← Quay lại trang sách

Chương 1051 Một Điểm

Tên hỗn trướng nào còn không mau cút tới kiểm kê điểm tích lũy, chậm trễ chuyện tốt của bản công tử, cẩn thận chân chó của ngươi!

Lãnh Cang không nhịn được mắng một tiếng, ánh mắt như đao quét về bốn phương tám hướng.

Nhìn một hồi cũng không thể động thủ, nếu có thể động thủ, Lãnh Cang tám chín phần mười đã gọt người chưa có kiểm kê điểm tích lũy một trận.

Võ giả ở đây đều không phải người ngu, từng ánh mắt thuận con mắt Trần Bì nhìn qua.

Ngay tại lúc đó, Diệp Chân cũng giống như đi bộ nhàn nhã từ trên Thưởng Đan Lâu mà tới.

- Lãnh thiếu cung chủ uy phong thật to, Diệp mỗ ngược lại rất muốn biết, đôi chân này của ta làm sao biến thành chân chó trong miệng ngươi?

Diệp Chân một mặt khó chịu.

Lúc trước hắn ngại nhiều người, một mực chờ đợi, lúc này muốn xuống kiểm tra, không ngờ người còn chưa xuống tới, lại bị Lãnh Cang mắng.

Phát hiện là Trấn Hải Đại Thánh Diệp Chân, con ngươi Lãnh Cang đầu tiên là co rụt, sau đó ánh mắt khẽ quét qua Giải Thiên Hà cùng Âu Đột trên thân, liền cười nhạo.

- Một kẻ hấp hối sắp chết cũng dám ở nơi này huênh hoang! Ta khuyên ngươi, nếu có công phu này, hay là ngẫm lại sau khi cạnh tranh đại hội kết thúc, làm như thế nào đào mệnh thì hơn!

Lãnh Cang trào phúng, hiển nhiên, hắn nhận định Diệp Chân bị Long Minh cùng Vạn Tinh Lâu hai thế lực lớn hận thấu xương, sau khi thưởng đan đại hội kết thúc, chính là tử kỳ của Diệp Chân.

Lời vừa ra, không khí hiện trường đột ngột biến thành có chút quái dị, ánh mắt rất nhiều người nhìn về phía Lãnh Cang có chút quỷ dị, càng âm thầm chỉ điểm không thôi.

Ánh mắt đại phủ chủ Cái gia - Cái Lịch nhìn về phía Lãnh Cang càng giống như đang nhìn thằng ngu.

Võ giả ở đây ai không rõ ràng Trấn Hải Đại Thánh Diệp Chân đồng thời đắc tội Vạn Tinh Lâu cùng Long Minh sẽ sống không lâu.

Nhưng rõ ràng thì rõ ràng, nhưng không ai nguyện ý nói ra trước mặt mọi người.

Dù sao người ta sắp phải chết, không cần thiết đắc tội người trước khi chết?

Loại chuyện này, trong lòng rõ ràng là được.

Đương nhiên, những người biết tác phong Huyền Thủy Cung cũng mặc kệ, tác phong Huyền Thủy Cung từ xưa giờ đã như vậy, bá đạo mà "Ngay thẳng", rất nhiều võ giả ngoại vực Tử Hải ở đây đều đã quen thuộc.

Thế nhưng Diệp Chân lại không quen.

Ngay sau đó. Trong mắt Diệp Chân lóe lên một đoàn sát khí.

- Sinh tử của ta, không nhọc ngươi quan tâm! Bất quá, Lãnh thiếu cung chủ muốn chen vào ba vị trí đầu điểm tích lũy linh dược, sợ là không dễ!

Giết tiến vào ba vị trí đầu điểm tích lũy linh dược, thu hoạch được đặc thù cơ duyên Thủy Lệ Đan Vương nói tới chính là tình thế bắt buộc của Lãnh Cang, cho nên khi nghe Diệp Chân nói như vậy, lập tức đáp trả.

