← Quay lại trang sách

Chương 958 Điều Kiện Rời Khỏi

A? Còn có một Vân Dực Hổ Vương Linh giai trung phẩm..... Huyết thống không thuần!

- Đã nhiều năm như vậy, lần đầu tiên có Yêu Thú dám chủ động công kích bản thánh, rất hiếm thấy, rất có ý tứ!

Trong nháy mắt tiếp theo, hai ngón tay Phúc Hải Đại Thánh như thiểm điện tìm kiếm.

Vốn dĩ, tốc độ tiểu Miêu đã nhanh, nhưng Phúc Hải Đại Thánh khẽ động, càng nhanh, trong mắt Diệp Chân, động tác tiểu Miêu của so với động tác từ từ của Phúc Hải Đại Thánh cùng không sai biệt lắm.

Bang!

Một tiếng vang nhỏ, Phúc Hải Đại Thánh đã bắt được cái đuôi của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, xách ngược nó lên như một con chuột.

- Tiểu Miêu!

Kinh hô một tiếng, con mắt Diệp Chân, lập tức đỏ lên!

Tiểu Miêu trưởng thành cùng với Diệp Chân đến hiện tại, như đồng bạn, như huynh đệ, tuyệt đối là ranh giới cuối cùng Diệp Chân không thể đụng vào.

Trong nháy mắt tiếp theo, thần niệm của Diệp Chân điên cuồng quán chú tiến vào trung phẩm Hồn khí Trường Sinh Phiên đã được luyện hóa vẫn chưa động tới.

Cùng thời khắc đó, Diệp Chân dùng thần niệm cưỡng ép Tử Linh đang trong trạng thái ngủ mê tỉnh lại.

- Trường Sinh Phiên này, có thể thi triển ra toàn bộ lực lượng của ngươi hay không?

Tử Linh ngẩn người.

- Trường Sinh Phiên? Hồn khí Trường Sinh Phiên, phẩm chất món đồ chơi này cũng không tệ, có thể chịu đựng được một lần năm thành lực lượng của ta toàn thịnh thời kỳ!

- Dùng Hồn khí thi triển lực lượng của ta, tiểu tử ngươi muốn làm gì? nếu làm như vậy, bản nguyên ta lại sẽ bị hao tổn nghiêm trọng?

Tử Linh kịp phản ứng quá sợ hãi.

- Ngươi nói có làm hay không, không làm, ta chỉ để Trường Sinh Phiên hút khô tất cả lực lượng của ta liều mạng một kích!

Dựa vào tu vi trước mắt của Diệp Chân, vẫn chưa đủ năng lực thôi động Hồn khí Trường Sinh Phiên, mặc dù Huyền Hỏa Linh Lực của Diệp Chân có phẩm giai khá cao, có thể miễn cưỡng thôi động một chút Trường Sinh Phiên.

Nhưng thời điểm này, đối mặt với Phúc Hải Đại Thánh kinh khủng này có thể là tồn tại Nhập Đạo cảnh, căn bản vô dụng.

Phương pháp Diệp Chân có thể nghĩ tới là dùng Tử Linh lực lượng thôi động Trường Sinh Phiên, mới có khả năng sống!

Đây là phương pháp liều mạng!

Nghe được lời nói của Diệp Chân, Tử Linh lập tức đã trợn tròn mắt.

Phía dưới chính là biển cả!

Một khi Diệp Chân chết, tám chín phần mười bản thể của nàng sẽ rơi vào trong biển rộng, có trời mới biết năm nào tháng nào mới có thể lần nữa tìm được chủ kí sinh!

- Khốn kiếp, ngày sau chờ ta có thể ký thác Chi Linh thể, nhìn ta làm sao thu thập ngươi?

Thời khắc Tử Linh cắn răng giận mắng, trong kiếm mạch thứ nhất của Diệp Chân đột ngột dâng lên một tia kiếm đạo lực lượng làm người khác sợ hãi.

- Nhị đệ, dừng tay!

Đột nhiên, một tiếng gào to vang vọng toàn bộ hư không, theo tiếng quát ngắn này vang lên, một nam tử có hình thể Cự Sư hùng tráng, thân cao hơn ba mét, tướng mạo vô cùng hùng khoát đột ngột xuất hiện bên cạnh Phúc Hải Đại Thánh.

