Chương 995 Một Đám Yêu Thú Thị Uy
Huyền Linh băng sát? Tiên Thiên Linh Vật? Đây là những vật gì?
Nghe được tiếng kinh hô của Diệp Chân, thần sắc Liêu Phi Bạch có chút mờ mịt.
- Đây…
Thấy biểu tình này của Liêu Phi Bạch, Diệp Chân đột nhiên có loại cảm xúc không thể nào giải thích, nếu muốn giải thích rõ ràng từng cái, hơn nửa ngày đều nói không hết.
- Nói như thế nào đây, trong trữ vật giới chỉ Dương Bôn kia, tất cả đều là Linh Tinh, thiên tài địa bảo, giá trị tổng cộng sợ đều không đổi được một viên Huyền Linh băng sát trong hộp phong ấn này!
- Nếu có thể luyện hóa một viên Huyền Linh băng sát sẽ có được lực lượng để vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng đỉnh phong thậm chí cường giả Nhập Đạo cảnh kiêng kỵ.
Diệp Chân nói.
- Lợi hại như vậy?
Sau khi Liêu Phi Bạch kinh ngạc, tiện tay ném đi, dùng Linh Lực đại thủ nắm lấy cái hộp ném về phía Diệp Chân, như ném một tảng đá không có ý nghĩa.
- Đã lợi hại như vậy, vậy thì đưa cho tiểu tử ngươi để bảo vệ tính mạng, miễn cho ngươi bị người khác giết chết.
Cuống quít ngưng tụ ra một đạo Linh Lực đại thủ tiếp được, sau đó nở nụ cười khổ.
Thần kinh Liêu Phi Bạch thật sự khác người, thật không cầm đồ cổ làm bảo bối, món đồ chơi Huyền Linh băng sát này, nếu lan truyền ra ngoài, tin tức kia, tuyệt đối có thể làm cho những Khai Phủ cảnh hậu kỳ, đỉnh phong đánh vỡ đầu.
Ngay cả cường giả Nhập Đạo cảnh, chỉ sợ cũng sẽ cực đỏ mắt.
Bây giờ lại có thể tiện tay vứt cho Diệp Chân!
Nhưng thứ này cũng không thích hợp với Diệp Chân, có lẽ do duyên phận, ngươi khoan hãy nói, Huyền Linh băng sát này, người thích hợp luyện hóa nó nhất, chính là Liêu Phi Bạch hiện tại đang tu luyện Hàn Băng Linh Lực, hàn băng kiếm sát.
Lại giải thích một phen, phí hết một phen miệng lưỡi, Diệp Chân mới khiến cho Liêu Phi Bạch thu lấy Huyền Linh băng sát.
- Sư tỷ, chờ qua mấy ngày này rảnh rỗi, ta thử giúp tỷ luyện hóa Huyền Linh băng sát này, một khi tỷ luyện hóa nó, vậy thực lực tỷ sẽ...
- Thực lực tiêu thăng đúng không? Sau khi luyện hóa nó, tiện tay đánh ngươi hẳn không vấn đề gì? Ta cảm giác dựa vào thực lực của ta bây giờ, đánh ngươi hình như có chút khó khăn!
Liêu Phi Bạch cực kỳ hung hãn nói.
Diệp Chân lập tức chảy đầy mồ hôi lạnh, đây thật sự quá khác người!
- Tốt. Sư tỷ, bây giờ tỷ có thể nói cho ta biết, tỷ đến cùng làm sao trúng độc?
Diệp Chân đột nhiên nhắc lại đề tài này.
Liêu Phi Bạch trừng mắt.
- Không phải sớm nói cho ngươi biết rồi sao?
- Nói cho ta biết?
Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút.
- Lão già Dương Bôn, đêm trăng tròn muốn bức ta song tu với hắn, vì muốn bức ta đi vào khuôn khổ, đốt lên một lò huân hương, nên ta bất tri bất giác trúng độc.
- May mắn là, phương diện áp chế độc tính Hàn Băng Linh Lực, ta rất am hiểu, trước mắt còn chưa có trở ngại, hẳn có thể đã bị ta luyện hóa hết?
