← Quay lại trang sách

Chương 1076 Hồi Xuân Phúc Địa

Vị trí dưới thân Niêm Giao, nghiêng nghiêng nhìn xuống phía dưới, đi lên đi qua bậc thang làm bằng đá được tu chế tỉ mỉ, lúc này phía trên dính đầy nước bùn, hạt cát, còn có rong cỏ xỉ rêu sinh trưởng trong khe hở.

Nhưng rong cỏ xỉ rêu sống ở nơi này đều rất dồi dào sức sống, một loại lá rong thường thấy nhất bình thường chỉ rộng chừng một ngón tay, lúc này lại có thể dài rộng đến năm, sáu mét, như đại thụ.

Đây cũng có quan hệ với chuyện nơi này dồi dào vô tận Linh Lực, Diệp Chân đoán, nước biển nơi này, đem một bình ra ngoài, đối với võ giả phía dưới Hồn Hải cảnh, cũng là linh thủy.

Trong mỗi một bát nước biển đều ẩn chứa Linh Lực không kém bao nhiêu với Linh Lực ẩn chứa trong một viên Tinh Linh hạ phẩm.

Lúc này bậc thang rộng được làm bằng đá, toàn bộ bị các loại rong ngăn cản, cũng do đám người này thị lực kinh người mới có thể nhìn ra đại khái.

Mà vạn trượng hào quang màu xanh biếc kia chính là từ cuối lối đi chiếu xạ ra.

Đám người liếc mắt nhìn nhau, thận trọng tiến lên trước mấy bước, đi vào trong vạn trượng hào quang màu xanh biếc kia.

Thoáng chốc, tất cả mọi người đều tắm trong vạn trượng hào quang màu xanh biếc, sắc mặt Thủy Lệ Đan Vương, trong mắt Diệp Chân, cũng lộ ra một tia kinh ngạc.

Vạn trượng hào quang màu xanh biếc này, không ngờ lại ẩn chứa lực lượng sinh cơ nồng đậm, bao phủ quanh người làm cho người ta vô cùng dễ chịu, không chỉ có như thế, trong cảm giác của Diệp Chân, không ngờ lại có chút giống với lực lượng sinh cơ lục sắc trong Trường Sinh Phiên.

- Thương thế của ta, nhìn, nhìn vết thương vai trái của ta, đang khôi phục với tốc độ rất nhanh!

Lãnh Cang đột nhiên kinh hô.

Trước đây trong lúc chiến đấu với Niêm Giao, đầu vai Lãnh Cang đã từng bị cuối đuôi Niêm Giao quét một cái, tạo thành một lỗ hổng sâu đủ thấy xương. Chỉ là bị thương ngoài da, trên thực tế tổn thương của Lãnh Cang cũng không đến nỗi nào.

Nguyên bản, dựa vào năng lực khôi phục của Lãnh Cang, thời gian ít nhất cũng phải một ngày, vết thương mới có thể phục hồi như cũ, trước đây đều là dùng Linh Lực bịt lại.

Nhưng lúc này, được vạn trượng hào quang màu xanh biếc chiếu xạ, vết thương đầu vai của Lãnh Cang không ngờ lạ nhanh chóng sinh sôi với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Dựa vào thị lực của mọi người lờ mờ có thể nhìn thấy mầm thịt đang phát triển rất nhanh ở miệng vết thương trên đầu vai của Lãnh Cang, theo công phu này, vị trí bị thương dần biến nhỏ lại, kết mầm thịt lại rồi rơi ra, miệng vết thương ngoại trừ một đạo bạch ấn ra, lại không có thứ khác.

- May mắn, may mắn trước đây dẫn dụ mở Niêm Giao, bằng không, hào quang màu xanh biếc này chiếu rọi xuống, Niêm Giao tuyệt đối là quái vật giết không chết.

Thanh Sam Long Vương cảm thán một câu.

Hơn nữa công phu này, thương thế trên đầu vai của Lãnh Cang đã triệt để khôi phục, hai mắt Thủy Lệ Đan Vương nhìn chăm chú về phía chỗ sâu trong thông đạo, đều bốc lên tinh quang, hình như đã có phát hiện.