Nam tử vừa xuất hiện, quanh người phát ra khí tức kia so với Phúc Hải Đại Thánh còn mạnh hơn nửa bậc, để thần sắc của Diệp Chân buồn bã.

Lần đầu tiên, trong lòng Diệp Chân nổi lên cảm giác tuyệt vọng!

- Được rồi, Tử Linh, dừng tay đi, không cần!

- Nếu ta bỏ mình, ta sẽ dựa vào bản mệnh tinh huyết của ta, giúp ngươi một tay.

Ngươi phải cố gắng đi được càng xa càng tốt!

Trong chớp mắt, Diệp Chân từ bỏ chống cự.

Một Phúc Hải Đại Thánh, Diệp Chân cần vận dụng Tử Linh bản nguyên lực lượng để thôi động trung phẩm Hồn khí Trường Sinh Phiên liều mạng, hơn nữa thắng bại khó đoán.

Bây giờ lại xuất hiện một tên có tu vi không sai biệt lắm với tồn tại như Phúc Hải Đại Thánh, nghe xưng hô, đã biết quan hệ rất mật thiết.

Muốn liều mạng, cũng không có bất kỳ khả năng gì, còn không bằng nghe theo mệnh trời!

- Đại ca?

Nghe được tiếng hô, Phúc Hải Đại Thánh nghi ngờ nhìn về phía vị nam tử vừa đến.

Thạch Bị vẫn luôn bị vây một bên lại trực tiếp liếc mắt, trong Thiên Dực Tam Thánh, hôm nay đã xuất hiện hai thánh, dù chủ thượng hắn có lợi hại hơn nữa, cũng không có bất kỳ khả năng chạy thoát nào.

Trong Thiên Dực Tam Thánh vô luận Phúc Hải Đại Thánh hay Tịnh Hải Đại Thánh, mỗi một tên đều là cự yêu hóa hình biến thành, mỗi một tên đều là vô thượng bá chủ trong biển cả.

Cho dù cấp bậc võ giả còn cường đại hơn so với bọn hắn, cũng không dám đối đầu với bọn hắn trên biển cả, chớ nói chi Diệp Chân chỉ là một võ giả Chú Mạch cảnh ngũ trọng.

- Nhị đệ, ngươi nhìn kỹ một chút Vân Dực Hổ Vương này!

Tịnh Hải Đại Thánh vừa rồi chạy đến đã lên tiếng.

- Tiểu gia hỏa này rất hiếm có, vô cùng hiếm thấy! Vốn dĩ theo huyết mạch của nó, Địa Giai thượng phẩm là cao nhất, không ngờ lại có thể đạt tới Linh giai trung phẩm, thật sự là.....

- Nhị đệ, ta nói không phải chuyện này, ngươi suy nghĩ lại một chút? Trước đó vài ngày...

Được nhắc nhở, sắc mặt Phúc Hải Đại Thánh đột ngột biến đổi.

- Đại ca, ngươi nói là?

Mặc dù Phúc Hải Đại Thánh chưa nói xong, biểu lộ của Tịnh Hải Đại Thánh vẫn như cũ ngưng trọng nhẹ gật đầu.

- Đại ca, ý của ngươi là?

.....

Phúc Hải Đại Thánh và Tịnh Hải Đại Thánh hai người nói chuyện với nhau ngay ở chỗ này đột nhiên ngừng lại, từng đợt Thần Hồn ba động dâng lên, hiển nhiên, hai người đang dùng Thần Hồn giao lưu, không muốn người ở chỗ này nghe được bọn hắn nói chuyện.

Lúc này, Diệp Chân bị lam sắc quang hoa của Phúc Hải lệnh kỳ phủ kín, nhìn tiểu Miêu bị người xách trong tay như chuột, trong đầu lăn qua lộn lại chỉ có hai chữ

“Tu vi”!

Vì tu vi không bằng người, chênh lệch tu vi quá lớn so với đối phương.

Bằng không, làm sao có khốn cảnh như hôm nay?

Đột nhiên, Diệp Chân đã nghĩ thông suốt, chỉ cần có cơ hội phù hợp, phải tranh thủ thời gian chú mạch tăng cao tu vi, chỉ có tăng lên tu vi, mới có thể sinh tồn tốt hơn.

Nếu ngay cả sinh tồn võ giả đều không tiếp tục được, như vậy dù tốt có tài nguyên tốt cỡ nào thì có ích lợi gì?

