← Quay lại trang sách

Chương 1053 Giết Dê Béo

Vậy có phát hiện Huyền Minh bảo thụ hay không, có phát hiện tung tích Huyền Minh bảo thụ hay không?

Ánh mắt Thủy Lệ Đan Vương có chút chờ mong.

- Cái này

Diệp Chân do dự!.

Diệp Chân do do dự dự "Cái này" ra miệng, con mắt Thủy Lệ Đan Vương thoáng chốc trừng tròn vo.

Thật ra Thủy Lệ Đan Vương quay đầu lại hỏi Diệp Chân câu nói này,chỉ là ôm thái độ thăm dò, hoặc còn nước còn tát, thử thời vận.

Đối với Diệp Chân có thể phát hiện tung tích Huyền Minh bảo thụ hay không cũng không ôm kỳ vọng quá lớn, chẳng qua cảm thấy Diệp Chân đã có thể rất hiếm thấy lẻn vào đến chiều sâu khoảng ba ngàn năm trăm dặm dưới đáy biển hẻm núi, có lẽ sẽ có phát hiện thì sao?

Nhưng Diệp Chân do dự lại làm cho nhân tinh như Thủy Lệ Đan Vương lập tức ý thức được Diệp Chân tuyệt đối có phát hiện.

Trong nháy mắt tiếp theo, Thủy Lệ Đan Vương giống như phật quang côn hán thấy được tiểu quả phụ, hai mắt sáng lên, bỗng nhiên tiến lên kéo lại tay Diệp Chân.

- Diệp tiểu hữu, ngươi ở đâu phát hiện Huyền Minh bảo thụ? Chỉ cần có cái đại khái phạm vi là được, nói cho lão phu, lão phu nhất định có thâm tạ, thâm tạ!

Bị bị tay ngọc trong suốt Thủy Lệ Đan Vương nắm, Diệp Chân lập tức nổi da gà.

Bị một lão nam nhân nắm chặt, khoảng cách còn gần như thế, quả thực là.

Diệp Chân giống như đào mệnh phi tốc tránh thoát hai tay Thủy Lệ Đan Vương, Thủy Lệ Đan Vương nhất thời còn không kịp phản ứng, theo bản năng muốn đuổi kịp, dọa Diệp Chân vội vàng hét lớn.

- Bành Đan Vương, ngươi có còn muốn biết Huyền Minh bảo thụ hạ lạc hay không?

Đây quả thực là tử huyệt của Thủy Lệ Đan Vương, nghe xong liền bất động, một mặt chờ mong thậm chí dùng ánh mắt mang theo mấy phần nịnh nọt nhìn Diệp Chân, nào có phong phạm Đan Vương trước đó.

- Bành Đan Vương, ta xác thực phát hiện Huyền Minh bảo thụ. Bất quá…

Không đợi Diệp Chân nói hết lời, Thủy Lệ Đan Vương lập tức gấp.

- Bất quá cái gì? Bất quá thế nào?

Một bên truy vấn, một bên theo bản năng tiến lên muốn bắt lấy tay Diệp Chân, dọa Diệp Chân vội vàng lui lại.

- Bất quá đã bị ta hái!

- Cái gì?

Miệng Thủy Lệ Đan Vương há to, một bộ dáng không thể nào tiếp thu được. Có chút ngây ngốc nhìn Diệp Chân.

Bất quá, loại ngây ngốc này chỉ kéo dài trong tích tắc, Thủy Lệ Đan Vương liền dùng một loại ánh mắt bất khả tư nghị nhìn Diệp Chân truy vấn.

- Vị trí Huyền Minh bảo thụ, phương viên trong vòng mười dặm Thủy Nhược chất nhầy, như huyền băng, vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng bình thường đều có thể sẽ bị trực tiếp đông chết.

- Ngươi là thế nào hái được nó?

- Cái này, ta chủ tu Hỏa hệ công pháp.

Nói rồi, một sợi địa mạch thiên hỏa liền từ trên đầu ngón tay Diệp Chân nhảy vọt mà ra.

Ngay khi nhìn thấy địa mạch thiên hỏa. Con mắt Thủy Lệ Đan Vương đột ngột sáng lên, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân càng thêm kinh ngạc.

