Chương 1019 Lễ Vật Của Ba Huynh Đệ Tịnh Hải
Ba tháng!
Tịnh Hải Đại Thánh vươn ba ngón tay về phía Diệp Chân.
- Chỉ trong thời gian ba tháng, ngay lúc đó Kim Quang tông - đệ nhất thế lực Huyền Quang Vực triệt để hủy diệt!
- Đầu của Kim Quang tông tông chủ tức thì bị một vị đại năng không xuất thế tự mình đưa đến Thủy Lệ Đảo đổi lấy hai cơ hội quý báu Thủy Lệ Đan Vương xuất thủ luyện đan!
- Ngươi đừng tưởng rằng Kim Quang tông trong ba tháng bị diệt mất, mặc dù mang tiếng đứng thứ nhất nhưng thực lực thật ra chẳng ra sao! Nhưng thực lực ngay lúc đó của Kim Quang tông, tuyệt đối có thể bằng bảy tám thành thực lực đệ nhất thế lực Long Minh hiện tại của ngoại vực Tử Hải!
Tịnh Hải Đại Thánh nói bổ sung.
- Cái gì?
Nghe được câu này, Diệp Chân rốt cuộc bình tĩnh không nổi.
- Kim Quang tông có thực lực bằng bảy đến tám thành của Long Minh, vậy mà tại trong vòng ba tháng bị diệt, chuyện này sao có thể?
- Không có gì không thể!
Phá Hải Đại Thánh tùy ý phất tay.
- Ngươi không biết năm đó sau khi Thủy Lệ Đan Vương phát ra treo giải thưởng, các cường giả Khai Phủ cảnh kia điên cuồng thế nào đâu.
Ngay cả những đại năng ẩn thế không xuất thế, cả đám đều xuất thủ, cũng chỉ để tranh một cơ hội mời Thủy Lệ Đan Vương luyện đan!
- Nói đến, ba huynh đệ chúng ta qua nhiều năm như vậy mới là lần đầu tiên rời khỏi ngoại vực Tử Hải tiến về Kim Quang Vực! Đầu của mười tám Kim Quang tông hộ pháp và đầu của ba Kim Quang tông trưởng lão đổi lấy cho ba huynh đệ chúng ta hai lần cơ hội luyện đan trân quý!
Phúc Hải Đại Thánh vươn hai đầu ngón tay về phía Diệp Chân.
- Ngay cả các ngươi cũng xuất thủ?
Diệp Chân rất giật mình!
- Không xuất thủ chính là kẻ ngu! Cơ hội được Thủy Lệ luyện đan, mười năm mới có ba lần, không cướp thì trừ phi đầu óc có vấn đề! Nói thật, hai trăm năm trước tam đệ trọng thương cần có đan dược bảo mệnh, vẫn thật là dùng tới!
Tịnh Hải Đại Thánh nói!
- Cho nên phía trên ngoại vực Tử Hải này, ngươi gây ai cũng có thể, nhưng tuyệt đối không nên trêu chọc Thủy Lệ Đan Vương!
Theo Tịnh Hải Đại Thánh nói, bởi vì trận chiến kia quá thảm liệt, uy vọng của Thủy Lệ Đan Vương nhất thời đạt đến đỉnh phong.
Từ đó về sau, danh vọng của Thủy Lệ Đan Vương một ngày một tăng, mà Thủy Lệ Đan Vương cũng tuân thủ hứa hẹn, thưởng đan đại hội mỗi mười năm một lần đều sẽ đúng hạn mở ra.
Mà vì duy trì trật tự, Thủy Lệ Đan Vương còn lần lượt ban xuống mấy lệnh cấm, dẫn đến không có bất kỳ người nào dám nháo sự ở thưởng đan đại hội mười năm một lần.
Càng sau này, thưởng đan đại hội mười năm một lần trên Thủy Lệ Đảo trở thành thịnh sự trong quần thể võ giả. Bởi vì võ giả tiến về đều là người có tu vi cao tuyệt, những võ giả lâu năm không lộ diện cũng sẽ ra mặt, tất cả thế lực lớn đều sẽ phái đại biểu đi qua.
