Chương 1028 Thiện Duyên
Khi luyện hồn thần quang tán đi, bị Diệp Chân híp mắt nhìn chằm chằm, trong đầu cung chủ Thanh Dương Cung Chử Ương lóe lên rất nhiều suy nghĩ!
Giống như thừa cơ phản kích, phản sát Diệp Chân, lại hoặc là giả bộ như không xảy ra chuyện gì tiếp tục chiến đấu các loại.
Hắn nghĩ tới, đây là quyết đấu sân đấu võ, chỉ cần một phương không có mở miệng nhận thua hoặc là không có bị giết chết, chiến đấu thì sẽ không kết thúc.
Làm như vậy, cao nữa là chính là thanh danh của mình ở ngoại vực Tử Hải hơi thối một chút.
Mặc dù hắn rất để ý thanh danh, nhưng hắn để ý là thanh danh ở Chân Linh Vực!
Nhưng suy tính rất nhiều, hắn phát hiện, hắn vẫn không vòng qua được sự thật.
Cái kia chính là khi hắn chơi xấu, cũng vô pháp chiến thắng Diệp Chân!
Thủ đoạn của hắn dùng không khác gì, còn có một hai thủ đoạn liều mạng dùng đồng quy vu tận, hắn là sẽ không dùng ở nơi này, vì thế mà đưa cả tính mệnh vào, không đáng.
Hắn suy tư rất nhiều, hắn phát hiện, nếu hắn khởi động lại chiến sự.
Kết cục sau cùng, rất có thể vẫn là như bây giờ, mà lại có lẽ còn thảm hơn hiện tại.
Lần này, là thời khắc mấu chốt Diệp Chân thả hắn một ngựa, lưu lại hắn một mạng, lần tiếp theo, luyện hồn thần quang này có thể sẽ thẳng tắp đánh vào trung tâm tiên thiên thần hồn của hắn, trực tiếp làm cho hắn hồn phi phách tán!
Suy nghĩ thật lâu, cuối cùng Chử Ương mở miệng.
Một khắc này, hắn cảm giác của hắn da miệng trên hình như treo một ngọn núi lớn.
Làm cho hắn là một vị vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng nhận thua một vị võ giả
Chú Mạch cảnh lục trọng, thật sự là quá khó khăn!
- Ta..... Ta..... Thua...
Nói xong ba chữ này, Chử Ương mặt như tro tàn, thất hồn lạc phách đi ra khỏi sân đấu võ, mà võ giả bốn phương tám hướng quan chiến, thì là ồn ào!
Trên thực tế, bọn hắn nhìn tình hình trên sân đấu võ, cũng đại khái trên đoán ra tình hình cơ bản, cũng biết Chử Ương thua, nhưng Chử Ương gọn gàng linh hoạt nhận thua như thế vẫn làm cho bọn hắn không thể nào tiếp thu được!
Không vì cái gì khác. Thua!
Vừa rồi bọn hắn đặt cược rất nhiều Linh Tinh, một khắc này đã thua không còn chút nào!
- Chử Ương thua, không ngờ bản cung lại nhìn lầm!
Huyền Thủy Cung Thiếu chủ Lãnh Cang bỗng nhiên nắm chặt nắm đấm, làm cho một đôi thiết quyền phát ra tiếng lộp bộp lộp bộp. Một mặt phiền muộn.
Cùng thời khắc đó, bát trà trong tay Cái gia đại phủ chủ Cái Lịch vô thanh vô tức vỡ thành bột phấn:
- Hừ, nếu không phải thấy Chử Ương kia ra toàn lực cùng với công kích Thần Hồn của tiểu tử này quả thật có chút kinh người, ta đều muốn hoài nghi hai người này là đang diễn trò lừa gạt Linh Tinh!
- Không ngờ lại có thể để cho ta nhìn nhầm? Đi, điều tra thêm về lai lịch của tên tiểu tử Diệp Chân này cho ta, nếu có thể, tổ tông ba đời đều phải điều tra ra!
Lấy tu vi Chú Mạch cảnh lục trọng chiến thắng vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng, nhìn qua còn có dư lực, cái này quá hiếm có....
Giao phó xong, Cái Lịch lại hướng về phía ba vị hộ pháp trưởng lão sau lưng hỏi:
- Đúng rồi, các ngươi thắng thua thế nào? Áp bao nhiêu?