Nhưng lại không nói một lời.

- Xin chư vị chịu cực một chút dọn dẹp lối đi này, Hỏa Linh Lực của lão phu, lại không thể thi triển tốt!

Thủy Lệ Đan Vương nói.

Trong nháy mắt tiếp theo, Linh Lực đám người phun trào. Thần Hồn phụ trợ phóng xạ, nước biển như có một bàn tay to lớn vô hình đang chuyển động.

Trong thông đạo, cây rong, cỏ xỉ rêu như đại thụ che trời, lập tức bị cắt chém đến vỡ nát, cũng làm cho nước biển trở nên đục ngầu không chịu nổi.

Năm ngón tay Phá Hải Đại Thánh khẽ nhếch, hơi thu lại một chút, nước biển vẩn đục trong thông đạo dừng lại co vào, một trăm mét vuông cỏ bị áp súc nát vụn, đã ngưng tụ trước người hắn, nước biển trong thông đạo lập tức trở nên vô cùng thanh tịnh.

- Di phủ!

- Nơi này tuyệt đối là một tòa Thượng Cổ di phủ!

Dương Bôn chỉ vào cuối thông đạo kinh hô.

Cuối thông đạo, ẩn ẩn có thể nhìn thấy một cửa phủ to lớn hiện lên màu xanh thẫm tràn đầy cỏ xỉ rêu. Trước cửa phủ lóe ra một tầng kết giới vô cùng dày đặc.

Nhưng lúc này cửa phủ sừng sững kia đã có chút nghiêng lệch, Linh Lực kết giới kia vô cùng nặng nề. Cũng đang không ngừng lóe ra, hình như trong nháy mắt tiếp theo đã không thể tiếp tục được nữa.

Mà vạn trượng hào quang màu xanh biếc kia chính là từ trong Linh Lực kết giới nghiêng lệch của cửa phủ thừa dịp lấp lóe bắn ra.

Hiển nhiên, vạn trượng hào quang màu xanh biếc kia chính là chiếu ra từ cửa phủ.

Trong mắt mọi người đều lộ ra một tia mừng như điên, chẳng ai ngờ rằng.

Thủy Lệ Đan Vương nói tới cơ duyên đặc thù, vậy mà lại là một tòa di phủ.

Mà nhìn bộ dáng xa xưa này, khẳng định là Thượng Cổ di phủ, hơn nữa còn là Thượng Cổ di phủ có trọng bảo.

Khỏi cần phải nói, vạn trượng hào quang màu xanh biếc lộ ra từ vết nứt của cửa phủ, mặc kệ là thứ đồ gì phát ra, đó cũng đều là bảo bối.

Quan trọng nhất là, có trời mới biết bên trong Thượng Cổ di phủ đến cùng có dạng bảo bối gì.

Dưới tình huống bình thường, khẳng định thu hoạch sẽ không ít, trước mắt chín người có thể đi vào trong thăm dò, mỗi người đều hẳn có thể có thu hoạch.

Một điều không tốt, chính là cơ duyên thu hoạch được khoáng thế, cũng không thể đoán chính xác được.

Tất cả mọi người đều là lão giang hồ, mặc dù kinh hỉ, nhưng vẫn cẩn thận đề phòng mười bậc thang cuối, thời gian dần trôi qua, càng hướng xuống, bậc thang tổn hại càng nhiều.

Thậm chí có bậc bị bẻ gãy toàn bộ thậm chí đứt gãy, mà dựa vào nhãn lực kình của đám người, có thể căn cứ theo vết tích đứt gãy, đánh giá ra nào là vết đứt gãy mới hay cũ?

Có nơi đứt gãy đã bị nước biển phun trào san bằng, hiển nhiên thời gian đã rất lâu, còn có nơi nhìn qua còn rất mới mẻ bén nhọn.

- Tổn hại chỗ này nhìn qua cực kỳ mới, hẳn là lần kia khi lão phu luyện chế Sinh đan tăng thiên phú huyết mạch chấn động lòng đất mà tạo thành.

Thủy Lệ Đan Vương nói.

