Chương 1041 Gặp Lại Nhân Xà
Ban đầu, Diệp Chân cực kỳ có lòng tin đối với săn giết Diêm Dịch Quân, không dùng đến một ngày hay hơn nửa ngày là sẽ tìm tới Diêm Dịch Quân cũng săn giết Diêm Dịch Quân.
Thế nhưng, lần này Diệp Chân tính sai.
Diệp Chân dùng thời gian hơn nửa ngày thăm dò mười lăm vạn dặm hải vực, nhưng vẫn không phát hiện cái bóng của Diêm Dịch Quân.
Mà trong suy đoán của Diệp Chân, lấy tu vi của Diêm Dịch Quân thì tốc độ đi trong nước từ khi vào biển đến bây giờ sẽ tuyệt đối không ra khỏi phương viên mười lăm vạn dặm hải vực.
Nhưng hắn vẫn không tìm được!
Sau khi phiền muộn, Diệp Chân đã thay đổi chủ ý, thời gian có hạn, hắn đã lãng phí trên người Diêm Dịch Quân hơn nửa ngày, thu hoạch được tư cách cạnh tranh mới là mục tiêu thứ nhất.
Cho nên, Diệp Chân quả quyết từ bỏ hành động tìm kiếm Diêm Dịch Quân, tiếp theo lặn sâu chuẩn bị tìm kiếm thiên tài địa bảo để thu hoạch được điểm tích lũy của Thủy Lệ Đảo.
Diệp Chân lặn sâu cũng không phải một mạch lặn xuống chỗ sâu nhất trong hẻm núi dưới đáy biển, hẻm núi dưới đáy biển sâu như vậy, Diệp Chân vẫn lần đầu tiên nhìn thấy, cho nên vừa chậm chạp lặn sâu vừa thăm dò.
Thuận tay thu thập một chút thiên tài địa bảo giá trị có phần thấp, đồng thời mở mang tầm mắt.
Trên đường đi, Diệp Chân cũng gặp được không ít võ giả, nhưng loại chuyện nửa đường chặn giết này tạm thời còn chưa xảy ra.
Dù sao thăm dò hẻm núi dưới đáy biển chỉ vừa bắt đầu mà thôi.
Lấy kinh nghiệm của Diệp Chân, nguy hiểm chân chính sợ là lúc thắng lợi trở về rời khỏi hẻm núi dưới đáy biển.
Nhưng võ giả vẫn lạc thì sẽ không thể tránh khỏi xuất hiện.
Diệp Chân tận mắt thấy một vương giả Khai Phủ cảnh tam trọng bị lọt vào trong cái miệng đầy răng sắt của quái ngư, nuốt đến một vụn xương cũng không thừa, ngay cả huyết dịch chảy ở trong nước biển cũng bị bọn chúng thôn phệ sạch sẽ.
Những yêu thú này, Diệp Chân cũng không sợ, hắn vừa hơi phát tán khí tức ra quanh người thì đám quái ngu này không phải xụi lơ thì sẽ phi tốc thoát đi, trên đường đi, Diệp Chân ngoại phóng khí tức Hắc Long Võ Mạch, không ngờ lại vô ý cứu ba võ giả khỏi đàn yêu thú dưới đáy biển.
Dọc theo con đường này, Diệp Chân có không ít thu hoạch. Ngoại trừ các loại linh dược dưới đáy biển mà Thủy Lệ Đan Vương công bố ra thì Diệp Chân còn ở trong hẻm núi dưới đáy biển phát hiện mấy loại vật liệu thích hợp luyện khí, có chút hiếm thấy.
Nhưng làm cho Diệp Chân ngoài ý muốn chính là hắn trên đường đi theo bản năng dùng năng lực khống thủy đưa thần niệm bám vào Thủy linh lực, tùy ý cảm ứng đến tình huống phương viên mấy chục dặm quanh người.
Thứ nhất là sớm cảm ứng được nguy hiểm. Thứ hai là nhìn có sót thiên tài địa bảo hay không, hẻm núi dưới đáy biển rộng lớn như vậy, Diệp Chân không thể nào lượt lục soát mỗi một chỗ, chỉ có thể dùng thần niệm đến mở rộng lục soát phạm vi.
