← Quay lại trang sách

Chương 990 Bị Trêu Đùa

Ngay lúc Diệp Chân và Phúc Hải Đại Thánh phát ra lời thề thần hồn thì ở một nơi ngoại vực Tử Hải cách hai người cực kỳ xa xôi, một giọt linh quang kim sắc cách mặt biển trăm mét đang bay về phía trước, mà ở phía sau nó lại là minh chủ Giải Thiên Hà của Long Minh, hắn đang cưỡi Ngân Giao song giác, đuổi theo không nhanh không chậm.

Mặc dù nhìn tốc độ nhàn nhã, nhưng trên gương mặt của Giải Thiên Hà lại là vẻ sốt ruột.

Đã qua bảy ngày.

Bởi vì cảm ứng được khí tức bản nguyên của mười bảy mặt Hắc Long Lệnh Kỳ đã bị

Diệp Chân cướp đi cho nên Giải Thiên Hà đã vận dụng phương pháp Tiên thiên tinh huyết tố nguyên, nhanh chóng truy đuổi theo. Hắn muốn dựa vào đó để đuổi bắt vị địch nhân số mệnh kia, triệt để bù đắp võ đạo của mình, thu hoạch được truyền thừa Hắc Long hoàn chỉnh.

Nhưng thời gian truy tìm càng kéo dài thì Giải Thiên Hà càng mơ hồ có một loại dự cảm không tốt.

Nhưng vấn đề là, trong cảm ứng của hắn, khí tức bản nguyên của mười bảy mặt Hắc Long Lệnh Kỳ vẫn tập trung ở cùng một chỗ như cũ, hơn nữa còn đang liên tục di động với tốc độ cao, rất có thể là vị địch nhân số mệnh kia đã mang theo chúng nó chạy trốn.

Hắn có thể cảm ứng được mình đã cách mười bảy mặt Hắc Long Lệnh Kỳ kia đã càng ngày càng gần.

Nhưng quỷ dị chính là hắn lại không cách nào cảm ứng được khí tức Hắc Long bên trong cơ thể của người nọ!

Cái này khiến hắn hoài nghi vô cùng, có phải hắn đã bị lừa hoặc truy đuổi sai hướng rồi không?

Nhưng cuối cùng thì hắn vẫn đuổi tới.

Có lẽ người nọ đã sử dụng bí pháp gì đó để tránh thoát cảm ứng của hắn thì sao?

Chẳng lẽ hắn phải từ bỏ đầu mối duy nhất này, nhưng mà nếu từ bỏ thì hắn biết tìm người nọ ở đâu giữa ngoại vực Tử Hải mênh mông này đây?

Còn nữa, phương pháp Tiên thiên tinh huyết tố nguyên chi này của hắn rất hao tốn, một giọt tinh huyết bản nguyên chỉ có thể duy trì một ngày một đêm, hiện tại đã qua bảy ngày, đồng nghĩa với việc hắn đã tiêu hao hết bảy giọt tinh huyết bản nguyên, mà như vậy đã tương đương phun ra non nửa ngụm tinh huyết bản nguyên.

Cái này khiến hắn từ bỏ nửa đường thật sự không cam tâm, cũng không thể nào!

Vì vậy dù cho trong lòng có rất nhiều nghi hoặc nhưng Giải Thiên Hà vẫn quyết định truy đuổi đến cùng!

Đêm tối đi qua, mặt trời lại dâng lên lần nữa, giọt máu kim sắc trước mặt hắn cũng đã trở nên phi thường ảm đạm, giống như giây tiếp theo sẽ tiêu tán.

Giải Thiên Hà khẽ nhúc nhích thần niệm, lại ép ra một giọt tinh huyết bản nguyên từ đầu ngón tay, sau đó ngón tay hắn ta hơi biến hóa, từng hoa văn thần bí huyền ảo chui vào bên trong giọt tinh huyết bản nguyên này.

Tinh huyết bản nguyên gào thét một tiếng, sau đó xông ra phía biển rộng mênh mông lần nữa, Giải Thiên Hà vội vàng thúc giục tọa kỵ Ngân Giao song giác đuổi theo.

- Theo cảm ứng của ta thì chiều hôm nay hẳn có thể đuổi kịp!

