Chương 951 Thạch Bị Chuyên Nghiệp
Nơi Diệp Chân trước đó phục kích ba Bạch Long Lệnh Sứ cách Cổ Yêu Đảo không xa, chỉ có không đến trăm dặm.
Động tĩnh lớn như vậy tự nhiên sẽ để Cổ Yêu Đảo chú ý, Diệp Chân và Thạch Bị rời khỏi không đến trăm hơi thở, số lớn cao thủ Cổ Yêu Đảo đã chạy tới nơi này.
Nhưng dù trong nhóm cao thủ này có cường giả Khai Phủ cảnh thất bát trọng cũng không thu hoạch được gì!
Ngoại trừ có thể cảm ứng được Linh Lực ba động lưu lại kịch liệt ra, không còn bất kỳ phát hiện gì, thậm chí ngay cả mùi máu tươi đều bị gió biển thổi tản.
Về phần thi thể hai Bạch Long Lệnh Sứ, một bị đốt cháy thành tro, một khác đã rơi vào trong biển.
Đốt cháy thành tro tự nhiên không cần phải nói, về phần rơi vào trong biển này lại đã bắt đầu lên men trong dạ dày của đám hải thú.
Không thể không nói, trên ngoại vực Tử Hải này, thật là một nơi tuyệt hảo giết người cướp của.
Cuối cùng, cao thủ Cổ Yêu Đảo dạo qua một vòng sau khi không lấy được gì mà về.
Mà cùng thời khắc đó, trong Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa đã đổi thành Thạch Bị điều khiển, Diệp Chân bắt đầu bào chế lên tù binh hắn vừa bắt được - Bạch Long Lệnh Sứ, Quyền Băng.
- Ngươi chính là Trịnh Phù Vân?
- Dám đối đầu với Long Minh chúng ta, tiểu tử ngươi tuyệt đối không trốn khỏi, minh chủ nhất định sẽ không bỏ qua ngươi!
- Ngươi hôm nay làm mọi việc đối với chúng ta, đến lúc đó, minh chủ sẽ trả lại gấp trăm ngàn trên người ngươi!
Diệp Chân vừa mở miệng Quyền Băng ra, Quyền Băng đã bắn liên thanh uy hiếp.
Điều này khiến Diệp Chân không nhịn được vỗ mặt hắn.
- Ta phải nhắc nhở ngươi một chút, ngươi bây giờ là tù binh, xin chú ý thân phận của ngươi, ta hỏi một câu, ngươi đáp một câu, nếu mà đáp án không thể nói ta hài lòng, ngươi hiểu rõ chứ hả?
- Ta nhổ vào, nằm mơ!
Quyền Băng một ngụm nước miếng phun về phía Diệp Chân.
- Muốn làm cho ta phản bội Long Minh. Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!
- Ách, vấn đề thứ nhất. Tên của ngươi?
Diệp Chân nói xong vấn đề này chừng ba hơi, Quyền Băng cũng không trả lời gì, cái này khiến thần sắc Diệp Chân vì đó lạnh lẽo.
Trong nháy mắt tiếp theo, tiếng kêu thảm thiết Quyền Băng đã vang lên.
Mặc dù Diệp Chân không phải cao thủ tra tấn, nhưng nguyên nhân bởi vì có khôi lỗi Linh quyết, pháp môn thu thập Thần Hồn cao hơn những người khác rất nhiều.
Đáng tiếc là sau nửa canh giờ Diệp Chân triệt để thất vọng.
Tên Quyền Băng này là một kẻ xương cứng, trong vòng nửa canh giờ đã ngất bốn lần, không ngờ lại vẫn như cũ cắn chặt răng không chịu thổ lộ một chữ.
Điều này khiến Diệp Chân có chút bất đắc dĩ.
Nếu như có thể làm cho một Bạch Long Lệnh Sứ khuất phục, thực hiện lấy Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật biến thành võ nô, vậy khi chơi thật vui.
- Xương cốt thật cứng rắn! Nhưng mà, cũng không biết Thần Hồn của ngươi có thể giữ vững bí mật của ngươi hay không!
Bức cung không thành, Diệp Chân chuẩn bị trực tiếp sưu hồn.