Có đôi khi chuyện chính là kỳ quái như vậy. Vật liệu ngươi liều mạng khắp nơi tìm kiếm, thì làm sao tìm cũng không ra, nhưng khi ngươi từ bỏ tìm kiếm thì vô tình lại gặp được.
Khi Diệp Chân chậm rãi xâm nhập đến hẻm núi sâu tám trăm dặm dưới đáy biển, khi đang đi khắp nơi lục soát bảo bối, không ngờ lại phát hiện Diêm Dịch Quân trước đây tìm hoài mà không thấy.
Trách không được trước đó Diệp Chân tốn sức như vậy cũng không tìm ra Diêm Dịch Quân, thì ra gia hỏa này lại to gan như thế, dám xâm nhập đến hẻm núi sâu tám trăm dặm dưới đáy biển.
Đây chính là khu vực vương giả Khai Phủ cảnh trung kỳ, tu vi ước chừng tại tứ đến lục trọng mới có thể hoạt động, không ngờ Diêm Dịch Quân lại xuất hiện ở nơi này.
Nhưng Diêm Dịch Quân cũng không phải một thân một mình.
Cùng một chỗ với hắn còn có một vị giả Khai Phủ cảnh nhị trọng và một vương giả
Khai Phủ cảnh tam trọng. Ba người kết bạn ở chỗ này thu thập linh dược.
Nhưng hai người này cũng không phải Diêm Dịch Quân cậy vào, Diêm Dịch Quân cậy vào là một "Võ giả" quanh người đều bảo bọc một tầng linh quang mông lung!
Không ngờ "Võ giả" quanh thân bảo bọc một tầng mông lung linh quang này lại tản ra khí tức đặc hữu của vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng, mà khí tức đó so với vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng càng thêm lãnh khốc, bạo ngược.
Có "Võ giả" có khí tức vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng như thế, không chỉ trên đường đi tao ngộ vương giả Khai Phủ cảnh trung kỳ nhao nhao né tránh, cả đám yêu thú ở đáy biển bầy thậm chí là những Linh thú Thiên giai hình thể cực kỳ to lớn kia cũng không dám tới gần.
Hơi chút cảm ứng được "Võ giả" cái kia quanh thân bảo bọc khí tức linh quang mông lun đã lập tức tránh xa xa.
Nhưng sau khi Diệp Chân chậm rãi lại gần tinh tế cảm ứng khí tức của vị "Võ giả" này, sắc mặt hắn lại biến đổi!
- Không ngờ lại là loại quái vật kia!
Nhân Xà!
Người khác khả năng không nhận ra, sẽ cho rằng "Võ giả" quanh người bảo bọc linh quang mông lung là một vị vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng tính tình quái dị.
Nhưng Diệp Chân hắn đã tự mình đối chiến với Nhân Xà, thậm chí tự tay chém giết qua một Nhân Xà, sau khi thoáng cảm ứng cẩn thận đã nhận ra "Võ giả" đó là một con quái vật mà chỉ Vạn Tinh Lâu mới có —— Nhân Xà!
Loại khí tức âm lãnh bạo ngược Nhân Xà tán phát ra đến bây giờ vẫn còn mới mẻ trong ký ức của Diệp Chân. Mà khí tức của vị "Võ giả" quanh người bảo bọc linh quang trước mắt giống như đúc khí tức của Nhân Xà tán phát.
Về phần quanh người phủ kín linh quang, cũng chỉ là một tầng che lấp của quái vật Nhân Xà này mà thôi.
Dưới biển sâu, Diêm Dịch Quân và hai đồng bạn khác của hắn có chút chật vật đi về phía trước.
Áp lực của nước kinh khủng dưới đáy biển làm cho bọn hắn ngay cả nói thêm một câu cũng có chút tốn sức, áp lực của nước to lớn không ngừng đè lên hộ thể chiến giáp của bọn hắn, đồng thời cũng làm bọn hắn tiêu hao linh lực cực lớn.
Vì đối phó với loại tiêu hao linh lực này, bọn hắn không chỉ có phải lúc nào cũng nuốt đan dược khôi phục linh lực, trong tay còn cầm sẵn cực phẩm Linh Tinh luyện hóa hấp thu, nhanh chóng bổ sung linh lực tiêu hao cực lớn.