Liêu Phi Bạch chẳng hề để ý nói.
- Luyện hóa hết?
- Sư tỷ, lúc tỷ hôn mê, ta cẩn thận xem qua, mặc dù không biết độc đó là độc gì, nhưng độc tính cụ thể, lại có thể miễn cưỡng suy đoán ra, chỉ còn ba tháng. Nếu ba tháng không thể giải độc, toàn thân của tỷ thối rữa mà chết!
- Toàn thân thối rữa mà chết?
Liêu Phi Bạch rùng mình một cái, sau đó không quan tâm, nói.
- Đừng dọa ta, chưa có ngươi nói khoa trương như vậy, huống hồ, không phải có thời gian ba tháng sao?
Nàng vẫn bình tĩnh để Diệp Chân bó tay.
Nhưng nếu Diệp Chân biết, sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Trên thực tế. Diệp Chân đang chuẩn bị, trước đây hắn suy đoán ra độc của Liêu Phi Bạch, hẳn có quan hệ với Âm Dương Đảo, dưới đại đa số tình huống. Đến cấp bậc Nhị đảo chủ Dương Bôn kia, hạ độc, cũng đều là độc môn.
Muốn giải độc, ngoại trừ giải dược hoặc phương pháp đặc thù ra, rất khó!
Như vậy, muốn giải độc, cũng chỉ có một phương pháp, đi tìm Dương Bôn.
Nhưng, Dương Bôn là ai?
Là tồn tại Nhập Đạo cảnh có thể đối kháng với Thiên Dực Tam Thánh, còn một lão đại, nếu Diệp Chân gặp phải, đoán chừng sẽ bị nuốt không còn sót lại một chút cặn.
Nếu Diệp Chân không tới, cũng không thể giao lưu với Thiên Dực Tam Thánh ngang hàng như Âm Dương Đảo.
Đây cũng là một trong nguyên nhân quan trọng Diệp Chân muốn cam mạo kỳ hiểm hợp tác với Thiên Dực Tam Thánh.
Diệp Chân vẫn đang suy nghĩ, trong lúc đàm phán với Thiên Dực Đảo khả năng xuất hiện rất nhiều vấn đề cần suy tính phương án, tiểu Miêu dốc toàn lực phi hành một ngày rưỡi, mới nhìn thấy một ốc đảo to lớn trong hải dương mênh mông.
Đừng nhìn thấy đảo tên là Thiên Dực Đảo, nhưng trên thực tế, diện tích lại vô cùng lớn.
Toàn bộ giữa Thiên Dực Đảo là bình nguyên đồi núi to lớn, hai bên lại có sơn phong rút lên cao vút trong mây, xa xa nhìn lại, hai bên sơn phong chính là hai cánh chim đang giương cánh, cũng vì vậy được gọi là Thiên Dực Đảo.
Đông tây Thiên Dực Đảo dài cỡ ba mươi vạn dặm, nam bắc dài cỡ mười vạn dặm, luận lớn nhỏ, chính là gấp hai ba lần Cổ Yêu Đảo Diệp Chân thấy qua trước đó.
Diện tích lớn như thế, đã có thể so sánh với một vài đế quốc nhân loại trên lục địa, hơn nữa khí hậu Thiên Dực Đảo ấm áp, sản vật phong phú, cho nên nhân khẩu rất nhiều.
Dưới sự can thiệp của Thiên Dực Tam Thánh, trên Thiên Dực Đảo được Thiên Dực đế quốc nhất thống, chính là hậu bối của Tịnh Hải Đại Thánh, một trong các hậu bối của tam thánh, những người không có thiên phú tu luyện, sẽ bị ném đi quản lý đế quốc.
Mà Thiên Dực Tam Thánh, chính là thánh nhân chân chính nhà nhà cung phụng trong Thiên Dực đế quốc, bình thường có mệnh lệnh, đều phải thông qua thân chưởng Thiên Dực phủ ba người bọn họ ra lệnh.
Thiên Dực đế quốc thượng võ, bản thổ cư dân trên Thiên Dực Đảo, một khi tu vi có thể đột phá đến Chú Mạch cảnh, sẽ được phi thăng, sẽ bị dẫn đến trong Thiên Dực phủ, sau đó chờ đợi Thiên Dực Tam Thánh quản lý.
