Chương 1081 Thông Linh
Khi lòng bàn tay Diệp Chân bắn ra tiên thiên hồn quang tứ sắc tiếp xúc đến mộc bia, Diệp Chân lập tức cảm ứng được một lực lượng thần hồn cường đại từ trong mộc bia như thiểm điện thoát ra, đánh phía tiên thiên hồn quang tứ sắc của hắn.
Lúc này, cho dù võ nô Lãnh Cang vừa rồi bị Diệp Chân thu lại cũng biến thành vạn phần khẩn trương.
- Chủ thượng, cẩn thận!
Không phải Lãnh Cang lo lắng gì, mà là sau khi bị Diệp Chân thu làm võ nô, mạng nhỏ của Lãnh Cang đã hoàn toàn phụ thuộc trên người Diệp Chân, nếu như Diệp Chân sống thì Lãnh Cang sẽ không sao, nếu như Diệp Chân chết rồi, mặc kệ là chết kiểu nào thì Lãnh Cang thân là võ nô này sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Cho nên, Lãnh Cang mới vạn phần khẩn trương.
Nhưng Lãnh Cang vẫn quá coi thường lực lượng thần hồn của Diệp Chân.
Một lưỡi dao có thể rất nhẹ nhàng bổ ra mười mấy tấm ván gỗ, nhưng cũng là một lưỡi dao đó giữ ở trong tay cùng một người, lại ngay cả một tấm sắt cũng đều không thể bổ ra.
Mà lúc này, lực lượng thần hồn Lãnh Cang đã là tấm ván gỗ, tiên thiên hồn quang tứ sắc Diệp Chân là tấm sắt.
Mới dưới một kích đã kém một chút muốn mạng nhỏ Lãnh Cang, cỗ cường tuyệt lực lượng thần hồn để Lãnh Cang trọng thương kia, ở trước mặt tiên thiên hồn quang tứ sắc Diệp Chân lại nhanh chóng tan rã lấy.
Nhưng lực lượng thần hồn của Diệp Chân dưới trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh lại cảm ứng được trước mắt trong mộc bia này vừa tiêu hao hết lực lượng thần hồn, không ngờ lại lại đang quỷ dị mà nhanh chóng khôi phục.
Kết hợp với lực lượng thần hồn kết giới bên ngoài trước khi phát hiện Thông Linh Điện này, điểm này cũng đã rất dễ để giải thích.
Nơi này, có loại thần hồn pháp trận cực kỳ hiếm thấy, bằng không, mộc bia này tiêu hao hết lực lượng thần hồn không thể nào khôi phục nhanh như vậy.
Cảm ứng được điểm này, Diệp Chân cũng sẽ không cho nó có cơ hội phát động lần nữa.
Tiên thiên hồn quang tứ sắc hùng hồn giống như hồng thủy rót vào trong mộc bia, lập tức phá hủy đem một đạo ấn ký thần hồn hơi có chút quái dị kia ẩn tàng trong mộc bia.
Theo bản năng, hoặc nói là bản năng, Diệp Chân đã trực tiếp lưu lại ấn ký thần hồn của mình ở trong mộc bia này.
Khi thần hồn ấn ký của Diệp Chân ngưng tụ thành trong mộc bia kia, một đợt lại một đợt tin tức cổ quái giống như thủy triều tràn vào trong hồn hải của Diệp Chân.
Thoáng chốc thân thể Diệp Chân chấn động.
- Chủ thượng?
Thấy thế, Lãnh Cang thử thăm dò hỏi Diệp Chân một câu.
Diệp Chân không trả lời, mà sửa sang tin tức tràn vào trong óc nhìn qua hơi có chút tạp lại một lần.
Mấy hơi sau, trên khóe mắt Diệp Chân đột ngột xuất hiện vẻ kinh dị.
- Bát Phương Thông Linh trận? Thông linh trận nhãn?
