Chương 957 Phúc Hải Đại Thánh Kinh Khủng
Ban đầu, lam sắc Phúc Hải lệnh kỳ chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, trong chốc lát đã phô thiên cái địa bao trùm toàn bộ bầu trời, ánh nắng lập tức biến mất.
Nhưng, kinh khủng nhất lại không phải chuyện này, kinh khủng nhất là những nơi Phúc Hải lệnh kỳ bay qua, lam sắc quang hoa xuất hiện bao trùm toàn bộ mặt biển.
Nước biển bị lam sắc quang hoa bao trùm như bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ lăng không dời đi, mặt biển rất nhanh rút xuống, ngay cả hải thú dưới đáy biển sâu cũng lộ ra trên mặt nước.
Nhưng muốn mạng chính là, xưa nay những Linh giai hải thú có hình thể to lớn đã quen hoành hành bá đạo trong biển rộng, lúc này bị lam sắc quang hoa của Phúc Hải lệnh kỳ chiếu đến, thân thể khổng lồ lập tức cứng ngắc như đá, không dám giãy dụa.
Phúc Hải lệnh kỳ phát ra lam sắc quang hoa kinh khủng, rất nhanh đã lan tới hướng về phía Diệp Chân và Thạch Bị.
- Lão thiên gia của ta, đây là Phúc Hải Đại Thánh đích thân đến sao?
- Ngươi trốn không thoát, không nên phản kháng, toàn bộ đều đẩy lên trên người của ta!
Thời khắc nguy cơ, Diệp Chân chỉ phát một đạo Thần Hồn tin tức cho Thạch Bị, còn Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa như một đạo lưu tinh rơi xuống đáy biển.
Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa rơi vào đáy biển, Diệp Chân như là hình với bóng với Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa rơi vào đáy biển, nhưng phân thân của Diệp Chân vẫn còn đứng ở nơi đó.
Thận ảnh phân thân!
Khoảnh khắc rơi vào đáy biển, thần niệm của Diệp Chân chìm vào Tinh Hồn Châu Độc Vĩ Giải Vương trong Thận Long Châu, một cảm giác như con cá gặp nước đột ngột xuất hiện trong lòng.
Hai chân hơi duỗi ra như con cá, Diệp Chân như chớp giật chui vào biển sâu.
Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa vẫn ổn, nhưng vấn đề là Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa cần thời gian để khởi động, Diệp Chân không biết hắn có cơ hội kia hay không?
Hơn nữa, khoảng cách gần như thế, Diệp Chân muốn khống chế Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa tàng hình trước mặt Phúc Hải Đại Thánh của Thiên Dực Đảo, căn bản không thể.
Nhưng Diệp Chân lại trực tiếp vào nước, nên có thể!
Khoảnh khắc Diệp Chân như cá chui vào đáy biển sâu, quang ảnh quanh người biến ảo, trôi qua một lúc, Diệp Chân đã biến thành một con Độc Vĩ Giải Vương, một đôi càng cua, khôi giáp màu đỏ đậm quơ quơ.
Biến thành thân thể hải thú, tốc độ du động của Diệp Chân ở trong nước nhanh hơn.
Diệp Chân chỉ có một nghi hoặc, chính là vừa rồi khi hắn rơi xuống nước, Hắc Long huyết mạch trong cơ thể hắn thoáng rung động một chút, hình như tản ra một loại lực lượng ba động kỳ quái nào đó.
Nhưng lúc này chuyện quan trọng nhất của Diệp Chân chính là bảo mệnh, làm sao có thời gian để ý tới những chuyện này?
Diệp Chân cũng cực buồn bực, nếu Thiên Dực lệnh sứ kia không cưỡng ép thu lấy Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa của hắn, hắn sẽ không phản kháng, cũng sẽ không gặp phải khốn cảnh hiện tại!
Nhưng chuyện đã làm, Diệp Chân sẽ tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian mà hối hận.
Sẽ dốc hết toàn lực đối mặt với tất cả mọi chuyện!