Có thể tập trung nhiều võ giả tu vi cường đại như vậy đến cùng một chỗ mà không có chuyện gì, cái này quá dễ dàng.
Mà những tồn tại cường đại kia tập hợp một chỗ, quá khó khăn, dứt khoát ngồi xuống đẻ bù đắp nhau.
Thời gian dần trôi qua đã tạo thành một truyền thống.
Mỗi lần trước khi thưởng đan đại hội mở ra, những vương giả đại năng kia sẽ giao dịch không ngừng. Sau đó, dứt khoát có người bắt đầu tổ chức giao dịch hội, đấu giá hội!
Càng về sau, bởi vì võ giả tự phát tổ chức đấu giá hội giao dịch hội xảy ra vấn đề, chọc tới nhiễu loạn, Thủy Lệ cư sĩ dứt khoát sắp xếp người lấy danh nghĩa Thủy Lệ Đảo mở ra xử lý giao dịch.
Thời gian dần trôi qua, thưởng đan đại hội đã thành giao dịch thịnh hội để các cường giả đỉnh cao trao đổi tài nguyên, mỗi mười năm đều sẽ tổ chức một lần, hơn hai trăm năm trôi qua, đã tạo thành truyền thống và quy mô!
Đến bây giờ, chỉ cần là thế lực lớn xếp hàng đầu và những cường giả đứng đầu thì thưởng đan đại hội mỗi mười năm một lần, cho dù không có cần đan dược, cũng sẽ phái đại biểu đến đây tham gia, nói không chừng sẽ xuất hiện tài nguyên bọn hắn tìm kiếm thì sao?
Dùng cái này càng diễn sinh một chút giao dịch và đàm phán giữa đại tông!
Cho nên có tràng diện đại lượng võ giả sớm đuổi tới Thủy Lệ Đảo.
Đến nay, thưởng đan đại hội mỗi mười năm một lần đã thành tụ hội thịnh sự đứng đầu nhất trên Chân Huyền đại lục!
- Đại ca, nói như vậy, các ngươi cũng muốn đi?
Diệp Chân hỏi!
Nghe vậy, Tịnh Hải Đại Thánh lắc đầu.
- Liên tục tham gia một hai trăm năm, cũng mệt mỏi, cảm giác cũng không có gì ý nghĩa gì nữa! Mà dù sao cũng phải có người ở nhà trong tọa trấn? Mấy năm trước đã có rất nhiều đại năng tiến đến Thủy Lệ Đảo tham gia thưởng đan đại hội, lại bị đối thủ thừa cơ sờ lên đến diệt môn mấy nhà.
- Cho nên hiện tại, mỗi lần chúng ta tham gia thưởng đan đại hội đều sẽ thay phiên đi một người, năm nay hẳn là lão tam đi!
Ánh mắt Tịnh Hải Đại Thánh nhìn về phía Phá Hải Đại Thánh.
- Nhưng nếu thật sự có vấn đề gì, chúng ta cũng sẽ ở trong thời gian ngắn nhất đuổi tới!
Tịnh Hải Đại Thánh bổ sung một câu!
- Tốt, đối với tham gia thưởng đan đại hội, các ngươi có gì muốn giao phó với ta sao?
Diệp Chân hỏi.
- Không có gì muốn giao phó! Trên Thủy Lệ Đảo, ngươi muốn làm gì thì làm cái đó, chỉ cần ngươi tuân thủ lệnh cấm của Thủy Lệ Đảo là được!
Tịnh Hải Đại Thánh nói.
- Tốt, ta hiểu rồi!
Nói rồi ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía Phá Hải Đại Thánh.
- Tam ca, vậy buổi sáng ngày mai chúng ta cùng xuất phát?
- Đừng nóng vội!