Hai lão giả sau lưng Cái Lịch một mặt cay đắng.
- Phủ chủ, chúng ta cũng thua, ta và lão Chu Các áp hai vạn viên Tinh Linh thượng phẩm! Chỉ có lão Ô gia hỏa này thắng?
- Úc?
Cái Lịch nhíu mày, nhìn về phía lão giả họ Ô sau lưng.
- Ai, lão phu cũng cảm thấy tiểu tử này dám khiêu chiến vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng, nhất định có chỗ cậy vào, cho nên áp hắn một bảo, không ngờ, áp ít, chỉ áp một vạn viên Tinh Linh thượng phẩm!
Họ Ô lão giả một mặt hối hận.
Nghe vậy. Khóe miệng Cái Lịch co giật một chút, mười vạn viên Tinh Linh thượng phẩm hắn còn thua được, thế nhưng, mười vạn viên Tinh Linh thượng phẩm. Là tài phú tư nhân của hắn, không phải tiền công của Cái gia, cũng đủ hắn đau lòng một hồi.
Một bên khác, Thiên Nhật tông tông chủ Hạ Hầu Diệm vỗ đùi kêu đau:
- Ai, áp quá ít rồi! Khí phách của bản tọa vẫn là kém chút. Vẫn là áp quá ít!
Chỉ áp Diệp Chân này năm vạn viên Tinh Linh thượng phẩm, tính cả áp trên người Chử Ương, vẫn phải bồi thường hai vạn viên!
- Tông chủ anh minh!
Mấy tên lão giả sau lưng Hạ Hầu Diệm đồng thời đập lên mông ngựa.
- Anh minh cái rắm!
- Nếu vừa rồi bản tọa một hơi áp hai mươi vạn viên Tinh Linh thượng phẩm trên người Diệp Chân, vậy Thiên Nhật tông chúng ta năm nay tuyệt đối lại có thể tạo ra hai vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng trở lên!
Hạ Hầu Diệm một mặt phiền muộn.
- Đi, đều đi điều tra thêm cho ta, trước mắt Diệp Chân này đến cùng là xuất hiện từ nơi nào! Nhìn qua trẻ tuổi như vậy mà đã có tu vi như thế, cái này thật khó lường....
...
Trong lúc nhất thời, toàn bộ sân đấu võ kêu rên khắp nơi, có hơn tám thành thậm chí chín thành võ giả, đều là một mặt phiền muộn hoặc là tức giận nhìn chằm chằm Diệp Chân.
Ít thì thua bốn năm mươi vạn viên Tinh Linh trung phẩm, nhiều thì thua trăm vạn thậm chí mấy trăm vạn viên Tinh Linh trung phẩm!
Dù sao đại bộ phận võ giả quan chiến nơi này đều áp Chử Ương thắng.
Chỉ nhìn tiền đặt cược, tiền đặt cược áp Diệp Chân thắng chỉ có hơn bốn thành.
Nhưng vấn đề là bên cạnh phần lớn tiền đặt cược cho Diệp Chân thắng đều đến từ
Diệp Chân và Âm Dương Đảo Nhị đảo chủ Dương Bôn, không có quan hệ gì đến đám võ giả ở bốn phương tám hướng này.
Đương nhiên, những võ giả cược thắng chỉ là một phần nhỏ, lúc này đã hưng cao thải liệt đi tìm áo xanh chủ trì thu hồi Linh Tinh.
Nhưng trận luận võ này trừ Diệp Chân thắng lớn nhất ra thì còn có Dương Bôn, lúc này trên gương mặt già nua kia nhưng không có một chút ý mừng, chính nhìn bóng lưng Diệp Chân nhíu mày trầm tư.
Hôm đó trên Âm Dương Đảo, hắn đã đánh cược nếu trong ba mươi hơi thở không diệt được Diệp Chân thì cuối cùng thua, nhưng cuộc chiến đấu kia, có thật nhiều chỗ hắn còn chưa quá sáng tỏ nơi.
Hôm nay phải nhìn xem Diệp Chân hư thực đến cùng như thế nào.
Đáng tiếc là cho đến bây giờ, hắn nhìn Diệp Chân bày ra võ kỹ bí thuật, cũng không có cái gì quá đặc thù.