Vừa nghĩ đến đây, thần sắc của minh chủ Long Minh đột nhiên có chút kích động.

Hắn chờ đợi ngày này đã hơn mấy trăm năm, có lẽ hôm nay tâm nguyện của hắn sẽ đạt thành!

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, thần sắc của Giải Thiên Hà càng ngày càng ngưng trọng, hắn cảm giác mình đã cách rất gần khí tức của mười bảy mặt Hắc Long Lệnh Kỳ kia.

Đột nhiên, Giải Thiên Hà nhanh chóng nhảy ra khỏi Ngân Giao song giác rồi lao về phía đại dương. Mà thời khắc khi Giải Thiên Hà vừa chạm vào mặt biển, quanh thân hắn dâng lên hơi nước màu đen đậm, một hư ảnh Hắc Long đột ngột hiển hiện quanh thân.

Hư ảnh Hắc Long vừa xuất hiện, một móng vuốt mò về phía biển sâu nhanh như chớp.

Một con sư tử biển có thân hình hơn năm trăm mét đã bị móng vuốt của Hắc Long tóm gọn.

Trong nháy mắt tiếp theo, Long Vương Giải Thiên Hà đột ngột mang theo con sư tử biển to lớn kia xông ra khỏi mặt biển, thần sắc hắn lúc này đã âm trầm như nước!

Linh quang hiện lên, con sư tử biển này đã bị Giải Thiên Hà phanh thây mổ bụng.

Trong nháy mắt tiếp theo, mười bảy mặt Hắc Long Lệnh Kỳ lập tức đập vào mắt!

Khuôn mặt Giải Thiên Hà trở nên đỏ thẫm như máu, lồng ngực hắn bắt đầu chập trùng kịch liệt, yết hầu liên tục lên xuống, thiếu chút nữa hộc máu tại chỗ!

- Cả gan trêu đùa lão phu, muốn chết!

Giải Thiên Hà tức giận gầm thét.

Khoảnh khắc vừa nhìn thấy Hắc Long Lệnh Kỳ, Giải Thiên Hà đã biết mình bị lừa, bị người ta chơi một vố!

Hắn bị lừa, trúng kế điệu hổ ly sơn của người nọ!

Về phần kẻ địch trong số mệnh của hắn bị yêu thú trong biển xơi gọn, đó là chuyện tuyệt đối không thể nào xuất hiện!

Yêu thú trong biển có khả năng ăn bất kỳ một vị võ giả nào, cho dù võ giả Khai Phủ cảnh cửu trọng đỉnh phong hay thậm chí Nhập Đạo cảnh, nhưng mà chúng nó tuyệt đối không thể nào tổn thương đến người nọ.

Khi khí tức võ mạch Hắc Long chân chính đối mặt với đám yêu thú chưa mở linh trí kia, chỉ cần thả ra một chút khí tức thì cũng đủ khiến chúng nó biến thành nhuyễn chân tôm, mặc cho hắn ta xâu xé, chớ nói chi ăn bọn chúng!

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Giải Thiên Hà phẫn nộ muốn điên!

Khí tức quanh thân hắn đột ngột trở nên vô cùng bạo ngược, từng luồng khí tức màu đen giống như du long lan tỏa ra khắp bốn phương tám hướng, trong chớp mắt đã dày đặc khắp phạm vi mười dặm.

Trong nháy mắt tiếp theo, nước biển trong phạm vi mười dặm quanh Giải Thiên Hà như nước sôi nóng bỏng liên tục sôi trào, thậm chí trên mặt biển còn bốc lên một ngọn sóng lớn cao hơn trăm mét!

Đồng thời bốc lên khỏi mặt biển còn có vô số thi thể hải thú.

Dưới lửa giận của Giải Thiên Hà, tất cả yêu thú biển trong phạm vi mười dặm, bất kể tu vi cao hay thấp thì đều không tránh khỏi cái chết!

Nhưng cho dù như thế thì trong lòng Giải Thiên Hà vẫn còn có một loại ngột ngạt khó mà phát tiết ra được, cảm giác này cứ vắt ngang trong ngực khiến hắn khó chịu muốn hộc máu!

Tám ngày, hắn đã lãng phí gần tám ngày trên người một con súc sinh, còn lãng phí hết non nửa ngụm tiên thiên bản nguyên tinh huyết rất trân quý!

