← Quay lại trang sách

Chương 1024 Việc bí mật liên quan tới Diệp Chân

Lúc này Diệp Chân, trong lòng bàn tay dùng Linh Lực hơi nâng lấy một phương viên ngọc màu đỏ sậm lớn chừng bàn tay, nhìn một, màu đỏ sậm trong viên ngọc kia hình như có hỏa diễm đang nhảy nhót.

Thân thể còn chưa đụng phía trước, hỏa lực trong tán phát nóng bỏng, liền để những võ giả xung quanh không phải tu luyện Hỏa Linh Lực kia nhao nhao không chịu nổi hỏa lực bàng bạc mà lùi sau khi.

Thần niệm thoáng một cảm ứng, trong ẩn ẩn Hỏa Linh Lực ba động bàng bạc vô cùng, liền để thần sắc người vây xem vì thế mà kinh ngạc, càng quan trọng hơn là, cái Hỏa Linh Lực bàng bạc kia, nhưng không có khí tức bạo ngược Hỏa Linh Lực, sau khi hừng hực hỏa lực, còn có một loại cảm giác ấm áp.

- Hỏa ngọc vạn năm!

- Đây là hỏa ngọc vạn năm, chỉ có hỏa ngọc vạn năm, mới có thể để cho khí tức Hỏa Linh Lực trong mang lên một tia ngọc ướt át.

Trong võ giả vây xem, có người kinh hô lên. Về phần Chử Ương cung chủ Thanh Dương Cung, lúc này con mắt trừng lớn, một mặt giật mình nhìn chằm chằm Diệp Chân.

Hắn tìm bảo bối chữa trị hạ phẩm Hồn khí Tử Diễm Kim Đăng lâu như vậy, hỏa ngọc vạn năm làm một trong số đó, đặc thù của hỏa ngọc vạn năm, hắn nhất hiểu không qua.

Khoảnh khắc Diệp Chân xuất ra, hắn cho rằng đây là hỏa ngọc vạn năm.

- Ngươi.... Ngươi làm sao có thể có hỏa ngọc vạn năm, ta triệt để lục soát toàn bộ Chân Linh Vực, cũng không có nửa viên một viên, ngươi làm sao có thể....

- Chuyện ta làm sao có hỏa ngọc vạn năm, không phải chuyện ngươi nên quan tâm!

Ta có chính là có, ngươi quản nhiều như vậy làm gì?

Diệp Chân bất mãn đánh gãy tiếng kinh hô của Chử Ương.

Hỏa ngọc vạn năm này, nhưng thật ra là bảo bối được cất giữ trong Xích Nguyệt Hồn Giới từ của Địa Tâm Hỏa Soái để lại cho Diệp Chân.

Bảo bối trong Xích Nguyệt Hồn Giới của Địa Tâm Hỏa Soái để lại rất nhiều, nhưng trôi qua thời gian gần vạn năm, còn có thể bảo tồn lại, tất cả đều là đủ loại thiên tài địa bảo có thể tồn tại lâu.

Mà đối với lượng thiên tài địa bảo mà Địa Tâm Hỏa Soái cất giữ, ẩn chứa tinh thuần Hỏa Linh Lực hiếm không nhỏ. Giống hỏa ngọc vạn năm này, chính là một trong những thứ Địa Tâm Hỏa Soái cất giữ, hơn nữa có hơn ba viên.

Không chỉ là hỏa ngọc vạn năm, trong Xích Nguyệt Hồn Giới của Địa Tâm Hỏa Soái để lại cho Diệp Chân, còn có hai loại thiên tài địa bảo khác cung chủ Thanh Dương Cung Chử Ương đang cầu mua, Địa Tâm Hỏa Cao và Hỏa Long Thảo.

Số lượng Địa Tâm Hỏa Cao cũng không ít. Có mấy trăm cân, nhưng Hỏa Long Thảo lại tương đối trân quý, chỉ có một gốc.

- Thế nào, có dám đến Nhất Tiếu Lâu cá cược hay không?

Diệp Chân tới lui hỏa ngọc vạn năm trong tay hỏi. Có điều, Câu nói này vừa rồi hỏi ra, Diệp Chân liền có chút chút hối hận. Nét mặt của hắn, có phải quá mức vội vàng rồi hay không?

Hắn có phải quá mức xem thường vị này cung chủ Thanh Dương Cung Chử Ương hay không, làm lão đại đại tông môn thứ nhất Thanh Dương Cung của Chân Linh Vực, có trời mới biết gia hỏa này có bao nhiêu thủ đoạn bảo mệnh.

