Chương 1040 Sự Kinh Khủng Của Hắc Long Truyền Thừa
Như cá gặp nước!
Vào lúc tinh thần căng cứng cao độ triệt để buông ra áp chế Hắc Long Võ Mạch, ngay khi bạo gan thôi động Hắc Long Thủy linh lực bao trùm toàn thân xông vào biển cả, Diệp Chân cũng chỉ có một cảm giác như thế!
Giống như đã lâu mới về tới quê hương, quanh người tràn ngập mỗi một sợi hắc long Thủy linh lực như cũng đang hoan hô.
Thần niệm chìm vào trong Tinh Hồn Châu Độc Vĩ Giải Vương, bản năng bẩm sinh của yêu thú sống dưới nước lập tức lan ra toàn thân Diệp Chân.
Mỗi một đốt xương cốt, mỗi một động tác đều có thể giúp Diệp Chân gia tăng tốc độ ở trong nước biển.
Hay hơn chính là Hắc Long Thủy linh lực tràn ngập quanh người hình như cũng có loại bản năng có thể tăng lên trên diện rộng này, giúp tốc độ của Diệp Chân ở trong nước biển lần nữa tăng lên trên diện rộng.
Trong nháy mắt, tốc độ di chuyển của Diệp Chân ở trong nước biển đã đạt tới tốc độ mà trước kia chưa từng đạt tới.
Diệp Chân có cảm giác tốc độ hắn ở trong nước hình như còn nhanh hơn tốc độ ở trên lục địa.
Ở trong nháy mắt này, Hắc Long Võ Mạch theo bản năng tự phát vận chuyển tới cực hạn, một loại cảm ngộ khó nói lên lời bắt đầu xuất hiện trong lòng Diệp Chân.
Vào lúc này, thậm chí lực cản của nước biển biến mất, thân thể theo bản năng mỗi một động tác cũng có thể làm cho hải lưu hỗn loạn vọt qua bên người gia tốc cho hắn.
Quay đầu nhìn lại, sau lưng chỉ để lại một đạo cuồn cuộn, trong chớp mắt đã biến mất trong biển rộng.
Một khắc này, Diệp Chân như đã quên đi truy binh ở sau lưng, thỏa thích du động trong biển rộng, giống như một con cá trở về biển, theo bản năng hướng về hạp cốc dưới đáy biển.
Khi Diệp Chân nhìn thấy hai núi cao ở giữa đại hạp cốc dưới đáy biển, nhất là mấy đạo thân ảnh võ giả cẩn thận thăm dò trong đại hạp cốc mới khiến cho Diệp Chân đột ngột giật mình, bỗng nhiên hồi tỉnh trở lại trong loại không hiểu kia.
Mở mắt ra chỉ nhìn lướt qua Hắc Long Võ Mạch của mình, trong mắt Diệp Chân lộ ra một tia kinh hỉ!
Dù mới chìm vào cảm ngộ trong thời gian ngắn nhưng không ngờ Hắc Long Võ Mạch của hắn đã giải phong một mảng lớn.
Trình độ Hắc Long Võ Mạch giải phong từ năm thành bạo tăng đến sáu thành!
Cảm giác vô cùng tự tin đột ngột nổi lên trong lòng, ở trong nước tại trong biển rộng chính là nơi Diệp Chân có thể tung hoành ngang dọc, như rồng về biển lớn, truy binh có bao nhiêu Diệp Chân vẫn không sợ.
Nhưng hình bóng Giải Thiên Hà xẹt qua ở trong đầu, trong lòng Diệp Chân thật sự lo sợ.
Loại tự tin này là nhằm vào những người khác, nhưng đối với Giải Thiên Hà đã lĩnh hội thấm nhuần một nửa khác của hắc long truyền thừa mấy trăm năm thì còn chưa đủ.
Nhưng ở trước mắt mà nói thì đã đủ rồi.
Đây không phải Diệp Chân tự đại mà bởi vì với những võ giả khác, cho dù những võ giả chuyên tu Thủy linh lực thì khi tiến vào trong biển rộng, thường thường chiến lực đều sẽ không tăng mà còn giảm, chớ nói chi tốc độ.
