Chương 988 Mặt Dày Nhận
Ông trời của ta, đó là cái gì? Lần này…
Phúc Hải Đại Thánh kinh ngạc hô, đồng thời, mười linh tiễn tản ra khí tức vô cùng lăng lệ, cực kỳ đột ngột bắn ra từ trong tầng mây, bay tới đối diện Kim Hồng Long Vương.
Từ phía sau chợt nhìn qua, Kim Hồng Long Vương đang quay người bỏ chạy giống như là bia ngắm cho người khác ngắm bắn, cơ hồ lập tức bị mười linh tiễn bắn trúng!
Thoáng chốc, gương mặt già nua tràn đầy vết máu của Kim Hồng Long Vương trở nên trắng bệch không còn chút máu!
Tốc độ bay của hắn đã rất nhanh, nhưng tốc độ của ba mũi linh tiễn này cũng không thua kém tốc độ bay của hắn, cho nên hắn căn bản không thể tránh né!
Mười linh tiễn có linh lực vô cùng sắc bén, trong đó có bảy mũi tên còn nằm trong giới hạn chịu đựng của hắn, nhưng ba mũi tên còn lại tỏa ra khí tức và linh lực, mỗi một mũi đều mạnh hơn so với tổng của bảy mũi tên còn lại!
Ba mũi tên Thủy linh lực màu đen như ba Ma Thần tung ra một kích chí mạng khiến cho đáy lòng Kim Hồng Long Vương không ngừng chìm xuống!
Khí tức ba mũi tên Thủy linh lực màu đen này phát tán, đừng nói hiện tại hắn đang trong trạng thái bị thương nặng, mà ngay cả khi hắn ở trạng thái đỉnh phong, không chống đỡ chúng một cách cẩn thận cũng tất phải bị thương nặng, chớ nói chi hiện tại.
Hiện tại, Kim Hồng Long Vương đã không rảnh suy nghĩ tỉ mỉ mười linh tiễn này do ai đánh ra, lúc này bảo mệnh mới là việc đầu tiên cấp thiết cần phải giải quyết!
Bất chợt, Kim Hồng Long Vương bỗng nhiên xiết chặt hai nắm đấm!
Hắn thả ra hơn mười bảo mệnh phù lục tự tay luyện chế mà trước đó đã bóp ở trong hai bàn tay, cùng một giây vỡ vụn!
Trong chốc lát, các loại Linh phù quang hoa đột ngột dâng lên, như từng tầng mai rùa bảo vệ quanh thân.
Đây là một thói quen tốt của Kim Hồng Long Vương sau nhiều năm chinh chiến giang hồ mà xây dựng thành.
Từ một trăm ba mươi năm trước, trong lúc hắn đang chạy trối chết, suýt chút nữa bị người nửa đường chặn giết, từ đó về sau, mỗi một lần hắn tao ngộ nguy cơ chuẩn bị đào mệnh thì trước đó đều sẽ để vài tấm bảo mệnh phù lục trong lòng bàn tay, để phòng ngừa khi đột nhiên có biến sẽ bóp nát phù lục để bảo mệnh.
Cách làm cực kỳ cẩn thận này, ở thời gian một trăm ba mươi năm, chí ít đã giúp hắn tránh thoát ba lần nửa đường chặn giết trí mạng, không ngờ, lần này cũng phải dùng cách này.
Nhưng cho dù có chuẩn bị ở sau thì hắn cũng không dừng lại được. Kim Hồng Long Vương cũng không dám thư giãn tẹo nào, đồ vật của hắn, hắn phi thường rõ ràng, những phù lục bảo mệnh này tuyệt đối không thể chống đỡ được mười đạo linh tiễn công kích!
Nhất là ba mũi linh tiễn màu đen!
Chớ tưởng rằng hắn nghĩ nhiều như vậy, thật ra mọi việc những điều này đều chỉ xảy ra trong một khắc.
Cơ hồ là đồng thời với tiếng kinh ngạc hô lớn của Phúc Hải Đại Thánh, mười mũi Diệt Ma Linh Tiễn do Diệt Ma Nguyên Nhung bắn ra đánh úp tới trên người Kim Hồng Long Vương!
Nhất là ba mũi Hắc Thủy linh tiễn do Cực phẩm Hắc Thủy Linh Tinh ngưng tụ thành, ngay đầu tiên đã xé rách phù lục linh quang bảo vệ bày ra ngoài thân thể của Kim Hồng Long Vương!
