← Quay lại trang sách

Chương 996 Bảo Hổ Lột Da

Âm Dương Diệt Thần Lôi, lại là Âm Dương Diệt Thần Lôi!

- Món đồ chơi bảo mệnh của hai lão gia hỏa Âm Dương Đảo, các ngươi tại sao có thể có?

Ngay khi Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh không nhịn được la thất thanh, ngay cả Phá Hải Đại Thánh vẫn luôn âm trầm, thần sắc cũng lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Mà tất cả mọi chuyện tạo thành, toàn bộ đến từ trong lòng bàn tay Liêu Phi Bạch thêm viên như viên cầu, món đồ chơi nửa đỏ nửa đen tản ra khí tức cổ quái làm cho người ta kinh hãi run rẩy.

- Thì ra món đồ chơi này gọi Âm Dương Diệt Thần Lôi?

Diệp Chân thầm nghĩ.

Món đồ chơi này khiến Thiên Dực Tam Thánh sợ hãi là Liêu Phi Bạch tìm ra từ trong trữ vật giới chỉ của Dương Bôn, nhưng chỉ có một viên.

Khi Liêu Phi Bạch lấy ra, đã làm cho Diệp Chân kinh ngạc gần chết, người khác không biết phẩm giai ngưng tụ thành cầu hỏa diễm Âm Dương Diệt Thần Lôi này, nhưng Diệp Chân lại quá rõ ràng.

Mặc dù loại hình thái này, Diệp Chân không nhìn ra bản chất ngọn lửa, nhưng phẩm giai của nó lại cao hơn một giai so với Địa Mạch Thiên Hỏa của hắn.

Hơn nữa lực lượng vô cùng kinh khủng.

Trong cảm ứng của Diệp Chân, dương bán cầu Âm Dương Diệt Thần Lôi dương cỡ đầu người, ẩn chứa Hỏa Linh Lực tinh thuần, gấp mấy chục lần toàn bộ Linh Lực trong cơ thể hắn.

Nếu thứ kia bộc phát ra uy lực có thể đoán được.

Huống chi, còn có âm bán cầu không kém hơn dương bán cầu bao nhiêu, bên trong càng ẩn chứa đủ loại đường vân huyền ảo.

Lúc đó Diệp Chân quan sát, đã hiểu rõ tám chín phần mười là bảo mệnh chi vật của Dương Bôn, bảo bối bảo mệnh của cường giả Nhập Đạo cảnh, uy lực kia sẽ mạnh đến cỡ nào?

Khi đó Diệp Chân cũng không có ý định dùng nó, mà để Liêu Phi Bạch giữ lại dùng làm đòn sát chiêu.

Nhưng, đoạn đường này của Diệp Chân, cẩn thận dự đoán đủ loại biến cố có thể sẽ xuất hiện trong quá trình đàm phán với Thiên Dực Đảo.

Sau đó Diệp Chân căn cứ theo dự đoán biến cố có khả năng xuất hiện. Lại nghiên cứu cách phá giải từng cái với Liêu Phi Bạch.

Chuẩn bị đầy đủ lúc này đã hiện ra chỗ tốt.

Thiên Dực Tam Thánh ra oai phủ đầu với bọn hắn, loại tình huống lấy thế đè người này, chính là trọng điểm thảo luận giữa Diệp Chân và Liêu Phi Bạch.

Đối mặt với loại tình huống này, nếu tự bạo hoặc tự hủy Thần Hồn vì bị uy hiếp, sẽ rơi xuống thế hạ phong, sau này trong đàm phán, sẽ trở nên vô cùng bị động.

Phương pháp tốt nhất chính là có thể làm cho đối phương đầy đủ kiêng kị. Vì thế, Diệp Chân và Liêu Phi Bạch thảo luận rất nhiều phương pháp.

Diệt Ma Nguyên Nhung lực uy hiếp đầy đủ, nhưng để Diệt Ma Linh Tiễn ngưng tụ rồi oanh ra, ít nhất cần thời gian mười hơi, hơn nữa một khi bắt đầu ngưng tụ, có thể sẽ tạo nên hậu quả không thể nào đoán trước.