Tịnh Hải Đại Thánh lại khẽ nở nụ cười:
- Tứ đệ, ngươi trở thành Thánh thứ tư Thiên Dực Đảo - Trấn Hải Đại Thánh cũng được một khoảng thời gian. Theo lý thuyết, chúng ta những này ca ca này hẳn nên cho ngươi một phần lễ gặp mặt.
- Nhưng trước đó không rõ ràng đối với thực lực của ngươi, không biết nên tặng ngươi cái gì, hiện tại kinh qua một trận chiến Âm Dương Đảo, chúng ta đã hiểu!
- Cho nên, ba người chúng ta làm ca ca, cùng nhau chuẩn bị cho ngươi một lễ vật, hi vọng ngươi đừng ghét bỏ!
- Lễ vật?
Diệp Chân có chút ngạc nhiên!
- Ầy, chính là cái này!
Phá Hải Đại Thánh khẽ quát một tiếng, một vật liệu vô cùng to lớn màu xanh sẫm phủ xuống đầu Diệp Chân.
Diệp Chân vội vàng đứng lên phí hết lão đại kình mới tiếp được, sau đó nhìn kỹ, sửng sốt.
- Mai rùa?
- Đúng, chính là xác rùa đen!
- Nhưng lại là một mai rùa nghe nói có huyết mạch mỏng manh của Thượng Cổ hung thú Huyền Vũ Long Thủ Ngao. Mặc dù bộ dáng bẩn thỉu một chút, nhưng năng lực phòng ngự của nó lại phi thường cường đại!
- Trên cơ bản, ta một chưởng có thể đánh bay mai rùa Long Thủ Ngao này, nhưng lại đập không nát!
- Thời khắc mấu chốt dùng để bảo mệnh, vô cùng có tác dụng, cũng vô cùng thích hợp cho người có công kích cực kỳ sắc bén nhưng phòng ngự bản thân lại cực kỳ yếu ớt như ngươi!
Tịnh Hải Đại Thánh nói!
- Đại ca cũng đập không nát?
Điểm này làm Diệp Chân vô cùng giật mình, cẩn thận quan sát mai rùa kích thước mười mét này, thần sắc lại hơi kinh ngạc.
- Đại ca, sao ta cảm ứng đến khí tức pháp trận trong mai rùa vô cùng nhỏ yếu, hình như luyện chế rất thô ráp?
Diệp Chân hỏi.
Nghe vậy, ba người Tịnh Hải Đại Thánh liếc nhau, nở nụ cười khổ.
- Đây chính là nguyên nhân trước đó chúng ta không có tặng ngươi món bảo bối này!
- Cái mai rùa này quá cứng, nó là hai trăm năm trước ba huynh đệ chúng ta cùng nhau liều mạng chém giết Long Đạo Ngao lấy được, năm đó, tam đệ cũng bởi vì việc này mà trọng thương, sau khi ở chỗ Thủy Lệ Đan Vương nơi đó luyện chế ra bảo mệnh đan dược, nghỉ ngơi trọn vẹn mười năm mới hoàn toàn khôi phục!
- Sau đó trong hai trăm năm gần đây, chúng ta mấy lần ra biển đi xa, tìm kiếm những luyện khí đại sư đại danh đỉnh đỉnh, muốn rùa luyện chế cái mai rùa này thành Linh khí thậm chí là Hồn khí!
- Đáng tiếc, chúng ta đã bái phỏng hơn mười vị luyện khí đại sư nổi danh nhất hiện nay nhưng đều bất lực với long ngao mai rùa này. Vật liệu là bảo bối tốt, nhưng bọn hắn lại căn bản không luyện hóa được!
- Cuối cùng, vẫn là mời ẩn một vị luyện khí đại tông sư ẩn tu xuất thủ, ba huynh đệ chúng ta từ bên cạnh hiệp trợ, miễn cưỡng minh khắc mấy pháp trận trong mai rùa này, sau đó rốt cuộc không thể ra sức!
Tịnh Hải Đại Thánh nói.
- Pháp trận?
Diệp Chân đưa tay đặt lên phía trên mai rùa, thần niệm tuôn đi vào, mấy hơi sau mở mắt.