- Hừ, ngươi thử một chút, võ giả lẫn vào trên ngoại vực Tử Hải, cái nào trong Thần Hồn không một hai dạng cấm chế pháp môn đặc thù, huống chi truyền lệnh sứ giả của Long Minh như chúng ta!
- Muốn từ chỗ ta lấy được tình báo Long Minh, ngươi đừng mơ nữa!
Khuôn mặt run rẩy thành một đoàn, Quyền Băng cười lên ha hả, nói có bao nhiêu điên cuồng thì có bao nhiêu điên cuồng.
Cái này khiến sắc mặt Diệp Chân lần nữa biến đổi, hắn sở dĩ đầu tiên là bức cung, thật ra cũng bởi vì nguyên nhân này.
Trên thực tế, không chỉ ngoại vực Tử Hải, cho dù trong Chân Linh Vực, tu vi hoặc địa vị, nhất là địa đạt tới trình độ nhất định liền sẽ có loại cấm pháp Thần Hồn này.
Nhật Nguyệt thần giáo cũng có.
Loại cấm pháp Thần Hồn này có chút đơn giản, ngưng tụ một đạo công kích Thần Hồn cực kỳ hủy diệt. Sau đó chủ động đưa vào chỗ quan trọng nhất trong tiên thiên Thần Hồn, sau đó lại dùng bí pháp bố trí xuống một tiểu pháp môn cảnh giới Thần Hồn..
Một khi tầng cảnh giới Thần Hồn này bị ngoại dùng lực lượng bạo lực xúc động, sẽ trực tiếp dẫn động công kích hủy diệt chôn ở chỗ quan trọng nhất của tiên thiên Thần Hồn kia. Sau đó sẽ trực tiếp chôn vùi tiên thiên Thần Hồn từ bên trong!
Cấm pháp Thần Hồn của Nhật Nguyệt thần giáo chính là như vậy, trong tiên thiên Thần Hồn của Diệp Chân cũng có, mục đích chủ yếu chính là vì phòng ngừa bị giết hoặc bị bắt, bị sưu hồn tiết lộ bí mật thần giáo.
Thế lực cấm pháp Thần Hồn khác cũng cơ bản giống nhau.
Loại tình huống này, nếu như Diệp Chân cưỡng ép sưu hồn, tin tức lấy được tuyệt đối sẽ ít đến đáng thương!
Bởi vì ký ức hạch tâm đều bị cấm pháp Thần Hồn bảo vệ.
Nhìn thấy Diệp Chân thất vọng, Quyền Băng có chút điên cuồng cười lên ha hả.
- Nếu như ngươi muốn chết, vậy liền…
Diệp Chân tức giận, định tại chỗ đập chết tên này.
Nhưng Thạch Bị đang thôi động Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa bất chợt mở miệng.
- Chủ thượng, chuyện chuyên nghiệp thế này giao cho người chuyên nghiệp như ta tới làm đi!
Diệp Chân ngẩn người.
- Có ý tứ gì?
- Chủ thượng, thiên môn ta mò nửa đời người, sở hội, không chỉ có riêng loại chuyện lặt vặt là không bao nhiêu kỹ thuật cướp đường, loại chuyện bức cung như thế này, thuộc hạ cũng rất sở trường!
Thạch Bị hướng về phía Diệp Chân nháy con mắt mấy lần.
- Chủ thượng muốn biết cái gì, nói cho ta biết, ta đến bức cung là được!
Thạch Bị nói.
Việc này khiến Diệp Chân khá ngoài ý muốn, nhưng cũng làm cho đáy lòng Diệp Chân lại dâng lên một tia hi vọng.
Loại chuyện bức cung này, tuy Diệp Chân cũng có chút thủ đoạn, nhưng so với Hình đường Nhật Nguyệt thần giáo vẫn kém quá xa, nếu Thạch Bị đã am hiểu điều này, nên giao cho hắn tới làm tốt.
Sau khi dùng Thần Hồn truyền âm, Diệp Chân bắt đầu khống chế Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa, thay thế Thạch Bị.
- Hừ, có bản lãnh gì, cho dù hướng trên người đại gia chào hỏi, nếu như đại gia ta nhăn lông mày nửa lần, cũng không phải Bạch Long Lệnh Sứ.