Nếu như nói dị thường, chính là Diệp Chân thi triển ra Lôi hệ võ kỹ và Lôi hệ thân pháp, uy lực đều lớn đến lạ kỳ, tốc độ đều nhanh đến lạ thường.
Dương Bôn luôn cảm thấy có chỗ nào không thích hợp, nhưng trong lúc nhất thời lại không tìm ra được.
- Diệp thiếu hiệp, ngươi áp năm ngàn vạn viên Tinh Linh trung phẩm, đây là cả gốc lẫn lãi tổng cộng tám ngàn vạn viên Tinh Linh trung phẩm, ngươi kiểm kê thử xem!
Khi Diệp Chân đi qua, áo xanh chủ trì đưa cho Diệp Chân một cái trữ vật giới chỉ, cho dù là áo xanh chủ trì thường thấy cảnh tượng hoành tráng, nhưng khi đưa cho Diệp Chân chiếc trữ vật giới chỉ này vẫn còn có chút giật mình.
Duy nhất một lần thắng được ba ngàn vạn viên Tinh Linh trung phẩm, hắn ở Thủy Lệ
Đảo đã nhiều năm như vậy đây lần đầu tiên nhìn thấy.
Mà hắn cũng lần đầu tiên nhìn thấy thanh niên võ giả có thân gia phong phú như thế, nói cho đúng, hẳn là nên bỏ hai chữ "Thanh niên" đi!
Võ giả có thể tùy tiện áp năm ngàn vạn viên Tinh Linh trung phẩm, hắn thật đúng là lần đầu tiên gặp!
Diệp Chân phản ứng bình thường nhiều, giống như thắng ba năm viên, sau khi ôm quyền nói một tiếng đa tạ, thần niệm khẽ động, chuyên toàn bộ Tinh Linh trong trữ vật giới chỉ vào trong Xích Nguyệt Hồn Giới.
Thân gia của Diệp Chân từ khi đến ngoại vực Tử Hải có thể nói là tăng trưởng cực nhanh, nhất là sau khi chém giết Bôn Lôi Long Vương và Kim Hồng Long Vương.
Trong Xích Nguyệt Hồn Giới của Diệp Chân, không nói những thiên tài địa bảo trân quý kia. Chỉ tính riêng Linh Tinh đã gần chín ngàn vạn viên Tinh Linh trung phẩm.
Mấy tháng nay Diệp Chân buông tay tu luyện, tăng thêm sau khi thành lập Trấn Hải đại điện, đưa ra ngoài một chút ban thưởng, tổng giá trị Linh Tinh trong tay còn có tám ngàn vạn viên.
Bây giờ, từ duy nhất một lần thắng được ba ngàn vạn viên Tinh Linh trung phẩm, tài sản Linh Tinh của Diệp Chân tuyên cáo phá ức!
Mà trước đây bản thân Diệp Chân đã có tám chín ngàn vạn viên Tinh Linh trung phẩm, giờ có thêm ba ngàn vạn viên Tinh Linh trung phẩm nhập sổ, tự nhiên là không quan tâm lắm.
110 triệu viên Tinh Linh trung phẩm, nếu đổi thành Tinh Linh thượng phẩm cũng có thể đổi được gần một trăm vạn viên Tinh Linh thượng phẩm.
Sau khi Diệp Chân cầm Linh Tinh thì cũng không vội đi, mà đứng ở chỗ nhìn về phía cung chủ Thanh Dương Cung Chử Ương đang thất hồn lạc phách:
- Chử cung chủ. Chuyện tặng thưởng, ngươi sẽ không quên chứ!
Khóe miệng Chử Ương giật một cái, bất đắc dĩ nở nụ cười khổ.
Nhìn chủ trì áo xanh mặt không thay đổi, dưới lòng bàn chân Chử Ương như treo vật nặng vạn cân, cực kỳ chậm chạp mà nặng nề đi về phía Diệp Chân!
- Tông chủ, không thể!
Thanh Dương Cung thái thượng nhị trưởng lão Lỗ Già một mặt thương tiếc.
Chử Ương cười khổ một cái, lộ ra một tia thần sắc không thể làm gì.
Nếu ở những khác nơi, đánh bạc cho dù không cần mặt thì cũng phải có được tặng thưởng này.