Cũng ngay khoảnh khắc Diệp Chân rơi vào biển, lam sắc quang hoa tỏa ra từ Phúc Hải lệnh kỳ đã trải rộng một vùng biển này đồng thời nhanh chóng rớt xuống mặt biển, lam sắc quang hoa cũng ở trong nháy mắt này bao trùm xuống Thạch Bị và phân thân của biển Diệp Chân!
Quanh người Thạch Bị run lên, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng vô cùng khổng lồ bao trùm đến để quanh người hắn không thể động đậy.
Nhưng hắn không có phản kháng, trong điện quang hỏa thạch Diệp Chân từng nói cho hắn một câu, hắn nhớ kỹ.
Nói thật, hắn đã có chút bội phục vị chủ thượng này, gặp phải tình huống này còn dám trốn, hơn nữa còn thay hắn suy nghĩ an nguy.
Thật sự là một gia hỏa đáng để đi theo!
Đương nhiên, nếu không phải Thần Hồn bị khống chế, đánh chết hắn cũng sẽ không làm võ nô cho người khác.
Nhưng Thạch Bị rất bất ngờ, vị chủ thượng hắn nhặt được nửa đường này, có thể thuận lợi chạy thoát hay không?
Phốc!
Trong tình huống lam sắc quang hoa Phúc Hải lệnh kỳ đè ép xuống, khoảnh khắc Diệp Chân đào tẩu lưu lại thận ảnh phân thân trên mặt biển đột ngột bạo thành một đoàn!
- Huyễn Ảnh Phân Thân?
Trên bầu trời, đột ngột truyền đến một tiếng gầm âm trầm.
- Giết lệnh sứ của bản thánh, còn muốn trốn, nằm mơ!
Một nam tử một thân lam sắc khôi giáp, đỉnh đầu có song giác đột ngột xuất hiện trên không trung, khuôn mặt giận dữ.
Hai tay đang duỗi thẳng bỗng nhiên xiết chặt, hào quang Phúc Hải lệnh kỳ bao trùm một phương hải vực này tản ra đột ngột bạo tăng hơn gấp mười lần!
Trong chốc lát, mặt biển như có một sức mạnh gạt mở hai bên, nước biển tự động rút ra, rất nhiều nơi lộ ra vô số san hô cát đá dưới đáy biển, thậm chí dãy núi dưới đáy biển!
Nhưng nhiều nhất là trong phạm vi mấy chục dặm, những hải thú kia vùng giẫy trên mặt đất, ít thì cũng có hàng ngàn con hải thú, có Linh giai, cũng có Thiên giai, nhưng nhiều nhất chính là Địa Giai.
Những Yêu Thú này trong biển xưa nay đều đã quen cuộc sống trong nước biển, mặc dù rời khỏi nước biển cũng có thể sinh tồn một đoạn thời gian rất dài, nhưng trong lúc nhất thời mất đi nước biển, vẫn vô cùng bối rối.
Trong chớp mắt, hàng ngàn con hải thú xuất hiện loạn thành một đoàn, nhưng lam sắc quang hoa của Phúc Hải lệnh kỳ chiếu xuống, hàng ngàn con hải thú lập tức nằm yên không cách nào nhúc nhích.
Vừa rồi Phúc Hải Đại Thánh hiện thân, ánh mắt quét qua, thần sắc lại ngẩn ngơ.
- Không có ai? Chẳng lẽ đã chạy?
- Dù tốc độ của Linh giai hải thú cũng không có nhanh như vậy?
Thạch Bị bị vây ở giữa không trung, mặc dù bị bắt, nhưng tròng mắt vẫn có thể chuyển động, thấy cảnh này cũng khẽ giật mình, nhưng đồng thời lại thở dài một hơi.
Chủ thượng tiện nghi này của hắn chạy thật nhanh!
Vẫn không phát hiện thân ảnh võ giả nhân loại, năm ngón tay Phúc Hải Đại Thánh buông lỏng, Phúc Hải lệnh kỳ mãnh liệt bắn ra lam sắc quang hoa đột ngột yếu đi rất nhiều, nước biển chảy trở về.