Nếu như bị gia hỏa này cho ra nó bất ngờ thu thập, vậy Diệp Chân sẽ triệt để xong đời. Thật ra Diệp Chân vừa rồi xuất kỳ bất ý xuất ra hỏa ngọc vạn năm, vẫn vì một suy nghĩ của bản thân.

Lúc còn trong thành lũy không gian Ma tộc của Địa Hỏa Tâm Cung, thời điểm Diệp Chân giao thủ với Chử Ương, lần đầu tiên Diệp Chân nhìn thấy Chử Ương Tử Diễm Kim Đăng, sau đó biết được uy lực của Tử Diễm Kim Đăng, đã từng có ý nghĩ huyết lai triều này trong lòng.

Nếu có cơ hội, muốn đoạt Tử Diễm Kim Đăng cho bản thân dùng. Có điều khi đó thực lực chênh lệch quá lớn, ý nghĩ này vừa nảy sinh ra, đã bị Diệp Chân dập tắt.

Sau đó, khi Diệp Chân thu được võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, bắt đầu tu luyện Vô Thường Huyền Hỏa Kinh, ý nghĩ lại cứ thoáng qua nhiều lần.

Nhìn chung trước mắt mấy đạo huyết mạch trong cơ thể Diệp Chân. Luận phẩm chất, Hắc Long huyết mạch và Huyền Hỏa võ mạch không sai biệt lắm, nhưng bàn về lực công kích, vẫn là Huyền Hỏa Linh Lực thôi phát ra Địa Mạch Thiên Hỏa mạnh nhất.

Giống Diệp Chân dùng uy lực Địa Mạch Thiên Hỏa ngưng tụ ba trận Huyền Hỏa Toản, đều vượt qua uy lực trung phẩm Linh khí do Khai Phủ cảnh lục thất trọng vương giả toàn lực thúc giục, một khi trúng chiêu, có thể làm Khai Phủ cảnh bát trọng bị thương, có thể thấy được uy lực Địa Mạch Thiên Hỏa rất mạnh.

Nhưng, trong mấy món Linh khí Diệp Chân có, tính cả Hồn khí Trường Sinh Phiên kia, cũng không có bất kỳ một Linh khí nào là thuộc tính Hỏa. Căn bản không cách phát huy ra hết uy lực của Huyền Hỏa Linh Lực.

Diệp Chân đã từng không chỉ một lần nghĩ tới, Chử Ương Tử Diễm Kim Đăng, có thể là bảo bối trước mắt Diệp Chân thấy thích hợp nhất với thuộc tính Hỏa của Diệp Chân.

Mặc dù là Hồn khí, nhưng Diệp Chân cảm thấy dựa vào phẩm chất Linh Lực Huyền Hỏa của hắn, hẳn có thể thôi động Tử Diễm Kim Đăng này. Đáng tiếc hôm đó trong thành lũy không gian Ma tộc, sau khi gặp Tử Diễm Kim Đăng một lần, lại chưa từng gặp lại.

Bây giờ lần nữa nhìn thấy Chử Ương, mà Chử Ương vừa lúc đang cầu mua Tử Diễm Kim Đăng chữa trị bảo bối, còn tuyên bố muốn công khai quyết chiến với Diệp Chân trên Nhất Tiếu Lâu.

Rất nhiều tình huống hội tụ đến cùng một chỗ, để trong chớp mắt Diệp Chân nảy lên ý nghĩ như vậy. Diệp Chân cảm thấy, cơ hội này, có thể là cơ hội tốt thu hoạch được Tử Diễm Kim Đăng, cũng cơ hội duy nhất là trước mắt, bằng không, dưới tình huống bình thường, dưới sự bảo vệ của hai vị Thái Thượng trưởng lão Thanh Dương Cung, Diệp Chân muốn xử lý Chử Ương cướp được Tử Diễm Kim Đăng, trên cơ bản không thể nào.

Nên có một màn Diệp Chân xuất ra hỏa ngọc vạn năm, bảo bối từ trước tới giờ chưa ai nhìn thấy qua!

Có điều, xuất ra không bao lâu, Diệp Chân cũng có chút hối hận. Giành Tử Diễm Kim Đăng, có thể bàn bạc kỹ hơn, bây giờ lại là có chút mạo hiểm!