Quan trọng nhất chính là trong thời gian tám ngày này hắn đã bay bao xa thì ngay cả bản thân hắn cũng không rõ ràng. Nếu chạy về với tốc độ nhanh nhất thì cũng phải mất sáu ngày trở lên!

Như vậy một đi một về đã mất gần nửa tháng.

Bị kẻ địch số mệnh lãng phí nửa tháng, chờ hắn giết trở về thì có trời mới biết người nọ đã trốn đến nơi nào!

Rốt cuộc tổn thất lần này lớn bao nhiêu, nghiêm trọng đến mức nào thì chỉ sợ chỉ có Long Vương Giải Thiên Hà mới biết được.

Bình phục cảm xúc một chút, Long Vương Giải Thiên Hà đứng trên mặt biển trống không, đột nhiên có chút không biết làm sao.

Bị đối thủ đùa bỡn như thế, có lẽ cách khá xa, hoặc có lẽ người nọ ẩn giấu quá tốt, cho nên hiện tại hắn đã không cảm ứng được chút khí tức nào nữa.

Trong lúc nhất thời, hắn cũng mờ mịt không biết mình nên đuổi theo hướng nào!

Mặc dù Long Minh bọn hắn xưng hùng tại ngoại vực Tử Hải, có Cửu Vực Long Vương trấn giữ chín đại hải vực, nhưng mà bọn hắn cũng không thể khống chế hoàn toàn ngoại vực biển.

Đừng nói hoàn toàn khống chế, chỉ sợ khống chế hai, ba thành cũng không được.

Chủ yếu là ngoại vực Tử Hải quá lớn, lớn đến đáng sợ!

- Không biết những người khác có tìm thấy tung tích của mình hay không đây?

Vừa nghĩ đến đây, chiếc nhẫn trữ vật hình rồng trên ngón tay của Long Vương Giải Thiên Hà đột nhiên lóe lên một tia sáng, một cái trận bàn một mét vuông xuất hiện trước mặt.

Đây là một bộ tiểu na di trận bàn mà hắn mang theo bên người. Thứ này dùng để liên hệ với tổng bộ Long Minh khi đi ra ngoài, có thể đưa một vật đến bất kỳ nơi nào của ngoại vực Tử Hải trong vòng nửa canh giờ.

Nhưng mà chỉ giới hạn ở những đồ vật có thể tích khá nhỏ, ví dụ như thư tín, Linh Tinh, đan dược… Một khi truyền tống đồ vật vượt qua nửa mét thì trận bàn sẽ vỡ ra do không gánh chịu nổi.

Hơn nữa, khi sử dụng tiểu na di trận bàn này còn có một tiền đề, hai trận bàn phải cùng thông qua một trận pháp do một đại sư tạo ra, hơn nữa hai trận bàn phải đồng thời mở ra thì mới có thể sử dụng được!

Đương nhiên, vì để tiện liên hệ với minh chủ Long Minh, trận bàn đặt ở tổng bộ

Long Minh đều mở ra mỗi ngày, không tiếc hao tốn vô số đại lượng Linh Tinh.

Như vậy thì khi minh chủ cần thì sẽ có thể tùy thời liên hệ với tổng bộ.

Nguyên bản dưới tình huống bình thường, vô luận có bận bịu nhiều việc như thế nào thì cách mỗi hai ngày, Giải Thiên Hà đều sẽ dùng tiểu na di trận để truyền tống ngọc giản, liên hệ với tổng bộ Long Minh.

Nếu có sự vụ cần hắn khẩn cấp xử lý thì tổng bộ cũng sẽ truyền tống ngọc giản để hắn xử lý tại đó!

Có điều tám ngày nay hắn vội vàng đuổi theo kẻ địch số mệnh, vẫn luôn không ngủ không nghỉ, căn bản không có liên hệ với tổng bộ Long Minh.

Lúc này có thời gian nên hắn mới lấy ra cái này.

Giải Thiên Hà lấy ra ba mươi sáu khối Linh Tinh cực phẩm cẩn thận khảm nạm vào bên trên, sau đó mới bắt đầu khởi động trận bàn, truyền tống một khối ngọc giản hỏi thăm.