Nhất là Diêm Dịch Quân, trong khi hai võ giả Khai Phủ cảnh sơ kỳ chống đỡ tương đối miễn cưỡng thì Diêm Dịch Quân lại tương đối phí sức, trên đường đi cơ bản chỉ là đang nghe, không nói lời nào.
Nhưng so với tiếp nhận áp lực thật lớn thì thu hoạch vẫn vô cùng lớn.
Thỉnh thoảng có thể hái được rất nhiều linh dược, mà bởi vì bọn họ mang theo Nhân Xà hộ vệ, cho nên ở trong hạp cốc sâu dưới đáy biển, trên cơ bản không có bất kỳ nguy hiểm gì, vô luận đến từ võ giả hay yêu thú đến từ đáy biển.
Cho nên, nếu như so sánh thì thu hoạch của bọn hắn so với võ giả khác phải hơn rất nhiều.
Các võ giả khác không chỉ có phải đề phòng võ giả khác mà, còn phải đề phòng tầng tầng lớp lớp yêu thú dưới đáy biển, mà Diêm Dịch Quân bọn hắn thì không cần phải lo lắng vấn đề này.
- Công tử, nếu ngươi nhịn không được thì chúng ta có thể tiến về hải vực sâu năm trăm dặm, nơi đó thu hoạch cũng sẽ không kém nơi này bao nhiêu!
Nhìn Diêm Dịch Quân càng ngày càng vất vả, vị vương giả Khai Phủ cảnh nhị trọng mở miệng khuyên nhủ.
Diêm Dịch Quân có chút tốn sức phất phất tay.
- Không cần, ta chịu đựng được! Các ngươi có phát giác, luyện công dưới áp lực của nước ở đáy biển hình như có thể tăng lên hiệu quả và tốc độ tu luyện trên diện rộng hay không!
- Chỉ một chút thời gian này, linh lực trong cơ thể ta đã tinh thuần hơn trước kia mấy phần!
- Cái này, chúng ta thật không có phát giác, có thể là áp lực của nước ở nơi này đối với chúng ta còn chưa đủ?
Nghe mấy người nói chuyện, Diệp Chân đột nhiên phát hiện. Thật lòng mà nói, Diêm Dịch Quân này thật đúng là một thiên tài.
Ở trong đáy biển này lại có thể phát hiện áp lực của nước có thể tăng lên hiệu quả tu luyện. Có thể thấy được dụng tâm, đáng tiếc cho dù thiên tài thì nhân sinh của thiên tài này cũng sẽ kết thúc ở đây.
- A. Có người đến!
Vương giả Khai Phủ cảnh tam trọng tên Vu Kiên đang nhanh chóng thu thập linh dược bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về sóng nước phía trước đang lan ra.
Sóng nước dưới đáy biển không lớn, nhưng tốc độ của sóng nước lại nhanh vô cùng, quả là nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, làm cho Vu Kiên bỗng nhiên lên tiếng cảnh báo.
Cực kỳ đột nhiên, ngay khi ánh mắt ba người nhìn qua, tốc độ của đạo sóng nước đó đột nhiên biến chậm, lộ ra một bóng người.
Chỉ nhìn thoáng qua, thần sắc Diêm Dịch Quân đầu tiên là kinh ngạc, sau đó cười to lên.
- Diệp Chân?
- Ha ha ha ha, vận khí của ta tốt bao nhiêu chứ, tùy tiện chút cái thuốc cũng có thể gặp được ngươi!
- Ha ha ha ha, Diệp Chân, lần này, thật sự là Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi xông tới!
- Lần này, lần này..... Ta.... Ta tuyệt đối sẽ không.... Buông tha ngươi!
Bị ánh mắt lạnh nhạt của Diệp Chân nhìn chăm chú, trái tim Diêm Dịch Quân không hiểu xiết chặt. Loại cảm xúc mừng rỡ muốn điên dần biến mất, thay vào đó là một loại sợ hãi phát ra từ đáy lòng, cả âm thanh đều có chút cà lăm.
Quá bình tĩnh. Thần sắc của Diệp Chân quá bình tĩnh.
Con ngươi vương giả Khai Phủ cảnh tam trọng Vu Kiên đột nhiên co rụt lại, trong mắt lộ ra một tia hoảng sợ, cũng ngay lúc này hắn mới phát hiện dị thường!
- Công tử cẩn thận, Diệp Chân này không thích hợp!