- Không dễ? Chỉ bằng ngươi? Ngươi hoàn toàn không có ai giúp, ngươi lấy cái gì so điểm tích lũy linh dược cùng ta?

Lãnh Cang khinh thường.

- Ta làm sao so cùng ngươi, Lãnh thiếu cung chủ nhìn xem là được!

Diệp Chân sải bước tiến đến trước mặt Trần Bì, chắp tay hỏi.

- Xin hỏi trần Đại tổng quản, điểm tích lũy linh dược của vị Lãnh thiếu cung chủ này hết thảy bao nhiêu?

- Đại thánh, Lãnh thiếu cung chủ thu hoạch điểm tích lũy linh dược tổng cộng là 3,987 điểm!

Trần Bì đối với người nào đều là bộ dáng như vậy vinh nhục không kinh.

- 3,987 điểm? Không nhiều lắm!

Diệp Chân cười cười!

Lông mày Lãnh Cang đột ngột dựng lên.

- Còn không nhiều, khẩu khí thật lớn, bản công tử lấy mấy ngàn vạn Tinh Linh trung phẩm mới có chừng điểm tích lũy, ngươi có bản lĩnh, ngược lại lấy ra, chỉ thổi phồng, ai không biết!

Diệp Chân cũng không phản bác, chỉ đem thần niệm chìm vào Xích Nguyệt Hồn Giới.

Ầm!.

Một đống linh dược như ngọn núi nhỏ liền chồng chất trên bàn kiểm kê.

- Đại thánh, ngươi nhẹ tay, linh dược trân quý, trân quý a!

Trần Bì vội vàng đưa tay tiếp được, để phòng những linh dược này bị chỗ tổn thương.

- Làm phiền Trần đại quản gia kiểm kê!

Diệp Chân chắp tay.

Nghe vậy, Lãnh Cang lại bĩu môi khinh thường.

- Nhìn một đống linh dược của ngươi rất nhiều, nhưng đại đa số đều là một điểm, kỳ thực chỉ có mấy chục điểm tích lũy, tích lũy không có bao nhiêu.

- Đại thánh, tổng cộng điểm tích lũy linh dược ngươi thu thập là 3,988 điểm!

Tốc độ Trần Bì kiểm điểm vô cùng nhanh.

Nghe xong con số này, mặt Lãnh Cang đều tái.

Một điểm!

Không ngờ lại cao hơn hắn một điểm!

Nhưng vấn đề là, chính là chỉ cao hơn một điểm, cũng có thể đào thải hạng ba của hắn a.

- Ngươi.

- Ha ha, may mắn thắng được, thứ lỗi!

Diệp Chân hướng về phía Lãnh Cang chắp tay, bộ dáng cần ăn đòn.

Một bên. Cái Lịch nở nụ cười, điểm tích lũy linh dược của hắn cao tới 5,130 điểm, đứng hàng thứ hai, cao hơn Lãnh Cang thật nhiều.

Diệp Chân lấy một điểm thắng được, sẽ không uy hiếp được hắn, nhưng nhìn thấy Lãnh Cang kinh ngạc, hắn rất cao hứng.

Về phần Thanh Sam Long Vương Úc Trường Không, vậy thì càng thêm tự tin.

Được minh chủ giúp đỡ, điểm tích lũy linh dược của hắn cao tới 6,700 điểm, xa xa dẫn trước, người dưới làm sao náo, cũng náo không đến trên đầu của hắn.

Hạng nhất này, hắn quyết định.

Bất quá, cao hứng nhất lại thuộc Diêm Vô Lạc.

Lãnh Cang lấy điểm số hơn hắn mười bốn điểm đá hắn ra ba vị trí đầu, hiện tại Diệp Chân lại lấy một điểm đá Lãnh Cang ra ba vị trí đầu, quả thật hả giận.

Đương nhiên, nếu như người lấy một điểm đem Lãnh Cang đá ra ba vị trí đầu không phải Diệp Chân thì càng hả giận.