Về phần truy binh mới ở trên bầu trời truy đuổi Diệp Chân không ngừng, lúc này đã bị Diệp Chân bỏ rơi không thấy bóng dáng.
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân như một con cá, bơi vào hẻm núi dưới đáy biển sâu không thấy đáy này.
Tiến vào hẻm núi dưới đáy biển, Diệp Chân ngược lại không vội vã xâm nhập. Mà ở một bên hẻm núi dưới đáy biển, vừa thăm dò xâm nhập.
Trên hẻm núi dưới đáy biển mọc đầy các loại thực vật sống dưới nước, ngẫu nhiên có vài cọng linh dược, nhưng lại đều là mầm non cho nên hắn cũng không muốn ngắt lấy.
Thỉnh thoảng có bầy cá màu mỡ bơi qua, vào lúc tiếp xúc đến khí tức quanh người Diệp Chân thì lập tức toàn bộ đều bị lật ra trắng bụng, cũng bị khí tức tán phát quanh người hắn dọa chết rồi.
- Cái này thật đúng là sát phong cảnh.....
Thần niệm khẽ động, Diệp Chân thu khí tức quanh người lại, nhưng mà lập tức lại có một đám Địa giai thượng phẩm Ngân Hoàn Hải Xà xem Diệp Chân như con mồi nhanh chóng vọt tới.
Bất đắc dĩ, Diệp Chân lại lần nữa buông Hắc Long Võ Mạch khí tức ra.
Thoáng chốc, hơn vạn con Ngân Hoàn Hải Xà bị choáng ở đáy biển trong hạp cốc mãi cho đến khi Diệp Chân rời khỏi nửa khắc đồng hồ mới dần dần khôi phục.
Thời gian dần trôi qua, Diệp Chân xâm nhập đến hơn trăm dặm trong hạp cốc dưới đáy biển, dọc theo con đường này, Diệp Chân nhặt được linh dược chỉ có ba cây mà còn là loại cây được một điểm tích lũy kia.
Hẻm núi dưới đáy biển ở độ sâu một trăm dặm giống như bị chó dò tìm qua, vô cùng sạch sẽ.
Nguyên nhân này không chỉ võ giả lần này ngắt qua, có lẽ xưa nay võ giả nô bộc của Thủy Lệ Đảo cũng thường xuyên vào xem.
Rất nhanh, Diệp Chân đã tiếp tục lặn sâu, không bao lâu đã sâu đến hơn ba trăm dặm trong hẻm núi dưới đáy biển, đến nơi này, cuối cùng Diệp Chân cũng có một chút thu hoạch ngoài định mức, nhưng đại đa số linh dược cũng đều là loại một điểm tích lũy.
Ở chỗ này, Diệp Chân cũng gặp phải mấy vương giả Khai Phủ cảnh đang hái linh dược, tu vi đều là Khai Phủ cảnh tứ trọng trở xuống.
Đáy biển có khoảng cách tương đối xa, thấy không rõ khuôn mặt, nhưng lại có thể cảm ứng được khí tức, thần sắc của mỗi một vị vương giả Khai Phủ cảnh Diệp Chân phát hiện đều trở nên có chút chấn kinh.
Mới đầu, Diệp Chân vẫn chưa rõ ràng những người này kinh ngạc cái gì.
Nhưng sau khi Diệp Chân phát hiện bộ dáng những người này tập tễnh cố hết sức du động ở trong đáy biển mới đột ngột nhớ tới một chuyện khác.
Ở trong đáy biển ngắt lấy linh dược, ngoại trừ yêu thú uy hiếp ra thì chướng ngại lớn nhất của võ giả thật ra chính là áp lực của nước!
Áp lực của nước vô cùng kinh khủng, sẽ theo độ sâu tăng lên mà gia tăng gấp bội.
Nếu như người bình thường có thể chất cực giai, lặn xuống đáy biển hơn một dặm đã là cực hạn, nhục thân của võ giả đã được linh lực rèn luyện, đã cực kỳ cường hãn, lặn xuống nước độ sâu là gấp hàng trăm hàng ngàn lần người bình thường, nhưng cũng có một hạn độ.
