Chương 1020 Tiểu Miêu Biểu Thị Công Khai
Rạng sáng ngày thứ hai, Phá Hải Đại Thánh đã phát phù tấn cho Diệp Chân, thông báo cả hai cần phải đi tới Thủy Lệ Đảo.
Tại nơi tụ hợp, Phá Hải Đại Thánh nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Diệp Chân, thần sắc hắn có chút cổ quái.
- Tứ đệ, nhìn sắc mặt của ngươi kìa, không đến mức này? Còn không phải ra cửa một, hai tháng sao, làm gì đến mức phải vất vả cả đêm, đào rỗng thân thể mình như vậy chứ?
- Võ giả chúng ta, vô luận tu vi đến loại trình độ nào thì sắc đều là cạo xương cương đao! Ngay cả cường giả Nhập Đạo chúng ta nếu phóng túng như ngươi chừng một năm rưỡi thì có lẽ đã tu vi cũng sẽ có khả năng rơi xuống!
Phá Hải Đại Thánh bắt đầu đề điểm cho Diệp Chân, Diệp Chân mới bắt đầu còn nghe không hiểu gì, lúc sau mới phản ứng lại.
Diệp Chân nở nụ cười khổ.
- Tam ca, chuyện đó không phải như huynh nghĩ đâu….
- Cái gì mà không phải như ta nghĩ như vậy? Yên tâm, Tam ca của ngươi cũng người từng trải, biết tư vị trong đó, ta tuyệt đối sẽ không chê cười ngươi!
- Đương nhiên, ngẫu nhiên phóng túng một lần là không có chuyện gì, nhưng tuyệt đối không thể ngày ngày như thế!
Phá Hải Đại Thánh trực tiếp đánh gãy lời nói của Diệp Chân, bắt đầu dặn dò đủ thứ.
- Ai, tam ca, ngươi thật sự nghĩ sai rồi! Tối hôm qua ta thức cả một đêm để chăm sóc mai rùa Long Ngao mà các ngươi cho ta, vì vậy mà lực lượng Thần Hồn và Linh Lực tiêu hao có chút nhiều mà thôi!
Diệp Chân cười khổ giải thích.
- Ngươi biết đấy, ta cũng thời điểm là một Luyện khí sư!
Diệp Chân bổ sung một câu.
Phá Hải Đại Thánh lộ ra dáng vẻ không tin.
- Thật à?
Diệp Chân gật đầu một cách nặng nề.
- Không hiểu phong tình, ngươi chính là một cây đầu gỗ, tiểu biệt thắng tân hôn!
Lần này đi ra ngoài ít nhất cũng hai, ba tháng, sao hai người các ngươi không ân ái một phen?
Phá Hải Đại Thánh trừng mắt, sau đó không thèm để ý Diệp Chân nữa.
Diệp Chân nghe vậy chỉ có thể cười khổ.
Thuyết pháp tình cảm gì đó đều bị Phá Hải Đại Thánh nói hết rồi, Diệp Chân có làm gì thì cũng phải bị giáo huấn thôi.
Diệp Chân khẽ nhúc nhích thần niệm, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu chui ra khỏi ngực hắn, Diệp Chân cưỡi trên Vân Dực Hổ Vương rồi nói.
- Tam ca, ngươi đi trước dẫn đường đi, tiểu Miêu bay theo ngươi. Ta ngồi trên tiểu Miêu điều tức một hồi, tối hôm qua tiêu hao khí lực quá lớn!
- Không được!
Ngoài dự đoán của Diệp Chân, Phá Hải Đại Thánh lại nghiêm trang lắc đầu, cái này khiến Diệp Chân có chút buồn bực.
- Làm sao vậy, tam ca?
- Còn thế nào nữa?
Phá Hải Đại Thánh trừng mắt Diệp Chân một, hắn chỉ vào Vân Dực Hổ Vương rồi nói.
- Lão tứ, ta không ngờ ngươi lại dám công nhiên cưỡi Vân Dực Hổ Vương lên đường đấy! Chẳng lẽ ngươi muốn để cho minh chủ Long Minh và Cửu Vực Long Vương, thậm chí là bảy mươi hai Lệnh Sứ tới mai phục chúng ta?
- Trong lệnh truy nã của Long Minh, Vân Dực Hổ Vương chính là đặc thù quan trọng để nhận dạng Diệp Chân ngươi, hơn nữa hiện tại chỉ có hai chúng ta đi ra ngoài, nếu thật sự muốn liều chết thì ta sẽ không đánh lại tên Giải Thiên Hà kia!
