← Quay lại trang sách

Chương 987 Một Mạng Đổi Một

Đại thánh, ngươi cũng quá chậm rồi, tám tạp toái, ta đã xử lý, làm sao ngươi còn ở nơi này lề mề, có muốn ta giúp ngươi một chút hay không?

Diệp Chân hướng về phía Phúc Hải Đại Thánh và Kim Hồng Long Vương đang đại chiến quát, vừa rống vừa chậc chậc tán thưởng. Không thể không nói, trận chiến đấu của hai người này đánh thật sự kinh thiên động địa, mà dùng từ nói không nên lời để hình dung thì chính xác hơn, nhìn trên mặt biển nổi đầy thi thể Yêu Thú đã chứng minh rõ rất. Dư ba chiến đấu của hai người không ngờ lại làm cho Yêu Thú trong vòng phương viên trăm dặm hải vực đều gặp tội lớn, tử thương hơn phân nửa, nguyên bản nước biển xanh mênh mang, lúc này đã bị máu tươi nhiễm đỏ!

- Đối phó một Kim Hồng Long Vương, bản thánh không cần dùng ngươi hỗ trợ!

Phúc Hải Đại Thánh hừ lạnh một câu, nhưng lúc ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân lại nháy một chút. Ngay lúc đó, Kim Hồng Long Vương lại lần nữa cuồng phún ra một ngụm bản nguyên tinh huyết màu vàng kim nhạt, trong lúc đó nghe nói đối phó tám Bạch Long Lệnh Sứ bị Diệp Chân xử lý, dù chuẩn bị tâm lý vẫn không nhịn được khiếp sợ. Cuối cùng, điểm ấy tâm tình chập chờn vẫn ảnh hưởng tới tần suất công kích của hắn. Chút ảnh hưởng ấy lúc bình thường hoặc đối chiến võ giả khác, có lẽ không có ý nghĩa, nhưng đối mặt với cường giả Nhập Đạo cảnh như Phúc Hải Đại Thánh thì chính là nguy cơ trí mạng, hắn nhất định phải đền bù!

Trong chốc lát, khí tức của Kim Hồng Long Vương đột ngột chấn động kịch liệt, một ngụm bản nguyên tinh huyết phun ra, làm cho tu vi Kim Hồng Long Vương triệt để rơi xuống đến Khai Phủ cảnh cửu trọng trung kỳ. Nếu lại đến thêm mấy ngụm như thế nữa chỉ sợ tu vi sẽ rơi xuống đến Khai Phủ cảnh bát trọng. Đương nhiên. Diệp Chân biết, đó là không có khả năng!

Bởi vì, Kim Hồng Long Vương đã không có cơ hội!

- Họ Trịnh, ngươi chờ, chờ minh chủ tới. Nhất định sẽ chém ngươi thiên đao vạn phá, luyện hồn rút phách, làm cho ngươi nhận hết cực hình nhân gian mà chết!

Kim Hồng Long Vương giận dữ chửi mắng.

- Đáng tiếc, thời gian dài như vậy đều không thấy người minh chủ các ngươi kia tới, ai, ngươi nói có phải lão quỷ Giải Thiên Hà kia đã chết ở một nơi nào đó rồi hay không?

Diệp Chân cố ý nói, muốn phân tán lực chú ý của Kim Hồng Long Vương.

- Trò cười, minh chủ công tham tạo hóa, làm sao có thể? Muốn phân tán lực chú ý của lão phu, ngươi coi lão phu là ngày đầu tiên xuất đạo, ngươi nằm mơ đi?

Kim Hồng Long Vương cười lạnh. Trong lúc cười lạnh, kiếm thế của hắn không ngờ lại không hề yếu. Mấy vạn đạo kiếm quang của Kim Hồng còn quang hoa đại thịnh, lại bức Phúc Hải Đại Thánh lui mấy phần, không chút nào chịu ảnh hưởng những gì Diệp Chân đã nói!

Trong lúc nhất thời, kiếm quang như hồng, phúc thiên lấp mặt đất, danh tiếng Kim Hồng Long Vương cũng không phải để không!