Trước mắt trong trận pháp Thông Linh Điện cổ quái này tên là Bát Phương Thông Linh trận. Mà mộc bia ở giữa này tản ra ánh sáng màu bích lục, chính là trận nhãn của Bát Phương Thông Linh trận, tên là Thông Linh Bi!
Bản thân trận pháp không có gì, nhưng để Diệp Chân ngạc nhiên chính là tác dụng của bản thân trận pháp này.
Thông linh!
Là chân chính thông linh.
Theo tin tức truyền đến trong đầu Diệp Chân thì dựa vào Thông Linh Bi này có thể hiểu được và khống chế toàn bộ Hồi Xuân Phúc Địa.
Chính là như trước đó Lãnh Cang đã nói, Huyền Thủy Cung bọn hắn ghi chép là cần phải đầu tiên khống chế Thông Linh Điện, thế này thì mới có thể thu được quyền khống chế Hồi Xuân Phúc Địa này.
Mà khống chế căn bản hẳn là thông linh trận nhãn này.
Nhưng muốn thông qua khống chế thông linh trận nhãn này sẽ cần một pháp quyết đặc thù thì mới có thể khống chế.
Có lẽ là do vận khí Diệp Chân, có lẽ chính như Lãnh Cang đã nói, Hồi Xuân Phúc Địa này chỉ là hành cung đặt chân của vị chủ nhân ngoại vực Tử Hải thời Thượng Cổ kia, bình thường nơi này đều là an bài quản sự chưởng quản.
Mà quản gia hoặc là người chủ trì nơi này thì lại thường xuyên thay đổi, cho nên pháp quyết khống chế thông linh trận nhãn này ở trong Thông Linh Bi đã cất một phần.
Lúc này, Diệp Chân đang dùng tốc độ nhanh nhất vận chuyển khống linh pháp quyết này.
Khống linh pháp quyết chỉ là một loại dùng lực lượng thần hồn để điều động Mộc linh lực pháp quyết mà thôi, cũng không khó, không đến trăm hơi thở Diệp Chân đã có thể vận chuyển thuần thục.
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân dựa theo phương pháp khống linh trong pháp quyết. Khống chế Thông Linh Bi này.
- Mẹ nó!
Vừa nếm thử khống chế, Diệp Chân đã không nhịn được xổ một câu nói tục.
- Thật đúng là thông linh!
Lãnh Cang ở bên cạnh thủ vệ thì trực tiếp mơ hồ, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Làm sao để thông linh?
Diệp Chân vận chuyển khống linh pháp quyết khống chế lại Thông Linh Bi này. Toàn bộ tình cảnh trong Hồi Xuân Phúc Địa lập tức rõ ràng rành mạch hiện ra ở trong hồn hải hắn.
Là toàn bộ tình hình trong Hồi Xuân Phúc Địa, một ngọn cây cọng cỏ, ba trăm sáu mươi góc độ không có một góc chết nào.
Chỉ một khoảng thời gian, Diệp Chân đã tìm được những người khác tiến vào Hồi Xuân Phúc Địa này, Âu Đột, Giải Thiên Hà, Dương Bôn ba người này hiện đang tản ra ba hướng, hình như đang tận lực tìm kiếm cái gì.
Phá Hải Đại Thánh thì đang thở dài trước một kệ sách khẽ động đã có thể tẫn giai thành tro ở trong một đại điện.
Hắc Thiên thì đang liều mạng đối phó lấy trên trăm con Thụ Yêu kinh khủng, liên tiếp phá vây đột không đi ra.
Úc Trường Không thì đi dạo ở nơi hẻo lánh xa xa ở khu cung điện.
Lý giải khó khăn nhất hoặc nói lý giải dễ dàng nhất chính là Thủy Lệ Đan Vương.
Ngay lúc này hắn đang tránh né một đám Thụ Yêu vây công, nhưng mỗi một lần tránh né Thủy Lệ Đan Vương đều có thể thu vào một hai gốc linh dược còn may mắn còn sống sót hai bên.
Mỗi lần thu vào trong một hai gốc linh dược, sự thương tiếc trên mặt Thủy Lệ Đan Vương cũng sẽ giảm bớt đi một chút.