Hải vực này sâu ngàn mét, ẩn chứa trọng lượng nước biển đơn giản khó mà tính toán, cho nên cho dù Phúc Hải Đại Thánh dùng thiên phú thần thông điều khiển nước biển, cũng phải cố hết sức, không thể kéo dài lâu!
Thần thông tản ra, ánh mắt Phúc Hải Đại Thánh vừa thu lại, định một lần nữa lục soát.
Nhưng khoảnh khắc ánh mắt của hắn dời đi lại thấy được một con Độc Vĩ Giải Vương huyết sắc to cỡ hai ba trăm mét.
Khoảnh khắc nhìn thấy, ánh mắt Phúc Hải Đại Thánh đột ngột trở nên vô cùng dữ tợn.
- Hắc hắc, thì ra trốn ở chỗ này, xém chút nữa đã gạt được bản thánh, Độc Vĩ
Giải Vương là Linh giai hải thú, hình thể làm sao chỉ có thể hai ba trăm mét, xem ra, ngươi huyễn thân còn thiếu một chút mới có thể lô hỏa thuần thanh!
Trong tiếng cười, năm ngón tay của Phúc Hải Đại Thánh có chút kích trương, Phúc Hải lệnh kỳ đột ngột bắn ra một đoàn lam sắc quang hoa mãnh liệt, thẳng tắp chụp vào Độc Vĩ Giải Vương do Diệp Chân đang biến thành.
Diệp Chân kinh hãi.
Trong lòng đang rơi vào vực sâu vạn trượng, hung hăng rơi xuống.
Khí tức này, so với Bán Thánh Bùi Vị trước đó Diệp Chân thấy qua thậm chí mạnh hơn nhiều so với Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá!
Nhưng đã chậm, khoảnh khắc bị lam sắc quang hoa bao phủ lại, thân thể đã đằng vân giá vũ từ đáy biển bay lên, bay về phía Phúc Hải Đại Thánh đầu có hai sừng trên bầu trời.
Bị lực lượng lam sắc quang hoa quỷ dị đè ép, huyễn thân của Diệp Chân không duy trì được, đột ngột biến trở về bản thể.
Cơ hội cũng trong nháy mắt này xuất hiện, vừa rồi lam sắc quang hoa của Phúc Hải lệnh kỳ định trụ vào hình thể Độc Vĩ Giải Vương to hai ba trăm mét do Diệp Chân biến thành.
Nhưng bây giờ, Diệp Chân biến trở về bản thể, thân hình lập tức rút nhỏ một hai trăm lần, lực khống chế của lam sắc quang hoa giảm bớt đối với hắn trên phạm vi lớn!
Trong nháy mắt tiếp theo, hai mắt Diệp Chân trợn trừng, lực lượng Thần Hồn thôi động đến cực hạn, hai đạo huyết sắc Luyện Hồn Thần Quang oanh ra.
Đồng thời, hai ngón tay đồng thời chà xát, hai ba trận Huyền Hỏa Toản xuất hiện trên đầu ngón tay, rít lên đánh về phía Phúc Hải Đại Thánh trên không.
Khi tu vi Thần Hồn của Diệp Chân tăng lên tới tiên thiên hồn quang ngũ trọng hậu kỳ. Thời gian tồn tại của ba trận Huyền Hỏa Toản do Diệp Chân ngưng tụ ra, cũng tăng lên gần gấp đôi, có thể kéo dài đến hai hơi.
Bao nhiêu đó thời gian đã đủ dùng trong chiến đấu.
Nhưng, Diệp Chân công kích cũng chưa xong, theo một tiếng bạo rống của Diệp Chân, Đại Thế Thần Chùy được cải tạo đột ngột từ sau đầu bay lên, đánh về phía Phúc Hải Đại Thánh.
Đồng thời, thần niệm của Diệp Chân tuôn trào ra, khống chế Thổ Linh Lực hội tụ hướng Đại Thế Thần Chùy, để tăng cường thêm uy năng cho Đại Thế Thần Chùy.
Đáng tiếc, nơi này là trên biển, nhiều nhất trong thiên địa nguyên khí là Thủy
Linh Lực, Thổ Linh Lực vô cùng khan hiếm, mặc dù lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân mạnh hơn, thiên phú khống chế Thổ Linh Lực mạnh hơn cũng không làm gì được!