Mắt thấy bọn họ sắp bị giết chết, thân ngoại hóa thân của Kim Hồng Long Vương cũng bất ngờ dâng lên một mặt Thủy Thuẫn màu đen có linh khí dồi dào, đỡ được ba mũi Hắc Thủy linh tiễn đang đâm vào!
Đây cũng một đạo bí thuật bảo mệnh khác của Kim Hồng Long Vương, cơ hồ là đồng thời, bảy mũi Diệt Ma Linh Tiễn còn lại cũng đâm tới.
Rầm rầm rầm!
Linh tiễn liên tiếp nổ tung, âm thanh ầm vang không dứt bên tai, thân thể Kim Hồng Long Vương tựa như một tấm vải rách, bị công kích bay ngược treo lên không trung. Trong âm thanh ầm ĩ tiếng nổ của linh quang, máu tươi bắn tung tóe như mưa!
Thời gian chừng nửa hơi thở, linh quang dần yếu đi, thân hình của Kim Hồng Long Vương lần nữa lộ ra.
Bộ dáng thê thảm của hắn khiến cho Diệp Chân và Phúc Hải Đại Thánh đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh!
Thân thể của Kim Hồng Long Vương chịu sự công kích của mười mũi Diệt Ma Linh Tiễn, đã trở nên rách tung toé, nửa người từ đan điền trở xuống gần như toàn bộ biến mất, hai cánh tay cũng toàn bộ tan nát, đầu vai đã biến thành thịt nhão, toàn thân máu chảy ồ ạt!
Hẳn là trong thời khắc sống chết, Kim Hồng Long Vương đã dùng tứ chi của hắn để che lại điểm yếu của cơ thể, bảo vệ nội tạng và đầu óc!
Nhưng cũng ở lúc này Diệp Chân và Phúc Hải Đại Thánh nhìn chằm chằm vào, chuôi linh kiếm màu vàng lơ lửng trước ngực Kim Hồng Long Vương, quang hoa đã có chút
ảm đạm, lần nữa rơi ra vô số kiếm quang vàng kim, mang theo phần thân thể tàn khuyết của Kim Hồng Long Vương, hướng về phương xa chạy đi!
- Móa, như thế còn không chết, lão già này, mệnh thật đúng là cứng rắn, ta thử xem còn có thể đuổi kịp hay không?
Kinh hô một tiếng, Phúc Hải Đại Thánh cuốn một Phúc Hải lệnh kỳ, vội vã đuổi theo.
- Xem ra, ta quá tiếc tiền, nếu thả thêm một viên Cực phẩm Hắc Thủy Linh Tinh, hẳn sẽ có thể đánh chết lão gia hỏa Kim Hồng Long Vương này!
Nhìn một màn này, Diệp Chân lại không có bất luận dáng vẻ nóng nảy vội vàng, mà còn ở tại chỗ suy tư.
Cũng ở trong nháy mắt này, một bàn chân hổ khổng lồ bỗng nhiên từ trong hư không vươn ra, xé gió đập xuống, lập tức đánh tan kiếm quang màu vàng kim đang mang theo thân thể Kim Hồng Long Vương bỏ chạy.
Một đạo kiếm quang hàn băng mang theo tiếng xé gió rít, trực tiếp xé rách da thịt vùng cổ của Kim Hồng Long Vương, khiến cho cái đầu của Kim Hồng Long Vương lập tức đứt rời, bay lên cao tận trời!
- Các ngươi cũng dám giết ta, các ngươi chết chắc, chết chắc!
Tiên thiên thần hồn của Kim Hồng Long Vương thoát xác bỏ chạy, hoảng sợ rít lên.
Không đợi hắn rống xong, một Kinh Hồn Lôi Quang nổ vang ngay phía trên tiên thiên hồn quang của hắn, lôi quang kinh khủng lập tức đánh tan hơn phân nửa tiên thiên thần hồn của Kim Hồng Long Vương.
Trong tiếng sấm sét, Diệp Chân trực tiếp xuất hiện ở trước mặt tiên thiên thần hồn của Kim Hồng Long Vương, tiên thiên hồn quang bốn màu thoát khỏi thân thể, lập tức thực hiện tầng tầng thần hồn phong ấn lên chuôi linh kiếm màu vàng kim đang không ngừng rung động, đồng thời, mười ngón tay nhanh như bay kết ấn, ở phía trên tiên thiên thần hồn của Kim Hồng Long Vương, Diệp Chân cũng thực hiện nhiều tầng phong ấn.