Trước đây, chỗ Thủy Lệ Đan Vương báo ra cực hạn thăm dò hẻm núi dưới đáy biển, thật ra chính là độ sâu cực hạn mà võ giả đẳng cấp kia có thể lặn xuống đáy biển.
Bình thường võ giả Chú Mạch cảnh hậu kỳ lặn xuống đáy biển trăm dặm thì đã hơi có chút khó khăn, nếu như mà lại tiếp tục lặn sâu, như vậy nước biển mang tới áp lực đủ để cho hắn đánh mất phần lớn chiến lực, hơn phân nửa tu vi đều phải dùng để chống cự áp lực kinh khủng này.
Một khi gặp phải chuyện ngoài ý muốn thì chính là một con đường chết.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao mấy vị vương giả Khai Phủ cảnh kia nhìn thấy Diệp Chân lại lộ ra vẻ giật mình.
Bởi vì dưới tình huống bình thường, một võ giả Chú Mạch cảnh lục trọng đỉnh phong, sẽ chỉ lặn sâu xuống trăm dặm mà thôi, độ sâu hai trăm dặm cũng đã là cực hạn, xuất hiện ở độ sâu ba trăm dặm thì gần như là chuyện bất khả tư nghị.
Cũng chính là lúc này, Diệp Chân mới phát hiện, dưới tình huống lúc hắn thôi động Hắc Long Võ Mạch, áp lực kinh khủng của nước dưới đáy biển hình như không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn.
Dù lúc này Diệp Chân đã ở sâu ba trăm dặm nơi hẻm núi dưới đáy biển, nhưng không cảm ứng được một chút áp lực của nước đáy biển, hình như cảm giác giống như đúc vừa vào nước.
Điểm này, Diệp Chân vừa phát hiện.
Trong bất tri bất giác, theo Hắc Long Võ Mạch từng bước giải phong, Hắc Long Võ Mạch đã mang cho Diệp Chân liên tiếp các năng lực nghịch thiên.
Khống thủy, không nhìn áp lực của nước, cảm ứng dưới đáy biển.
Cũng chớ xem thường một loại năng lực không nhìn áp lực của nước ở đáy biển này.
Nếu như có một vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng truy sát Diệp Chân, vương giả
Khai Phủ cảnh cửu trọng chui vào trong nước biển thực lực bản thân sẽ chịu ảnh hưởng, nếu như mà chui vào sâu hai ngàn dặm dưới đáy biển, có lẽ thực lực bản thân cũng khó có thể phát huy ra tám thành thậm chí bảy thành.
Thời khắc nguy cơ, có thể không nhìn áp lực của nước, nếu như Diệp Chân nhanh chóng lặn sâu xuống ba ngàn dặm dưới đáy biển, nếu vị vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng này lại tiếp tục truy sát như vậy hắn có thể không phát huy ra được năm thành thực lực.
Nhưng ngược lại, Diệp Chân lại không nhận bất kỳ ảnh hưởng gì cả.
Loại chuyện này, ngẫm lại đã cảm thấy kinh khủng.
Mặc dù lặn sâu xuống đáy hai ba ngàn dặm chịu hay không chịu áp lực của nước ảnh hưởng chuyện này còn không có nghiệm chứng, nhưng cho dù có, áp lực Diệp Chân nhận phải cũng nhỏ hơn nhiều cũng so với những người khác.
Đột nhiên, Diệp Chân vô cùng có lòng tin đối với chuyến đi xuống hẻm núi dưới đáy biển ngắt lấy linh dược lần này, nên giờ hắn cũng không có vội vã như trước.
Chỉ cần Diệp Chân nguyện ý, có thể nhanh chóng lặn xuống hai ba ngàn dặm tùy ý ngắt lấy linh dược.
Lần này, hơn một vạn võ giả có tư cách tham gia cạnh tranh, trong đó, có thể lặn xuống độ sâu hai ba ngàn dặm hẻm núi dưới đáy biển có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đến lúc đó, Diệp Chân có thể nhẹ nhõm thu hoạch được tư cách cạnh tranh, cơ hồ không cần phải suy nghĩ quá nhiều.