- Thiên hỏa, thiên giai hạ phẩm hỏa diễm!

- Có hỏa diễm này hộ thân, quả thật có thể cầm tới Huyền Minh bảo thụ!

- Huyền Minh bảo thụ thì sao? Nhanh lấy ra!.

- À, không, ngươi ra cái giá, ngươi mở điều kiện, muốn lão phu thế nào. Ngươi mới có thể đem Huyền Minh bảo thụ giao cho lão phu?

Thủy Lệ Đan Vương được xưng dược si đã gấp đến độ lời nói có chút không mạch lạc.

Đông đảo võ giả vây xem triệt để bó tay.

Bọn hắn tới hôm nay phát hiện, Thủy Lệ Đan Vương tựa hồ trước mặt đan dược cực kỳ trân quý chính là một đầu dê béo đợi làm thịt a?

Mà còn là chủng loại mập đến chảy mỡ kia.

Những người khác không nói, Giải Thiên Hà thật hối hận a, sớm biết Thủy Lệ Đan Vương là một đầu dê béo thế này, hắn sẽ không thèm đếm xỉa da mặt. Cũng muốn dựa vào một thân bản sự chui vào biển sâu hái tới Huyền Minh bảo thụ cho Thủy Lệ Đan Vương.

Nhìn bộ dáng Thủy Lệ Đan Vương trước mắt, Diệp Chân có thể cầm tới chỗ tốt, cũng không chỉ một người hai người như thế.

Hối hận, thì khỏi nói.

Về phần những người khác, ngoại trừ hâm mộ, vẫn là hâm mộ.

Bộ dáng này của Thủy Lệ Đan Vương, muốn dạng đan dược gì không có?

Sau lưng Thủy Lệ Đan Vương, đại quản gia Trần Bì có chút không vừa mắt, Đan Vương nhà mình hiện ra bộ dáng này, là bộ dáng mười phần dê béo, thật tiếp tục như vậy, một đao kia chỉ sợ sẽ rất hung ác.

Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, Trần Bì tiến lên cung kính nói.

- Chủ thượng, chuyện này không bằng giao cho thuộc hạ đến đàm phán, ta nghĩ Trấn Hải Đại Thánh sẽ không từ chối thỉnh cầu của Đan Vương ngài.

Những năm này, chuyện mua bán trên Thủy Lệ Đảo trên cơ bản đều do Trần Bì chủ trì, bởi vì bản thân Thủy Lệ Đan Vương thực sự không quá thích hợp làm ăn.

Chính bởi vì dạng này, Trần Bì mới lớn mật mở miệng.

Không ngờ, Thủy Lệ Đan Vương là phất tay áo không vui.

- Ngươi không hiểu, chuyện này, chỉ có bản Đan Vương mới có thể làm được!

Một câu liền quát đến đại quản gia Trần Bì có chút khó coi, nhưng vẫn thành thành thật thật lui xuống.

- Diệp tiểu hữu, Huyền Minh bảo thụ này, chỉ cần…

Lời nói một nửa, ánh mắt Thủy Lệ Đan Vương đột nhiên hướng về bốn phương tám hướng quét qua, sau đó giật mình nói.

- Nơi này, không phải nơi nói chuyện, đi, lão phu mang tiểu hữu đi đến Thủy Lệ nhàn cư của lão phu, bắt đầu trao đổi!

Nói xong, Thủy Lệ Đan Vương lần nữa tiến lên bắt tay Diệp Chân, lần này, Diệp Chân vẫn lui lại trốn tránh theo bản năng.

Nhưng tốc độ Thủy Lệ Đan Vương quá nhanh, Diệp Chân còn không có lui lại cũng cảm giác tay bị nắm chặt, cả người liền đằng vân giá vũ phi không mà đi.

- Chư vị võ lâm đồng đạo, buổi chiều lão phu tại Thưởng Đan Lâu nghênh đón chư vị.

- Trần Bì, hiện tại tất cả chuyện giao cho ngươi chủ trì!

Trên bầu trời, Thủy Lệ Đan Vương trực tiếp mang theo thân ảnh Diệp Chân vượt không mà đi, xa xa truyền đến một câu nói.

