← Quay lại trang sách

Chương 950 Tù Binh Có Tác Dụng Lớn

Đảo chủ phủ Cổ Yêu Đảo, trong địa lao, ba Bạch Long Lệnh Sứ thân mang bạch sắc thêu kim phục, cùng nhau đi ra ngoài, gương mặt không vui, còn hung hăng oán trách.

- Ta đã sớm nói, nếu Trịnh Phù Vân kia lúc trước có thể làm xuống loại việc hung ác kia, Cổ Yêu Đảo sao có thể nhẹ nhàng bắt giữ?

- Lần này tốt rồi, một chuyến tay không chưa nói, hay làm chúng ta lục soát khu vực bỏ trống ra một mảng lớn!

Sắc mặt hơi đen, Bạch Long Lệnh Sứ tên Quyền Băng nói với gương mặt khó chịu!

- Đúng vậy nha, chỉ bằng các thành thủ vệ kiểm tra, làm sao có thể bắt được Trịnh Phù Vân kia chứ?

Một Bạch Long Lệnh Sứ khác cũng phụ họa.

Việc này khiến phó đảo chủ Cổ Yêu Đảo - Du Hàn bên cạnh hung hăng cười theo nhưng mặt mũi tràn đầy xấu hổ.

- Ba lệnh sứ, thật sự có lỗi, những năm này Cổ Yêu Đảo chúng ta chịu sự trợ giúp của Long Minh rất nhiều, bây giờ Long Minh có việc, chỉ muốn dâng lên một chút sức mọn, thế nào nghĩ đến lại như vậy...

- Hừ, ta xem vì giải thưởng ba tòa hải đảo kia đi!

Quyền Băng nói một câu đã làm cho Du Hàn lúng túng, không biết làm sao.

- Quyền Băng, không được nói như vậy!

Trong ba người Bạch Long Lệnh Sứ, lớn tuổi nhất gọi Ngũ Hữu Lương đột ngột khẽ quát một tiếng.

- Cổ Yêu Đảo trên dưới cũng một mảnh lòng thành, cũng vì Long Minh chúng ta làm việc, sao có thể nói như thế?

- Huống hồ, chúng ta đến cũng do Kim Hồng Long Vương cho phép, việc này có thể gây chuyện, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, toàn minh trên dưới, đều không thể buông tha dù là nghi ngờ nhỏ nhất.

- Chúng ta cảm tạ Cổ Yêu Đảo còn không kịp, sao có thể phàn nàn?

- Hai người các ngươi, sao còn chưa nói lời xin lỗi với Du phó đảo chủ!

Bị Ngũ Hữu Lương luân phiên quát lên, Quyền Băng và một Bạch Long Lệnh Sứ khác liếc nhau, đành phải khom người nói.

- Chúng ta nhanh mồm nhanh miệng, còn xin Du phó đảo chủ đại....

Không đợi nói xong, hai người đã được Du Hàn đỡ dậy nói “sao dám sao dám”.

- Ba lệnh sứ ở xa tới vất vả, đảo chủ đã mệnh ta chuẩn bị rượu nhạt, còn xin ba lệnh sứ đến dự!

Du Hàn mời nói.

Nhưng Du Hàn mời lại bị ba Bạch Long Lệnh Sứ khéo léo nói lời từ chối, lúc này toàn bộ Long Minh xuất động. Bọn hắn sao dám uống rượu làm vui, đây không phải đang tự tìm khổ.

- Lần này Cổ Yêu Đảo bắt lấy mặc dù không phải người Long Minh chúng ta muốn tìm, nhưng ta đại biểu Long Minh cảm tạ ân tình Cổ Yêu Đảo viện thủ.

- Mà lại nói tại Trịnh Phù Vân kia không bắt được trước đó, vẫn phải mời Cổ Yêu Đảo trượng nghĩa tương trợ.

- Lần này Long Minh không chỉ nhằm vào bắt sống Trịnh Phù Vân mở ra ba tòa hải đảo làm giải thưởng, nếu như có thể cung cấp tình báo hành tung Trịnh Phù Vân kia, một khi Long Minh chúng ta nhờ đó mà bắt gặp được Trịnh Phù Vân cũng lập tức đưa lên một tòa hải đảo!