Ách, Ánh mắt Diệp Chân đột nhiên khẽ động, quang hoa Lôi Quang Châu trên đỉnh đầu bùng lên, một đạo lôi xà quang hoa đánh về phía Kim Hồng Long Vương. Kim Hồng Long Vương cười lạnh một tiếng, phía sau dày đặc kim sắc kiếm quang lập tức khẽ động, trong chốc lát, Lôi Xà Oanh do Diệp Chân tạo ra đã bị đánh vỡ nát!

Nhưng vấn đề là, Lôi Quang trên trán Châu Diệp Chân lấp lóe không ngừng, một đạo tiếp một đạo Lôi Xà Oanh đánh về phía Kim Hồng Long Vương. Đồng thời, ánh lửa lấp lóe trên đầu ngón tay Diệp Chân. Từng ba trận Huyền Hỏa Toản từ đầu ngón tay Diệp Chân ngưng ra, trong chớp mắt xoay tròn lấy rít lên lấy đánh phía Kim Hồng Long Vương. Chỗ chết người nhất chính là mỗi một khắc đỉnh đầu Diệp Chân đều sẽ oanh ra một Lôi Xà Oanh, đầu ngón tay sẽ bay ra hai ba trận Huyền Hỏa Toản, ba đạo công kích cường hãn trong cùng một giây oanh ra, như hai ba võ giả đồng thời đang oanh kích Kim Hồng Long Vương. Từng cơn sóng liên tiếp!

Chỗ chết người nhất chính là uy lực những công kích này Diệp Chân có chút không tầm thường!

Nếu võ giả Chú Mạch cảnh công kích, Kim Hồng Long Vương nhìn cũng sẽ không nhìn một chút, những công kích này oanh ở trên người hắn, hộ thể linh giáp của hắn trên ngay cả một tia gợn sóng cũng sẽ không sinh ra.

Nhưng Diệp Chân công kích, cho dù Lôi Xà Oanh hay ba trận Huyền Hỏa Toản đều làm cho hắn kiêng dè không thôi. Chỉ cần hắn trúng một chiêu, không chỉ có ngay lập tức sẽ cắt ngang thế công của hắn, sẽ hay làm cho hắn bị thương. Huống chi lúc này phía trước còn có một Phúc Hải Đại Thánh, Kim Hồng Long Vương lập tức một đầu so hai lớn, không thể không phân tâm nhị dụng, phân ra một bộ phận tinh lực để ngăn cản Diệp Chân công kích!

Kiếm thế nhằm vào Phúc Hải Đại Thánh yếu một chút, thoáng chốc, Phúc Hải lệnh kỳ của Phúc Hải Đại Thánh lập tức quang hoa đại thịnh, cơ hồ là một trong chốc lát, Kim Hồng Long Vương lâm vào thế yếu, Phúc Hải Đại Thánh từng bước ép sát, dù cho Kim Hồng Long Vương liên tục phun bản nguyên tinh huyết, cũng không có tác dụng!

- Ha ha ha ha, khá lắm, cứ oanh như vậy, dùng sức oanh lão gia hỏa này cho ta, chỉ cần tiếp tục kéo dài như vậy, không ngoài ba mươi hơi thở, lão phu nhất định có thể chém hắn!

Phúc Hải Đại Thánh cười to!

Thần sắc Kim Hồng Long Vương lại trở nên vô cùng phẫn hận.

- Phúc Hải, ngươi tốt xấu cũng một trong tam thánh của Thiên Dực Đảo, ngươi không phải nói không cho hắn xuất thủ sao? Sao có thể nói không giữ lời?

- Kim Hồng, không ngờ, trên đời này thật là có người ngây thơ như ngươi? Ngươi lớn như vậy, toàn sống đến thân chó rồi à?

- Hôm nay không phải ngươi chết thì ta vong, có người xuất thủ, vì sao ta không vui?

- Chờ giết ngươi, ngày sau có người hỏi còn không phải do ta nói, huống hồ, cho dù có người hỗ trợ, như vậy có vấn đề sao?

Phúc Hải Đại Thánh cười nhạo. Một gương mặt mo của Kim Hồng Long Vương đột ngột đỏ lên, quả thực vừa thẹn vừa giận, dưới tình hình khẩn cấp không ngờ lại hỏi câu hỏi không có trình độ bực này, trái lại làm cho Phúc Hải Đại Thánh nhục nhã một trận, sao hắn lại không giận!