Ngay trong lúc đó, Phúc Hải Đại Thánh cũng vất vả lắm mới chạy tới nơi này, nhìn thấy Diệp Chân ở đây, thần sắc lập tức trở nên kinh ngạc, giống như lại nhận thức lại Diệp Chân, tỉ mỉ một lần nữa đánh giá Diệp Chân từ trên xuống dưới.
- Tiểu tử ngươi cũng có chút bản sự!
- Kim Hồng Long Vương là một trong các Cửu Vực Long Vương của Long Minh, không ngờ lại sống sờ sờ chết trong cạm bẫy mai phục của ngươi! Thật làm cho bản thánh đối với ngươi lau mắt mà nhìn!
Phúc Hải Đại Thánh nói.
Sở dĩ Phúc Hải Đại Thánh nói như vậy là bởi vì vừa rồi Kim Hồng Long Vương bị giết, toàn bộ là do Diệp Chân đã có chuẩn bị ở sau!
Trên thực tế, khi Diệp Chân chém giết tám vị Bạch Long Lệnh Sứ cũng từng mưu tính sắp xếp như thế, Diệt Ma Nguyên Nhung giao cho Liêu Phi Bạch, bảo Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu phối hợp Liêu Phi Bạch, giúp Liêu Phi Bạch nấp trong vân khí vô biên, để khi Kim Hồng Long Vương chạy trốn, ám sát Kim Hồng Long Vương.
Diệp Chân tin tưởng, có sự gia nhập của hắn, Phúc Hải Đại Thánh chiến thắng Kim Hồng Long Vương, đó là chuyện chắc như đinh đóng cột, nhưng Phúc Hải Đại Thánh có thể tại chỗ chém giết Kim Hồng Long Vương hay không đó lại là một chuyện khác.
Chú Mạch cảnh võ giả như Diệp Chân, chuẩn bị thủ đoạn bảo mệnh tất nhiên không ít, chớ nói chi Kim Hồng Long Vương là Khai Phủ cảnh cửu trọng đỉnh phong, nắm quyền lớn và có đại lượng tài nguyên.
Cho nên, Diệp Chân vừa phối hợp Phúc Hải Đại Thánh công kích, vừa an bài Liêu Phi Bạch đi mai phục Kim Hồng Long Vương.
Lúc này, Thiên Dực Đảo ở phía đông, muốn chạy trốn, Kim Hồng Long Vương tuyệt đối sẽ không trốn hướng phía đông. Mà Phúc Hải Đại Thánh một mực đuổi theo ở phía nam, Diệp Chân ở phía bắc, bởi vậy Diệp Chân kết luận, phương hướng có thể để cho Kim Hồng Long Vương chạy trốn, cũng chỉ có phương tây.
Sau đó, bị Liêu Phi Bạch mai phục giết chết.
Chẳng qua, điều này vẫn có chút vượt quá dự kiến của Diệp Chân.
Trong tính toán của Diệp Chân, mười mũi Diệt Ma Linh Tiễn có thể xử lý Kim Hồng Long Vương đang hoảng hốt chạy trối chết. Nhưng Diệp Chân còn đánh giá thấp đối phương.
Cuối cùng, vẫn là do Tiểu Miêu ra tay, phối hợp với Liêu Phi Bạch mới giết chết Kim Hồng Long Vương.
Bằng không, hôm nay thật đúng là không giữ lại được Kim Hồng Long Vương!
Đương nhiên, khi Diệp Chân cho Phi Bạch dùng Cực phẩm thuộc tính Linh Tinh đặc biệt, là chỉ cho hắn dùng ba viên, đây là Diệp Chân hẹp hòi. Nếu dùng bốn viên, đoán chừng nhất định nhưng lập tức đánh chết Kim Hồng Long Vương tại chỗ.
Cũng không phải Diệp Chân ham tiền, chủ yếu là thứ này quá quý giá, một Cực phẩm Linh Tinh tương đương với hơn một trăm vạn Tinh Linh trung phẩm, dùng ba viên tương đương với tiêu hao gần bốn trăm vạn Tinh Linh trung phẩm của Diệp Chân!
Thật sự quá đau lòng!
Chẳng qua, Diệp Chân quyết định lần tiếp theo nếu lại có loại tình huống này, Diệp Chân sẽ không chút do dự bỏ ra năm viên thậm chí sáu viên Cực phẩm thuộc tính Linh Tinh!
Châm chọc chính là, Linh Tinh thuộc tính cực phẩm mà Diệp Chân dùng để giết chết Kim Hồng Long Vương chính là thứ lấy được từ trong nhẫn trữ vật của Bôn Lôi Long Vương.