Phá Hải Đại Thánh nói thẳng.
Diệp Chân bỗng nhiên vỗ đầu, lúc này hắn mới nhớ tới chuyện này. Mấy ngày nay trình độ giải phong Hắc Long võ mạch tăng nhiều, vượt qua năm thành, hiện tại Diệp Chân đã không còn sợ cảm ứng truyền thừa Hắc Long nửa còn lại trong Giải Thiên Hà rồi.
Lại bởi vì thân phận Trấn Hải Đại Thánh của Thiên Dực Đảo nên Diệp Chân đã trở nên chủ quan, quên mất nguy cơ này.
Lúc này được Phá Hải Đại Thánh nhắc nhở, Diệp Chân lập tức kịp phản ứng lại.
Diệp Chân vung tay lên, tiểu Miêu lập tức thu nhỏ chui trở về trong lồng của hắn.
- Nếu đã như vậy thì ta sẽ ngự không phi hành đi theo tam ca!
Nghe vậy, Phá Hải Đại Thánh liếc nhìn Diệp Chân một cái.
- Lôi Xà Thiểm của ngươi tiêu hao quá lớn, không thể duy trì thời gian dài được, hơn nữa với tốc độ ngự không phi hành bình thường của ngươi thì sợ là hơn nửa tháng chúng ta cũng không tới Thủy Lệ Đảo.
- Như vậy thì phải làm sao bây giờ?
Diệp Chân có chút buồn bực.
- Ha ha, còn may Tam ca của ngươi suy xét chu đáo, ta đã chuẩn bị xong xuôi cho ngươi rồi!
Dứt lời, Phá Hải Đại Thánh búng tay một, đương nhiên, âm thanh búng tay là không truyền ra xa được, chỉ thấy khi hai ngón tay chạm vào nhau thì một đạo phù quang bay ra.
Li!
Một tiếng chim kêu cực kỳ vang dội từ phía trên bầu trời đằng xa truyền đến, Diệp Chân ngẩng đầu lên và nhìn thấy một vệt sáng màu vàng kim chợt lóe, tiếp đó là một con chim khổng lồ xuất hiện trong tầm mắt hắn.
Đây là một con hung điểu kim sắc có thân hình dài quá trăm trượng, khi giương cánh thì chiều dài vượt qua ba trăm trượng, trong nháy mắt thì nó đã đậu xuống trước mặt Phá Hải Đại Thánh.
Điều khiến Diệp Chân ngoài ý muốn chính là quanh người con hung điểu này lại tản là khí tức Linh giai hậu kỳ, nói cách khác, tu vi của con hung điểu này đã tương đương với một vị Khai Phủ cảnh bát cửu trọng.
Hung điểu có lông vũ màu vàng kim nhạt bao bọc quanh người, trên mỗi một cọng lông vũ đều có hoa văn kim xích xinh đẹp đan xen nhau, chỉ có điều tướng mạo của nó lại hung liệt cực kỳ, mỏ chim lại có kim thạch thần sắc, lóe ra hàn quang doạ người!
- Đây là Hỏa Văn Kim Điêu, Yêu Thú Linh giai hậu kỳ, trời sinh có một đôi cánh phong hỏa, tốc độ cực nhanh, tốc độ bộc phát trong cự ly ngắn thậm chí có thể siêu việt cường giả Nhập Đạo cảnh...
- Đáng tiếc, Yêu Thú này có huyết mạch thần bí, đến tu vi Linh giai hậu kỳ vẫn hay là sơ khai, chớ nói chi linh thức, trong thời gian ngắn không có cách nào hóa hình được!
-Nhưng mà con Hỏa Văn Kim Điêu này lại là một trong số ít Yêu Thú không xụi lơ thành bùn khi ở gần ba huynh đệ chúng ta.
-Ta vẫn luôn nuôi thả nó ở gần đó Thiên Dực Đảo, hôm nay gọi tới cho ngươi sử dụng, ầy, đây là ngọc phù khống hồn cất giữ một tia Thần Hồn của nó. Có ta giao phó, nó sẽ cực kỳ nghe lời của ngươi.
Phá Hải Đại Thánh bảo đảm.
Diệp Chân vui vẻ tiếp nhận ngọc phù rồi nói cám ơn.
- Như vậy thì xin đa tạ tam ca.
Diệp Chân lập tức nhảy lên lưng Hỏa Văn Kim Điêu, sau đó vẫy vẫy tay với Phá Hải Đại Thánh.