Trước khi đi, Ngũ Hữu Lương lần nữa cường điệu.

Treo giải thưởng này làm cho Du Hàn giật mình, lần nữa liên thanh đáp ứng, không nói thế lực Long Minh, chỉ bằng giải thưởng, Cổ Yêu Đảo bọn hắn cũng cần phải xuất ra cực kỳ khí lực truy tìm Trịnh Phù Vân hạ lạc.

- Như thế, tiễn biệt ba lệnh sứ, nếu như có bất luận tình báo gì, Cổ Yêu Đảo chúng ta nhất định sẽ lập tức thông báo cho Long Minh!

- Đa tạ!

Sau khi hàn huyên xong, ba Bạch Long Lệnh Sứ lần nữa phóng lên tới tận trời trở về, tiếp tục công việc bọn hắn chưa xong, trước ngực Hắc Long Lệnh Kỳ treo tung bay, chấn nhiếp Yêu Thú có thể sẽ hiện ở trên đường, bảo đảm bọn hắn an toàn.

- Ngũ huynh, tại sao phải khách khí đối với Cổ Yêu Đảo này đến như thế. Một đám phế vật, lung tung chộp tới một đám võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng đến góp đủ số, không tìm được bọn hắn phiền phức là chuyện tốt, còn cho bọn hắn xin lỗi, hừ!

Trên đường trở về, gương mặt Quyền Băng không hiểu.

- Quyền Băng, tính tình này của ngươi, phải thu lại một chút, nếu không việc này sớm muộn gì cũng phải xuất! Chuyện lần này, chính là minh chủ hạ lệnh, ngay cả

Cửu Vực Long Vương đều bị phân công.

- Tìm người trong ngoại vực Tử Hải mênh mông, không như bình thường, không thể bỏ qua bất luận chu ti mã tích gì cả. Cổ Yêu Đảo người ta xuất lực, nếu như chúng ta lại khiển trách không lĩnh tình, lan truyền ra ngoài, ai còn sẽ chiếu cố giúp Long Minh chúng ta?

- Loại lời này, sau khi nhưng tuyệt đối không nên trước mặt người khác nói lung tung, nếu như lan truyền đến trong tai Kim Hồng Long Vương, ngươi sẽ gặp phiền toái!

Ngũ Hữu Lương tận tình thuyết phục.

Quyền Băng có chút gật đầu, nhưng trên mặt, vẫn như cũ có chút không cam lòng.

- Thế nhưng...

- Cái gì thế nhưng còn...

Vừa rồi nói mấy chữ, sắc mặt Ngũ Hữu Lương đột nhiên thay đổi, kinh hô lên.

- Cẩn thận sau lưng!

Theo tiếng Ngũ Hữu Lương kinh hô, ba Bạch Long Lệnh Sứ đồng thời quay người, ngay khi xoay người, quang hoa hộ thể linh giáp quanh người ba người, quang hoa trung phẩm linh giáp, trong tích tắc tựa như ánh mặt trời nhỏ chói mắt bộc phát ra.

Cơ hồ là đồng thời, mười đạo quang hoa tỏa ra ánh sáng lung linh, tản ra khí tức cực kỳ kinh khủng, hướng về ba người oanh tới.

Con mắt Ngũ Hữu Lương trong nháy mắt trừng đến tròn vo.

- Không tốt, là Diệt Ma Nguyên Nhung phát ra Diệt Ma Linh Tiễn, tản ra, nhanh tản ra!

Một người nghe được ân thanh người khác cảnh báo đến kịp phản ứng, lại đến hành động cụ thể cho dù Thần Hồn cường đại của vương giả Khai Phủ cảnh ngũ lục trọng cũng cần một chút thời gian.

Chờ ba người đồng thời hướng ra phía ngoài rút lui, mười Diệt Ma Linh Tiễn đã oanh đến trước mặt của bọn hắn, giây lát sau đã đánh trúng bọn hộ thể linh giáp của bọn hắn.