- A, hôm nay hay là mượn ánh sáng của Đại Thánh, nếu không phải có Đại Thánh ngươi, ta sớm đã bị Kim Hồng Long Vương nghiền nát thành tro bụi, nào có cơ hội chém giết hắn!
Nói đến đây, vẻ mặt Diệp Chân đột nhiên thay đổi, nở nụ cười khiến cho Phúc Hải Đại Thánh khó hiểu, cười nói.
- Chẳng qua, cũng vận khí của ta rất tốt, Đại Thánh ngươi tới đúng lúc, nếu không…
Thấy Diệp Chân nói như vậy, nụ cười vừa rồi hiển lộ trên gương mặt của Phúc Hải Đại Thánh đột nhiên mà trở nên có chút khó coi, lúc này hắn đã hiểu được, hắn bị
Diệp Chân lợi dụng “mượn đao giết người”, chẳng qua có thể bị xem như một cây đao chém giết một vị Cửu Vực Long Vương của Long Minh, hắn cũng rất vui vẻ.
- Ha ha, Đại Thánh, ta hôm nay tiêu hao tương đối lớn, ngươi xem, tiên thiên thần hồn của Kim Hồng Long Vương và bảo bối này, ta đành nhận vậy!
Nói xong, không chờ Phúc Hải Đại Thánh đồng ý, Diệp Chân nhanh nhẹn thu tiên thiên thần hồn của Kim Hồng Long Vương và chuôi linh kiếm màu vàng kim này vào trong nhẫn trữ vật.
Nhìn thấy một màn này, Phúc Hải Đại Thánh vô cùng đau lòng. Chưa nói tới sự quý giá của tiên thiên thần hồn của vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng, ngay cả chuôi linh kiếm màu vàng này của Kim Hồng Long Vương cũng thực sự là bảo bối tốt.
Nghe nói là một thanh thượng phẩm linh kiếm, nhưng chuôi thượng phẩm linh kiếm này lại có thể phát huy ra uy lực tương đương với Hồn khí, giúp cho Kim Hồng Long Vương có thể cứng đối cứng với võ giả Nhập Đạo cảnh, vô cùng cổ quái.
Nghe nói trong thượng phẩm linh kiếm này còn có huyền cơ khác, chỉ là không người biết được thôi.
Sau khi đau lòng, thần niệm của Phúc Hải Đại Thánh đột ngột giống như nước gợn sóng phát tán ra bốn phương tám hướng, bao quát mặt biển, bắt đầu cẩn thận tìm kiếm.
Tuy rằng hai kiện bảo bối này thuộc về Diệp Chân, thế nhưng nhẫn trữ vật của Kim Hồng Long Vương, lúc này là vật vô chủ.
Mặc dù hắn đã là cường giả Nhập Đạo cảnh, càng là một trong Thiên Dực Tam Thánh, nhưng nhẫn trữ vật của một vị Cửu Vực Long Vương của Long Minh vẫn khiến cho hắn thèm thuồng.
Chẳng qua, không đợi Phúc Hải Đại Thánh tìm được, Diệp Chân đã từ trong miệng của Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu lấy ra một tay người chỉ còn xương xẩu, trên ngón tay đeo nhẫn trữ vật còn dính máu lâm li.
- Đại Thánh đang tìm thứ này sao?
- Thật ngại quá mà, yêu bộc của ta tìm được trước, ta bèn mặt dày nhận lấy!
Nói xong, Diệp Chân gỡ xuống nhẫn trữ vật trên bàn tay chỉ còn xương xẩu của Kim Hồng Long Vương, trân trọng thu vào.
Nói trở lại, nhẫn trữ vật của Kim Hồng Long Vương, một trong Cửu Vực Long Vương, Diệp Chân sao lại cho Phúc Hải Đại Thánh có cơ hội tìm được?
Nhìn Diệp Chân thu lại chiếc nhẫn trữ vật kia, khóe miệng Phúc Hải Đại Thánh không nhịn được co quắp mấy lần, trong tích tắc, hắn có một loại xúc động nhào tới đoạt lấy!
Chẳng qua, mang việc còn chưa tìm hiểu rõ, hắn còn không thể vạch mặt!
- Tốt, Diệp Chân, phiền phức của ngươi, bản thánh cũng đã giải quyết cho ngươi, hiện tại, chúng ta nên giải quyết vấn đề giữa hai ta!
Phúc Hải Đại Thánh trầm giọng nói!