Đây đã là công kích mạnh nhất Diệp Chân có thể phát uy ra.
Sau khi ba đạo công kích liên tục oanh ra, hồn hải của Diệp Chân đột ngột trống rỗng khó hiểu, loại cường độ chiến đấu này, tiêu hao quá lớn đối với lực lượng Thần Hồn!
- Trước mặt bản thánh, lại còn dám phản kích? Có ý tứ, ha ha. Có ý tứ?
Trong tiếng cười, cái trán của Phúc Hải Đại Thánh đột ngột rơi ra hai đạo Thần Hồn gió lốc, cuồng quyển hướng về phía hai đạo Luyện Hồn Thần Quang của Diệp Chân.
Nhưng, trong nháy mắt tiếp theo, Phúc Hải Đại Thánh tràn đầy nụ cười tự tin đã xuất hiện một tia thản nhiên kinh ngạc.
Hắn tiện tay oanh ra hai đạo Thần Hồn công kích Âm Hồn Quyển sở trường lại bị công phá!
Lại bị một gia hỏa Chú Mạch cảnh ngũ trọng dùng Thần Hồn công kích cho công phá!
Phải biết, cho dù hắn tiện tay oanh ra Thần Hồn công kích, đừng nói Chú Mạch cảnh, ngay cả Khai Phủ cảnh bát cửu trọng cũng chưa chắc có thể đỡ được.
Lực lượng hai đạo Luyện Hồn Thần Quang còn sót lại đánh vào phía trên Thần Hồn Phúc Hải Đại Thánh, như bị muỗi đốt, không bị tổn thương, nhưng vẫn như cũ để
Phúc Hải Đại Thánh lần nữa kinh ngạc.
Lúc nào, hắn lại có thể bị một sâu kiến Chú Mạch cảnh ngũ trọng đánh trọng thương?
Mặc dù hắn cũng không có thụ thương.
Suy nghĩ này, Phúc Hải Đại Thánh lại hết sức coi trọng hai đạo công kích khác của Diệp Chân.
Phúc Hải lệnh kỳ che kín toàn bộ bầu trời như đại mạc quyển cuồng rơi xuống, trực tiếp thu vào hai ba trận Huyền Hỏa Toản và Đại Thế Thần Chùy của Diệp Chân.
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân nở nụ cười khổ, thời khắc cười khổ, Thần Hồn kịch chấn, không chỉ cuồng phún một ngụm máu tươi, thậm chí trong thất khiếu đều có ẩn ẩn tơ máu chảy ra!
Ba trận Huyền Hỏa Toản có thể làm cho cho nửa bước Nhập Đạo cảnh Bùi Vị bị thương không nhẹ, không ngờ lại trực tiếp phá vỡ Phúc Hải lệnh kỳ trong im lặng.
Muốn mạng chính là, Đại Thế Thần Chùy của Diệp Chân, sau khi va chạm với Phúc Hải lệnh kỳ đã trực tiếp biến thành bột phấn.
Lạc ấn Linh khí bị hủy, đây là nguyên nhân trực tiếp làm cho Diệp Chân thụ thương!
Quan trọng nhất chính là, Phúc Hải lệnh kỳ đồng thời đỡ ba đạo công kích này của Diệp Chân, năm ngón tay của Phúc Hải Đại Thánh lần nữa kích trương, Diệp Chân, tính cả nước biển dưới người hắn, đã thân bất do kỉ muốn trốn thoát Phúc Hải Đại Thánh.
Phúc Hải Đại Thánh muốn bắt sống Diệp Chân!
- Rống!
Tiếng hổ gầm chấn động tâm hồn vang lên, theo ý thức được chủ nhân nguy hiểm, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu bạo rống một tiếng, từ trong ngực Diệp Chân xông ra, khoảnh khắc như thiểm điện xông về Phúc Hải Đại Thánh, đã khôi phục bản thể!
- Tiểu Miêu, đừng!
Diệp Chân kinh hô lên!