Như vậy, Âm Dương Diệt Thần Lôi có uy lực khó dò nhưng tuyệt đối có thể uy hiếp được Thiên Dực Tam Thánh, chính là lựa chọn tốt nhất.

Lúc này, Diệp Chân và Liêu Phi Bạch từng chứng kiến loại tiết mục này ở Thiên Dực Đảo nên trực tiếp lựa chọn Âm Dương Diệt Thần Lôi.

Nhìn ba người biểu lộ phản ứng, Diệp Chân đã biết hắn thành công.

- Ba vị đại thánh, uy lực Âm Dương Diệt Thần Lôi, nghĩ đến các ngươi cũng biết, đương nhiên, đối với các ngươi cũng chỉ là uy hiếp, còn chưa thể nguy hiểm đến tính mạng của các ngươi!

Điểm này, Diệp Chân rất rõ ràng. Bằng không, Âm Dương Đảo đã sớm xưng bá ngoại vực Tử Hải.

- Nhưng, Diệp Chân ta không có ngu như vậy, ta sẽ không dùng Âm Dương Diệt Thần Lôi oanh kích các ngươi, sẽ chỉ đánh phía dưới Hải Nhãn thiên trì!

- Ngươi dám!

Khi tiếng nói Diệp Chân rơi xuống đất, Phá Hải Đại Thánh đột ngột khàn giọng rít lên, thần sắc trong nháy mắt trở nên vô cùng dữ tợn, như lời nói của Diệp Chân đã chạm đến giới hạn của hắn.

Phúc Hải Đại Thánh lại có chút bất đắc dĩ cười khổ.

Sắc mặt Tịnh Hải Đại Thánh thay đổi mấy lần, đột nhiên lại lần nữa cười lên ha hả.

- Thủ đoạn này của Diệp thiếu hiệp, quả nhiên khó lường! Trước đây nhị đệ dùng phù tấn giảng thuật hành vi của ngươi, ta còn có chút không tin.

- Hiện tại, tin, hoàn toàn tin!

- Trong hang ổ gia môn bản thánh, cũng dám uy hiếp ba chúng ta, trên đời này còn có gì Diệp thiếu hiệp không dám làm?

- Chỉ là ta nhất thời hưng khởi, muốn thăm dò sơ qua mà thôi, Diệp thiếu hiệp chớ trách, mời vào trong, hai vị mời vào trong!

Cười ha ha, Tịnh Hải Đại Thánh đã biến thành khuôn mặt tươi cười đón khách, nghĩ đến con người là mạnh vì gạo, bạo vì tiền, nhưng, sắc mặt Phá Hải Đại Thánh lại không có dễ nhìn như vậy.

Cho dù có Tịnh Hải Đại Thánh giảng hòa, mặt vẫn như cũ đen thui, tướng mạo vô cùng âm hiểm.

Nhưng quỷ dị chính là, thân hình Diệp Chân, lại không nhúc nhích tí nào.

Bộ dáng Liêu Phi Bạch vẫn như cũ rất cẩn thận chú ý, ôm thật chặt Âm Dương Diệt Thần Lôi vào trong ngực, một tia thần niệm như có như không khoác lên phía trên Âm Dương Diệt Thần Lôi, chỉ có chút dị động, nàng lập tức sẽ dẫn bạo viên Âm Dương Diệt Thần Lôi này.

Tịnh Hải Đại Thánh nhướng mày, lần nữa đưa tay nói.

- Diệp thiếu hiệp, mời vào đại điện!

- Đại thánh, ta sợ, ta không dám vào!

Diệp Chân bình chân như vại nói.

- Sợ?

- Là đạo lý gì?

Thần sắc Tịnh Hải Đại Thánh hơi đổi.

- Mặc dù nói Phúc Hải Đại Thánh ở ngay trước mặt ta, phát hạ Thần Hồn thệ ngôn cực kỳ ác độc, nhưng trên đời này, khó đảm bảo không có bảo bối phá vỡ Thần Hồn thệ ngôn.

- Ta sợ tiến vào cung điện kia, chính là một bước bước vào Quỷ Môn quan, quyền sinh sát trong tay có thể mặc cho các ngươi quyết định, ở chỗ này, hoặc nhiều hoặc ít còn có thể để cho các ngươi kiêng kị, tiến vào cung điện kia, ta sợ chết cũng không có chỗ chôn!