Oanh!

Mười đạo diệt ma từ thuộc tính Linh Tinh thuộc tính thượng phẩm khác nhau ngưng kết bắn ra Diệt Ma Linh Tiễn đồng thời đánh vào một điểm, lập tức đã dẫn phát Ngũ Hành bạo!

Linh Lực kinh khủng và sóng ánh sáng trực tiếp bao trùm phương viên phạm vi ngàn mét, mà ba Bạch Long Lệnh Sứ này cũng bị căn Diệt Ma Linh Tiễn này oanh kích đến bay ngược ra.

Đội hình nhìn qua vô cùng kinh khủng.

Nhưng tổn thương thực tế cũng không mạnh như trong tưởng tượng.

Ba người hộ thể linh giáp, vào đòn thứ nhất đã tan vỡ, nhưng toàn thân bọn họ trung phẩm linh giáp phù hợp lại điên cuồng lấp lóe mấy lần, ngăn cản phần lớn tổn thương, quang hoa mới ảm đạm xuống.

Dư uy đánh vào ngực bọn hắn, chỉ chấn động đến ngũ tạng lục phủ bọn hắn, chính là tu vi thấp nhất - Quyền Băng cũng chỉ liên tiếp phun ba miệng máu tươi, nội phủ có chút chấn thương.

Dưới đợt tập kích thứ nhất này, ba người nhìn qua cũng không nhận được tổn thương quá nặng.

Nhưng vấn đề là Diệp Chân phục sát chỉ vừa mới bắt đầu.

Ngay khi ba người cảm ứng được khí tức của Diệt Ma Linh Tiễn quay người đón lấy Diệt Ma Linh Tiễn, thân hình Diệp Chân đã vô thanh vô tức xuất hiện phía sau bọn hắn.

Khi bọn hắn ba người bị Diệt Ma Linh Tiễn oanh kích đánh cho tứ tán bay ngược thời khắc, Diệp Chân đã động.

Luyện hồn thần quang màu đỏ đậm vô thanh vô tức bắn về phía Ngũ Lương Hữu bay ngược mà ra.

Cảm giác được sau lưng dâng lên Thần Hồn ba động kinh khủng, ánh mắt Ngũ Lương Hữu đã trở nên vô cùng kinh hãi.

Lúc này, hắn đã có chút hiểu rõ, lần này chẳng hiểu ra sao tập kích, sát chiêu chân chính ở nơi nào!

Hắn muốn cảnh báo, nhưng miệng vừa mở ra, còn chưa phát ra thanh âm thì linh phủ kịch chấn. Trong linh phủ, tiên thiên Thần Hồn giống như cái sàng run rẩy, bảy cái linh trụ trong linh phủ cùng nhất thời ầm vang rung động loạn chiến, khiến cho linh phủ hắn sụp đổ.

Làm cho hắn căn bản không làm được bất kỳ phản ứng nào.

Chờ hắn cảm giác được linh phủ, khi đang muốn có phản ứng lại, đập vào mắt là một mũi khoan xích hồng sắc.

Sau đó, chính là vô biên vô tận màu đỏ, hắn cảm giác toàn thân xương cốt đều ở trong nháy mắt này hòa tan!

Một luyện hồn thần quang lại thêm một hai trận Huyền Hỏa Toản đã làm Ngũ Hữu Lương có tu vi cao nhất trong ba Bạch Long Lệnh Sứ bỏ mình, thân hình khẽ động, Diệp Chân đã bắt được tiên thiên Thần Hồn của Ngũ Hữu Lương vừa chạy ra!

Cùng một giây, không dấu hiệu nào, một móng vuốt hổ to lớn từ trong tầng mây nhô ra, hung hăng đập vào trên đầu một Bạch Long Lệnh Sứ bị Diệt Ma Linh Tiễn đánh cho bay ngược.

Ầm!

Máu văng khắp nơi!

Một đoàn tiên thiên hồn quang bao vây tiên thiên Thần Hồn của Bạch Long Lệnh Sứ đang hoảng sợ chạy ra.