Đã thu hoạch được tư cách cạnh tranh không cần phải suy nghĩ nhiều, Diệp Chân giật mình, vừa nghĩ đã hiện lên một chuyện khác.
Lần này, Diệp Chân xem như triệt để bại lộ.
Vô luận trước mặt Long Minh hay trước mặt Vạn Tinh Lâu, xem như triệt để bại lộ.
Mà giữa Diệp Chân và Vạn Tinh Lâu đều là tử thù xóa không tan.
Diệp Chân xưa nay không thiếu nghị lực khuyết sắt mài thành kim, nhưng vẫn không hóa giải được tử thù, như vậy chỉ cần có cơ hội suy yếu thực lực của bọn hắn, Diệp Chân tuyệt đối sẽ không từ bỏ.
Giống như hiện tại!
Đây chính là cơ hội tuyệt hảo!
Trước tiên, Diệp Chân nghĩ đến Diêm Dịch Quân.
Cừu hận giữa Diệp Chân và những người khác của Vạn Tinh Lâu chỉ là từ gia tộc đưa tới, mà Diệp Chân và Diêm Dịch Quân lại là chân chính có mối thù sát thân.
Loại mối thù sát thân này đủ để thúc đẩy Diêm Dịch Quân mất lý trí, làm ra một chút chuyện để tận lực trả thù Diệp Chân.
Như vậy, mục tiêu thứ nhất săn giết của Diệp Chân nghiễm nhiên chính là Diêm Dịch Quân.
Dựa theo Thủy Lệ Đan Vương đề nghị, lấy tu vi Chú Mạch cảnh thất trọng đỉnh phong của Diêm Dịch Quân, như vậy phạm vi hoạt động của Diêm Dịch Quân hẳn là độ sâu trăm dặm trong hẻm núi dưới đáy biển.
Mặc dù hẻm núi dưới đáy biển này có chiều dài bốn mươi tám vạn dặm, chính là cái gọi biển cả mênh mông, tìm người rất khó, nhưng đối với Diệp Chân thì cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.
Bởi vì ngay vào lúc này, Diệp Chân đột nhiên phát hiện, thần niệm của hắn lại có lực có thể bám vào thủy linh ở khắp mọi nơi dưới đáy biển, thậm chí có thể bám vào phía trên một giọt nước ở trong hải lưu không ngừng tuôn trào kia, có thể chớp mắt theo hải lưu đi xa, cảm ứng được tình hình ngoài mấy chục dặm dưới đáy biển.
Giống như đúc năng lực khống thổ mà tinh thần châu Kim Bối Thạch Thú Vương mang đến cho Diệp Chân, có thể cho lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân bám vào ở phía trên Thổ linh lực kéo dài đi qua.
Không!
Phải nói, năng lực khống thủy Hắc Long Võ Mạch mang đến cho Diệp Chân càng thêm cường đại hơn so với năng lực khống thổ của Kim Bối Thạch Thú Vương mang lại cho Diệp Chân.
Dưới năng lực khống thổ của Kim Bối Thạch Thú Vương, thần hồn của Diệp Chân bám vào phía trên Thổ linh lực, kéo dài tới ra ba mươi, bốn mươi dặm là cao nhất.
Nhưng dưới đáy biển, lực lượng thần hồn của Diệp Chân lại có thể bám vào Thủy linh lực, theo giọt nước hướng về bốn phương tám hướng kéo dài tới ra ngoài trăm dặm.
Mà tiêu hao còn nhỏ hơn nhiều so với lúc khống thổ, cảm ứng càng thêm rõ ràng, càng thêm linh hoạt!
Trong chớp mắt, chỉ cần thần niệm Diệp Chân hơi động, tình hình phương viên trăm dặm trong Hải Vực xung quanh sẽ hiện lên rõ ràng ở trong đầu.
Mà phương viên trăm dặm này còn là theo hình thức lập thể!
Trước, sau, trái, phải, trên, dưới, cảm ứng toàn phương vị!
Lần đầu tiên, Diệp Chân mới chân chính phát hiện Hắc Long Võ Mạch cường đại, chỉ có một nửa hắc long truyền thừa mà đã kinh khủng thế!