Hạ phẩm Hồn khí, trấn tông chi bảo hạ phẩm Hồn khí. Tuyệt đối không thể đưa người!
Nhưng tiếc là, nơi này là Thủy Lệ Đảo, Chử Ương đã tới nhiều lần, quá là rõ ràng đối với quy củ của Thủy Lệ Đảo.
Lúc trước, hắn cũng chính bởi vì rõ ràng quy củ của Thủy Lệ Đảo nên mới muốn mưu đồ vạn năm hỏa ngọc trong tay Diệp Chân.
Đáng tiếc là hắn đã tính sai!
Ngắn ngủi hơn nửa năm không gặp, thực lực Diệp Chân đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất!
Nhất là công kích Thần Hồn đó, hơn nửa năm trước, công kích Thần Hồn của Diệp Chân chỉ có thể trọng thương vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng Chấn Sơn Vương.
Nhưng bây giờ, khi hắn toàn lực phòng ngự, đã có thể một chiêu oanh sát hắn!
Chử Ương đã không cách nào hình dung tâm tình của hắn lúc này.
Hướng về phía Lỗ Già bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, cũng có chút tập tễnh đi về phía Diệp Chân!
Cầm Tử Diễm Kim Đăng Tản ra diễm quang màu tím yếu ớt trong tay, tay Chử Ương thậm chí đang phát run!
Đối với Thanh Dương Cung, Tử Diễm Kim Đăng không chỉ là một món hạ phẩm Hồn khí, Thanh Dương Cung trấn cung bí pháp Thanh Dương Kiêu Diễm nhất định phải có Tử
Diễm Kim Đăng phụ trợ mới có thể tu luyện!
Chử Ương run rẩy cầm Tử Diễm Kim Đăng trong tay đưa về phía Diệp Chân, đưa tới nửa đường, nhưng lại có chút không bỏ được muốn thu hồi lại.
Như thế liên tục ba lần, cũng không đưa Tử Diễm Kim Đăng ra ngoài.
Diệp Chân thì cũng không vội, chỉ đứng yên chờ đợi Chử Ương làm giãy dụa tâm lý sau cùng.
Mấy hơi sau, Chử Ương rốt cục đưa Tử Diễm Kim Đăng trong tay cho Diệp Chân, thuận tay còn đưa lên một viên ngọc phù!
- Đây là?
Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút!
- Các loại diệu dụng pháp môn của Tử Diễm Kim Đăng, ngươi đã có vạn năm hỏa ngọc thì không đến mức để nó diệt vong!
Nói đến đây, thần sắc Chử Ương thay đổi:
- Diệp thành chủ, ngươi hiểu rõ ý của lão phu chứ, hôm nay ân không giết, lão phu ở chỗ này cám ơn qua!
Nói xong, Chử Ương cuối người hướng về phía Diệp Chân!
Nhưng vừa cuối được một nửa đã bị Diệp Chân cản lại!
- Chử cung chủ, ý tứ của ngươi ta hiểu rõ, hôm nay, thiện duyên này ta kết!
Diệp Chân nói.
Thật ra ngay một khắc oanh ra luyện hồn thần quang, lưu lại cho Chử Ương một mạng, Diệp Chân đã nghiêm túc suy tính qua!
Giết cung chủ Thanh Dương Cung, vậy chính là đại thù không chết không thôi, cho dù là giết chết trong lúc khiêu chiến công bằng!
Diệp Chân không sợ Thanh Dương Cung, nhưng cũng không hy vọng khắp thiên hạ đều là địch nhân!
Hắn và Chử Ương cũng không có cừu hận gì không thể hóa giải, cho nên, cuối cùng hắn vẫn quyết định lưu lại Chử Ương một mạng!
Cũng có thiện duyên hiện tại!
- Tốt, thiện duyên này lão phu cũng nhận!
Chử Ương ứng thanh đồng thời thần niệm hơi động một chút, Tử Diễm Kim Đăng trong tay Diệp Chân khẽ run lên, thần hồn lạc ấn thuộc về Chử Ương triệt để tán đi!
- Đa tạ.....
Chữ “tạ” còn chưa nói ra khỏi miệng, thần sắc của Diệp Chân bỗng nhiên biến đổi, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía bầu trời!