Khi ngọc giản vừa biến mất, ba mươi sáu khối Linh Tinh cực phẩm lập tức vỡ vụn thành bột phấn, sau đó Giải Thiên Hà lại dùng tốc độ nhanh nhất thay thế ba mươi sáu khối Linh Tinh cực phẩm khác.

Ba mươi sáu khối Linh Tinh cực phẩm, cho dù ba mươi sáu vạn Linh Tinh trung phẩm thì dưới trạng thái truyền tống cũng chỉ có thể duy trì trận bàn mở ra một canh giờ và chỉ có thể truyền tống một lần.

Loại trình độ tiêu hao này thì cũng chỉ có thế lực lớn như Long Minh mới có thể chịu nổi.

Mặc dù nói truyền tống rất nhanh, nhưng mà truyền tống thì cũng yêu cầu thời gian.

Ước chừng qua hơn nửa canh giờ, quang hoa phía trên tiểu na di trận bàn lại run rẩy kịch liệt lần nữa, giống như phải chịu đựng một loại trọng lượng khó có thể chống đỡ.

Mấy hơi về sau, một khối ngọc giản vẽ mật áp xuất hiện ở trung tâm trận bàn.

Giải Thiên Hà mở ngọc giản ra, thần niệm lập tức đắm chìm vào bên trong.

Mà khi thần niệm vừa mới chìm vào ngọc giản, sắc mặt của Giải Thiên Hà lại đại biến lần nữa!

- Cái gì, lại có mười hai vị Bạch Long Lệnh Sứ mất tích, rất có khả năng đã bị giết chết….

- Bôn Lôi Long Vương Lôi Thánh cũng đã mất tích hơn tám ngày, đủ loại bí pháp cũng chưa thể liên hệ được, bao gồm sáu vị Bạch Long Lệnh Sứ bên cạnh hắn cũng nằm trong diện mất tích!

Bàn tay phải nắm ngọc giản của Long Vương Giải Thiên Hà bỗng nhiên run rẩy một chút.

Nếu chỉ có Bạch Long Lệnh Sứ chết đi, cho dù bảy mươi hai vị Bạch Long Lệnh Sứ tử vong hơn phân nửa thì hắn cũng có thể tiếp nhận.

Nhưng mà hiện tại Bôn Lôi Long Vương mất tích, đủ loại bí pháp đều liên lạc không được hắn ta, như vậy hơn tám chín phần đã cho thấy Bôn Lôi Long Vương có khả năng đã chết.

Dưới tay Giải Thiên Hà có Cửu Vực Long Vương, bọn họ sẽ giúp hắn chưởng quản chín đại hải vực, mỗi một vị Long Vương đều là người có uy danh hiển hách, chiến lực vô song.

Một vị Long Vương chết đi, đây chính chuyện chưa bao giờ có trong mấy trăm năm ở

Long Minh.

Làm minh chủ Long Minh, Giải Thiên Hà quá rõ một vị Long Vương chết đi sẽ đả kích và ảnh hưởng đến danh vọng của Long Minh lớn tới mức nào!

Đáng tiếc, trước mắt thì Giải Thiên Hà còn không biết Kim Hồng Long Vương cũng đã bị Diệp Chân giết chết, nếu biết thì chỉ sợ hắn ta sẽ hộc máu tại chỗ!

- Long Minh đã thẩm tra, nơi mà Bôn Lôi Long Vương xuất hiện cuối cùng chính là phía đông ngàn dặm hải vực Thiên Dực Đảo. Lúc ấy Thiên Dực Tam Thánh đang cử hành sinh tế đại quy mô, có rất nhiều người nhìn thấy Bôn Lôi Long Vương xuất hiện, trước mắt thì thuộc hạ còn đang gấp rút truy tra!

Nhìn thấy đoạn văn cuối cùng trong ngọc giản, ánh mắt của minh chủ Long Minh Giải Thiên Hà trở nên lăng lệ vô cùng.

- Thiên Dực Tam Thánh, nếu như thật sự là các ngươi xuống tay thì cũng đừng trách lão phu trở mặt vô tình….

Còn chưa dứt lời, Giải Thiên Hà lập tức thúc giục Ngân Giao hoá thành một đạo ngân quang hướng về phía Đông, nơi tọa lạc của Thiên Dực Đảo.Tạo Hóa Chi Vương -