Tư!
Theo Thủy Lệ Đan Vương bắn ra một sợi hỏa diễm trực tiếp thiêu hủy bộ rễ dài đến trăm mét của một Thụ Yêu, cảm giác của Diệp Chân đột ngột trì trệ, cảm giác kia tựa như là con mắt của mình đã bị người che lại.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân lại từ một phương hướng khác thấy rõ được Thủy Lệ Đan Vương.
Mà đối với thứ này, Thủy Lệ Đan Vương lại không phát giác chút nào ra.
Vì sao lại như vậy?
Thật ra đây chính là nguyên nhân căn bản khiến Diệp Chân mới theo bản năng mà rơi ra lời nói tục.
Bởi vì đây chính là thật con mẹ nó thông linh.
Thông qua thông linh đại trận và thông linh trận nhãn, tầm mắt của người chủ trì không ngờ lại có thể vô hạn kéo dài đến mỗi một nơi trong Hồi Xuân Phúc Địa, chỉ cần ở đó có cỏ cây và hoa lá.
Là tầm nhìn, là chân chính nhìn thấy.
Chỉ cần Diệp Chân nguyện ý, mỗi một gốc cỏ non, mỗi một cây đại thụ, mỗi một đóa hoa trong Hồi Xuân Phúc Địa cũng đều sẽ có thể trở thành con mắt của hắn.
Thậm chí những cành lá, rễ cây của Thụ Yêu kia, đều có thể trở thành con mắt của Diệp Chân.
Trách không được, trong ghi chép của Huyền Thủy Cung truyền thừa, Thông Linh Điện này chính là quan trọng nhất khống chế Hồi Xuân Phúc Địa, chỉ bằng điểm này đã rất đáng giá.
Nhưng vấn đề là để người chủ trì có thể vô cùng nhẹ nhõm nắm giữ đến mỗi một động tĩnh trong Hồi Xuân Phúc Địa hẻo lánh này, chỉ là tác dụng cơ bản nhất của Bát Phương Thông Linh trận này mà thôi.
Tác dụng kinh khủng nhất của Bát Phương Thông Linh trận này là —— thông linh!
Thông linh đến những cây cối hoa cỏ kia, khống chế những cây cối hoa cỏ kia công kích địch nhân xâm lấn.
Diệp Chân bọn hắn vừa rồi vào trong Hồi Xuân Phúc Địa, những dược thảo cây cối các loại kia, thật ra tất cả đều là thủ vệ Hồi Xuân Phúc Địa mà thôi.
Vừa rồi lúc bọn người Diệp Chân xông tới cũng may mắn là trong Thông Linh Điện này không ai chủ trì. Nếu như mà có chủ nhân ở đây, Hồi Xuân Phúc Địa này lập tức sẽ trở thành tuyệt cảnh hung địa.
So với mấy ngàn Thụ Yêu kia, số lượng linh dược hoa cỏ kia mới chân chính là kinh khủng.
Nhưng theo tin tức trong Thông Linh Bi truyền đến, muốn thông linh những hoa cỏ chịu mộc kia, sau đó thông qua trận pháp khống chế bọn chúng đến công kích địch nhân, dựa vào Thông Linh Bi là làm không được.
Cần phải đồng thời thôi động tám tấm bảng gỗ viên thông linh mới có thể làm được loại chuyện nghịch thiên này.
Thông Linh Bi, trên tám tấm bảng gỗ viên thông linh, phân biệt có thể dùng đến để khống chế hoa cỏ cây cối tám phương hướng trong Hồi Xuân Phúc Địa.
Nhưng đồng thời khống chế tám phương hướng hoa cỏ cây cối phát động công kích thì phải nhìn lực lượng thần hồn của người chủ trì có thể đồng thời khống chế mấy tấm bảng gỗ thông linh.
Đồng thời, muốn chân chính thông linh còn cần một thông linh pháp quyết, thứ này trong Thông Linh Bi lại không có ghi chép.