Quá dễ dàng!
Diệp Chân bồng bềnh tại trước mặt bọn hắn. Nhưng lại giống như đứng ở trên lục địa, nhẹ nhàng thoải mái, linh lực quanh người cũng không có bất kỳ một chút lấp lóe ba động.
Mà trái lại, linh lực quanh thân bọn hắn dưới áp lực to lớn của nước ở nơi này không ngừng lóe ra, muốn mở miệng nói một câu cũng phải tiêu hao hết không ít linh lực.
Mà tu vi của Diệp Chân chỉ có Chú Mạch cảnh lục trọng đỉnh phong.
Diêm Dịch Quân không phải người ngu, tự nhiên cũng phát hiện dị thường.
Nhưng ngay đầu tiên Diêm Dịch Quân đã nắm thật chặt Thú Phù trong tay, thần niệm chìm vào Thú Phù, khi cảm giác được có thể nhẹ nhõm khống chế Nhân Xà kia, đáy lòng mới dâng lên một loại cảm giác an toàn không hiểu!
- Sợ cái gì, có Nhân Xà ở đây, đừng nói Diệp Chân, cho dù vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng đỉnh phong tới, chúng ta cũng có thể đối phó!
Diêm Dịch Quân một mặt tự tin!
- Loại quái vật như Nhân Xà, Vạn Tinh Lâu các ngươi có bao nhiêu?
Diệp Chân đột nhiên mở miệng.
Diệp Chân mới mở miệng, thần sắc Diêm Dịch Quân đã đại biến.
- Ngươi.... Sao ngươi biết hắn là Nhân Xà?
Nhân Xà là cơ mật cao cấp của Vạn Tinh Lâu, tất cả mọi võ giả biết chân tướng về
Nhân Xà đều phải phát hạ lời thề thần hồn độc nhất, vừa rồi lúc hắn giao lưu với bọn người Vu Kiên dùng chính là lực lượng thần hồn, Diệp Chân tuyệt đối không thể nào nghe được!
- Làm sao ta biết được?
Khóe miệng Diệp Chân xuất hiện một tia nghiền ngẫm.
- Bởi vì trước đó ta đã gặp qua đồ chơi này, mà còn gặp qua không ít, hơn nữa còn tự tay chém giết qua một con!
- Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!
Thần sắc Diêm Dịch Quân bỗng nhiên biến đổi, một bộ dáng tuyệt không tin tưởng.
Diệp Chân gặp Nhân Xà, có lẽ hắn có thể tin tưởng, nhưng có thể tự tay chém giết một con thì hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng.
Nhân Xà, đây chính là thứ mà ngay cả vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng đều không thể chém giết.
- Không có gì là không thể bởi vì đồ chơi này có một nhược điểm trí mạng!
Nói xong, ánh mắt Diệp Chân đột ngột nhìn về phía tay trái của Diêm Dịch Quân đang nắm chặt Thú Phù.
Nhìn thấy ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía tay trái của mình, trong lòng Diêm Dịch Quân rung động mạnh, trong đầu xuất hiện lúc gia gia giao Nhân Xà Thú Phù cho hắn đã tận lực giao phó, trong lòng cực kỳ rung đông.
Ngay khi ý thức được không ổn, thần niệm Diêm Dịch Quân cuồng thúc, thôi động Nhân Xà lập tức chém giết Diệp Chân!
Thế nhưng ngay một khắc này, dưới ánh nhìn của Diệp Chân, mấy đạo linh tác màu đen trống rỗng xuất hiện gần tay trái của Diêm Dịch Quân.
Theo ánh mắt Diệp Chân xiết chặt, mấy đạo linh tác màu đen đột nhiên quấn lên tay trái của Diêm Dịch Quân, điên cuồng co vào.
Tiếng xương vỡ vụn răng rắc không dứt bên tai!
Trong chớp mắt, tay trái Diêm Dịch Quân đã biến thành một đống thịt nhão, cùng nhau vỡ vụn còn có Nhân Xà Thú Phù mà Diêm Dịch Quân nắm chặt trong tay trái!
Diêm Dịch Quân lên tiếng gào thảm đồng thời khuôn mặt Nhân Xà lộ ra vẻ dữ tợn, phịch một tiếng, đầu to lớn như là dưa hấu nổ tung!