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Chân nhìn Chử Ương còn đang do dự, đã thuận thế cười ha ha một tiếng:

- Chử cung chủ còn đang cân nhắc? Thật ra ta đang trêu đùa ngươi!

Tu vi ta và ngươi trên Nhất Tiếu Lâu, ngươi nguyện ý ta còn không muốn chứ? Đi, hẹn gặp lại!

Tiện tay thu hồi hỏa ngọc vạn năm, Diệp Chân xoay người rời khỏi. Thanh Dương Cung cung chủ Chử Ương đang suy nghĩ, lại cấp nhãn, bỗng nhiên chợt lách người, đã ngăn ở trước người Diệp Chân.

- Chờ một chút, ngươi không thể đi!

Con mắt Diệp Chân đột ngột nhíu lại:

- Ta không thể đi, ngươi có ý gì? Chử cung chủ đây dự định nháo sự sao? Ngươi lại không tránh ra, ta sẽ gọi thủ vệ Thủy Lệ Đảo!

Diệp Chân cảnh cáo quơ quơ ngọc phù thân phận trong tay. Trong ngọc phù thân phận này có một đạo phù dẫn, nếu gặp được phiền phức, có thể bất cứ lúc nào phát phù tấn cho thủ vệ thống lĩnh trên đảo.

Thấy Diệp Chân dùng cái này uy hiếp, Chử Ương cũng lui về phía sau môt bước, nếu thật sự đưa tới thủ vệ thống lĩnh Thủy Lệ Đảo, nhẹ thì bị cảnh cáo trách cứ, nặng thì bị khu trục ra đảo, vậy thời điểm này sẽ rất phiền toái.

Nhưng, Chử Ương vẫn như cũ ngăn cản đường, không cho Diệp Chân rời khỏi, mà trên gương mặt, lại có chút do dự!

Trên thực tế, trước đây hắn muốn dẫn Diệp Chân đến Nhất Tiếu Lâu, công khai quyết chiến, báo thù huyết hận. Nhưng, thái độ của Diệp Chân lại làm cho hắn lại có chút do dự.

Diệp Chân cường hãn, hắn là được chứng kiến, mặc dù trước mắt chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh lục trọng, nhưng khi Diệp Chân có tu vi Chú Mạch cảnh tứ trọng, đã có thể đánh trọng thương Chấn Sơn Vương, thậm chí có thể đào tẩu ở dưới mí mắt hắn.

Cuối cùng, còn phát động sát chiêu trọng thương hắn. Một lần kia, Tử Diễm Kim Đăng kinh lịch bị Diệp Chân đánh cho hư hại và thụ thương, vẫn luôn là cái gai trong lòng Chử Ương.

Cho nên, từ đầu, Cung chủ Thanh Dương Cung Chử Ương hơi có chút kiêng kỵ với Diệp Chân. Nhất là sau cuộc tầm bảo ở Địa Hỏa Tâm Cung, cuối cùng biết được Diệp Chân lấy được võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, trước khi chưa thu hoạch được võ đạo truyền thừa, Diệp Chân đã có chút lợi hại, sau khi thu hoạch được võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, Diệp Chân sẽ có bao nhiêu lợi hại?

Đương nhiên, Chử Ương cũng hiểu, trước đó, do lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân có chút lợi hại, còn có một sát chiêu cực kì khủng bố, còn những mặt khác cũng không. Nhưng Chử Ương lo lắng, trong lúc quyết chiến, Diệp Chân lại cho hắn kinh ngạc thì sao?

Hắn không chỉ thua, còn mất Tử Diễm Kim Đăng, vậy thời điểm đó chính là mất cả chì lẫn chài!

Lúc này, hắn do dự, thật ra cũng vì nguyên nhân này!

Có điều lúc này Diệp Chân muốn đi, hắn lại cấp nhãn!

Không hy sinh trẻ nhỏ không bắt được sói, cắn răng một cái, cung chủ Thanh Dương Cung Chử Ương đã hạ quyết tâm trong lòng, dù sao sau khi hắn kết thúc một trận chiến kia, đang nhớ lại kỹ chiến cuộc ngày đó, cũng có các loại đối sách, nếu Diệp Chân lại thi triển ra sát chiêu kia, hắn cũng không nhất định thất bại.

- Được. Diệp Chân, ta đáp ứng điều kiện của ngươi! Ngươi với ta đến trên Nhất Tiếu Lâu đánh một trận, ngươi với ta đều xuất ra Tử Diễm Kim Đăng và hỏa ngọc vạn năm làm phần thưởng.....