Diệp Chân nói.

Tịnh Hải Đại Thánh nhìn Phúc Hải Đại Thánh một chút, thần sắc có chút ngoài ý muốn.

- Nếu ngươi đã không nguyện ý vào điện trao đổi, vậy chúng ta ngay ở chỗ này đàm phán! Nơi này, là địa bàn của chúng ta, mặc dù trống trải, nhưng cũng không có người nào dám nghe lén!

Đối với đề nghị này của Tịnh Hải Đại Thánh, Diệp Chân lại lần nữa lắc đầu, từ chối.

Thấy thế, sắc mặt Phá Hải Đại Thánh tối đen, lời nói mang theo uy hiếp.

- Thế này không được, như kia cũng không được, chẳng lẽ ngươi đang đùa bỡn Thiên Dực Tam Thánh chúng ta?

- Hừ, trên đời này, dám trêu chọc Thiên Dực Tam Thánh chúng ta, đều đã biến thành người chết!

- Trêu đùa, ta sao dám? Theo ý nghĩ của ta, chúng ta vẫn nên đến trong đại điện nói chuyện, nhưng muốn tới trong đại điện đàm phán, lại có một điều kiện tiên quyết!

Diệp Chân nói.

- Điều kiện gì, nói!

Tịnh Hải Đại Thánh quát.

- Hai vị, chỉ cần ở ngay trước mặt ta, phát hạ Thần Hồn thệ ngôn giống như đúc với Phúc Hải Đại Thánh, ta sẽ tiến vào đại điện với các ngươi đàm phán chuyện này!

- Mặc dù tu vi Diệp Chân ta không cao, nhưng cũng biết muốn hóa giải Thần Hồn thệ ngôn, chính là hành vi nghịch thiên, thân gia Thiên Dực Tam Thánh các ngươi phong phú, kỳ trân dị bảo tầng tầng lớp lớp. Nếu một mình Phúc Hải Đại Thánh hóa giải Thần Hồn thệ ngôn, có lẽ có khả năng.

- Nhưng nếu ba vị đều hóa giải Thần Hồn thệ ngôn, sẽ vô cùng khó khăn!

- Đương nhiên, nếu các ngươi thật sự có thể đồng thời hóa giải Thần Hồn thệ ngôn của ba ngươi, vậy ta Diệp mỗ cũng nhận, xem như khi đó ta không may!

Diệp Chân chậm rãi.

Nếu bảo hổ lột da, Diệp Chân sẽ không vạn phần thận trọng!

- Nằm mơ!

Thanh âm Diệp Chân vừa rồi rơi xuống đất, Phá Hải Đại Thánh đã dứt khoát lưu loát cho Diệp Chân hai chữ.

Tịnh Hải Đại Thánh so với Phá Hải Đại Thánh lại dễ nói chuyện hơn nhiều, thân thể to con như hắn nên không hợp tính.

- Diệp thiếu hiệp thật sự quá ép buộc, bây giờ chúng ta ngay cả Diệp thiếu hiệp có cái gì cũng không biết, Diệp thiếu hiệp lại muốn chúng ta phát hạ Thần Hồn thệ ngôn ác độc hà khắc như vậy, đây có hơi không phù hợp không?

Diệp Chân mỉm cười, tròng mắt hơi híp nói.

- Tốt. Xem ra, ta nên để lộ ra một vài thứ.

Ánh mắt ba người Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh, đồng loạt tập trung trên mặt Diệp Chân.

- Các ngươi muốn đi vào dị không gian bí cảnh Thượng Cổ, còn có một cửa vào khác!

Diệp Chân nói.

- Ở đâu?

Thiên Dực Tam Thánh như trăm miệng một lời hướng về phía Diệp Chân truy vấn.

Diệp Chân nhếch miệng lên, lộ ra một tia tiếu dung.

- Ta biết, nhưng sẽ không nói cho các ngươi biết!

Nghe vậy, Thiên Dực Tam Thánh liếc nhau, khí tức trên thân ba người đột ngột nổi lên sóng gió quỷ quyệt, hiển nhiên đang dùng Thần Hồn giao lưu!