- Cho dù ngươi giết ta. Ngày khác, Long Vương nhất định phải trấn sát yêu nghiệt như ngươi!

Kim Hồng Long Vương ngửa mặt lên trời gào to, trong lúc rống to, một bình ngọc từ trong trữ vật giới chỉ bay ra, ngay cả bình cũng trực tiếp bị Kim Hồng Long Vương hút vào trong miệng!

Thoáng chốc, khí tức quanh người Kim Hồng Long Vương đột ngột biến thành vô cùng bá khí, khuôn mặt và cả người đều biến thành màu vàng kim nhạt, đồng thời kim sắc kiếm khí, thậm chí không bị khống chế từ trong mỗi một lỗ chân lông của Kim Hồng Long Vương phun ra, phá tan y phục toàn thân hắn thành từng mảnh. Từng đạo kim sắc kiếm khí không bị khống chế từ phun ra bao trùm ngoài thân Kim Hồng Long Vương một tầng kim sắc kiếm giáp, nhìn qua sát khí vô cùng. Nhưng cho dù như thế, khí tức quanh người Kim Hồng Long Vương vẫn thật nhanh tăng lên, một khắc này, Diệp Chân có một loại cảm giác, bản nhân Kim Hồng Long Vương, hình như cũng hóa thành một thanh cự kiếm che trời, hợp hai làm một với chuôi kim sắc linh kiếm uy năng to lớn của hắn!

Chỉ trong một hơi thở, khí tức Kim Hồng Long Vương đã mạnh mẽ gấp đôi trước đó.

Mà lại loại này tăng lên, chưa có dừng lại!

Chỉ trong một hô hấp này, Kim Hồng Long Vương đã lập tức thoát khỏi xu hướng suy tàn, thoát khỏi Phúc Hải Đại Thánh áp chế!

- Ừm? Đây chính là bảo mệnh bí thuật Kim Hồng Long Vương ngươi làm cho tất cả mọi người đều kiêng kỵ, Kim Hồng Kiếm Hoàn?

Thấy thế, Phúc Hải Đại Thánh có chút giật mình.

- Không sai, mặc dù phục dụng nó sẽ tạo thành tổn hại to lớn đối với nhục thể của ta. Thậm chí cần mấy năm mới có thể khôi phục, nhưng nó cũng có thể nói ta trong khoảng thời gian ngắn tăng uy lực của Kim Hồng kiếm quang lên gấp đôi!

Lúc nói những lời này, gương mặt Kim Hồng Long Vương ngạo nghễ.

- Úc? Ngươi liều mạng với bản thánh đúng không?

Thấy thế, Phúc Hải Đại Thánh cười lạnh.

- Nhưng mà. Cho dù uy lực kiếm Kim Hồng quang của ngươi tăng lên gấp đôi, cũng không thể chém giết bản thánh?

Khóe miệng Kim Hồng Long Vương xuất hiện một tia mỉm cười quỷ dị.

- Tự nhiên lão phu không chém giết được Phúc Hải Đại Thánh ngươi, nhưng thu thập người khác thì không vấn đề gì!

- Ừm?

Ngay khi sắc mặt Phúc Hải Đại Thánh đột biến kịp phản ứng ngay thì quanh người Kim Hồng Long Vương đã đột ngột mãnh liệt bắn ra ba mươi sáu đạo kim sắc kiếm quang vô cùng to lớn, lấy thế giống như đánh xuyên hư không, một kích đã đánh lui Phúc Hải Đại Thánh!

Cùng một giây. Kim Hồng Long Vương cười gằn quay người, ánh mắt vô cùng âm lãnh như rắn độc nhìn chằm chằm Diệp Chân!

Ngay khi Kim Hồng Long Vương xoay người, hai đạo quang hoa màu đỏ đậm vô thanh vô tức oanh đến.

Vô số kiếm quang giảo sát qua sau lưng Kim Hồng Long Vương, không ngờ lại không chút nào có tác dụng đối với hai đạo quang hoa màu đỏ đậm này!

- Thần Hồn công kích?

Ngay khi ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên. Kim Hồng Long Vương thần niệm cuồng thúc, tiên thiên hồn quang tam sắc đột ngột bay ra từ trong hồn hải, trong chớp mắt ở trên trán đã bày ra hơn mười đạo Thần Hồn phòng ngự, mà phòng ngự còn đang không ngừng gia tăng!