- Ngươi cho ta ngốc, không đi!

Không đợi Chử Ương nói xong, Diệp Chân đã cười nhạo một tiếng, trực tiếp từ chối, lần nữa quay đầu tiến về một phương hướng khác. Chử Ương lập tức cấp nhãn, thật vất vả phát hiện vạn năm hỏa ngọc, làm sao có thể dễ dàng buông tha?

- Không phải, ngươi không phải vừa rồi nói muốn theo ta đến Nhất Tiếu Lâu sao?

- Lỗ tai của ngươi bị điếc, ta không phải đang đùa giỡn với ngươi sao?

Đáng thương cho Chử Ương là cung chủ đại tông môn đứng đầu Chân Linh Vực, xưa nay trong Chân Linh Vực, chỉ cần xuất hiện, đều là tiền hô hậu ủng, từng cái đều a dua nịnh hót, tất cả đều sẽ vây quanh di chuyển theo cái mông của hắn.

Bây giờ trông hắn vô cùng đáng thương, không dám cản lại Diệp Chân, cũng chỉ có thể đuổi theo phía sau cái mông của Diệp Chân, không ngừng thương nghị với Diệp Chân, hai vị Thái Thượng trưởng lão Thanh Dương Cung cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Vì do đang trên Thủy Lệ Đảo, nếu ở những nơi khác, chỉ sợ sớm đã ra tay giết người đoạt bảo.

- Nói đùa? Ngươi đây không phải đang đùa lão phu?

- Chính là đang đùa nghịch ngươi thì sao?

Diệp Chân lưu manh như thế, Chử Ương cũng bất đắc dĩ, muốn chữa trị tốt Tử Diễm Kim Đăng, đây đối với Thanh Dương Cung mà nói, quá quan trọng.

- Đây..... Diệp Chân, vậy hỏa ngọc vạn năm này của ngươi bán hay không?

- Không bán!

- Lão phu ra giá cao?

- Dù giá cao hơn cũng không bán!

- Ngươi tùy tiện ra điều kiện, thậm chí bảo Thanh Dương Cung chúng ta kết minh với Nhật Nguyệt thần giáo các ngươi cũng được, thậm chí, ta có thể giúp ngươi leo lên vị trí giáo chủ của Nhật Nguyệt thần giáo.....

- Tạ ơn, không cần.....

..... Diệp Chân rất khó chơi, hung hăng đi lên phía trước, Chử Ương bất đắc dĩ đuổi ở bên người, đến cuối cùng, Chử Ương triệt để cấp nhãn, bỗng nhiên hét lớn một tiếng nói:

- Diệp Chân, ngươi dừng lại cho ta!

- Ta lấy một việc liên quan đến bí mật của ngươi lại thêm Tử Diễm Kim Đăng, đánh cược với ngươi chiến đấu lấy viên hỏa ngọc vạn năm này của ngươi!

Chử Ương quát to. Câu nói này, để Diệp Chân dừng bước như ý nguyện.

- Việc có quan hệ với bí mật của ta, bí mật gì?

Diệp Chân quay đầu lại nói.

- Ngươi xuất thân từ Hắc Long Vực, đúng không?

Chử Ương nói.

- Không sai!

Sau khi Diệp Chân gật đầu, nhíu mày, nhìn bộ dáng chững chạc đàng hoàng của Chử

Ương, Diệp Chân cảm thấy, Chử Ương không giống như đang uy hiếp dối gạt.

- Vậy được rồi, ngươi biết, từ sau khi đánh một trận trong Địa Hỏa Tâm Cung, lão phu vẫn luôn toàn lực thu thập tình báo và tin tức có liên quan đến ngươi, sau đó đã vô ý phát ra chuyện này!

Chử Ương nói.

- Chuyện gì?

Diệp Chân truy vấn. Lần này, đến phiên Chử Ương đảo khách thành chủ, chỉ phương hướng Nhất Tiếu Lâu, nói:

- Muốn biết, đánh thắng ta trong Nhất Tiếu Lâu, sẽ nói cho ngươi biết!

Cuối cùng, Chử Ương nhìn thần sắc do dự của Diệp Chân, lại tranh thủ thời gian bổ sung một câu:

- Bất luận thắng thua, sau khi kết thúc trận đấu, chỉ cần ngươi còn chưa có chết, ta sẽ nói cho ngươi biết chuyện này!

