cực xấu, chậm rãi xuất hiện từ đáy lòng Diệp Chân.

- Long Minh này đại động can qua như vậy, có thể đang tìm ta hay không?

Trong nháy mắt tiếp theo, đáy lòng Diệp Chân dâng lên loại ý nghĩ gần như hoang đường này.

Loại ý nghĩ này, vừa nghĩ đã cảm thấy buồn cười, truyền lệnh sứ của Long Minh tu vi thấp nhất đều là Khai Phủ cảnh ngũ trọng, xuất động bảy mươi hai vị.

Mà Cửu Vực Long Vương, mỗi một người tu vi đều đạt tới Khai Phủ cảnh cửu trọng, chín vị toàn động.

Trận thế xa hoa như vậy, quét ngang Chân Linh Vực đều không có vấn đề gì, thế nào lại đến tìm kiếm Diệp Chân chỉ là một võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng đỉnh phong nho nhỏ?

Nhưng vấn đề là cảm ứng dị thường của hắc long võ mạch trong cơ thể Diệp Chân và phản ứng của tiểu Miêu đối với Hắc Long Lệnh Kỳ, còn có cảm giác nguy cơ càng ngày càng mạnh đều làm cho Diệp Chân không tự chủ được sinh ra loại suy đoán này!

Cũng không phải do Diệp Chân không sinh ra suy đoán chuyện không đâu!

Càng vượt quá Diệp Chân dự kiến là một khắc đồng hồ sau, lại tới một Bạch Long Lệnh Sử tu vi cao tới Khai Phủ Cảnh Lục Trọng, trong tay cũng cầm một mặt Hắc Long Lệnh Kỳ tản ra khí tức không hiểu.

Lại một mặt Hắc Long Kỳ đến, làm cho hắc long võ mạch trong cơ thể Diệp Chân rung động càng thêm vui mừng, tốc độ giải phong trực tiếp tăng lên mấy lần.

Nhưng vấn đề là cảm giác nguy cơ quanh quẩn trong lòng Diệp Chân cũng mãnh liệt mấy lần, tựa như loại cảm giác lửa cháy đến nơi!

Càng chết là trong vòng nửa canh giờ, càng ngày càng nhiều Bạch Long Lệnh Sử tụ tập đến nơi đây, lại đạt tới năm vị!

Làm cho đám võ giả ở đây đều trợn mắt hốc mồm đồng thời cũng làm cho Diệp Chân vô cùng lo lắng!

Diệp Chân cảm thấy, lúc này đã đến lúc hắn nhất định phải quyết đoán!

Bởi vì nghe mấy Bạch Long Lệnh Sử này trò chuyện, hẳn là vùng biển này phát hiện sáu nơi có dấu hiệu khả nghi, mà bảy mươi hai truyền lệnh sứ và chín Cửu Vực Long Vương đang phân biệt chạy về này sáu nơi này.

Vạn Thông Hào này chính là một chỗ!

Đồng thời, sau khi năm Bạch Long Lệnh Sử đến, cảm giác nguy cơ quanh quẩn trong lòng Diệp Chân đã mãnh liệt đến cực hạn!

- Chư vị không cần phải lo lắng, an tâm chờ đợi, có Hắc Long Lệnh Kỳ ở đây, nơi này không bất kỳ nguy hiểm nào!

Thấy một đám võ giả mỗi người có chút bất an, tiền lệnh sứ mở lời an ủi một câu.

Cơ hồ là đồng thời, bỗng nhiên hắc long võ mạch cơ thể Diệp Chân rung động kịch liệt, một loại cảm giác không hiểu truyền khắp toàn thân Diệp Chân làm cho hắn không tự chủ được nhìn hướng về phía đông!

Một khắc này, tâm thần chìm vào trong hắc long võ mạch Diệp Chân loáng thoáng cảm ứng được, ở phía đông, hình như có một đạo khác khí tức đang nhanh chóng lại gần.

Đạo khí tức đó giống như có cùng nguồn gốc với hắc long võ mạch, lại mơ hồ có thể cảm giác được.

Cơ hồ là ngay khi cảm ứng được khí tức này, trái tim Diệp Chân nhảy loạn một cái, so với một lần trước bị nửa bước nhập đạo cảnh Bùi Vị oanh kích từ phía sau lưng thì mãnh liệt gấp mấy chục lần đột ngột hiện lên ở trong lòng Diệp Chân!

Trong một khắc này, Diệp Chân đã có quyết đoán!

Cơ hồ là đồng thời, Diệp Chân động!

Cũng trong một khắc này, trên bầu trời ngoài mấy trăm vạn dặm ngoại vực Tử Hải, một võ giả thân mang hắc long bào ngồi cưỡi một con song giác Ngân Giao như phù quang nhanh chóng bay đi toàn thân chấn động, trong mắt đột ngột nổ bắn ra quang hoa không thể tưởng tượng nổi!

- Hắn phát hiện ta rồi?

- Hắn có thể phát hiện ta tồn tại? Chuyện này sao có thể?

Tạo Hóa Chi Vương -