Trong chớp nhoáng này, Diệp Chân đã quyết định, chỉ cần đụng phải thần thông võ kỹ Mộc thuộc tính không sai biệt lắm, sẽ sớm chú mạch tăng cao tu vi, không thể hao phí như vậy!

Diệp Chân tin tưởng, chỉ cần tu vi của hắn có thể tăng lên tới Khai Phủ cảnh, cho dù vừa đột phá đến Khai Phủ cảnh, dựa vào một thân bí pháp và bản sự của mình cũng sẽ không chật vật giống hôm nay.

Hình như Phúc Hải Đại Thánh và Tịnh Hải Đại Thánh đang thương lượng cái gì, một bên thương lượng, hai người một bên liên tiếp nhìn về phía Diệp Chân, đến cuối cùng, quang mang nhìn về phía Diệp Chân đã trở nên hoàn toàn khác nhau.

- Ha ha ha ha.....

Một tiếng cười vang, ngón tay Phúc Hải Đại Thánh buông lỏng, Phúc Hải lệnh kỳ vừa thu lại, tiểu Miêu đột ngột vọt trở về trong ngực Diệp Chân, Diệp Chân cũng khôi phục tự do.

- Tiểu tử, nói cho bản thánh biết, yêu thú của ngươi làm sao vượt qua được gông cùm xiềng xích huyết mạch đạt được cảnh giới như bây giờ? Bản thánh thống lĩnh ức vạn hải thú, nhưng có thể vượt qua giới hạn của biển mạch, đừng nói vạn người, dù ngàn vạn hải thú cũng chưa có.

Vân Dực Hổ này của người lại liên tục vượt cấp, bản thánh thật sự quá mức hiếu kỳ!

Phúc Hải Đại Thánh hỏi.

- Hảo hảo trả lời, nếu trả lời tốt, chuyện lúc trước, có thể xem như không có!

Phúc Hải Đại Thánh lại bổ sung thêm một câu!

- Lần đầu tiên, khi vượt cấp nó chiến thắng Trùng Tiêu Lôi Ưng mạnh hơn một giai, thuận thế tấn giai làm Vân Dực Hổ Vương, một lần khác vì cứu ta, thời khắc mấu chốt bộc phát, đột phá thành Thiên giai Yêu Thú.

- Về phần nguyên nhân chính là vô ý thôn phệ dung hợp một loại Thượng Cổ Yêu Thú huyết mạch, ta thiên tân vạn khổ tìm được Ngũ Hành Dung Huyết đan, để nó thuận lợi dung hợp huyết mạch, mới có phẩm giai hiện tại!

Diệp Chân nói.

- Ngũ Hành Dung Huyết đan? Không phải thất truyền sao? Có đan phương?

Tịnh Hải Đại Thánh một trận giật mình.

- Từ Ngự Thú Môn đã bị hủy diệt, tìm được một viên Tuyệt phẩm, nhưng không có đan phương!

Diệp Chân trung thực đáp.

- Đáng tiếc.....

Tịnh Hải Đại Thánh cảm thán.

- Ngươi đối với một yêu thú cũng có thể tận tâm như thế, nếu như vừa rồi bản thánh không có nhìn lầm, ngươi sẽ vì yêu thú của mình, muốn liều mạng với bản thánh, đúng không?

Phúc Hải Đại Thánh hỏi lần nữa.

Không đợi Diệp Chân trả lời, Phúc Hải Đại Thánh lại tiếp tục nói.

- Tình nghĩa như thế rất hợp với Thiên Dực Đảo ta bây giờ! Nhưng, chuyện ngươi chém giết Thiên Dực lệnh sứ Thiên Dực Đảo ta lại không thể không truy cứu!

- Đúng rồi, vị tiểu ca này xưng hô như thế nào?

Tịnh Hải Đại Thánh xen vào hỏi.

- Tại hạ họ Diệp!

Lúc này, Diệp Chân đã định thần lại, Diệp Chân không rõ. Phúc Hải Đại Thánh vừa rồi còn khí thế hùng hổ, bây giờ vì sao lại dễ nói chuyện như vậy?

Diệp Chân cũng không phải ngày đầu tiên lăn lộn giang hồ, duyên phận hợp với Thiên Dực Đảo, bỏ qua cho hắn, cũng không thể!