Quan sát xong, mọi người đã lần lượt đi đến trước kết giới Linh Lực nặng nề.

Lúc này, mọi người mới thấy rõ ràng, phía trên hai phiến cửa phủ cao hơn hai trăm mét, có một tấm biển rất lớn, nhưng lúc này tấm biển kia cũng đã ngã xuống đất.

Chữ viết trên tấm biển lại có kết giới bảo hộ, nên không cách nào giải quyết được đám rong rêu.

- Lão phu biết một ít trận pháp, nhưng lại nhìn không thấu Linh Lực kết giới trước mắt này do loại trận pháp nào chống đỡ? Nhưng lão phu đại khái có thể cảm ứng được, kết giới trong trận pháp trước mắt này, chí ít hội tụ trên trăm đạo Linh Lực trong địa mạch.

Sau khi Âu Đột quan sát một trận, chắp tay nói.

- Nhưng cũng chính vì địa mạch nơi này quá nhiều, phía dưới địa mạch trưởng thành chậm chạp, đụng vào lẫn nhau, dẫn phát kịch chấn từ lòng đất, từ đó làm cho trận pháp này hư hao.

-Thậm chí trước mắt cửa phủ này hư hao, cũng có quan hệ với việc này!

Diệp Chân nhìn Âu Đột, ánh mắt khẽ động, lại đánh lên một nhãn hiệu nguy hiểm cho Âu Đột, tinh thông trận pháp.

Âu Đột nói bản thân “Biết chút ít về trận pháp”, hẳn là lời khiêm tốn.

Huống hồ, chỉ dựa vào quan sát bên ngoài, đã đại khái cảm ứng được Linh Lực kết giới trước mắt này từ hơn một trăm đạo địa mạch lực lượng duy trì, đây tuyệt đối không phải hơi biết, mà là tinh thông.

Bây giờ, Diệp Chân và Âu Đột gần như tử địch, ngày sau nếu có giao chiến với Âu Đột, phải chú ý phương diện trận pháp này.

Trận pháp đại sư chân chính không nhiều, nhưng mỗi một trận pháp đại sư đều là tồn tại nghịch thiên, có thể lấy yếu thắng mạnh.

- Âu Đột học rộng tài cao, quả nhiên danh bất hư truyền!

Vốn dĩ khuôn mặt Thủy Lệ Đan Vương vẫn đang ngưng trọng, đột nhiên dễ chịu hơn, cười nói.

- Không biết Âu lâu khôi có biết cách phá trận pháp?

Ánh mắt của mọi người cũng ở trong nháy mắt này nhìn về phía Âu Đột, từng người một mặt chờ mong.

Mặc dù những người khác không tinh thông trận pháp, nhưng chỉ bằng Linh Lực kết giới nặng nề này cũng có thể nhìn ra được nó có năng lực phòng ngự cường đại, hơn nữa còn được hơn một trăm đạo Linh Lực trong địa mạch vận chuyển, đây gần như là đại trận không cách nào phá vỡ.

Dưới ánh mắt mong chờ của mọi người, Âu Đột lắc đầu, để trong lòng những người hung hăng chìm xuống dưới.

Nếu không phá nổi Linh Lực kết giới trước mắt này, vậy Thượng Cổ di phủ chẳng phải là không vào được.

- Nếu ở trên nền đất, nhân thủ đầy đủ, trước mắt hộ phủ đại trận này, chỉ cần tiêu hao thời gian nhiều hơn một chút, còn có thể phá vỡ, nhưng dưới đáy biển sâu bốn ngàn dặm, lão phu cho dù có cách phá trận pháp, cũng lực bất tòng tâm.

Âu Đột nói.

Thủy Lệ Đan Vương nhướng mày.

- Nếu như vậy, chẳng phải chúng ta đi một chuyến uổng công?

- Thế thì cũng không phải, nếu trước mắt hộ phủ đại trận này hoàn hảo không chút tổn hại, lão phu cũng không có kế sách khả thi, nhưng trước mắt hộ phủ đại trận này lại tổn hại rất nhiều, lỗ thủng khắp nơi, lão phu chỉ cần bốn vị cao thủ tương trợ, có thể phá vỡ được một cửa vào.