Theo giới thiệu của Phúc Hải Đại Thánh, trong phủ Thiên Dực, số lượng võ giả Chú
Mạch cảnh hơn một vạn!
Trên Thiên Dực Đảo, Thiên Dực Tam Thánh như là sự tồn tại cực kỳ siêu nhiên.
Nhưng, ba người xưa nay cũng cực ít can thiệp vào sự vụ của Thiên Dực đế quốc, chỉ tu luyện trong thiên trì Thiên Dực Sơn, lúc này Phúc Hải Đại Thánh mang theo Diệp Chân tiến về thiên trì Thiên Dực Sơn!
Chuẩn xác mà nói, trên thiên trì Thiên Dực Sơn, chính là một Hải Nhãn linh mạch hội tụ, võ giả chủ tu Thủy Linh Lực tu luyện ở chỗ này, sẽ có hiệu quả làm ít công to.
Tu luyện trong Hải nhãn, so với hiệu quả tu luyện trong biển sâu, còn tốt hơn nhiều!
- Đi thôi, đại ca và tam đệ đã đạt được tin tức, đều đang chờ các ngươi trong Thiên Dực Cung!
Phúc Hải Đại Thánh phía trước dẫn đường.
Một đường từ trên không bay qua Hải Nhãn Thiên Dực Sơn, Diệp Chân lập tức cũng có chút chấn kinh.
Chỉ bay qua một đoạn đường, từ trong Hải nhãn Diệp Chân nhìn thấy Yêu Thú hình thể to lớn đang chơi đùa, còn có yêu tộc hóa thành hình người, số lượng gần một trăm.
Những Yêu Thú còn chưa hóa hình kia, tu vi thấp nhất cũng là Linh giai trung kỳ, tương đương với vương giả Khai Phủ cảnh tứ ngũ trọng.
Một vài còn to gan, ngưng tụ lại trùng thiên trụ nước, hiện ra thiên phú khống thủy kinh người!
Nếu Diệp Chân không có nhìn lầm, nơi này, không ít hậu duệ có huyết mạch Thiên Dực Tam Thánh.
- Hống hống hống hống.
Khoảnh khắc Diệp Chân đi qua, bách tộc đồng thời gầm thét!
Tiếng rống rung trời, chấn động làm cho Diệp Chân thất kinh, chấn động đến nỗi Liêu Phi Bạch hoa dung thất sắc!
Nhìn bộ dáng của hai người, Phúc Hải Đại Thánh có chút đắc ý.
- Diệp Chân, Hải Nhãn thiên trì này, ngươi và sư tỷ của ngươi lại là ngoại nhân đầu tiên đặt chân đến!
- Ngươi nhìn thực lực Thiên Dực Đảo chúng ta, có hùng tráng hay không?
Nhìn bộ dáng đắc ý của Phúc Hải Đại Thánh như đang thị uy.
Hoặc nói, trong cảm giác của Diệp Chân từng làm đông chinh thống soái, chiến đấu trên bàn đàm phán đã bắt đầu!
Hừ lạnh một tiếng, Diệp Chân thản nhiên nhìn lướt qua bách yêu tộc phía dưới gần Hải nhãn, đột nhiên cho thần niệm chìm vào Hắc Long huyết mạch!
- Rống!
Chỉ giải phong hai thành Hắc Long huyết mạch, một đầu hắc long hư ảnh không trọn vẹn đột ngột xuất hiện, phát ra một tiếng gầm thét đứt quãng.
Một loại uy áp kinh khủng khó hình dung đột ngột từ trong cơ thể Diệp Chân phát ra.
Phúc Hải Đại Thánh gần Diệp Chân bỗng nhiên đánh run một cái, lực lượng quanh người như nổ đâm ra bao quanh bảo hộ hắn.
Dưới hắc long uy áp không trọn vẹn của Diệp Chân, Phúc Hải Đại Thánh không sao nhưng bách yêu tộc phía dưới gần thiên trì lại cực thảm.