Quyền Băng nói câu nói này làm cho lông mày Diệp Chân lần nữa nhíu một cái, hình như Bạch Long Lệnh Sứ có độ trung thành vô cùng cao.
- Hắc hắc, huynh đệ kia, đừng vội giả anh hùng, trong tay ta, vô số anh hùng đều biến thành cẩu hùng, hận không thể khai ra màu của quần lót lão bà hắn mặc, uống trước một chén này đi …
Nói xong, Thạch Bị xuất ra một bình ngọc rót đầy hắc thể, bóp miệng Quyền Băng, như thiểm điện rót vào, lại đập mấy cái vào ngực Quyền Băng khiến hắn ho kịch liệt.
- Ngươi ngươi cho ta uống cái gì?
Quyền Băng giật mình hỏi.
- Có quan trọng không? Ngươi một gia hỏa không sống được lâu đâu, cho dù uống cái gì, lại có quan hệ thế nào? Đương nhiên, nói cho ngươi cũng không sao, chỉ là làm cho huyết dịch ngươi nhanh thêm mấy lần, đồ chơi nhỏ làm cho xúc cảm quanh người ngươi mẫn cảm mười mấy lần mà thôi!
Thạch Bị lổ ra gương mặt nhẹ nhõm!
- Phần Tâm Kinh Thần Dịch? Một bình Phần Tâm Kinh Thần Dịch khó cầu trên chợ đen?
Quyền Băng kinh hô lên.
Thạch Bị ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Quyền Băng.
- Ngươi cũng coi là có chút kiến thức?
- Sao ngươi có thể có loại vật này?
Trên mặt Quyền Băng rốt cục hiện lên một tia sợ hãi.
- Làm sao ta lại có loại vật này? Vừa rồi đã nói nha, ta chính là chuyên môn chơi cái này, thứ này hẳn là một trăm hai mươi năm trước xuất hiện rồi? Khi đó ta và một người bằng hữu là Luyện Đan Sư chuyên môn nghiên cứu cách như thế nào làm cho nam nhân cứng hơn, làm cho nữ nhân càng dâm đãng hơn.
Thạch Bị nói.
- Gạt người, nếu như các ngươi làm ra thứ này dã sớm lừa phát tài rồi, không thể đến bây giờ đang trên chợ đen một bình khó cầu?
- Ai nha, ngươi bao nhiêu tuổi, nhiều năm như vậy sống vô dụng rồi đấy à? Loại đồ chơi này ngay cả vương giả Khai Phủ cảnh đều không thể chịu được, ta dám quang minh chính đại lấy ra bán sao?
- Ngươi cho ta có chín cái mạng à?
- Mà dù ta có chín cái mạng cũng không dám bán! Hạ tràng của đồng bạn kia của ta, ta cũng không dám.
- Ừm, ngươi đỏ mặt. Có phải ngươi bây giờ cảm giác rất nóng hay không?
Thạch Bị nhìn Quyền Băng nói.
- Làm sao ngươi biết…
- Vậy là được rồi, bắt đầu…!
Nói xong, Thạch Bị thận trọng lấy ra một tiểu Trúc, vừa thận trọng quán thâu Linh Lực vào trong vừa giới thiệu.
- Tam Hoa Quỷ Nghĩ sinh trưởng ở vạn xà đảo, nghe nói qua chưa? Có độc, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bị cắn trúng một cảm giác đau đớn kia, cho dù vương giả Khai Phủ cảnh đều phải giơ tay chịu thua.
- Nhớ năm đó, vì thu thập một cừu gia mà ta cùng đồng bạn Luyện Đan Sư kia cửu tử nhất sinh, tiến về vạn xà đảo bắt hàng vạn con Tam Hoa Quỷ Nghĩ, mấy chục năm qua chỉ có mấy trăm con như thế, hôm nay lại phải lãng phí một con rồi.
Không đợi Thạch Bị nói xong, sắc mặt Quyền Băng đã trở nên khó nhìn.
Tê kéo dài một tiếng, quần Quyền Băng bao gồm quần lót đã bị Thạch Bị giật cái nát nhừ, gương mặt Diệp Chân ngạc nhiên.