- Chư vị, điểm tích lũy linh dược đến tận đây đã thống kê xong, nếu chư vị không có ý kiến, lão hủ muốn báo cáo cho Đan Vương!

Trần Bì mở miệng nói.

- Chờ một chút!

Sắc mặt Lãnh Cang xanh lét đột ngột ngăn cản.

- Lãnh thiếu cung chủ đây là?

Trần Bì hỏi.

- Ta vừa còn vài cọng linh dược không lấy ra, giờ lấy ra không tính là muộn chứ?

Lãnh Cang nói.

- Không tính muộn, không tính muộn!

Trần Bì cười đến con mắt đều nheo lại, linh dược tới hiện tại mới có thể lấy ra, tuyệt đối là linh dược có chút trân quý, chỉ cần lấy ra, lúc nào cũng không tính là muộn!

Xích Lãng Chi, một cây.

Thời điểm xuất ra gốc linh dược này, khóe miệng Lãnh Cang có chút co quắp, thật ra hắn thu mua linh dược, đã lấy ra toàn bộ, gốc linh dược này là khi hắn rời cung, lão cung chủ cố ý giao phó hắn thu thập linh dược cho lão.

Đây là lúc hắn đi ngang qua một hòn đảo nghỉ ngơi. Tốn giá cao mua được, chuẩn bị trở về cho hiến cho lão cung chủ.

Đối với rất nhiều thế lực lớn, có lẽ không thiếu Linh Tinh, nhưng tuyệt đối thiếu đủ loại thiên tài địa bảo, liền như Thủy Lệ Đảo hiện tại, Huyền Thủy Cung cũng kém không nhiều.

Lãnh Cang bị ép không có cách, chỉ có thể lấy ra.

Chỉ cần thu được cơ duyên lần này. Cung chủ lão nhân gia hẳn sẽ không trách tội!

Lãnh Cang nghĩ thế.

- Xích Lãng Chi, phẩm tướng không tổn hao gì, lấy được một trăm bảy mươi điểm điểm tích lũy!

Thanh âm Trần Bì vang lên, tính cả vật này, điểm tích lũy linh dược của Lãnh thiếu cung chủ cao đến 4,157 điểm!.

Nói xong, Trần Bì lại đem ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân, ý kia không thể hiểu rõ hơn được, Diệp Chân ngươi còn không thêm, hắn sẽ phải công bố thứ tự.

- Ha ha, không khéo, Diệp mỗ nơi này cũng có vài cọng linh dược chưa xuất ra!

Tiện tay vung lên, Diệp Chân lại đưa ra gốc linh dược.

- Ách!

- Sau khi kiểm kê, điểm tích lũy của Hải Đại Thánh đề cao đến 4,158 điểm!

Lại là một điểm!.

Điểm tích lũy linh dược của Diệp Chân lại phi thường xảo cao hơn Lãnh Cang một điểm.

Lần này, dù là đồ đần đều thấy rõ Diệp Chân đang trêu đùa Lãnh Cang, bằng không, các loại điểm tích lũy linh dược bao nhiêu không đồng nhất, sao lại khéo mỗi lần đều cao hơn một điểm?

Gương mặt Lãnh Can, đã xanh đến không thể xanh hơn.

Thần sắc dữ tợn, Lãnh Cang cắn răng một, liền vỗ ra một gốc linh dược trân quý khác.

- Tính cả cái này!

- Hắc Ngô Ti, một vòng, lấy được điểm tích lũy hai trăm bốn mươi lăm điểm, điểm tích lũy của Lãnh thiếu cung chủ tăng lên tới 4,402 điểm!

Đại quản gia Trần Bì cao giọng quát nặc, trên Thưởng Đan Lâu, Thủy Lệ Đan Vương lại nở nụ cười.

Không ngờ sắp đến cuối cùng lại bức ra mấy món đồ tốt!

Diệp Chân vẫn giống trước đó, lại móc lấy ra mấy loại linh dược.