Chẳng lẽ đang đánh chủ ý lên tiểu Miêu?

- Thì ra là Diệp thiếu hiệp, vì sao Diệp thiếu hiệp muốn giết Thiên Dực lệnh sứ

Thiên Dực Đảo ta, có thể cho một lý do hay không?

Tịnh Hải Đại Thánh nói.

Chuyện này khiến Diệp Chân càng thêm kì quái, nghe giọng điệu Tịnh Hải Đại Thánh, hình như đang muốn cho giải vây hắn?

Nhưng nếu đã không cần liều mạng, trong lòng Diệp Chân vẫn rất gấp, nên kể lại đầu đuôi vừa rồi một lần.

Nghe xong, Tịnh Hải Đại Thánh trước hết nhìn về phía Phúc Hải Đại Thánh.

- Nhị đệ, xem ra Thiên Dực lệnh sứ Thiên Dực Đảo chúng ta cần phải chỉnh đốn một phen.

- Còn về thuyết pháp Phá Hải Vệ là pháo hôi vệ, cố nhiên là hiểu lầm, nhưng Thiên Dực lệnh sứ dưới trướng ngươi, lại có tư tâm cưỡng ép tịch thu Khóa Hải Toa của Diệp thiếu hiệp!

- Thiên Dực Đảo chúng ta đang cầu võ giả tứ phương hiệp trợ, mặc dù mang một ít tính chất ép buộc, nhưng tuyệt đối sẽ không cưỡng ép tịch thu thân gia của võ giả tứ phương.

Điểm này, là Thiên Dực Đảo chúng ta sai!

Nghe đến đó, Phúc Hải Đại Thánh lại cười ha ha một tiếng.

- Nhưng muốn chúng ta xin lỗi Diệp thiếu hiệp cũng đừng nghĩ, Thiên Dực Đảo chúng ta làm việc, chỉ có làm sai lại ra kết quả ngoài ý muốn, nhưng xưa nay không có thuyết pháp cúi đầu xin lỗi!

- Cho dù là làm sai, cũng là đúng!

Nói lời này vô cùng bá khí, Diệp Chân nghe vậy im lặng, đây chính là thực lực!

Chỉ có thực lực tuyệt đối, mới có tự tin nói lời như vậy!

- Hai lựa chọn, một là bản thánh oanh sát Diệp thiếu hiệp tại chỗ, tăng thêm uy danh cho Thiên Dực Đảo!

- Lựa chọn còn lại, từ hôm nay trở đi Diệp thiếu hiệp trở thành Thiên Dực Đảo vũ vệ chúng ta, cho Thiên Dực Đảo chúng ta xuất lực hiệu khổ, lập công chuộc tội!

Phúc Hải Đại Thánh nói.

Nghe vậy, chân mày Diệp Chân cau lại, không có chuyện tốt như vậy, Diệp Chân không có ngu như vậy.

- Xin hỏi Phúc Hải Đại Thánh, làm sao ta mới có thể rời khỏi Thiên Dực Đảo? Thí dụ như, cần bao nhiêu công lao?

- Rời khỏi, đương nhiên có thể, dị thú này của ngươi cũng hữu duyên với Thiên Dực Đảo chúng ta, đương nhiên sẽ không khó xử ngươi!

- À, chỉ cần ngươi sau khi lập xuống công huân và tấn chức tương đương với vạn vệ trưởng Thiên Dực Đảo chúng ta, ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi!

- Vạn vệ trưởng?

Diệp Chân nhíu mày, Thạch Bị lại cả kinh, há to mồm như có thể nhét vào một quả đấm.

- Ừm, không sai! Vạn vệ trưởng, một bộ phận phương pháp Thiên Dực Đảo chúng ta tính toán công huân có nguồn gốc từ Thượng Cổ cực kỳ nghiêm cẩn, tuyệt đối sẽ không sai sót!

- Mặt khác, ngươi đã không nguyện ý gia nhập Phá Hải Vệ, vậy đến Phúc Hải Vệ của bản thánh đi!

Nói, Phúc Hải Đại Thánh bấm tay gảy nhẹ, trán Diệp Chân đột ngột in dấu một lam sắc ấn ký.

- Đây là bản nguyên ấn ký của bản thánh, đừng vọng tưởng chạy trốn, qua bên kia đăng ký danh sách đi!