Bốn phương tám hướng hơn vạn võ giả nhìn xem bóng lưng Diệp Chân biến mất, các loại ước ao ghen tị, hận không thể lấy thân thay vào đó.

Thủy Lệ nhàn cư, đây chính là lần đầu tiên Thủy Lệ Đan Vương mang ngoại nhân tiến vào Thủy Lệ nhàn cư.

Không nói cái này, chỉ nói lúc trước một gốc San Hô Tử Sâm sáu trăm điểm tích lũy liền đã để Diệp Chân đổi lấy một phần đại nhân tình của Thủy Lệ Đan Vương.

Này lại thêm một gốc Huyền Minh bảo thụ một ngàn điểm tích lũy sẽ cho Diệp Chân đổi lấy cái gì?

Mặc dù điểm tích lũy của Huyền Minh bảo thụ cũng không gấp hai San Hô Tử Sâm, nhưng tất cả mọi người hiểu rõ, bàn về trình độ trân quý chân chính, Huyền Minh bảo thụ có thể gấp mấy lần thậm chí là mười mấy lần San Hô Tử Sâm!

Dù sao dưới gầm trời này, linh dược có thể làm cho Thủy Lệ Đan Vương danh xưng dược si đánh dấu một phần độc nhất một ngàn điểm tích lũy, có thể làm cho Thủy Lệ Đan Vương vội vã như thế, trước mắt chỉ có mình nó!

Sớm biết hắn ham muốn cái đồ chơi này. Nói sớm chút, đừng nói cái gì nhân tình to lớn, luyện chế cho ta một hai lô đan dược, ta sẽ đi dạo đáy biển nửa năm, cũng phải tìm được Huyền Minh bảo thụ cho lão!

Thần sắc Phá Hải Đại Thánh có chút xoắn xuýt.

Mặc dù nước phù sa không rơi ruộng người ngoài, nhưng nhân tình của Thủy Lệ Đan Vương, dưới gầm trời này chỉ cần không phải đồ đần, đều không nguyện ý bỏ lỡ.

- Hừ, nói đến nhẹ nhàng linh hoạt! Đáy biển hẻm núi phía dưới Thủy Lệ Đảo này, chính là hải vực sâu nhất lão phu từng thấy qua trong ngoại vực Tử Hải, không có cái thứ hai!.

- Theo Bành Đan Vương nói, trên trăm đạo linh mạch đáy biển hội tụ, đó cũng là phần độc nhất trong ngoại vực Tử Hải, dù sao vị trí Âm Dương Đảo của lão phu, phương vị linh mạch đáy biển hội tụ cũng bất quá là bốn năm mươi đầu mà thôi!

- Nơi này linh khí cực thịnh, hải vực cực sâu, trong ngoại vực Tử Hải sợ là rất khó tìm ra chỗ thứ hai?

- Trên cơ bản, mấy chục loại linh dược cuối cùng ngọc giản Đan Vương kể ra đều chỉ có khả năng phân bố tại trong hạp cốc đáy biển này, nếu tùy tiện tìm ngươi đến đây ngắt lấy linh dược, vậy trừ Huyền Minh bảo thụ ra, những trân quý linh dược khác. Chẳng phải là toàn bộ đều đã rơi vào miệng túi của ngươi?

Dương Bôn nói.

- Đi đi, họ Dương. Ngươi không nên nghĩ tất cả mọi người đều bẩn thỉu giống như ngươi, Phá Hải ta là hạng người như vậy sao?

Bị nói không chịu được như thế, Phá Hải Đại Thánh có chút khó chịu.

- Không phải người như vậy? Ngươi dám nói ngươi sẽ không làm như vậy, Giải minh chủ, ngươi có thể chỉ tìm Huyền Minh bảo thụ hay không, Hắc huynh, ngươi thì sao?

Dương Bôn hỏi qua từng người, biểu tình của tất cả mọi người đều có chút xấu hổ.

Khoan hãy nói, Dương Bôn thật nói đúng, chỉ sợ cũng chỉ có loại phương pháp hôm nay của Thủy Lệ Đan Vương mới có thể đem linh dược đám người đào được một mẻ hốt gọn.