Điểm tích lũy của Trấn Hải Đại Thánh đề cao đến 4,403 điểm!

Lại là chênh lệch một điểm!

Mặt Lãnh Cang đã xanh biếc biến thành màu đen lần nữa vỗ ra một gốc linh dược.

- Hải Để Nê Thảo Tinh, một viên, lấy được điểm tích lũy ba trăm điểm, điểm tích lũy của Lãnh thiếu cung chủ tăng lên tới 4,702 điểm!.

- Tính cả cái này!

Diệp Chân lại không quan trọng đánh ra vài cọng linh dược!

Điểm tích lũy Trấn Hải Đại Thánh tăng lên tới 4,703 điểm!.

Nghe được con số này, Lãnh Cang mặt đen thật muốn thổ huyết.

Diệp Chân lại cười nhạo.

- Lãnh thiếu cung chủ, ngươi được hay không, ngay cả một điểm chênh lệch đều có hơn không được? Ngươi không được liền xéo nhanh lên, ngươi không chê phiền, ta còn ngại phiền!

- Ngươi.

Lãnh Cang triệt để bị kích thích, như ăn phải thuốc lắc nổi giận gầm lên một tiếng, bỗng nhiên liên tiếp vỗ ra ba cây linh dược, rống giận.

- Ta cũng không tin, ngươi còn có thể có hơn ta!

Đây chính là mấy thứ linh dược khó tìm nhất mà Lãnh Cang hơn nửa năm qua ở trên biển bôn ba thu cho lão cung chủ.

Tìm hiểu mấy năm mới có tin tức, lại tiêu hao vô số nhân lực, lúc này mới cầm tới.

Có trời mới biết khi lão cung chủ biết hắn đem mấy dạng linh dược này đánh ra ngoài sẽ dẫn tới lửa giận dạng gì.

Bất quá Lãnh Cang hiện tại đã không lo được nhiều như vậy.

Linh dược đã lấy ra, con mắt Trần Bì đột ngột trợn tròn.

- Ba cây linh dược hết thảy được tám trăm bốn mươi điểm, điểm tích lũy của Lãnh thiếu cung chủ tăng lên tới 5,542 điểm!

Điểm tích lũy vừa ra, không đợi Diệp Chân có phản ứng, Cái Lịch đang sung sướng nhìn Diệp Chân cùng Lãnh Cang đấu lại ngẩn người.

Hai người này liều mạng thì liều mạng đi, đánh đến cuối cùng, không ngờ lại đem hắn đá xuống.

Đang chọc ghẹo hắn sao?

Kết quả tranh đấu này sáng đến mù mắt của hắn!

Con bà nó!!

Làm cho Cái Lịch phát cuồng chính là, trong tay hắn thật không có hàng tích trữ, linh dược trên người hắn phàm là phù hợp yêu cầu, đều đã giao ra toàn bộ, nửa cây đều không thừa!

- 5,542 điểm, lần này ngươi có hơn sao, ngươi có hơn sao?

Lãnh Cang cũng hướng về phía Diệp Chân gầm hét.

Lãnh Cang gào thét lại nhắc nhở Cái Lịch, để Cái Lịch có chút khẩn trương nhìn về phía Diệp Chân.

Chỉ cần Diệp Chân lấy không ra linh dược dư thừa, như vậy hắn vẫn còn trong ba vị trí đầu, còn có thể thu hoạch được đặc thù cơ duyên!

Khóe miệng Diệp Chân có chút cong lên.

- Tám trăm điểm tích lũy mà thôi!

Lật tay, trên tay liền có thêm bốn gốc linh dược giống nhau như đúc!

Ngay khi nhìn thấy bốn cây linh dược, không đợi Trần Bì kiểm kê, con mắt Lãnh Cang đầu tiên là trừng một cái, sau đó một mặt ngốc trệ!

Sau đó, Cái Lịch cũng trợn tròn mắt.