Trong nháy mắt Kim Hồng Long Vương bày ra mười đạo Thần Hồn phòng ngự, trước mặt hai đạo luyện hồn thần quang của Diệp Chân giống như từng tầng giấy dán cửa sổ mỏng manh, vừa xé đã rách!

Xùy!

Hai đạo luyện hồn thần quang thẳng tắp đánh vào trong hồn hải của Kim Hồng Long Vương!

Thoáng chốc, hồn hải Kim Hồng Long Vương kịch chấn, trên đầu tựa như bị thiết chùy gõ một cái, có chút choáng váng. Loại tình huống choáng váng này kéo dài vô cùng ngắn ngủi, khả năng nữa hơi thở cũng không đến thì Kim Hồng Long Vương đã khôi phục lại. Nhưng, thời gian nửa ngay lại trở nên vô cùng trí mạng!

Thời gian nữa khắc đã đầy đủ Phúc Hải Đại Thánh phát động nhiều lần công kích trí mạng. Phúc Hải lệnh kỳ giống như một ngọn núi lớn, liên tục đánh hậu tâm Kim Hồng Long Vương ba lần. Kích thứ nhất, đánh nát vạn đạo kiếm quang quanh người Kim Hồng Long Vương, kích thứ hai, trực tiếp đánh nát Kim Hồng kiếm giáp ngưng tụ ngoài thân hắn, kích thứ ba, mạnh mẽ đánh vào phía trên hậu tâm của hắn, trung phẩm linh giáp thiếp thân của Kim Hồng Long Vương hóa thành tro bụi, huyết tiễn như trường hồng từ trong miệng hắn phun ra, cả thân thể cũng không khỏi tự chủ ngã về phía trước!

Thậm chí Diệp Chân nhìn thấy, phần lưng Kim Hồng Long Vương trong một chớp mắt này hoàn toàn đổ sụp!

Nhưng càng kinh khủng chính là ngay khi trong miệng huyết tiễn phun dài, không ngờ huyết tiễn trong miệng Kim Hồng Long Vương phun ra lại trực tiếp biến thành màu vàng kim nhạt!

Thần niệm khẽ động, một cỗ bản nguyên tinh huyết màu vàng kim nhạt nhanh chóng bay ra ngoài, trên trăm kim sắc kiếm quang to bằng bắp đùi trở lại bổ về phía Phúc Hải Đại Thánh đang đuổi giết hắn!

Trận thế kia làm cho Phúc Hải Đại Thánh không nhịn được kinh hô.

- Móa, ngươi đang muốn một mạng đổi một mạng?

Trên trăm đạo kim sắc kiếm quang bay đến trước mặt, ngay cả Phúc Hải Đại Thánh cũng không nhịn được bay ngược. Cùng một giây, khí tức quanh người Kim Hồng Long Vương tán phát, lại trong tích tắc từ Khai Phủ cảnh cửu trọng trung kỳ rơi xuống đến Khai Phủ cảnh bát trọng trung kỳ!

Có thể thấy được một chiêu này Kim Hồng Long Vương bỏ ra đại giới lớn cỡ nào!

Nhưng mặc dù đại giới lớn, Kim Hồng Long Vương đã tranh thủ được thời gian cực kỳ quý giá!

Tức giận nhìn chằm chằm Diệp Chân một chút, sau đó cực kỳ bất đắc dĩ từ bỏ!

Loại tình huống này hắn vẫn như cũ có thể giết Diệp Chân, nhưng sau khi chém giết Diệp Chân, hắn cũng chắc chắn sẽ bị Phúc Hải Đại Thánh chém giết ở chỗ này!

Cho nên, một khắc này, Kim Hồng Long Vương lựa chọn đào mệnh!

Đạo kim sắc linh kiếm lơ lửng trước ngực quang hoa lóe lên giống như một đạo cầu vồng mang theo Kim Hồng Long Vương tật độn về phương tây!

- Không tốt, hắn muốn chạy trốn?

Phúc Hải Đại Thánh đột ngột kinh ngạc thốt lên một tiếng, nhưng ngay khi kinh hô, thần sắc đột ngột khẽ giật mình.

- Trời ơi, đó là cái gì?