Bây giờ suy nghĩ một chút. Mỗi một bước của Thủy Lệ Đan Vương đều đã đi qua tỉ mỉ an bài.

Nhất là đặc thù cơ duyên kia.

Càng ép khô một gốc linh dược cuối cùng trên người võ giả ở đây.

Mà ngay từ đầu, liền không cho mấy vị Nhập Đạo cảnh cường giả bọn hắn vào biển cũng phi thường sáng suốt.

Bởi vì nếu đến địa vị của bọn hắn đã không thiếu Linh Tinh, nếu thật hái tới thiên địa linh dược hi hữu, chỉ sợ sẽ không lấy ra!

Thời điểm mọi người ở nơi này nghị luận, Trần Bì đã bắt đầu tiếp tục chủ trì.

Đầu tiên, tự nhiên là tuyên bố ba vị trí đầu.

Ba vị trí đầu lúc này đã không có bất kỳ nghi nghị gì, hạng nhất tự nhiên là Diệp Chân không thể nghi ngờ, thứ hai là Thanh Sam Long Vương Úc Trường Không, hạng ba lại là thiếu cung chủ Huyền Thủy Cung, sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ -

Lãnh Cang.

Liều mạng khí lực lớn như vậy, mặt lại bị người đánh sưng, Lãnh Cang không tức giận mới lạ.

Bất quá, buồn bực nhất lại thuộc Cái gia đại phủ chủ - Cái Lịch và Thất trưởng lão Vạn Tinh Lâu Diêm Vô Lạc, đầu nhập vào nhiều như vậy, cuối cùng toàn bộ trôi theo dòng nước.

Tràn cảnh thu mua linh dược lúc trước, tất cả đều là thua thiệt.

Sau đó, lại là công bố danh sách dài dằng dặc!.

Hai mươi người đứng đầu có thể tham gia cạnh tranh Đại Tàng Khai Phủ đan, trăm người đứng đầu có thể hưởng thụ cạnh tranh tổng giá trị một thành ưu đãi, một ngàn người có thể hưởng thụ cạnh tranh tổng giá trị nửa thành ưu đãi, rất tiêu hao thời gian!.

Sau đó, chính là chợ một mua đan dược cỡ lớn.

Chủ yếu là cung cấp cho những võ giả không thể tiến vào trước một ngàn mua sắm, để bọn hắn không đến mức một chuyến tay không.

Không thể không nói, Thủy Lệ Đan Vương làm việc rất phúc hậu.

Đan dược nơi này cung cấp, trên cơ bản tất cả đều là do các đệ tử Thủy Lệ Đan Vương luyện chế, nhưng cho dù đan dược các đệ tử Thủy Lệ Đan Vương luyện chế, cũng có chút trân quý.

Trọng yếu nhất chính là, đan dược trên đất bằng và trên các hòn đảo khác chỉ có thể xuất hiện trên đấu giá hội, ở chỗ này cũng mở bán, ngươi muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu, chỉ cần ngươi có đủ Linh Tinh hoặc đủ điểm tích lũy.

Mà giá cả cũng phi thường phù hợp, thậm chí so với giá thị trường còn hơi thấp một chút, để rất nhiều võ giả chỉ hận mang theo Linh Tinh ít.

Có chút đan dược, chỉ cần mang về lục địa đưa đến phòng đấu giá, không có khả năng tăng gấp bội lợi nhuận nhưng kiếm lại ba bốn thành là không có bất cứ vấn đề gì.

Loại mua sắm này dậy sóng kéo dài hơn nửa canh giờ, đang lúc sức mua sắm của đám người mạnh giảm, cũng không biết ai hô một tiếng,

- Mau nhìn, Đan Vương trở về!

Phương xa, hai đạo lưu quang chớp mắt đã tới, trong nháy mắt liền rơi xuống phía trên Thưởng Đan Lâu.

Thủy Lệ Đan Vương một mặt hài lòng, mà Diệp Chân càng là một mặt ý cười.

Thoáng chốc, ánh mắt mọi người đều nhìn về Diệp Chân, đều muốn biết, Diệp Chân đến cùng đạt được chỗ tốt gì từ Thủy Lệ Đan Vương?