Chử Ương đang sợ Diệp Chân không dám lên Nhất Tiếu Lâu, hoặc không có lòng tin chiến thắng, lại hứa một lời ngon ngọt với Diệp Chân.

Lần này, Diệp Chân chỉ suy tính trong nháy mắt, đã gật đầu đáp ứng. Diệp Chân vốn có ý tưởng đối Tử Diễm Kim Đăng, bây giờ Chử Ương lại lấy ra một việc bí mật có quan hệ với Diệp Chân, còn là việc liên quan đến Hắc Long Vực, đây khiến cho Diệp Chân rất coi trọng. Thấy thế, Chử Ương đại hỉ:

- Tốt, đi ngay bây giờ!

- Đi ngay bây giờ!

Theo bốn chữ này rơi xuống đất, trong toàn bộ phiên chợ, trong chớp mắt đã lướt lên hơn ngàn đạo lưu quang, hơn ngàn đạo lưu quang này, toàn bộ đều xông về phương hướng Nhất Tiếu Lâu.

Trong tích tắc, như mưa sao băng loé lên trên bầu trời, úy vi tráng quan, mà Diệp Chân, nhìn một màn này, lạ nhìn trợn tròn mắt. Làm sao những người này nghe xong có người muốn quyết chiến trên Nhất Tiếu Lâu, không ngờ lại còn hưng phấn hơn Chử Ương?

Hơn nữa, không chỉ những người này, những người này còn không ngừng phát ra phù tấn, hô bằng hữu gọi bạn, trong chốc lát, toàn bộ từng phương hướng trong Thủy Lệ Đảo, đều có quang hoa phóng lên tận trời.

Có thể là vì hỏa ngọc vạn năm xuất hiện, Diệp Chân lại đáp ứng trên Nhất Tiếu Lâu, tâm tình của Chử Ương cũng có chút cao hứng, nhìn bộ dáng nghi ngờ của Diệp Chân, đã giải thích một câu cho Diệp Chân.

- Nhất Tiếu Lâu trên Thủy Lệ Đảo là một nơi duy nhất có thể chiến đấu, quyết định sinh tử, không chỉ để những võ giả kia nhìn thấy cao thủ quyết đấu xưa nay khó gặp, còn có thể đặt cược áp thắng bại.

Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, đặt cược nơi này, có Thủy Lệ Đan Vương đứng ra bảo đảm, vô luận ngươi áp bao nhiêu thắng bao nhiêu, đều sẽ có thu hoạch.

- Bây giờ, chủ yếu là những võ giả ngày này mới đến, nên nhàm chán đến xem thôi!

Nghe vậy, Diệp Chân cũng không còn bình tình, có chút chắp tay lại, thân hình đã phóng lên tận trời, bay về hướng Nhất Tiếu Lâu. Nhất Tiếu Lâu, tên như ý nghĩa, chỉ có một lâu!

Có điều lầu này tên là trúc lâu Nhất Tiếu Lâu, chỉ là một tòa kiến trúc trong một khu kiến trúc được gọi là Nhất Tiếu Lâu mà thôi, ba tầng tiểu Trúc lâu, lục trúc gần cửa sổ dao động, trên cái bàn trúc luôn có một bình lão tửu tản ra mùi rượu.

Nếu hai đối thủ đã giải trừ ân oán xong, đến trong lâu uống rượu này, nắm tay hòa giải. Nghe nói, Thủy Lệ Đan Vương còn chuẩn bị sẵn một món quà nhỏ cho hai người đã giải quyết xong ân oán.

Nhưng đã nhiều năm, người có thể nhất tiếu mẫn ân cừu chỉ có mấy đôi, đại đa số, đều sau một lần đại chiến, mới có thể bước vào lầu nhỏ này. Đứng trước lầu nhỏ nhìn về hướng đông mười dặm, chính là một võ trường được xây dựng rộng năm mươi dặm, xung quanh bốn phương tám hướng đều là loại kiến trúc tiểu Trúc lâu hai tầng mở, khẽ đếm thô sơ giản lược, có ít nhất trên trăm tòa dạng trúc lâu quan chiến này.

Chờ Diệp Chân đến nơi, từng tòa quan chiến trúc lâu, đã ngồi đầy võ giả quan chiến!

- Diệp Chân, bên này, đến Nhất Tiếu Lâu quyết chiến, trước tiên tới bên chủ trì này ký giấy sinh tử, mới có thể lên đài tham chiến!

Chử Ương vừa mới chạy đến nói.