Nhưng dựa theo tình huống trước đây của Thông Linh Bi, Diệp Chân đoán trong tám tấm bảng gỗ viên thông linh kia nói không chừng sẽ ghi lại thông linh pháp quyết này.
Thần niệm khẽ động, tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân lại một lần nữa như thủy triều rơi ra. Tựa như là trước kia khống chế Thông Linh Bi, nhanh chóng tràn vào trong tấm bảng gỗ thông linh, thật nhanh lưu lại thần hồn ấn ký của Diệp Chân.
Không như Diệp Chân sở liệu, thời khắc thần hồn ấn ký lưu lại, lại là một đợt tin tức giống như thủy triều tràn vào trong hồn hải hắn.
Diệp Chân có chút sửa sang lại một phen, rất nhanh đã từ trong một đống lớn tin tức kia mà tìm ra một thông linh pháp quyết có thể khống chế những hoa cỏ cây cối kia.
Mặc dù thông linh pháp quyết này có chút khó khăn nhưng vẫn không làm khó được Diệp Chân, rất nhanh Diệp Chân đã có thể vận chuyển thuần thục.
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân cứ dựa từ ghi chép trong thông linh pháp quyết, thử nghiệm khống chế những Thụ Yêu, những hoa cỏ cây cối kia.
Mấy hơi sau, Diệp Chân có chút phiền muộn.
Không có bất kỳ phản ứng gì.
Vô luận hắn thôi động thông linh pháp quyết như thế nào. Hắn dùng thần niệm mình có thể minh xác cùng những hoa cỏ cây cối kia đều thành lập liên hệ thần hồn, nhưng vô luận là như thế nào cũng lại không có cách nào để bọn chúng thông linh huyễn yêu.
Chớ nói chi khống chế bọn chúng để chiến đấu.
Bất luận Thụ Yêu đã thành tinh hay hoa cỏ cây cối bình thường cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
- Đây là có chuyện gì?
Nếu Thông Linh Bi đã có thể thật bất cứ lúc nào nhìn rõ động tĩnh của mỗi một chỗ hẻo lánh trong Hồi Xuân Phúc Địa, như vậy tác dụng của tấm bảng gỗ thông linh này hẳn là thật.
Nhưng vì sao lại không có cách nào thông linh được?
Sau khi đã kinh ngạc, Diệp Chân đưa ánh mắt ném về phía mấy tấm bảng gỗ thông linh khác.
Bắt chước làm theo, rất nhanh, Diệp Chân lưu lại thần hồn lạc ấn ở trong tấm bảng gỗ thông linh thứ hai, kỳ quái là trong tấm bảng gỗ thông linh thứ hai, không ngờ lại chảy ra đại lượng tin tức, thậm chí còn có một thông linh pháp quyết không giống thông linh pháp quyết trong tấm bảng gỗ thứ nhất.
Sau khi sửa sang lại một phen, trong đầu Diệp Chân đột nhiên dâng lên một ý nghĩ, có phải sau khi đồng thời khống chế tám tấm bảng gỗ thông linh mới có thể thu hoạch được thông linh pháp quyết hoàn chỉnh, mới có thể để những hoa cỏ yêu kia chịu mộc thông linh huyễn, sau đó khống chế bọn chúng chiến đấu hay không?
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Chân liên tục thôi động lực lượng thần hồn, bỏ ra thời gian nửa khắc, thật nhanh nắm trong tay lạc ấn sáu tấm bảng gỗ thông linh còn lại.
Giống như hai tấm bảng gỗ thông linh trước đó kia, trong mỗi một tấm bảng gỗ thông linh đều chảy ra một thông linh pháp quyết hoàn toàn khác biệt.
Rất nhanh, sau khi sửa sang lại một phen, trong đầu Diệp Chân xuất hiện tám thông linh pháp quyết hoàn toàn khác biệt.
Sau khi nhìn qua tám thông linh pháp quyết hoàn toàn khác biệt này một lần, thần sắc Diệp Chân đột nhiên trở nên giật mình.