- Tam ca cũng lên đây chứ?
- Thôi được rồi!
Phá Hải Đại Thánh lắc đầu.
- Nếu như ta đi lên, mặc dù gia hỏa này sẽ không bị đè sấp ổ, nhưng mà chắc chắn nó sẽ không phát huy được ngay cả năm, sáu phần uy lực của mình!
- Ai da, số ta là số khổ, chỉ có thể tự bay!
Nói xong, thân hình Phá Hải Đại Thánh lóe lên, ngự không dẫn đường ở phía trước.
Thần niệm của Diệp Chân tràn vào trong ngọc phù khống hồn, đang muốn thôi động Hỏa Văn Kim Điêu đuổi theo Phá Hải Đại Thánh thì tiểu Miêu đột ngột tránh thoát khỏi lồng ngực của Diệp Chân rồi bay thẳng đến trước mặt Hỏa Văn Kim Điêu.
- Rống!
Sau một tiếng hổ gầm chấn động tâm hồn, tiểu Miêu trực tiếp hiện ra bản thể, bày ra tư thái thị uy, hai con mắt to nhìn chằm chằm Hỏa Văn Kim Điêu.
Hỏa Văn Kim Điêu ngẩn ngơ, chờ đến khi phát hiện tiểu Miêu chỉ là một con Yêu Thú có tu vi Linh giai trung kỳ thì nó lập tức giận dữ rít lên một tiếng, lông chim màu vàng kim và hoa văn đỏ quanh người xù lên, sát khí vô biên trùng kích về phía Vân Dực Hổ Vương.
- Rống!
Tiểu Miêu lại phát ra một tiếng thét dài, nhưng lần này quanh người của nó lại thoáng hiện lên hắc khí.
Đó là khí tức dung hợp giữa Vân Dực Hổ Vương và Hắc Long.
Khi khí tức của Hắc Long vừa tản ra, Hỏa Văn Kim Điêu lập tức nằm sấp xuống, nó rên rỉ một tiếng, mấy vạn cây lông vũ kim sắc đồng loạt run rẩy, thân hình cũng trở nên chao đảo không ổn định.
Một hồi sau, Hỏa Văn Kim Điêu cúi đầu về phía tiểu Miêu, bày ra tư thái thần phục.
Thấy Hỏa Văn Kim Điêu thần phục, tiểu Miêu diễu võ giương oai gào thét một tiếng rồi dùng bàn chân trước sờ đầu Hỏa Văn Kim Điêu, sau đó vừa rồi lòng thu nhỏ lại chui vào lòng ngực Diệp Chân.
Cảnh tượng này khiến Diệp Chân không khỏi bật cười.
- Tên hẹp hòi!
Thì ra Vân Dực Hổ Vương phát hiện Diệp Chân dùng Yêu Thú khác cho nên mới nhảy ra thể hiện năng lực của mình, biểu thị chủ quyền công khai.
Tiếp theo, không đợi Diệp Chân dùng thần niệm thôi động ngọc phù khống hồn lần nữa thì Vân Dực Hổ Vương đã phát ra một tiếng rít gào trầm thấp.
Thanh âm vừa rồi vang lên, Hỏa Văn Kim Điêu lập tức lao lên không trung như mũi tên rời khỏi cung, hóa thành một vệt kim quang, đuổi sát Phá Hải Đại Thánh.
Cái này khiến Diệp Chân ngạc nhiên, sau một phen thị uy thì tiểu Miêu đã có thể trực tiếp mệnh lệnh cho Hỏa Văn Kim Điêu rồi?
Nhưng mà đây cũng chuyện tốt, sau khi giao phó việc điều khiển Hỏa Văn Kim Điêu cho tiểu Miêu, Diệp Chân nhanh chóng khoanh chân ngồi tĩnh tọa, khôi phục lực lượng Thần Hồn đã bị hao tổn quá độ.
Đúng như những gì Phá Hải Đại Thánh đã yêu cầu trước đó, đêm qua Diệp Chân thật đúng là không có làm ẩu, hắn an an phận phận ôm mai rùa Long Ngao to lớn kia mà đau khổ nghiên cứu một đêm!
Mà kết quả sau một đêm nghiên cứu đau khổ chính là không có kết quả gì cả!