Thế nhưng không đợi hắn thoát ra, một móng vuốt còn Linh Lực đã bắt giữ. Sau đó đem tiên thiên Thần Hồn hắn cứ như vậy mà thu cấm.

Diệt Ma Linh Tiễn nổ tung sóng xung kích Linh Lực cũng vào lúc này tiêu tán trong không khí. Quyền Băng vừa rồi bị oanh ra vừa lúc nhìn thấy một màn Diệp Chân tuần tự thu thấy tiên thiên Thần Hồn của hai đồng bạn của hắn.

Bản năng, Quyền Băng giận dữ xông về phía Diệp Chân.

- Dừng tay, dám đối đầu với Long Minh chúng ta.....

Tiếng rống giận dữ vừa rồi dâng lên một nửa, thanh âm Quyền Băng đột ngột dừng lại, nhìn chằm chằm Vân Dực Hổ Vương hiện ra trong tầng mây, con mắt trừng tròn vo.

- Ngươi... Trịnh.... Trịnh Phù Vân?

- Chưa tính quá ngu!

Cười ha ha một tiếng, Diệp Chân phóng tới Quyền Băng đang chấn động, Thần Hồn ba động lóe lên mất đi, Quyền Băng ngay cả phản ứng đều phản ứng nhưng mà qua đã toàn thân kịch chấn, thất khiếu chảy máu.

Khi mở mắt lần nữa, khớp nối tứ chi đã bị tháo bỏ xuống, Linh Lực quanh người, lực lượng Thần Hồn đã bị đều phong cấm, ba mặt Hắc Long Lệnh Kỳ chồng chất lên nhau đã bị Diệp Chân gắt gao nắm chạt.

Trong tầng mây, Thạch Bị cầm theo Diệt Ma Nguyên Nhung trợn mắt hốc mồm nhìn mọi việc.

Khi thấy Diệp Chân bắt sống Khai Phủ cảnh ngũ trọng Bạch Long Lệnh Sứ kia, thậm chí có chút khó có thể tin dụi dụi hai mắt.

Ba vương giả Khai Phủ cảnh, hai Khai Phủ cảnh lục trọng, một Khai Phủ cảnh ngũ trọng, mỗi người đều cũng có trung phẩm linh giáp hộ thân, mà chủ thượng của hắn, chỉ là một võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng.

Nhưng chính là võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng này trong ba hô hấp ngắn ngủi đã nước chảy mây trôi đem ba vương giả Khai Phủ cảnh này chém giết được hai, bắt sống một!

Cho dù có hắn dùng Diệt Ma Nguyên Nhung phối hợp, theo Thạch Bị vẫn như cũ không thể tưởng tượng nổi!

Dù sao là đổi thành Thạch Bị, đang dùng Diệt Ma Nguyên Nhung đánh lén, cho dù lại đến thêm ba thì hắn cũng không làm được dạng chiến tích như thế này!

Ách, Thạch Bị đột nhiên dùng một loại ánh mắt hoàn toàn mới bắt đầu dò xét chủ thượng này của hắn.

Đột nhiên, Thạch Bị ý thức được, lúc trước hắn lúc cướp đường Diệp Chân, là may mắn cỡ nào, việc này cần đụng đến vận khí bao lớn mới có thể sống sót đến hôm nay.

Bằng không, bất luận là hắn hay Sài Tín trước đây muốn làm khó Diệp Chân đều sẽ bị diệt!

- Ngây ngốc ở nơi đó làm gì, chưa mau đi!

Khẽ quát, Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa bị Diệp Chân ném ra, sau đó, Diệp Chân đã mang theo tù binh Quyền Băng bắt sống còn có Thạch Bị cùng nhau lách vào trong.

Trong chớp mắt chìm vào nước biển đã mang theo bọt nước tan biến ở phương xa!

- Chủ thượng, tên tù binh này, ngươi làm sao không xử trí luôn, không chỉ có mang theo không tiện, mà lại rất dễ dàng rước lấy phiền phức!

Thạch Bị đề nghị.

- Không vội, tù binh này có tác dụng lớn!