- Một nam nhân, nơi mẫn cảm nhất thật ra chính là hạ thân, cho nên. Đi!
Theo Quyền Băng một tiếng quát nhẹ, mười mấy con kiến chừng hạt gạo sau lưng có ba màu bò về phía hạ bộ của Quyền Băng. Trong chớp mắt đã hung hăng cắn.
Trong đó có một con còn trực tiếp thuận theo vết thương chui vào.
Cơ hồ là đồng thời, Quyền Băng kêu thảm như heo bị làm thịt, toàn thân trên dưới kịch liệt run rẩy, mu bàn tay trán nổi gân xanh lồi lõm, thần sắc cực đoan và thống khổ!
Bộ dáng kia, để Diệp Chân đổ mồ hôi.
Nhìn về phía Thạch Bị, ánh mắt đã hoàn toàn trở nên không giống.
Làm sao Diệp Chân cũng không nghĩ ra, một tên cướp đường bị hắn biến thành võ nô trên Cổ Yêu Đảo lại có thủ đoạn quỷ dị như vậy, mà nếu không phải bắt sống Quyền Băng, Diệp Chân sẽ chưa phát hiện được gia hỏa này lại còn có năng lực như thế!
Ngoại vực Tử Hải, kỳ nhân dị sĩ thật nhiều a.
- Đến đây, lại uống một bình thuốc, yên tâm, bình thuốc này là thuốc bảo mệnh, có thể sinh cơ bổ huyết, nâng cao tinh thần, ổn hồn, làm cho ngươi có thể trong ba ngày tinh thần gấp trăm lần, muốn hôn mê đều hôn mê không được, à đúng rồi, loại đan dược này ta có rất nhiều.
- Còn có một việc phải nói cho ngươi, theo ghi chép của ta, lâu nhất là chơi một gia hỏa Chú Mạch cảnh thất trọng một tháng, cuối cùng, tên kia cầu chết …
Vừa nghe đến đây, Quyền Băng tựa như bị vớt ra từ trong nước, toàn thân cao thấp đã bị mồ hôi ướt đẫm, thở ngụm lớn hào hển, tiếng kêu thảm thiết đã biến hình.
Trình độ làm người ta sợ hãi kia làm cho Diệp Chân đều có xúc động sử dụng Linh Lực phong bế lỗ tai, nhìn thấy hình dạng của Quyền Băng, Diệp Chân thậm chí theo bản năng kẹp chặt bắp đùi của mình.
Tam Hoa Quỷ Nghĩ cắn xé chỉ kéo dài trăm hơi thở, mười mấy con Tam Hoa Quỷ Nghĩ đã bị Thạch Bị dùng Linh Lực đẩy ra.
- Thế nào, nhìn ta thu hồi Tam Hoa Quỷ Nghĩ, có phải nhẹ một hơi hay không?
- Thật ra ra tra tấn phải có thời gian, tra tấn liên tục sẽ chỉ làm mục tiêu trở nên chết lặng, lực chịu đựng cũng sẽ càng ngày càng mạnh!
- Nhưng nếu như lúc tra tấn mỗi lần cách nhau một đoạn thời gian, thì có thể làm cho mục tiêu được nghỉ ngơi một hồi, thậm chí trị cho hắn một chút, như vậy, lần tiếp theo tra tấn mang tới thống khổ sẽ tăng lên gấp đôi!
Nói xong, Thạch Bị rất hèn mọn lấy linh dược dùng để trị liệu ngoại thương, vẩy vào trên vết máu loang lổ nửa người dưới của Quyền Băng.
Cảm thụ được nửa người dưới bởi vì linh dược mang tới thanh lương, thần sắc Quyền Băng đột ngột biến đổi đến vô cùng dữ tợn.
- Ác ma, ngươi tên ác ma này!
Một màn này, da đầu Diệp Chân cũng hơi lạnh!
Sau một canh giờ, khi Thạch Bị bắt đầu tra tấn vòng thứ tư, Tam Hoa Quỷ Nghĩ vừa thả ra, Quyền Băng đã rất hoảng sợ kinh hô lên.
- Ngừng, ngừng, ta nói, ta nói!