Lời Âu Đột dừng lại, để vẻ mặt mọi người đột ngột vui mừng.

- Mọi người ở đây, cần hành động như thế nào, xin Âu huynh an bài cho!

Thủy Lệ Đan Vương nói.

Ánh mắt Âu Đột khẽ quét qua từ trên thân mọi người, khi đảo qua Diệp Chân, có chút dừng lại, trong chớp mắt để Diệp Chân có một loại cảm giác bị rắn độc để mắt tới.

Đây khiến Diệp Chân sinh ra cảnh giác cực mạnh, có trời mới biết Âu Đột có thể mượn tên tuổi phá trận tới đối phó hắn hay không?

Trong nháy mắt tiếp theo, năm đầu ngón tay Âu Đột bay ra điểm kim nhạt linh quang, khi bay về phía Linh Lực kết giới kia, bốn điểm như tiêu ký dán trên Linh Lực kết giới.

Mà bốn điểm kia, chính là nơi trước mắt rơi ra vạn trượng hào quang màu xanh biếc nhiều nhất.

- Xin Dương đảo chủ, Phá Hải huynh, Giải minh chủ, Hắc đảo chủ bốn vị phân biệt đứng thẳng vào tiêu ký Linh Lực lão phu vừa đánh, đợi thời điểm lão phu phát lực, dùng toàn lực oanh kích lên Linh Lực tiêu ký là được!

Âu Đột nói.

Không ngờ lại không có tính toán hắn, đây khiến Diệp Chân có chút ngoài ý muốn, khi đám người tiến lên, Diệp Chân lại thận trọng đứng sau lưng Thủy Lệ Đan Vương.

- Chư vị, chuẩn bị!

Âu Đột đột nhiên quát to một tiếng.

Cũng ngay lúc này, chuôi hồn đao trung phẩm lúc trước Âu Đột dùng để công kích Niêm Giao đột ngột xuất hiện, đao mang màu vàng nhạt, bỗng nhiên chém về phía Linh Lực kết giới trước mặt.

Lúc này, đúng thời điểm Linh Lực kết giới lấp lóe, đại lượng vạn trượng hào quang màu xanh biếc đang từ từng điểm trào ra.

Mà thời cơ, Âu Đột lại nắm chắc vô cùng tốt, những người khác cũng không chậm chút nào, các loại cường lực công kích trong tích tắc đã cắt vào trong Linh Lực kết giới trước mắt.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, toàn bộ đáy biển ở này đột nhiên bị chấn động, vị trí Linh Lực kết giới đám người công kích đột nhiên lại rung động vô cùng kịch liệt, trong khi rung động, nơi vết nứt do Âu Đột xuất đao, bắt đầu nhanh chóng mở rộng, trong chớp mắt đã mở rộng đến độ rộng có thể cho một người thông qua.

Âu Đột tiện tay đánh ra một đạo phù quang, hình thành một đạo phù quang kết giới ngay vết nứt ra, ngăn cản nước biển, thời điểm đó Âu Đột trước vọt vào trong kết giới.

- Nhanh tiến vào, vết nứt này chỉ có thể duy trì mười hơi!

Theo tiếng rống của Âu Đột, đám người trong chốc lát đều thôi động thân pháp lên tới cực hạn, liên tiếp lách vào trong kết giới.

Diệp Chân cũng theo sát sau lưng Thủy Lệ Đan Vương, lách vào trong Linh Lực kết giới.

Tất cả mọi người sau khi tiến vào chưa tới ba hơi, Linh Lực quang hoa lấp lóe một trận, vết nứt vừa rồi bị vỡ ra đột ngột khép lại.

Cùng thời khắc đó, Dương Bôn có chút nóng nảy, đã dọn dẹp sạch sẽ bùn cát và cỏ xỉ rêu trên tấm biển rơi xuống đất.

Bốn chữ lớn phi thường phức tạp, khó mà nhận ra đã lộ ra.

- Hồi Xuân Phúc Địa!

Âu Đột thì thầm từng chữ.