Tu vi thấp, nhất là những yêu tộc hóa hình kia bị hắc long uy áp trùng kích, con mắt đảo một vòng, trực tiếp lật ngửa bụng trong Hải nhãn.
Cũng may bọn chúng trời sinh trong nước, nếu là yêu tộc phi hành, lần này, đoán chừng phải chết đuối mấy con.
Những yêu tộc đã hóa hình có tu vi cường đại cũng không khá hơn chút nào.
Dưới hắc long uy áp của Diệp Chân trùng kích, những yêu tộc đã hóa hình toàn thân run rẩy, Thần Hồn run rẩy, trong sợ hãi, không ngờ lại khôn duy trì được hình người.
Rồi một con yêu tộc nối tiếp một con hóa về bản tướng, làm cho Liêu Phi Bạch cảm thấy buồn cười chính là, một vài yêu tộc có tu vi thâm hậu, bị hắc long uy áp của Diệp Chân trùng kích, chỉ hiện ra một bộ phân thân thể.
Như các loại đầu người thân kình, mặt người chân cóc.
- Phốc phốc!
Nhìn hình thù cổ quái phía dưới, Liêu Phi Bạch buồn cười.
Khuôn mặt Phúc Hải Đại Thánh, trong chớp mắt còn đen hơn đáy nồi.
Hắc long uy áp của Diệp Chân bất động thanh sắc tan hết:
- Đại thánh, xem ra tu vi những hậu bối này của các ngươi, còn tu luyện chưa tới nơi tới chốn. Ngươi nhìn xem, đầu cá thân cá đùi người, cái mông đều lộ ra, thật sự …
Trong nháy mắt tiếp theo, mặt Phúc Hải Đại Thánh đen đến cực hạn không nhịn được gầm hét lên.
- Một đám mất mặt khờ hàng, đều cút ngay vào Hải Nhãn tu luyện!
Thoáng chốc, sóng biển lăn lộn, gần bách yêu tộc kia lập tức biến mất một không còn một mảnh!
- Diệp tiểu huynh đệ, ngươi thật sự khó lường, đến lúc này, ngươi lại một kích uy áp Thiên Dực Đảo chúng ta, ngươi không phải đang ép bản thánh xuất thủ?
Hình thể Tịnh Hải Đại Thánh hùng tráng, thân mang áo giáp kim sắc từ trong đại điện trên đỉnh núi phiêu nhiên bay ra, khí thế quanh người bén nhọn, tập trung vào Diệp Chân, khi hắn tiến lên, Diệp Chân và Liêu Phi Bạch bị khí thế bén nhọn nầy làm cho không tự chủ được lui lại.
Theo sát phía sau, là Phá Hải Đại Thánh vẫn âm trầm thân mang hắc y, khí thế Phá Hải Đại Thánh nội liễm, nhưng ánh mắt âm lãnh kia, chăm chú nhìn chằm chằm một chút, để tim Diệp Chân đập loạn!
Cường giả Nhập Đạo cảnh, quả nhiên bất phàm!
Bị Tịnh Hải Đại Thánh từng bước bức lui, Diệp Chân lại liếc mắt một cái.
- Đại thánh, nếu ta có thực lực đối nghịch với ngươi, hôm nay sẽ không được mời đến nơi đây?
- Đầu tiên là bị một đám yêu thú thị uy, sau đó bị Tịnh Hải Đại Thánh ngươi muốn đuổi ta rời khỏi, đây chính là đạo đãi khách Thiên Dực Đảo các ngươi?
Nói xong, ánh mắt Diệp Chân bỗng nhiên nhìn về phía Phúc Hải Đại Thánh.
- Phúc Hải Đại Thánh, các ngươi làm như vậy, nhưng để cho chúng ta rất hoài nghi thành ý Thiên Dực Đảo các ngươi?
- Thế nào, chút thực lực của các ngươi ấy, còn muốn dạng thành ý gì?
Thanh âm âm lệ của Phá Hải Đại Thánh vang lên.
Diệp Chân và Liêu Phi Bạch đồng thời liếc nhau, cười quỷ dị.
Thoáng chốc, sắc mặt ba người Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh đồng thời kịch biến!