Qua một đêm, Diệp Chân đã sử dụng hết tất cả phương pháp, hắn đã dùng Địa Mạch Thiên Hỏa nung khô mai rùa Long Ngao hai canh giờ, nhưng mà ngay cả cạnh góc mai rùa cũng không có một chút dấu hiệu hòa tan.
Chưa từ bỏ ý định, Diệp Chân lại dùng bí pháp được ghi lại trong Huyền Thiên luyện khí, hắn dùng lực lượng Thần Hồn áp súc Địa Mạch Thiên Hỏa làm cho uy lực ngọn lửa tăng lên tới Thiên giai trung phẩm trong nhất thời ngắn.
Diệp Chân muốn dùng loại bí pháp này để thử xem có thể luyện chế mai rùa Long Ngao này hay không.
Kết quả vẫn là phí công như cũ!
Nhưng mà Diệp Chân lại có phát hiện ngoài ý muốn, khi hắn dùng bí pháp để tăng phẩm chất hỏa diễm lên rồi dùng nó để nung khô mai rùa, qua một canh giờ thì chỗ được nung kia đã biến mềm!
Điều này đại biểu mai rùa Long Ngao này là có thể luyện hóa, nhưng mà với hỏa diễm trước mắt của Diệp Chân thì đó là không thể nào.
Diệp Chân đoán chừng cho dù hắn dùng hỏa diễm Thiên giai thượng phẩm để luyện hóa thì chỉ sợ cũng sẽ là vô cùng miễn cưỡng. Muốn luyện hóa được mai rùa Long Ngao thì kém nhất cũng phải là hỏa diễm Linh giai.
Dưới tình huống bình thường, chỉ khi nào luyện chế vật liệu cho Hồn khí thượng phẩm thì mới nhất thiết phải sử dụng hỏa diễm Linh giai.
Đương nhiên, một ít vật liệu dùng để luyện chế Hồn khí trung phẩm có uy năng cường đại thì cũng cần phải dùng Linh giai hỏa diễm mới có thể luyện hóa được.
Nhưng tất cả những thứ này đều thuyết minh mai rùa Long Ngao này vô cùng trân quý. Chỉ cần Diệp Chân có thể luyện hóa nó thì có lẽ sẽ có thể luyện chế ra một kiện Hồn khí trung phẩm, thậm chí là Hồn khí thượng phẩm!
Hơn nữa, Luyện khí sư luyện chế Hồn khí cho bản thân thì hoàn toàn không giống như khi dùng Linh khí mà người khác luyện chế.
Luyện khí sư luyện chế Hồn khí cho mình hoàn toàn có thể đo ni đóng giày.
Diệp Chân là bởi vì tu vi trước mắt còn không thể thôi động, cho dù sau khi đột phá đến Khai Phủ cảnh thì khi thôi động Hồn khí cũng vô cùng cố hết sức.
Nhưng nếu như tự tay luyện chế Hồn khí thì sẽ khác, Diệp Chân có thể dựa vào khắc họa pháp trận để cải thiện vấn đề này, làm cho việc thôi động nhẹ nhõm hơn nhiều.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Diệp Chân có thể luyện hóa và cải tạo thành công mai rùa Long Ngao này mới được.
Trong thời gian ngắn thì Diệp Chân trên cơ bản là không thể nào biến Địa Mạch Thiên Hỏa tiến giai thành Linh hỏa, nhưng mà theo ghi chép trong Huyền Thiên Luyện Khí Quyết thì cũng có một chút phương pháp đặc thù, có thể cho Luyện khí sư luyện chế ra được vật liệu có ngọn lửa uy lực vượt trội.
Có điều cần phải có thời gian chuẩn bị rất lâu, Diệp Chân chuẩn bị đợi sau này rảnh rỗi sẽ thử một chút.
Một đường im lặng, Phá Hải Đại Thánh dẫn đường ở phía trước, Diệp Chân ngồi xếp bằng trên Hỏa Văn Kim Điêu điều tức, bất tri bất giác cả hai đã phi hành hai ngày hai đêm.
Mà cũng ngay tại lúc này, chuông cảnh báo trong lòng Diệp Chân chợt vang lên, cảm giác nguy cơ hồi lâu chưa từng xuất hiện lại trỗi dậy lần nữa.
Vừa mở mắt ra, Diệp Chân đã thấy ở bầu trời phía xa có sáu vệt sáng hình thành đường rẽ quạt, trước mặt sáu vệt sáng đó là sáu mặt Hắc Long Lệnh Kỳ hết sức bắt mắt!
Con ngươi của Diệp Chân đột nhiên co rụt lại!