Thậm chí Diệp Chân không cần cân nhắc, đều đã biết ý nghĩ của ba người này, Diệp Chân cảm thấy kỳ quái, chính là phản ứng ba người này không phải quá mức.

Diệp Chân làm sao biết, lối vào dị không gian bí cảnh Thượng Cổ đã bị triệt để hủy mất trong một trận chiến, nên cửa vào Diệp Chân biết lúc này, cũng đã là cửa vào duy nhất.

- Nếu có chủ ý sưu hồn, hoặc chủ ý lợi dụng sư tỷ ta, uy hiếp ta đi vào khuôn khổ, các ngươi cũng đừng nghĩ. Không tin, các ngươi hỏi một chút. Bạo hồn ấn và Huyết Hồn phù, cũng không phải chỉ để đẹp mắt!

Nói xong, Diệp Chân lại bổ sung một câu.

- Ừm, thật ra, sâu kiến còn ham sống, chỉ cần các ngươi hợp tác tốt với ta, ta đương nhiên sẽ không đi đến một bước ngọc đá cùng vỡ kia.

- Nếu ngươi đã nói như vậy, dù sao ngươi cũng phải lấy ra điểm thành ý hợp tác, nói cho chúng ta biết, trong dị không gian bí cảnh Thượng Cổ, đến cùng có cái gì?

Phá Hải Đại Thánh quát.

- Hừ, ngươi cho ta là kẻ ngu?

Thần sắc của Diệp Chân đột ngột trở nên lăng lệ.

- Muốn có thành ý, ta đã lấy ra, nên nói, ta cũng đã nói hết!

- Nếu các ngươi còn không biết dừng, vậy chúng ta chỉ có thể liều mạng, đương nhiên, chúng ta đánh với nhau một trận cũng không có quá nhiều lo lắng! Nhưng, các ngươi có thể từ trong Thần Hồn của ta đạt được tin tức hữu dụng hay không, rất khó nói!

Nghe vậy, ánh mắt Phá Hải Đại Thánh và Tịnh Hải Đại Thánh, đồng thời nhìn Phúc Hải Đại Thánh.

Sau đó lập tức lắc đầu nở nụ cười khổ!

Ách, Tịnh Hải Đại Thánh bỗng nhiên giơ ngón tay cái lên hướng về phía Diệp Chân.

- Đều nói trong nhân tộc có người vô cùng thông minh, có gan dám một mình đi vào hang hổ địch, có năng lực dùng nước bọt đè ép, đao búa bên cổ mà không biến sắc, hôm nay, bản thánh xem như thấy được, Diệp thiếu hiệp thật sự rất gan dạ!

Nói xong, ánh mắt Tịnh Hải Đại Thánh nhìn về phía Phá Hải Đại Thánh.

- Tam đệ, việc đã đến nước này, chúng ta vẫn nên dựa theo yêu cầu của Diệp thiếu hiệp, phát hạ Thần Hồn thệ ngôn!

- Trước đây ta cẩn thận nghiên cứu qua, Diệp thiếu hiệp yêu cầu Thần Hồn thệ ngôn, chủ yếu vì bảo hộ an toàn của hắn, để cho chúng ta không được tổn thương hắn, dưới tình huống bình thường, chúng ta vẫn phải bảo hộ hắn!

- Chuyện này so với lợi ích của chúng ta cũng không có gì xung đột, đối với bản thân chúng ta, cũng không có xung đột gì, vẫn có thể tuyên hệ! Dù sao chuyện kia...

Phá Hải Đại Thánh vẫn luôn âm trầm, mím chặt môi, nhưng đã nhẹ gật đầu.

Sau đó, hai người ngay trước mặt Diệp Chân, mỗi chữ mỗi câu phát hạ Thần Hồn thệ ngôn rất ác độc theo yêu cầu của Diệp Chân!

Nghe hai người phát xong, Diệp Chân không tự chủ được thở dài một hơi, lúc này, Diệp Chân mới phát hiện, phía sau lưng đều đã nhơn nhớt mồ hôi!

Bảo hổ lột da thật không phải chuyện đùa!