- Trong này chỉ có pháp trận Càn Khôn Như Ý của đặc thù Hồn khí, ngoại trừ cái này ra thì không có bất luận pháp trận gì!
- Không sai, cũng chính là pháp trận Càn Khôn Như Ý này nên Tứ đệ ngươi mới có thể miễn cưỡng dùng long ngao mai rùa này bảo mệnh! Bằng không, lấy bản thể hai ngàn mét của long ngao mai rùa phương này, ngươi lấy ra không cần bảo mệnh, trước đã đập mình chết!
Phúc Hải Đại Thánh nói.
- Bản thể to tới hai ngàn mét?
Cái này khiến Diệp Chân hơi có chút giật mình.
- Không sai, đáng tiếc, theo vị luyện khí đại tông sư kia nói, thực lực luyện khí của hắn vẫn còn có chút không đủ, khắc họa pháp trận Càn Khôn Như Ý nhiều nhất chỉ có thể thu nhỏ long ngao mai rùa này còn mười mét.
- Nhưng thời khắc mấu chốt, dùng để bảo mệnh lại không tệ, Tứ đệ ngươi sau này nếu có cơ hội có thể tìm người luyện chế lại một lần! Lấy phẩm chất của nó, trở thành Hồn khí là không có bất cứ vấn đề gì!
- Đúng rồi, Tứ đệ, lúc duy trì pháp trận trong mai rùa long ngao này tiêu hao linh lực to lớn, xưa nay đặt ở trong trữ vật giới chỉ, có thể cho nó trở lại bản thể to lớn hai ngàn mét.
- Lúc dùng thì lại đưa vào linh lực thu nhỏ đến mấy chục mét để bảo mệnh, nhưng phải nhớ kỹ, mỗi một lần để nó khôi phục lại kích mười mét đều phải tiêu hao đại lượng linh lực!
- Đối với chúng ta không có gì nhưng đối với ngươi thì là một lần tiêu hao, có thể sẽ phải tiêu hao hai thành thậm chí nhiều hơn linh lực của ngươi!
Tịnh Hải Đại Thánh nói thêm.
- Bảo bối này đối với ta hiện tại, đúng là bảo bối bảo mệnh tốt, Diệp Chân ở đây cám ơn ba vị ca ca!
Diệp Chân trịnh trọng nói!
- Tứ đệ, nói như ngươi vậy thì quá khách khí
Lại giao phó một lúc sau, Diệp Chân cũng có chút mong đợi mang theo long ngao mai rùa rời khỏi Thiên Dực Điện, thẳng đến Trấn Hải đại điện.
Nhìn bóng lưng Diệp Chân rời khỏi, Phá Hải Đại Thánh trước hết không nhịn được cười ha hả.
- Ha ha ha ha, đại ca, nhị ca, lúc này ta đột nhiên muốn biết, Tứ đệ vào thời khắc mấu chốt, lấy ra cái mai rùa này ra dùng để bảo mệnh sẽ là bộ dáng gì?
- Có thể như lão ô quy, vác ở trên lưng hay không.
Phá Hải Đại Thánh còn chưa cười xong đã bị Tịnh Hải Đại Thánh trừng mắt.
- Trăm năm trước lần kia ngươi nếu không phải ngại cái này mai rùa này khó coi, nếu chịu dùng nó, ngươi sao đến mức trọng thương một lần?
- Ách…
Thoáng chốc, Phá Hải Đại Thánh không dám nói gì.
Cơ hồ là cùng lúc đó, Diệp Chân tựa như như gió lốc quay lại Trấn Hải đại điện.
Đối với một luyện khí sư mà nói, thiên tài địa bảo mà luyện khí đại sư khác không cách nào luyện chế luôn có một loại cảm giác cực kỳ muốn thử không cách nào hình dung.
Cho nên, trước tiên Diệp Chân phải xem một chút, lấy địa mạch thiên hỏa, còn có tiên thiên hồn quang tứ sắc của hắn có thể luyện hóa cái mai rùa long ngao này một lần hay không?